Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 612: Chỉ là đội hình thứ sủng (thượng,hạ)

Ngư Thiên Không

29/08/2013

Mà 10 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đã có khả năng đánh một trận với chuẩn đế hoàng.

Sở Mộ bây giờ nắm giữ đội hình Hồn sủng tuyệt đối không yếu, nhưng vẫn phải suy tính cẩn thận trước khi chiến đấu. Trong đó, Mạc Tà nhất định là đối kháng Hồn sủng chuẩn đế hoàng rồi.

Bạch Yểm Ma có thực lực vô địch quân chủ, nhiều nhất chỉ có thể ứng phó ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.

Chiến Dã thông qua Đoạn Chi Trọng Sinh và Dũng Triết Chi Tâm tăng cường thực lực, đối phó hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong hẳn là không thành vấn đề.

Ma Thụ chiến sĩ quần chiến vô địch, cho dù ném nó vào chính giữa quân đoàn sơ đẳng quân chủ và chuẩn quân chủ cũng không cần lo lắng nhiều lắm. Ma Thụ chiến sĩ cao đẳng quân chủ có thể phát huy ra chiến lực sánh ngang với một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.

Phược Phong Linh và Quỷ Khung Quân Vương phải phối hợp lẫn nhau. Quỷ Khung Quân Vương sẽ làm lá chắn bảo vệ, chống đỡ phần lớn công kích, còn Phược Phong Linh thi triển kỹ năng Phong hệ tiến hành quần sát. Hai Hồn sủng cao đẳng quân chủ phối hợp lại, lực chiến đấu miễn cưỡng sánh ngang với một đầu quân chủ đỉnh phong.

Băng Không Tinh Linh vừa mới thăng cấp lên tới quân chủ đỉnh phong có lực sát thương mạnh hơn, đứng ở phía sau cùng tiến hành công kích từ xa, nhiệm vụ áp chế một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong cũng không thành vấn đề.

Dạ Lôi Mộng Thú tác dụng không lớn quần chiến, nhưng lấy ưu thế tốc độ của nó, cộng thêm trang bị cấp chín hồn giáp. Chỉ cần đợi thời điểm chiến đấu vào ban đêm sẽ trì hoãn thời gian với một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.

Lúc này Sở Mộ xuất ra đội hình Hồn sủng không thể nào đủ sức chống lại một đầu chuẩn đế hoàng, cũng may đây là quần chiến nên có thể tận dụng được ưu thế một cách lớn nhất. Sau khi phối hợp lực lượng với nhau sẽ gia tăng đáng kể, đối kháng với quân đoàn Hồn sủng dưới cấp quân chủ tuyệt đối không bại.

Dĩ nhiên, Sở Mộ sẽ không đồng thời triệu hoán tất cả Hồn sủng ra chiến đấu, nếu muốn tận dụng hết thảy lợi thế của phe mình, vậy thì chiến tuyến và thời gian phải cố gắng kéo giãn càng dài càng tốt.

Số lượng Hồn sủng trong một bộ lạc thật sự khổng lồ, chỉ cần Sở Mộ biểu hiện quá mức cường hãn, rất có thể bộ lạc bên kia sẽ lập tức thay đổi chiến lược, đồng loạt phái ra tất cả lực lượng cấp quân chủ. Đến lúc đó ngay cả Sở Mộ cũng phải nhức đầu rồi.

Cho dù đối phương dốc ra toàn bộ lực lượng, Sở Mộ vẫn có thể một mình chạy trốn, nhưng mà thành viên Sở gia thì sao đây, dân chúng trong thành phải làm sao đây? Bởi vì như thế, hắn phải suy nghĩ tìm ra kế sách vẹn toàn, trận chiến này... không thể thất bại.

Cho nên Sở Mộ cần phải tính toán lực lượng tổng thể, sau đó tùy thời triệu hoán Hồn sủng phù hợp đầu nhập chiến trường.

Vấn đề chính là bên trong bộ lạc còn có quân đoàn cấp thống lĩnh, quân đoàn cấp chiến tướng và quân đoàn cấp nô bộc với số lượng quá đông.

Cấp thống lĩnh khoảng một ngàn, cần phải có ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong mới có thể ứng phó.

Cấp chiến tướng trên dưới một vạn, cũng cần ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong mới có thể tiêu diệt.

Cấp nô bộc là mười vạn, ít nhất cần ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đối kháng.

Quan trọng nhất là quân đoàn cấp thống lĩnh, cấp chiến tướng, cấp nô bộc chỉ có tác dụng làm pháo hôi, chỉ riêng việc đối phó đám tạp nham này đã khiến cho thể lực Mạc Tà cấp đế hoàng tiêu hao sạch sẽ rồi.

Dùng Ly lão nhi liên tục nhắc nhở Sở Mộ:

"Nếu muốn một lần quét ngang bộ lạc cấp một, nhất định phải dẫn theo ba đầu chuẩn đế hoàng mới có hi vọng tất thắng. Còn không thì phải ngồi lại bàn bạc kỹ hơn, cố gắng tìm ra kế sách tiêu diệt dần dần sinh lực địch."

"Sở Mộ, đại bá đang gọi ngươi đấy."

Sở Lãng ngồi bên cạnh Sở Mộ thúc cùi chỏ vào người hắn.

Sở Mộ đang trầm tư suy nghĩ đột nhiên bị Sở Lãng đánh một cái mới tỉnh lại, chợt phát hiện tất cả mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn mình chằm chằm.

"Tại sao?"

Sở Mộ lập tức ngồi thẳng lên, bộ dạng cực kỳ trấn định quét mắt mọt vòng qua đám người, cười cười hỏi.

Những người khác nhất thời cũng muốn câm lặng luôn, trên đời này còn có người thất thần, lơ đãng trong khi bọn họ đang trịnh trọng thương nghị chiến sự hay sao? Thất thần coi như xong đi, lúc tỉnh lại ngược lại còn chất vấn mọi người nữa chứ? Lời này phải do bọn họ hỏi mới đúng.

Sở Anh lập tức nhắc lại:

"Đại bá kêu ngươi mấy tiếng rồi đó, ngươi giống như người mất hồn vậy, đang suy nghĩ gì đó?"

"À à … !”

Sở Mộ lúc này mới dời ánh mắt rơi vào người Sở Thiên Hằng, mở miệng nói:

"Đại bá, chuyện gì?"

"Cũng không có gì, chẳng qua là hỏi ý kiến của ngươi trong lần Tai Hoang này."

Sở Thiên Hằng lắc đầu ngao ngán, mỉm cười ôn hòa nói.

Sở Thiên Hằng hiểu rõ Sở Mộ, biết hắn không phải là hạng người không tôn trọng trưởng bối, chẳng qua là lúc nãy hắn đang tập trung suy nghĩ vấn đề nào đó.

"Đại bá nói Tai Hoang cấp chín quy mô cỡ nào?"

Sở Mộ cười cười hỏi.

"Trong vòng mười ngày, Tai Hoang sẽ xuất động lực lượng tương đương với sáu đầu Hồn sủng thống lĩnh đỉnh phong."

Sở Thiên Hằng bắt đầu giảng thuật lại nội dung chiến sự.



"Ừ, vậy hả? Rất tốt !"

Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Tai Hoang cấp chín nhất định là từ trong bộ lạc cấp một xông ra, xuất động lực lượng tương đương với sáu đầu Hồn sủng thống lĩnh đỉnh phong sẽ giảm bớt không ít áp lực khi Sở Mộ đánh thẳng vào trong đó.

"Tốt cái gì mà tốt."

Hiểu Vân tiểu thư cuối cùng vẫn không nhịn được, văng ra một câu không hề khách khí.

Sở Mộ không thèm để ý thái độ của Hiểu Vân tiểu thư, mở miệng nói tiếp:

"Đại bá và mọi người không cần lo lắng Tai Hoang quá mức, chỉ cần làm tốt công tác phòng thủ là được rồi."

Sở Thiên Hằng cùng với đám người Sở gia thấy Sở Mộ tự tin như vậy, tất cả đều miễn cưỡng nở nụ cười. Sở Anh mở to mắt phượng ngó chừng Sở Mộ, muốn biết tên này đến tột cùng đã đạt tới trình độ nào.

"Nói như vậy, thực lực của ngươi rất mạnh? Ngay cả Tai Hoang cũng không có gì phải sợ?"

Tôn Nguyên nhíu mày bất mãn, nhìn qua giống như là nói một câu lơ đãng, trên thực tế là nhìn không tốt thái độ của Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Tôn Nguyên, ngoài dự liệu phát hiện hồn niệm người này hình như không thấp.

Hồn niệm không thấp hiển nhiên là thực lực khẳng định không yếu, Sở Mộ âm thầm kỳ quái tại sao người như hắn lại tới Sở gia làm khách. Thế nhưng, khi phát hiện ánh mắt Tôn Nguyên đối với Sở Anh có vẻ dị thường, Sở Mộ lập tức hiểu ra vấn đề.

"Ai dà, Sở Mộ, ngươi vừa mới trở về, gia tộc đã gặp phải chuyện tình khó giải quyết như vậy, còn phải nhờ ngươi trợ giúp giải quyết. Thật sự là ... ta cũng không biết nên nói gì cho tốt."

Sở Minh nhìn thấy Tôn Nguyên có ý khiêu khích liền cố ý chuyển sang đề tài khác.

"Ông nội yên tâm, phần lớn Hồn sủng của ta đã đạt tới cao đẳng quân chủ, năng lực quần chiến rất mạnh, một mình ta ngăn cản một phía cũng không thành vấn đề."

Sở Mộ cười cười nói, ngữ khí tuy nhỏ nhẹ nhưng tràn đầy tự tin.

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."

Sở Minh thấy thái độ Sở Mộ thật tình như vậy cũng gật đầu theo bản năng. Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại, trong giây lát cảm thấy có cái gì đó không đúng...

"Cao... cao đẳng quân chủ?"

“Sở Mộ vừa mới nhắc tới cao đẳng quân chủ?”

Một câu nói kia nhất thời khiến cho tất cả mọi người có mặt trong buổi tiệc cứng đờ toàn thân.

Trong toàn bộ Tây Vực, số người có Hồn sủng cao đẳng cấp quân chủ chỉ có vài chục, hơn nữa đều là cường giả nổi danh. Ngay cả Hiểu Vân tiểu thư là thiên kim của Vực chủ chỉ có thể mời tới một, hai cường giả Hồn sủng cấp quân chủ.

Nếu như Sở Mộ nói mình có Hồn sủng cao đẳng quân chủ đã khiến cho mọi người rung động tinh thần rồi, thế mà Sở Mộ lại dứt khoát nói một câu ‘phần lớn đều là cao đẳng quân chủ’, bọn họ làm sao không hiểu được ý nghĩa trong đó?

"Sở… Sở Mộ, lúc nãy ta không có nghe lầm hả? Ngươi nói … ngươi nói phần lớn Hồn sủng của mình đã đạt tới cao đẳng cấp quân chủ?"

Sở Lãng ngồi bên cạnh Sở Mộ hít vào một hơi bình ổn tinh thần, cố ý nhấn mạnh mấy chữ ‘cao đẳng quân chủ’.

Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Sở Mộ.

Sở Mộ thản nhiên gật đầu, hết lần này tới lần khác thái độ Sở Mộ bình tĩnh như thế làm cho mọi người cảm thấy quá mức đơn giản rồi. Phải biết rằng đây chính là cao đẳng cấp quân chủ, là lực lượng đỉnh phong trong một địa vực.

"Vị bằng hữu kia, ngươi thật sự có một nhóm cao đẳng cấp quân chủ? Đã mười đoạn hết rồi?"

Tôn Nguyên hỏi lại một lần nữa.

Sở Mộ nhìn thấy mọi người lộ vẻ kinh ngạc và khó tin cũng chỉ biết cười khổ.

Quả nhiên đúng như hắn dự liệu, sau khi nói ra thực lực của mình, bọn họ hơn phân nửa là bán tín bán nghi. Huống chi, đây chỉ là cao đẳng cấp quân chủ, nếu như nói mình có quân chủ đỉnh phong, có cả đế hoàng, vậy thì bọn họ chẳng phải là nghĩ rằng mình đầu óc có bệnh hay sao?

Sở Mộ không phải là loại người thích khoe khoang thực lực, cho nên hắn chỉ nói phần lớn Hồn sủng là cao đẳng quân chủ. Không nghĩ tới mình đã hạ xuống đến mức thấp nhất vẫn khiến cho mọi người phản ứng lớn như vậy.

"Hừ, ta no rồi."

Hiểu Vân tiểu thư bỗng nhiên đứng lên, bộ dạng có vẻ không vui, lập tức rời khỏi bàn ăn.

Hiểu Vân vốn đã không ưa tính cách lạnh nhạt của Sở Mộ. Mãi đến khi hắn nói cái câu kia, ai tin thì cứ việc tin, dù sao Hiểu Vân tuyệt đối không tin.

Phải biết rằng cả Tây Vực chỉ có phụ thân Hiểu Vân mới dám nói lời này. Thế mà một người thanh niên từ đâu chạy ra nói mình có thực lực ngang với phụ thân mình, Hiểu Vân làm sao chấp nhận sự thật này?

Sở Thiên Hằng nhìn thoáng qua Sở Mộ, hắn tin tưởng Sở Mộ không thể nào đem loại chuyện này ra đùa giỡn. Nếu hắn đã nói có cao đẳng quân chủ, vậy nhất định là có, hơn nữa còn có nhiều hơn một con.

Vốn là Sở Thiên Hằng muốn hỏi thăm kỹ lưỡng hơn, nhưng mà hiện tại đang có người ngoài nên không tiện nói nhiều.

Sở Mộ đã có thực lực cường đại như vậy, vậy thì công tác thủ thành trở thành điểm trọng yếu nhất. Bởi vì Sở gia không chỉ có mỗi vấn nạn Tai Hoang,



"Mọi người bình tĩnh chớ nóng, từ từ sẽ thảo luận vấn đề này cẩn thận hơn."

Sở Thiên Hằng mỉm cười nói với tất cả mọi người trong buổi tiệc.

Sở Thiên Hằng là tộc trưởng, hiển nhiên là không muốn bàn bạc đề tài này với nhiều người. Nhưng mà lúc này đang có không ít người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn tới Sở Mộ, hắn nhận ra được bọn họ vô cùng tin tưởng Sở Mộ có thực lực kia.

Sở Anh là người thứ nhất không nhịn được, đang chuẩn bị mở miệng liền bị Sở Thiên Hằng hung hăng trợn mắt đe dọa. Kết quả là nàng đành phải kiềm chế tâm tình của mình, nhưng ánh mắt vẫn ngó chừng Sở Mộ không tha.

Sắc mặt Tôn Nguyên lại càng khó coi, một phương diện Sở Mộ đã bộc lộ thực lực rất mạnh, mạnh đến nổi hoàn toàn nằm ngoài khả năng dự liệu của Tôn Nguyên. Một phương diện khác, từ đầu đến cuối ánh mắt Sở Anh không hề liếc hắn một cái, điều này làm cho Tôn Nguyên cảm thấy cực kỳ buồn bực.

"Đoán chừng hẳn là tám, chín đoạn - cao đẳng quân chủ, phương hướng cường hóa chú trọng đẳng cấp. Mặc dù loại Hồn sủng sư này rất hiếm thấy, nhưng ở trong đại giới và Thiên Hạ thành vẫn có. Hừ, nếu như ta dốc tinh lực đặt vào đẳng cấp chiến lực của Hồn sủng, nói không chừng hiện tại cũng đã đạt tới cao đẳng cấp quân chủ rồi."

Trong lòng Tôn Nguyên đã cho ra kết luận về chuyện này.

Dạ tiệc tản đi, hai người Sở Thiên Hằng và Sở Thiên Lâm dẫn Sở Mộ rời khỏi. Sở Lãng, Sở Anh và nhóm thanh niên đồng lứa dùng ánh mắt thất vọng nhìn theo bóng lưng Sở Mộ. Hiển nhiên là bọn họ rất muốn biết được chân tướng sự tình.

"Sở Mộ, lúc nãy ngươi nói là sự thật?"

Sở Thiên Lâm nhỏ giọng hỏi.

Không phải là hai vị đại bá không tin Sở Mộ, mà là vì Hồn sủng cao đẳng quân chủ thật sự quá ít. Trong toàn bộ Tây Vực, chỉ cần người nào có một đầu Hồn sủng cao đẳng quân chủ đều là đại nhân vật oai phong một cõi.

"Đại bá, nhị bá, lần này ta trở về thật ra cũng có liên quan đến Tai Hoang, chính là muốn giải quyết bộ lạc cấp một."

Sở Mộ đang muốn thương lượng chuyện này với hai vị trưởng bối, dù sao hắn vẫn phải dựa vào Sở gia giúp đỡ vấn đề Linh nguyên, bản thân hắn thường xuyên ra ngoài lịch lãm không tiện chiếu cố nơi này.

"Bộ lạc cấp một? Chẳng phải là lực lượng mạnh hơn Tai Hoang cấp chín gấp mấy lần sao? Hơn nữa, nghe nói còn có quân đoàn cực mạnh sánh ngang cấp đế hoàng?"

Sở Thiên Hằng kinh ngạc nói.

"Ừ, bên trong lãnh thổ bộ lạc cấp một có tài nguyên ta cần, sau này nhờ hai vị đại bá giúp ta xử lý."

Sở Mộ gật đầu xác nhận.

"Sở Mộ, ngươi không có nói đùa hả? Chúng ta bây giờ còn không ứng phó nổi tộc quần cấp chín. Bộ lạc cấp một thì … cần phải xuất động tất cả cao thủ Tây giới mới có hi vọng."

Sở Thiên Lâm lắc đầu nói.

"Điểm này đại bá và nhị bá không cần lo lắng, cao đẳng cấp quân chủ chỉ là đội hình thứ sủng của ta."

Hiện tại cũng không có người ngoài, Sở Mộ không cần giấu diếm nữa. Tóm lại, chờ đến lúc hắn xử lý xong bộ lạc cấp một, hai vị trưởng bối và thành viên Sở gia vẫn có thể đoán ra thực lực chân chính của hắn.

Câu nói lúc trước đã làm cho hai vị trưởng bối sợ hãi lắm rồi, thế mà lúc này bọn họ lại nghe thấy một câu ‘đáng sợ’ kia, cả hai người đồng thời ngây dại.

"Sở… Sở Mộ, ngươi... ngươi không thể nói năng tùy ý như vậy. Nhị bá ta tuổi... tuổi tác khá cao rồi, năng lực thừa nhận không tốt lắm! Đừng có kích thích tim ta nữa..."

Sở Thiên Lâm lắp bắp nói.

Cao đẳng cấp quân chủ đối với bọn họ chính là tồn tại cực mạnh, nằm trên đỉnh Tây vực rồi. Loại cao thủ này Sở gia cần phải tốn rất nhiều tiền đi tới thế lực lớn mới mời nổi một người. Hơn nữa còn phải ăn nói khép nép và không phải lần nào cũng thành công.

Có thể nói Tai Hoang lần này sẽ phải dựa vào La Vực môn và Đại Sở thế gia, điểm mấu chốt là bọn họ mang tới bao nhiêu cao thủ cao đẳng cấp quân chủ.

Sở gia có thể tiếp tục sinh tồn và phát triển tại nơi này hay không hoàn toàn phụ thuộc vào bọn họ. Vì thế, bất kỳ cao thủ nào tới đây cũng sẽ được Sở gia hết lòng cung phụng.

Hai vị trưởng bối nghĩ rằng Sở Mộ có một đám Hồn sủng trung đẳng quân chủ đã là chuyện hiếm thấy rồi, nếu sử dụng toàn bộ lực lượng cũng có thể ứng phó một đầu cao đẳng cấp quân chủ.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới Sở Mộ lại có một đám Hồn sủng cao đẳng quân chủ. Điều này làm cho bọn họ vô cùng hưng phấn, trong lòng kích động hơn bất kỳ người nào có mặt trong buổi tiệc, bởi vì chuyện này liên quan đến gia tộc hưng suy.

Kết quả là Sở Thiên Hằng và Sở Thiên Lâm còn chưa bình phục tâm tình vì câu nói kia, lúc này Sở Mộ lại nói thêm ‘đó là đội hình thứ sủng’ khiến cho nội tâm hai vị trưởng bối rung động hồi lâu, tinh thần bắt đầu choáng váng, quay cuồng rồi

Cao đẳng cấp quân chủ chỉ là đội hình thứ sủng?

Hai vị trung niên nam tử này đã sống hơn nửa đời người rồi, đây là lần đầu tiên chính tai nghe được một câu nói ‘kinh khủng’ như thế.

Hơn nữa, đây là câu nói xuất phát từ miệng một người thanh niên đồng lứa của Sở gia. Nếu đổi lại bất kỳ đệ tử Sở gia nào khác nhất định sẽ bị hai vị trưởng bối hung hăng trách mắng một trận, rồi ra lệnh cho hắn đi bế môn diện bích ‘xám hối tội lỗi’, sau này bớt suy nghĩ lung tung.

Sở Mộ triệu hồi ra Dạ Lôi Mộng Thú, đồng thời bảo nó không cần ẩn giấu khí tức.

Thời điểm Dạ Lôi Mộng Thú buông thả khí tức tản ra bốn phía, nhất thời lực lượng hắc ám tràn ngập không gian, làm cho tất cả Hồn sủng và con người bên trong phủ đệ Sở gia đột nhiên rùng mình mấy lượt.

Cả đám Hồn sủng cùng lúc gầm thét dẫn phát một trận xao động không nhỏ.

Sau khi chứng minh sự tình rõ ràng, Sở Mộ nhanh chóng ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thu liễm khí tức lại nhằm tránh tạo thành ảnh hưởng không cần thiết.

Dạ Lôi Mộng Thú đã biểu lộ thực lực chân chính, Sở Thiên Hằng và Sở Thiên Lâm hoàn toàn tin tưởng. Hai người bọn họ lập tức kích động nước mắt cũng lặng lẽ chảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook