Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1093: Chủng tộc dị biến, Hồ Đế chi nộ

Ngư Thiên Không

21/02/2014

Cường đại chính thức không phải đánh bại tất cả mọi người. Mà là làm cho mọi người cảm thấy bản thân mình thật sự quá nhỏ bé.

...

- Cái này... Đây rốt cuộc là...

Nguyên lão, trưởng lão của Tam đại cung điện lúc này đã ngây người.

- Trên thế giới này có chủng tộc yêu hồ cường đại như thế sao?

Dùng nhận thức của bọn họ thì trong lĩnh vực nhân loại sinh vật có đẳng cấp chủng tộc cao nhất là Vạn Triêu Thú, Quan Hoàng Vương, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà, Đồ Lục Thú, đến nay những sinh vật cấp chúa tể không có trong ghi chép cũng không mạnh hơn bọn chúng.

Nhưng mà tàn ảnh vừa rồi trên bầu trời triệt để làm đảo lộn nhận thức và nhân sinh quan của mọi người!

Mặc dù không có nhìn thấy bộ dáng chính thức nhưng bọn họ cũng tin tưởng không nghi ngờ: đây là sinh vật có lực lượng vượt qua Vạn Triêu Thú Vương, hỏa diễm bao trùm trên Quan Hoàng Vương, dã tính áp đảo Đồ Lục Thú, là vương giả chí tôn chân chính.

Trong ngọn lửa màu tím thì bộ lông màu bạc tan thành mây khói cùng hỏa tinh rực rỡ bắt đầu ngưng tụ lại.

Xuất hiện trước nhất là một một hồ yêu chín đuôi, hỏa diễm màu tím này giống như cuồng long đang nhảy múa trên chớp đuôi, từ vị trí này kéo dài tới thánh điện của Vạn Tượng Đàn!

Đuôi dài chân thật xuất hiện, cho dù không có to lớn hùng vĩ như núi của hư ảnh lúc nãy nhưng mà khí thế không giảm bớt chút nào.

Cái đuôi to lớn thật dài này chiếm cứ đường đi, hoặc uốn lượn chung quanh hỏa diễm màu tím, hoặc đón cuồng phong lắc lư giữa không trung, mỗi một cái đuôi đều cho người ta cảm giác rung động khó hiểu, so với hình dáng ngưng tụ bằng yêu khí còn chân thật hơn nhiều.

Thời điểm cái đuôi dài ra thì quét ngang toàn bộ phế tích chung quanh, trên mặt đất xuất hiện một khe rãnh cực kỳ kinh người, cảm giác giống như quái vật khổng lồ quét ngang tất cả.

- Ô ô ô ô ô ô...

Tiếng kêu gáy gọi uy nghiêm làm cho mọi người bừng tỉnh lại, ánh mắt một lần nữa nhìn qua đoàn hỏa diễm màu tím kia, lại phát hiện thân hình lực lượng, cuồng dã, yêu mỵ, thị hỏa kia đã xuất hiện!

Trên bộ lông màu bạc xen lẫn màu tím uy nghiêm, khí phách, cường tráng và tứ chi thon dài chấm đất, giống như muốn thống trị khối lãnh thổ này.

Xương chân và cổ xuất hiện một cách lăng lệ ác liệt, bộ lông màu bạc ở hai đầu vai vô cùng khí phách, thời điểm bộ lông lắc lư trong gió thì giống như áo choàng màu bạc dành riêng cho vương giả, lộ ra quyền uy không gì sánh kịp!

Ánh mắt thâm thúy như bầu trời cao, trong đồng tử có hỏa diễm màu tím đang thiêu đốt, căn bản không người nào dám nhìn thẳng.

Mà toàn thân bao bọc trong ngọn lửa tím càng đại biểu khí thế duy ngã độc tôn.

Nhìn thấy Mạc Tà biến hóa thì nội tâm của Sở Mộ cũng rung động, hắn thật không nghĩ tới lần này Mạc Tà dị biến lại mang theo khí phách và uy nghiêm như vậy,

Mạc Tà có Miện Diễm Chi Cửu Vĩ Viêm Hồ dị biến thành Thất Tội Hồ, Sở Mộ ít nhất còn có thể từ chỗSở Thiên Mang biết được truyền thuyết về Thất Tội Hồ.

Song lần này Mạc Tà dị biến hiển nhiên hoàn toàn vượt qua phạm trù nhận thức của lĩnh vực nhân loại, chỉ sợ không có tư liệu nào ghi lại nó cả, giống như những lời Hàn lão nhân nói, trong lĩnh vực nhân loại không có xuất hiện trung vị hồ.

- Có gì chứ, không ngờ dám càn quấy ở trước mặt của ta!

Thiện Ác Nữ Vương tức giận bốc lên!

Thiện Ác Nữ Vương chính là hoa hệ thủy tổ, cấp bậc chủng tộc cao tới dọa người, hơn nữa cho dù là thực lực thì hiện giờ nàng có thể coi rẻ toàn bộ người ở đây.

Làm cho nàng không ngờ là Thất Tội Hồ ở trước mặt bỗng nhiên hóa thân thành chủng tộc có cấp bậc vô cùng cao. Loại lực lượng chấn nhiếp này làm cho nội tâm Thiện Ác Nữ Vương dâng lên cảm giác bất an!

- Hoát! ! ! ! Hoát...

Đồ Lục Thú tà ác dường như cảm ứng tâm tình của chủ nhân tức giận, lập tức nhìn qua Mạc Tà gào thét! !

Tà khí lượn lờ toàn thân. Con mắt trống rỗng của Đồ Lục Thú trở nên vô cùng hung tàn.

Bỗng nhiên Đồ Lục Thú phát động công kích, quái vật cuồng dã tàn bạo này đánh về phía Mạc Tà, cốt nhận toàn thân dựng đứng.

- Hoát...

Gào thét khủng bố, bỗng nhiên vô số bạch cốt lạng lẽo hiện ra trên phế tích này, mỗi một cây xương cốt đều có độ cao tương đương Vạn Tượng Đàn.

Cả cốt lâm hoàn toàn vây khốn Mạc Tà lại, mà chỗ Đồ Lục Thú tà ác đứng có nhiều cự cốt xuyên qua, dùng cốt nhận sắc bén đâm vào thân thể của Mạc Tà.

Mọi người căn bản không nhìn rõ động tác của Đồ Lục Thú, thời điểm kinh diễm thì Đồ Lục Thú cũng đã tới trước mặt Mạc Tà rồi.

Cốt lâm khủng bố tồn tại, Mạc Tà không cách nào tránh né được công kích này. Trông thấy thân thể Vạn Triêu Thú Vương dễ dàng dùng cốt nhận xuyên thủng qua người của Mạc Tà, nội tâm tất cả mọi người cũng cứng lại.



Khoảng cách gần như vậy còn có thể né tránh được sao?

Ngọn lửa màu tím rung động lắc lư bất định, cặp mắt lanh giá của Mạc Tà dừng lại trên người Đồ Lục Thú, thân thể không có di động chút nào. Ánh mắt cũng không có biến hóa nào cả.

- Ba...

Bỗng nhiên cổ phong sau lưng Mạc Tà bị bẻ gãy.

Mọi người cảm giác được có đồ vật sau lưng Mạc Tà nhanh chóng đảo qua, chính một cú quét qua này làm toàn bộ cốt phong sau lưng Mạc Tà bị bẽ gãy toàn bộ.

- Ba...

Âm thanh gãy vụn thứ hai lại vang lên, còn chưa chờ mọi người hiểu vì sao cố phong bị bẻ gãy thì cốt nhận trên người Đồ Lục Thú cũng bị bẻ gãy toàn bộ.

Công kích của Đồ Lục Thú cơ hồ không cách nào xâm nhập vị trí trước Mạc Tà một trăm mét, thân thể đã bị lực lượng nào đó làm vặn vẹo nghiêm trọng, âm thanh xương cốt vỡ vụn có thể nghe thấy rõ ràng.

- Đát đát đát...

Cốt nhận bị nát bấy rơi xuống trước mặt Mạc Tà, mà thân thể Đồ Lục Thú tà ác dị dạng bay ra ngoài, hóa thành một đạo hắc quang bay ra một nơi nào đó không còn trong tầm mắt của mọi người.

- Rầm rầm rầm oanh...

Tất cả phế tích bị đánh nát bấy, Đồ Lục Thú tà ác không biết trải qua bao nhiêu lần va chạm, từ trung tâm tòa thành bay đụng vào tường của nội thành, tường nội thành vỡ vụn và nó tiếp tục bay ra phía sau không biết bao xa, cuối cùng nhất lại đụng vào tường trung thành và ngoại thành.

Bên trong thành Vạn Tượng còn có ba tòa thành vô cùng khổng lồ, Đồ Lục Thú tà ác bay ít nhất ra khỏi phạm vi của hai tòa thành.

Ở vị trí cực xa xuất hiện khói bụi đục ngầu bay lên cao cao, mọi người đã không nhìn được điểm rơi của Đồ Lục Thú, ánh mắt chỉ có thể nhìn thấy một dấu rãnh cực dài mà thôi, xuyên qua qua trung ương tòa thành, nội thành, nhìn ra chỗ cực xa vẫn còn nhìn thấy cái rãnh này tồn tại.

Mặc dù tới bây giờ không ai biết vì sao cốt nhận của Đồ Lục Thú tà ác bị nát bấy, không hiểu tại sao thân thể của nó lại bay ra xa như vậy, thẳng đến khi mọi người phát hiện một cái đuôi đang thiêu đốt trong ngọn lửa màu tím xuất hiện trước mặt Mạc Tà.

- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ chỉ một cái đuôi là có thể đánh Đồ Lục Thú bay ra xa như vậy?

Triêu Lãnh Xuyên ngơ ngác nói ra.

Đồ Lục Thú tà ác cường đại không thể nghi ngờ, Thất Thánh Đồ liên thủ cũng thắng thảm mà thôi, mặc dù Đồ Lục Thú hiện tại không còn sức chiến đấu đỉnh phong, nhưng mà dù vậy nó vẫn là chúa tể trung đẳng, cho dù suy yếu cũng không có khả năng bị một cái quét mà bay ra xa như thế!

- Cuối cùng là...

Mục Thanh Y cả kinh nhìn qua Mạc Tà đang ở trong hỏa diễm màu tím bốc cháy hừng hực.

- Chủng tộc dị biến, đây là chủng tộc dị biến!

Bạch Ngữ thốt ra, ngay cả bán ma như hắn cũng không dám tin tưởng chuyện trước mắt là sự thật!

Chủng tộc dị biến, sinh vật đạt tới cấp Vô Địch Đế Hoàng còn có thể phát sinh chủng tộc dị biến sao?

Phải biết rằng bản thân chủng tộc dị phi thường hiếm thấy, trong hàng tỉ sinh vật cũng chỉ có vài lần sinh ra chủng tộc dị biến mà thôi, hơn nữa phải trải qua kích thích nào đó mới có thể phát sinh cải biến vượt qua pháp tắc tự nhiên.

Hồn sủng trên thế gian này nhiều tới mức không thể hình dung, cuối cùng cũng xuất hiện sinh vật biến dị, thế nhưng mà phần lớn là sinh vật cấp nô bộc tới cấp quân chủ, cấp bậc ngoài Đế Hoàng muốn sinh ra chủng tộc dị biến chẳng khác gì đầm rồng hang hổ.

Nhưng mà giờ này khắc này bọn họ lại nhìn thấy một màn đầm rồng hang hổ đó, nhìn qua sinh vật chủng tộc dị biến chỉ dùng một đuôi là quét Đồ Lục Thú bay ra xa.

Thực lực của nó rốt cuộc đạt tới mức độ nào rồi?

Chủng tộc dị biến không phải tấn cấp, không phải lột xác, cũng không phải thăng hoa, mà là vượt qua một cấp.

Dựa theo ăn khớp bình thường thì vượt qua Vô Địch Đế Hoàng một cấp chẳng phải là cấp chúa tể đỉnh phong hay sao?

Đồ Lục Thú là chúa tể trung đẳng cũng đã tung hoành toàn bộ cường giả cấp chúa tể trong lĩnh vực nhân loại, thực lực Thiện Ác Nữ Vương mạnh mẽ hơn một ít sắp thống trị tất cả, vậy sinh vật là chúa tể đỉnh phong là tồn tại như thế nào?

Chuyện này hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nhân loại, thậm chí căn bản không cách nào hình dung sự cường đại không hợp thói thường như vậy.

- Chẳng lẽ nó đạt tới cấp chúa tể đỉnh phong rồi?

Hồi lâu, hồn niệm cao nhất là Liễu Băng Lam và Bạch Ngữ thất thần thì thào tự nói.

Sinh vật cấp chúa tể đỉnh phong chỉ cần một hơi thở cũng có thể khiến tòa thành thị này nổ tung, loại yêu hồ dị biến này tuyệt đối không có khả năng đạt tới cấp bậc khủng bố như vậy, hơn nữa trọng yếu nhất là cấp bậc Hồn Hoàng của nhân loại không cách nào khống chế hồn sủng khủng bố như thế!

- Trên lý luận nó là chúa tể đỉnh phong nhưng cũng không phải.

Ánh mắt Ly lão nhân lập loè nói ra.



Ly lão nhân tự nhiên biết rõ Sở Mộ có tiểu hồ ly này là bao nhiêu biến thái, hắn vuốt chòm râu màu bạc, mỗi khi người khác sinh lòng nghi hoặc mà hắn lại biết rõ đáp án, hắn luôn toát ra thần sắc đắc ý không cách nào che dấu!

Đương nhiên bất kể đắc ý như thế nào thì đối với Mạc Tà dị biến lần này Ly lão nhân cũng khiếp sợ không thôi.

Tiểu hồ ly này thật sự tiếp tục dị biến lên cấp bậc cao hơn, chuyện này đã vượt qua quy tắc tự nhiên quá nhiều rồi.

- Con yêu hồ này... Con yêu hồ này...

Cơ hồ minh chủ Lăng Xiển biến thành phế nhân chỉ vào Mạc Tà, dường như hắn nhớ tới cái gì đó.

Nhưng mà hắn nói cả buổi vẫn không cách nào nói ra một câu nguyên vẹn.

Trông thấy bộ dáng của Lăng Xiển như vậy, Sở Mộ lại cười rộ lên, nói:

- Xem ra ngươi nhớ tới cái gì rồi, nhắc nhở ngươi một chút, nó là quả trừng hồn sủng mà Thiên Thương Thanh Chập Long mang đi đấy...

Sở Mộ nói những lời này làm cho minh chủ Lăng Xiển như chó nhà có tang toàn thân run lên kịch liệt.

- Nó... Nó thật sự là hồn sủng được ấp nở từ quả trứng kia sao?

Kinh ngạc trên mặt Lăng Xiển càng nhiều hơn trước.

Trên thực tế Lăng Xiển cũng không biết quả trứng đó có bao nhiêu đặc thù cả.

Cho tới bây giờ trông thấy Thất Tội Hồ dị biến thành một con tiểu hồ có hỏa diễm màu tím bao trùm mới đột nhiên ý thức được quả trứng hồn sủng kia chính là trân bảo tuyệt thế.

- Nếu như ngươi cẩn thận nhớ lại thì sẽ phát hiện thôi, mấy năm trước ta tại thành Thiên Hạ thì kỳ thật nó không phải là Thất Tội Hồ, mà là một con Miện Diễm Chi Cửu Vĩ Viêm Hồ!

Sở Mộ ngữ khí bình tĩnh mở miệng nói ra.

- Ngươi... Ngươi nói là, nó từng dị biến hai lần?

Lăng Xiển thất kinh hỏi.

Nhưng Lăng Xiển cẩn thận tưởng tượng thì đột nhiên ý thức được cái gì đó.

Hình như không phải là chủng tộc dị biến hai lần a.

Thời điểm ký kết hồn ước với Mạc Tà thì Mạc Tà vẫn chỉ là Nguyệt Quang Hồ cấp nô bộc, trải qua Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, Miện Diễm Chi Cửu Vĩ Viêm Hồ, Thất Tội Hồ Chi Viêm Quân, Xá Tội Chi Hồ, kể cả lúc này thì Mạc Tà đã dị biến lần thứ năm rồi!

Trên thế giới này tuyệt đối không có bất cứ sinh vật nào làm được dị biến năm lần!

Lăng Xiển thất hồn lạc phách nhìn qua Mạc Tà, hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao mình không cách nào tìm được sinh vật này.

Hắn vô ý thức cho rằng đây là một sinh vật cấp bậc chủng tộc cực cao, nhưng không nghĩ tới lúc bắt đầu của nó lại thấp như vậy, là cấp nô bộc, càng không nghĩ tới nó dị biến từ cấp nô bộc tới bây giờ, hiện giờ nó có khả năng một kích phế bỏ Đồ Lục Thú!

- Hoàng Tuyền, U Minh, Âm Tào, Cửu U, không biết làm sao...

Hình như Thiện Ác Nữ Vương đã biết được sinh vật trước mặt này là chủng tộc gì rồi, thì thào đọc lên một đoạn ngôn ngữ mà người ta nghe không hiểu, thần sắc cũng trở nên ngưng trọng khó hiểu!

- Thì ra nữ nhân này cũng biết.

Ly lão nhân vuốt râu sững sờ, có chút kinh ngạc nhìn qua Thiện Ác Nữ Vương.

Bạch Ngữ, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y, Liễu Băng Lam đều vô cùng nghi hoặc, vừa rồi Thiện Ác Nữ Vương nói mấy cái tên kia hình như có quen hệ tới tử vong, nhưng tại sao nàng lại dùng chúng để hình dung Mạc Tà đang bao phủ trong hỏa diễm màu tím!

Ly lão nhân biết rõ kể cả Sở Mộ và tất cả mọi người ở đây không biết Mạc Tà dị biến chủng tộc rốt cuộc là cái gì, lập tức mở miệng giải thích:

- Thời điểm thực lực đạt tới cực hạn trong truyền thuyết là có thể siêu thoát sinh tử.

- Mà trên thế giới sinh vật có thể đạt tới cảnh giới này đã ít lại càng ít, chỉ có mấy chủng tộc tồn tại nghịch thiên mới bước vào cảnh giới Bất Tử. Vì vậy mấy chủng tộc nghịch thiên này được xưng là ‘ Hoàng Tuyền, U Minh, Âm Tào, Cửu U, Nại Hà. ’ nghe đồn có một chủng tộc yêu hồ gọi Cửu U là Thủy Kỳ.

- Như vậy hiện giờ có thể xác định U Minh chính là yêu hồ, mà toàn thân có minh viêm màu tím là chứng minh thân phận tốt nhất!

Ly lão nhân nói ra.

Ly lão nhân nói ra những truyền thuyết này mọi người không ai biết được, thậm chí lão với tư cách là học giả nghe cũng không hiểu làm sao!

Nhưng mà Thiện Ác Nữ Vương cùng Ly lão nhân đồng thời cho thấy bọn họ không thể tin tưởng được trên thế giới này có tồn tại sinh vật đạt tới cảnh giới Bất Tử!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook