Quyển 2 - Chương 1261: Hoàng Tuyền chi lộ: cuồng sa, tử viêm, song hồ đấu
Ngư Thiên Không
24/03/2014
Sở Mộ, ngươi như thế nào, có được hay không?
Cẩn Nhu công chúa lưu ý đến biểu lộ của Sở Mộ, ân cần hỏi.
- Không có gì.
Sở Mộ lắc đầu.
Sở Mộ có cảm giác hồn ước của mình rung chuyển.
Mạc Tà chiến đấu không ngừng phóng thích lực lượng của U Minh, cổ lực lượng này trên mức độ nhất định đã vượt qua khả năng thừa nhận của Sở Mộ, nếu như Mạc Tà lại bộc phát lực lượng ra ngoài thì có khả năng hồn ước không ổn định.
Mạc Tà tại thành Vạn Tượng dị biến thực lực vượt qua hồn lực của hắn quá nhiều, đến cấp Hồn Tể thì thực lực tăng lên càng chậm chạp, hồn niệm của Sở Mộ không thể tăng lên ngang với lực lượng này.
Nhưng mà chút linh hồn trùng kích này Sở Mộ vẫn có thể thừa nhận được, hắn vẫn bảo trì bình thản, hắn phải giúp Mạc Tà có thể nhìn rõ động tác của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, đồng thời Sở Mộ cũng dùng hồn niệm quan sát Thất Tội Hồ chi Nham Đế, xem phương thức vận dụng lực lượng, kỹ năng, thuộc tính của nó.
Hai con yêu hồ chiến đấu làm cho người ta hoa mắt, thân thể màu bạc của Mạc Tà xuất hiện một ít vết máu, mà trên người Thất Tội Hồ chi Nham Đế không có vết thương nào, dù sao thằng này có năng lực phòng ngự mạnh hơn Mạc Tà nhiều.
- Hình như là U Minh Hồ Tôn của Sở Mộ kém một bậc.
Thủ lĩnh Hải Thiếp thấp giọng nói ra.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông gật đầu nói:
- Cấp bậc chênh lệch một cấp bậc.
- Phanh...
Đại thủ lĩnh Từ Khuông vừa mới dứt lời thì chín cái đuôi của Mạc Tà đã đảo qua, Thất Tội Hồ chi Nham Đế căn bản không chỗ né tránh, thân hình bị chín đuôi của Mạc Tà quét bay tới vách đá chỗ thác nước, rơi xuống thì nước bắn lên tung tóe, nước rơi như mưa trên đường Hoàng Tuyền.
Thấy một màn này thì đại thủ lĩnh Từ Khuông sững sờ. Bổ sung một câu:
- Nhưng mà chín đuôi Hồ Tôn của Sở Mộ lại là vũ khí tân công và phòng ngự thật mạnh mẽ.
- Đại... Đại thủ lĩnh. Đại quân cuồng thi tới gần rồi.!
Một gã thủy thủ trinh sát mặt mũi tái nhợt chạy tới.
- Còn bao lâu?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông hỏi.
- Trong một giờ.
Thủy thủ trinh sát nói ra.
Từ Khuông nhíu mày, lại cố ý nhìn qua hai con yêu hồ chiến đấu.
Thực lực hai con yêu hồ này cách biệt không lớn, từ phương thức chiến đấu, kỹ xảo mà nhìn, chúng nó tuyệt đối không phân thắng bại trong thời gian ngắn, nếu như kéo dài như vậy thì bọn họ ở đây sẽ bị quân đoàn cuồng thi nuốt hết, dù sao trên đường đi về phía trước còn có một Hoàng Tuyền thực lực mạnh mẽ!
- Các ngươi đi trước, đi tới chỗ Hoàng Tuyền đi.
Sở Mộ nghe được bọn người Từ Khuông nói chuyện thì quay đầu nhìn lại.
- Vong Xuyên để cho chúng ta đi sao?
Thủ lĩnh Hải Thiếp nói ra.
- Ta sẽ dẫn nó rời đi, các ngươi hãy đi trước.
Sở Mộ nói ra.
- Ân, mình nhất định phải cẩn thận, còn cuồng thi ngươi phải chú ý nhiều hơn mới được.
Từ Khuông nói ra.
...
Mạc Tà cùng Nham Đế ngươi tới ta đi. Chiến đấu lâu như thế nhưng không nhìn ra được ai có thể chiếm cứ ưu thế hơn.
Vì để những hải quân này thông qua thuận lợi. Sở Mộ bảo Mạc Tà dẫn Vong Xuyên đi tới chỗ khác chiến đấu, Sở Mộ tin tưởng dùng cao ngạo và khinh thường của Vong Xuyên thì nó không quan tâm tới những người này.
Quả nhiên thời điểm Mạc Tà cố ý lộ ra sơ hở và để mình bị đánh bay ra xa, Vong Xuyên không chút do dự đuổi theo, nó muốn nhân cơ hội này đánh Mạc Tà trọng thương.
Song phương triền đấu lúc trước không có cơ hội gì, Thất Tội Hồ chi Nham Đế cũng không có quyết tâm tất thắng, một khi nhìn thấy cơ hội thì làm sao nó bỏ qua được.
Nhìn thấy hai yêu hồ khủng bố đang rời xa, đám thủy thủ nhìn thấy đường Hoàng Tuyền bị hủy không còn bộ dáng thì thở ra một hơi.
- Đều thất thần làm gì, đi mau!
Đại thủ lĩnh Từ Khuông ra lệnh.
Từ Khuông đi ở trước tiên, đám thủy thủ khống chế hồn sủng chạy theo sau lưng, rất nhanh đi tới cuối đường Hoàng Tuyền.
Triêu thái tử, Hạ Chỉ Hiền cùng Tang Anh đều theo sau đại quân tiến lên, ở tại chỗ này cũng chỉ có Sở Mộ cùng Cẩn Nhu công chúa.
- Có chút phiền toái.
Sở Mộ nhíu mày, nhìn qua Mạc Tà ở xa xa phòng ngự bị động.
Mạc Tà mới vừa rồi là cố ý để lộ sơ hở, nhưng dù là như thế Thất Tội Hồ chi Nham Đế vẫn nắm lấy cơ hội này, trong chiến đấu thực lực tương đương thì có một chút sai lầm cũng sẽ làm trận đấu cải biến.
Tình huống lúc này quả thật không lạc quan chút nào!
Mê mê mang mang, cuồng sa cuốn lên khỏi mặt đất, mà ngọn lửa màu tím của Mạc Tà đã bị trấn áp, hỏa diễm bị cuồng sa cuốn lấy càng ngày càng ảm đạm.
Cuồng sa này tinh tế nhưng sắc bén hơn cát vàng, không ngừng xẹt qua làn da của Mạc Tà, lưu lại những vết thương nhỏ nhắn, cát sỏi vô số, vết thương tăng lên nhiều, máu tươi chảy đầm đìa.
Bị thương, đổ máu đối với Mạc Tà mà nói đã là chuyện qua lâu rồi, nhưng mà chuyện này không làm cho Mạc Tà nhụt chí, trái lại có máu kích thích làm cho nó chiến đấu hăng máu hơn nhiều, không chảy máu thì không xưng là chiến đấu!
Chín đuôi của Mạc Tà vô cùng linh hoạt, Thất Tội Hồ chi Nham Đế công kích liên hoàn không chê vào đâu được, nhưng mà Mạc Tà vẫn tìm được cơ hội.
Thời điểm Thất Tội Hồ chi Nham Đế tìm được sơ hở của Mạc Tà và phát động công kích lăng lệ ác liệt, Mạc Tà bắt lấy thời cơ Nham Đế công kích.
Tốc độ hoàn mỹ, quỹ tích và hồ trảo kết hợp, ngọn lửa màu tím đồng thời bộc phát ra ngoài, chín cái đuôi không ngừng đong đưa tầng suất cao, công kích liên tiếp đánh xuống!
Thất Tội Hồ chi Nham Đế liên tiếp bại lui, nương tựa vào phòng ngự cường đại của mình tấn công Mạc Tà, nhưng dù vậy trên người Thất Tội Hồ Nham Đế xuât hiện từng vết thương thật sâu, máu tươi chảy ra khắp bộ lông màu nâu, không ngừng nhuộm đỏ bộ lông cao quý.
Chiến đấu lúc này ngừng lại một chút, Mạc Tà đứng trên đường Hoàng Tuyền tràn ngập hỏa diễm màu tím, Vong Xuyên Nham Đế đứng trên khối đá nằm trên thác nước, con ngươi màu bạc dối mắt với con ngươi màu nâu, mặc dù không có tiến hành quyêt đấu ngay lập tức, ánh mắt của chúng không ngừng giao phong với nhau.
- Ô ô ô ô...
Thất Tội Hồ chi Nham Đế ngẩng đầu phát ra tiếng kêu cao ngạo.
Máu trên bộ lông của nó bay ra ngoài, cát đá chung quanh quay cuồn.
- Ô ô ô ô...
Mạc Tà cũng phát ra tiếng kêu lớn, bộ lông màu bạc của nó đong đưa, chín cái đuôi mở ra.
Ngọn lửa màu tim trải rộng dưới chân Mạc Tà, vẻ kỳ dị này đụng vào cuồng sa của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, ở trung tâm va chạm là hai loại năng lượng giao hòa với nhau!
Rất hiển nhiên hai yêu hồ đỉnh cấp đối kháng bằng kỹ năng mạnh nhất.
Chiến đâu ban đầu chỉ là thăm dò của hai bên, đánh nhau chết sống chính là dùng tốc độ và lực lượng, thời điểm tốc độ và lực lượng không cách nào phân thắng bại, Mạc Tà cùng Nham Đế lại tiến hành chiên đấu trực tiếp nhất, tiếp tục tiến công và tiếp tục phòng ngự, ngươi tới ta đi vẫn sàn sàn nhau, kế tiếp chúng đọ sức chính là kỹ năng, hỗn hợp ba chủ thuộc tính vào kỹ năng.
Kỹ năng cuối cùng đều là loại có lực hủy diệt mạnh nhất, song phương đồng thời thi triển ra muốn đánh bại đối phương, bởi vì cho dù là Thất Tội Hồ chi Nham Đế có nham tính phòng ngự hay là Mạc Tà có chín đuôi bảo hộ đều khó có khả năng ngăn cản được kỹ năng được chuẩn bị đầy đủ này.
Lửa tím và cuồng sa va chạm với nhau, hình như giống như hai quân đội xung phong liều chết với nhau vậy!
Khí tràng công kích lẫn nhau, Thất Tội Hồ Nham Đế làm công tác chuẩn bị ba loại thuộc tính, Mạc Tà súc tích kỹ năng U Minh bá đạo!
- Ù ù ù ù long...
Hang động chấn động càng ngày càng kịch liệt, âm thanh gào rú khủng bố từ trong hang từ xa vang lại!
Sở Mộ sững sờ, ánh mắt nhìn xuyên qua khí tràng của Mạc Tà cùng Nham Đế nhìn qua lối vào đường Hoàng Tuyền.
Là đại quân cuồng thi.
Chúng đã đi tới nơi này, Sở Mộ có thể nhìn thấy bóng dáng to lớn trong đó.
- Sở Mộ...
Cẩn Nhu công chúa có chút bất an kêu.
Sở Mộ cũng không nói lời nào, lúc này hắn đặt chú ý lên người của Mạc Tà.
Đại quân cuồng thi rốt cuộc cũng đi tới, thế nhưng mà cho dù là Mạc Tà cũng không có khả năng đình chỉ phóng thích kỹ năng, trận này chiến đấu với Thất Tội Hồ chi Nham Đế phải phân thắng bại.
Cẩn Nhu công chúa nhẹ cắn môi, ánh mắt nhìn qua bóng tối phía sau.
Tại đâu đó có đại quân cuồng thi đang xung phong đi tới nơi này.
Vô số cỗ thi thể dữ tợn, thi thể có giẫm qua thi thể, con mắt của chúng vẫn có hào quang màu xanh hung tàn và khát máu.
Hình ảnh khủng bố này làm cho người ta run lên, nếu như bị thi thể cắn nuốt thì hàm răng và móng vuốt của chúng không ai có thể ngăn cản, trảo của chúng sẽ bóp nát xương cốt không còn.
Cẩn Nhu công chúa vô ý thức dựa vào bên người Sở Mộ, nàng có thể cảm giác được thi khí du đãng đang ập tới, trong quân đoàn cuồng thi này có sinh vật chuyên môn ăn linh hồn.
Thi khí ập tới, nhưng mà khí tức đục ngầu này khó lòng lọt vào trận đấu của hai yêu hồ.
Con mắt màu bạc của Mạc Tà nhìn chằm chằm vào người của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, căn bản không quay đầu lại nhìn qua quân đoàn cuồng thi phía sau.
Mà Thất Tội Hồ chi Nham Đế cũng nhìn chằm chằm vào Mạc Tà, trước mặt nó thì cuồng thi căn bản không tồn tại, không có bất kỳ kinh ngạc cùng bối rối!
Rốt cục Mạc Tà dẫn đầu hoàn thành chuẩn bị kỹ năng, ngọn lửa màu tím bao phủ toàn thân nó lại lớn lên, lực lượng mạnh mẽ này khuếch trương khắp bốn phương tám hướng!
Đại quân cuồng thi vừa vặn chỉ cách Mạc Tà không đến năm trăm mét, nhưng sau khi phóng thích kỹ năng thì quân đoàn cuồng thi ở gần nhất bị kỹ năng đốt thành hư ảo.
Cẩn Nhu công chúa lưu ý đến biểu lộ của Sở Mộ, ân cần hỏi.
- Không có gì.
Sở Mộ lắc đầu.
Sở Mộ có cảm giác hồn ước của mình rung chuyển.
Mạc Tà chiến đấu không ngừng phóng thích lực lượng của U Minh, cổ lực lượng này trên mức độ nhất định đã vượt qua khả năng thừa nhận của Sở Mộ, nếu như Mạc Tà lại bộc phát lực lượng ra ngoài thì có khả năng hồn ước không ổn định.
Mạc Tà tại thành Vạn Tượng dị biến thực lực vượt qua hồn lực của hắn quá nhiều, đến cấp Hồn Tể thì thực lực tăng lên càng chậm chạp, hồn niệm của Sở Mộ không thể tăng lên ngang với lực lượng này.
Nhưng mà chút linh hồn trùng kích này Sở Mộ vẫn có thể thừa nhận được, hắn vẫn bảo trì bình thản, hắn phải giúp Mạc Tà có thể nhìn rõ động tác của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, đồng thời Sở Mộ cũng dùng hồn niệm quan sát Thất Tội Hồ chi Nham Đế, xem phương thức vận dụng lực lượng, kỹ năng, thuộc tính của nó.
Hai con yêu hồ chiến đấu làm cho người ta hoa mắt, thân thể màu bạc của Mạc Tà xuất hiện một ít vết máu, mà trên người Thất Tội Hồ chi Nham Đế không có vết thương nào, dù sao thằng này có năng lực phòng ngự mạnh hơn Mạc Tà nhiều.
- Hình như là U Minh Hồ Tôn của Sở Mộ kém một bậc.
Thủ lĩnh Hải Thiếp thấp giọng nói ra.
Đại thủ lĩnh Từ Khuông gật đầu nói:
- Cấp bậc chênh lệch một cấp bậc.
- Phanh...
Đại thủ lĩnh Từ Khuông vừa mới dứt lời thì chín cái đuôi của Mạc Tà đã đảo qua, Thất Tội Hồ chi Nham Đế căn bản không chỗ né tránh, thân hình bị chín đuôi của Mạc Tà quét bay tới vách đá chỗ thác nước, rơi xuống thì nước bắn lên tung tóe, nước rơi như mưa trên đường Hoàng Tuyền.
Thấy một màn này thì đại thủ lĩnh Từ Khuông sững sờ. Bổ sung một câu:
- Nhưng mà chín đuôi Hồ Tôn của Sở Mộ lại là vũ khí tân công và phòng ngự thật mạnh mẽ.
- Đại... Đại thủ lĩnh. Đại quân cuồng thi tới gần rồi.!
Một gã thủy thủ trinh sát mặt mũi tái nhợt chạy tới.
- Còn bao lâu?
Đại thủ lĩnh Từ Khuông hỏi.
- Trong một giờ.
Thủy thủ trinh sát nói ra.
Từ Khuông nhíu mày, lại cố ý nhìn qua hai con yêu hồ chiến đấu.
Thực lực hai con yêu hồ này cách biệt không lớn, từ phương thức chiến đấu, kỹ xảo mà nhìn, chúng nó tuyệt đối không phân thắng bại trong thời gian ngắn, nếu như kéo dài như vậy thì bọn họ ở đây sẽ bị quân đoàn cuồng thi nuốt hết, dù sao trên đường đi về phía trước còn có một Hoàng Tuyền thực lực mạnh mẽ!
- Các ngươi đi trước, đi tới chỗ Hoàng Tuyền đi.
Sở Mộ nghe được bọn người Từ Khuông nói chuyện thì quay đầu nhìn lại.
- Vong Xuyên để cho chúng ta đi sao?
Thủ lĩnh Hải Thiếp nói ra.
- Ta sẽ dẫn nó rời đi, các ngươi hãy đi trước.
Sở Mộ nói ra.
- Ân, mình nhất định phải cẩn thận, còn cuồng thi ngươi phải chú ý nhiều hơn mới được.
Từ Khuông nói ra.
...
Mạc Tà cùng Nham Đế ngươi tới ta đi. Chiến đấu lâu như thế nhưng không nhìn ra được ai có thể chiếm cứ ưu thế hơn.
Vì để những hải quân này thông qua thuận lợi. Sở Mộ bảo Mạc Tà dẫn Vong Xuyên đi tới chỗ khác chiến đấu, Sở Mộ tin tưởng dùng cao ngạo và khinh thường của Vong Xuyên thì nó không quan tâm tới những người này.
Quả nhiên thời điểm Mạc Tà cố ý lộ ra sơ hở và để mình bị đánh bay ra xa, Vong Xuyên không chút do dự đuổi theo, nó muốn nhân cơ hội này đánh Mạc Tà trọng thương.
Song phương triền đấu lúc trước không có cơ hội gì, Thất Tội Hồ chi Nham Đế cũng không có quyết tâm tất thắng, một khi nhìn thấy cơ hội thì làm sao nó bỏ qua được.
Nhìn thấy hai yêu hồ khủng bố đang rời xa, đám thủy thủ nhìn thấy đường Hoàng Tuyền bị hủy không còn bộ dáng thì thở ra một hơi.
- Đều thất thần làm gì, đi mau!
Đại thủ lĩnh Từ Khuông ra lệnh.
Từ Khuông đi ở trước tiên, đám thủy thủ khống chế hồn sủng chạy theo sau lưng, rất nhanh đi tới cuối đường Hoàng Tuyền.
Triêu thái tử, Hạ Chỉ Hiền cùng Tang Anh đều theo sau đại quân tiến lên, ở tại chỗ này cũng chỉ có Sở Mộ cùng Cẩn Nhu công chúa.
- Có chút phiền toái.
Sở Mộ nhíu mày, nhìn qua Mạc Tà ở xa xa phòng ngự bị động.
Mạc Tà mới vừa rồi là cố ý để lộ sơ hở, nhưng dù là như thế Thất Tội Hồ chi Nham Đế vẫn nắm lấy cơ hội này, trong chiến đấu thực lực tương đương thì có một chút sai lầm cũng sẽ làm trận đấu cải biến.
Tình huống lúc này quả thật không lạc quan chút nào!
Mê mê mang mang, cuồng sa cuốn lên khỏi mặt đất, mà ngọn lửa màu tím của Mạc Tà đã bị trấn áp, hỏa diễm bị cuồng sa cuốn lấy càng ngày càng ảm đạm.
Cuồng sa này tinh tế nhưng sắc bén hơn cát vàng, không ngừng xẹt qua làn da của Mạc Tà, lưu lại những vết thương nhỏ nhắn, cát sỏi vô số, vết thương tăng lên nhiều, máu tươi chảy đầm đìa.
Bị thương, đổ máu đối với Mạc Tà mà nói đã là chuyện qua lâu rồi, nhưng mà chuyện này không làm cho Mạc Tà nhụt chí, trái lại có máu kích thích làm cho nó chiến đấu hăng máu hơn nhiều, không chảy máu thì không xưng là chiến đấu!
Chín đuôi của Mạc Tà vô cùng linh hoạt, Thất Tội Hồ chi Nham Đế công kích liên hoàn không chê vào đâu được, nhưng mà Mạc Tà vẫn tìm được cơ hội.
Thời điểm Thất Tội Hồ chi Nham Đế tìm được sơ hở của Mạc Tà và phát động công kích lăng lệ ác liệt, Mạc Tà bắt lấy thời cơ Nham Đế công kích.
Tốc độ hoàn mỹ, quỹ tích và hồ trảo kết hợp, ngọn lửa màu tím đồng thời bộc phát ra ngoài, chín cái đuôi không ngừng đong đưa tầng suất cao, công kích liên tiếp đánh xuống!
Thất Tội Hồ chi Nham Đế liên tiếp bại lui, nương tựa vào phòng ngự cường đại của mình tấn công Mạc Tà, nhưng dù vậy trên người Thất Tội Hồ Nham Đế xuât hiện từng vết thương thật sâu, máu tươi chảy ra khắp bộ lông màu nâu, không ngừng nhuộm đỏ bộ lông cao quý.
Chiến đấu lúc này ngừng lại một chút, Mạc Tà đứng trên đường Hoàng Tuyền tràn ngập hỏa diễm màu tím, Vong Xuyên Nham Đế đứng trên khối đá nằm trên thác nước, con ngươi màu bạc dối mắt với con ngươi màu nâu, mặc dù không có tiến hành quyêt đấu ngay lập tức, ánh mắt của chúng không ngừng giao phong với nhau.
- Ô ô ô ô...
Thất Tội Hồ chi Nham Đế ngẩng đầu phát ra tiếng kêu cao ngạo.
Máu trên bộ lông của nó bay ra ngoài, cát đá chung quanh quay cuồn.
- Ô ô ô ô...
Mạc Tà cũng phát ra tiếng kêu lớn, bộ lông màu bạc của nó đong đưa, chín cái đuôi mở ra.
Ngọn lửa màu tim trải rộng dưới chân Mạc Tà, vẻ kỳ dị này đụng vào cuồng sa của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, ở trung tâm va chạm là hai loại năng lượng giao hòa với nhau!
Rất hiển nhiên hai yêu hồ đỉnh cấp đối kháng bằng kỹ năng mạnh nhất.
Chiến đâu ban đầu chỉ là thăm dò của hai bên, đánh nhau chết sống chính là dùng tốc độ và lực lượng, thời điểm tốc độ và lực lượng không cách nào phân thắng bại, Mạc Tà cùng Nham Đế lại tiến hành chiên đấu trực tiếp nhất, tiếp tục tiến công và tiếp tục phòng ngự, ngươi tới ta đi vẫn sàn sàn nhau, kế tiếp chúng đọ sức chính là kỹ năng, hỗn hợp ba chủ thuộc tính vào kỹ năng.
Kỹ năng cuối cùng đều là loại có lực hủy diệt mạnh nhất, song phương đồng thời thi triển ra muốn đánh bại đối phương, bởi vì cho dù là Thất Tội Hồ chi Nham Đế có nham tính phòng ngự hay là Mạc Tà có chín đuôi bảo hộ đều khó có khả năng ngăn cản được kỹ năng được chuẩn bị đầy đủ này.
Lửa tím và cuồng sa va chạm với nhau, hình như giống như hai quân đội xung phong liều chết với nhau vậy!
Khí tràng công kích lẫn nhau, Thất Tội Hồ Nham Đế làm công tác chuẩn bị ba loại thuộc tính, Mạc Tà súc tích kỹ năng U Minh bá đạo!
- Ù ù ù ù long...
Hang động chấn động càng ngày càng kịch liệt, âm thanh gào rú khủng bố từ trong hang từ xa vang lại!
Sở Mộ sững sờ, ánh mắt nhìn xuyên qua khí tràng của Mạc Tà cùng Nham Đế nhìn qua lối vào đường Hoàng Tuyền.
Là đại quân cuồng thi.
Chúng đã đi tới nơi này, Sở Mộ có thể nhìn thấy bóng dáng to lớn trong đó.
- Sở Mộ...
Cẩn Nhu công chúa có chút bất an kêu.
Sở Mộ cũng không nói lời nào, lúc này hắn đặt chú ý lên người của Mạc Tà.
Đại quân cuồng thi rốt cuộc cũng đi tới, thế nhưng mà cho dù là Mạc Tà cũng không có khả năng đình chỉ phóng thích kỹ năng, trận này chiến đấu với Thất Tội Hồ chi Nham Đế phải phân thắng bại.
Cẩn Nhu công chúa nhẹ cắn môi, ánh mắt nhìn qua bóng tối phía sau.
Tại đâu đó có đại quân cuồng thi đang xung phong đi tới nơi này.
Vô số cỗ thi thể dữ tợn, thi thể có giẫm qua thi thể, con mắt của chúng vẫn có hào quang màu xanh hung tàn và khát máu.
Hình ảnh khủng bố này làm cho người ta run lên, nếu như bị thi thể cắn nuốt thì hàm răng và móng vuốt của chúng không ai có thể ngăn cản, trảo của chúng sẽ bóp nát xương cốt không còn.
Cẩn Nhu công chúa vô ý thức dựa vào bên người Sở Mộ, nàng có thể cảm giác được thi khí du đãng đang ập tới, trong quân đoàn cuồng thi này có sinh vật chuyên môn ăn linh hồn.
Thi khí ập tới, nhưng mà khí tức đục ngầu này khó lòng lọt vào trận đấu của hai yêu hồ.
Con mắt màu bạc của Mạc Tà nhìn chằm chằm vào người của Thất Tội Hồ chi Nham Đế, căn bản không quay đầu lại nhìn qua quân đoàn cuồng thi phía sau.
Mà Thất Tội Hồ chi Nham Đế cũng nhìn chằm chằm vào Mạc Tà, trước mặt nó thì cuồng thi căn bản không tồn tại, không có bất kỳ kinh ngạc cùng bối rối!
Rốt cục Mạc Tà dẫn đầu hoàn thành chuẩn bị kỹ năng, ngọn lửa màu tím bao phủ toàn thân nó lại lớn lên, lực lượng mạnh mẽ này khuếch trương khắp bốn phương tám hướng!
Đại quân cuồng thi vừa vặn chỉ cách Mạc Tà không đến năm trăm mét, nhưng sau khi phóng thích kỹ năng thì quân đoàn cuồng thi ở gần nhất bị kỹ năng đốt thành hư ảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.