Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 1405: Thất Tội Hồ - Quang Vương

Ngư Thiên Không

25/04/2014

Hạ Âm nhún nhún vai bất đắc dĩ, hiển nhiên là không có nghĩ ra bất kỳ biện pháp nào.

Lâm Mộng Linh lại dùng ánh mắt hứng thú nhìn sang Sở Mộ, đồng dạng là không muốn hỗ trợ. Nàng bây giờ muốn nhìn xem Sở Mộ làm thế nào xông vào trong Quang Hoàng Sào. Nếu hắn không cẩn thận bại lộ thực lực chân chính lại càng tốt, như vậy nàng sẽ có thể xác định cái tên này chính là hung thủ giết chết Hàn Nhi Tinh.

"Hay là để tiểu hồ ly thử lại lần nữa?"

Lâm Mộng Linh mỉm cười mị mị, ánh mắt hài hước trêu chọc Sở Mộ.

Sở Mộ cũng có ý nghĩ này, nhưng cũng không dám bảo đảm thành công trăm phần trăm. Lỡ may xảy ra bất trắc, Mạc Tà bị vây khốn trong Quang Hoàng Sào hẳn là cửu tử nhất sinh.

"Trước tiên tùy ý đi dạo một vòng xem sao !"

Sở Mộ nhất thời cũng nghĩ không ra biện pháp.

Ba người đi ngang qua Quang Hoàng Sào từ dưới đất, đàn Quang Tước cũng quanh quẩn trên đỉnh đầu bọn họ. Nhưng chúng nó thấy bọn họ không có ý bay lên trời xâm nhập sào huyệt, vì vậy cũng không chủ động công kích.

Ba người vượt qua Quang Hoàng Sào, phía trước xuất hiện một cái sơn cốc hình thù kỳ dị.

Sơn cốc trụi lủi không có bất kỳ gốc cây ngọn cỏ, ánh mặt trời chiếu rọi bãi nham thạch phát ra ánh sáng bóng loáng như gương, nhìn qua có lẽ là một loại tinh thạch đặc thù.

"Ôi trời, chẳng lẽ bên đó là một bãi khoáng sản Quang tinh thạch ?"

Hạ Âm hô lên kinh ngạc.

Phần lớn ma thạch, khoáng thạch, tinh thạch đều có năng lực hấp thu năng lượng. Quang nguyên tố trong Ấn cốc nồng đậm như thế, trải qua hàng trăm năm tích tụ hiển nhiên là chất lượng không có thua kém hồn tinh.

Nếu nói bãi nham thạch phía dưới kia là cái mỏ hoàng kim cũng không quá đáng.

Thời điểm Sở Mộ tiến vào Quang sơn cốc liền bí mật thả Ly lão nhi ra ngoài.

Mỗi khi đi tới địa phương tài nguyên phong phú, Sở Mộ không có lý do gì tay không mà về. Phải biết rằng, Tân Nguyệt Địa phát triển nhanh chóng chính là một cái động không đáy, nguồn lực tài chính ủng hộ bắt buộc phải hùng hậu không được cắt đứt giữa chừng.

"Kỳ quái, tại sao mình lại cảm thấy sơn cốc này có vẻ quen thuộc ?"

Sở Mộ tự nhủ trong lòng.

Sở Mộ tạm thời bỏ qua Quang Hoàng Sào, sơn cốc này là địa phương Vũ Sa dặn dò. Nàng đã bố trí một cái Hoa Hồn trận ở chỗ này, chỉ chờ hắn dụ dỗ sinh vật thần bí kia đi tới là thu lưới bắt giữ.

"Hình như phía trước có năng lượng dao động."

Hạ Âm chỉ tới dãy sơn mạch liên miên bất tuyệt cách đó không xa.

Sở Mộ và Lâm Mộng Linh không có cảm giác tình huống khác thường, nhưng khi hai người tiếp tục đi tới trước vài dặm quả thật nhận thấy không gian truyền đến một cỗ lực lượng chấn động yếu ớt.



"Ngươi … thị lực tốt thì thôi, tại sao lỗ mũi cũng linh như vậy ?"

Lâm Mộng Linh nhìn sang Hạ Âm, nghi ngờ hỏi một câu.

"Nói cái gì đó? Ngươi cảm giác thời điểm này cần phải dùng mũi ngửi ?"

Hạ Âm lập tức cải chính.

Sở Mộ rất kỳ quái, cái tên Hạ Âm này trên phương diện thị giác và cảm giác quả thật xuất chúng. Dưới tình huống hồn niệm bằng nhau, nhưng hắn lúc nào cũng nhận ra sự tình dị thường trước tiên.

"Ta nói gì cần ngươi dạy à ?"

Lâm Mộng Linh trợn mắt đe dọa Hạ Âm một cái, mở miệng phản bác.

Hạ Âm trời sinh kiêu ngạo, đâu có phải hạng người lương thiện. Nhưng hắn cũng không có biện pháp đối phó Lâm Mộng Linh, dứt khoát im mồm không nói nữa. Hắn dồn lực chú ý tới khu vực năng lượng dao động ở trước mặt.

Ba người dần dần tiếp cận, không gian bên đó chấn động mãnh liệt, ánh sáng cường đại không ngừng bộc phát chói mắt. Có mấy lần nhiệt quang cực thịnh khiến cho Sở Mộ đau rát hai mắt, bắt buộc phải nhắm lại đề phòng thương tổn.

Lâm Mộng Linh niệm chú ngữ thả ra một đạo Quang Thuẫn bảo vệ ba người, sau đó thị giác bọn họ mới khôi phục một chút. Bọn họ phải dùng hồn niệm cảm ứng mới loáng thoáng thấy được hai thân ảnh di chuyển nhanh như chớp.

Tốc độ chúng nó quá nhanh, cho dù Sở Mộ thi triển Dị Đồng cũng không thể thấy rõ động tác của chúng họ. Sự tình kinh người nhất là mỗi lần chúng nó buông thả kỹ năng đều có uy lực khủng bố, lấy thực lực cấp Bất Hủ của ba người cũng không dám đi đến quá gần, sợ bị năng lượng xung kích vô tình thương tổn.

"Hạ Âm, ngươi thấy được hình dạng chúng nó không? Thực lực hai con Hồn sủng này mạnh quá nhỉ ?"

Lâm Mộng Linh nhỏ giọng nói.

"Ta chỉ biết có một đầu Hoàng tộc Hồn sủng, con khác là Yêu Hồ vương giả. Về phần chủng tộc gì thì khó nói rồi, nhưng mà thực lực chúng nó đạt tới cấp bậc này, lại còn nắm giữ Quang thuộc tính hẳn là thuộc về chủng tộc cổ xưa."

Thị lực Hạ Âm quả nhiên cường đại hơn người, nơi này chỉ có một mình hắn thấy được thân ảnh hai con Hồn sủng đang chiến đấu.

" Hoàng tộc Hồn sủng Quang thuộc tính? Hẳn là chủng tộc Quang Hoàng."

Lâm Mộng Linh tự nhủ trong lòng.

Đẳng cấp chủng tộc Quang Hoàng chỉ thấp hơn năm đại bất tử một tầng, cùng một cấp bậc với Vũ Vân Long. Ở trong Kim tự tháp sinh mạng cũng thuộc về phạm trù cực kỳ cường đại rồi.

Trong thế giới bình thường sợ rằng đi khắp đại lục, rừng rậm, đại dương cũng không thể tìm thấy một đầu Quang Hoàng chân chính.

"Thực lực Quang Hoàng tương đương Vũ Vân Long. Thế nhưng, đầu Yêu Hồ kia là chủng tộc gì, năng lực khống chế Quang thuộc tính quả thật rất mạnh."

Hạ Âm quan sát Yêu Hồ chiến đấu, sa vào trong trầm tư hồi lâu vẫn không có đáp án.



Trong ấn tượng của Hạ Âm, Yêu Hồ nhất tộc hẳn là không có chủng tộc nào huyết thống sánh ngang Quang Hoàng. Thế mà hai đầu Hồn sủng trước mắt hắn lại có thực lực bằng nhau, chiến đấu cân sức ngang tài khó thể phân thắng bại trong thời gian ngắn.

"Chẳng lẽ là nó ?"

Lâm Mộng Linh tựa hồ biết được chuyện gì đó, ánh mắt nhìn tới Yêu Hồ lóe lên tia sáng khác lạ.

Chiến đấu vẫn còn kéo dài, các loại kỹ năng Quang hệ không ngừng bộc phát khiến cho sơn cốc nóng dần lên, quang mang vươn cao vạn trượng. Ba người có cảm giác giống như một vầng mặt trời đột nhiên xuất hiện trước mắt mình.

Chính vì thế, trong người Sở Mộ cảm thấy không khỏe, làn da của hắn đang khô héo dần giống như sắp sửa bốc cháy tới nơi.

Trong tầm mắt Sở Mộ chỉ có thể thấy được ánh sáng chói lòa, sơn cốc nóng bỏng. Hai thân ảnh liên tục va chạm rồi tách ra làm cho nội tâm hắn cực kỳ rung động, chiến trường cấp bậc này vốn không cho phép sinh vật khác tồn tại, bất kỳ ai tiến vào cũng sẽ bị năng lượng loạn lưu liên lụy, thương tổn cực lớn.

"Thiếu chủ !"

Bỗng nhiên Ly lão nhi từ phía sau chạy tới kêu gọi Sở Mộ.

Sở Mộ bị lão gia hỏa này dọa cho sợ hết hồn.

Lần này Ly lão nhi thắng lợi trở về, trong lúc đang vui mừng chuẩn bị khoe khoang thành tích bất chợt phát hiện trận chiến giữa hai đầu Quang hệ Hồn sủng kia, cặp mắt lão lập tức trợn trừng lộ vẻ kinh hãi.

"Ngươi tới đúng lúc, chúng nó là chủng tộc gì? Tại sao thực lực khủng bố như thế ?"

Sở Mộ nhanh chóng dò hỏi.

Cho dù là Quang Hoàng hay là Yêu Hồ, Sở Mộ cảm thấy mình không phải là đối thủ của bất kỳ con Hồn sủng nào. Nếu như Vũ Sa bảo hắn dẫn chúng nó vào Hoa Hồn trận, vậy thì nàng cũng quá ngây thơ rồi. Lấy năng lực Hoa Hồn trận của nàng không thể nào khống chế nổi Hồn sủng cấp bậc này.

"Thiếu chủ, ngươi còn không biết ?"

Ly lão nhi lớn tiếng nói.

"Ta biết cái gì?"

Sở Mộ hiển nhiên là không hiểu, vì thế hắn mới hỏi thăm Ly lão nhi.

"Quang Vương, đó là một con Thất Tội Hồ Quang Vương."

Ly lão nhi bực mình kêu lên.

Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, trong giây lát chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Thất Tội Hồ - Quang Vương.

Nó là chủng tộc Thượng vị hồ, huyết thống tối cường trong Yêu Hồ nhất tộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook