Quyển 2 - Chương 855: Lấy tính mạng địch nhân đổi lấy một câu công đạo
Ngư Thiên Không
02/01/2014
Diệp Khuynh Tư đã từng tự hỏi mình có bao nhiêu tình cảm với người nam tử này, chẳng qua là chính nàng cũng không biết được đáp án chính xác.
Mãi cho đến khi nghe tin hắn ma hóa, nàng mới cảm nhận được thương tâm tràn tới, đồng thời cũng ý thức được hắn chiếm cứ địa vị rất lớn trong lòng nàng.
Bởi vì hắn đã chết, nàng không cần quan tâm đến dung mạo, tôn nghiêm của mình. Tất cả mọi thứ không còn trọng yếu gì nữa, cuộc sống của nàng hoàn toàn mất đi ý nghĩa.
"Mặt nạ… mặt nạ... mặt nạ của ta ..."
Trong giây lát, Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên nhớ ra.
Nàng trở nên bối rối, đầu óc hoảng loạn bắt đầu tìm kiếm mặt nạ của mình.
Cái mặt nạ nằm ở dưới chân không xa, hai tay nàng run rẩy nhặt lấy đặt lên mặt mình.
Diệp Khuynh Tư dùng mặt nạ che khuôn mặt đáng sợ của mình rốt cuộc mới an tâm trở lại. Nhưng nàng vẫn thất hồn lạc phách, đứng yên tại chỗ không nói tiếng nào.
"Khuynh Tư !"
Thấy Diệp Khuynh Tư biến thành một nữ nhân yếu ớt, đáng thương như thế, tâm Sở Mộ giống như bị kim đâm dao cắt, nghẹn ngào bật thốt một câu.
Nàng có thể vứt bỏ tôn nghiêm trước mặt hàng vạn người, nhưng lại không dám dùng bộ mặt thật của mình đối diện với hắn. Điều này chứng minh hắn có phân lượng trong lòng nàng nặng hơn đám người kia rất nhiều, cho nên nàng mới hoảng hốt, bàng hoàng như thế.
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, dự định đi lên ôm lấy Diệp Khuynh Tư, lau nước mắt trên mặt nàng nàng.
Nhưng mà sau lưng hắn còn có rất nhiều địch nhân.
Sở Mộ chuẩn bị đại khai sát giới dùng để hóa giải lửa giận trong nội tâm của mình, sau đó hắn sẽ có thời gian từ từ an ủi nàng.
Sở Mộ xoay người lại quét mắt một vòng qua đám địch nhân và Hồn sủng.
Những người này lựa chọn thần phục Hồn Minh, cũng chỉ có thành viên Hồn Minh mới dám xuất thủ với Sở Phương Trần được ba thế lực lớn hậu thuẫn.
Mười mấy người Hồn sủng sư đã triệu hoán ra 4 đầu cao đẳng đế hoàng, 12 đầu trung đẳng đế hoàng.
Cả đám hung thú giương nanh múa vuốt chen chúc trên khán đài và quảng trường, vòng vây chung quanh Sở Mộ từ từ thu nhỏ lại.
"Nơi này là đoạn đầu đài dành cho các ngươi, chịu chết đi !"
Sở Mộ hờ hững nói.
Một gã nam tử, một đầu Thất Tội Hồ ở giữa vòng vây địch nhân không hề sợ hãi nửa điểm.
Lương Ngự vô cùng tức giận, nhìn lướt qua đồng bạn bên cạnh mình ám chỉ gì đó. Sau đó hắn thét lên một tiếng, chỉ huy Hồn sủng đánh tới Sở Mộ.
Một người phát động công kích, những người khác lập tức theo sát phía sau.
Tổng cộng 16 đầu Hồn sủng toàn là yêu thú. Trong trường hợp này chỉ có Thú hệ Hồn sủng mới đảm bảo lực lượng công kích chu toàn, không để cho năng lượng dao động lan đi quá xa ảnh hưởng tới khu vực bên ngoài quảng trường.
Bốn đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng phân ra bốn hướng ngăn cản đường thoát của đối phương, khí thế Thú hệ cường đại ép tới Mạc Tà.
Hai mắt Mạc Tà đột nhiên rực sáng, lực lượng Hồng Viêm dâng lên cuồn cuộn tạo thành một cái đồ án hỏa diễm khổng lồ đẩy lùi 4 đầu cao đẳng đế hoàng ra ngoài xa.
"Rống rống rống !"
"Gào ~!”
Bỗng nhiên 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng từ phía sau vọt tới, nhìn khí thế như muốn trực tiếp hủy diệt Sở Mộ và Mạc Tà.
Mạc Tà dùng hai cái đuôi quấn quanh Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư, sau đó thả ra lực lượng Tội Ấn bảo vệ hai người.
Bảy cái đuôi còn lại biến thành bảy con rồng lửa vần vũ ở giữa không trung.
Bảy đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng còn chưa kịp buông thả kỹ năng, Thất Vĩ Hỏa Long của Mạc Tà từ trên cao phóng xuống khóa chặt tất cả phương hướng.
Thân thể địch nhân lập tức cứng ngắc lại.
Mạc Tà hờ hững xoay người, từ từ nhấc 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng lên cao, bộ dạng nhẹ nhàng như đối mặt với bảy con ấu sủng vậy.
"Giảo sát !"
Sở Mộ nhàn nhạt nói.
"Ngao ô ô ô !"
Bảy con Hỏa Long bắt đầu vũ động, tần số xoay chuyển càng lúc càng nhanh, nhiệt độ hỏa diễm theo đó tăng cao kinh khủng.
“Rống rống rống rống rống ~!”
Tiếng kêu thê thảm vang dội khắp quảng trường.
Bảy con Hỏa Long hóa thành vòng xoáy lửa nóng bỏng thiêu đốt 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, chỉ lát sau chúng nó đã biến thành một đống tro tàn khét lẹt.
Mùi máu tươi tanh nồng lan tràn ra bốn phương tám hướng, cùng lúc đó linh hồn ma diễm bùng cháy mãnh liệt.
Sau khi Mạc Tà giết chết 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, đồng thời Bạch Yểm Đế cũng phát ra tiếng cười quỷ dị. Linh hồn ma diễm đã tích tụ đầy đủ lực lượng hóa thành sóng thần cuồng nộ đổ ập xuống đầu địch nhân, tất cả những Hồn sủng còn lại căn bản không đỡ nổi một đòn bị mạt sát trong nháy mắt, linh hồn cũng bị ma diễm hòa tan.
Quảng trường rộng lớn biến thành bãi chiến trường kinh tâm động phách, vinh dự đài biến thành đoạn đầu đài tử vong.
Đám người ở chung quanh kêu lên sợ hãi, ai nấy vội vàng kinh hoảng tản đi. Vào lúc này bọn họ chỉ biết cắm đầu chạy trốn, cách địa phương khủng bố này càng xa càng tốt.
Phần lớn người hiện diện ở nơi này đều là Linh sư và Hồn sủng sư, bọn họ biết rõ cấp bậc trận chiến này vượt xa khả năng thừa nhận của bản thân. Bất kỳ một kỹ năng nào cũng có thể hủy diệt trên phạm vi lớn, bây giờ còn tiếp tục lưu lại đúng là hành vi ngu ngốc.
Sở Mộ hành động tàn nhẫn khiến cho toàn trường hỗn loạn không chịu nổi.
Trận doanh Hồn Hoàng ở trên đài thủ tịch cũng lộ vẻ trầm trọng, rất khó tưởng tượng một người thanh niên lại có can đảm đối kháng chính diện với cường giả Hồn Minh.
"Các ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì ?"
Dương Khuyết mặt mày âm trầm, ánh mắt lạnh lùng ngó chừng Trầm Thu.
"Trầm Thu chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu như ngươi dám hướng về Hồn Minh thêm một bước. Gia tộc Dương thị các ngươi sẽ biến mất kể từ ngày hôm nay."
đại nguyên lão Trầm Thu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đối mặt với Dương Khuyết không hề e ngại.
Dương Khuyết không dám công khai tuyên bố gia nhập Hồn Minh, nhưng truyền chức vụ thành chủ Linh thành cho Dương Thiến cũng là một loại hành vi uyển chuyển đầu nhập. Có lẽ hắn muốn dựa vào kế hoạch này từ từ kiếm lợi, đồng thời không cần lo lắng bị ba thế lực chèn ép.
Nhưng hắn nghĩ quá tốt rồi, trước đó ba thế lực lớn đã âm thầm triển khai hội nghị đưa ra quyết sách mới nhất. Trầm Thu chính là nhân vật mấu chốt điều động lực lượng phản kích gia tộc Dương thị, để cho lão gia hỏa Dương Khuyết biết rằng trên đời này vốn không có chuyện gì đơn giản như thế.
"Ngươi đang uy hiếp ta ?"
Hai tròng mắt Dương Khuyết trừng lớn như muốn phun ra lửa, lấy thân phận của hắn lại bị uy hiếp hai lần trong một ngày đúng là chuyện xưa nay hiếm thấy.
"Chỉ muốn nói cho ngươi biết, ở thời khắc này phải định rõ lập trường của mình."
Đám người Yểm Ma cung vốn không bao giờ giảng đạo lý, Trầm Thu lại càng bá đạo trong bá đạo. Mỗi câu mỗi chữ đều là khiêu khích trắng trợn, tựa như rất muốn đối phương lập tức nhào tới đánh một trận.
Sở Phương Trần đã đại khai sát giới, hắn là đại nguyên lão không có lý do thờ ơ lạnh nhạt, tọa thủ bàng quan. Hơn nữa, đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch phản kích của ba thế lực lớn mà thôi.
Tuy rằng Sở Phương Trần xuất hiện nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng đây là chuyện tốt. Lúc này hắn chỉ mong Sở Phương Trần làm việc lưu loát một chút, giết đám tay sai Hồn Minh càng nhiều càng tốt, khi đó ba thế lực sẽ trả giả nhỏ nhất đoạt lấy lợi ích lớn nhất.
Trầm Thu đã ra mặt giằng co với Dương Khuyết, trận doanh Hồn Hoàng ba thế lực lớn cũng lĩnh hội ý định của hắn. Tất cả mọi người vội vàng tụ lại một chỗ chuẩn bị xuất chiến.
Tuy rằng bọn họ vẫn ngồi yên tại chỗ không có xuất thủ, nhưng trên thực tế mỗi người đã buông thả hồn niệm khóa định đối thủ của mình. Chỉ cần một phương phát động tiến công sẽ lập tức dẫn đến một tràng đại chiến thảm thiết.
Mãi cho đến khi nghe tin hắn ma hóa, nàng mới cảm nhận được thương tâm tràn tới, đồng thời cũng ý thức được hắn chiếm cứ địa vị rất lớn trong lòng nàng.
Bởi vì hắn đã chết, nàng không cần quan tâm đến dung mạo, tôn nghiêm của mình. Tất cả mọi thứ không còn trọng yếu gì nữa, cuộc sống của nàng hoàn toàn mất đi ý nghĩa.
"Mặt nạ… mặt nạ... mặt nạ của ta ..."
Trong giây lát, Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên nhớ ra.
Nàng trở nên bối rối, đầu óc hoảng loạn bắt đầu tìm kiếm mặt nạ của mình.
Cái mặt nạ nằm ở dưới chân không xa, hai tay nàng run rẩy nhặt lấy đặt lên mặt mình.
Diệp Khuynh Tư dùng mặt nạ che khuôn mặt đáng sợ của mình rốt cuộc mới an tâm trở lại. Nhưng nàng vẫn thất hồn lạc phách, đứng yên tại chỗ không nói tiếng nào.
"Khuynh Tư !"
Thấy Diệp Khuynh Tư biến thành một nữ nhân yếu ớt, đáng thương như thế, tâm Sở Mộ giống như bị kim đâm dao cắt, nghẹn ngào bật thốt một câu.
Nàng có thể vứt bỏ tôn nghiêm trước mặt hàng vạn người, nhưng lại không dám dùng bộ mặt thật của mình đối diện với hắn. Điều này chứng minh hắn có phân lượng trong lòng nàng nặng hơn đám người kia rất nhiều, cho nên nàng mới hoảng hốt, bàng hoàng như thế.
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, dự định đi lên ôm lấy Diệp Khuynh Tư, lau nước mắt trên mặt nàng nàng.
Nhưng mà sau lưng hắn còn có rất nhiều địch nhân.
Sở Mộ chuẩn bị đại khai sát giới dùng để hóa giải lửa giận trong nội tâm của mình, sau đó hắn sẽ có thời gian từ từ an ủi nàng.
Sở Mộ xoay người lại quét mắt một vòng qua đám địch nhân và Hồn sủng.
Những người này lựa chọn thần phục Hồn Minh, cũng chỉ có thành viên Hồn Minh mới dám xuất thủ với Sở Phương Trần được ba thế lực lớn hậu thuẫn.
Mười mấy người Hồn sủng sư đã triệu hoán ra 4 đầu cao đẳng đế hoàng, 12 đầu trung đẳng đế hoàng.
Cả đám hung thú giương nanh múa vuốt chen chúc trên khán đài và quảng trường, vòng vây chung quanh Sở Mộ từ từ thu nhỏ lại.
"Nơi này là đoạn đầu đài dành cho các ngươi, chịu chết đi !"
Sở Mộ hờ hững nói.
Một gã nam tử, một đầu Thất Tội Hồ ở giữa vòng vây địch nhân không hề sợ hãi nửa điểm.
Lương Ngự vô cùng tức giận, nhìn lướt qua đồng bạn bên cạnh mình ám chỉ gì đó. Sau đó hắn thét lên một tiếng, chỉ huy Hồn sủng đánh tới Sở Mộ.
Một người phát động công kích, những người khác lập tức theo sát phía sau.
Tổng cộng 16 đầu Hồn sủng toàn là yêu thú. Trong trường hợp này chỉ có Thú hệ Hồn sủng mới đảm bảo lực lượng công kích chu toàn, không để cho năng lượng dao động lan đi quá xa ảnh hưởng tới khu vực bên ngoài quảng trường.
Bốn đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng phân ra bốn hướng ngăn cản đường thoát của đối phương, khí thế Thú hệ cường đại ép tới Mạc Tà.
Hai mắt Mạc Tà đột nhiên rực sáng, lực lượng Hồng Viêm dâng lên cuồn cuộn tạo thành một cái đồ án hỏa diễm khổng lồ đẩy lùi 4 đầu cao đẳng đế hoàng ra ngoài xa.
"Rống rống rống !"
"Gào ~!”
Bỗng nhiên 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng từ phía sau vọt tới, nhìn khí thế như muốn trực tiếp hủy diệt Sở Mộ và Mạc Tà.
Mạc Tà dùng hai cái đuôi quấn quanh Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư, sau đó thả ra lực lượng Tội Ấn bảo vệ hai người.
Bảy cái đuôi còn lại biến thành bảy con rồng lửa vần vũ ở giữa không trung.
Bảy đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng còn chưa kịp buông thả kỹ năng, Thất Vĩ Hỏa Long của Mạc Tà từ trên cao phóng xuống khóa chặt tất cả phương hướng.
Thân thể địch nhân lập tức cứng ngắc lại.
Mạc Tà hờ hững xoay người, từ từ nhấc 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng lên cao, bộ dạng nhẹ nhàng như đối mặt với bảy con ấu sủng vậy.
"Giảo sát !"
Sở Mộ nhàn nhạt nói.
"Ngao ô ô ô !"
Bảy con Hỏa Long bắt đầu vũ động, tần số xoay chuyển càng lúc càng nhanh, nhiệt độ hỏa diễm theo đó tăng cao kinh khủng.
“Rống rống rống rống rống ~!”
Tiếng kêu thê thảm vang dội khắp quảng trường.
Bảy con Hỏa Long hóa thành vòng xoáy lửa nóng bỏng thiêu đốt 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, chỉ lát sau chúng nó đã biến thành một đống tro tàn khét lẹt.
Mùi máu tươi tanh nồng lan tràn ra bốn phương tám hướng, cùng lúc đó linh hồn ma diễm bùng cháy mãnh liệt.
Sau khi Mạc Tà giết chết 7 đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, đồng thời Bạch Yểm Đế cũng phát ra tiếng cười quỷ dị. Linh hồn ma diễm đã tích tụ đầy đủ lực lượng hóa thành sóng thần cuồng nộ đổ ập xuống đầu địch nhân, tất cả những Hồn sủng còn lại căn bản không đỡ nổi một đòn bị mạt sát trong nháy mắt, linh hồn cũng bị ma diễm hòa tan.
Quảng trường rộng lớn biến thành bãi chiến trường kinh tâm động phách, vinh dự đài biến thành đoạn đầu đài tử vong.
Đám người ở chung quanh kêu lên sợ hãi, ai nấy vội vàng kinh hoảng tản đi. Vào lúc này bọn họ chỉ biết cắm đầu chạy trốn, cách địa phương khủng bố này càng xa càng tốt.
Phần lớn người hiện diện ở nơi này đều là Linh sư và Hồn sủng sư, bọn họ biết rõ cấp bậc trận chiến này vượt xa khả năng thừa nhận của bản thân. Bất kỳ một kỹ năng nào cũng có thể hủy diệt trên phạm vi lớn, bây giờ còn tiếp tục lưu lại đúng là hành vi ngu ngốc.
Sở Mộ hành động tàn nhẫn khiến cho toàn trường hỗn loạn không chịu nổi.
Trận doanh Hồn Hoàng ở trên đài thủ tịch cũng lộ vẻ trầm trọng, rất khó tưởng tượng một người thanh niên lại có can đảm đối kháng chính diện với cường giả Hồn Minh.
"Các ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì ?"
Dương Khuyết mặt mày âm trầm, ánh mắt lạnh lùng ngó chừng Trầm Thu.
"Trầm Thu chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu như ngươi dám hướng về Hồn Minh thêm một bước. Gia tộc Dương thị các ngươi sẽ biến mất kể từ ngày hôm nay."
đại nguyên lão Trầm Thu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đối mặt với Dương Khuyết không hề e ngại.
Dương Khuyết không dám công khai tuyên bố gia nhập Hồn Minh, nhưng truyền chức vụ thành chủ Linh thành cho Dương Thiến cũng là một loại hành vi uyển chuyển đầu nhập. Có lẽ hắn muốn dựa vào kế hoạch này từ từ kiếm lợi, đồng thời không cần lo lắng bị ba thế lực chèn ép.
Nhưng hắn nghĩ quá tốt rồi, trước đó ba thế lực lớn đã âm thầm triển khai hội nghị đưa ra quyết sách mới nhất. Trầm Thu chính là nhân vật mấu chốt điều động lực lượng phản kích gia tộc Dương thị, để cho lão gia hỏa Dương Khuyết biết rằng trên đời này vốn không có chuyện gì đơn giản như thế.
"Ngươi đang uy hiếp ta ?"
Hai tròng mắt Dương Khuyết trừng lớn như muốn phun ra lửa, lấy thân phận của hắn lại bị uy hiếp hai lần trong một ngày đúng là chuyện xưa nay hiếm thấy.
"Chỉ muốn nói cho ngươi biết, ở thời khắc này phải định rõ lập trường của mình."
Đám người Yểm Ma cung vốn không bao giờ giảng đạo lý, Trầm Thu lại càng bá đạo trong bá đạo. Mỗi câu mỗi chữ đều là khiêu khích trắng trợn, tựa như rất muốn đối phương lập tức nhào tới đánh một trận.
Sở Phương Trần đã đại khai sát giới, hắn là đại nguyên lão không có lý do thờ ơ lạnh nhạt, tọa thủ bàng quan. Hơn nữa, đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch phản kích của ba thế lực lớn mà thôi.
Tuy rằng Sở Phương Trần xuất hiện nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng đây là chuyện tốt. Lúc này hắn chỉ mong Sở Phương Trần làm việc lưu loát một chút, giết đám tay sai Hồn Minh càng nhiều càng tốt, khi đó ba thế lực sẽ trả giả nhỏ nhất đoạt lấy lợi ích lớn nhất.
Trầm Thu đã ra mặt giằng co với Dương Khuyết, trận doanh Hồn Hoàng ba thế lực lớn cũng lĩnh hội ý định của hắn. Tất cả mọi người vội vàng tụ lại một chỗ chuẩn bị xuất chiến.
Tuy rằng bọn họ vẫn ngồi yên tại chỗ không có xuất thủ, nhưng trên thực tế mỗi người đã buông thả hồn niệm khóa định đối thủ của mình. Chỉ cần một phương phát động tiến công sẽ lập tức dẫn đến một tràng đại chiến thảm thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.