Quyển 2 - Chương 666: Một kích kinh tâm - Miểu sát đế hoàng (1-2)
Ngư Thiên Không
12/09/2013
Trước khi chết đi, ánh mắt Kỳ Sơn Ma Thư quân chủ vẫn ngó chừng Chiến Dã không tha.
Trên thực tế Kỳ Sơn Ma Thư đã nhận ra chiến thú Mặc Dã đánh tới từ sớm, nhưng nó lựa chọn cường sát Ma Thụ chiến sĩ, không thèm nhìn Chiến Dã vốn yếu hơn một cấp bậc.
Chẳng qua là Kỳ Sơn Ma Thư đến chết vẫn mang theo cảm giác mê hoặc không thể tin nổi, tại sao chính mình lại bị địch nhân thực lực kém hơn dùng một kích giết chết?
"Ngu xuẩn, trên đời này chỉ một mình ngươi có khả năng tăng cường thực lực hả?"
Sở Mộ mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn lướt qua Kỳ Sơn Ma Thư quân chủ đỉnh phong lộ vẻ khinh thường.
Sở Mộ để cho Ma Thụ chiến sĩ trì hoãn thời gian chính là muốn Chiến Dã có đầy đủ thời gian tăng cường thực lực, vì thế hắn mới không tiếc ra lệnh cho Chiến Dã sử dụng hai lần Đoạn Chi Trọng Sinh kết hợp với Dũng Triết Chi Tâm gia tăng thực lực lên một cấp bậc.
Sau đó Sở Mộ tiếp tục để cho Chiến Dã thi triển kỹ năng Thị Huyết Cuồng Hóa và ấn ký Giáp thú, hai loại hiệu quả hợp lực hiển nhiên là kinh khủng. Kỳ Sơn Ma Thư phòng ngự không ra gì, lại mang tâm lý chủ quan khẳng định sẽ bị một kích miểu sát.
"Tiểu Mặc Dã của ngươi đúng là dũng mãnh, lấy trình độ cao đẳng quân chủ lại có thể giết chết quân chủ đỉnh phong đã tăng cường sức mạnh. Nếu như cường hóa đến đế hoàng thì trâu bò rồi."
Sở Thiên Nhân khống chế Hồn sủng hoàn toàn là tùy tâm tùy hứng, từ đầu đến cuối vẫn luôn để ý đến tình hình chiến đấu bên phía Sở Mộ.
Sở Mộ dĩ nhiên rõ ràng Chiến Dã tiềm lực vô cùng, nếu có thêm kỹ năng Cổ Lực Phục Tô của chủng tộc Kỳ Sơn Ma Thư chắc chắn là tồn tại vô địch trong hàng ngũ Hồn sủng cùng cấp bậc.
Sở Mộ đang định nói chuyện bỗng nhiên nhìn thấy chín đoạn Băng hệ đế hoàng của Sở Thiên Hằng thi triển kỹ năng, chỉ thấy một mảng lớn Băng Hoàn tỏa ra ánh sáng hoa lệ giăng kín bầu trời, sau đó mỗi một điểm sáng nhanh chóng hóa thành Băng Tiễn bắn xuống như mưa.
"Phốc phốc phốc !"
"Phốc phốc phốc phốc ~!"
Hoàn toàn không cần cố ý nhắm trúng mục tiêu, quân đoàn Thiên Ma Trùng đông nghịt chỗ nào cũng có, thoáng chốc thi thể Thiên Ma Trùng lần lượt rơi xuống chất thành từng đống trên vách núi, sơn đạo, mùi tanh hôi bốc lên nồng nặc.
Một kích kia trực tiếp miểu sát vô số Thiên Ma Trùng bất kể đẳng cấp, quân đoàn Thiên Ma Trùng đông đảo chi chít lập tức thưa thớt hơn rất nhiều, nguyên một khoảng không rộng lớn đột nhiên trống rỗng tạo thành cảnh tượng vô cùng quỷ dị.
Đây nhất định là kỹ năng Băng hệ cấp đế hoàng, uy lực mạnh hơn Băng Không Tinh Linh gấp mấy lần. Cho dù Băng Không Tinh Linh có đủ thời gian tích tụ lực lượng cũng không thể nào tàn sát gần ngàn đầu Thiên Ma Trùng như thế này.
Thi thể Thiên Ma Trùng chất đầy khe núi và sơn đạo, Sở Mộ và Hồn sủng dẫm lên đống thi thể kinh khủng đó tiếp tục giết tới.
Quá trình chiến đấu vẫn diễn ra kịch liệt, số lượng Thiên Ma Trùng và Ma Thư dần dần giảm bớt. Hai người Sở Mộ và Sở Thiên Nhân không muốn lưu lại nơi này quá lâu, men theo con đường hẹp tiến nhập Phong Cốc ẩn tàng Linh nguyên.
"Thiếu chủ, phía trước, hẳn là ở trong cái hang động tối đen kia. Nơi này cách trung tâm bộ lạc không xa, nãy giờ chiến đâu đã lâu rất có thể sẽ dẫn tới quân đoàn Ma Thư và Thiên Ma Trùng khổng lồ. Thậm chí chuẩn đế hoàng cũng sẽ xuất hiện."
Ly lão nhi vội vàng nhắc nhở Sở Mộ.
"Ngươi đi tìm vị trí cụ thể của mỏ Linh nguyên."
Sở Mộ nói.
Nói xong câu đó, Sở Mộ quay sang nhắc nhở Sở Thiên Nhân hành động cẩn thận. Sở Thiên Nhân là người tài cao gan lớn, bây giờ tiến vào Trùng cốc vẫn ngồi trên tảng đá vô cùng tùy ý, miệng ngậm một cọng cỏ, ăn nói hàm hồ:
"Ngươi hấp dẫn hỏa lực, ta chạy một vòng xem Thiên Ma Trùng đế hoàng chịu xuất đầu lộ diện hay không. Nếu như nó dám bồi hồi quanh đây, ta sẽ tìm cơ hội giết nó, chúng ta sẽ có thêm 2000 linh. Sau đó ta sẽ quay lại trợ giúp ngươi thu thập Linh nguyên rồi nhanh chóng rời khỏi."
"Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng của ngươi là Yêu Linh hệ?"
Sở Mộ thuận miệng hỏi một câu.
Cho đến tận bây giờ, Sở Mộ vẫn chưa từng thấy hình dáng thật sự của đầu Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng kia.
Sở Thiên Nhân nhếch miệng cười ra vẻ thần bí, niệm chú ngữ thu hồi 3 đầu thứ sủng rồi khống chế một con Yêu Linh lặng lẽ bay tới, hẳn là đi tìm địa điểm phục kích.
Chuẩn đế hoàng gặp phải sơ đẳng đế hoàng nhất định không thoát khỏi vận mệnh bị miểu sát. Hơn nữa, nếu thật sự Sở Thiên Nhân đang khống chế Yêu Linh hệ Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng thì kỹ năng hạn chế cường đại không cần bàn cãi. Thiên Ma Trùng đế hoàng bị ám sát tuyệt đối là chết chắc.
"Thiếu chủ, đi theo ta, sắp tới rồi."
Sở Thiên Nhân vừa mới rời khỏi, Ly lão nhi lập tức hiện thân chạy trước dẫn đường cho Sở Mộ.
Sở Mộ thu hồi Chiến Dã đã Đoạn Chi Trọng Sinh 5 lần, sau đó triệu hoán tiểu Mạc Tà ra ngoài phòng ngừa có sinh vật cường đại đang âm thầm thủ hộ Linh nguyên.
Sở Thiên Nhân nhanh chóng leo lên trên đỉnh núi, vì không muốn bại lộ hành tung của mình, hắn đã thu hồi những Hồn sủng khác, chỉ để lại một đầu sơ đẳng đế hoàng đi theo bên cạnh.
"Nhắm cho chuẩn, tranh thủ một kích tất sát. Nếu không, Thiên Ma Trùng đế hoáng sẽ chạy trốn mất dạng."
Sở Thiên Nhân lấy tay vuốt ve đầu Hồn sủng.
Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng của hắn là một con Yêu Linh toàn thân phát ra tia sáng màu lam, làn da bóng loáng dị thường ẩn hiện quang mang như nước chảy, ngoài ra còn có một cái đuôi vô cùng mềm mại.
"Ầm !"
Một tiếng nổ vang đột nhiên phát ra tại vị trí cách Sở Thiên Nhân không xa, một số hang động trên sườn núi lập tức sụp đổ triệt để.
Theo đó những ngọn núi lân cận cũng bắt đầu lung lay, đá tảng không ngừng rơi xuống làm cho đại địa chấn động liên hồi.
Tiếng nổ truyền đi rất xa, tác dụng giống như tín hiệu nguy hiểm cảnh báo, sau một loạt chấn động ầm ầm thì hàng chục hàng trăm ngọn núi và sơn cốc gần đó đột nhiên xuất hiện vô số điểm đen bay lên không trung. Trong vài giây ngắn ngủi đã tụ thành rất nhiều đám mây đen di động về phía tiếng vang.
Sở Thiên Nhân núp trên đỉnh núi, dõi mắt nhìn quân đoàn Thiên Ma Trùng đông nghịt bay qua đầu mình, âm thầm tự nhủ:
"Động tĩnh lớn hơn một chút, nếu không đầu lĩnh cấp đế hoàng sẽ không chịu lòi mặt ra."
"Rầm rầm rầm rầm ~~~!"
Hắn vừa mới dứt lời, vị trí sơn cốc lúc trước bỗng nhiên xuất hiện chín cái đuôi dài rực lửa, kích thước mỗi cái đuôi to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, chỉ vỗ nhẹ một cái đã đánh sập một ngọn núi cao hơn ngàn thước.
Ngọn núi khổng lồ tan vỡ trong chớp mắt, vô số nham thạch biến thành cơn mưa rơi xuống sơn cốc và rừng rậm phía dưới. Tộc quần Kỳ Sơn Ma Thư và một nhóm lớn Thiên Ma Trùng ở chung quanh nhất thời gặp phải tai nạn lâm đầu, không biết có bao nhiêu con bị đá táng đè chết.
"Ừ ừ, hỏa lực cỡ này hẳn là đủ rồi."
Sở Thiên Nhân đưa tay vuốt cằm cười hì hì, chậm rãi buông thả hồn niệm dung nhập vào trong đám mây đen ở trên đầu, bắt đầu tìm kiếm Thiên Ma Trùng đế hoàng có mười cánh tay và mười cái cánh.
Trên đầu Sở Thiên Nhân là quân đoàn do Thiên Ma Trùng cấp chiến tướng, cấp thống lĩnh, cấp quân chủ tạo thành. Cả tòa sơn lĩnh này chính là địa bàn của Thiên Ma Trùng, rất ít khi có người nào cả gan chọc giận chúng nó. Bầu trời vài phút trước vốn trong sáng rạng ngời, bây giờ lại biến thành một mảnh đen tối mù mịt, khí tức Thiên Ma Trùng tràn ngập trong không khí. Nếu như thực lực kém một chút khẳng định sẽ bị độc chết ngay tại chỗ.
Sở Mộ tạo ra động tĩnh rất lớn, lúc nãy Mạc Tà bộc phát lực lượng tuyệt đối đạt tới cấp đế hoàng. Nếu Thiên Ma Trùng đế hoàng đang ở phụ cận khẳng định sẽ nhận ra có địch nhân cường đại xâm lấn lãnh địa, nhưng có dám xông ra ngoài giao chiến hay không còn phải xem lá gan của Thiên Ma Trùng đế hoàng lớn bao nhiêu rồi.
Bất kể như thế nào, Sở Thiên Nhân và Trạm Tân Yêu Hoàng vẫn kiên nhẫn chờ đợi con mồi lớn xuất hiện.
Quân đoàn Thiên Ma Trùng tựa như tấm áo choàng đen nhánh che kín đỉnh đầu Sở Thiên Nhân, lúc này trên trời chỉ có duy nhất thanh âm ‘vù vù’ do cặp cánh chúng nó gây ra. Sở Thiên Nhân tập trung hồn niệm tìm kiếm khí tức cường đại ẩn trong quân đoàn đông nghịt.
Bỗng nhiên một cỗ tinh thần dao động bỗng nhiên va chạm với hồn niệm của Sở Thiên Nhân.
Hắn lập tức nhíu mày, vội vàng ẩn giấu hồn niệm của mình.
Trong lòng Sở Thiên Nhân âm thầm kinh hãi, luồng tinh thần niệm lực kia tương đối mạnh mẽ. Điều này làm cho Sở Thiên Nhân thật sự kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới tại khu vực này còn có nhân loại khác.
Hơn nữa, còn là một cường giả nhân loại mạnh hơn Sở Thiên Nhân.
"Mãng phu, phá hư đại sự của ta, muốn chết phải không ?"
Luồng hồn niệm kia tiếp tục truyền đến, trong đó xen lẫn thanh âm tức giận và uy nghiêm.
Sở Thiên Nhân cũng không trả lời, hắn có thể khẳng định đối phương không có phát hiện ra vị trí ẩn núp của mình. Chẳng qua là dùng hồn niệm bao trùm phạm vi lớn muốn hù dọa mình mà thôi.
Sở Thiên Nhân đã thu hồi hồn niệm trở về, chỉ dùng mắt thường ngó chừng bầu trời bao la. Một hồi lâu sau, hắn nhìn xuyên qua quân đoàn Thiên Ma Trùng chi chít, cực kỳ kinh ngạc khi phát hiện có mấy đạo thân ảnh lướt qua trường không cực nhanh, giống như đang truy đuổi ai đó vậy.
"Dám phi hành trong Cấm Vực, những người này ..."
Mấy đạo thân ảnh này bay tới với tốc độ rất nhanh, tuyệt đối là cấp đế hoàng, hơn nữa cấp bậc khẳng định cao hơn hắn.
Vài giây sau, mấy đạo thân ảnh kia biến mất ở cuối đường chân trời, quân đoàn Thiên Ma Trùng số lượng khổng lồ lại không hề phát hiện ra sự tồn tại của bọn hắn, cứ để mặc cho đám người kia tùy ý bay qua lãnh địa của mình.
Sau khi mấy thân ảnh kia biến mất phía sau Phong Cốc, tinh thần Sở Thiên Nhân vẫn còn chấn động không dứt, đúng là không ngờ mình tiến vào Cấm Vực săn giết Thiên Ma Trùng lại đụng phải một nhóm cường giả chân chính.
"Cũng may bọn họ có việc quấn thân. Nếu không, chỉ cần một, hai người lưu lại tra xét thì phiền toái lớn."
Sở Thiên Nhân thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Cấm Vực không phải là lãnh địa nhân loại. Trong thế giới nhân loại, Sở Thiên Nhân tới chỗ nào cũng có thể tung hoành ngang dọc, cơ hội gặp phải người mạnh hơn chỉ là số lẻ, trừ phi Sở Thiên Nhân cố ý đi vào đại thành có Hồn Hoàng trấn thủ khiêu khích.
Mà ở trong Cấm Vực, tỷ lệ gặp phải nhân loại tiếp cận bằng không. Nhưng lỡ may đụng phải bất kỳ người nào cũng là bất hạnh đối với hắn, bởi vì có tới chín mươi phần trăm thực lực của đối phương cao hơn hắn. Dù sao Hồn Hoàng có được một đầu chuẩn đế hoàng nhiều lắm chỉ dám bồi hồi bên ngoài ranh giới Cấm Vực, không thể nào xâm nhập vào tận trong này.
Sở Thiên Nhân vốn là lãng tử phong trần, đã ra ngoài lịch lãm mấy chục năm nên kinh nghiệm và lịch duyệt thâm hậu khôn lường. Lúc nãy vừa mới va chạm hồn niệm với người khác đã lập tức thu hồi, thậm chí nhanh chóng bố trí mấy thủ đoạn che giấu khí tức. Nhờ đó tung tích của hắn không bị bại lộ, tạm thời xem như là an toàn.
Nếu không, lỡ như xui xẻo trêu chọc vào đám người thần bí kia, không nói trước có nguy hiểm đến tính mạng hay không. Nhưng 5000 linh lần này nhất định là mất trắng rồi.
"Là người phe nào nhỉ? Bọn họ đang đuổi theo thứ gì? Hồn sủng hay là nhân loại?"
Sở Thiên Nhân nghi hoặc tự hỏi.
"Ti ti ti !"
Ngay lúc này, Trạm Tân Yêu Hoàng phát ra thanh âm rất nhỏ cảnh báo Sở Thiên Nhân.
Sở Thiên Nhân ngẩng đầu lên liền thấy một con Thiên Ma Trùng hình thể khổng lồ, vô cùng nổi bật bên trong quân đoàn đông nghịt kia. Nó đang huy động mười cánh bay đến gần ngọn núi hắn đang ẩn núp.
Đó chắc chắn là Thập Dực Thiên Ma Trùng, ngoại trừ mười cánh ra, còn có Trùng giáp thật dày bao trùm toàn thân, Trùng khí nồng đậm lan tỏa chung quanh thân thể nó tạo thành lĩnh vực rất lớn, không có một con Ma trùng nào dám tiếp cận phạm vi đó. Hình dáng hung vật này cực kỳ dữ tợn, vừa nhìn là biết không phải thứ dễ trêu rồi.
"Ha ha, quả nhiên xuất hiện, rất tốt, rất tốt, 2000 linh tới tay."
Sở Thiên Nhân lập tức ném tràng phong ba nho nhỏ lúc nãy ra sau ót, nhe hàm răng trắng bốc ra tươi cười sung sướng.
Sở Thiên Nhân - Trạm Tân Yêu Hoàng nhẹ nhàng thả ra yêu khí, hồn niệm hoàn toàn khóa định đầu Thập Dực Thiên Ma Trùng đế hoàng kia, ánh mắt lập lòe hàn quang nhìn nó đang nhích lại gần từng chút một.
Thiên Ma Trùng đế hoàng bay trên không trung vô cùng kiêu ngạo, những Thiên Ma Trùng khác đều phải nhường đường cho nó, những con phản ứng chậm lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhẹ thì tróc miếng da, nặng thì gãy cánh cụt chi.
Rốt cuộc Thiên Ma Trùng đế hoàng tiến vào phạm vi ngọn núi.
"Tinh thần quên lãng."
Sở Thiên Nhân nắm chắc thời cơ, phát ra mệnh lệnh đối với Trạm Tân Yêu Hoàng.
Con ngươi Trạm Tân Yêu Hoàng chợt lóe quang mang mờ ảo, ngay sau đó hai đạo Kiếm ảnh bắn lên không trung, liên tục xuyên thấu mấy con Thiên Ma Trùng quân chủ rồi đâm trúng Thiên Ma Trùng đế hoàng vô cùng chính xác.
Thiên Ma Trùng đế hoàng đâu có ngờ trong địa bàn của mình còn có địch nhân ẩn núp, phần bụng bị bất ngờ tập kích liền gào lên giận dữ. Thời điểm Thiên Ma Trùng đế hoàng chuẩn bị ra lệnh cho quân đoàn dưới trướng hủy diệt ngọn núi bỗng nhiên tinh thần bế tắc, nó cực kỳ kinh hãi khi phát hiện mình không thể nào vỗ cánh.
Thân thể Thiên Ma Trùng đế hoàng không ngừng lắc lư trên không trung, năng lực phi hành bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lúc lên lúc xuống lúc xoay vòng vòng, bộ dạng vô cùng buồn cười.
Trên thực tế, tình huống Thiên Ma Trùng đế hoàng còn hoàn hảo, ít ra nó còn có thể giữ vững trạng thái lơ lửng trên không trung. Lúc nãy mấy đầu Thiên Ma Trùng quân chủ bị làn sóng tinh thần quên lãng xỏ xuyên qua đã hóa đá triệt để, thân thể cứng ngắc rơi thẳng xuống đất.
"Giết nó !"
Sở Thiên Nhân phát ra mệnh lệnh lần nữa.
Thời gian kỹ năng Tinh Thần Di Vong có tác dụng rất ngắn, Sở Thiên Nhân phải nhân cơ hội này tất sát Thiên Ma Trùng đế hoàng, bây giờ không thể giết nó sẽ bị quân đoàn Thiên Ma Trùng ập tới vây công.
Trạm Tân Yêu Hoàng đã hoàn thành tụ lực từ sớm, thân thể màu lam từ mặt đất đột ngột phóng lên, biến thành một ngôi sao băng phá khai hết thảy trở ngại.
Tốc độ một kích này nhanh đến mức khó thể tưởng tượng nổi, quân đoàn Thiên Ma Trùng ở chung quanh tựa như đứng yên tại chỗ, chỉ có một luồng sáng xanh lam mang theo khí thế ‘xuyên kim phá thạch’ bắn thẳng tới trước.
Ngôi sao băng tỏa ra ánh sáng rực rỡ trực tiếp đánh vào phần bụng Thiên Ma Trùng đế hoàng.
"Phốc !"
Thân thể Thiên Ma Trùng đế hoàng bị xuyên thủng hiện ra một cái lỗ to đùng ngay giữa ngực, khải giáp phòng ngự dày cộm không có một chút hiệu quả đối với một kích hủy diệt kia.
Sơ đẳng đế hoàng và chuẩn đế hoàng vốn chênh lệch thực lực ba cấp bậc. Cho dù là đối kháng chính diện, sơ đẳng đế hoàng cũng có thể tất sát chuẩn đế hoàng, lại càng không cần phải nói đến một đầu Yêu Linh đế hoàng tiến hành đánh lén.
"Tới tay !"
Sở Thiên Nhân không hề do dự chút nào, nhanh chóng triệu hồi ra một con mười đoạn Hồn sủng chuẩn đế hoàng rồi nhảy lên trên lưng nó lao xuống núi nhanh như chớp. Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm Thiên Ma Trùng đế hoàng chết chắc rồi.
Mà Trạm Tân Yêu Hoàng sơ đẳng đế hoàng còn đang ở giữa không trung, trong quá trình đó thân hình nó từ từ biến ảo, dần dần tan vào trong không khí. Tranh thủ quân đoàn Thiên Ma Trùng còn chưa kịp phản ứng đã biến mất không còn tung tích.
"Yêu Linh đế hoàng, rất cường hãn a...aa…aaa !"
Sở Mộ hô lên một tiếng cảm thán.
Từ vị trí của hắn có thể dùng mắt thường nhìn thấy một kích miểu sát Thiên Ma Trùng đế hoàng kinh tâm động phách kia, ngôi sao băng xanh lam kia lưu lại trong lòng Sở Mộ một ấn tượng sâu đậm khó tả.
Thực lực song phương chênh lệch quá xa rồi, nhất là Yêu Linh hệ đế hoàng chuyển về ẩn núp, ám sát cùng với hành tung quỷ dị làm cho Sở Mộ vô cùng hâm mộ. Hắn âm thầm suy nghĩ trong lòng, không biết lúc nào Dạ Lôi Mộng Thú mới có thể đạt tới trình độ ‘tiến nhập vạn quân lấy đầu chủ soái’ như thế.
Sở Mộ đến bây giờ còn chưa có tìm được linh vật thích hợp để cường hóa Dạ Lôi Mộng Thú. Mặc dù nó đã tăng cường thực lực lên tới quân chủ đỉnh phong, nhưng vẫn còn cách chuẩn đế hoàng một đoạn không nhỏ. Huống chi, Sở Mộ còn có một nhóm lớn Hồn sủng đang chờ cường hóa.
"Sở Mộ, Linh nguyên tới tay chưa?"
Chỉ chốc lát sau, thanh âm Sở Thiên Nhân truyền tới.
"Xong rồi !"
Sở Mộ mỉm cười hồi đáp.
"Chúng ta rút lui !"
Trên thực tế Kỳ Sơn Ma Thư đã nhận ra chiến thú Mặc Dã đánh tới từ sớm, nhưng nó lựa chọn cường sát Ma Thụ chiến sĩ, không thèm nhìn Chiến Dã vốn yếu hơn một cấp bậc.
Chẳng qua là Kỳ Sơn Ma Thư đến chết vẫn mang theo cảm giác mê hoặc không thể tin nổi, tại sao chính mình lại bị địch nhân thực lực kém hơn dùng một kích giết chết?
"Ngu xuẩn, trên đời này chỉ một mình ngươi có khả năng tăng cường thực lực hả?"
Sở Mộ mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn lướt qua Kỳ Sơn Ma Thư quân chủ đỉnh phong lộ vẻ khinh thường.
Sở Mộ để cho Ma Thụ chiến sĩ trì hoãn thời gian chính là muốn Chiến Dã có đầy đủ thời gian tăng cường thực lực, vì thế hắn mới không tiếc ra lệnh cho Chiến Dã sử dụng hai lần Đoạn Chi Trọng Sinh kết hợp với Dũng Triết Chi Tâm gia tăng thực lực lên một cấp bậc.
Sau đó Sở Mộ tiếp tục để cho Chiến Dã thi triển kỹ năng Thị Huyết Cuồng Hóa và ấn ký Giáp thú, hai loại hiệu quả hợp lực hiển nhiên là kinh khủng. Kỳ Sơn Ma Thư phòng ngự không ra gì, lại mang tâm lý chủ quan khẳng định sẽ bị một kích miểu sát.
"Tiểu Mặc Dã của ngươi đúng là dũng mãnh, lấy trình độ cao đẳng quân chủ lại có thể giết chết quân chủ đỉnh phong đã tăng cường sức mạnh. Nếu như cường hóa đến đế hoàng thì trâu bò rồi."
Sở Thiên Nhân khống chế Hồn sủng hoàn toàn là tùy tâm tùy hứng, từ đầu đến cuối vẫn luôn để ý đến tình hình chiến đấu bên phía Sở Mộ.
Sở Mộ dĩ nhiên rõ ràng Chiến Dã tiềm lực vô cùng, nếu có thêm kỹ năng Cổ Lực Phục Tô của chủng tộc Kỳ Sơn Ma Thư chắc chắn là tồn tại vô địch trong hàng ngũ Hồn sủng cùng cấp bậc.
Sở Mộ đang định nói chuyện bỗng nhiên nhìn thấy chín đoạn Băng hệ đế hoàng của Sở Thiên Hằng thi triển kỹ năng, chỉ thấy một mảng lớn Băng Hoàn tỏa ra ánh sáng hoa lệ giăng kín bầu trời, sau đó mỗi một điểm sáng nhanh chóng hóa thành Băng Tiễn bắn xuống như mưa.
"Phốc phốc phốc !"
"Phốc phốc phốc phốc ~!"
Hoàn toàn không cần cố ý nhắm trúng mục tiêu, quân đoàn Thiên Ma Trùng đông nghịt chỗ nào cũng có, thoáng chốc thi thể Thiên Ma Trùng lần lượt rơi xuống chất thành từng đống trên vách núi, sơn đạo, mùi tanh hôi bốc lên nồng nặc.
Một kích kia trực tiếp miểu sát vô số Thiên Ma Trùng bất kể đẳng cấp, quân đoàn Thiên Ma Trùng đông đảo chi chít lập tức thưa thớt hơn rất nhiều, nguyên một khoảng không rộng lớn đột nhiên trống rỗng tạo thành cảnh tượng vô cùng quỷ dị.
Đây nhất định là kỹ năng Băng hệ cấp đế hoàng, uy lực mạnh hơn Băng Không Tinh Linh gấp mấy lần. Cho dù Băng Không Tinh Linh có đủ thời gian tích tụ lực lượng cũng không thể nào tàn sát gần ngàn đầu Thiên Ma Trùng như thế này.
Thi thể Thiên Ma Trùng chất đầy khe núi và sơn đạo, Sở Mộ và Hồn sủng dẫm lên đống thi thể kinh khủng đó tiếp tục giết tới.
Quá trình chiến đấu vẫn diễn ra kịch liệt, số lượng Thiên Ma Trùng và Ma Thư dần dần giảm bớt. Hai người Sở Mộ và Sở Thiên Nhân không muốn lưu lại nơi này quá lâu, men theo con đường hẹp tiến nhập Phong Cốc ẩn tàng Linh nguyên.
"Thiếu chủ, phía trước, hẳn là ở trong cái hang động tối đen kia. Nơi này cách trung tâm bộ lạc không xa, nãy giờ chiến đâu đã lâu rất có thể sẽ dẫn tới quân đoàn Ma Thư và Thiên Ma Trùng khổng lồ. Thậm chí chuẩn đế hoàng cũng sẽ xuất hiện."
Ly lão nhi vội vàng nhắc nhở Sở Mộ.
"Ngươi đi tìm vị trí cụ thể của mỏ Linh nguyên."
Sở Mộ nói.
Nói xong câu đó, Sở Mộ quay sang nhắc nhở Sở Thiên Nhân hành động cẩn thận. Sở Thiên Nhân là người tài cao gan lớn, bây giờ tiến vào Trùng cốc vẫn ngồi trên tảng đá vô cùng tùy ý, miệng ngậm một cọng cỏ, ăn nói hàm hồ:
"Ngươi hấp dẫn hỏa lực, ta chạy một vòng xem Thiên Ma Trùng đế hoàng chịu xuất đầu lộ diện hay không. Nếu như nó dám bồi hồi quanh đây, ta sẽ tìm cơ hội giết nó, chúng ta sẽ có thêm 2000 linh. Sau đó ta sẽ quay lại trợ giúp ngươi thu thập Linh nguyên rồi nhanh chóng rời khỏi."
"Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng của ngươi là Yêu Linh hệ?"
Sở Mộ thuận miệng hỏi một câu.
Cho đến tận bây giờ, Sở Mộ vẫn chưa từng thấy hình dáng thật sự của đầu Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng kia.
Sở Thiên Nhân nhếch miệng cười ra vẻ thần bí, niệm chú ngữ thu hồi 3 đầu thứ sủng rồi khống chế một con Yêu Linh lặng lẽ bay tới, hẳn là đi tìm địa điểm phục kích.
Chuẩn đế hoàng gặp phải sơ đẳng đế hoàng nhất định không thoát khỏi vận mệnh bị miểu sát. Hơn nữa, nếu thật sự Sở Thiên Nhân đang khống chế Yêu Linh hệ Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng thì kỹ năng hạn chế cường đại không cần bàn cãi. Thiên Ma Trùng đế hoàng bị ám sát tuyệt đối là chết chắc.
"Thiếu chủ, đi theo ta, sắp tới rồi."
Sở Thiên Nhân vừa mới rời khỏi, Ly lão nhi lập tức hiện thân chạy trước dẫn đường cho Sở Mộ.
Sở Mộ thu hồi Chiến Dã đã Đoạn Chi Trọng Sinh 5 lần, sau đó triệu hoán tiểu Mạc Tà ra ngoài phòng ngừa có sinh vật cường đại đang âm thầm thủ hộ Linh nguyên.
Sở Thiên Nhân nhanh chóng leo lên trên đỉnh núi, vì không muốn bại lộ hành tung của mình, hắn đã thu hồi những Hồn sủng khác, chỉ để lại một đầu sơ đẳng đế hoàng đi theo bên cạnh.
"Nhắm cho chuẩn, tranh thủ một kích tất sát. Nếu không, Thiên Ma Trùng đế hoáng sẽ chạy trốn mất dạng."
Sở Thiên Nhân lấy tay vuốt ve đầu Hồn sủng.
Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng của hắn là một con Yêu Linh toàn thân phát ra tia sáng màu lam, làn da bóng loáng dị thường ẩn hiện quang mang như nước chảy, ngoài ra còn có một cái đuôi vô cùng mềm mại.
"Ầm !"
Một tiếng nổ vang đột nhiên phát ra tại vị trí cách Sở Thiên Nhân không xa, một số hang động trên sườn núi lập tức sụp đổ triệt để.
Theo đó những ngọn núi lân cận cũng bắt đầu lung lay, đá tảng không ngừng rơi xuống làm cho đại địa chấn động liên hồi.
Tiếng nổ truyền đi rất xa, tác dụng giống như tín hiệu nguy hiểm cảnh báo, sau một loạt chấn động ầm ầm thì hàng chục hàng trăm ngọn núi và sơn cốc gần đó đột nhiên xuất hiện vô số điểm đen bay lên không trung. Trong vài giây ngắn ngủi đã tụ thành rất nhiều đám mây đen di động về phía tiếng vang.
Sở Thiên Nhân núp trên đỉnh núi, dõi mắt nhìn quân đoàn Thiên Ma Trùng đông nghịt bay qua đầu mình, âm thầm tự nhủ:
"Động tĩnh lớn hơn một chút, nếu không đầu lĩnh cấp đế hoàng sẽ không chịu lòi mặt ra."
"Rầm rầm rầm rầm ~~~!"
Hắn vừa mới dứt lời, vị trí sơn cốc lúc trước bỗng nhiên xuất hiện chín cái đuôi dài rực lửa, kích thước mỗi cái đuôi to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, chỉ vỗ nhẹ một cái đã đánh sập một ngọn núi cao hơn ngàn thước.
Ngọn núi khổng lồ tan vỡ trong chớp mắt, vô số nham thạch biến thành cơn mưa rơi xuống sơn cốc và rừng rậm phía dưới. Tộc quần Kỳ Sơn Ma Thư và một nhóm lớn Thiên Ma Trùng ở chung quanh nhất thời gặp phải tai nạn lâm đầu, không biết có bao nhiêu con bị đá táng đè chết.
"Ừ ừ, hỏa lực cỡ này hẳn là đủ rồi."
Sở Thiên Nhân đưa tay vuốt cằm cười hì hì, chậm rãi buông thả hồn niệm dung nhập vào trong đám mây đen ở trên đầu, bắt đầu tìm kiếm Thiên Ma Trùng đế hoàng có mười cánh tay và mười cái cánh.
Trên đầu Sở Thiên Nhân là quân đoàn do Thiên Ma Trùng cấp chiến tướng, cấp thống lĩnh, cấp quân chủ tạo thành. Cả tòa sơn lĩnh này chính là địa bàn của Thiên Ma Trùng, rất ít khi có người nào cả gan chọc giận chúng nó. Bầu trời vài phút trước vốn trong sáng rạng ngời, bây giờ lại biến thành một mảnh đen tối mù mịt, khí tức Thiên Ma Trùng tràn ngập trong không khí. Nếu như thực lực kém một chút khẳng định sẽ bị độc chết ngay tại chỗ.
Sở Mộ tạo ra động tĩnh rất lớn, lúc nãy Mạc Tà bộc phát lực lượng tuyệt đối đạt tới cấp đế hoàng. Nếu Thiên Ma Trùng đế hoàng đang ở phụ cận khẳng định sẽ nhận ra có địch nhân cường đại xâm lấn lãnh địa, nhưng có dám xông ra ngoài giao chiến hay không còn phải xem lá gan của Thiên Ma Trùng đế hoàng lớn bao nhiêu rồi.
Bất kể như thế nào, Sở Thiên Nhân và Trạm Tân Yêu Hoàng vẫn kiên nhẫn chờ đợi con mồi lớn xuất hiện.
Quân đoàn Thiên Ma Trùng tựa như tấm áo choàng đen nhánh che kín đỉnh đầu Sở Thiên Nhân, lúc này trên trời chỉ có duy nhất thanh âm ‘vù vù’ do cặp cánh chúng nó gây ra. Sở Thiên Nhân tập trung hồn niệm tìm kiếm khí tức cường đại ẩn trong quân đoàn đông nghịt.
Bỗng nhiên một cỗ tinh thần dao động bỗng nhiên va chạm với hồn niệm của Sở Thiên Nhân.
Hắn lập tức nhíu mày, vội vàng ẩn giấu hồn niệm của mình.
Trong lòng Sở Thiên Nhân âm thầm kinh hãi, luồng tinh thần niệm lực kia tương đối mạnh mẽ. Điều này làm cho Sở Thiên Nhân thật sự kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới tại khu vực này còn có nhân loại khác.
Hơn nữa, còn là một cường giả nhân loại mạnh hơn Sở Thiên Nhân.
"Mãng phu, phá hư đại sự của ta, muốn chết phải không ?"
Luồng hồn niệm kia tiếp tục truyền đến, trong đó xen lẫn thanh âm tức giận và uy nghiêm.
Sở Thiên Nhân cũng không trả lời, hắn có thể khẳng định đối phương không có phát hiện ra vị trí ẩn núp của mình. Chẳng qua là dùng hồn niệm bao trùm phạm vi lớn muốn hù dọa mình mà thôi.
Sở Thiên Nhân đã thu hồi hồn niệm trở về, chỉ dùng mắt thường ngó chừng bầu trời bao la. Một hồi lâu sau, hắn nhìn xuyên qua quân đoàn Thiên Ma Trùng chi chít, cực kỳ kinh ngạc khi phát hiện có mấy đạo thân ảnh lướt qua trường không cực nhanh, giống như đang truy đuổi ai đó vậy.
"Dám phi hành trong Cấm Vực, những người này ..."
Mấy đạo thân ảnh này bay tới với tốc độ rất nhanh, tuyệt đối là cấp đế hoàng, hơn nữa cấp bậc khẳng định cao hơn hắn.
Vài giây sau, mấy đạo thân ảnh kia biến mất ở cuối đường chân trời, quân đoàn Thiên Ma Trùng số lượng khổng lồ lại không hề phát hiện ra sự tồn tại của bọn hắn, cứ để mặc cho đám người kia tùy ý bay qua lãnh địa của mình.
Sau khi mấy thân ảnh kia biến mất phía sau Phong Cốc, tinh thần Sở Thiên Nhân vẫn còn chấn động không dứt, đúng là không ngờ mình tiến vào Cấm Vực săn giết Thiên Ma Trùng lại đụng phải một nhóm cường giả chân chính.
"Cũng may bọn họ có việc quấn thân. Nếu không, chỉ cần một, hai người lưu lại tra xét thì phiền toái lớn."
Sở Thiên Nhân thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Cấm Vực không phải là lãnh địa nhân loại. Trong thế giới nhân loại, Sở Thiên Nhân tới chỗ nào cũng có thể tung hoành ngang dọc, cơ hội gặp phải người mạnh hơn chỉ là số lẻ, trừ phi Sở Thiên Nhân cố ý đi vào đại thành có Hồn Hoàng trấn thủ khiêu khích.
Mà ở trong Cấm Vực, tỷ lệ gặp phải nhân loại tiếp cận bằng không. Nhưng lỡ may đụng phải bất kỳ người nào cũng là bất hạnh đối với hắn, bởi vì có tới chín mươi phần trăm thực lực của đối phương cao hơn hắn. Dù sao Hồn Hoàng có được một đầu chuẩn đế hoàng nhiều lắm chỉ dám bồi hồi bên ngoài ranh giới Cấm Vực, không thể nào xâm nhập vào tận trong này.
Sở Thiên Nhân vốn là lãng tử phong trần, đã ra ngoài lịch lãm mấy chục năm nên kinh nghiệm và lịch duyệt thâm hậu khôn lường. Lúc nãy vừa mới va chạm hồn niệm với người khác đã lập tức thu hồi, thậm chí nhanh chóng bố trí mấy thủ đoạn che giấu khí tức. Nhờ đó tung tích của hắn không bị bại lộ, tạm thời xem như là an toàn.
Nếu không, lỡ như xui xẻo trêu chọc vào đám người thần bí kia, không nói trước có nguy hiểm đến tính mạng hay không. Nhưng 5000 linh lần này nhất định là mất trắng rồi.
"Là người phe nào nhỉ? Bọn họ đang đuổi theo thứ gì? Hồn sủng hay là nhân loại?"
Sở Thiên Nhân nghi hoặc tự hỏi.
"Ti ti ti !"
Ngay lúc này, Trạm Tân Yêu Hoàng phát ra thanh âm rất nhỏ cảnh báo Sở Thiên Nhân.
Sở Thiên Nhân ngẩng đầu lên liền thấy một con Thiên Ma Trùng hình thể khổng lồ, vô cùng nổi bật bên trong quân đoàn đông nghịt kia. Nó đang huy động mười cánh bay đến gần ngọn núi hắn đang ẩn núp.
Đó chắc chắn là Thập Dực Thiên Ma Trùng, ngoại trừ mười cánh ra, còn có Trùng giáp thật dày bao trùm toàn thân, Trùng khí nồng đậm lan tỏa chung quanh thân thể nó tạo thành lĩnh vực rất lớn, không có một con Ma trùng nào dám tiếp cận phạm vi đó. Hình dáng hung vật này cực kỳ dữ tợn, vừa nhìn là biết không phải thứ dễ trêu rồi.
"Ha ha, quả nhiên xuất hiện, rất tốt, rất tốt, 2000 linh tới tay."
Sở Thiên Nhân lập tức ném tràng phong ba nho nhỏ lúc nãy ra sau ót, nhe hàm răng trắng bốc ra tươi cười sung sướng.
Sở Thiên Nhân - Trạm Tân Yêu Hoàng nhẹ nhàng thả ra yêu khí, hồn niệm hoàn toàn khóa định đầu Thập Dực Thiên Ma Trùng đế hoàng kia, ánh mắt lập lòe hàn quang nhìn nó đang nhích lại gần từng chút một.
Thiên Ma Trùng đế hoàng bay trên không trung vô cùng kiêu ngạo, những Thiên Ma Trùng khác đều phải nhường đường cho nó, những con phản ứng chậm lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhẹ thì tróc miếng da, nặng thì gãy cánh cụt chi.
Rốt cuộc Thiên Ma Trùng đế hoàng tiến vào phạm vi ngọn núi.
"Tinh thần quên lãng."
Sở Thiên Nhân nắm chắc thời cơ, phát ra mệnh lệnh đối với Trạm Tân Yêu Hoàng.
Con ngươi Trạm Tân Yêu Hoàng chợt lóe quang mang mờ ảo, ngay sau đó hai đạo Kiếm ảnh bắn lên không trung, liên tục xuyên thấu mấy con Thiên Ma Trùng quân chủ rồi đâm trúng Thiên Ma Trùng đế hoàng vô cùng chính xác.
Thiên Ma Trùng đế hoàng đâu có ngờ trong địa bàn của mình còn có địch nhân ẩn núp, phần bụng bị bất ngờ tập kích liền gào lên giận dữ. Thời điểm Thiên Ma Trùng đế hoàng chuẩn bị ra lệnh cho quân đoàn dưới trướng hủy diệt ngọn núi bỗng nhiên tinh thần bế tắc, nó cực kỳ kinh hãi khi phát hiện mình không thể nào vỗ cánh.
Thân thể Thiên Ma Trùng đế hoàng không ngừng lắc lư trên không trung, năng lực phi hành bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lúc lên lúc xuống lúc xoay vòng vòng, bộ dạng vô cùng buồn cười.
Trên thực tế, tình huống Thiên Ma Trùng đế hoàng còn hoàn hảo, ít ra nó còn có thể giữ vững trạng thái lơ lửng trên không trung. Lúc nãy mấy đầu Thiên Ma Trùng quân chủ bị làn sóng tinh thần quên lãng xỏ xuyên qua đã hóa đá triệt để, thân thể cứng ngắc rơi thẳng xuống đất.
"Giết nó !"
Sở Thiên Nhân phát ra mệnh lệnh lần nữa.
Thời gian kỹ năng Tinh Thần Di Vong có tác dụng rất ngắn, Sở Thiên Nhân phải nhân cơ hội này tất sát Thiên Ma Trùng đế hoàng, bây giờ không thể giết nó sẽ bị quân đoàn Thiên Ma Trùng ập tới vây công.
Trạm Tân Yêu Hoàng đã hoàn thành tụ lực từ sớm, thân thể màu lam từ mặt đất đột ngột phóng lên, biến thành một ngôi sao băng phá khai hết thảy trở ngại.
Tốc độ một kích này nhanh đến mức khó thể tưởng tượng nổi, quân đoàn Thiên Ma Trùng ở chung quanh tựa như đứng yên tại chỗ, chỉ có một luồng sáng xanh lam mang theo khí thế ‘xuyên kim phá thạch’ bắn thẳng tới trước.
Ngôi sao băng tỏa ra ánh sáng rực rỡ trực tiếp đánh vào phần bụng Thiên Ma Trùng đế hoàng.
"Phốc !"
Thân thể Thiên Ma Trùng đế hoàng bị xuyên thủng hiện ra một cái lỗ to đùng ngay giữa ngực, khải giáp phòng ngự dày cộm không có một chút hiệu quả đối với một kích hủy diệt kia.
Sơ đẳng đế hoàng và chuẩn đế hoàng vốn chênh lệch thực lực ba cấp bậc. Cho dù là đối kháng chính diện, sơ đẳng đế hoàng cũng có thể tất sát chuẩn đế hoàng, lại càng không cần phải nói đến một đầu Yêu Linh đế hoàng tiến hành đánh lén.
"Tới tay !"
Sở Thiên Nhân không hề do dự chút nào, nhanh chóng triệu hồi ra một con mười đoạn Hồn sủng chuẩn đế hoàng rồi nhảy lên trên lưng nó lao xuống núi nhanh như chớp. Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm Thiên Ma Trùng đế hoàng chết chắc rồi.
Mà Trạm Tân Yêu Hoàng sơ đẳng đế hoàng còn đang ở giữa không trung, trong quá trình đó thân hình nó từ từ biến ảo, dần dần tan vào trong không khí. Tranh thủ quân đoàn Thiên Ma Trùng còn chưa kịp phản ứng đã biến mất không còn tung tích.
"Yêu Linh đế hoàng, rất cường hãn a...aa…aaa !"
Sở Mộ hô lên một tiếng cảm thán.
Từ vị trí của hắn có thể dùng mắt thường nhìn thấy một kích miểu sát Thiên Ma Trùng đế hoàng kinh tâm động phách kia, ngôi sao băng xanh lam kia lưu lại trong lòng Sở Mộ một ấn tượng sâu đậm khó tả.
Thực lực song phương chênh lệch quá xa rồi, nhất là Yêu Linh hệ đế hoàng chuyển về ẩn núp, ám sát cùng với hành tung quỷ dị làm cho Sở Mộ vô cùng hâm mộ. Hắn âm thầm suy nghĩ trong lòng, không biết lúc nào Dạ Lôi Mộng Thú mới có thể đạt tới trình độ ‘tiến nhập vạn quân lấy đầu chủ soái’ như thế.
Sở Mộ đến bây giờ còn chưa có tìm được linh vật thích hợp để cường hóa Dạ Lôi Mộng Thú. Mặc dù nó đã tăng cường thực lực lên tới quân chủ đỉnh phong, nhưng vẫn còn cách chuẩn đế hoàng một đoạn không nhỏ. Huống chi, Sở Mộ còn có một nhóm lớn Hồn sủng đang chờ cường hóa.
"Sở Mộ, Linh nguyên tới tay chưa?"
Chỉ chốc lát sau, thanh âm Sở Thiên Nhân truyền tới.
"Xong rồi !"
Sở Mộ mỉm cười hồi đáp.
"Chúng ta rút lui !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.