Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 788: Thế cuộc nguy nan

Ngư Thiên Không

06/12/2013

Sở Mộ lắc đầu bất đắc dĩ, cười nói:

"Ta trước đó không lâu mới giúp ngươi thăm hỏi tổ tông của nàng, bây giờ làm sao không biết xấu hổ bái nàng làm sư phụ."

"Hắc hắc hắc, tiểu tử ngươi… thật sự thú vị, thú vị, rất thú vị !"

Đằng Lãng nở nụ cười sảng khoái, vỗ vỗ bả vai Sở Mộ mấy cái, cũng không nhiều lời nữa.

Quán Quán và Tiểu Đồng nghiêm mặt xoay đầu lại, ánh mắt nhìn hai gã nam nhân mới vừa cương dâm đãng lộ vẻ bất thiện. Sau đó cả hai đồng thời hừ lạnh một tiếng bước vội tới trước, Thiên Cơ hoàn toàn không để ý, nhưng thân thể cũng run rẩy mấy lượt bởi vì tiếng cười hèn mọn của Đằng Lãng.

Lúc nãy Đằng Lãng hỏi thăm có vẻ tùacute;, nhưng trên thực tế là đang dò lập trường của Sở Mộ. Nếu như Sở Mộ nguyện ý tiến vào đội ngũ Thiên Cơ, vậy thì Đằng Lãng đành phải liệt danh Sở Mộ vào trong sổ đen rồi.

Chuyện này không có quan hệ gì tới lập trường song phương, mà là vì chuyện tình Càn Khôn Băng Môn. Đằng Lãng vốn cảm thấy khuất nhục và tức giận nhưng không dám phản đối, Càn Khôn Băng Môn là di sản do tổ tông lưu lại, hắn vẫn một lòng phấn đấu, liều mạng tu luyện chỉ vì có một ngày tiến vào đó mở rộng tầm mắt. Nhưng mà thánh địa trong lòng lại bị Thiên Cơ cưỡng bức chiếm lấy, điều này làm cho Đằng Lãng cực kỳ tức giận, nếu có thể làm được, hắn đã một đao chém chết nàng ngay tại chỗ rồi.

Nếu Sở Mộ lựa chọn kéo quan hệ với Thiên Cơ. Đằng Lãng không có tư cách ngăn cản, nhưng đành phải xin lỗi với vị bằng hữu mới quen rồi.

Cơ hội tiến vào vùng đất cực băng rét lạnh nhất đại lục cũng không dễ dàng, Sở Mộ dốc toàn lực giúp cho Băng Không Tinh Linh rèn luyện đầy đủ nhất.

Băng Không Tinh Linh tấn thăng lên đến cao đẳng đế hoàng cũng không làm cho hắn thất vọng, dọc theo đường đi liên tục chiến đấu củng cố thực lực, nắm giữ lực lượng thuộc tính kết tinh càng thêm nhuần nhuyễn. Mặc dù trên người còn có thương tích, nhưng Ngưng không có than vãn tiếng nào, Sở Mộ bảo đánh là đánh, căn bản không biết sợ hãi là thứ gì.

Đằng Lãng dọc theo đường đi không ngừng than trời trách đất, chính hắn ở lại trung đẳng đế hoàng lâu lắm rồi, nhưng không có cách nào đột phá. Kết quả Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh vừa tiến vào Băng Sa liệt cốc không bao lâu đã thuận lợi thăng cấp làm cho hắn vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.

Đằng Lãng âm thầm hạ lời thề kiên quyết đột phá lĩnh vực cao đẳng đế hoàng càng sớm càng tốt. Nếu không, qua thêm vài năm hắn nhất định sẽ bị Sở Mộ bỏ xa.



Dĩ nhiên, đây là ý nghĩ của Đằng Lãng. Bản thân Sở Mộ vốn không còn là nhân loại bình thường, còn có Trữ Mạn Nhi cung cấp linh khí bồi dưỡng giúp cho đám Hồn sủng tăng trưởng hàng ngày hàng giờ. Thậm chí lượng linh tiêu hao thoáng cái giảm xuống chín thành, ưu thế cỡ này còn vượt qua Thiên Cơ gấp mấy lần.

"Đằng thiếu chủ, ngươi cảm thấy đi vòng quanh như vậy có ý nghĩa không?"

Mấy ngày sau, thanh âm Thiên Cơ bỗng nhiên truyền tới tai Đằng Lãng.

Nàng dừng bước lại, ánh mắt lạnh băng nhìn vào Đằng Lãng, tiếp tục nói:

"Bổn cung không phải là hạng người lòng tham không đáy, ta chỉ muốn tìm địa phương thích hợp giúp cho Bạch Hổ đột phá."

"Được rồi !"

Đằng Lãng gật đầu bất đắc dĩ.

Thiên Cơ suy nghĩ rất nhạy cảm, ở trong địa phương vô biên vô hạn như thế này. Hắn chỉ mới lượn quanh Càn Khôn Băng Môn hai vòng đã bị nàng nhận ra dấu vết.

"Bạch Hổ?"

Sở Mộ chợt lóe tinh quang, đi tới bên người Đằng Lãng hỏi thăm về chuyện tình Bạch Hổ.

"Bạch Hổ là chủ sủng thứ năm của nàng, thực lực đạt tới vô địch đế hoàng đã lâu. Nó là Hồn sủng có hi vọng đột phá đến cấp chúa tể lớn nhất, nhưng mà tiến vào vô địch đế hoàng vẫn chậm chạp không có thành công. Thật ra ta phải nhận ra ý đồ của nàng từ sớm, đáng tiếc ! Chỉ mong nữ nhân này không nên quá phận, lấy đi bảo vật trong đó. Nếu không, Hồn Điện chúng ta không ngại xuất động Thất Đồ Thánh Vương giành lại công đạo."

Đằng Lãng chậm rãi nói.

Thiên Cơ có không ít Hồn sủng đạt tới vô địch đế hoàng, chỉ tiếc là đến tận lúc này chỉ có Quan Hoàng Vương huyết thống vương giả tiến vào lĩnh vực chúa tể.



Nàng từ ngàn dặm xa xôi bay đến Tề giới, sau đó không tiếc dẫn theo tất cả đệ tử, vận dụng quyền lực đi tìm Trữ Mạn Nhi chính là hi vọng dựa vào linh khí tinh khiết giúp cho đám Hồn sủng của mình đột phá bình cảnh đế hoàng.

Vô địch đế hoàng là bức tường khổng lồ ngăn cách giữa nhân và thần, tài nguyên thiếu thốn là một chuyện, cho dù tìm được linh vật thích hợp cũng chưa chắc cường hóa thành công, bởi vì tỷ lệ thành công quá mức nhỏ nhoi rồi. Thậm chí còn có tình huống tốn tiền tốn của tốn thời gian lại cường hóa thất bại, xuất hiện tình huống thực lực suy giảm mới khiến cho người ta đau đớn hãi hùng. Bình cảnh đế hoàng chính là mồ chôn vô số nhân loại và Hồn sủng, thực lực tăng cường lên tới cấp chúa tể còn khó hơn lên trời. Hơn nữa, thực lực mạnh, thiên phú tốt cũng chỉ có ưu thế nhất định, cái cần nhất chính là cơ duyên, lĩnh ngộ, hoặc có thể nói là vận may.

Đối với cường giả đỉnh cấp như Thiên Cơ chỉ có con đường duy nhất là tiến vào Cấm Vực nguyên thủy nhất, nguy hiểm nhất mới có hi vọng nhận được kỳ ngộ. Về phần Trữ Mạn Nhi Đem được Thế Chủ Thụ truyền thừa lại là kỳ ngộ lớn nhất, tiến vào Càn Khôn Băng Môn thần bí cũng có một chút hi vọng.

Chỉ cần Bạch Hổ đột phá thành công, vậy thì Thiên Cơ dựa vào Bạch Hổ cấp chúa tể có thể đánh bại Ngân Sắc Ma Nhân dễ dàng. Hai đầu Hồn sủng cấp chúa tể sẽ làm cho địa vị nàng một bước lên mây, trực tiếp áp đảo nữ nhân Đế Cơ thâm hiểm kia.

Hồn Minh Minh chủ chưa bao giờ xuất hiện ở trong thế tục, đây là sự tình tất cả mọi người đều biết. Hắn nhiều năm bế quan tu luyện, thời gian còn lại chính là xuất nhập Cấm Vực. Thế giới nhân loại vốn không còn thứ gì lọt vào mắt xanh của hắn, lần này Hồn Minh có ý đồ tóm thâu ba thế lực lớn, Minh chủ chỉ gật đầu đồng ý thoáng qua mà thôi. Bản thân hắn giống với Thiên Cơ, rất ít khi để ý tới thế lực phân tranh, nhiều nhất sẽ xuất thủ ở thời khắc mấu chốt. Mà cái người ở sau màn thúc đẩy phong ba bão táp lại là Đế Cơ, rất nhiều người đều bị bề ngoài thánh khiết của nàng lừa gạt, chỉ có đạt tới cấp bậc như Thiên Cơ mới biết được nàng đáng sợ tới cỡ nào.

Dĩ nhiên Hồn Điện, Yểm Ma cung và Hồn sủng cung vẫn còn vương bài chưa xuất. Đây là vì phòng ngừa Minh chủ đổi ý tự mình ra trận, cho nên Thiên Cơ trong lúc vô tình lại là điểm mấu chốt thay đổi cục diện chiến tranh lần này. Lấy thực lực cấp chúa tể muốn càn quét một nửa Thiên Hạ Cảnh cũng không khó khăn gì lắm, ba thế lực lớn phải trả cái giá rất đắt nếu như nàng đột ngột thay đổi lập trường.

Mặt khác, nữ nhân Đế Cơ lại càng thâm sâu khó lường.

Nữ nhân này ẩn giấu quá sâu, Thiên Cơ được xưng là nữ Chiến thần, lấy tích tình phóng khoáng, nghiêm khắc nổi danh. Nữ nhân kia trở thành nữ vương Vạn Tượng Cảnh nắm giữ quyền to thuộc thế lực Hồn Minh. Tuyệt đại đa số cao thủ Hồn Minh hiệu lực cho nàng.

Thiên Cơ biết rõ nàng chính là người bày ra âm mưu hãm hại Thiên Hạ thành, âm thầm khống chế các thế lực tạo ra trận chiến tranh đẫm máu này.

Về phần so sánh thực lực giữa hai người, Thiên Cơ cảm giác cảm thấy nàng không mạnh lắm. Nhưng bên cạnh nàng lại có một Hoa Hoàng Sư trung thành cảnh cảnh, thực lực chỉ yếu hơn Thiên Cơ một chút.

Hoa Hoàng Sư là người mà Thiên Cơ cũng không dám khinh thường, không phải là thực lực nàng cường đại, mà bởi vì năng lực phụ trợ của nàng siêu cường. Nếu như Hoa Hoàng Sư liên thủ với một cường giả Hùng vị sẽ đánh bại Thiên Cơ dễ dàng, thậm chí chống đỡ một đội ngũ nguyên lão năm, bảy người cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng, lần này Thiên Cơ lựa chọn tiến vào Càn Khôn Băng Môn tìm cách giúp cho Bạch Hổ đột phá bình cảnh. Nàng dựa vào hai con Hồn sủng cấp chúa tể cũng đủ khiến cho Hùng Thủ cam bái hạ phong, lại còn có thể áp đảo một đầu Đế Cơ và Hoa Hoàng Sư làm nàng không thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook