Quyển 2 - Chương 143: Khí khái nam tử hán (thượng,hạ)
Ngư Thiên Không
14/04/2013
Công chứng viên mới dứt lời, Sở Mộ đã quyết đoán lui về phía sau, hiện tại không có cấp sáu hồn giáp bảo vệ, Sở Mộ phải phá lệ cẩn thận, nếu không rất có thể bị đối phương đánh một kích mất mạng.
Bên kia chỉ có một con Hồn sủng, Sở Việt không cần thiết băn khoăn quá nhiều, trước tiên mệnh lệnh cho Tử Sâm La bay thẳng lên trời cao tiến hành khống chế chiến cuộc.
"Ngao ô ô !”
Mạc Tà nhanh chóng ngẩng đầu lên khóa mục tiêu là Tử Sâm La. Trên người nó còn có vết thương do rễ cây Thiên Đằng Yêu lưu lại, trong lúc bay lượn có cảm giác như chật vật cố hết sức, quỹ tích phi hành không hề ổn định chút nào.
"Tinh !"
Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh ngâm nga một tiếng, Hỗn Độn Lôi lập tức phóng ra bao phủ thân thể Tử Sâm La.
Tử Sâm La cũng có năng lực khống chế lôi điện, sau khi được Hỗn Độn Lôi gia trì lên thân, hai cánh và thân thể liền chớp lóe lực lượng Hỗn Độn Lôi Quang cường liệt.
"Hỗn Độn Lôi Liên." Sở Việt ra lệnh cho Hồn sủng công kích.
Tử Sâm La vỗ cánh với tần xuất càng lúc càng nhanh, hai tròng mắt đột nhiên sáng rực nhắm tới Sở Mộ, trực tiếp bắn ra Lôi Liên công tới.
Kỹ năng Hỗn Độn Lôi Liên xuất hiện mạnh mẽ như thế, nhưng vừa mới tới gần Sở Mộ đã bị ngăn cản tiêu tán trong nháy mắt.
"Cửu Vĩ Phiến."
Mạc Tà nãy giờ vẫn đứng gần Sở Mộ, thấy Hỗn Độn Lôi Liên đánh tới liền bộc phát Diễm Đề nhảy lên không trung, chín cái đuôi bỗng nhiên mở ra tạo thành hình quạt hoàn toàn ngăn cản Lôi Liên, không bỏ sót một tia chớp nào.
“Xẹt !”
Cửu Vĩ Phiến vừa mới quét qua, kỹ năng Hỗn Độn Lôi Liên uy lực đạt tới cấp bảy đã triệt để tiêu tán vào trong không khí.
"Hỏa Phần."
"Ngao ô ô !”
Con ngươi trắng bạc của Mạc Tà biến thành lửa đỏ, bắt đầu bộc phát ra một đoàn hỏa diễm cực kỳ táo bạo.
Mạc Tà có năng lực buông thả Song Miện Diễm tăng cường uy lực cho kỹ năng Hỏa hệ. Bất kỳ một chiêu nào đánh ra cũng có lực lượng từ cấp bảy trở lên.
Khi Mạc Tà tru lên một tiếng cuồng dã, lấy vị trí đang đứng làm trung tâm xuất hiện một biển lửa chiếu sáng toàn bộ chiến trường.
Hiệu quả Hỏa Phần nhanh chóng dâng cao bao phủ Tử Sâm La vào trong, rõ ràng là không muốn để cho Tử Sâm La có cơ hội bay lên chỗ cao hơn.
"Huyễn Ảnh Hoảng Diễm Trảo."
Mạc Tà đạp không đủ để kéo dài mười mấy giây, bốn chân một đường rượt đuổi giữa không trung, mỗi một lần thi triển Diễm Đề liền tạo ra một dấu ấn hình dạng như đóa sen lửa vô cùng mỹ lệ.
Mặc dù đạp không sẽ làm trở ngại tốc độ của Mạc Tà giảm đi vài phần, nhưng vẫn còn nhanh hơn Tử Sâm La rất nhiều. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Mạc Tà đã đuổi kịp Tử Sâm La đang bị biển lửa vây khốn.
“Huyễn Ảnh.”
Trong quá trình di chuyển, bốn thân ảnh trắng bạc đột nhiên hiện ra trước mắt mọi người.
“Miện Diễm trảo.”
Hiệu quả cấp sáu toàn thể tiến công hồn trang nhanh chóng xuất hiện, biến thành vô số Tinh Quang bám vào trảo nhận Mạc Tà, lực lượng tăng cường lên gấp rưỡi.
Cộng thêm hiệu quả đốt cháy của Song Miện Diễm, cho dù đang ở vào trạng thái Sở Liên nhưng Mạc Tà công kích vẫn đạt tới cấp tám, bốn đạo trảo nhận uy lực cấp tám đánh trúng bảy đoạn Tử Sâm La sẽ tạo thành kết quả như thế nào đây?
Tốc độ và lực lượng cấp quân chủ, dựa vào cấp sáu toàn thể tiến công hồn trang hỗ trợ tạo thành công kích. Nếu không có lực phòng ngự đạt tới cấp tám căn bản không có cách nào ngăn cản bốn lượt công kích này.
"Xẹt xẹt xẹt xẹt ~!"
Bốn cái móng vuốt Miện Diễm Trảo đồng thời lướt qua thân thể Tử Sâm La. Đầu tiên là hai cánh màu tím lôi điện bị hỏa diễm áp chế, ngay sau đó móng vuốt chém xuống cắt rời hai cánh ra khỏi thân thể Tử Sâm La, rồi bị Song Miện Diễm đốt thành tro bụi.
Hai đạo Miện Diễm Trảo khác không có công kích bộ phận yếu hại trên ngườiTử Sâm La, nhưng lại trực tiếp trảm tới hai chi sau của Tử Sâm La. Thế là hai chân sau cũng lập tức chia lìa thân thể, kết quả y như hai cánh lúc trước, dưới uy lực tàn bạo của Song Miện Diễm liền biến thành tro tàn phiêu đãng giữa không trung.
"A..."
Sau khi hai cánh và hai chân bị hủy, Tử Sâm La lập tức thống khổ gào thét liên hồi, hoàn toàn mất đi năng lực phi hành. Vừa điên cuồng kêu gào vừa rơi thẳng xuống đất như lưu tinh.
Tất sát.
Thanh âm đau đớn bi thảm không ngừng quanh quẩn trên bầu trời chiến trường.
Toàn bộ mọi người ở bên ngoài cũng cực kỳ yên tĩnh, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
"Phong Long Triền." Thanh âm Sở Mộ niệm chú ngữ phá vỡ không khí trầm tĩnh, nhất thời một cơn gió lớn tại xoay tròn chung quanh thân thể Sở Mộ, sau đó xoay tròn mạnh mẽ bảo hộ thân thể hắn.
Lúc này bảy đoạn Mặc Dã đang liều mạng phóng tới chuẩn bị công kích, nhưng mà thực lực cường thịnh cỡ nào cũng không thể phá vỡ được kỹ năng Phong Long Triền do một vị Hồn Chủ phát ra.
"Rống !"
Kèm theo một tiếng hét thảm, bảy đoạn chiến thú Mặc bị cuồng phong trên người Sở Mộ cuốn lấy, trực tiếp ném lên độ cao năm mươi thước.
"Mạc Tà, Thiên Diễm Lễ."
Sở Mộ lạnh lùng nói với Mạc Tà.
Lại là kỹ năng Hỏa hệ cấp bảy.
Hiệu quả Song Miện Diễm lập tức gia tăng uy lực cho kỹ năng Hỏa hệ trên phạm vi lớn, một luồng khí tức nóng bỏng nhất thời tràn ngập toàn bộ chiến trường.
Hỏa diễm nóng rực từ hai tròng mắt phóng ra, Mạc Tà giải trừ hiệu quả Diễm Đạp chậm rãi hạ xuống đất. Toàn thân bắt đầu dâng lên ngọn lửa bốc cháy kịch liệt, từng đợt sóng lửa cuồng bạo thổi quét khắp nơi, uy thế mạnh mẽ mười phần.
"Ầm !”
Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh tận lực buông thả thiểm điện kháng cự, nhưng bao nhiêu lôi điện phóng ra đều bị khí tức hỏa diễm cường đại thôn phệ sạch sẽ.
"Ngao…o…ooo !”
Một tiếng tru thật dài văng vẳng tận trời cao, bộ lông màu bạc lần lượt thay đổi bởi ngọn lửa hai màu làm cho thân ảnh Mạc Tà càng thêm thần bí.
Bầu trời bao la cũng hoàn toàn yên tĩnh, nhất thời một đoàn Miện Diễm Hỏa Hoàn bùng phát mãnh liệt, trong nháy mắt đã bao trùm diện tích mấy chục thước.
Ngọn lửa bừng sáng không trung, khí thế cuồng bạo như Hỏa long cắn nuốt hết thảy mọi thứ ngăn cản.
"Uỳnh uỳnh uỳnh !”
Liệt diễm sôi trào như luyện ngục, mặt đất ở trong chiến trường đột nhiên xuất hiện biển lửa nóng rực, càng lúc càng lan tràn ra xa hơn.
Làn sóng lửa lan tới gần khán đài bất chợt dừng lại, chốc lát sau một con Hỏa long từ trong biển lửa xuất hiện, gầm rống vài tiếng rồi bay thẳng lên trời cao.
Vẫn là uy lực cấp tám, Thiên Diễm Lễ kinh khủng hóa thành Hỏa long khí thế cường hãn vô song nhìn thấy mà giật mình, bảy đoạn Mặc Dã đã bị áp chế tới cực điểm.
Mặc Dã với Ám thuộc tính vốn có mấy phần sợ hãi hỏa diễm, hiện tại bị Thiên Diễm Lễ uy lực cấp tám thiêu đốt có khả năng bị đốt thành tro bụi trong phút chốc.
"Vù vù vù !”
Bảy đoạn Mặc Dã gấp rút chuẩn bị tư thế phòng thủ, tầng khải giáp đen bóng dần dần bị ngọn lửa bám vào, đốt cháy tỏa ra một mùi khét lẹt.
"Rống rống rống !"
Bảy đoạn Mặc Dã rốt cuộc không chịu nổi thống khổ, tru lên mấy tiếng đau đớn, thân thể chậm rãi nghiêng sang một bên rồi vô lực ngã xuống đất.
Thiên Diễm Lễ thiêu đốt trong thời gian không lâu, nhưng đầu chiến thú Mặc Dã của Sở Việt đã bị thiêu đốt da thịt nám đen, vừa nhìn là biết hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.
Sở Việt sợ hãi nhìn thấy một màn kinh khủng đang diễn ra ở trước mắt mình, không ngờ lại quên mất cả việc trị liệu linh hồn thương tổn, bộ dạng ngơ ngác đến xuất thần, trơ mắt nhìn chiến thú Mặc Dã mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo thống khổ gào thét, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có.
Tử Sâm La là chủ sủng của Sở Việt, tuy nhiên bị một kích đánh chết vẫn còn khả dĩ tin tưởng, xem như còn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận. Nhưng chiến thú Mặc Dã với sinh mệnh lực cường đại và phòng ngự cực cao cũng bị một cái kỹ năng trọng thương thì quá mức kinh khủng rồi.
Hai con Hồn sủng đều thảm bại chỉ với một chiêu, thực lực song phương chênh lệch quá mức rõ ràng. Đặc biệt rung động nhất chính là biểu hiện của hai bên vượt xa khỏi tầm dự đoán của mọi người.
Tử Sâm La và Mặc Dã đã bị đánh bại trong chớp mắt, vậy thì một con Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh chưa cường hóa có thể kiên trì dưới trảo Mạc Tà bao lâu?
Lúc này thân thể trắng bạc lung linh chợt lóe rồi biến mất, trong nháy mắt đó Mạc Tà quỷ dị xuất hiện ở trước mặt Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh, Cửu Vĩ nhẹ nhàng đảo qua.
Lực lượng Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ mạnh nhất là Cửu Vĩ, tiếp theo mới đến móng vuốt. Dựa vào hiệu quả toàn thể tiến công hồn trang nên chỉ cần lướt nhẹ qua một cái là bộc phát uy lực tiếp cận cấp tám.
Chín cái đuôi hoa lệ đồng thời đập xuống.
"Rầm !”
Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh thậm chí kêu rên thảm thiết cũng không kịp phát ra, thân thể đã bị đánh văng ra ngoài xa, từ giữa chiến trường vẫn tiếp tục bay thẳng một đường, mãi cho tới gần vách núi mới miễn cưỡng dừng lại.
Nhưng lần này Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh không có bị thương nặng, chỉ có điều một kích này vẫn đánh bay đối thủ ra xa trăm thước, hơn nữa còn là công kích gần người. Vì thế trận chiến này không cần tiếp tục làm gì nữa, hầu như tất cả mọi người đã có thể đoán được kết quả.
Sau khi Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh bị đánh bay ra một góc, hiện tại chỉ còn lại mỗi Sở Việt cô độc đứng yên tại chỗ. Trong toàn bộ quá trình này, hắn còn không kịp buông thả một cái hồn kỹ.
Cũng không phải là hắn không muốn thi triển hồn kỹ, mà là vì quá trình chiến đấu này diễn ra quá nhanh. Hắn không có cơ hội dùng đến hồn kỹ, trong vòng vài giây ba con Hồn sủng của hắn đã bị đánh bại hết rồi.
Không chịu nổi một kích.
Cái từ này trước giờ vẫn luôn là nằm trong miệng Sở Việt dùng để khinh thường đối thủ, làm sao ngờ được bây giờ chính nó lại xuất hiện trên người của hắn.
Trong ngoài chiến trường hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả thanh âm một cái kim chạm đất cũng có thể vang lên rõ ràng. Đến tận lúc này, mọi người còn không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt mình.
"Cái này... Sở Thần … chiến thắng !" Vẻ mặt Đồ lão dại ra đờ đẫn, thật lâu sau mới đột nhiên ý thức được hình như chiến đấu đã kết thúc, một giọng nói già nua chậm rãi vang lên tuyên bố kết quả trận chiến.
Theo thanh âm Đồ lão từ từ truyền đi, mấy trăm đệ tử Đại Sở thế gia lập tức sôi trào, náo nhiệt hẳn lên.
Thực lực Sở Việt đã quá rõ ràng rồi, ở trong Đại Sở thế gia chính là nằm trong nhóm thanh niên đứng đầu. Tính khắp địa vực, số người có thể đánh bại hắn không vượt qua hai con số.
Hai con số là quá nhiều sao? Không, nếu lấy số lượng hàng ngàn hàng vạn Hồn sủng sư trẻ tuổi để tính thì thực lực hắn lọt vào hàng chục xem như có thể vỗ ngực tự hào rồi.
Vậy thì một người đơn khống đánh bại Sở Việt, cao thủ đứng đầu ba khống, điều này chỉ có thể chứng minh một sự thật. Đó là thực lực Sở Mộ đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi cao thủ đứng đầu, hẳn là không qua bao lâu nữa, Đại Sở thế gia sẽ vì một thanh niên cường giả ngang trời xuất thế này mà dẫn tới một trận oanh động cực lớn.
"Ngươi… ngươi rốt cuộc là ai? Không thể nào, ngươi tuyệt đối không thể nào là một kẻ vô danh được, cũng không thể là đệ đệ Sở Tiêm."
Sắc mặt Sở Việt xanh mét, quá trình khuất nhục này đều lọt vào trong mắt đám đệ tử Đại Sở thế gia, kể từ lúc này trở đi, xem như Sở Việt đã không còn chỗ đặt chân bên trong gia tộc nữa.
"Sở Việt, thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, không cần thiết cực đoan như thế, điều chỉnh tốt tâm tình của mình lại." Đồ lão chậm rãi khuyên nhủ.
"Trưởng lão, tên này tới đây tuyệt đối là ôm ý đồ bất chính, cố ý ẩn dấu thực lực xông vào Đại Sở thế gia chúng ta mưu đồ gì đó, nhất định không thể khinh xuất tha thứ được." Sở Việt chỉ vào mặt Sở Mộ, mặt mày nhăn nhó hét lớn.
Nhìn thấy Sở Việt bày ra trò hề nực cười như thế, ngay cả thân phận sư phụ như Sở Dương cũng phải nhíu mày khó chịu. 700 vạn kim tệ đối với thanh niên đồng lứa đúng là vô cùng quý giá, cho dù là Sở Dương cũng không thể nào tùy tiện đưa ra. Nhưng mà một người có thân phận và địa vị, cho dù là thua cũng phải duy trì bình tĩnh, có như vậy mới vãn hồi được một chút thể diện. Không ngờ Sở Việt lại biểu hiện quá mức tệ hai, ngược lại còn tiếp tục xé nát hình tượng của mình.
"Sở Thần là con của thế giao nhà ta, là do ta tiến cử hắn vào trong tộc, đại biểu ta tham chiến. Sở Việt ngươi nói lời này nghĩa là lão nhân gia ta mưu đồ bất chính rồi?"
Đồ lão quả nhiên là gừng càng già càng cay, hễ ra tay là không bao giờ hạ khẩu lưu tình. Sở Việt muốn nói xấu Sở Mộ thì hắn đột nhiên từ chỗ ngồi của mình đứng lên, cặp mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Sở Việt tỏ vẻ không làm rõ chuyện này kiên quyết không buông.
Hồn niệm Đồ lão cường đại cỡ nào chứ? Trong chốc lát đó, luồng khí thế từ vị trí hắn bạo phát giống như sóng gió ngập trời thổi quét về phía Sở Việt, lần lượt áp tới đẩy hắn lui về sau mấy bước, lảo đảo ngã ngồi xuống đất, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.
Đồ lão giận dữ làm cho tất cả đệ tử Đại Sở thế gia nhấc lên một trận sóng to gió lớn, không ai ngờ rằng hai người nam nữ lạ mặt này lại là thành viên phe phái trưởng lão.
Mà lúc này rất nhiều người bắt đầu tỉnh ngộ, khó trách người ta ngang trời xuất thế, hiển lộ thực lực kinh khủng như thế. Nói đi thì nói lại cho rõ ràng, lần này Đồ lão phái hai người ra tham gia tỷ thí đúng là cường hãn ngoài sức tưởng tượng. Từ những biểu hiện nãy giờ hoàn toàn có đủ thực lực đối chiến Sở Kha, người được mệnh danh là mạnh nhất trong hàng ngũ thanh niên cao thủ của gia tộc.
"Đồ lão bớt giận, Đồ lão bớt giận !" Sở Dương vội vàng khuyên giải trưởng lão, hung hăng trợn mắt nhìn sang Sở Việt, mắng lớn: "Sở Việt, còn không mau lăn tới đây tạ tội Đồ lão. Đồng thời có gì bất kính với Sở Thần sư huynh lập tức thỉnh cầu tha thứ ngay."
Lời Sở Dương nói khiến cho Sở Việt triệt để ngu si luôn rồi, tạ tội với Đồ lão coi như xong, lại còn cầu xin Sở Thần sư huynh cái gì nữa?
Trong lúc hắn còn đang do dự, hồn niệm Sở Dương đã ập tới dọa cho Sở Việt sợ hãi lồm cồm bò dậy, chạy đến trước mặt trưởng lão quỳ xuống xin tội.
"Chỗ của ta liền miễn, ngươi và Sở Thần, Sở Tiêm ân oán ra sao, lão nhân gia ta đều thấy trong mắt. Ngươi nhất định sẽ phải đi tới Tội đường thụ huấn, về phần xử trí như thế nào còn phải nhìn xem tâm tình lão phu." Đồ lão hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Sở Việt quỳ lạy rối rít, trực tiếp phất tay áo đi về phía Sở Mộ.
Sở Việt đờ mặt ra tại chỗ, làm gì nghĩ đến chuyện có bỗng nhiên biến thành lớn như vậy chứ? Mãi cho đến Sở Dương khi lần nữa dùng hồn niệm mắng chửi ầm ầm vào trong não lần nữa, Sở Việt mới đột nhiên hiểu ra vấn đề, cái tên Sở Thần này vốn không phải là nhà quê tỉnh lẻ gì cả, trước giờ rõ ràng là ôm thái độ giả heo ăn thịt hổ đây mà. Vừa nghĩ tới đây, mồ hôi trên trán Sở Việt chảy ra như tắm.
"Đồ hỗn trướng, bất học vô thuật, ngu ngốc như lợn, cả ngày chỉ lo chơi mấy trò cắp gà trộm chó, bây giờ còn không mau lăn qua cầu tình trưởng lão. Để xem sau này ta xử ngươi thế nào, hừ hừ …"
Sở Dương hiển nhiên đã đoán được chuyện Huyết Vĩnh Quả Thực lúc trước là do Sở Việt và Sở Gia giở trò quỷ. Bây giờ động đến đại thần Đồ lão ra mặt làm chủ cho Sở Tiêm, lại còn dám cả gan lừa gạt?
Sở Việt quan tâm nhất chính là mặt mũi của mình, bây giờ ở trước mặt nhiều người như vậy, muốn bảo hắn chạy tới cầu xin người ta quả thực còn khó chịu hơn đòi mạng hắn nữa.
Nhưng mà quyền lực trưởng lão hơn xa lão sư của hắn, nếu như không cầu tình thì sợ rằng Sở Việt khó lòng tiếp tục đặt chân ở Đại Sở thế gia.
Những đệ tử thế lực lớn không sợ trời không sợ đất, chỉ dốc lòng cố gắng tu luyện đề cao thực lực, tìm mọi cách cạnh tranh để danh tiếng lan truyền ra ngoài. Thế nhưng mọi thành tích đều phải xuất phát từ lão sư và trưởng bối, nếu không có tài nguyên và tiền bạc hỗ trợ, cho dù Sở Việt có thiên phú cao bằng trời cũng không thể nào đạt đến cấp độ như hiện tại.
Sở Việt hiển nhiên biết Tội đường không phải là địa phương có thể đi, rốt cuộc bắt đầu sợ hãi, thất hồn lạc phách chạy đến sau lưng Đồ lão, chật vật bái lạy cầu xin tha thứ.
" Tội đường của Đại Sở thế gia tổng cộng có bốn phương thức xử trí, nhẹ nhất là tước đoạt ban thưởng tài nguyên một năm, cấm tham gia bất kỳ tỷ thí. Loại thứ hai nặng hơn một chút, tước đoạt ban thưởng tài nguyên ba năm, trong vòng ba tháng không cho ra khỏi nhà nửa bước. Loại thứ ba, thu hồi Hồn sủng do gia tộc ban cho, không được hưởng bất kỳ tài nguyên nào nữa. Loại thứ tư, trực tiếp thu hồi tất cả Hồn sủng, trục xuất khỏi gia tộc. Ngoại trừ loại thứ tư, hiện tại ngươi tự do chọn một."
Đồ lão mỉm cười nói với Sở Mộ.
Đồ lão chính là trưởng lão trông coi Tội đường, nếu là đệ tử phạm phải sai lầm đều đưa đến chỗ hắn, coi như là gia chủ ra mặt cầu tình cũng chỉ là vô ích.
Sở Việt vừa nghe thấy liền cứng người lại, một khi giải quyết phân tranh phải đưa đến Tội đường cơ hồ không còn cách nào vãn hồi. Dù thế nào đi nữa, Sở Việt không nghĩ tới mình lại bị xử trí trừng phạt nặng như vậy. Thanh niên đồng lứa cạnh tranh lẫn nhau kịch liệt là chuyện bình thường, trong vòng một năm phong vân biến hóa, thực lực thay đổi như trời với đất. Vì thế xử phạt bất kỳ hình thức nào đều ảnh hưởng lớn đến thứ hạng của hắn sau này.
"Trưởng lão, trưởng lão. Sở Việt nhất thời hồ đồ, sự tình Huyết Vĩnh Quả Thực bởi vì tin lời đệ đệ là thật mới chèn ép Sở Tiêm sư muội, cũng không phải là bản ý của Sở Việt.
“Sở Thần sư huynh, Sở Thần sư huynh, sư đệ không biết Sở Thần sư huynh cực khổ lịch lãm bên ngoài, tự cao tự đại, không biết tiến thối, sai lầm khiêu khích uy nghiêm sư huynh đúng là tội đáng chết vạn lần, thật là tội đáng chết vạn lần.
“Sư huynh… Sở Thần sư huynh khoan hồng độ lượng, tha thứ sư đệ lần đầu sai phạm, sư đệ hành lễ cho sư huynh."
Lúc này Sở Việt làm gì còn rảnh rỗi bận tâm mặt mũi của mình, nếu Tội đường đưa ra trừng phạt thì không bao giờ rút lại. Bản thân hắn xem như bị loại bỏ ra khỏi hàng ngũ cao thủ đứng đầu, hắn thật sự chịu không nổi đả kích này. Lập tức lăn sang một bên, bái lạy Sở Mộ liên tục.
Nhìn thấy một màn này, Sở Tiêm và Sở Thiến hoàn toàn mất đi năng lực tư duy, mặt mũi ngơ ngác suy nghĩ hồi lâu nhưng chẳng hiểu gì hết. Các nàng làm sao đoán ra nổi đường đường cao thủ đứng đầu, Sở Việt lại có ngày bộc lộ ra bản mặt hèn mọn như thế, cái gì là tuấn mỹ tiêu sái, cái gì là tự tin kiệt ngạo? Thái độ hắn lúc này căn bản không đáng một xu.
Sau đó hai nàng bình tĩnh xem xét lại Sở Mộ ở bên kia, trong toàn bộ quá trình lần lượt tạo ra rung động và mãnh liệt xung kích nội tâm các nàng quá lớn. Nhưng hắn vẫn luôn thong dong trấn định trước sau như một, đó mới là khí chất nam tử cần phải có, mạnh mẽ, oai phong mà trấn định, thắng mà không kiêu.
Cho đến hiện tại, địa vị Sở Mộ trong lòng các nàng bay lên thẳng tắp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.