Sủng Mị

Quyển 1 - Chương 13: Khiêu khích, ước chiến

Ngư Thiên Không

14/04/2013



Tiểu Mạc Tà nhìn xuống móng vuốt của mình, bộ dạng đúng là cực kỳ ủy khuất, nhưng mà nó vẫn kiên cường đi tới một cái cây khác.

"Mới vừa rồi là công kích tám lần mới đánh ngã được cái cây, lần này phải đạt tới bảy lần." Sở Mộ huấn luyện Hồn sủng luôn luôn rất nghiêm túc.

Trên thực tế, phương pháp huấn luyện này mới là hữu hiệu nhất để nhanh chóng gia tăng thực lực Hồn sủng, mỗi đầu Hồn sủng cần phải trải qua thời gian mài luyện gian khổ mới có thể trưởng thành. Lười nhác, chậm chạp sẽ không bao giờ phát triển, thế nào cũng bị những Hồn sủng khác đánh bại hoặc giết chết.

Tiểu Mạc Tà cắn chặt hàm răng, bắt đầu chịu đựng thống khổ móng vuốt bị mài mòn, nứt nẻ, liên tục công kích cây cối.

"Ngươi luyện tập ở chỗ này, tận lực đạt tới chuẩn công kích bảy lần là đánh gãy cây, ta đi tìm vài thứ." Sở Mộ nói.

"Ô ô ~~~!" tiểu Mạc Tà lập tức đáp lại.

"Yên tâm, ta sẽ không đi quá xa, nếu như gặp phải nguy hiểm thì trốn vào trong bụi cỏ, ngàn vạn lần không được mò ra, hiểu chưa?" Sở Mộ dặn dò.

Tiểu Mạc Tà gật đầu ra vẻ đã hiểu.

Sở Mộ len lỏi vào trong rừng cây.

Sở Mộ cũng không có nhàn rãi, hắn nhớ ở trong rừng gần đây có sinh trưởng một loại thực vật tên là Dũ Thảo màu lam. Loại thực vật này đắp lên vết thương của Hồn sủng có thể làm cho thương thế nhanh chóng khép lại.

Không chỉ có như thế, Dũ Thảo có thể giúp cho móng vuốt Hồn sủng bị hư mọc dài ra lần nữa, mỗi lần mọc trở lại móng vuốt sẽ càng thêm sắc bén.

Sở Mộ tìm kiếm trong rừng rậm, một đường đi tới vừa dạt cỏ tạt cành cây, hồi lâu sau mới phát hiện vài cọng cỏ màu xanh đậm.

"Lam Dũ Thảo đây rồi."

Sở Mộ vui mừng trong lòng, phẩm cấp Dũ Thảo quyết định bởi màu sắc, màu lam nhạt là một phẩm, màu xanh đậm là hai phẩm, có khi chính là hàng cực phẩm. Hiệu quả mạnh hơn Dũ Thảo bình thường gấp hai ba lần, nếu như làm sạch rồi bôi lên móng vuốt Mạc Tà, trong vòng ba ngày móng vuốt nhất định có thể từ sơ kỳ đạt tới giai đoạn trung kỳ.

"Xem ra vận khí không tệ, như vậy thực lực Mạc Tà gia tăng càng nhanh." Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ, đưa tay ra bắt đầu dùng sức nhổ mấy bụi Dũ Thảo.



Dũ Thảo càng tốt cắm rễ trong đất càng vững chắc, Sở Mộ dùng sức hồi lâu, mồ hôi đổ ra như tắm, lòng bàn tay hoàn toàn bị phá vỡ rỉ ra máu tươi.

Sở Mộ cố gắng chịu đựng, sau khi hái xong ba gốc Lam Dũ Thảo thì bàn tay đã máu tươi lâm ly ướt đẫm.

Sau một phen băng bó qua loa, Sở Mộ mau chóng trở lại địa phương Mạc Tà luyện tập.

"Ở đâu ra một con hồ ly ngốc ở đây chặt cây vậy?" Sở Mộ mới vừa tới đó lập tức nghe thấy thanh âm chế nhạo của một thiếu niên.

Sở Mộ đi thêm một đoạn nhìn thấy một người thiếu niên đang nhe răng cười, chỉ tay vào Mạc Tà chế giễu không dứt lời.

Mà ở bên cạnh thiếu niên này đi là một con Thập Túc Ngô Công cao chừng một thước, cả người màu xanh đen thoạt nhìn quái dị xấu xí, cùng với mấy phần dữ tợn.

(Thập Túc Ngô Công: rết mười chân)

Thập Túc Ngô Công là chúc Yêu Thú giới - Trùng hệ - Ngô Công tộc, chủng tộc trung đẳng. Nghe nói mỗi khi gia tăng một giai, hình thể Thập Túc Ngô Công sẽ to thêm một vòng, nhiều thêm một cặp chân.

Sở Mộ nhìn sang phát hiện con này tổng cộng là có mười bốn chi, điều này cho thấy thực lực Thập Túc Ngô Công hẳn là ở giai đoạn hai giai.

"Ngươi chính là Sở Mộ hả? Đã sớm nghe nói ngươi ký kết hồn ước với một con sủng vật yếu đuối, ha ha ha, móng vuốt tiểu hồ ly quả thực chỉ dùng để gãi ngứa mà, cái thứ đó làm gì có lực công kích." Thiếu niên này càng lúc càng quá đáng, không ngừng nở nụ cười khinh miệt.

Sở Mộ không biết tên này là ai, vì thế chỉ cười lạnh lùng một tiếng, nói:

"Con rết của ngươi rất mạnh? Đúng lúc Nguyệt Quang Hồ của ta cần phải chiến đấu rèn luyện, hai ngày sau, ở chỗ này, Nguyệt Quang Hồ của ta và Thập Túc Ngô Công của ngươi đánh một trận. Nếu ngươi thắng, ta cho ngươi khối hồn hạch Trùng thuộc tính cấp một, ngươi thua thì đưa cho ta hồn hạch Thú thuộc tính màu nâu kia cho ta, thế nào?"

Đám chấp sự trong đảo đã quy định trước khi tỷ thí vào hai tháng sau, không cho phép bọn họ tàn sát lẫn nhau, ai có ân oán thì có thể quyết đấu giải quyết.

"Hai ngày sau ngươi lại phải đi tìm Hồn sủng mới rồi." Thiếu niên cười phá lên.

"Ta cũng gửi lại cho ngươi câu nói y như vậy." Sở Mộ nói.



"Ta tên là Trương Lạc." Thiếu niên kia nói xong cũng không dừng lại thêm nữa, bộ dáng đắc ý tựa như đã nắm chắc khối hồn hạch của đối phương rồi vậy.

"Trương Lạc, hừ hừ." Sở Mộ nhìn người này rời đi cũng lạnh lùng cười cười.

Hồn hạch là thứ phi thường trọng yếu đối với Hồn sủng, mỗi một con Hồn sủng đều có thuộc tính riêng, tỷ như Hồn sủng hồ ly của Sở Mộ có Yêu Linh thuộc tính và Thú thuộc tính trong người.

Nếu như trong quá trình Nguyệt Quang Hồ trưởng thành vẫn lấy hồn hạch Yêu Linh thuộc tính làm thức ăn, vậy thì năng lực yêu linh của Nguyệt Quang Hồ sẽ càng thêm tinh khiết, càng thêm cường đại hơn, các loại Yêu Linh thuật sẽ từ từ trở nên mạnh mẽ.

Nếu như thường xuyên dùng hồn hạch Thú thuộc tính nuôi nấng, vậy thì Nguyệt Quang Hồ sẽ nghiêng về Thú thuộc tính, có lực lượng cường đại, tốc độ nhanh nhẹn, lực phòng ngự mạnh mẽ, tố chất thân thể được gia tăng rất lớn.

Dùng hồn hạch nuôi nấng Hồn sủng sẽ chỉ định phương hướng Hồn sủng phát triển, đó là một quá trình lâu dài và gian khổ, thực lực đạt tới trong tương lai hoàn toàn phụ thuộc vào cách thức nuôi nấng hiện tại.

Sở Mộ mới vừa mới nhìn thấy trong tay Trương Lạc có một khối hồn hạch Thú thuộc tính chất lượng không tệ, dùng làm thức ăn cho tiểu Mạc Tà hẳn là thích hợp. Khối hồn hạch đó có thể giúp cho thân thể Mạc Tà cường tráng hơn một chút.

"Có đánh ngã cây sau bảy lần công kích được không?" Sở Mộ tiến lại gần vuốt ve đầu tiểu Mạc Tà, mở miệng hỏi.

"Ô ~!" Tiểu Mạc Tà ngẩng đầu lên, chu mỏ lên giống như một tiểu cô nương, phát ra thanh âm ‘ô ô’ rõ ràng là u oán, sau đó mới giơ móng vuốt lên cho Sở Mộ nhìn.

"Làm rất tốt, yên tâm, tỷ thí ngày kia chúng ta nhất định có thể chiến thắng, ngươi sẽ nhận được thức ăn cực kỳ ngon lành." Sở Mộ nói.

Vừa nghe nhắc đến chiến đấu, tiểu Mạc Tà thật ra vô cùng hưng phấn, hiển nhiên trong xương cốt nó vẫn có dòng máu háo chiến y như Sở Mộ.

Hồn sủng gia tăng thực lực thông qua năm phương diện:

Hồn sủng gia tăng tùy theo giai đoạn phát triển của tuổi tác. Hồn sủng tự mình rèn luyện. Hồn sủng sư dùng hồn hạch nuôi nấng. Dược tề cường hóa cùng với dùng Hồn Tinh rèn luyện.

Trong đó phương thức chủ yếu nhất chính là Hồn sủng tự giác rèn luyện, cho nên ở thời điểm huấn luyện tiểu Mạc Tà, Sở Mộ nhất định phải hà khắc với nó. Nếu như ban đầu không thể đánh tốt trụ cột thì càng về sau càng khó gia tăng thực lực.

Một ngày luyện tập xong xuôi, tiểu Mạc Tà đã rất mệt mỏi, Sở Mộ để cho nó trở lại không gian Hồn sủng của mình nghỉ ngơi lấy sức.

Hồn sủng ở trong không gian Hồn sủng có thể hồi phục thể lực mau hơn bên ngoài một chút, cho nên những lúc Hồn sủng tiêu hao thể lực hoặc là bị thương, Hồn sủng sư sẽ thu nó vào trong không gian Hồn sủng nghỉ ngơi cho thương thế mau chóng lành lặn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook