Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1258: Hoàng Tuyền chi lộ: không có đường lui, Cuồng Thi đại quân

Ngư Thiên Không

23/03/2014

Bóng ma tử vong bao phủ, hàng trăm nguyên tố hồn sủng đều luốn cuốn, năng lượng Hắc Ám tiến vào thân thể bọn nó trực tiếp ăn mòn chúng thành dung thủy màu đen.

Tiếng kêu thảm thiết của c ác loại tinh linh và nguyên tố yêu ma quanh quẩn trên đường Hoàng Tuyền, bảy trăm nguyên tố hồn sủng trong khoảnh khắc bị diệt một nửa, còn chân chính niệm lên chú ngữ thu hồi cũng chỉ được hơn 100 con, 200~300 con còn lại bị năng lượng Hắc Ám trói buộc, hồn sủng sư mặc dù đọc lên chú ngư triệu hồi cũng không thể nào thu hồi hồn sủng được.

Âm Ảnh Thú xuyên thẳng qua trong nguyên tố, những nơi đi qua, tuyệt không còn sống, những hồn sủng cấp chúa tế bên kia lại không cách nào phóng thích kỹ năng, bởi vì kỹ năng của chúng sẽ tạo thành tổn thương trực tiếp nhất cho những nguyên tố hồn sủng kia, không chỉ không công kích được Âm Ảnh Thú mà ngược lại còn giúp Âm Ảnh Thú giết chết những Nguyên tố Đế Hoàng kia nữa.

Đám thủy thủ sắc mặt tái nhợt, sự khủng bố của Âm Ảnh Thú đã xâm nhập vào sâu trong nội tâm bọn họ! !

Nguyên tố hồn sủng bắt đầu chạy trốn tứ tán, nhưng cũng chỉ còn sống không đến 200 con, đúng lúc hồn sủng cấp chúa tể mới lại lần nữa vây quanh Âm Ảnh Thú lần nữa tiến thành chén ép chúng!

Âm Ảnh Thú dưới công kích của đám hồn sủng chúa tể bị tổn thương ở mức độ trng binh, nhưng so sánh với đội ngũ nguyên tố trực tiếp sụp đổ suy sụp, thì tổn thất cuối cùng vẫn là hải quân!

Đội ngũ nguyên tố vẫn luôn là đội ngũ quân đoàn trung kiên nhất, kỹ năng nguyên tố cường đại của chúng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đối với sinh vật cao cấp, nhưng một khi không thể hình thành lực ngưng tụ, vậy thì căn bản không có ý nghĩa.

Đội ngũ nguyên tố bộ hải quân số 3 xem như đã triệt để bị diệt!

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, phần đông sinh vật chúa tể nín thở ngưng thần nhìn chằm chằm vào Âm Ảnh Thú.

Chúng không ngừng phát động công kích, đồng thời lại lo lắng Âm Ảnh Thú sẽ lại một lần nữa chui vào trong quân đoàn Đế Hoàng tạo thành đả kích mang tính hủy diệt với các quân đoàn khác.

B-A-N-G... GG. . . Âm Ảnh Thú có được thú thuộc tính, lực lượng cũng phi thường khủng bố, Cương Thiết Hùng Sư sau kh bị Âm Ảnh Thú đánh bay thì áo giáp toàn thân liền thối rữa, thân thể hư thối như một cỗ thi thể.

Hạ Chỉ Hiền vội vàng niệm lên chú ngữ, phối hợp hồn sủng trị liệu cho Cương Thiết Hùng Sư hoà giải trừ Hắc Ám ăn mòn, trải qua một thời gian trị liệu mới miễn cưỡng giữ được tánh mạng của Cương Thiết Hùng Sư.

Nhưng Cương Thiết Hùng Sư bị đánh, toàn bộ đội ngũ cấp chúa tể cũng đụng phải đả kích đáng sợ, cũng không lâu lắm trong 20 con hồn sủng cấp chúa tể đã có 6 con bị giết chết, 10 con bị trọng thương!

May mà, hư khải của Vạn Triêu Thú thoáng ổn định thế cục, dưới hiệu quả của hư khải hiệu và phần đông Đế Hoàng thú hệ khổ chống, thương thế trên người Âm Ảnh Thú cũng dần tạo thành được uy hiếp với nó.

- Quân đoàn tiến công!

Quân sư Hoàng Mang bắt được cơ hội, lập tức phái ra Đế Hoàng thú hệ và Đế Hoàng dực hệ tiến hành tiêu hao một lớp Âm Ảnh Thú.

Loại tiêu hao này, nói trắng ra chính là vô số tánh mạng cấp Đế Hoàng để đổi lấy sự tiêu hao sinh mệnh lực và thể lực của Âm Ảnh Thú.

Máu tươi lại một lần nữa chạy xuống trên Hoàng Tuyền chi lộ, mùi huyết tinh nồng đậm đã phi thường gay mũi rồi.

Từng đợt lại từng đợt Đế Hoàng bị giết chết, thi thể cũng chồng lên như núi trên đường Huyết Hà.

Một màn thảm thiết này cũng khiến Sở Mộ cũng có chút động dung, ánh mắt của hắn chuyển về phía đại thủ lĩnh Từ Khuông của bọn hắn.

Mặc dù hồn sủng của thuỷ thủ bị tàn sát thê thảm như thế nhưng đại thủ lĩnh Từ Khuông vẫn không có ý ra tay, thậm chí cũng không cho thủ lĩnh Hải Thiếp ra tay.

Từ Khuông làm như vậy thực sự không phải vì hắn trời sinh tính tàn nhẫn, lại càng không phải là hắn xem tánh mạng hồn sủng thủy thủ như cọng rơm cái rác, mà là thân làm một đại thủ lĩnh, hắn phải lưu lực lượng của mình đến cuối cùng, nhất là ở trên Hoàng Tuyền chi lộ tùy thời đều có khả năng chết này. Rất có thể hắn ở chỗ này triệu hoán nhiều ra một đầu hồn sủng thì cuối cùng sẽ khiến không chỉ đơn giản là hồn sủng của thuỷ thủ bị diệt mà ngay cả bản thân các thủy thủ cũng phải tán thân ở chỗ này!

Hơn nữa, Sở Mộ nhìn ra được, đám thuỷ thủ cũng không vì sự coi thường của thủ lĩnh mà phẫn nộ phàn nàn, bọn hắn thân là bộ hạ, nên dùng tánh mạng để trải đường cho thủ lĩnh, nếu cái gì cũng phải để thủ lĩnh ra tay thì những thuỷ thủ như bọn hắn cũng không có bất kỳ ý nghĩa tồn tại nào nữa!

- Đây là một chi hải quân đoàn có linh hồn!

Tang Anh thấp giọng nói ra.

Tang Anh nhớ rõ, Triệu Đức suất lĩnh đám hải quân kia khi bị Sở Mộ và Triêu thái tử đồ sát căn bản chính là quân lính tan rã, thậm chí không dám chcoongs lại Sở Mộ.

Nhưng những thủy thủ của thống lĩnh Từ Khuông biết rõ là đi chịu chết vẫn dũng mãnh nhào tới, hồn sủng không có mửa câu oán hận, hồn sủng sư cũng không.

Một màn này, khiến Sở Mộ nghĩ tới tình hình lúc trước mình độc thân sát nhập Vạn Tường Thành, người bên cạnh nguyên một đám ngã xuống, dùng máu tưới và tánh mạng để trải đường cho mình.

Có hải quân hèn nhát, nhất định cũng có hải quân chính trực, dũng mãnh, vốn những người này là địch nhân của mình, nhưng lúc này trong nội tâm Sở Mộ cũng nhiều thêm vài phần khâm phục!

Hơn hai ngàn Đế Hoàng trải qua đánh giết anh dũng, cuối cùng chỉ còn lại không đến một ngàn, thương vong thế này không thể nghi ngờ là rất lớn.

Hơn ngàn tánh mạng này là tranh thủ thời gian thở dốc cho đám hồn sủng chúa tể, hơn nữa tiêu hao sức chiến đấu của Âm Ảnh Thú một cách nghiêm trọng. . .



Rống. . .

Vạn Triêu Thú gào thét, chấn cho Hoàng Tuyền chi lộ không ngừng lắc lư, màu vàng mãnh liệt xông tới Âm Ảnh Thú.

Cặp mắt thâm trầm của Âm Ảnh Thú nhìn chằm chằm vào Vạn Triêu Thú, nếu như một kích toàn lực thì nó tuyệt đối có thể phá vỡ hư khải của Vạn Triêu Thú, đồng thời trực tiếp giết chết Vạn Triêu Thú.

Nhưngsau một kích này thì chính nó cũng sẽ gặp phải công kích trí mạng của các hồn sủng chúa tể.

Âm Ảnh Thú do dự một chút, bộ pháp chậm đi một chút, Vạn Triêu Thú xoáy lên năng lượng màu vàng vọt tới, khiến Âm Ảnh Thú mất đi cân đối!

- Rất tốt! Những người khác trực tiếp công kích!

Từ Khuông lập tức mệnh mọi người.

Ở đây cơ hồ không có hồn sủng nào có thể đối kháng chính diện với Âm Ảnh Thú, Vạn Triêu Thú dũng mãnh đụng vào như thế, sau khi đã tạo thành hạn chế cân đối cho Âm Ảnh Thú thì kỹ năng của các hồn sủng cấp chúa tể khác mới có thể đánh trúng Âm Ảnh Thú đã mất đi cân đối.

Đại thủ lĩnh Từ Khuông biết rõ cử động kia của Vạn Triêu Thú kỳ thật tương đối nguy hiểm, cho mới nghe Vạn Triêu Thú một tiếng!

Thủ lĩnh Thiết Băng, Tưởng Hải và các thủy thủ đều thấy được sơ hở kia của Âm Ảnh Thú liền nhao nhao mệnh lệnh hồn sủng trực tiếp phát động công kích!

Những hải quân này đều là ngươi có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, bọn hắn phát động kỹ năng của hồn sủng nhanh chóng, sau khi Vạn Triêu Thú vừa xông tới thì mười cái kỹ năng đồng thời đánh về phía Âm Ảnh Thú!

Mười kỹ năng cấp chúa tể hỗn tạp cùng một chỗ, vô luận là tương dung hay tương xích thì giữa chúng đều hình thành nên va chạm tràn đầy tính hủy diệt.

- Trở về!

Triêu Lãnh Xuyên biết rõ nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, lập tức niệm lên chú ngữ, thu hồi Vạn Triêu Thú vào trong không gian hồn sủng.

Cổ lực lượng kia bao trùm phạm vi quá rộng, Vạn Triêu Thú không thể nào may mắn thoát khỏi, Triêu Lãnh Xuyên thu hồi hồn sủng phi thường kịp thời.

Rầm rầm rầm rầm rầm. . .

Lập tức, thanh âm khủng bố phá vỡ cả màng tai vang lên trên đường hoàng tuyền, cả động quật to lớn giống như muốn sụp đổ, theocổ năng lượng kia khuếch tán, nham thạch cực lớn cũng không ngừng rơi xuống.

Âm Ảnh Thú ở trong năng lượng thân thể biến thành bóng dáng. Chỉ là nhiều cấp chúa tể như vậy cùng phát động công kích, ngay cả không gian cũng không thể bảo tồn, bóng dáng cũng sẽ bị chấn vỡ.

Thân thể Âm Ảnh Thú bị bay ra ngoài, làn da màu đen nứt vỡ nghiêm trọng, đã có thể chứng kiến xương trắng trong thịt.

Vù vù vù hô. . .

Phong bạo do kỹ năng sinh ra gào thét bên tai, qua thật lâu mới dần tiêu tán.

Ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú vào trên Hoàng Tuyền chi lộ bừa bộn, ở vị trí biên giới lờ mờ, con Âm Ảnh Thú kia ngã xuống trong vũng máu, đang dùng một đôi nhãn thần thâm trầm không cam lòng chăm chú nhìn vào mọi người

Tuy nó đã bị trọng thương không cách nào đứng dậy được nữa nhưng mọi người vẫn có thể từ trong mắt con Âm Ảnh Thú kia thấy được ý chí cường đại một mình nghênh chúng địch!

- Ta đi giết nó, báo thù cho ma quỷ chi thủ!

Nhạc Hải Thống phẫn nộ nói!

Ma quỷ chi thủ trong chiến đấu bị Âm Ảnh Thú giết chết, tâm tình Nhạc Hải Thống lúc này khó có thể bình phục!

Những thủy thủ có hồn sủng bị tàn sát cũng tràn ngập phẫn nộ, không biết hy sinh bao nhiêu tánh mạng tướng sĩ và hồn sủng mới làm bị thương nặng được Âm Ảnh Thú, nhất định phải dùng tánh mạng của con Âm Ảnh Thú để huyết tế những người đã khuất!

- Chuyện gì xảy ra, Âm Ảnh Thú đâu rồi?

- A. . . Nó chạy?

- Mau đuổi theo! Đừng để cho nó chạy! !



Đám thủy thủ bỗng nhiên kêu lớn lên, nguyên một đám đuổi theo!

Âm Ảnh Thú biến mất, ngay khi đám thủy thủ xông lên thì con Âm Ảnh Thú kia không hiểu biến mất tại nguyên chỗ. Các thủy thủ cũng không trông thấy động tác đứng dậy đào tẩu của Âm Ảnh Thú, nó chính là hư không tiêu thất, ở vị trí kia vẫn còn vết máu của Âm Ảnh Thú.

Từ Khuông nhíu mày, ánh mắt quét về phía Sở Mộ ở một bên, phát hiện con mắt Sở Mộ lộ ra một tia màu bạc khác lạ.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, thấp giọng nói:

- Vừa rồi có một sinh vật cứu Âm Ảnh Thú, tốc độ còn nhanh hơn cả Âm Ảnh Thú.

Từ Khuông cũng nhìn thấy cái bóng kia, ánh mắt của hắn lại chuyển hướng về phía đám thủy thủy, dùng tinh thần chi âm ra lệnh:

- Đều trở về đây, cảm thấy người bị chết không đủ nhiều, đi ra chịu chết trên địa bàn Vong Xuyên sao?

Từ Khuông rống lớn như vậy, tất cả thủy thủ đuổi theo đều sững sờ ngay tại chỗ, cuối cùng không thể không lòng đầy căm phẫn trở về.

- Quân sư, thống kê thương vong, những người khác quản tốt hồn sủng chưa chết của mình!

Từ Khuông nói ra.

Đám thủy thủy ngồi xuống nghỉ ngơi tại chỗ, Hạ Chỉ Hiền khiến hồn sủng của mình bố trí ra hoa hải trên Hoàng Tuyền chi lộ, tất cả sinh vật ở trên hoa hải tốc độ khôi phục đều nhanh hơn, chỉ là thi triển kỹ năng này cũng khiên Hạ Chỉ Hiền tiêu hao không ít.

- Thanh âm gì?

Bỗng nhiên, đại thủ lĩnh quay đầu lại mắt nhìn con đường tới khi trước.

Mọi người cũng đều cảm thấy một ít thanh âm, trong lúc nhất thời đều không không ai nói chuyện.

Ù ù ù ù long ~~ đông đông đông thùng thùng. . . Thời gian dần trôi qua, thanh âm từ đằng xa truyền đến, hơn nữa đang tới gần rất nhanh.

Hoàng Tuyền chi lộ cũng đang run động, run run càng ngày càng kịch liệt, như có thiên quân vạn mã đi qua Hoàng Tuyền chi lộ, hoặc như cự triều tràn qua vậy.

- Ta đi xem.

Sở Mộ cảm giác được không đúng, mở miệng nói.

Sở Mộ bay tới Hoàng Tuyền chi lộ phía Bỉ Ngạn, Cẩn Nhu công chúa lập tức đuổi kịp Sở Mộ.

Ù ù ù ù long ~~ đông đông đông thùng thùng. . .

Tiếng vang càng ngày càng gần, Sở Mộ thậm chí đã có thể cảm giác được khí tức hư thối nào đó đập lên mặt mình!

Càng gần, Sở Mộ nhìn xem về phía Hoàng Tuyền chi lộ, cho dù chỗ đó chỉ có hắc ám, nhưng Sở Mộ vẫn cảm giác được một thứ gì đó đang nhúc nhích!

Hương vị khủng b ố đánh tới, Sở Mộ cảm giác mình đang chính diện đối kháng với một cỗ sóng lớn đnáh tới vậy.

- Ông trời... ơ... i! !

Cẩn Nhu công chúa bên cảnh bỗng nhiên kinh hô!

- Rốt cuộc là cái gì?

Hắc ám cản trở ánh mắt Sở Mộ.

- Đại quân Thi hệ. . . Thiệt nhiều. . . Thiệt nhiều! !

- Chúng. . . Chúng đang. . . đang bảo phủ Hoàng Tuyền chi lộ!!

Sở Mộ trong nội tâm phát lạnh!

Bọn hắn không có đường lui rồi! !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook