Quyển 2 - Chương 940: Dựa vào cái gì thuần phục Yểm Ma Cung?
Ngư Thiên Không
20/01/2014
- Thiên Địa Ma Kiếm Trận chỉ có Bạch Yểm Ma tiếp cận cấp chúa tể cùng cấp chúa tể mới có thể thi triển, Bạch Yểm Ma của ngươi chỉ có cảnh giới Vô Địch Đế Hoàng cũng không có bước vào cấp chúa tể a!
Lão ẩn sĩ cũng lập tức hỏi.
Lão nhân gia đã tự thể nghiệm Thiên Địa Ma Kiếm Trận lợi hại, nếu không phải kịp thời hô ngừng thì kỹ năng này sẽ tiễn kết tinh Bạch Yểm Ma của lão đi đời nhà ma, thực lực tới cấp bậc này thường thường bởi vì một ít kỹ năng hơn kém mà biến thành xấu!
Sở Mộ cũng không có nóng nảy trả lời, nhưng lại đi tới gần Bạch Ma Quỷ.
Bạch Ma Quỷ rõ ràng cho thấy còn không có phát tiết bực bội trong nội tâm sạch sẽ, hung thần ác sát nhìn chăm chú lên Bạch Yểm Ma của Khương Ma Đế cùng Trầm Thu.
Nhưng mà Sở Mộ đã gọi nó trở về, trong nội tâm của nó có oán khí nhiều hơn cũng phải nhịn xuống, chậm rãi bay tới bên cạnh Sở Mộ, sau đó lại khôi phục bộ dáng âm trầm.
Sở Mộ mắt nhìn Bạch Ma Quỷ, phát hiện thằng này đã trở nên trung thực hơn, so với trước kia còn nghe lời nhiều lắm. Chuyện này làm Sở Mộ rất không thói quen, bởi vì Bạch Ma Quỷ trong chiến đấu luôn không nghe lệnh, nó giống như con ngựa hoang thoát dây cương.
- Sở Phương Trần, hỏi ngươi đấy!
Lão ẩn sĩ đỏ bừng cả khuôn mặt lớn tiếng hỏi. Tiểu tử này dám bơ bọn họ.
Khương Ma Đế cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chờ đợi Sở Mộ trả lời.
- Kỹ năng đơn giản là lĩnh ngộ, Bạch Yểm Ma của ta có thiên phú tương đối cao a.
Sở Mộ rất đơn giản trả lời.
- Không có khả năng, thiên phú Bạch Yểm Ma đều là lĩnh ngộ, vì sao Bạch Yểm Ma chúng ta không thể khống chế kỹ năng này!
Lão ẩn sĩ có chút kích động nói ra.
- Thiên phú loại vật này nào có cách nói đỉnh cấp, chỉ có rất cao và rất thấp.
Sở Mộ hời hợt nói.
- Ngươi nói Bạch Yểm Ma của chúng ta thiên phú thấp à?
Sắc mặt Khương Ma Đế nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, tiểu tử này quá không biết nói chuyện, tuy hắn thừa nhận Bạch Yểm Ma có thiên phú rất cao. Nhưng mà tiểu tử này không biết cách uyển chuyển lời nói. Tốt xấu gì đám người của bọn họ cũng mạnh nhất trong Yểm Ma Cung!
Sở Mộ không muốn xoắn xuýt vấn đề này, mở miệng nói:
- Hồn sủng ngẫu nhiên lĩnh ngộ được kỹ năng cao hơn đẳng cấp của mình là bình thường, nó cũng chỉ có điều đây là ‘ Thiên Địa Ma Kiếm Trận ’.
Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ thấy thanh niên này lập lờ nước đôi như thế. Biết rõ lại ép hỏi cũng không có dùng, chỉ có thể đủ thôi, có lẽ Bạch Yểm Ma của hắn lại lĩnh ngộ kỹ năng cấp chúa tể. Cái này chỉ có thể nói là may mắn trong may mắn.
Nhưng mà Trầm Thu nghe được câu này thì âm thầm lắc đầu: tiểu tử Sở Phương Trần này cũng quá dối trá đi, không ngờ người này dám nói với mình như vậy, chẳng lẽ ban đầu ở linh thành thì Bạch Yểm Ma phóng thích ‘ Không Gian Phong Bạo ’ là kỹ năng Đế Hoàng hay sao?
Trầm Thu biết rõ Sở Mộ khẳng định còn giấu diếm bí mật của mình, hắn cũng không có vạch trần lời nói dối của Sở Mộ.
- Lão tổ đang đợi chúng ta quyết ra thắng bại, Khương Ma Đế, Tưởng lão đã bị Bạch Yểm Ma của Sở Phương Trần đánh bại,vậy để hắn truyền thừa lực lượng của Yểm Ma lão tổ đi.
Trầm Thu mở miệng nói ra.
Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ cũng rất không cam lòng, thế nhưng nếu thật sự đánh thì bọn họ chắc phải thua rồi.
Trên thực tế Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ có thể liên thủ đào thải Sở Mộ, nhưng mà loại hành vi này vi phạm ý tứ của Yểm Ma lão tổ, Yểm Ma lão tổ muốn lựa chọn là Bạch Yểm Ma mạnh nhất, chắc hẳn chiến đấu nơi đây Yểm Ma lão tổ có thể nhìn thấy, bọn họ sử dụng loại thủ đoạn liên thủ giành được thắng lợi rất có thể sẽ làm Yểm Ma lão tổ tức giận. Nói không chừng cuối cùng không có khả năng nhận được truyền thừa, như vậy thì cả Yểm Ma Cung lấy ai ra chèo chống?
Yểm Ma Cung hôm nay lâm vào nguy cơ, Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ cũng không dám có cử động quá khích gì, bởi vì lần này tranh đoạt truyền thừa mà dùng thủ đoạn, hai người bọn họ rất có thể trở thành tội nhân thiên cổ của Yểm Ma Cung!
- Sở Phương Trần. Ngươi phải dùng linh hồn thề thuần phục Yểm Ma Cung chúng ta.
Bỗng nhiên Khương Ma Đế bình tĩnh nói ra.
- Nhận được truyền thừa rồi nói sau.
Sở Mộ không thích tùy tùy tiện tiện dùng linh hồn của mình ra thề.
- Không được. Hiện tại phải thề!
Thái độ của Khương Ma Đế phi thường cường ngạnh.
Hắn có thể đem cơ hội truyền thừa bất khả hạn lượng này cho Sở Phương Trần, nhưng mà hắn phải cam đoan Sở Phương Trần là người của Yểm Ma Cung.
Sở Mộ thấy thái độ của Khương Ma Đế như thế thì nhíu mày, mở miệng nói:
- Yểm Ma Cung gặp nạn ta tự nhiên sẽ ra tay, nhưng mà ta ngươi bảo ta thần phục Yểm Ma Cung có phải buồn cười hay không?
Sở Mộ lúc nói hai chữ "Thuần phục" tăng thêm âm lượng.
Thuần phục? Sở Mộ hiện tại muốn giết chết Yểm Ma lão tổ là chuyện dễ như trở bàn tay, còn nói gì thuần phục, muốn thuần phục thì hẳn là Yểm Ma Cung thuần phục mình mới đúng!
Thời điểm này Sở Mộ không có hảo cảm quá nhiều với Yểm Ma Cung, hiện tại thế lực Tam đại cung điện đã liên hợp, Hồn Điện cũng tràn ngập nguy cơ, Sở Mộ mới thuận tiện quản chuyện của Tam đại cung điện.
Thế nhưng mà chuyện này không đại biểu Sở Mộ lệ thuộc vào Tam đại cung điện!
Thậm chí đến bây giờ Hồn Điện cũng không thể làm Sở Mộ thề thuần phục bọn họ, mà là cực kỳ uyển chuyển dùng phương thức gả, kết hôn để trói chặt chính mình, mà Yểm Ma Cung có tư cách gì bảo mình dùng linh hồn thề thuần phục chứ?
- Ngươi! Ngươi nói lời này là có ý gì?
Khương Ma Đế lần này đã tức giận thật sự.
Hắn lấy đại cục làm trọng cho nên mới đau lòng đem cơ hội ngàn năm có một này đưa cho Sở Phương Trần, muốn hắn thuần phục Yểm Ma Cung là chuyện tình thế, chẳng lẽ thằng này cầm truyền thừa rồi muốn vong ân phụ nghĩa sao, nếu là như thế thì Khương Ma Đế tình nguyện triệu hoán hồn sủng khác giải quyết Sở Mộ cho xong, cũng kiên quyết không thể để truyền thừa rơi vào người của hắn.
- Khương Đế, an tâm một chút chớ vội, ý của Sở Phương Trần chính là thời điểm Yểm Ma Cung gặp nạn hắn sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng mà bản thân của hắn có tự do,dù sao hắn còn trẻ như vậy còn muốn truy cầu hồn sủng chi đạo rất xa. Trên thực tế Hồn Điện cũng không thể làm Sở Phương Trần thuần phục bọn họ, bằng không cũng không có đem công chúa Hồn Điện của bọn họ gả cho Sở Mộ, kể cả Hồn Sủng Cung cũng thế, hận không thể ngay lập tức đem Bàng Duyệt gả cho hắn...
Trầm Thu hiện tại chỉ có thể làm người hiền lành tiến hành khuyên giải hai bên.
- Sở Phương Trần, ngươi nhìn trúng nữ tử chưa gả nào của Yểm Ma Cung chúng ta, sau truyền thừa thì lập gia đình!
Khương Ma Đế hừ lạnh một tiếng, đem điều kiện thả thấp xuống một chút.
- ...
Sở Mộ lập tức im lặng.
Hắn cuối cùng hiểu vì cái gì những lão gia hỏa kia lại lo lắng hôn sự của mình như thế này, nếu muốn hắn hoàn toàn thuần phục thế lực nào đó là không thể, nhưng nếu có quan hệ liên hôn thì chuyện của thế lực này hắn không quản không được.
Lão ẩn sĩ cũng lập tức hỏi.
Lão nhân gia đã tự thể nghiệm Thiên Địa Ma Kiếm Trận lợi hại, nếu không phải kịp thời hô ngừng thì kỹ năng này sẽ tiễn kết tinh Bạch Yểm Ma của lão đi đời nhà ma, thực lực tới cấp bậc này thường thường bởi vì một ít kỹ năng hơn kém mà biến thành xấu!
Sở Mộ cũng không có nóng nảy trả lời, nhưng lại đi tới gần Bạch Ma Quỷ.
Bạch Ma Quỷ rõ ràng cho thấy còn không có phát tiết bực bội trong nội tâm sạch sẽ, hung thần ác sát nhìn chăm chú lên Bạch Yểm Ma của Khương Ma Đế cùng Trầm Thu.
Nhưng mà Sở Mộ đã gọi nó trở về, trong nội tâm của nó có oán khí nhiều hơn cũng phải nhịn xuống, chậm rãi bay tới bên cạnh Sở Mộ, sau đó lại khôi phục bộ dáng âm trầm.
Sở Mộ mắt nhìn Bạch Ma Quỷ, phát hiện thằng này đã trở nên trung thực hơn, so với trước kia còn nghe lời nhiều lắm. Chuyện này làm Sở Mộ rất không thói quen, bởi vì Bạch Ma Quỷ trong chiến đấu luôn không nghe lệnh, nó giống như con ngựa hoang thoát dây cương.
- Sở Phương Trần, hỏi ngươi đấy!
Lão ẩn sĩ đỏ bừng cả khuôn mặt lớn tiếng hỏi. Tiểu tử này dám bơ bọn họ.
Khương Ma Đế cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chờ đợi Sở Mộ trả lời.
- Kỹ năng đơn giản là lĩnh ngộ, Bạch Yểm Ma của ta có thiên phú tương đối cao a.
Sở Mộ rất đơn giản trả lời.
- Không có khả năng, thiên phú Bạch Yểm Ma đều là lĩnh ngộ, vì sao Bạch Yểm Ma chúng ta không thể khống chế kỹ năng này!
Lão ẩn sĩ có chút kích động nói ra.
- Thiên phú loại vật này nào có cách nói đỉnh cấp, chỉ có rất cao và rất thấp.
Sở Mộ hời hợt nói.
- Ngươi nói Bạch Yểm Ma của chúng ta thiên phú thấp à?
Sắc mặt Khương Ma Đế nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, tiểu tử này quá không biết nói chuyện, tuy hắn thừa nhận Bạch Yểm Ma có thiên phú rất cao. Nhưng mà tiểu tử này không biết cách uyển chuyển lời nói. Tốt xấu gì đám người của bọn họ cũng mạnh nhất trong Yểm Ma Cung!
Sở Mộ không muốn xoắn xuýt vấn đề này, mở miệng nói:
- Hồn sủng ngẫu nhiên lĩnh ngộ được kỹ năng cao hơn đẳng cấp của mình là bình thường, nó cũng chỉ có điều đây là ‘ Thiên Địa Ma Kiếm Trận ’.
Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ thấy thanh niên này lập lờ nước đôi như thế. Biết rõ lại ép hỏi cũng không có dùng, chỉ có thể đủ thôi, có lẽ Bạch Yểm Ma của hắn lại lĩnh ngộ kỹ năng cấp chúa tể. Cái này chỉ có thể nói là may mắn trong may mắn.
Nhưng mà Trầm Thu nghe được câu này thì âm thầm lắc đầu: tiểu tử Sở Phương Trần này cũng quá dối trá đi, không ngờ người này dám nói với mình như vậy, chẳng lẽ ban đầu ở linh thành thì Bạch Yểm Ma phóng thích ‘ Không Gian Phong Bạo ’ là kỹ năng Đế Hoàng hay sao?
Trầm Thu biết rõ Sở Mộ khẳng định còn giấu diếm bí mật của mình, hắn cũng không có vạch trần lời nói dối của Sở Mộ.
- Lão tổ đang đợi chúng ta quyết ra thắng bại, Khương Ma Đế, Tưởng lão đã bị Bạch Yểm Ma của Sở Phương Trần đánh bại,vậy để hắn truyền thừa lực lượng của Yểm Ma lão tổ đi.
Trầm Thu mở miệng nói ra.
Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ cũng rất không cam lòng, thế nhưng nếu thật sự đánh thì bọn họ chắc phải thua rồi.
Trên thực tế Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ có thể liên thủ đào thải Sở Mộ, nhưng mà loại hành vi này vi phạm ý tứ của Yểm Ma lão tổ, Yểm Ma lão tổ muốn lựa chọn là Bạch Yểm Ma mạnh nhất, chắc hẳn chiến đấu nơi đây Yểm Ma lão tổ có thể nhìn thấy, bọn họ sử dụng loại thủ đoạn liên thủ giành được thắng lợi rất có thể sẽ làm Yểm Ma lão tổ tức giận. Nói không chừng cuối cùng không có khả năng nhận được truyền thừa, như vậy thì cả Yểm Ma Cung lấy ai ra chèo chống?
Yểm Ma Cung hôm nay lâm vào nguy cơ, Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ cũng không dám có cử động quá khích gì, bởi vì lần này tranh đoạt truyền thừa mà dùng thủ đoạn, hai người bọn họ rất có thể trở thành tội nhân thiên cổ của Yểm Ma Cung!
- Sở Phương Trần. Ngươi phải dùng linh hồn thề thuần phục Yểm Ma Cung chúng ta.
Bỗng nhiên Khương Ma Đế bình tĩnh nói ra.
- Nhận được truyền thừa rồi nói sau.
Sở Mộ không thích tùy tùy tiện tiện dùng linh hồn của mình ra thề.
- Không được. Hiện tại phải thề!
Thái độ của Khương Ma Đế phi thường cường ngạnh.
Hắn có thể đem cơ hội truyền thừa bất khả hạn lượng này cho Sở Phương Trần, nhưng mà hắn phải cam đoan Sở Phương Trần là người của Yểm Ma Cung.
Sở Mộ thấy thái độ của Khương Ma Đế như thế thì nhíu mày, mở miệng nói:
- Yểm Ma Cung gặp nạn ta tự nhiên sẽ ra tay, nhưng mà ta ngươi bảo ta thần phục Yểm Ma Cung có phải buồn cười hay không?
Sở Mộ lúc nói hai chữ "Thuần phục" tăng thêm âm lượng.
Thuần phục? Sở Mộ hiện tại muốn giết chết Yểm Ma lão tổ là chuyện dễ như trở bàn tay, còn nói gì thuần phục, muốn thuần phục thì hẳn là Yểm Ma Cung thuần phục mình mới đúng!
Thời điểm này Sở Mộ không có hảo cảm quá nhiều với Yểm Ma Cung, hiện tại thế lực Tam đại cung điện đã liên hợp, Hồn Điện cũng tràn ngập nguy cơ, Sở Mộ mới thuận tiện quản chuyện của Tam đại cung điện.
Thế nhưng mà chuyện này không đại biểu Sở Mộ lệ thuộc vào Tam đại cung điện!
Thậm chí đến bây giờ Hồn Điện cũng không thể làm Sở Mộ thề thuần phục bọn họ, mà là cực kỳ uyển chuyển dùng phương thức gả, kết hôn để trói chặt chính mình, mà Yểm Ma Cung có tư cách gì bảo mình dùng linh hồn thề thuần phục chứ?
- Ngươi! Ngươi nói lời này là có ý gì?
Khương Ma Đế lần này đã tức giận thật sự.
Hắn lấy đại cục làm trọng cho nên mới đau lòng đem cơ hội ngàn năm có một này đưa cho Sở Phương Trần, muốn hắn thuần phục Yểm Ma Cung là chuyện tình thế, chẳng lẽ thằng này cầm truyền thừa rồi muốn vong ân phụ nghĩa sao, nếu là như thế thì Khương Ma Đế tình nguyện triệu hoán hồn sủng khác giải quyết Sở Mộ cho xong, cũng kiên quyết không thể để truyền thừa rơi vào người của hắn.
- Khương Đế, an tâm một chút chớ vội, ý của Sở Phương Trần chính là thời điểm Yểm Ma Cung gặp nạn hắn sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng mà bản thân của hắn có tự do,dù sao hắn còn trẻ như vậy còn muốn truy cầu hồn sủng chi đạo rất xa. Trên thực tế Hồn Điện cũng không thể làm Sở Phương Trần thuần phục bọn họ, bằng không cũng không có đem công chúa Hồn Điện của bọn họ gả cho Sở Mộ, kể cả Hồn Sủng Cung cũng thế, hận không thể ngay lập tức đem Bàng Duyệt gả cho hắn...
Trầm Thu hiện tại chỉ có thể làm người hiền lành tiến hành khuyên giải hai bên.
- Sở Phương Trần, ngươi nhìn trúng nữ tử chưa gả nào của Yểm Ma Cung chúng ta, sau truyền thừa thì lập gia đình!
Khương Ma Đế hừ lạnh một tiếng, đem điều kiện thả thấp xuống một chút.
- ...
Sở Mộ lập tức im lặng.
Hắn cuối cùng hiểu vì cái gì những lão gia hỏa kia lại lo lắng hôn sự của mình như thế này, nếu muốn hắn hoàn toàn thuần phục thế lực nào đó là không thể, nhưng nếu có quan hệ liên hôn thì chuyện của thế lực này hắn không quản không được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.