Quyển 2 - Chương 1079: Tà vương bán ma đấu Thiện Ác Nữ Vương
Ngư Thiên Không
19/02/2014
- Thiếu chủ, kỳ thật nàng cũng có trạng thái giống như ngươi vậy, có được hai linh hồn, một linh hồn là nhân loại bình thường hoặc hồn sủng sư, một loại khác là linh hồn hoa hệ Thuỷ tổ Thiện Ác Nữ Vương, dưới tình huống bình thường thì linh hồn nữ nhân bình thường sẽ là chủ đạo, hơn nữa có thể sử dụng lực lượng của Thiện Ác Nữ Vương, cũng giống như ngài ma hóa vậy. Mà bây giờ nàng phóng thích ác tính thì có thể phóng thích Thiện Ác Nữ Vương ra khống chê thân thể, chuyện này giống như ngài ma hóa, lực lượng ác tính của nàng mạnh hơn thiện tính rất nhiều!
- Trước đừng nói những chuyện này, mau nói cho ta biết làm thế nào giải quyết nàng.
Sở Mộ ngăn cản Ly lão nhân quán thâu tin tức.
Sau khi nữ nhân phản bội này lộ ra gương mặt ác tính thì thực lực tăng lên mấy cấp bậc, chỉ sợ sắp tiếp cận cấp chúa tể trung đẳng a.
Một sinh vật chúa tể trung đẳng đơn độc có thể hủy diệt tất cả nơi này, hiện giờ tâm của Sở Mộ trầm xuống.
Tinh thần chi âm có thể tiến hành trao đổi với nhau, những đối thoại thế này chỉ cần một ý niệm là có thể hoàn thành, nhưng mà Sở Mộ nhìn ra có chút mệt mỏi rồi, hiện giờ hắn muốn biết chính là biện pháp khắc chế, nếu không thì nữ nhân này hoàn toàn biến thành ác tính, lại có thực lực tiếp cận chúa tể trung đẳng thì hắn không phải là đối thủ.
- Thiếu chủ, ngươi đừng vội ah. Nữ tôn điện hạ không cách nào triệu hoán Thất Đồ Thánh Sủng là do vì nữ nhân này là Minh Tôn, nàng khống chế không gian triệu hoán trận đồ, mà linh hồn của nàng hiện tại là do Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo, như vậy linh hồn của nàng trên phương diện nhất định đã mất đi phương hướng, thiếu chủ hiện tại cần làm là gọi nữ tôn quay về, làm cho nàng liên thủ với Triêu thái tử phá đi cấm chế của Minh Tôn, làm thức tỉnh Thất Đồ Thánh Sủng đối phó nàng.
Ly lão nhân nói ra.
Ly lão nhân vừa mới dứt lời Sở Mộ liền phát hiện ánh mắt Thiện Ác Nữ Vương nhìn mình chằm chằm!
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lạnh như băng và oán nộ như Sở Mộ tưởng tượng, nàng như cười mà không phải cười nhìn qua Sở Mộ, khóe môi vũ mị và mê người nhìn qua hắn!
Chỉ một thần sắc đơn giản là làm cho con mắt Sở Mộ mất phương hương trong ngắn ngủi.
Đôi môi đỏ mọng dán lên bên tai của Sở Mộ, một tiếng cười nhõng nhẽo truyền vào tai của nàng, nhanh chóng chui sâu vào tâm linh, tóc dài màu tím của nàng phiêu tán trên đôi má của Sở Mộ, tiếng cười kia không ngừng khuấy động tiếng lòng của Sở Mộ, làm cho nội tâm Sở Mộ xuất hiện cảm xúc ham muốn dục vọng không cách nào áp chế được.
Hai mắt của Sở Mộ mê ly nhìn qua nữ nhân băng cơ ngọc cốt kiều mỵ này, tâm thần không hiểu thấy nàng phóng đãng không bị trói buộc, tươi cười cùng phong tình vạn chủng nhưng không mất cao quý và ánh mắt kích tình nhộn nhạo liên tục hấp dẫn hắn, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt!
- Thiếu chủ, đây là mị thuật của Thiện Ác Nữ Vương là!
Bỗng nhiên âm thanh của Ly lão nhân quanh quẩn trong đầu của Sở Mộ.
Nhưng mà so sánh với tuyệt thế vưu vật trước mặt. Âm thanh của Ly lão nhân lọt vào trong tai của Sở Mộ chẳng qua là tiếng báo kêu mà thôi.
Nhưng thời điểm âm thanh của Ly lão nhân chậm rãi biến mất thì thân thể và linh hồn của Sở Mộ đồng thời run rẩy một hồi, tinh thần của hắn lại tỉnh táo quỷ dị.
Từng sợi tóc dài màu tím biến mất, bờ môi gợi cảm đỏ tươi không ở trước mặt của hắn. Sở Mộ nhìn thấy loại hấp dẫn này biến mất mà Thiện Ác Nữ Vương vẫn đứng ở tại chỗ vừa rồi, nụ cười vui vẻ âm u của nàng cũng từ từ biến mất.
Lập tức một cảm giác mát lạnh truyền ra khắp toàn thân của Sở Mộ!
Chính mình lại có suy nghĩ lệch lạc, những gì nhìn thấy lúc trước lại là ảo giác. Thiện Ác Nữ Vương này không phải đáng sợ bình thường.
- Thì ra chủ nhân của chúng ta lại anh tuấn như vậy, ha ha ha ~
Tiếng cười trêu chọc lòng người của Thiện Ác Nữ Vương truyền ra, tiếng cười của nàng đặc biệt mẫn cảm, cảm giác giống như nữ tử cao quý thánh khiết lại xuất hiện một tia phóng đãng khó có được, tràn ngập hấp dẫn khó có thể chống lại được.
Sở Mộ thực lực tốt xấu gì cũng đạt tới cấp chúa tể cấp thấp, cộng thêm bản thân cảnh giác với nữ nhân này cùng nghị lực cường đại. Miễn cưỡng có thể khống chế được tâm thàn của bản thân mình.
Nhưng mà thời điểm nhìn qua bên cạnh lại phát hiện thiên tử Ngô Quảng cùng Hùng Tá Luyện Duyên đang ở bên cạnh Đế Cơ hiện tại đã triệt lâm vào trong tiếng cười đáng sợ của Thiện Ác Nữ Vương, hai mắt tràn đầy dục vọng.
- Tiểu chủ nhân cũng đừng ghen, bọn họ cũng chỉ nhìn thẩy ảo giác mà thôi, chỉ có thể nhìn mà không thể sờ.
Thiện Ác Nữ Vương nhìn qua Sở Mộ thổi làn gió thơm, mị nhãn như tơ tiếp tục nói:
- Nhưng nếu như ngươi là chủ nhân, đương nhiên có thể đạt được đãi ngộ khác với bọn họ.
Sở Mộ hừ lạnh một tiếng, giơ tay quét bụi phấn mà nữ nhân này thổi tới. Hờ hững nói ra:
- Dùng loại phun độc này muốn hại chết ta, đây chính là đãi ngộ khác biệt mà ngươi nói đó sao?
Thiện Ác Nữ Vương tươi cười không thay đổi, nói:
- Không ngờ bị ngươi nhìn thấu rồi.
- Thu hồi khoe khoan như kỹ nữ của ngươi đi.
Sở Mộ châm chọc nói.
Thiện Ác Nữ Vương này đừng nhìn bộ dáng thân thiết nịnh nọt, nhưng tuyệt đối là một yêu nữ ăn sống người không đền mạng, nếu đã biết rõ nàng có mị thuật vô, Sở Mộ cũng không có bị đầu độc.
Thiện Ác Nữ Vương nghe được Sở Mộ nói hai chữ "kỹ nữ" thì tơi cười cứng lại, đôi mắt mị nhãn như tơ từ từ cứng lại.
Loại lạnh như băng này ngược lại càng tương tự như Đế Cơ Sở Tịch lúc nãy, hiển nhiên thân thể này hiện tại do Đế Cơ Sở Tịch cùng Thiện Ác Nữ Vương đồng thời khống chế, mà lạnh như băng, phẫn nộ, cao ngạo, có chứa địch ý thuần túy nhất và nộ khí hẳn là nữ nhân phản bội, mà dùng vũ mị, dâm đãng, tà ác, hung tàn thì chín là ác tính Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo.
Mới đầu Sở Mộ còn tưởng rằng nữ nhân này biến thái có hai tính cách. Nhưng hiện tại là hai linh thời đồng thời xuất hiện cùng một chỗ, quả thực là bốn cái tích cách, chỉ sợ trên thế giới này không có người nào phức tạp như nàng!
- Ngươi có biết hồn sủng tà ác là có thể thôn phệ linh hồn của chủ nhân hay không?
Trện mặt Thiện Ác Nữ Vương đã không còn một tia đãng ý nào, mà chuyển biến thành cao cao tại thượng tươi đẹp và lạnh lùng.
Yểm Ma là linh hồn đại biểu cho tà ác, có thể thôn phệ linh hồn chủ nhân, mà Thiện Ác Nữ Vương này cũng tụ tập tà tính, xem ra Thiện Ác Nữ Vương đã suy nghĩ kỹ nên xử lý Sở Mộ như thế nào.
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lập tức ra tay, Sở Mộ không biết nàng đang chờ đợi cái gì.
Nhưng mà kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, bởi vì Sở Mộ đã bảo Vong Mộng bay đến Nhị trọng thiên tìm Liễu Băng Lam trở về, cho nên Sở Mộ đã cố ý kéo dài thời gian, dù sao thật muốn đánh thì Sở Mộ không biết mình có thể kiên trì bao lâu.
Nhị trọng thiên, đây là nơi băng giá và hắc ám cùng tồn tại.
Cuồng phong lạng thấu xương thổi qua, còn có những cuồng phong hủy diệt như cũ, cuốn đi những gì ngăn cản đường đi của nó.
Trong trời cao âm lãnh này có một đạo tinh quang hạ xuống, có chút mỏi mệt xuyên qua cuồng phong lạnh giá, càng hư nhược bay đi trong gió.
Trên hồn sủng Tinh Hà, Liễu Băng Lam quay đầu lại nhìn qua Thống Phong Chi Kỳ của Hùng Thủ Viên Tuế.
Liễu Băng Lam thông qua đệ nhị trọng tự nhiên có thể ngăn cản Hùng Thủ Viên Tuế, chỉ có điều tiếp tục chiến đấu thì hồn sủng Tinh Hà không phải là đối thủ của Thống Phong Chi Kỳ, dần dần rơi vào trong hạ phong.
Mắt thấy Hùng Thủ Viên Tuế đã tới gần thì Liễu Băng Lam nhíu mày, xem ra phải bỏ qua hắn mới được, nếu không mình nhất định phải triệu hoán sáu thần chi chủ ra đối phó Hùng Thủ.
- Nghệ! ! ! ! ! ! ! !
Liễu Băng Lam đang định ra lệnh cho Tinh Hà công kích thì phía dưới bỗng nhiên truyền ra âm thanh gáy gọi.
Liễu Băng Lam thuận thế nhìn lại, phát hiện đây là một hoàng tộc mười sáu cánh đang bay đi trong cuồng phong, hơn nữa còn bay thẳng về phía Thống Phong Chi Kỳ của Hùng Thủ Viên Tuế!
- Rầm rầm rầm oanh! ! ! ! ! !
Thế giới tối đen bỗng nhiên xuất hiện tiếng nổ đinh tai nhức óc, ám tử sắc thiểm điện xé rách bóng tối trời cao đánh vào người Thống Phong Chi Kỳ.
Thống Phong Chi Kỳ đã ra sức né tránh nhưng mà vong lôi của Vong Mộng có lực lượng phi thường bá đạo, chỉ cần dính vào một tia hồ quang điện là lập tức hấp dẫn vong lôi ở những nơi khác tiến hành công kích tới! !
Thống Phong Chi Kỳ bất đắc dĩ chỉ có thể bỏ chạy ra khỏi phạm vi sấm sét.
- Nghệ ~~~~~~~~
Vong Mộng đuổi Thống Phong Chi Kỳ đi thì lập tức truyền đạt ý của Sở Mộ cho Liễu Băng Lam.
Tuy Liễu Băng Lam không biết Sở Mộ vì cái gì lo lắng gọi mình trở về như vậy, nhưng nàng không có nghĩ nhiều, lập tức theo Vong Mộng quay trở xuống.
...
Thánh điện trung tâm Hồn Điện.
Ma diễm trên người Ma Đế Bạch Ngữ đã rút đi rất nhiều, ánh mắt ngạc nhiên nhìn qua minh chủ Lăng Xiển khống chế yêu linh rời xa mình.
Minh chủ Lăng Xiển còn có những hồn sủng chúa tể khác, theo lý thuyết thì gia hỏa tự cao tự đại này không thể nhận thua dễ dàng như vậy, hiện tại hắn cho hồn sủng thoát ly chiến đấu hướng về phía Vạn Tượng Đàn mà đi, cử động này làm cho Bạch Ngữ phi thường kinh ngạc.
- Chuyện gì xảy ra, tại sao những hoa yêu này lại biến thành đỏ như máu.
Ánh mắt Bạch Ngữ quét qua, lúc này phát hiện hoa yêu bao phủ thành thị biến thành màu đỏ như máu.
Hoa yêu màu đỏ như máu còn hung tàn đáng sợ hơn hoa yêu màu xanh lá cây nhiều, còn có khí tức tà ác làm cho người ta sợ hãi.
Ánh mắt Bạch Ngữ nhìn qua Vạn Tượng Đàn, nhìn qua vị trí không trung phía tây, lập tức phát hiện Sở Mộ hóa thân bán ma.
Nhưng mà cách bán ma Sở Mộ không xa, Bạch Ngữ lại nhìn thấy nữ nhân bao phủ trong hào quang đỏ tươi, nữ nhân này đẹp tới mức nhân gian ít có, nhưng mà vẻ cao ngạo uy nghiêm này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, khí tức tà ác và lạnh như băng làm cho người ta cảm thấy vô cùng sợ hãi! !
- Cái này... Đây là...
Con mắt Bạch Ngữ nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương, trong nội tâm của hắn khó có thể tin nổi đây là sự thật!
Bạch Ngữ căn bản không biết nữ nhân kia có được lực lượng sinh vật gì, nhưng mà Bạch Ngữ chưa bao giờ cảm thụ được khí tức hoa hệ nguy hiểm như vậy, hơn nữa còn tiếp cận chúa tể trung đẳng.
Cấp chúa tể trung đẳng không thể nghi ngờ là cấp bậc mạnh nhất trong lĩnh vực nhân loại, Bạch Ngữ thật sự không ngờ nữ nhân kia lại che dấu sức mạnh khủng bố như thế.
Nhìn qua bán ma Sở Mộ giằng co với Thiện Ác Nữ Vương, Bạch Ngữ không dám có chút do dự nào, lập tức nhảy lên ngời của Băng Đồng Chi Kỳ đi tới vị trí bán ma Sở Mộ cùng Thiện Ác Nữ Vương.
Mà Chiến Dã cùng tiểu Chập Long cũng đã cảm giác được Sở Mộ gặp được cường địch, chúng cũng không có truy đuổi hồn sủng của minh chủ, theo sát Bạch Ngữ tiến về vị trí của Sở Mộ, đi trợ giúp Sở Mộ.
...
Cả thành Vạn Tượng chiếm cứ chủ đạo đã không phải là Tam đại cung điện cùng Hồn Minh, dần dần Yểm Ma đế quốc khổng lò cùng Hoa Yêu đế quốc huyết hồng hình thành cuộc chiến hồn sủng đế quốc quy mô lớn, vô số hoa yêu và Yểm Ma hành tung quỷ dị chiến đấu điên cuồng với nhau!
Mà trên trăm vạn hồn sủng đế quốc giao chiến thì vương của hai đế quốc này không thể đứng nhìn.
Thân hình màu bạc, ma diễm bao trùm, vị vương giả này có gương mặt tà mị tới cực điểm, kẻ thống trị cao nhất của Yểm Ma đế quốc, Sở Mộ.
Dáng người máu tím có huyết quang bao phủ, hoa hệ Thuỷ tổ Thiện Ác Nữ Vương đang đối mặt với bán ma Sở Mộ xa xa.
Cho dù là bán ma tà ác hay là Thiện Ác Nữ Vương, hai đại vương giả thần bí đứng ngạo nghễ trên không trung là hình ảnh khắc sâu trong mắt của mọi người.
Cả thành thị này hoa bây đầy trời, cuồng phong mất trật tự cuốn qua phế tích, cuốn qua cuộc chiến đấu giống như thùng thuốc súng bên dưới, giống như thành Vạn Tượng này sắp bị hủy diệt trong khoảng khắc.
Trên bầu trời không sạch sẽ có một đạo ám tử sắc lưu tinh và tinh quang màu xanh đậm từ từ lao xuống, dần dần tới gần tòa thành thị này.
- Nghệ! ! ! ! !
Vong Mộng dẫn đầu bay tới bên cạnh Sở Mộ, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.
Cấp bậc chủng tộc của Vong Mộng đã phi thường cao, nhưng mà nó có thể cảm giác được cấp bậc của Thiện Ác Nữ Vương còn cao hơn no, hơn nữa thực lực cũng mạnh hơn nó một cấp.
Liễu Băng Lam khống chế hồn sủng Tinh Hà hạ xuống sau đó, nàng lần đầu tiên trông thấy Đế Cơ Sở Tịch có biến hóa khí chất đặc thù như vậy, thậm chí làm cho Liễu Băng Lam cảm giác các nàng vốn không phải là cùng một người!
- Đây là...
Liễu Băng Lam kinh ngạc nhìn qua nữ vương ác độc xinh đẹp, trong nội tâm cũng xuất hiện sóng to gió lớn.
- Là Thiện Ác Nữ Vương, ta có khả năng không phải là đối thủ của nàng, nhưng ta sẽ tận lực kéo dài thời gian.
Sở Mộ chăm chú nhìn Liễu Băng Lam nói ra, cũng ý bảo nàng thừa lúc này nên đi giác tỉnh Thất Đồ Thánh Vương.
Liễu Băng Lam cũng không dám trì hoãn thêm chút nào, lập tức khống chế hồn sủng Tinh Hà bay tới vị trí thành điện Hồn Điện.
Đối với Liễu Băng Lam xuất hiện Thiện Ác Nữ Vương tự nhiên biết rõ nàng muốn làm cái gì, ngón tay thon dài của nàng đưa lên, một ít màu đỏ như huyết hoa đằng mọc ra chung quanh, rất nhanh hóa thành dây thừng bền dẻo mười phần lao thẳng vào vị trí của Liễu Băng Lam.
Sở Mộ thời khắc nào cũng ngó chừng nữ nhân này, nhưng làmà nàng phóng thích kỹ năng vượt qua đoàn trước của Sở Mộ, trong nháy mắt dây thừng này biến thành tấm lưới thiên la địa võng, huyết hồng rậm rạp lao thẳng vào Liễu Băng Lam.
Sở Mộ niệm chú ngữ, một chuỗi Thiên Địa Ma kiếm nhanh chóng hiện ra chung quanh thân thể của hắn, mỗi một chuôi Thiên Địa Ma kiếm đều xuyên qua tầng mây, khí thế bàng bạc.
- Trước đừng nói những chuyện này, mau nói cho ta biết làm thế nào giải quyết nàng.
Sở Mộ ngăn cản Ly lão nhân quán thâu tin tức.
Sau khi nữ nhân phản bội này lộ ra gương mặt ác tính thì thực lực tăng lên mấy cấp bậc, chỉ sợ sắp tiếp cận cấp chúa tể trung đẳng a.
Một sinh vật chúa tể trung đẳng đơn độc có thể hủy diệt tất cả nơi này, hiện giờ tâm của Sở Mộ trầm xuống.
Tinh thần chi âm có thể tiến hành trao đổi với nhau, những đối thoại thế này chỉ cần một ý niệm là có thể hoàn thành, nhưng mà Sở Mộ nhìn ra có chút mệt mỏi rồi, hiện giờ hắn muốn biết chính là biện pháp khắc chế, nếu không thì nữ nhân này hoàn toàn biến thành ác tính, lại có thực lực tiếp cận chúa tể trung đẳng thì hắn không phải là đối thủ.
- Thiếu chủ, ngươi đừng vội ah. Nữ tôn điện hạ không cách nào triệu hoán Thất Đồ Thánh Sủng là do vì nữ nhân này là Minh Tôn, nàng khống chế không gian triệu hoán trận đồ, mà linh hồn của nàng hiện tại là do Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo, như vậy linh hồn của nàng trên phương diện nhất định đã mất đi phương hướng, thiếu chủ hiện tại cần làm là gọi nữ tôn quay về, làm cho nàng liên thủ với Triêu thái tử phá đi cấm chế của Minh Tôn, làm thức tỉnh Thất Đồ Thánh Sủng đối phó nàng.
Ly lão nhân nói ra.
Ly lão nhân vừa mới dứt lời Sở Mộ liền phát hiện ánh mắt Thiện Ác Nữ Vương nhìn mình chằm chằm!
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lạnh như băng và oán nộ như Sở Mộ tưởng tượng, nàng như cười mà không phải cười nhìn qua Sở Mộ, khóe môi vũ mị và mê người nhìn qua hắn!
Chỉ một thần sắc đơn giản là làm cho con mắt Sở Mộ mất phương hương trong ngắn ngủi.
Đôi môi đỏ mọng dán lên bên tai của Sở Mộ, một tiếng cười nhõng nhẽo truyền vào tai của nàng, nhanh chóng chui sâu vào tâm linh, tóc dài màu tím của nàng phiêu tán trên đôi má của Sở Mộ, tiếng cười kia không ngừng khuấy động tiếng lòng của Sở Mộ, làm cho nội tâm Sở Mộ xuất hiện cảm xúc ham muốn dục vọng không cách nào áp chế được.
Hai mắt của Sở Mộ mê ly nhìn qua nữ nhân băng cơ ngọc cốt kiều mỵ này, tâm thần không hiểu thấy nàng phóng đãng không bị trói buộc, tươi cười cùng phong tình vạn chủng nhưng không mất cao quý và ánh mắt kích tình nhộn nhạo liên tục hấp dẫn hắn, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt!
- Thiếu chủ, đây là mị thuật của Thiện Ác Nữ Vương là!
Bỗng nhiên âm thanh của Ly lão nhân quanh quẩn trong đầu của Sở Mộ.
Nhưng mà so sánh với tuyệt thế vưu vật trước mặt. Âm thanh của Ly lão nhân lọt vào trong tai của Sở Mộ chẳng qua là tiếng báo kêu mà thôi.
Nhưng thời điểm âm thanh của Ly lão nhân chậm rãi biến mất thì thân thể và linh hồn của Sở Mộ đồng thời run rẩy một hồi, tinh thần của hắn lại tỉnh táo quỷ dị.
Từng sợi tóc dài màu tím biến mất, bờ môi gợi cảm đỏ tươi không ở trước mặt của hắn. Sở Mộ nhìn thấy loại hấp dẫn này biến mất mà Thiện Ác Nữ Vương vẫn đứng ở tại chỗ vừa rồi, nụ cười vui vẻ âm u của nàng cũng từ từ biến mất.
Lập tức một cảm giác mát lạnh truyền ra khắp toàn thân của Sở Mộ!
Chính mình lại có suy nghĩ lệch lạc, những gì nhìn thấy lúc trước lại là ảo giác. Thiện Ác Nữ Vương này không phải đáng sợ bình thường.
- Thì ra chủ nhân của chúng ta lại anh tuấn như vậy, ha ha ha ~
Tiếng cười trêu chọc lòng người của Thiện Ác Nữ Vương truyền ra, tiếng cười của nàng đặc biệt mẫn cảm, cảm giác giống như nữ tử cao quý thánh khiết lại xuất hiện một tia phóng đãng khó có được, tràn ngập hấp dẫn khó có thể chống lại được.
Sở Mộ thực lực tốt xấu gì cũng đạt tới cấp chúa tể cấp thấp, cộng thêm bản thân cảnh giác với nữ nhân này cùng nghị lực cường đại. Miễn cưỡng có thể khống chế được tâm thàn của bản thân mình.
Nhưng mà thời điểm nhìn qua bên cạnh lại phát hiện thiên tử Ngô Quảng cùng Hùng Tá Luyện Duyên đang ở bên cạnh Đế Cơ hiện tại đã triệt lâm vào trong tiếng cười đáng sợ của Thiện Ác Nữ Vương, hai mắt tràn đầy dục vọng.
- Tiểu chủ nhân cũng đừng ghen, bọn họ cũng chỉ nhìn thẩy ảo giác mà thôi, chỉ có thể nhìn mà không thể sờ.
Thiện Ác Nữ Vương nhìn qua Sở Mộ thổi làn gió thơm, mị nhãn như tơ tiếp tục nói:
- Nhưng nếu như ngươi là chủ nhân, đương nhiên có thể đạt được đãi ngộ khác với bọn họ.
Sở Mộ hừ lạnh một tiếng, giơ tay quét bụi phấn mà nữ nhân này thổi tới. Hờ hững nói ra:
- Dùng loại phun độc này muốn hại chết ta, đây chính là đãi ngộ khác biệt mà ngươi nói đó sao?
Thiện Ác Nữ Vương tươi cười không thay đổi, nói:
- Không ngờ bị ngươi nhìn thấu rồi.
- Thu hồi khoe khoan như kỹ nữ của ngươi đi.
Sở Mộ châm chọc nói.
Thiện Ác Nữ Vương này đừng nhìn bộ dáng thân thiết nịnh nọt, nhưng tuyệt đối là một yêu nữ ăn sống người không đền mạng, nếu đã biết rõ nàng có mị thuật vô, Sở Mộ cũng không có bị đầu độc.
Thiện Ác Nữ Vương nghe được Sở Mộ nói hai chữ "kỹ nữ" thì tơi cười cứng lại, đôi mắt mị nhãn như tơ từ từ cứng lại.
Loại lạnh như băng này ngược lại càng tương tự như Đế Cơ Sở Tịch lúc nãy, hiển nhiên thân thể này hiện tại do Đế Cơ Sở Tịch cùng Thiện Ác Nữ Vương đồng thời khống chế, mà lạnh như băng, phẫn nộ, cao ngạo, có chứa địch ý thuần túy nhất và nộ khí hẳn là nữ nhân phản bội, mà dùng vũ mị, dâm đãng, tà ác, hung tàn thì chín là ác tính Thiện Ác Nữ Vương làm chủ đạo.
Mới đầu Sở Mộ còn tưởng rằng nữ nhân này biến thái có hai tính cách. Nhưng hiện tại là hai linh thời đồng thời xuất hiện cùng một chỗ, quả thực là bốn cái tích cách, chỉ sợ trên thế giới này không có người nào phức tạp như nàng!
- Ngươi có biết hồn sủng tà ác là có thể thôn phệ linh hồn của chủ nhân hay không?
Trện mặt Thiện Ác Nữ Vương đã không còn một tia đãng ý nào, mà chuyển biến thành cao cao tại thượng tươi đẹp và lạnh lùng.
Yểm Ma là linh hồn đại biểu cho tà ác, có thể thôn phệ linh hồn chủ nhân, mà Thiện Ác Nữ Vương này cũng tụ tập tà tính, xem ra Thiện Ác Nữ Vương đã suy nghĩ kỹ nên xử lý Sở Mộ như thế nào.
Thiện Ác Nữ Vương cũng không có lập tức ra tay, Sở Mộ không biết nàng đang chờ đợi cái gì.
Nhưng mà kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, bởi vì Sở Mộ đã bảo Vong Mộng bay đến Nhị trọng thiên tìm Liễu Băng Lam trở về, cho nên Sở Mộ đã cố ý kéo dài thời gian, dù sao thật muốn đánh thì Sở Mộ không biết mình có thể kiên trì bao lâu.
Nhị trọng thiên, đây là nơi băng giá và hắc ám cùng tồn tại.
Cuồng phong lạng thấu xương thổi qua, còn có những cuồng phong hủy diệt như cũ, cuốn đi những gì ngăn cản đường đi của nó.
Trong trời cao âm lãnh này có một đạo tinh quang hạ xuống, có chút mỏi mệt xuyên qua cuồng phong lạnh giá, càng hư nhược bay đi trong gió.
Trên hồn sủng Tinh Hà, Liễu Băng Lam quay đầu lại nhìn qua Thống Phong Chi Kỳ của Hùng Thủ Viên Tuế.
Liễu Băng Lam thông qua đệ nhị trọng tự nhiên có thể ngăn cản Hùng Thủ Viên Tuế, chỉ có điều tiếp tục chiến đấu thì hồn sủng Tinh Hà không phải là đối thủ của Thống Phong Chi Kỳ, dần dần rơi vào trong hạ phong.
Mắt thấy Hùng Thủ Viên Tuế đã tới gần thì Liễu Băng Lam nhíu mày, xem ra phải bỏ qua hắn mới được, nếu không mình nhất định phải triệu hoán sáu thần chi chủ ra đối phó Hùng Thủ.
- Nghệ! ! ! ! ! ! ! !
Liễu Băng Lam đang định ra lệnh cho Tinh Hà công kích thì phía dưới bỗng nhiên truyền ra âm thanh gáy gọi.
Liễu Băng Lam thuận thế nhìn lại, phát hiện đây là một hoàng tộc mười sáu cánh đang bay đi trong cuồng phong, hơn nữa còn bay thẳng về phía Thống Phong Chi Kỳ của Hùng Thủ Viên Tuế!
- Rầm rầm rầm oanh! ! ! ! ! !
Thế giới tối đen bỗng nhiên xuất hiện tiếng nổ đinh tai nhức óc, ám tử sắc thiểm điện xé rách bóng tối trời cao đánh vào người Thống Phong Chi Kỳ.
Thống Phong Chi Kỳ đã ra sức né tránh nhưng mà vong lôi của Vong Mộng có lực lượng phi thường bá đạo, chỉ cần dính vào một tia hồ quang điện là lập tức hấp dẫn vong lôi ở những nơi khác tiến hành công kích tới! !
Thống Phong Chi Kỳ bất đắc dĩ chỉ có thể bỏ chạy ra khỏi phạm vi sấm sét.
- Nghệ ~~~~~~~~
Vong Mộng đuổi Thống Phong Chi Kỳ đi thì lập tức truyền đạt ý của Sở Mộ cho Liễu Băng Lam.
Tuy Liễu Băng Lam không biết Sở Mộ vì cái gì lo lắng gọi mình trở về như vậy, nhưng nàng không có nghĩ nhiều, lập tức theo Vong Mộng quay trở xuống.
...
Thánh điện trung tâm Hồn Điện.
Ma diễm trên người Ma Đế Bạch Ngữ đã rút đi rất nhiều, ánh mắt ngạc nhiên nhìn qua minh chủ Lăng Xiển khống chế yêu linh rời xa mình.
Minh chủ Lăng Xiển còn có những hồn sủng chúa tể khác, theo lý thuyết thì gia hỏa tự cao tự đại này không thể nhận thua dễ dàng như vậy, hiện tại hắn cho hồn sủng thoát ly chiến đấu hướng về phía Vạn Tượng Đàn mà đi, cử động này làm cho Bạch Ngữ phi thường kinh ngạc.
- Chuyện gì xảy ra, tại sao những hoa yêu này lại biến thành đỏ như máu.
Ánh mắt Bạch Ngữ quét qua, lúc này phát hiện hoa yêu bao phủ thành thị biến thành màu đỏ như máu.
Hoa yêu màu đỏ như máu còn hung tàn đáng sợ hơn hoa yêu màu xanh lá cây nhiều, còn có khí tức tà ác làm cho người ta sợ hãi.
Ánh mắt Bạch Ngữ nhìn qua Vạn Tượng Đàn, nhìn qua vị trí không trung phía tây, lập tức phát hiện Sở Mộ hóa thân bán ma.
Nhưng mà cách bán ma Sở Mộ không xa, Bạch Ngữ lại nhìn thấy nữ nhân bao phủ trong hào quang đỏ tươi, nữ nhân này đẹp tới mức nhân gian ít có, nhưng mà vẻ cao ngạo uy nghiêm này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, khí tức tà ác và lạnh như băng làm cho người ta cảm thấy vô cùng sợ hãi! !
- Cái này... Đây là...
Con mắt Bạch Ngữ nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương, trong nội tâm của hắn khó có thể tin nổi đây là sự thật!
Bạch Ngữ căn bản không biết nữ nhân kia có được lực lượng sinh vật gì, nhưng mà Bạch Ngữ chưa bao giờ cảm thụ được khí tức hoa hệ nguy hiểm như vậy, hơn nữa còn tiếp cận chúa tể trung đẳng.
Cấp chúa tể trung đẳng không thể nghi ngờ là cấp bậc mạnh nhất trong lĩnh vực nhân loại, Bạch Ngữ thật sự không ngờ nữ nhân kia lại che dấu sức mạnh khủng bố như thế.
Nhìn qua bán ma Sở Mộ giằng co với Thiện Ác Nữ Vương, Bạch Ngữ không dám có chút do dự nào, lập tức nhảy lên ngời của Băng Đồng Chi Kỳ đi tới vị trí bán ma Sở Mộ cùng Thiện Ác Nữ Vương.
Mà Chiến Dã cùng tiểu Chập Long cũng đã cảm giác được Sở Mộ gặp được cường địch, chúng cũng không có truy đuổi hồn sủng của minh chủ, theo sát Bạch Ngữ tiến về vị trí của Sở Mộ, đi trợ giúp Sở Mộ.
...
Cả thành Vạn Tượng chiếm cứ chủ đạo đã không phải là Tam đại cung điện cùng Hồn Minh, dần dần Yểm Ma đế quốc khổng lò cùng Hoa Yêu đế quốc huyết hồng hình thành cuộc chiến hồn sủng đế quốc quy mô lớn, vô số hoa yêu và Yểm Ma hành tung quỷ dị chiến đấu điên cuồng với nhau!
Mà trên trăm vạn hồn sủng đế quốc giao chiến thì vương của hai đế quốc này không thể đứng nhìn.
Thân hình màu bạc, ma diễm bao trùm, vị vương giả này có gương mặt tà mị tới cực điểm, kẻ thống trị cao nhất của Yểm Ma đế quốc, Sở Mộ.
Dáng người máu tím có huyết quang bao phủ, hoa hệ Thuỷ tổ Thiện Ác Nữ Vương đang đối mặt với bán ma Sở Mộ xa xa.
Cho dù là bán ma tà ác hay là Thiện Ác Nữ Vương, hai đại vương giả thần bí đứng ngạo nghễ trên không trung là hình ảnh khắc sâu trong mắt của mọi người.
Cả thành thị này hoa bây đầy trời, cuồng phong mất trật tự cuốn qua phế tích, cuốn qua cuộc chiến đấu giống như thùng thuốc súng bên dưới, giống như thành Vạn Tượng này sắp bị hủy diệt trong khoảng khắc.
Trên bầu trời không sạch sẽ có một đạo ám tử sắc lưu tinh và tinh quang màu xanh đậm từ từ lao xuống, dần dần tới gần tòa thành thị này.
- Nghệ! ! ! ! !
Vong Mộng dẫn đầu bay tới bên cạnh Sở Mộ, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào Thiện Ác Nữ Vương.
Cấp bậc chủng tộc của Vong Mộng đã phi thường cao, nhưng mà nó có thể cảm giác được cấp bậc của Thiện Ác Nữ Vương còn cao hơn no, hơn nữa thực lực cũng mạnh hơn nó một cấp.
Liễu Băng Lam khống chế hồn sủng Tinh Hà hạ xuống sau đó, nàng lần đầu tiên trông thấy Đế Cơ Sở Tịch có biến hóa khí chất đặc thù như vậy, thậm chí làm cho Liễu Băng Lam cảm giác các nàng vốn không phải là cùng một người!
- Đây là...
Liễu Băng Lam kinh ngạc nhìn qua nữ vương ác độc xinh đẹp, trong nội tâm cũng xuất hiện sóng to gió lớn.
- Là Thiện Ác Nữ Vương, ta có khả năng không phải là đối thủ của nàng, nhưng ta sẽ tận lực kéo dài thời gian.
Sở Mộ chăm chú nhìn Liễu Băng Lam nói ra, cũng ý bảo nàng thừa lúc này nên đi giác tỉnh Thất Đồ Thánh Vương.
Liễu Băng Lam cũng không dám trì hoãn thêm chút nào, lập tức khống chế hồn sủng Tinh Hà bay tới vị trí thành điện Hồn Điện.
Đối với Liễu Băng Lam xuất hiện Thiện Ác Nữ Vương tự nhiên biết rõ nàng muốn làm cái gì, ngón tay thon dài của nàng đưa lên, một ít màu đỏ như huyết hoa đằng mọc ra chung quanh, rất nhanh hóa thành dây thừng bền dẻo mười phần lao thẳng vào vị trí của Liễu Băng Lam.
Sở Mộ thời khắc nào cũng ngó chừng nữ nhân này, nhưng làmà nàng phóng thích kỹ năng vượt qua đoàn trước của Sở Mộ, trong nháy mắt dây thừng này biến thành tấm lưới thiên la địa võng, huyết hồng rậm rạp lao thẳng vào Liễu Băng Lam.
Sở Mộ niệm chú ngữ, một chuỗi Thiên Địa Ma kiếm nhanh chóng hiện ra chung quanh thân thể của hắn, mỗi một chuôi Thiên Địa Ma kiếm đều xuyên qua tầng mây, khí thế bàng bạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.