Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 825: Gặp người quen cũ

Ngư Thiên Không

24/12/2013

Linh thành tọa lạc dưới một góc khuất trên bản đồ nhân loại, đó là một tòa thành trung lập không thuộc về bất kỳ thế lực nào.

Thế nhưng, Hồn Minh và ba thế lực lớn cũng có lực lượng đóng quân tại tòa thành này.

Trên phương diện quy mô, Linh thành đã gần bằng với Cảnh thành, mức độ phồn hoa thậm chí vượt qua Thiên Hạ thành. Chung quanh tòa thành này có vô số Mê giới cao cấp, quan trọng nhất là mỗi một Mê giới đều có lượng lớn dược liệu và ma thạch, hoàn cảnh vô cùng thích hợp với nghề nghiệp Linh sư.

Nơi này chính là thánh địa trong lòng Linh sư.

Vị trí Linh thành tiếp cận phía nam Cấm Vực, ở gần đó có một số bộ lạc Hồn sủng phân tán. Yểm Ma Thống trị giả tỏ vẻ nơi đó vốn thuộc về lãnh thổ Yểm Ma đế quốc. Bởi vì đường xá xa xôi, núi non trùng điệp nên chúng nó tạm thời không đủ sức cai quản.

Yểm Ma Thống trị giả chiếm lấy lãnh thổ đã gần với một khối cương thổ. Trung bộ Thiên Hạ thành và tây bộ Vạn Tượng Cảnh đều tiếp giáp với đường biên giới Yểm Ma đế quốc. Thế nhưng, chủng tộc Yểm Ma vẫn thích sống ở sâu trong Cấm Vực nên song phương rất ít xảy ra xung đột.

(Cương thổ: diện tích lãnh thổ, thông thường rộng lớn hơn địa cảnh vài lần. Hệ thống phân chia tăng dần bao gồm: thành – vực – giới – cảnh – cương.)

Trên thực tế, lãnh thổ của Yểm Ma đế quốc còn rộng lớn hơn tưởng tượng rất nhiều. Ranh giới tính từ khu vực phía tây Thiên Hạ thành kéo lên mãi cho đến gần Vạn Tượng thành mới kết thúc, chiều ngang lại càng kinh khủng hơn nữa. Có thể nói gần một phần ba biên giới Cấm Vực đều thuộc về phạm vi lãnh thổ của chúng nó.

Thế nhưng, mấy trăm năm trước mực nước biển Ám Thiên Hải bỗng nhiên dâng lên, đường ven biển mở rộng giống như một thanh kiếm đâm sâu vào lãnh thổ nhân loại. Vì thế Yểm Ma đế quốc cũng bị Ám Thiên Hải chia làm hai khối dần dần mất đi liên lạc với nhau.

Phía tây là lãnh thổ Yểm Ma biến thành địa bàn do Yểm Ma Thống trị giả trông coi, mặt đông do một đầu Bạch Yểm Ma mạnh hơn cai quản. Bởi vì trước khi Ám Thiên Hải phân tách lãnh thổ, Yểm Ma đế quốc phát triển chủ yếu là ở phía đông.

Yểm Ma Thống trị giả hạ quyết tâm rời khỏi lãnh thổ của mình là vì hi vọng nhận được kỳ ngộ tăng cường thực lực, một phương diện khác là muốn đi đến lãnh thổ phía đông xem một chút, coi như là nhận tổ quy tông.

Mặc dù đám Bạch Yểm Ma này có năng lực đi ngang qua Ám Thiên Hải. Nhưng ngoài khơi có rất nhiều sinh vật cường đại, Thủy hệ, Băng hệ lại không thiếu, thuộc tính khắc chế quá mức nghiêm trọng. Vì thế chúng nó quyết định băng qua lãnh thổ nhân loại có vẻ an toàn hơn nhiều.

Sở Mộ biết đám ma quỷ này xưa nay không chịu an phận. Vì sợ chúng nó lại gây ra phiền toái, cho nên thời điểm đến gần Linh thành liền đuổi chúng nó hồi hương.

Trữ Mạn Nhi lại lộ vẻ do dự, không biết nên đi theo đám Bạch Yểm Ma hay là theo sát ca ca của mình. Thật ra tiểu nha đầu này chỉ lo lắng mình không có chỗ vui đùa mà thôi.

Cuối cùng Trữ Mạn Nhi lựa chọn đi theo Sở Mộ, thế giới loài người nhất định là thú vị hơn lãnh thổ Yểm Ma rồi.

Vì muốn bảo đảm Trữ Mạn Nhi an toàn, Bạch Yểm Đế và Bạch Tứ tự nguyện lưu lại làm hộ vệ. Yểm Ma Thống trị giả và những đầu Bạch Yểm Ma trở về lãnh thổ Yểm Ma.

Thế nhưng, đám người kia khẳng định không cam lòng đi lâu, đoán chừng trong vòng nửa năm sẽ ngoan ngoãn quay trở lại, Bởi vì chúng nó đã nhận định Sở Mộ là Vương, hơn nữa lợi ích khi đi theo Trữ Mạn Nhi quá mức rõ ràng rồi.

Yểm Ma Thống trị giả cải quản lãnh thổ chỉ là một bộ lạc cấp mười, nhưng mà Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong lại có không ít. Thực lực hùng hậu không thua gì đế quốc hoàn chỉnh, điểm thiếu hụt duy nhất chính là thiếu hụt một tồn tại cấp chúa tể trấn thủ. Vì thế địa bàn của nó vẫn không thể gọi là đế quốc chân chính.

Sau khi Sở Mộ xuất hiện, Yểm Ma Thống trị giả cung phụng Sở Mộ như Vương, điều này cũng đồng nghĩa với cương thổ của nó trở thành Yểm Ma đế quốc chân chính.

Nói đi thì nói lại, thật ra Sở Mộ vẫn chưa có ý thức được bây giờ thân phận của hắn đúng là hỗn loạn. Thiên Hạ Cảnh xem hắn là Cảnh vương, còn đúc một bức tường hoàng kim thật to ở trung tâm Thiên Hạ thành. Sau đó Yểm Ma đế quốc cũng tôn hắn làm Vương, trên đời này có bao nhiêu người đồng thời đảm nhiệm tới hai Vương vị đây?

Trước khi tới Linh thành, Sở Mộ dừng lại ở một tòa Giới thành cấp bốn nghỉ ngơi. Hiện tại hắn chỉ cần đi thêm bốn, năm ngày là có thể thấy được Linh thành rồi.

Mỗi lần Sở Mộ tới thành thị đều tới Hồn Điện tìm chỗ dừng chân. Bởi vì Trữ Mạn Nhi và Bạch Yểm Ma ở bên ngoài rất dễ bị người ta chú ý.

Bây giờ tám đầu Bạch Yểm Ma đã rời đi, Sở Mộ cũng không cần thiết trốn trốn tránh tránh nữa rồi. Hắn nghênh ngang đi lại trên đường phố, mọi người hiển nhiên sẽ nghĩ Bạch Yểm Ma là Hồn sủng của hắn.

Bạch Yểm Ma là chủng loại Hồn sủng tương đối phong cách, Sở Mộ lại không hề cố kỵ chút gì. Cho nên quá trình này đám người Sở Mộ hấp dẫn vô số ánh mắt, không ít người chỉ trích Sở Mộ quá mức rêu rao, chẳng lẽ nghĩ mình có hai đầu Bạch Yểm Ma là giỏi lắm sao?



Lúc này Trữ Mạn Nhi đã ẩn giấu khí tức hai đầu Bạch Yểm Ma chỉ còn lại cấp quân chủ. Thế nhưng Sở Mộ vẫn bị chỉ trích, nếu như bọn họ biết được đây là hai đầu Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong sẽ có cảm nhận như thế nào nhỉ?

Hồn sủng cấp quân chủ đã coi như là thượng tầng rồi, một người thanh niên đồng lứa lại có được Hồn sủng cấp quân chủ tà tính đầy mình như thế, đem ra khoe khoang là chuyện đương nhiên.

"Kỳ quái, tại sao tòa thành này không có Hồn Điện ?"

Sở Mộ đi tới quảng trường trung tâm nhìn quanh một vòng, nhất thời hết chỗ nói rồi.

Thông thường ba thế lực lớn phải có quân đoàn trú đóng tại bất kỳ tòa Giới thành nào. Thế nào Giới thành cấp bốn ở đây lại không có cung điện Hồn Điện tạo lạc, chuyện này đúng là kỳ quái.

"Vị lão huynh này, vì sao nơi này không có Hồn Điện ?"

Sở Mộ kéo một người đi đường lại, mở miệng dò hỏi.

Người đi đường kia đầu tiên là liếc qua hai đầu Bạch Yểm Ma ở sau lưng hắn, sau đó mới nói một câu:

"Ngươi là thành viên Yểm Ma cung tìm Hồn Điện làm cái gì? Mấy năm trước Yểm Ma cung và Hồn Điện cạnh tranh kịch liệt, Hồn Điện bị tổn thất nặng nề đã rời khỏi tòa thành này từ lâu rồi."

"…"

Sở Mộ im lặng không nói, hắn quên mất trước khi Hồn Minh bộc phát chiến tranh. Quan hệ giữa Hồn Điện và Yểm Ma cung cũng không hòa thuận.

Nghĩ tới nghĩ lui, Sở Mộ quả thật hết chỗ để đi, hắn liền dứt khoát tìm tới cung điện Yểm Ma cung.

Trên người Sở Mộ còn có danh hiệu Yểm thiếu cấp bảy, tiến vào Yểm Ma cung nghỉ ngơi hiển nhiên không thành vấn đề.

Đại sảnh Yểm Ma cung tương đối rộng rãi, một nữ nhân viên đi ra đón tiếp Sở Mộ. Trải qua khâu kiểm tra thân phận mới dẫn Sở Mộ tới hậu viện.

Trên một dãy hành lang quanh co, một nữ tử mặc y phục bằng lụa mỏng bỗng nhiên dừng bước. Ánh mắt ngó chừng bóng lưng Sở Mộ và hai đầu Bạch Yểm Ma, khẽ nhíu mày nghĩ ngợi gì đó.

"Thiên Cầm, ngươi biết hắn?"

Gã nam tử ở bên cạnh nghi ngờ hỏi.

"Hình như quen thuộc, nhưng không giống lắm !"

Thiên Cầm lắc đầu, trong lòng âm thầm tự nhủ:

“Hẳn là bề ngoài giống nhau, hắn đã triệt để ma hóa rồi, không thể nào lại khôi phục thành người.”

Thiên Cầm chính là nữ Linh sư tâm địa thiện lương trước kia từng hóa giải ôn dịch dùm cho Sở gia ở Thất Sắc thành.

Hiện tại thực lực nàng tăng mạnh, cố ý đi tới Linh thành học tập linh thuật cao cấp hơn.

Hơn nữa, Linh thành cách bốn năm sẽ tổ chức quyết đấu linh thuật, thời gian cũng sắp đến rồi. Nàng vốn có ý định tham gia nên đến sớm một chút, hi vọng có thể biết được trình độ linh thuật của mình so với thanh niên cùng thế hệ.

"Ha hả, nếu quen biết thì đi qua chào hỏi. Ta tùy tiện ở đi dạo một vòng !"

Gã nam tử nói dứt lời liền xoay người rời đi.



Thiên Cầm do dự một hồi, cuối cùng vẫn để cho thị nữ đi hỏi tên tuổi người thanh niên kia.

"Tiểu thư, người nọ tên là Sở Phương Trần."

Một hồi sau, thị nữ trở về nói với Thiên Cầm.

"Cũng họ Sở? Tại sao trùng hợp như thế !"

Thiên Cầm lẩm bẩm tự nói, nhắc lại cái tên kia vài lần ghi nhớ thật kỹ.

Thiên Cầm cuối cùng vẫn không nghĩ người kia là Sở Mộ. Dù sao toàn bộ người trong thiên hạ đều biết Vương giả đã biến thành ma quỷ, không thể nào trở lại thế giới loài người.

Sở Mộ không biết lúc nãy đã gặp thoáng qua Thiên Cầm, đổi lại là nam nhân khác gặp nữ tử xinh đẹp sẽ phải nhìn thêm mấy lần. Nhưng Sở Mộ bước đi rất nhanh, hắn không bao giờ bị ảnh hưởng bởi các loại nhân tố bên ngoài. lại Tất cả tâm tư của hắn đều dành cho Diệp Khuynh Tư, hi vong có thể gặp nàng càng sớm càng tốt.

"Ca ca, nơi này có rất nhiều Yểm Ma."

Trữ Mạn Nhi lần đầu tiên tiến vào Yểm Ma cung cảm thấy chỗ này rất là mới lạ, lúc này cảm xúc hưng phấn đang tràn ngập trong đầu nàng.

"Tự mình đi chơi, đừng có gây chuyện thị phi."

Sở Mộ trực tiếp đuổi nha đầu này đi, còn mình thì tĩnh tâm tu luyện trong phòng.

"Ừ, ừ, ta thật ra rất biết điều nha !"

Trữ Mạn Nhi gật đầu lia lịa, nàng chỉ sợ Sở Mộ ước thúc mình ở bên cạnh. Nàng nghĩ mãi không rõ, hắn làm sao có thể ngồi ở một chỗ hồi lâu không nhúc nhích, đổi lại là nàng đã sớm phát điên rồi.

Sở Mộ nhắm mắt dưỡng thần, tĩnh tu chừng hai giờ bỗng nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến.

Sở Mộ dùng ngón chân cũng nghĩ ra được nhất định là Trữ Mạn Nhi rước lấy phiền phức. Dã nha đầu này vốn là khuôn mặt thiên sứ, nội tâm ác ma, ưa thích chơi đùa không sợ trời không sợ đất.

Bình thường Sở Mộ vẫn luôn móc tiền túi ra giải quyết phiền toái cho tiểu nha đầu. Cho nên hắn cố ý đổi linh thành kim tệ, chuyên môn dùng để bồi thường người khác tổn thất.

Sở Mộ đi ra mở cửa, rơi vào trong mắt hắn lại là một vị mỹ nhân thanh lệ thoát tục. Nhưng mà Sở Mộ lại ngẩn người ngạc nhiên, bởi vì Trữ Mạn Nhi đang nắm chéo áo mỹ nhân cười nói:

"Tỷ tỷ, đây chính là ca ca của ta, hắn sẽ giúp ta bồi thường."

"Sở Mộ !"

Thiên Cầm đứng ở trước cửa, trên mặt lộ rõ nét kinh ngạc, nội tâm nàng rung động không nói nên lời.

"…"

Sở Mộ nhận ra đó là Thiên Cầm, mặt mày hắn lập tức đen thui.

Lần này Trữ Mạn Nhi đúng là mang tới cho hắn phiền toái lớn.

Hai người mặt đối mặt, thừa nhận thì không tốt, không thừa nhận cũng không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook