Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1644: Giao Nhân thức tỉnh

Ngư Thiên Không

09/07/2014

Sở Thiên Mang ngẩng đầu nhiên lên mưa máu bay đầy trời, chú ngữ lại vang lên một lần nữa.

Trên đầu hắn hiện ra một cái đồ án Hồn sủng chậm rãi xoay vòng, sau đó một sinh vật đầu rồng thân sư tử hung mãnh lao ra.

Bốn chân nó đạp lôi, bộ lông màu tím cao quý, quanh thân lượn lờ tia chớp chói sáng.

Đây chính là một đầu Tử Điện sư long.

Sở Mộ thấy Sở Thiên Mang triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba hiển nhiên cũng niệm chú ngữ.

Đồ án màu lam xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, tiểu Chập Long chậm rãi bay ra.

Cặp mắt tiểu Chập Long ngó chừng Tử Điện sư long, sau lưng nhất thời hiện lên hư ảnh U hồn mơ hồ.

Tiểu Chập Long bay đến bên cạnh Hoàng Tuyền Họa tạo thành thế trận đối kháng Âm Tào và Tử Điện sư long.

---------

Trên bầu trời Đông Cuồng Lâm xuất hiện một ngôi sao băng hoa mỹ bay lướt qua cực nhanh, phương hướng chính là phía tây Tân Nguyệt Địa.

Theo sau ngôi sao băng là Long đội cấm vệ quân đến từ Thiên cung.

Quần long bay qua, cuồng phong gào thét, khí thế cường đại khiến cho vạn vật thần phục.

Phía trước Long đội phía là một đầu Phi Long cao quý, thân thể nó tỏa ra quang mang đỏ chói khác hẳn quần long ở sau lưng.

Tốc độ Phi Long di chuyển cực nhanh, loại địa phương nhỏ như Tân Nguyệt Địa chỉ thoáng cái là qua.

Long Cơ đứng trên lưng Phi Long khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn tới phương hướng tòa Thiên Giới Bi thứ hai.

Nàng cảm thấy ở nơi đó đang có năng lượng nhật thực dao động.

Ngoại trừ cái đó ra, nàng còn cảm thấy một cỗ khí tức cường đại dị thường.

"Nơi đó là..."

Long Cơ lầm bầm tự nhủ.

Khoảng cách Thiên Giới Bi thứ hai càng lúc càng gần. Dựa vào ánh sáng lờ mờ, Long Cơ nhìn thấy một cái đuôi Giao long khổng lồ đang huy động trên đỉnh Thiên Giới Bi.

Chỉ có một phần thân thể Giao long lộ ra đã che kín trời đất, lúc nào nó đang điên cuồng công kích vầng sáng bảo vệ Thiên Giới Bi.

"Quả nhiên là tên này !"

Long Cơ hừ lạnh một tiếng.

Năm ngàn năm trước, Giao Nhân cổ xưa bị phong ấn dưới chân Thiên Giới Bi thứ hai, lúc ấy Long Cơ cũng có mặt tại đương trường.

Năng lượng nhật thực từ trong Phong Điện tràn ra, nói cách khác kẻ đánh cắp năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhất chính là cái tên rắc rối ưa thích phá hư quy tắc này.

Nó còn chưa có hoàn toàn thức tỉnh, nhưng mà bây giờ không có ai đủ sức ngăn cản con quái vật này trở lại nhân gian.

Long Cơ không có mạo hiểm xông vào, mà lơ lửng ở phía xa vẻ mặt trầm trọng nhìn tới Giao Nhân cổ xưa đang cố gắng giải trừ phong ấn.



Bỗng nhiên ánh mắt Long Cơ thấy được thân ảnh hai gã nam tử đứng trên đỉnh Thiên Giới Bi.

Đây là hai gã Hồn sủng sư nhân loại, nhờ có kết giới Thiên Giới Bi bảo vệ mới tạm thời né tránh Giao Nhân cổ xưa công kích. Nhưng mà Long Cơ cảm thấy nghi ngờ khó hiểu chính là hai người này dưới tình huống nguy cấp vẫn còn có tâm tư đấu đá lẫn nhau.

Long Cơ khống chế Phi Long bay đến gần hơn một chút, khi nàng dùng hồn niệm cảm ứng lập tức nét mặt phát sinh biến hóa.

"Thì ra là người thừa kế và Bi Khấp Giả thời đại thứ tư."

“Ùng ùng ùng !”

Long Cơ vừa mới dứt lời, thiên địa bên phía đó đột nhiên rung động kịch liệt.

Năng lượng cuồng bạo bộc phát trong nháy mắt, một làn sóng biển to lớn dâng lên che phủ toàn bộ thế giới.

"Ào ào ào !"

Làn nước biển này có màu đen vô cùng quỷ dị, thoáng cái đã càn quét bao trùm đại địa.

Mặt biển không ngừng dâng cao, trong khoảnh khắc vùng đất sa mạc đã biến thành đại dương mênh mông.

Sơn mạch cũng chìm trong nước biển, mặt đất lún xuống biến thành đáy đại dương. Chỉ có khu vực lân cận Thiên Giới Bi còn chưa bị nước biển thôn phệ.

“Ầm !”

Một tia sét giăng ngang trời xanh, sau đó là cơn mưa đen tối phủ xuống đại địa.

Khu vực chung quanh Thiên Giới Bi bỗng nhiên tối đen như mực, phía trên cao dần dần xuất hiện một vòng xoáy không gian.

Vòng xoáy này bao phủ cái đuôi Giao long, theo đó thân thể Giao Ma cổ xưa từ từ chui ra.

Lồng ngực nó uy vũ hùng tráng, mỗi miếng lân giáp đều ẩn hiện ma văn thần bí.

Sau đó là cái cổ dài như rắn, mỗi lần hô hấp đều phun ra một đạo cuồng phong thổi tung mặt biển.

Đỉnh đầu nó khá giống nhân loại, mái tóc là vô số Giao xà dữ tợn.

Hai hàm răng nanh lởm chởm như cá mập, cặp mắt lóe lên hung quang bạo ngược. Chỉ riêng bề ngoài đã cho thấy nó là một tên bạo quân hung ác.

Khi còn ở trong Phong Điện, hình thể Giao Nhân cổ xưa chỉ có chừng mười thước.

Nhưng mà lúc này phủ xuống Tân Nguyệt Địa, thân thể Giao Nhân cổ xưa đã trở về hình dáng chân thật.

Thật khó để diễn tả nó cao bao nhiêu, chỉ biết rằng thân thể Giao Nhân cực kỳ khổng lồ, chỉ riêng phần ngực đã xuyên quá tầng mây, một góc đuôi chìm trong đại dương. Mỗi lần nhấc tay vung đuôi đều có thể khiến cho nhân gian chấn động.

Tia chớp từ trời cao đánh xuống còn nhỏ hơn Giao xà cọng tóc của nó. Giao Nhân cổ xưa hàng lâm giống như một vị Ma thần thống trị hết thảy sinh linh.

Tròng mắt nó có màu vàng sẫm tà ác đang nhìn vào hai gã nhân loại ở trên đỉnh Thiên Giới Bi.

Bên trong kết giới, Sở Mộ và Sở Thiên Mang đã ngừng chiến đấu, bọn họ đang tập trung quan sát Giao Nhân cổ xưa vừa mới thức tỉnh.

“Ha ha ha !”



Giao Nhân cổ xưa bỗng nhiên cười phá lên, tiếng cười giống như sấm sét nổ tung lỗ tai hai người Sở Mộ.

Nó từ từ cúi người xuống, đưa khuôn mặt của mình tới gần kết giới Thiên Giới Bi.

Đây là nụ cười dối trá, nụ cười trêu chọc, còn có vài phần cuồng bạo. Khuôn mặt Giao Nhân cổ xưa cơ hồ chiếm hết tầm mắt Sở Mộ và Sở Thiên Mang.

Ở trong mắt Giao Nhân cổ xưa, hai người bọn họ hay là Hồn sủng đều quá mức nhỏ bé rồi. Tất cả cộng lại còn không bằng một góc tròng mắt của nó.

Đây chính là cường giả cấp Bất Tử.

Thời điểm nó nở nụ cười trào phúng nhìn chằm chằm, Sở Mộ cảm giác thân thể của mình lạnh băng, hô hấp đình chỉ, trái tim ngừng đập.

Sở Thiên cũng cực kỳ khiếp sợ nhìn vào Giao Nhân cổ xưa, tên này đã xuất hiện vô số lần trong cơn ác mộng của hắn. Nhưng khi thấy nó xuất hiện ở trước mắt, cảm giác sợ hãi trong lòng hắn càng thêm chân thật.

Sở Thiên Mang hung hăng cắn cắn đầu lưỡi của mình, thoáng chốc đã ngửi thấy mùi máu lan tràn trong miệng.

Hắn phải vượt qua cái loại sợ hãi khiến cho thân thể bất động, nếu không hắn và Sở Mộ cũng không thể sống sót rời khỏi nơi này.

"Xem ra chúng ta không phân được thắng bại rồi."

Sở Thiên Mang thở dài một hơi bất đắc dĩ.

Thực lực Hồn sủng của Sở Thiên Mang và Sở Mộ Hồn sủng cách biệt không lớn, trận chiến này cần phải hao phí rất nhiều thời gian mới có thể kết thúc.

Nhưng mà Giao Nhân cổ xưa vốn là địch nhân trong số mệnh sẽ không cho bọn họ nhiều thời gian như vậy.

"Làm theo lời ta nói đi !"

Sở Thiên Mang vội vàng nhắc nhở.

"Không vội !"

Sở Mộ tận lực giữ vững tĩnh táo.

Trên thực tế, cho dù giành được thắng lợi trong trận phụ tử, hắn cũng không cướp đoạt bia khóc trên tay Sở Thiên Mang.

Mọi chuyện còn chưa đến mức hẳn phải chết, chỉ cần Long Cơ kịp thời xuất hiện, bọn họ vẫn còn hi vọng sống sót.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn xuyên qua Giao Nhân cổ xưa vừa vặn thấy được thân ảnh Phi Long cách đó không xa.

Hình thể Phi Long và Giao Nhân cổ xưa chênh lệch rất lớn, nhưng mà quanh thân Phi Long tạo thành khí tràng vẫn có thể đẩy lùi đại đương màu đen, không có nó tiếp cận bản thể.

Trên lưng Phi Long là một tuyệt thế giai nhân, thần sắc nàng vô cùng bình tĩnh đối mặt với Ma thần giáng thế.

"Nàng tới rồi !"

Sở Mộ nhỏ giọng nói.

Sở Thiên Mang cũng đã chú ý tới một nữ tử kỳ lạ ở sau lưng Giao Nhân cổ xưa.

"Đó là ai?"

Trong lòng Sở Thiên Mang cảm thấy nghi ngờ, mở miệng hỏi ngược lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook