Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1640: Giao Ma cự vĩ

Ngư Thiên Không

08/07/2014

Cốt Ma Cự nhân dùng cánh tay tráng kiện che chắn phía trước, để mặc cho trường mâu đâm vào thân thể mình. Thế nhưng, một kích cực mạnh của Sở Mộ chỉ có thể lưu lại dấu vết mờ nhạt trên làn da.

"Rống !"

Bỗng nhiên Cự nhân gầm thét vang dội, hai nắm đấm hung hăng đập xuống đất.

Trong lúc nhất thời vô số gai xương chi chít xuất hiện ở chung quanh Cốt Ma Cự nhân, tạo thành một cái Cốt thuẫn quỷ dị.

Cốt thuẫn ngăn cản tất cả công kích còn lại ở bên ngoài, uy lực không giảm mà còn điên cuồng sinh trưởng lan tràn ra khắp đại điện.

Ngoại trừ vương vị Giao Nhân cổ xưa đang ngồi ra, những khu vực khác đã bị gai xương chiếm cứ. Sở Mộ căn bản không có chỗ né tránh. Ly lão nhi lại càng phản ứng thần tốc, không ngờ lại trốn vào góc chết bình an vô sự, trên tay còn cầm bịch mầm mống không dám ném lung tung nữa.

Khu vực chung quanh Sở Mộ đã bị gai xương vây khốn, giống như là lọt vào miệng quái vật đầy răng nanh đáng sợ có thể khép lại bất kỳ lúc nào.

"Thiếu chủ, mau dẫn nó sang nơi khác. Nếu không, mấy hạt mầm mống lúc nãy sẽ bị phá hủy."

Ly lão nhi núp ở chỗ an toàn hét lớn.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Ly lão nhi, âm thầm kinh ngạc lão già này đúng là thâm tàng bất lậu. Cường giả Bất Hủ đỉnh phong công kích cũng không trúng nổi, lại còn tìm được khe hở tránh né nhanh như vậy.

Có lẽ sứ giả Yêu tộc trời sinh đã có năng lực bảo vệ tính mạng vô cùng nhạy cảm, hoặc cũng có thể hiểu là tên này trời sinh sợ chết, chuyên học tập các loại kỹ năng sinh tồn.

Sở Mộ vội vàng niệm chú ngữ, di chuyển thân thể vào trong không gian thứ nguyên. Sau đó hắn nhanh chóng chạy ra khỏi đại điện.

Cốt Ma Cự nhân nhìn thấy Sở Mộ muốn chạy trốn, ánh mắt xanh lè chớp lóe hàn quang, dốc toàn lực thi triển kỹ năng phong bế đại điện.

Sở Mộ phản ứng cực nhanh chạy trốn ra ngoài, khi xoay người nhìn lại phát hiện cả gian đại điện đã bị gai xương che kín, nhìn từ bên ngoài không còn bất kỳ khe hở nào.

Phía ngoài đại điện là chiến trường của Dạ, Chiến Dã, Vong Mộng và Ám Thương Vương. Lúc này chúng nó đã di chuyển lên trên trời cao.

Nơi đó hẳn là không cần Sở Mộ quan tâm, ba con Hồn sủng phối hợp với nhau ít nhất sẽ không bại trận dễ dàng. Sở Mộ thừa dịp Cốt Ma Cự nhân còn chưa có đuổi theo lập tức niệm chú ngữ.

Hắn dẫn động lực lượng không gian chuẩn bị cho một kích cực mạnh, âm thầm chờ đợi Cốt Ma Cự nhân xuất hiện.

Khu vực hình thoi chung quanh hắn dần dần ngưng tụ năng lượng hắc ám, không gian và ma diễm dao động xen kẽ.

"Ầm !"

Cốt Ma Cự nhân quả nhiên đuổi tới, cánh cửa đại điện không có cách nào chứa nổi thân thể nó đã bị nó đánh nát.

Sở Mộ thấy tên này lao tới, bàn tay đẩy tới trước tạo ra một nhà tù không gian vây hãm Cốt Ma Cự nhân vào trong.

Cùng lúc đó, từ trong không gian thứ nguyên tràn ra năng lượng hắc ám, ma diễm, nhanh chóng dung hợp với nhau tạo thành lực lượng hủy diệt công kích Cốt Ma Cự nhân.

Năng lượng loạn lưu bốc lên cuồn cuộn, trong khí lưu xen lẫn tiếng gầm giận dữ của Cốt Ma cự nhân.

"Rống !"

Quả đấm Cốt Ma từ trên cao rơi xuống điên cuồng công kích không gian giam cầm.

Sở Mộ lui về phía sau một đoạn, không muốn đối kháng chính diện với Cốt Ma cự nhân quá lâu.

Lần này nhiệm vụ chủ yếu là bố trí mầm mống trong Phong Điện nhằm dẫn dụ Long Cơ tới đây, về phần Cốt Ma cự nhân chỉ là một nhân tố ngoài dự liệu mà thôi.

Sở Mộ vẫn duy trì khoảng cách nhất định, khống chế không gian giam cầm đưa Cốt Ma cự nhân chuyển động khắp nơi.

Thời gian trôi qua không lâu lắm, Ly lão nhi từ trong đại điện chạy ra.



Sở Mộ biết lão đầu này đắc thủ rồi, lập tức thu hồi Chiến Dã, Dạ, Vong Mộng vào trong không gian Hồn sủng không chút do dự, sau đó xoay người rời khỏi nơi này.

Nếu như Sở Mộ muốn chạy trốn, hiển nhiên là Ám Thương Vương và Cốt Ma cự nhân không có khả năng lưu hắn lại.

Rất nhanh, Sở Mộ đã đi tới cửa ra vào Thiên Giới Bi, sau khi trở lại mặt đất xem như hoàn thành nhiệm vụ này.

"Thiế... thiếu chủ..."

Bỗng nhiên Ly lão nhi kêu rú lên một tiếng.

Sở Mộ theo bản năng quay đầu lại, trong giây lát phát hiện ở sau lưng mình xuất hiện một cái đuôi phủ đầy lân phiến sắc bén.

Cái đuôi này trực tiếp thọc xuyên qua đỉnh Phong Điện, dao động cuồng dã ở trong không khí.

Tựa hồ nó vô cùng bất mãn với việc Ám Thương Vương và Cốt Ma cự nhân để cho địch nhân chạy thoát, cái đuôi Giao long kia lấy tốc độ cực nhanh đánh văng Ám Thương Vương và Cốt Ma cự nhân ra hai hướng khác nhau.

Ám Thương Vương và Cốt Ma cự nhân bay đi thật xa, sau đó nện thẳng vào tường phun ra một vòi máu tươi khủng khiếp.

Sở Mộ thấy một màn như vậy cũng sợ hãi hết hồn.

Hắn đã lĩnh giáo thực lực Ám Thương Vương và Cốt Ma cự nhân rồi, nhưng mà đối mặt với cái đuôi kinh khủng kia chẳng khác gì tôm tép vô lực, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.

Giao Ma thức tỉnh.

Cái đuôi Giao long không ngừng huy động phía trên đại điện, không gian bên đó cũng từ từ ngưng kết một loại năng lượng kỳ lạ.

Cả không gian thật lớn cũng bị cái đuôi khổng lồ che kín, hơn nữa nó còn lấy tốc độ cực nhanh lao tới Sở Mộ.

Trong lòng Sở Mộ cả kinh, căn bản không dám do dự lập tức chui vào trong thông đạo không gian, vội vàng tăng tốc rời khỏi nơi này.

Nhưng mà cái đuôi Giao long tựa như có mắt vậy, nó khóa định vị trí Sở Mộ đuổi theo càng lúc càng gần.

Sở Mộ ở rất gần thông đạo không gian, nhưng mà đoạn khoảng cách này dường như xa xăm vô tận.

"Thiếu chủ, mau lên !"

Ly lão nhi thấy cái đuôi đuổi theo sát nút nhất thời kêu lên thất kinh.

Cái đuôi Giao Nhân cổ xưa mang theo áp lực cực kỳ kinh khủng, Sở Mộ đã triển khai tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn bị rút ngắn khoảng cách.

Trước kia Sở Mộ dựa vào ưu thế Dị hệ vẫn có thể giữ vững khoảng cách với bất kỳ địch nhân nào.

Nhưng mà tốc độ Giao Nhân cổ xưa nhanh hơn hắn mấy chục lần, Sở Mộ cảm giác chỉ trong nháy mắt thôi là đối phương sẽ đuổi kịp mình.

"Ù ù ù ù !”

Thông đạo không gian nhỏ hẹp không có cách nào chịu đựng nổi áp lực của Giao Nhân cổ xưa gây ra bắt đầu nứt vỡ. Cái đuôi khổng lồ càng lúc càng gần, lân phiến dựng đứng lên đâm phá không gian.

Sở Mộ đã cảm thấy một luồng hàn khí lan tràn sau lưng mình, vừa mới nhìn lại nhất thời sợ hãi tê dại da đầu.

Cái đuôi Giao long đã hiện ra trước mắt hắn rồi, một giây sau nhất định sẽ đuổi kịp. Nhưng hắn còn chưa tới lối ra vào Thiên Giới Bi.

Sở Mộ tâm tình nguội lạnh rồi, hắn chưa bao giờ nghĩ tới Giao Nhân cổ xưa lại mạnh đến trình độ này. Chỉ có mỗi cái đuôi đã nguy hiểm và đáng sợ hơn tất cả địch nhân từng gặp trước đây.

"Sở Mộ !"

Bỗng nhiên từ bên ngoài thông đạo không gian truyền đến một tiếng kêu lo lắng.



Đây là thanh âm nam tử trung niên, Sở Mộ cảm thấy tương đối xa lạ.

Hắn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn ra ngoài thông đạo không gian:

“Là ai đang kêu gọi mình ở ngoài đó?”

"Mau, tiến vào không gian thứ nguyên."

Người kia dùng tinh thần âm nhắc nhở.

Chẳng biết tại sao Sở Mộ bỗng nhiên có cảm giác tín nhiệm thanh âm này, hắn trực tiếp bỏ qua thông đạo không gian chui vào trong không gian hỗn độn.

"Ầm !"

Cơ hồ ngay khi Sở Mộ tiến vào không gian thứ nguyên, trong nháy mắt đó thông đạo không gian đã bị cái đuôi Giao Nhân cổ xưa phá vỡ tan nát.

Năng lượng không gian loạn lưu đánh lên trên người Sở Mộ tạo ra những vết thương thật sâu. Nếu như lúc nãy hắn còn lưu lại thông đạo không gian nhất định sẽ bị cái đuôi Giao Nhân cổ xưa đánh chết.

"Thiếu chủ, đừng ngừng lại, chạy mau !"

Ly lão nhi há mồm hét lớn.

Cho dù là không gian hỗn độn cũng không thể kiềm chế Giao Nhân cổ xưa.

Thế giới thứ nguyên tràn đầy không gian phong bạo và thời không loạn lưu ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ. Nhưng mà cái đuôi Giao Nhân cổ xưa không có một chút vết thương, mà vẫn du động tự nhiên như Giao long dưới đáy biển.

"Sở Mộ, từ nơi này đi ra ngoài !"

Gã nam tử kia lại nhắc nhở Sở Mộ.

Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, nơi này là không gian thứ nguyên, tinh thần âm hẳn là không có cách nào lan truyền. Người kia làm thế nào truyền âm vào trong lỗ tai mình?

Sở Mộ không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, ngẩng đầu nhìn lên đã phát hiện khu vực hỗn độn từ từ xuất hiện một vòng xoáy mơ hồ.

Hẳn là người kia tạo ra một vết nứt không gian giúp hắn chạy trốn, Sở Mộ nhanh chóng tăng tốc bay về phía vòng xoáy.

Cùng lúc đó, cái đuôi Giao Nhân cổ xưa vẫn đang truy đuổi gắt gao, từ vị trí Sở Mộ có thể thấy được kích thước kinh người của nó. Hơn nữa, đây chỉ là một phần của cái đuôi Giao Nhân cổ xưa mà thôi.

Vòng xoáy ánh sáng đã gần lắm rồi, Sở Mộ thậm chí ngửi thấy mùi vị không khí ở thế giới bình thường.

Hắn đẩy nhanh tốc độ chui vào trong vòng xoáy không gian.

Vòng xoáy này nối với sa mạc cát vàng cách Thiên Giới Bi không xa.

Sau khi trở lại mặt đất, Sở Mộ phát hiện nơi này xuất hiện vầng sáng mờ mờ, ngẩng đầu nhìn lên mới thấy Xích Hỏa Diệu Nhật đã nghiêng về một bên, nhờ đó thiên địa không còn tối thui như trước.

"Thiếu chủ, hẳn là trận đồ đánh cắp năng lượng của Vũ Sa đã phát huy hiệu quả, Thiên cung không kiếm đủ năng lượng sẽ mất đi khả năng khống chế Xích Hỏa Diệu Nhật di động. Chỉ cần mặt trời di chuyển sẽ tiếp tục chiếu rọi thế giới này."

Ly lão nhi chậm rãi nói.

Sở Mộ gật đầu đồng ý với nhận định này.

Trên thực tế, hắn không quan tâm chuyện này, mà chuyện quan trọng nhất là lúc nãy người nào giúp hắn chạy thoát khỏi Giao Nhân cổ xưa truy đuổi?

Sở Mộ cất bước đi về phía Thiên Giới Bi.

Từ trong ánh sáng mơ hồ, Sở Mộ nhìn thấy Thiên Giới Bi dựng đứng sừng sững trong thiên địa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook