Quyển 2 - Chương 218: Chấp nhận khiêu chiến
Ngư Thiên Không
08/06/2013
Trảo nhận cấp bảy hậu kỳ, cộng thêm hiệu quả kỹ năng và lực lượng Mạc Tà vẫn không đủ lực đả thương dây leo của Bách Tu Thụ Mẫu Yê. Mạc Tà đánh ra một trảo này xem như không đạt được uy lực như mong muốn.
"Đây là Thủy Rễ cây, không úy kỵ thương tổn Hỏa thuộc tính, con Mộc hệ Hồn sủng này có thuộc tính khắc chế đối với tiểu hồ ly, ngươi triệu hoán nó chiến đấu là hành vi không sáng suốt."
Thanh âm Ly lão nhi lập tức truyền đến.
Quả nhiên đúng như lời Ly lão nhi nói, cho dù tốc độ Mạc Tà mau hơn nữa cũng không thể nào né tránh được con Mộc hệ Hồn sủng này liên tục công kích. Mạc Tà còn chưa kịp giải trừ trạng thái Sở Liên đã bị đám rễ cây và dây leo mềm mại trói chặt thân thể. Ngọn lửa trên người nó hoàn toàn không có tác dụng đối với đám dây leo này.
Mạc Tà bị trói chặt đã bắt đầu nổi giận, bên trong thân thể bắt đầu dâng trào một luồng lượng nóng rực dự định giải trừ trạng thái Sở Liên, hóa thân thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ có năng lực chiến đấu mạnh hơn.
"Mạc Tà, trở về !”
Sở Mộ không cho Mạc Tà giải trừ trạng thái Sở Liên, trực tiếp niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà vào trong không gian Hồn sủng.
Đúng như lời Ly lão nhi nói, cho dù là Mạc Tà né tránh tốt cỡ này, tốc độ mau hơn nữa cũng không thể tránh né được Bách Tu Thụ Mẫu Yêu công kích. Dù sao Bách Tu Thụ Mẫu Yêu đã được cường hóa cẩn thận nên chiến lực rõ ràng đã vượt qua cấp thống lĩnh đỉnh phong. Cộng thêm ưu thế giai đoạn và thuộc tính làm cho Mạc Tà rất khó đối kháng với con Mộc hệ Hồn sủng này.
Nhiệt độ đột nhiên giảm xuống nhanh chóng, Vu Hạ - Băng Vu Ma rốt cuộc cũng hoàn thành kỹ năng chuẩn bị nãy giờ, một luồng khí tức rét lạnh bỗng nhiên ập tới đông cứng toàn bộ tường thành phía sau lưng Sở Mộ.
Sau khi Sở Mộ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng cũng đang nhức đầu suy nghĩ, không biết nên triệu hoán Hồn sủng nào để đối phó ba con Hồn sủng biến thái này.
Băng Không Tinh Linh có kết tinh Lăng Băng, Băng Vu Ma cũng có Huyền Tinh cao cấp, đẳng cấp Băng Vu Ma cao hơn Băng Không Tinh Linh một chút. Hai con Hồn sủng này xem như có năng lực khống chế Băng hệ bằng nhau.
Mạc Tà vốn có Hỏa thuộc tính khắc chế Thực Vật giới Hồn sủng, nhưng lại gặp phải một con Thực Vật giới Hồn sủng không hề úy kỵ hỏa diễm. Cho dù Mạc Tà phát huy năng lực Thú thuộc tính và Yêu Linh mạnh mẽ cỡ nào cũng sẽ bị hoàn toàn khắc chế, cho nên Mạc Tà không có cách nào tiếp cận Bách Tu Thụ Mẫu Yêu.
Về phần bảy đoạn ba giai Cương Nham tướng quân lại càng khiến cho Sở Mộ nhức đầu, cho dù triệu hoán Chiến Dã Sở Mộ cũng không dám bảo đảm sáu đoạn Chiến Dã có thể bị Cương Nham tướng quân giết rớt hay không.
"Lùi vào trong thành đi, nếu ngươi không triệu hoán Bạch Yểm Ma chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn. Nhưng ngươi lại không thể triệu hoán Bạch Yểm Ma, trước giờ thành viên Hồn Điện không được phép ký kết hồn ước với Tà Ác Hồn sủng."
Ly lão nhi nói với Sở Mộ.
Sở Mộ cũng ý thức được nếu mình không triệu hoán Bạch Yểm Ma thì rất khó đối kháng với Vu Hạ. Vì thế hắn quyết đoán lui vào trong thành, đứng ở bên cạnh đám thủ vệ thành, hoàn toàn bỏ qua Vu Hạ tồn tại.
Vu Hạ nhìn thấy Sở Mộ lui bước liền cười lạnh khinh miệt, sải bước đi tới trước mặt ba con Hồn sủng, đứng ở vị trí cách Sở Mộ hai mươi thước rồi nói:
"Lúc ở Hồn Điện ta chỉ clà không muốn xuất thủ mà thôi, chỉ dựa vào mấy con Hồn sủng tàn phế kia cũng đồi tổn thương ta sao?"
Sở Mộ im lặng nhìn Vu Hạ, cũng không có ý định nhiều lời với hắn. Chẳng qua là đứng lẳng lặng ở nơi đó chờ đợi thành viên Hồn Điện tới.
"Thiếu chủ, ngài... ngài không sao chứ?"
Đường điện chủ bước nhanh đi tới trước mặt Sở Mộ, vội vàng mở miệng hỏi.
Vốn là Đường điện chủ cũng lưu ý đến chuyện này rất kỹ, biết Vu Hạ được thả ra nhất định sẽ tìm tới Sở Mộ gây phiền toái, cho nên hắn cố ý phái người đi theo Vu Hạ.
Quả nhiên Vu Hạ đã tìm tới Sở Mộ, hơn nữa còn cố ý gây sự ở ngoài cửa thành. Đường điện chủ nhận được tin tức vội vàng chạy tới ra mặt ngăn cản trận chiến này.
"Ai cho phép ngươi thả hắn ra ?" Sở Mộ nhìn sang Đường điện chủ, hờ hững hỏi.
"Đây… đây không phải là thuộc hạ ra lệnh, mà là chỉ lệnh của một vị trưởng lão."
Đường điện chủ lúng túng hồi đáp.
"Nói như thế nào kỳ quá, Vũ điện chủ của Thất Đại Điện làm ăn kiểu gì không biết?"
Ly lão nhi tức giận bất bình nói với Đường điện chủ.
"Vậy… cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là tạm thời để hắn tự do, hai tháng sau hắn phải đến Ly thành chịu sự tra xét về cái chết của Vũ Lang, Phong Nhã. Trong vòng hai tháng này tạm thời để cho hắn được tự do."
Đường điện chủ lúng túng nói.
Ánh mắt Sở Mộ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nhìn lướt qua Vu Hạ đang cười đắc ý trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc. Không ngờ cái tên Vu Hạ này lại có khả năng lớn như thế, tại sao lại xuất động một vị trưởng lão Hồn Điện ra mặt xin tha cho hắn. Dưới tình huống tự do đi đến Ly thành chấp nhận pháp xét, hắn có phải là thằng ngu không chứ?
"Sở Thần, bất kể ngươi có phải là thiếu chủ Hồn Điện hay không, mấy ngày trước đây ngươi cấp cho ta một cái bạt tai, ta vẫn ghi nhớ trong lòng. Hơn nữa ngươi dám nói xấu và vu oan cho ta, Vu Hạ ta tuyệt đối không từ bỏ ý đồ, cho nên hôm nay ta muốn khiêu chiến với ngươi."
"Thời gian hai tháng sau, địa điểm Ly thành. Ngươi có thể không chấp nhận, nhưng ngươi phải thừa nhận sau lầm vì một bạt tai kia, hơn nữa còn phải sửa chửa sai lầm vì vu oan cho ta."
Lúc Vu Hạ nói chuyện lại tiến gần Sở Mộ mấy bước, cặp mắt hung ác ngó chừng Sở Mộ như sói đói.
Vu Hạ hành động như thế rõ ràng là cố ý biểu hiện cho mọi người nhìn, làm như bản thân mình bị người ta vu oan giá họa mới oán giận như vậy.
Sở Mộ không bao giờ dễ dàng tiếp nhận người khác khiêu chiến, nhưng người này đã làm cho Diệp Hoàn Sinh biến thành bộ dạng kinh khủng như thế. Cho nên Sở Mộ thật sự không nhịn được.
Hơn nữa, đối với Sở Mộ thì Vu Hạ cũng là mục tiêu cần phải vượt qua. Lần này Sở Mộ xác thực đã đối mặt với một lời khiêu chiến chân chính.
"Trước khi ngươi bị Hồn Điện phán quyết tội danh mưu sát, Sở Thần ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của ngươi." Sở Mộ hờ hững nói.
"Hừ, cái tội vu oan cho ta rồi sẽ rõ ràng thôi. Loại người sử dụng thủ đoạn hèn hạ diệt trừ thanh niên cường giả như ngươi chính là Vu Hạ ta ghét nhất. Hồn Điện và Nguyên Tố môn cuối cùng sẽ trả lại công đạo cho ta."
Vu Hạ vẫn bày ra bộ dáng oai phong lẫm liệt, đường đường chính chính. Nếu là người ngoài chắc chắn sẽ bị bề ngoài của hắn lừa gạt.
Sở Mộ bình tĩnh nhìn Vu Hạ rời khỏi, đồng thời cũng biết lần này mình đã đụng phải một đối thủ có trí lực và thực lực hơn xa người thường.
Ma luyện, khiêu chiến, rèn luyện đều cần phải dần dần trải qua. Nếu như không đạp lên khó khăn, chấp nhận đau đớn và sai lầm để vượt qua thì thiên phú siêu quần bạt tụy đến đâu cũng phải gục ngã giữa đường. Trong đầu Sở Mộ lúc này chỉ có những mục tiêu cao xa giống như Cẩn Nhu công chúa và Lục Sam Ly, đó mới là những đại nhân vật chân chính.
Ban đầu Sở Mộ đánh một trận với Cẩn Nhu công chúa đã cảm giác được nàng không xuất toàn lực, nếu Mạc Tà không dựa vào ánh trăng và Bạch Yểm Ma lợi dụng Oán Ngưng để tăng cường thực lực thì hắn đã bị Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Bạch Yểm Ma của Cẩn Nhu công chúa đánh bại thảm hại rồi.
Sở Mộ biết mình và thanh niên cường giả chân chính vẫn có một khoảng chênh lệch rất lớn. Mà thực lực Vu Hạ rõ ràng là mạnh hơn những thanh niên đỉnh phong ở Tây Giới, Vu Hạ đối với Sở Mộ mang tính khiêu chiến có ý nghĩa cụ thể. Nếu Sở Mộ có thể đánh bại hắn thì điều đó sẽ chứng minh thực lực Sở Mộ lại tiến thêm một bước chắc chắn.
"Thiếu chủ, tiểu hồ ly của ngài rõ ràng đã bị vậy Bách Tu Thụ Mẫu Yêu khắc chế rồi. Bạch Yểm Ma lại không thể triệu hoán, mạo muội tiếp nhận khiêu chiến như vậy thì không tốt lắm đâu. Bất kỳ con Hồn sủng nào của hắn đều mạnh mẽ như nhau." Ly lão nhi lo lắng nói.
"Không có chuyện gì, coi như thua cũng không sao cả, dưới tình huống đó hắn không dám hạ sát thủ với ta." Sở Mộ lạnh nhạt nói.
"Đây là Thủy Rễ cây, không úy kỵ thương tổn Hỏa thuộc tính, con Mộc hệ Hồn sủng này có thuộc tính khắc chế đối với tiểu hồ ly, ngươi triệu hoán nó chiến đấu là hành vi không sáng suốt."
Thanh âm Ly lão nhi lập tức truyền đến.
Quả nhiên đúng như lời Ly lão nhi nói, cho dù tốc độ Mạc Tà mau hơn nữa cũng không thể nào né tránh được con Mộc hệ Hồn sủng này liên tục công kích. Mạc Tà còn chưa kịp giải trừ trạng thái Sở Liên đã bị đám rễ cây và dây leo mềm mại trói chặt thân thể. Ngọn lửa trên người nó hoàn toàn không có tác dụng đối với đám dây leo này.
Mạc Tà bị trói chặt đã bắt đầu nổi giận, bên trong thân thể bắt đầu dâng trào một luồng lượng nóng rực dự định giải trừ trạng thái Sở Liên, hóa thân thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ có năng lực chiến đấu mạnh hơn.
"Mạc Tà, trở về !”
Sở Mộ không cho Mạc Tà giải trừ trạng thái Sở Liên, trực tiếp niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà vào trong không gian Hồn sủng.
Đúng như lời Ly lão nhi nói, cho dù là Mạc Tà né tránh tốt cỡ này, tốc độ mau hơn nữa cũng không thể tránh né được Bách Tu Thụ Mẫu Yêu công kích. Dù sao Bách Tu Thụ Mẫu Yêu đã được cường hóa cẩn thận nên chiến lực rõ ràng đã vượt qua cấp thống lĩnh đỉnh phong. Cộng thêm ưu thế giai đoạn và thuộc tính làm cho Mạc Tà rất khó đối kháng với con Mộc hệ Hồn sủng này.
Nhiệt độ đột nhiên giảm xuống nhanh chóng, Vu Hạ - Băng Vu Ma rốt cuộc cũng hoàn thành kỹ năng chuẩn bị nãy giờ, một luồng khí tức rét lạnh bỗng nhiên ập tới đông cứng toàn bộ tường thành phía sau lưng Sở Mộ.
Sau khi Sở Mộ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng cũng đang nhức đầu suy nghĩ, không biết nên triệu hoán Hồn sủng nào để đối phó ba con Hồn sủng biến thái này.
Băng Không Tinh Linh có kết tinh Lăng Băng, Băng Vu Ma cũng có Huyền Tinh cao cấp, đẳng cấp Băng Vu Ma cao hơn Băng Không Tinh Linh một chút. Hai con Hồn sủng này xem như có năng lực khống chế Băng hệ bằng nhau.
Mạc Tà vốn có Hỏa thuộc tính khắc chế Thực Vật giới Hồn sủng, nhưng lại gặp phải một con Thực Vật giới Hồn sủng không hề úy kỵ hỏa diễm. Cho dù Mạc Tà phát huy năng lực Thú thuộc tính và Yêu Linh mạnh mẽ cỡ nào cũng sẽ bị hoàn toàn khắc chế, cho nên Mạc Tà không có cách nào tiếp cận Bách Tu Thụ Mẫu Yêu.
Về phần bảy đoạn ba giai Cương Nham tướng quân lại càng khiến cho Sở Mộ nhức đầu, cho dù triệu hoán Chiến Dã Sở Mộ cũng không dám bảo đảm sáu đoạn Chiến Dã có thể bị Cương Nham tướng quân giết rớt hay không.
"Lùi vào trong thành đi, nếu ngươi không triệu hoán Bạch Yểm Ma chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn. Nhưng ngươi lại không thể triệu hoán Bạch Yểm Ma, trước giờ thành viên Hồn Điện không được phép ký kết hồn ước với Tà Ác Hồn sủng."
Ly lão nhi nói với Sở Mộ.
Sở Mộ cũng ý thức được nếu mình không triệu hoán Bạch Yểm Ma thì rất khó đối kháng với Vu Hạ. Vì thế hắn quyết đoán lui vào trong thành, đứng ở bên cạnh đám thủ vệ thành, hoàn toàn bỏ qua Vu Hạ tồn tại.
Vu Hạ nhìn thấy Sở Mộ lui bước liền cười lạnh khinh miệt, sải bước đi tới trước mặt ba con Hồn sủng, đứng ở vị trí cách Sở Mộ hai mươi thước rồi nói:
"Lúc ở Hồn Điện ta chỉ clà không muốn xuất thủ mà thôi, chỉ dựa vào mấy con Hồn sủng tàn phế kia cũng đồi tổn thương ta sao?"
Sở Mộ im lặng nhìn Vu Hạ, cũng không có ý định nhiều lời với hắn. Chẳng qua là đứng lẳng lặng ở nơi đó chờ đợi thành viên Hồn Điện tới.
"Thiếu chủ, ngài... ngài không sao chứ?"
Đường điện chủ bước nhanh đi tới trước mặt Sở Mộ, vội vàng mở miệng hỏi.
Vốn là Đường điện chủ cũng lưu ý đến chuyện này rất kỹ, biết Vu Hạ được thả ra nhất định sẽ tìm tới Sở Mộ gây phiền toái, cho nên hắn cố ý phái người đi theo Vu Hạ.
Quả nhiên Vu Hạ đã tìm tới Sở Mộ, hơn nữa còn cố ý gây sự ở ngoài cửa thành. Đường điện chủ nhận được tin tức vội vàng chạy tới ra mặt ngăn cản trận chiến này.
"Ai cho phép ngươi thả hắn ra ?" Sở Mộ nhìn sang Đường điện chủ, hờ hững hỏi.
"Đây… đây không phải là thuộc hạ ra lệnh, mà là chỉ lệnh của một vị trưởng lão."
Đường điện chủ lúng túng hồi đáp.
"Nói như thế nào kỳ quá, Vũ điện chủ của Thất Đại Điện làm ăn kiểu gì không biết?"
Ly lão nhi tức giận bất bình nói với Đường điện chủ.
"Vậy… cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là tạm thời để hắn tự do, hai tháng sau hắn phải đến Ly thành chịu sự tra xét về cái chết của Vũ Lang, Phong Nhã. Trong vòng hai tháng này tạm thời để cho hắn được tự do."
Đường điện chủ lúng túng nói.
Ánh mắt Sở Mộ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nhìn lướt qua Vu Hạ đang cười đắc ý trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc. Không ngờ cái tên Vu Hạ này lại có khả năng lớn như thế, tại sao lại xuất động một vị trưởng lão Hồn Điện ra mặt xin tha cho hắn. Dưới tình huống tự do đi đến Ly thành chấp nhận pháp xét, hắn có phải là thằng ngu không chứ?
"Sở Thần, bất kể ngươi có phải là thiếu chủ Hồn Điện hay không, mấy ngày trước đây ngươi cấp cho ta một cái bạt tai, ta vẫn ghi nhớ trong lòng. Hơn nữa ngươi dám nói xấu và vu oan cho ta, Vu Hạ ta tuyệt đối không từ bỏ ý đồ, cho nên hôm nay ta muốn khiêu chiến với ngươi."
"Thời gian hai tháng sau, địa điểm Ly thành. Ngươi có thể không chấp nhận, nhưng ngươi phải thừa nhận sau lầm vì một bạt tai kia, hơn nữa còn phải sửa chửa sai lầm vì vu oan cho ta."
Lúc Vu Hạ nói chuyện lại tiến gần Sở Mộ mấy bước, cặp mắt hung ác ngó chừng Sở Mộ như sói đói.
Vu Hạ hành động như thế rõ ràng là cố ý biểu hiện cho mọi người nhìn, làm như bản thân mình bị người ta vu oan giá họa mới oán giận như vậy.
Sở Mộ không bao giờ dễ dàng tiếp nhận người khác khiêu chiến, nhưng người này đã làm cho Diệp Hoàn Sinh biến thành bộ dạng kinh khủng như thế. Cho nên Sở Mộ thật sự không nhịn được.
Hơn nữa, đối với Sở Mộ thì Vu Hạ cũng là mục tiêu cần phải vượt qua. Lần này Sở Mộ xác thực đã đối mặt với một lời khiêu chiến chân chính.
"Trước khi ngươi bị Hồn Điện phán quyết tội danh mưu sát, Sở Thần ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của ngươi." Sở Mộ hờ hững nói.
"Hừ, cái tội vu oan cho ta rồi sẽ rõ ràng thôi. Loại người sử dụng thủ đoạn hèn hạ diệt trừ thanh niên cường giả như ngươi chính là Vu Hạ ta ghét nhất. Hồn Điện và Nguyên Tố môn cuối cùng sẽ trả lại công đạo cho ta."
Vu Hạ vẫn bày ra bộ dáng oai phong lẫm liệt, đường đường chính chính. Nếu là người ngoài chắc chắn sẽ bị bề ngoài của hắn lừa gạt.
Sở Mộ bình tĩnh nhìn Vu Hạ rời khỏi, đồng thời cũng biết lần này mình đã đụng phải một đối thủ có trí lực và thực lực hơn xa người thường.
Ma luyện, khiêu chiến, rèn luyện đều cần phải dần dần trải qua. Nếu như không đạp lên khó khăn, chấp nhận đau đớn và sai lầm để vượt qua thì thiên phú siêu quần bạt tụy đến đâu cũng phải gục ngã giữa đường. Trong đầu Sở Mộ lúc này chỉ có những mục tiêu cao xa giống như Cẩn Nhu công chúa và Lục Sam Ly, đó mới là những đại nhân vật chân chính.
Ban đầu Sở Mộ đánh một trận với Cẩn Nhu công chúa đã cảm giác được nàng không xuất toàn lực, nếu Mạc Tà không dựa vào ánh trăng và Bạch Yểm Ma lợi dụng Oán Ngưng để tăng cường thực lực thì hắn đã bị Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Bạch Yểm Ma của Cẩn Nhu công chúa đánh bại thảm hại rồi.
Sở Mộ biết mình và thanh niên cường giả chân chính vẫn có một khoảng chênh lệch rất lớn. Mà thực lực Vu Hạ rõ ràng là mạnh hơn những thanh niên đỉnh phong ở Tây Giới, Vu Hạ đối với Sở Mộ mang tính khiêu chiến có ý nghĩa cụ thể. Nếu Sở Mộ có thể đánh bại hắn thì điều đó sẽ chứng minh thực lực Sở Mộ lại tiến thêm một bước chắc chắn.
"Thiếu chủ, tiểu hồ ly của ngài rõ ràng đã bị vậy Bách Tu Thụ Mẫu Yêu khắc chế rồi. Bạch Yểm Ma lại không thể triệu hoán, mạo muội tiếp nhận khiêu chiến như vậy thì không tốt lắm đâu. Bất kỳ con Hồn sủng nào của hắn đều mạnh mẽ như nhau." Ly lão nhi lo lắng nói.
"Không có chuyện gì, coi như thua cũng không sao cả, dưới tình huống đó hắn không dám hạ sát thủ với ta." Sở Mộ lạnh nhạt nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.