Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1091: Lưỡng bại câu thương, dã tâm cuối cùng

Ngư Thiên Không

20/02/2014

Thiện Ác Nữ Vương đã từ trên Vạn Tượng Đàn nhảy xuống, bên cạnh nàng có hai gốc cây, xúc tu của hai cây này thời điểm nàng nhảy xuống thì cuốn lấy Băng Thương Chi Vương của thiên tử Ngô Quảng cùng Cương Thiết Hùng Ưng Chi Vương của Hùng Tá.

- Nữ vương bệ hạ, ngài đây là...

Ngô Quảng cùng Luyện Duyên mặt mũi tràn ngập nghi hoặc nhìn qua nữ vương này.

Băng Thương Chi Vương cùng Cương Thiết Hùng Ưng Chi Vương đều là chúa tể, nhưng mà ở trước mặt Thiện Ác Nữ Vương lại giống như hai hài đồng, không đáng nhắc tới.

Thiện Ác Nữ Vương cũng không nói lời nào, mặt mũi của nàng nghiêm túc nhìn qua Mục Thanh Y, vừa cười vừa nói:

- Ta đã nói qua với ngươi rồi, ta bảo trì trung lập.

Sắc mặt Mục Thanh Y ngưng trọng nhìn qua nữ vương đáng sợ này, nàng không biết nữ nhân này tại sao lại nói như vậy.

Nhưng mà khi nàng nhìn thấy thân thể Băng Thương Chi Vương cùng Cương Thiết Hùng Ưng Chi Vương bị hai xúc tu quấn lấy thì thân thể méo mó, Mục Thanh Y cũng lâm vào ngây người.

Hai sinh vật cấp chúa tể hóa thành vô số khối băng, một hóa thành từng khối thịt nát, không ngờ xúc tu lại quấn nát thân thể của hai hồn sủng này, hai sinh vật này nát bấy thành từng mảnh!

Thiên tử Ngô Quảng cùng Hùng Tá Luyện Duyên cũng há hốc mồm, nữ vương không phải sẽ tiêu diệt Quan Hoàng Vương cùng Bạch Hổ của Mục Thanh Y hay sao, tại sao lại hạ sát thủ với hồn sủng của bọn họ!

Kinh khủng hơn là hai sinh vật cấp chúa tể này căn bản không có năng lực phản kháng, từng khối thịt nát rơi xuống đất.

Thẳng đến khi thống khổ do linh hồn đứt gãy trùng kích thì Ngô Quảng cùng Luyện Duyên thì hai người mới tỉnh ngộ lại, hồn sủng cấp chúa tể của bọn họ thật sự bị nữ vương này giết chết.

Tất cả mọi người thấy ngây người, không ngừng văn vê đôi mắt nhìn xem mình có phải nhìn lầm hay không!

- Ngươi đang làm cái gì!

Minh chủ Lăng Xiển cũng sửng sốt, hắn vô cùng kinh ngạc vì không cách nào đoán được tâm tư của nữ nhân này.

- Ha ha a ~~~~~

Thiện Ác Nữ Vương cười rộ lên, tiếng cười kia quả thực giống như tử thần đang cười nhạo những con cừu non dưới lưỡi hái của mình.

Sau lưng Thiện Ác Nữ Vương lại hiện ra những xúc tu khác, lúc này Thiện Ác Nữ Vương lựa chọn chính là hồn sủng của minh chủ Lăng Xiển!

Xúc tu quấn lấy Vẫn Long vô cùng suy yếu kia!

- B-A-N-G...GG! ! ! ! ! ! !

Xúc tu quấn chặt, Vẫn Long có lực phòng ngự cực mạnh cũng hóa thành phấn vụn ngay lập tức.

Vẫn Long hóa thành vô số cát bụi bay đầy trời, minh chủ Lăng Xiển nhìn thấy lại ngây người.

Vẫn Long của Minh chủ Lăng Xiển đã bị giết chết!

- Ngươi... Ngươi tiện nhân kia!

Minh chủ Lăng Xiển mặt mũi vặn vẹo vì thống khổ linh hồn truyền tới, tức sùi bọt mép mắng chửi.

- Chẳng lẽ ngươi còn không hiểu sao?

Thiện Ác Nữ Vương lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn quét qua hai thế lực đánh nhau thiên hôn địa ám, tiếp tục nói:

- Kỳ thật ta không hy vọng các ngươi đạt được thắng lợi.

- Muốn muốn thành lập một đế quốc hoàn toàn mới thì vương triều này nhất định phải tiêu diệt sạch sẽ thế lực trước đó, những lời này không phải ta nói với ngươi nhiều lần rồi sao? Nhưng ngươi quá đần nên không hiểu thế lực đó có cả Hồn Minh của ngươi.

Thiện Ác Nữ Vương che miệng cười rộ lên.

Lưỡng bại câu thương! !

Nàng chính thức cần chính là lưỡng bại câu thương!

Chỉ mấy câu ngắn ngủi làm cho người của Hồn Minh cùng Tam đại cung điện giống như bị sét đánh, trong óc trống rỗng hồi lâu nói không ra lời.

- Muốn thành lập cái mới thì trước tiên phải tiêu diệt các ngươi, nhưng giải quyết các ngươi lại quá tốn thời gian, như bây giờ thật tốt. Ta cần chính là kiềm chế mà thôi.

Ánh mắt Thiện Ác Nữ Vương đảo qua một đám cường giả và hồn sủng cấp chúa tể đã kiệt sức.

Lăng Xiển vốn tưởng rằng không cần hiểu nữ nhân này quá sâu, chỉ cần có cùng lợi ích thì có thể không bị gai độc của nàng đâm vào người. Nhưng mà không ngờ rằng nữ nhân này từ đầu tới cuối lại xem hắn như con cờ mà thôi, hoặc là nói tất cả mọi người ỏ đây, bất kể là người của Tam đại cung điện hay là Hồn Minh cũng chỉ là con cờ để cho nàng đùa bỡn trong tay!

Thiện Ác Nữ Vương vẫn tươi cười như trước, nàng vung tay lên lại quấn lấy một hồn sủng khác, đem Đồ Lục Thú bị thương nặng cuốn lại.

- Ngươi... Ngươi dám!



Minh chủ Lăng Xiển nhìn thấy Đồ Lục Thú của mình bị trói thì lâm vào điên cuồng, hét lớn lên giống như dã thú bị thương.

- Tiểu nữ tử đương nhiên không dám, ta đang trị liệu cho nó mà thôi.

Thiện Ác Nữ Vương niệm chú ngữ.

Quả nhiên vô số cánh hoa bao quanh người Đồ Lục Thú tà ác, vết thương lớn nhất của Đồ Lục Thú chính là chỗ bị Sở Mộ xé rách ra, da thịt mở rộng ra, xương trắng cũng hiện ra ngoài.

Nhưng mà cánh hoa bao trùm thì thương thế của Đồ Lục Thú tà ác khép lại vô cùng nhanh chón, cốt cách, cơ bắp, làn da không ngừng sinh trưởng.

Minh chủ Lăng Xiển thấy Thiện Ác Nữ Vương thật sự trị liệu cho Đồ Lục Thú của mình thì càng không hiểu gì, nữ nhân này có mục đích gì?

Nhưng mà minh chủ Lăng Xiển rất nhanh đã hiểu được, cảm xúc phản bội nghịch, phẫn nộ, khinh thường từ trong hồn ước của Đồ Lục Thú truyền đến. Lăng Xiển hoảng sợ phát hiện Đồ Lục Thú tà ác của mình đã mất đi liên hệ hồn ước một cách khó hiểu...

Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Đồ Lục Thú, mà lúc này hai mắt của Đồ Lục Thú vốn từ đỏ hồng biến thành màu đen trống rỗng, giống như đã mất đi linh hồn của mình.

- Là Hoa Hồn Khống! Không ngờ Đồ Lục Thú bị rót vào rất nhiều hoa độc, thân thể cùng linh hồn đã bị nữ nhân này khống chế rồi.

Âm thanh Ly lão nhân vang lên.

Ly lão nhân nói những lời này đối với minh chủ Lăng Xiển quả thật là đả kích trí mạng nhất.

Hiện tại Lăng Xiển cuối cùng biết rõ vì cái gì Đồ Lục Thú có địch ý với toàn bộ những người khác nhưng lại dịu dàng ngoan ngoãn với nữ nhân này, thì ra thời điểm thiết kế hoa trận thì nàng cũng rót độc tố vào trong người hồn sủng của mình.

Đây là bẩy rập, ngay cả minh chủ Lăng Xiển cũng bị tính toán trong đó.

- Viên Tuế!

Ánh mắt Lăng Xiển mang theo vài phần tức giận nhìn qua Hùng Thủ Viên Tuế.

Hùng Thủ Viên Tuế hiển nhiên đã sớm biết rõ mục đích chính thức của Thiện Ác Nữ Vương, hắn chỉ đứng bên cạnh Thiện Ác Nữ Vương mà không nói một câu nào.

Hiện giờ minh chủ Lăng Xiển cũng biết rõ vì cái gì Viên Tuế lại không đánh bại Liễu Băng Lam mà cố ý kéo dài thời gian như vậy, bởi vì hắn không thể làm cho Tam đại cung điện bị diệt nhanh như vậy, nếu không người của Hồn Minh để lại cho ai đối phó?

- Điện hạ nguyện ý chiêu hàng các ngươi, các ngươi nên thu hồn sủng lại đi, không nên hi sinh một cách vô nghĩa.

Viên Tuế nhàn nhạt nói ra.

Thời điểm nói câu này thì con mắt Viên Tuế cũng dần dần trở thành màu đen, trở nên trống rỗng, ánh mắt hoàn toàn tương tự như Đồ Lục Thú.

Lăng Xiển nhìn thấy ánh mắt này thì chê cười tự giễu bản thân.

Chiến tranh cho tới khi hai thế lực hoàn toàn lưỡng bại câu thương, tất cả những chuyện này là do nữ nhân này bày ra, hiện tại ngay cả Hồn Minh cũng sắp bị diệt, thật sự là buồn cười ah.

Lúc này Tam đại cung điện gồm Liễu Băng Lam, Bạch Ngữ, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y cũng trầm mặc!

Ngay cả Thất Đồ Thánh Vương giác tỉnh lại cũng không làm nên chuyện gì, hiện tại chỉ còn lại Ngũ Đồ Thánh Vương cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu.

Thực lực Thiện Ác Nữ Vương này nếu so với Đồ Lục Thú còn mạnh hơn, bọn họ không cách nào chống lại nàng được, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn xúc tu không ngừng quấn giết hồn sủng của bọn họ!

...

- Có phải ngươi đang cao hứng quá sớm hay không?

Bỗng nhiên một âm thanh suy yếu truyền tới.

Mọi người sững sờ, đã thấy Sở Mộ đã đứng trước mọi người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương sớm biết Sở Mộ nhất định sẽ không cam lòng, trong mắt mang theo vẻ trêu đùa hí lộng nói ra:

- Ngươi nhất định là hiểu tâm tư của ta nhất, cho nên ngươi sớm biết sẽ có kết quả này, đúng hay không?

Sở Mộ xác thực có phỏng đoán đến việc Thiện Ác Nữ Vương sẽ làm sạch Hồn Minh cùng lúc, muốn cho hai thế lực lớn lưỡng bại câu thương, nhưng mà cho dù đoán như thế nào thì Tam đại cung điện cũng không thể giải quyết nàng trước khi giải quyết Hồn Minh. Cho nên trận chiến đấu này cho dù như thế nào cũng phải chiến!

Nhưng mà trận chiến đấu này thật sự bại sao?

- Như thế nào, ngươi còn muốn đánh với ta?

Thiện Ác Nữ Vương thấy ánh mắt Sở Mộ vẫn còn chiến ý thiêu đốt, lúc này tươi cười câu dẫn, nói:

- Kỳ thật ta rất thưởng thức ngươi đấy, những chuyện ngươi làm ta tức giận trước kia ta sẽ quên hết, chỉ cần ngươi có thể ngoan ngoãn nghe theo ta.

- Ngươi có từng nghe qua hồn sủng chỉ huy hồn sủng sư chưa?

Sở Mộ lãnh đạm cười cười, tiếp tục nói:



- Ta thấy mộng đẹp của ngươi sẽ tan vỡ ngay thôi.

- Tan vỡ? Ta cảm thấy làm rất hoàn mỹ, tất cả đều dựa theo kế hoạch của ta mà làm việc, hơn nữa ngươi là kẻ giúp ta cân đối thế lực trong vô hình, cũng làm cho ta đỡ tốn thời gian giải quyết Hồn Minh.

Thiện Ác Nữ Vương nói ra.

Thu nạp tà khí trong Phong Ấn Tháp, lại có được chính khí của Thất Đồ Thánh Vương, hiện tại nàng đã cường đại hơn so với trước kia, đừng nói là những người này liều đến lưỡng bại câu thương, cho dù toàn bộ bọn họ liên thủ lại cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng, trận chiến đấu này đến đây đã chấm dứt, hoặc là bọn họ cố chấp tới cùng sẽ bị nàng tiêu diệt, hoặc là ngoan ngoãn thuận theo, sau đó trợ giúp nàng thành lập đế quốc hoàn toàn mới!

Sở Mộ không nói thêm lời nào, niệm chú ngữ, đem tiểu Chập Long cùng Chiến Dã thu hồi vào trong không gian hồn sủng

Thiện Ác Nữ Vương thấy Sở Mộ thu hồi hồn sủng thì bờ môi gợi cảm tươi cười.

Thiện Ác Nữ Vương nói những lời kia không phải là giả, nàng xác thực thưởng thức thực lực của Sở Mộ, có thể trong một trong thời gian ngắn đạt tới trình độ này, cho dù là cả Vạn Tượng Cảnh cùng Thiên Hạ Cảnh cũng chỉ có mình hắn mà thôi, nếu như có thể thu hắn làm thủ hạ, như vậy con đường tương lai của nàng càng trở nên bằng phẳng.

Thiện Ác Nữ Vương đang muốn nói vài lời thì tốt, xem như hòa hoãn ân oán giữa hai người, lại chợt phát hiện ánh mắt Sở Mộ vẫn tràn ngập địch ý như cũ, hơn nữa còn triệu hồi hồn sủng mới.

- Thất Tội Hồ?

Trên mặt Thiện Ác Nữ Vương khó hiểu noi ra.

Sở Mộ lại triệu Thất Tội Hồ còn chưa đạt tới cấp chúa tể!

- Chẳng lẽ ngươi muốn cho một hạ vị hồ còn chưa chuộc tội này ra đối phó ta?

- Ân, nó chính là ác mộng của ngươi.

Sở Mộ lui ra phía sau một bước.

Thời điểm này chín cái đuôi của Mạc Tà lại đưa lên phía trước, con mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương!

Con mắt Mạc Tà có hỏa diễm bốc cháy đầy yêu dị.

Ngọn lửa này không phải đỏ tươi như Thất Tội Hồ, mà là lộ ra màu tím giống như quân lâm thiên hạ!

Thất Tội Hồ, chẳng lẽ Sở Mộ thật sự muốn dùng một con Thất Tội Hồ Viêm Quân còn chưa xá tội đối kháng Thiện Ác Nữ Vương?

Hiện tại Thiện Ác Nữ Vương còn cường đại hơn cả Đồ Lục Thú, Thất Tội Hồ của Sở Mộ hiện tại chỉ ở cấp Vô Địch Đế Hoàng mà thôi, hồn sủng như vậy còn chưa đạt tới cấp chúa tể thì có khả năng gì đi ra chiến đấu cơ chứ?

Bạch Ngữ, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y cùng Liễu Băng Lam nhìn qua Sở Mộ, nhao nhao lộ ra thần sắc nghi hoặc khó hiểu.

- Ngươi có bệnh mà không biết, nữ vương đã nguyện ý chiêu hàng các ngươi thì đứng có lại cố chấp, nhận rõ tình huống của mình bây giờ đi.

Hùng Thủ Viên Tuế quét mắt nhìn qua Sở Mộ, hừ lạnh nói.

Sở Mộ cũng không thèm để ý Hùng Thủ Viên Tuế nói cái gì, ánh mắt tỉnh táo nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương nhìn thấy ánh mắt của Sở Mộ và nhìn Thất Tội Hồ cũng càng trở nên âm lãnh hơn vài phần, nàng rất không thích ánh mắt hiện tại của Sở Mộ.

Thằng này không ngờ còn không nhận ra tình huống của mình, hết lần này tới lần khác còn có bộ dáng chiến ý sôi sục, dường như đúng như lời Viên Tuế đã nói, hắn có bệnh mà không biết, mà bệnh này cũng rất nặng.

- Không nên cao ngạo như vậy, người không dám quỳ gối thì cuối cùng hắn sẽ mang theo cao ngạo của hắn mà chết không có ý nghĩa nào. Dám dùng tính mạng chống lại người không thể đánh bại, tại sao không thuần phục đi? Sở Mộ, thời điểm ngươi thiêu đốt chiến ý thì phiền toái ngươi dùng hồn niệm nhìn rõ thực lực của ta bây giờ, sau đó lại nhìn qua Thất Tội Hồ là cấp bậc gì, sau đó nói cho ngươi biết thực lực của hai bên cách biệt vô cùng to lớn!

Thiện Ác Nữ Vương tự nhiên là minh mẫn, nàng đã vứt bỏ những không vui trước kia, muốn Sở Mộ lông tóc ít bị tổn thương thần phục chính là ban ân to lớn nhất với hắn!

- Những lời này của ngươi ta sẽ nhớ kỹ.

Sở Mộ tươi cười không biết sống chết.

Nụ cười này làm cho Thiện Ác Nữ Vương càng tức giận không thôi, thằng này coi những lời của nàng nói là nói nhảm, đã như vầy thì nên giải quyết con hồn sủng kia là được!

- Ngươi cảm giác tiểu hồ ly của mình rất mạnh sao, ta trước tiên sẽ khống chế nó, dùng trảo của hồn sủng ngươi yêu quý xé nát ngươi.

Thiện Ác Nữ Vương tàn nhẫn nói ra.

Thời điểm noi ra lời này thì nàng đã niệm chú ngữ.

Xúc tu hiện giờ đã không có ý nghĩa nào, chúng chậm rãi bay ra. Căn bản khó có thể quấn trúng người Mạc Tà được.

Nhưng mà trên những xúc tu này co gai độc, những độc chất này có thể dễ dàng xuyên thủng áo giáp của hồn sủng, đem độc tố rót vào trong máu của sinh vật.

Thời điểm độc tố nhuộm xám toàn thân thì độc tố này từ từ ngấm vào linh hồn, làm cho linh hồn của sinh vật không còn tự chủ được.

Bộ lông màu đỏ của Mạc Tà lúc này đang rút dần đi, lộ ra màu bạc ưu mỹ, thân hình cao quý.

Hoa độc xâm nhập vào trong máu của nó mà nó lại coi như không có gì. Chỉ đứng ở nơi đó dùng ánh mắt không ngừng biến ảo nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook