Quyển 2 - Chương 1135: Chiểu Trạch Mê Giới, Chiểu Ngư Ma!
Ngư Thiên Không
09/03/2014
Sở Mộ cũng lười nói nhảm với thằng này. Liếc mắt nhìn tiểu Vong Mộng trên vai.
Vong Mộng đập cánh, ám tử sắc thiểm điện lập tức bay tán loạn, khí phách cuồng dã biến lớn.
Vong Mộng lập tức biến ảo thành hình thái Phượng Hoàng ám tử sắc, khí thế nghiền áp cỏ trong phạm vi vài chục dặm thành bụi phấn.
Mà Gia Hằng cùng Lý Cần không kịp phản ứng nên đều cả kinh suýt nữa rơi ra khỏi tọa kỵ, thời điểm lấy lại tinh thần thì thấy đây là một con sinh vật hoàng tộc.
- Cấp... Cấp chúa tể cấp thấp!
Biểu hiện trên mặt Lý Cần cực kỳ phong phú.
Hắn cho rằng Mục Thanh Y mới là người có thực lực mạnh nhất trong năm người, dù sao nàng khống chế Quan Hoàng Vương chính là hồn sủng cao cấp hiếm thấy, ai biết được nam tử nhìn không có gì xuất chúng lại triệu hoán ra một con hoàng tộc khác, chính là cấp chúa tể cấp thấp, chuyện này cũng quá kinh khủng rồi.
- Như vậy có thể bay qua đế quốc này không?
Sở Mộ lãnh đạm hỏi.
Gia Hằng cùng Lý Cần cũng gật đầu:
- Có thể, tuyệt đối có thể!
Sau khi tiến vào thảo nguyên thì nhìn thấy nhiều đầm lầy màu xám và cỏ cây khô héo.
Gia Hằng tỏ vẻ nơi Ma Linh qua lại chính là hướng nam đầm lấy giáp giới với băng nguyên, mặc dù như thế một khu vực như vậy cũng vô cùng rộng lớn, nếu muốn tìm được Ma Linh cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi biết rõ vị trí đại khái thì hai người Gia Hằng cùng Lý Cần này đối với bọn người Sở Mộ mà nói không có tác dụng gì cả, năm người rất quyết đoán bỏ hai người bọn họ xuống, chính mình tiến về phía nam đầm lầy.
- Hai người kia có thể không phải rắm thí bình thường, kết quả Sở Mộ vừa triệu hoán Vong Mộng thì thái độ của bọn họ tốt hơn nhiều.
Diệp Hoàn Sinh thầm nói.
- Đừng có đi quản khỉ gió bọn họ làm cái gì, chúng ta trước tiên nên lịch lãm rèn luyện ở nơi này đi, cứ từ từ mà tìm Ma Linh.
Sở Mộ nói ra.
Lịch lãm rèn luyện mới là chuyện quan trọng của bọn họ đi tới Nghiễm Thông Mê Giới này, Chiểu Trạch Mê Giới là là một đại đế quốc, nhìn đầm lầy thì tĩnh mịch không có chút sinh cơ nào nhưng lại ẩn giấu sát cơ mạnh mẽ, không cẩn thận có khả năng sẽ bị cuốn vào trong đầm lầy, bị bùn nhão vùi lấp mà chết.
Trong đầm lầy này có một ít gốc cây già đang nằm trơ trọi ở trong đó, nhìn qua khu vực hoang vu và trống vắng này hai nữ tử đều cảm thấy không thoải mái, nhất là nước bùn tỏa ra mồi hôi khó chịu.
- Sưu sưu! ! ! !
Bỗng nhiên trong đầm lầy có một cái xúc tu xẹt qua người của Diệp Khuynh Tư, rất nhanh quấn lấy eo của Diệp Khuynh Tư sau đó keo mạnh.
Những người khác sững sờ, hoàn toàn không ngờ xúc tu này có tốc độ nhanh như vậy.
Sở Mộ ở bên người Diệp Khuynh Tư cũng phản ứng thần tốc, vào lúc xúc tu quấn eo của Diệp Khuynh Tư và kéo mạnh thì tay của hăn cũng bắt lấy xúc tu.
Ma diễm màu bạc nahnh chóng thiêu đốt xúc tu, nhanh chóng lan tràn vào trong đầm nươc hồ nước.
Vòi xúc tu bị thiêu đốt thì buông Diệp Khuynh Tư ra, dùng tốc độ cực nhanh cuốn trở về.
Trong khoảnh khắc cả đầm lầy lại yên tĩnh hoàn toàn, giống như chuyện vừa rồi không có gì xảy ra.
Diệp Khuynh Tư kinh hồn chưa định nhìn qua Sở Mộ. Sở Mộ lại phát hiện phần eo của Diệp Khuynh Tư hình như bị nhiễm một ít độc tố. Nhắc nhở nàng một câu.
Diệp Khuynh Tư lấy thuốc giải độc trong không gian giới chỉ ra ngoài, lại cho Sở Mộ giúp đỡ bôi lên, làm cho người ta kinh ngạc chính là thuốc giải độc do Diệp Khuynh Tư phối chế vừa bôi lên những chỗ bị độc kia, những dấu vết độc này nhanh chóng tiêu trừ.
- Thứ kia cấp bậc hình như không thấp, chúng ta cẩn thận một chút.
Sở Mộ mở miệng nói ra.
Sở Mộ dùng ma diễm thiêu đốt cũng không tính là kỹ năng gì, nhưng mà hắn là cấp chúa tể cấp thấp, một ít hỏa diễm tùy tiện cũng có thể đốt sinh vật cấp Đế Hoàng tan thành mây khói, mà thứ kia lại có thể chạy thoát.
Vừa mới đi vào đầm lầy không bao xa đã gặp được sinh vật đẳng cấp cao, nếu thay đổi là đội ngũ Hồn Hoàng bình thường, chỉ sợ vừa rồi toàn quân đã bị diệt.
Đầm lầy cũng là đại đế quốc, phi hành là quá không thực tế, mọi người chỉ có thể tiếp tục đi qua đầm lầy.
Trên tay Sở Mộ có một phần địa đồ, bản đồ này đánh dấu đại khái chỗ nào có thể thuận lợi thông qua đầm lầy.
Nói như vậy mê giới này không có lộ tuyến xác định nào. Dù sao mê giới to đến khó có thể tưởng tượng, bản thân địa hình giống như mê cung, trở ra được là rất may mắn rồi.
Mà địa hình đầm lầy này hắn là sào huyệt của hung vật nào đó. Thậm chí nhiều khi đi vào lãnh địa của nó mà không biết, hơn nữa khu vực đất cứng vô cùng có hạn. Điều này cũng có ý nghĩa nếu không có địa đồ thì hệ số nguy hiểm sẽ rất lớn.
Trên bản đồ có đánh dấu vài tuyến đường, nếu như muốn lịch lãm rèn luyện thì bọn họ không có khả năng lựa chọn một con đường an toàn mà đi.
Phân bố cấp bậc của Nghiễm Thông Mê Giới có chút quái dị, nhiều khi bên ngoài đầm lầy cũng có thể xuất hiện sinh vật cấp cao, điểm ấy thành chủ Lý Tự Nhiễm dặn dò bọn người Sở Mộ rất nhiều lần, bất kể là ở nơi nào cũng phải cẩn thận đặc biệt.
Đương nhiên vừa rồi bọn họ đã chứng minh chuyện này là đúng, cái đầm lầy này quả nhiên là một hung địa, xúc tu công kích vừa rồi nếu đổi lại những người khác, thật sự khó mà phản ứng trong thời gian ngắn được, nếu như bị kéo vào trong bùn nhão thì muốn cứu về độ khó càng lớn, bởi vì bùn nhão này nhiều khi có độ sâu còn sâu hơn cả biển cả, sâu mấy ngàn mét xem như là nông rồi.
Cụ thể muốn hình dung thì đầm lầy này giống như một biển cả thâm thúy, phía trên có đôi khi gặp được đất cúng có vài góc cỏ dại sinh trưởng và gốc cây già sinh trưởng, miễn cưỡng có thể cung cấp cho sinh vật đi qua, nhưng mà thời khắc nào cũng phải cẩn thận khắp bốn phương tám hướng xem có thứ gì tập kích hay không.
Ở khu vực bùn nhão thì Sở Mộ xác thực không biết nên triệu hoàn hồn sũng nào thì thích hợp hơn, đành phải theo Diệp Khuynh Tư cưỡi Tử Sam Mộng Thú, nếu như có Dạ thì dùng bộ pháp nhẹ nhàng của Dạ, ngay cả biển cả cũng có thể đi như đất bằng, càng không cần phải nói đầm lầy nơi này.
Tiếp tục đi lên phía trước, trong ánh mắt mọi người hiện ra hồ nước bùn nhão!
Khu vực hồ nước bùn nhão này rất lớn, bọt khí trên mặt nước nổ tung làm thoát ra những hơi nước tanh nồng làm người ta ghê gợm, mùi hôi làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y đều không chịu nổi mùi này, Diệp Khuynh Tư triệu hồi Linh Âm Thiếp ra ngoài khu trừ mùi hôi trên người.
- Nếu như bị túm xuống dưới thì dù không hít thở cũng có thể bị thối chết đấy, so với độc khí còn khủng bố hơn.
Triêu Lãnh Xuyên nói thầm một câu.
Hai nữ lúc này tán thành thật sâu.
Thời điểm này ánh mắt Sở Mộ nhìn qua khu vực ven hồ xa xa.
- Chỗ đó hình như có động tĩnh, chúng ta qua đi xem.
Sở Mộ nói ra.
Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, khống chế Tử Sam Mộng Thú đi qua.
Dần dần tiếp cận, rất nhanh Sở Mộ phát hiện trong hồ nước có một sinh vật thú hệ đang điên cuồng công kích hồ nước, cũng không ngừng phát ra tiếng gầm gú tức giận.
- Đây là một con Huyết Kỳ Thú tiếp cận cấp chúa tể, nó không ngừng công kích bùn nhão làm gì?
Mục Thanh Y nghi hoặc nhìn qua Huyết Kỳ Thú vô cùng tức giận kia.
Huyết Kỳ Thú có chiều cao chừng bảy tám mét, toàn thân đều có lân giáp huyết sắc bao trùm, ngoại hình có chút tương tự Cổ Kỳ Lân, rất rõ ràng là hậu duệ của Kỳ Lân, Kỳ Lân cùng Long, Hoàng đều là sinh vật có đẳng cấp chủng tộc cực cao, bình thường muốn có một con là vô cùng khó khăn.
Lúc này chẳng biết Huyết Kỳ Thú tại sao nổi giận công kích bùn nhão bình tĩnh, thậm chí muốn trực tiếp chui vào trong bùn nhão.
Không phải sinh vật thủy hệ mà muốn tiến vào trong nước chiến đấu, thực lực muốn phát huy một phần mười cũng khó khăn, bùn nhão lực cản lớn hơn nước, nếu Huyết Kỳ Thú chui vào thì sẽ biến thành mỹ thực cho sinh vật dưới nước.
- Rống ~~~~~~~ rống ~~~~~~~~~
Huyết Kỳ Thú đang muốn chui xuống thì nó phát hiện bọn người Sở Mộ đang đi tới gần nó, nó lại vội vội vàng vàng chạy tới, phát ra âm thanh mang theo vài phần cầu khẩn.
- Thiếu chủ, chủ nhân của nó bị bắt đi.
Thời điểm này Ly lão nhân lại phiên dịch lời của Huyết Kỳ Thú.
Dùng sinh mệnh lực của Hồn Hoàng thì ở dưới nước không bị công kích cũng có thể sống được năm phút, cũng không biết gia hỏa kia đang rơi xuống bao lâu rồi, vớt lên có thể biến thành thi thể hay không.
- Linh, cứu nó.
Diệp Khuynh Tư liếc mắt nhìn qua Linh Âm Thiếp bên cạnh, ra lệnh cho Linh Âm Thiếp.
Linh Âm Thiếp gật gật đầu, cánh hoa màu sắc rực rỡ như váy xuất hiện vài sợi roi nhỏ dài ra.
Roi nhỏ chui vào trong bùn lầy tìm kiếm vị trí Huyết Kỳ Thú công kích.
- Linh ~~~~~
Linh Âm Thiếp không biết người nọ đang lún xuống bao sâu, bỗng nhiên phát ra âm thanh sung sướng, bỗng nhiên thu roi lại, đem người trong bùn nhão kéo ra ngoài.
- Ba ~~~~~~~
Rút sợi rơi trở về, một tượng đất được đưa lên đát cứng.
Cái tượng đất này không biết bị bao phủ bao nhiêu lớp bùn, nhưng mà có Diệp Khuynh Tư ở đây thì cho dù hắn ngâm trong bùn hơn năm phút cũng không chết được.
Thời điểm Diệp Khuynh Tư đang định cứu trị thì bỗng nhiên trong bùn nhão xuất hiện sóng bùn cuồn cuộn, tiếp theo đó là một sinh vật nửa dã thú nửa cá lộ ra khỏi mặt nước bùn.
Sinh vật nửa dã thú nửa cá này không có tay, hai bên có xúc tu vặn vẹo, nhìn nó muốn bao nhiêu buồn nôn sẽ có bấy nhiêu buồn nôn.
Bọn người Sở Mộ chưa từng gặp qua sinh vật như thế này, ánh mắt nhìn qua Ly lão nhân.
- Đây là Chiểu Ngư Ma, sinh vật kết hợp thi hệ cùng thủy hệ, yêu thích lớn nhất bình sinh chính là thu thập thi thể lắng đọng trong lãnh địa của nó, thi thể càng nhiều thì tâm tình của nó càng tốt.
Ly lão nhân nói ra.
Nghe Ly lão nhân miêu tả thì mọi người cảm thấy nổi da gà, không ngờ còn có quái vật yêu mến thi thể, chẳng lẽ nó có thể đem thi thể ăn như cơm sao, ách, nghe càng buồn nôn.
- Hừ, vừa rồi chính là thằng này Khuynh Tư a?
Sở Mộ hừ lạnh một tiếng.
Dám đánh chủ ý lên thê tử của ta, con cá ma này chán sống rồi.
Nếu nó đã thích thu thập thi thể vậy thì đem thi thể của nó cất giữ đi.
- Hí! ! ! ! ! ! !
Chiểu Ngư Ma dùng ánh mắt hư thối nhìn qua Linh Âm Thiếp của Diệp Khuynh Tư.
Rất hiển nhiên quái vật này vô cùng tức giận, thằng này dám đem đồ cất chứa của nó cướp đi, cuộc đời của nó thích nhất là thu thập thi thể nhân loại.
Linh Âm Thiếp cũng không phải hồn sủng chiến đấu, tuy hiện tại cũng đã tới chuẩn cấp chúa tể, nhưng mà đối mặt với Chiểu Ngư Ma vô cùng hung tàn thì Linh Âm Thiếp hay vẫn quyết đoán lui ra sau lưng Sở Mộ, phát ra âm thanh giống như tiểu nữ hài.
Sở Mộ đang niệm chú ngữ, chiến đấu trong ao đầm cũng chỉ có Ma Thụ Chiến Sĩ là thích hợp.
Nhưng mà Ma Thụ Chiến Sĩ hiện tại dã không thích hợp lịch lãm rèn luyện, Sở Mộ cuối cùng vẫn triệu hoán Chiến Dã phối hợp với Bạch Hổ của Mục Thanh Y chiến đấu.
Bạch Hổ thi triển năng lực đóng băng, đem bùn nhão đông cứng lại sau đó làm cho Chiểu Ngư Ma không cách nào trở lại trong bùn, lúc sau Chiến Dã là chủ chiến đấu!
Ánh mắt Chiểu Ngư Ma nhanh chóng nhìn qua Chiến Dã cùng Bạch Hổ, trong ao đầm này sinh vật thú hệ căn bản không cách nào thi triển quyền cước, cho nên trông thấy hai sinh vật cấp chúa tể hiện ra nhưng cũng không có sợ hãi chút nào!
- Tê tê! ! ! ! ! !
Phát ra tiếng kêu dữ tợn, vòi xúc tu của Chiểu Ngư Ma lập quét ngang qua, mang theo độc tính nồng đậm và độc tính!
Một cái quét qua này muốn quét qua tất cả mọi người, Bạch Hổ nhảy vào trong đó, chân trước lại chà đạp vào trong đất.
Lực lượng chà đạp này làm mặt đất vỡ ra, vô số băng tinh lập tức lượn lờ chung quanh Bạch Hổ, hình thành một đống băng tinh phòng ngự công kích.
Thời điểm vòi xúc tu quét qua thì băng tinh nát bây, tốc độ rõ ràng biến chậm hơn, hơn nữa xúc tu quet qua băng tinh như đao nhận, xúc tu của Chiểu Ngư Ma tràn đầy vết thương.
Chiểu Ngư Ma vội vàng rút về, ở trong bùn nhão gào thét.
- Ọt ọt ọt ọt ọt ọt ~~~~~~~~~
Bùn nhão trong hồ nước bắt đầu sôi trào, trong giây lát hồ nước tạc lên, một gợn sóng bùn nhão quét qua đám người
Bùn nhão cuồn cuộn mang theo lực lượng khủng bố như biển gầm nhất là mùi hôi thối của nó, bùn nhão gợn sóng còn chưa tới thì mùi hôi đã bủa vây mọi người vào trong.
Đối mặt với loại công kích này muốn cho sinh vật thú hệ hoàn toàn bảo hộ mọi người là không thực tế, Diệp Khuynh Tư liếc mắt nhìn qua Linh Âm Thiếp.
Linh Âm Thiếp rất nhanh đã hiểu ý chủ nhân, sau khi niệm chú ngữ thì cánh hoa như váy tản ra hóa thành một bức tường hoa mềm dẻo, ngăn cản bùn nhão cuồn cuộn lao về phía trước.
Ngăn cản toàn bộ bùn nhão, mùi hôi cũng làm được Linh Âm Thiếp tinh lọc hoàn toàn cho nên không có cảnh hít thở không thông. Mà lúc này Bạch Hổ cùng Chiến Dã cũng đã xuyên qua bức tường bùn nhão kia, phát động công kích vào Chiểu Ngư Ma.
Chiểu Ngư Ma khó có thể né tránh, trên thân thể hư thối xuất hiện hai vết thương rõ ràng. Nhưng quỷ dị là trên người của nó không chảy ra chút máu nào.
- Thi hệ là không thể gọi là tính mạng được, chúng có được là linh hồn, linh hồn tồn tại thì có thể tùy tiện tìm kiếm thể xác thay đổi. Kỹ năng hấp thu tính mạng của Ma Thụ Chiến Sĩ không có hiệu quả với sinh vật thi hệ.
Ly lão nhân đúng là người hướng dẫn hoàn toàn hợp cách, nói cho Sở Mộ nghe những chi tiết cần chú ý tới.
Sở Mộ đúng là lần đầu tiên đối kháng sinh vật thi hệ, nhìn ra được Bạch Hổ cùng Chiến Dã hợp lực một kích cũng chỉ tạo thành mấy vết thương trên người của nó, cũng không thể tạo thành tổn thương chính thức.
- Tê tê tê hí! ! ! ! ! !
Chiểu Ngư Ma gào rú hoảng sợ chói ta, sau một tiếng gầm gú thì cả đầm lầy bỗng nhiên xuất hiện xao động không hiểu.
Vong Mộng đập cánh, ám tử sắc thiểm điện lập tức bay tán loạn, khí phách cuồng dã biến lớn.
Vong Mộng lập tức biến ảo thành hình thái Phượng Hoàng ám tử sắc, khí thế nghiền áp cỏ trong phạm vi vài chục dặm thành bụi phấn.
Mà Gia Hằng cùng Lý Cần không kịp phản ứng nên đều cả kinh suýt nữa rơi ra khỏi tọa kỵ, thời điểm lấy lại tinh thần thì thấy đây là một con sinh vật hoàng tộc.
- Cấp... Cấp chúa tể cấp thấp!
Biểu hiện trên mặt Lý Cần cực kỳ phong phú.
Hắn cho rằng Mục Thanh Y mới là người có thực lực mạnh nhất trong năm người, dù sao nàng khống chế Quan Hoàng Vương chính là hồn sủng cao cấp hiếm thấy, ai biết được nam tử nhìn không có gì xuất chúng lại triệu hoán ra một con hoàng tộc khác, chính là cấp chúa tể cấp thấp, chuyện này cũng quá kinh khủng rồi.
- Như vậy có thể bay qua đế quốc này không?
Sở Mộ lãnh đạm hỏi.
Gia Hằng cùng Lý Cần cũng gật đầu:
- Có thể, tuyệt đối có thể!
Sau khi tiến vào thảo nguyên thì nhìn thấy nhiều đầm lầy màu xám và cỏ cây khô héo.
Gia Hằng tỏ vẻ nơi Ma Linh qua lại chính là hướng nam đầm lấy giáp giới với băng nguyên, mặc dù như thế một khu vực như vậy cũng vô cùng rộng lớn, nếu muốn tìm được Ma Linh cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi biết rõ vị trí đại khái thì hai người Gia Hằng cùng Lý Cần này đối với bọn người Sở Mộ mà nói không có tác dụng gì cả, năm người rất quyết đoán bỏ hai người bọn họ xuống, chính mình tiến về phía nam đầm lầy.
- Hai người kia có thể không phải rắm thí bình thường, kết quả Sở Mộ vừa triệu hoán Vong Mộng thì thái độ của bọn họ tốt hơn nhiều.
Diệp Hoàn Sinh thầm nói.
- Đừng có đi quản khỉ gió bọn họ làm cái gì, chúng ta trước tiên nên lịch lãm rèn luyện ở nơi này đi, cứ từ từ mà tìm Ma Linh.
Sở Mộ nói ra.
Lịch lãm rèn luyện mới là chuyện quan trọng của bọn họ đi tới Nghiễm Thông Mê Giới này, Chiểu Trạch Mê Giới là là một đại đế quốc, nhìn đầm lầy thì tĩnh mịch không có chút sinh cơ nào nhưng lại ẩn giấu sát cơ mạnh mẽ, không cẩn thận có khả năng sẽ bị cuốn vào trong đầm lầy, bị bùn nhão vùi lấp mà chết.
Trong đầm lầy này có một ít gốc cây già đang nằm trơ trọi ở trong đó, nhìn qua khu vực hoang vu và trống vắng này hai nữ tử đều cảm thấy không thoải mái, nhất là nước bùn tỏa ra mồi hôi khó chịu.
- Sưu sưu! ! ! !
Bỗng nhiên trong đầm lầy có một cái xúc tu xẹt qua người của Diệp Khuynh Tư, rất nhanh quấn lấy eo của Diệp Khuynh Tư sau đó keo mạnh.
Những người khác sững sờ, hoàn toàn không ngờ xúc tu này có tốc độ nhanh như vậy.
Sở Mộ ở bên người Diệp Khuynh Tư cũng phản ứng thần tốc, vào lúc xúc tu quấn eo của Diệp Khuynh Tư và kéo mạnh thì tay của hăn cũng bắt lấy xúc tu.
Ma diễm màu bạc nahnh chóng thiêu đốt xúc tu, nhanh chóng lan tràn vào trong đầm nươc hồ nước.
Vòi xúc tu bị thiêu đốt thì buông Diệp Khuynh Tư ra, dùng tốc độ cực nhanh cuốn trở về.
Trong khoảnh khắc cả đầm lầy lại yên tĩnh hoàn toàn, giống như chuyện vừa rồi không có gì xảy ra.
Diệp Khuynh Tư kinh hồn chưa định nhìn qua Sở Mộ. Sở Mộ lại phát hiện phần eo của Diệp Khuynh Tư hình như bị nhiễm một ít độc tố. Nhắc nhở nàng một câu.
Diệp Khuynh Tư lấy thuốc giải độc trong không gian giới chỉ ra ngoài, lại cho Sở Mộ giúp đỡ bôi lên, làm cho người ta kinh ngạc chính là thuốc giải độc do Diệp Khuynh Tư phối chế vừa bôi lên những chỗ bị độc kia, những dấu vết độc này nhanh chóng tiêu trừ.
- Thứ kia cấp bậc hình như không thấp, chúng ta cẩn thận một chút.
Sở Mộ mở miệng nói ra.
Sở Mộ dùng ma diễm thiêu đốt cũng không tính là kỹ năng gì, nhưng mà hắn là cấp chúa tể cấp thấp, một ít hỏa diễm tùy tiện cũng có thể đốt sinh vật cấp Đế Hoàng tan thành mây khói, mà thứ kia lại có thể chạy thoát.
Vừa mới đi vào đầm lầy không bao xa đã gặp được sinh vật đẳng cấp cao, nếu thay đổi là đội ngũ Hồn Hoàng bình thường, chỉ sợ vừa rồi toàn quân đã bị diệt.
Đầm lầy cũng là đại đế quốc, phi hành là quá không thực tế, mọi người chỉ có thể tiếp tục đi qua đầm lầy.
Trên tay Sở Mộ có một phần địa đồ, bản đồ này đánh dấu đại khái chỗ nào có thể thuận lợi thông qua đầm lầy.
Nói như vậy mê giới này không có lộ tuyến xác định nào. Dù sao mê giới to đến khó có thể tưởng tượng, bản thân địa hình giống như mê cung, trở ra được là rất may mắn rồi.
Mà địa hình đầm lầy này hắn là sào huyệt của hung vật nào đó. Thậm chí nhiều khi đi vào lãnh địa của nó mà không biết, hơn nữa khu vực đất cứng vô cùng có hạn. Điều này cũng có ý nghĩa nếu không có địa đồ thì hệ số nguy hiểm sẽ rất lớn.
Trên bản đồ có đánh dấu vài tuyến đường, nếu như muốn lịch lãm rèn luyện thì bọn họ không có khả năng lựa chọn một con đường an toàn mà đi.
Phân bố cấp bậc của Nghiễm Thông Mê Giới có chút quái dị, nhiều khi bên ngoài đầm lầy cũng có thể xuất hiện sinh vật cấp cao, điểm ấy thành chủ Lý Tự Nhiễm dặn dò bọn người Sở Mộ rất nhiều lần, bất kể là ở nơi nào cũng phải cẩn thận đặc biệt.
Đương nhiên vừa rồi bọn họ đã chứng minh chuyện này là đúng, cái đầm lầy này quả nhiên là một hung địa, xúc tu công kích vừa rồi nếu đổi lại những người khác, thật sự khó mà phản ứng trong thời gian ngắn được, nếu như bị kéo vào trong bùn nhão thì muốn cứu về độ khó càng lớn, bởi vì bùn nhão này nhiều khi có độ sâu còn sâu hơn cả biển cả, sâu mấy ngàn mét xem như là nông rồi.
Cụ thể muốn hình dung thì đầm lầy này giống như một biển cả thâm thúy, phía trên có đôi khi gặp được đất cúng có vài góc cỏ dại sinh trưởng và gốc cây già sinh trưởng, miễn cưỡng có thể cung cấp cho sinh vật đi qua, nhưng mà thời khắc nào cũng phải cẩn thận khắp bốn phương tám hướng xem có thứ gì tập kích hay không.
Ở khu vực bùn nhão thì Sở Mộ xác thực không biết nên triệu hoàn hồn sũng nào thì thích hợp hơn, đành phải theo Diệp Khuynh Tư cưỡi Tử Sam Mộng Thú, nếu như có Dạ thì dùng bộ pháp nhẹ nhàng của Dạ, ngay cả biển cả cũng có thể đi như đất bằng, càng không cần phải nói đầm lầy nơi này.
Tiếp tục đi lên phía trước, trong ánh mắt mọi người hiện ra hồ nước bùn nhão!
Khu vực hồ nước bùn nhão này rất lớn, bọt khí trên mặt nước nổ tung làm thoát ra những hơi nước tanh nồng làm người ta ghê gợm, mùi hôi làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y đều không chịu nổi mùi này, Diệp Khuynh Tư triệu hồi Linh Âm Thiếp ra ngoài khu trừ mùi hôi trên người.
- Nếu như bị túm xuống dưới thì dù không hít thở cũng có thể bị thối chết đấy, so với độc khí còn khủng bố hơn.
Triêu Lãnh Xuyên nói thầm một câu.
Hai nữ lúc này tán thành thật sâu.
Thời điểm này ánh mắt Sở Mộ nhìn qua khu vực ven hồ xa xa.
- Chỗ đó hình như có động tĩnh, chúng ta qua đi xem.
Sở Mộ nói ra.
Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, khống chế Tử Sam Mộng Thú đi qua.
Dần dần tiếp cận, rất nhanh Sở Mộ phát hiện trong hồ nước có một sinh vật thú hệ đang điên cuồng công kích hồ nước, cũng không ngừng phát ra tiếng gầm gú tức giận.
- Đây là một con Huyết Kỳ Thú tiếp cận cấp chúa tể, nó không ngừng công kích bùn nhão làm gì?
Mục Thanh Y nghi hoặc nhìn qua Huyết Kỳ Thú vô cùng tức giận kia.
Huyết Kỳ Thú có chiều cao chừng bảy tám mét, toàn thân đều có lân giáp huyết sắc bao trùm, ngoại hình có chút tương tự Cổ Kỳ Lân, rất rõ ràng là hậu duệ của Kỳ Lân, Kỳ Lân cùng Long, Hoàng đều là sinh vật có đẳng cấp chủng tộc cực cao, bình thường muốn có một con là vô cùng khó khăn.
Lúc này chẳng biết Huyết Kỳ Thú tại sao nổi giận công kích bùn nhão bình tĩnh, thậm chí muốn trực tiếp chui vào trong bùn nhão.
Không phải sinh vật thủy hệ mà muốn tiến vào trong nước chiến đấu, thực lực muốn phát huy một phần mười cũng khó khăn, bùn nhão lực cản lớn hơn nước, nếu Huyết Kỳ Thú chui vào thì sẽ biến thành mỹ thực cho sinh vật dưới nước.
- Rống ~~~~~~~ rống ~~~~~~~~~
Huyết Kỳ Thú đang muốn chui xuống thì nó phát hiện bọn người Sở Mộ đang đi tới gần nó, nó lại vội vội vàng vàng chạy tới, phát ra âm thanh mang theo vài phần cầu khẩn.
- Thiếu chủ, chủ nhân của nó bị bắt đi.
Thời điểm này Ly lão nhân lại phiên dịch lời của Huyết Kỳ Thú.
Dùng sinh mệnh lực của Hồn Hoàng thì ở dưới nước không bị công kích cũng có thể sống được năm phút, cũng không biết gia hỏa kia đang rơi xuống bao lâu rồi, vớt lên có thể biến thành thi thể hay không.
- Linh, cứu nó.
Diệp Khuynh Tư liếc mắt nhìn qua Linh Âm Thiếp bên cạnh, ra lệnh cho Linh Âm Thiếp.
Linh Âm Thiếp gật gật đầu, cánh hoa màu sắc rực rỡ như váy xuất hiện vài sợi roi nhỏ dài ra.
Roi nhỏ chui vào trong bùn lầy tìm kiếm vị trí Huyết Kỳ Thú công kích.
- Linh ~~~~~
Linh Âm Thiếp không biết người nọ đang lún xuống bao sâu, bỗng nhiên phát ra âm thanh sung sướng, bỗng nhiên thu roi lại, đem người trong bùn nhão kéo ra ngoài.
- Ba ~~~~~~~
Rút sợi rơi trở về, một tượng đất được đưa lên đát cứng.
Cái tượng đất này không biết bị bao phủ bao nhiêu lớp bùn, nhưng mà có Diệp Khuynh Tư ở đây thì cho dù hắn ngâm trong bùn hơn năm phút cũng không chết được.
Thời điểm Diệp Khuynh Tư đang định cứu trị thì bỗng nhiên trong bùn nhão xuất hiện sóng bùn cuồn cuộn, tiếp theo đó là một sinh vật nửa dã thú nửa cá lộ ra khỏi mặt nước bùn.
Sinh vật nửa dã thú nửa cá này không có tay, hai bên có xúc tu vặn vẹo, nhìn nó muốn bao nhiêu buồn nôn sẽ có bấy nhiêu buồn nôn.
Bọn người Sở Mộ chưa từng gặp qua sinh vật như thế này, ánh mắt nhìn qua Ly lão nhân.
- Đây là Chiểu Ngư Ma, sinh vật kết hợp thi hệ cùng thủy hệ, yêu thích lớn nhất bình sinh chính là thu thập thi thể lắng đọng trong lãnh địa của nó, thi thể càng nhiều thì tâm tình của nó càng tốt.
Ly lão nhân nói ra.
Nghe Ly lão nhân miêu tả thì mọi người cảm thấy nổi da gà, không ngờ còn có quái vật yêu mến thi thể, chẳng lẽ nó có thể đem thi thể ăn như cơm sao, ách, nghe càng buồn nôn.
- Hừ, vừa rồi chính là thằng này Khuynh Tư a?
Sở Mộ hừ lạnh một tiếng.
Dám đánh chủ ý lên thê tử của ta, con cá ma này chán sống rồi.
Nếu nó đã thích thu thập thi thể vậy thì đem thi thể của nó cất giữ đi.
- Hí! ! ! ! ! ! !
Chiểu Ngư Ma dùng ánh mắt hư thối nhìn qua Linh Âm Thiếp của Diệp Khuynh Tư.
Rất hiển nhiên quái vật này vô cùng tức giận, thằng này dám đem đồ cất chứa của nó cướp đi, cuộc đời của nó thích nhất là thu thập thi thể nhân loại.
Linh Âm Thiếp cũng không phải hồn sủng chiến đấu, tuy hiện tại cũng đã tới chuẩn cấp chúa tể, nhưng mà đối mặt với Chiểu Ngư Ma vô cùng hung tàn thì Linh Âm Thiếp hay vẫn quyết đoán lui ra sau lưng Sở Mộ, phát ra âm thanh giống như tiểu nữ hài.
Sở Mộ đang niệm chú ngữ, chiến đấu trong ao đầm cũng chỉ có Ma Thụ Chiến Sĩ là thích hợp.
Nhưng mà Ma Thụ Chiến Sĩ hiện tại dã không thích hợp lịch lãm rèn luyện, Sở Mộ cuối cùng vẫn triệu hoán Chiến Dã phối hợp với Bạch Hổ của Mục Thanh Y chiến đấu.
Bạch Hổ thi triển năng lực đóng băng, đem bùn nhão đông cứng lại sau đó làm cho Chiểu Ngư Ma không cách nào trở lại trong bùn, lúc sau Chiến Dã là chủ chiến đấu!
Ánh mắt Chiểu Ngư Ma nhanh chóng nhìn qua Chiến Dã cùng Bạch Hổ, trong ao đầm này sinh vật thú hệ căn bản không cách nào thi triển quyền cước, cho nên trông thấy hai sinh vật cấp chúa tể hiện ra nhưng cũng không có sợ hãi chút nào!
- Tê tê! ! ! ! ! !
Phát ra tiếng kêu dữ tợn, vòi xúc tu của Chiểu Ngư Ma lập quét ngang qua, mang theo độc tính nồng đậm và độc tính!
Một cái quét qua này muốn quét qua tất cả mọi người, Bạch Hổ nhảy vào trong đó, chân trước lại chà đạp vào trong đất.
Lực lượng chà đạp này làm mặt đất vỡ ra, vô số băng tinh lập tức lượn lờ chung quanh Bạch Hổ, hình thành một đống băng tinh phòng ngự công kích.
Thời điểm vòi xúc tu quét qua thì băng tinh nát bây, tốc độ rõ ràng biến chậm hơn, hơn nữa xúc tu quet qua băng tinh như đao nhận, xúc tu của Chiểu Ngư Ma tràn đầy vết thương.
Chiểu Ngư Ma vội vàng rút về, ở trong bùn nhão gào thét.
- Ọt ọt ọt ọt ọt ọt ~~~~~~~~~
Bùn nhão trong hồ nước bắt đầu sôi trào, trong giây lát hồ nước tạc lên, một gợn sóng bùn nhão quét qua đám người
Bùn nhão cuồn cuộn mang theo lực lượng khủng bố như biển gầm nhất là mùi hôi thối của nó, bùn nhão gợn sóng còn chưa tới thì mùi hôi đã bủa vây mọi người vào trong.
Đối mặt với loại công kích này muốn cho sinh vật thú hệ hoàn toàn bảo hộ mọi người là không thực tế, Diệp Khuynh Tư liếc mắt nhìn qua Linh Âm Thiếp.
Linh Âm Thiếp rất nhanh đã hiểu ý chủ nhân, sau khi niệm chú ngữ thì cánh hoa như váy tản ra hóa thành một bức tường hoa mềm dẻo, ngăn cản bùn nhão cuồn cuộn lao về phía trước.
Ngăn cản toàn bộ bùn nhão, mùi hôi cũng làm được Linh Âm Thiếp tinh lọc hoàn toàn cho nên không có cảnh hít thở không thông. Mà lúc này Bạch Hổ cùng Chiến Dã cũng đã xuyên qua bức tường bùn nhão kia, phát động công kích vào Chiểu Ngư Ma.
Chiểu Ngư Ma khó có thể né tránh, trên thân thể hư thối xuất hiện hai vết thương rõ ràng. Nhưng quỷ dị là trên người của nó không chảy ra chút máu nào.
- Thi hệ là không thể gọi là tính mạng được, chúng có được là linh hồn, linh hồn tồn tại thì có thể tùy tiện tìm kiếm thể xác thay đổi. Kỹ năng hấp thu tính mạng của Ma Thụ Chiến Sĩ không có hiệu quả với sinh vật thi hệ.
Ly lão nhân đúng là người hướng dẫn hoàn toàn hợp cách, nói cho Sở Mộ nghe những chi tiết cần chú ý tới.
Sở Mộ đúng là lần đầu tiên đối kháng sinh vật thi hệ, nhìn ra được Bạch Hổ cùng Chiến Dã hợp lực một kích cũng chỉ tạo thành mấy vết thương trên người của nó, cũng không thể tạo thành tổn thương chính thức.
- Tê tê tê hí! ! ! ! ! !
Chiểu Ngư Ma gào rú hoảng sợ chói ta, sau một tiếng gầm gú thì cả đầm lầy bỗng nhiên xuất hiện xao động không hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.