Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 140: Thu dọn tàn cuộc (thượng,hạ)

Ngư Thiên Không

14/04/2013



Diệp Khuynh Tư không có ý định đối kháng trực tiếp, hạ chỉ lệnh cho mấy Hồn sủng lui về phía sau mấy bước, bắt đầu dùng hồn niệm bảo Băng Hỏa Yêu Tinh thi triển kỹ năng.

Diệp Khuynh Tư sở hữu con Băng Hỏa Yêu Tinh này có lực chiến đấu cực kỳ kinh khủng, chỉ khẽ phất tay là hóa thành vô số thanh Hàn Băng lợi kiếm điên cuồng công kích ba con Hồn sủng ở giữa không trung. Đồng thời nó vẫn còn dư lực thi triển kỹ năng Hỏa hệ, huyễn hóa ra vô số Yêu Hỏa quỷ dị tiến hành khắc chế Thiên Đằng Yêu gắt gao, một đường đàn áp đối phương cơ hồ không thở nổi.

"Giai đoạn Hồn sủng của ngươi quá thấp, nhất định phải trước tiên giải quyết một tên. Nếu không chúng ta sẽ rất phiền phức." Diệp Khuynh Tư nhỏ giọng nói.

"Vậy thì giải quyết Thiên Đằng Yêu trước đi." Sở Mộ nhìn sang Diệp Khuynh Tư, cười nói.

"Ừ." Diệp Khuynh Tư và Sở Mộ vạch ra kế hoạch trong nháy mắt, bảy đoạn Thiên Đằng Yêu có năng lực hạn chế rất mạnh. Sở Mộ cho Chiến Dã lao ra chiến đấu đầu tiên nhưng lại bị Đằng Tu (dây leo) liên tục xuất hiện ngăn cản, làm cho nó không thể đến gần đối phương. Nếu không có Mạc Tà tồn tại, sợ rằng Chiến Dã đã sớm bị Thiên Đằng Yêu trói chặc rồi.

"Mạc Tà, khống chế Thiên Đằng Yêu, Chiến Dã dây dưa Quang Minh Giác Thú."

"Ô ô ô !”

Trên chiến trường lúc này không có đối thủ làm cho Mạc Tà hứng thú, nhưng nó rất thích chơi đùa dây dưa đối thủ, đối phương càng phiền não thì nó càng khoái trí.

Tiểu Mạc Tà từ trên đầu Chiến Dã lập tức nhảy xuống, nhẹ nhàng hạ xuống đất giương cặp mắt trắng bạc lung linh nhìn tới đối thủ lần này.

Mặc dù Sở Tranh Phàm đang ở giữa không trung, nhưng không có bỏ qua con Hồn sủng nho nhỏ này. Vừa thấy con Hồn sủng hồ ly kia muốn đánh lén liền nở nụ cười khinh miệt, trong lòng âm thầm buồn cười, cái đồ không biết sống chết lại muốn trêu đùa trước mặt Thiên Đằng Yêu?

"Ầm ầm ầm !”

Thiên Đằng Yêu khống chế Thiên Đằng vùng vẫy y như một đàn mãng xà khổng lồ đang giận dữ, một đường quét tới hầu như không có mặt đất chỗ nào còn nguyên vẹn.

"Phải cẩn thận đó." Sở Tiêm nhìn thấy tiểu hồ ly khả ái đang bị Thiên Đằng Yêu nhắm trúng, trong lòng căng thẳng và hồi hộp vô cùng. Chỉ cần tiểu hồ ly kia bị Thiên Đằng đập trúng một lần nhất định sẽ tan xương nát thịt.

"Vụt !”

Thân thể nhỏ xinh của Mạc Tà đột nhiên gia tốc, đối mặt một đám dây leo khổng lồ tung hoành cũng không có một chút sợ hãi. Ngay lúc đó thân ảnh trắng bạc nho nhỏ đột nhiên hư không tiêu thất.

"Biến... biến mất rồi?" Đám người quan sát nhìn thấy một màn này lập tức trợn tròn hai mắt nhìn xuống, không ngừng xoay đầu tìm kiếm khắp nơi nhưng không thể nào nhìn thấy con tiểu hồ ly ở đâu.

"Ầm ầm !”

Thiên Đằng Yêu đã thi triển ra kỹ năng Thiên Đằng Vũ, nhất thời vô số rễ cây và dây leo tàn phá với tần số cực nhanh, mặt đất cứng rắn cũng bị Thiên Đằng phá vỡ ra nứt nẻ y như mạng nhện khiến cho người xem kinh hãi không dứt.

Đệ tử Sở gia không thấy rõ hành động của Mạc Tà, nhưng mà những thành viên cao tuổi như Đồ lão và Sở Dương lại ngây ngẩn cả người, không biết nên nói gì cho phải.

Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, ngay khi Thiên Đằng Yêu điên cuồng công kích chuẩn bị đánh trúng đối phương thì con hồ ly kia thi triển kỹ năng nào đó gia tăng tốc độ. Sau đó là một loạt động tác giống như nước chảy mây trôi chạy xuyên qua đám dây leo bao phủ kín kẽ đó.

Ở trong và ngoài chiến trường không có một người nào nhận ra tiểu hồ ly chạy đi đâu, nhưng mà Đồ lão và Sở Dương lúc này đột nhiên ý thức được con hồ ly nhỏ xinh tưởng như không có chiến lực kia mới là tồn tại kinh khủng nhất. Bởi vì hiện tại nó đã xuất hiện ở dưới gốc cây bản thể của Thiên Đằng Yêu.

Lôi Đình Kiếm Sí Sư bỗng nhiên thu hai cánh lại, thân thể cường tráng rơi xuống cực nhanh, đồng thời hai trảo chớp lóe hàn quang.

"Ầm !"

Mặt đất chịu không nổi lực công kích quá mức cường hãn đó, ngay khi thân thể Lôi Đình Kiếm Sí Sư va chạm liền bộc phát một trận nổ tung, khói bụi cuồn cuộn nổi lên tung bay mù mịt.

Phấn Toái Trảo uy lực cấp bảy không hề dễ chịu chút nào, Băng Hỏa Yêu Tinh không kịp phản ứng bị đánh lún xuống trong lòng đất, thân thể Hỏa và Băng dung hợp hiện đầy vết nứt nối liền nhau.

"Phòng ngự rất cao, nếm thử một kích nữa xem."

Sở Tranh Phàm nở nụ cười đắc ý, mệnh lệnh cho Lôi Đình Kiếm Sí Sư thi triển kỹ năng tiếp theo. Hai cánh Kiếm Sư lập tức sải rộng ra, nhất thời mỗi sợi lông vũ đều biến thành từng đạo Quang Kiếm điên cuồng bắn tới Băng Hỏa Yêu Tinh.

Đối mặt thế công sắc bén của Lôi Đình Kiếm Sí Sư, Diệp Khuynh Tư vẫn duy trì tĩnh táo như thường. Sở Tranh Phàm vốn tưởng rằng đã bức bách Diệp Khuynh Tư phải sử dụng hồn kỹ để ngăn cản một kích này, nhưng không nghĩ tới vị mỹ nữ lại im lặng đứng yên tại chỗ.

"Ầm ầm ầm ầm ~!”



Hàng loạt vụ nổ kịch liệt diễn ra trên thân thể Băng Hỏa Yêu Tinh, trên người Băng Hỏa Yêu Tinh lập tức xuất hiện một đống lỗ thủng nhìn mà kinh tâm. Nhìn thấy Nguyên Tố hệ Hồn sủng đã bị thương nặng như thế, rất nhiều người cho rằng Diệp Khuynh Tư phải nhanh chóng thu hồi Hồn sủng nếu không muốn nó chết. Bởi vì đợt công kích kế tiếp của Sở Tranh Phàm đã chuẩn bị bộc phát rồi.

"Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ." Nãy giờ vẫn im lặng bất động, Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên lạnh lùng ra lệnh một tiếng.

"Vù vù vù !"

Thoáng chốc sau, một hiện tượng quỷ dị đột ngột xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Thì ra Băng Hỏa Yêu Tinh vốn bị liên tục công kích buông thả khí tức Huyền Tinh và Yêu Hỏa gia tăng nhanh chóng, hai loại năng lượng không giống nhau từ phía dưới Băng Hỏa Yêu Tinh dâng lên, sau đó va chạm kịch liệt tạo ra luồng khí lưu cuồng mãnh chí cực.

Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ là kỹ năng Hỏa hệ - Băng hệ cấp bảy, căn bản không có người nào ở đây ngờ được Băng Hỏa Yêu Tinh đang bị động ăn đòn bỗng nhiên hoàn thành một cái kỹ năng Băng Hỏa cấp bảy.

Theo sau Băng Hỏa Yêu Tinh ngâm nga một dãy chú ngữ kỳ lạ, nhất thời khí tức Huyền Tinh và Yêu Hỏa đột nhiên thoát khỏi thân thể Băng Hỏa Yêu Tinh. Huyền Tinh bay lên cao, Yêu Hỏa hạ xuống dưới. Yêu Hỏa hừng hực nhanh chóng thôn phệ Lôi Đình Kiếm Sí Sư, vô số ngọn lửa thi nhau đốt cháy con bảy đoạn cấp thống lĩnh này. Đầu tiên là hỏa diễm từ dưới đốt lên, đồng thời Huyền Tinh bao phủ từ trên đầu xuống dưới. Hàn Băng như lợi kiếm đâm sâu vào tận xương tủy, lực lượng Huyền Tinh quỷ dị đông cứng xương cốt Lôi Đình Kiếm Sí Sư. Một Băng một Hỏa không ngừng hành hạ làm cho con hung thú tru lên thống khổ.

Sở Tranh Phàm vốn đang ngồi trên lưng Lôi Đình Kiếm Sí Sư cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, cấp sáu hồn giáp trên người đã sớm hiện ra bảo hộ thân thể hắn rồi. Đồng thời hắn còn vội vã niệm chú ngữ Huyền Băng khải giáp tăng cường bảo vệ bản thân mình và Lôi Đình Kiếm Sí Sư.

Một màn kinh hãi này vừa xuất hiện khiến cho Sở Việt ngây người ra hồi lâu, trong đầu rỗng tuếch.

Mãi cho đến khi Sở Tranh Phàm gào lên cứu viện, Sở Việt mới đột nhiên tỉnh ngộ, lập tức mệnh lệnh cho Tử Sâm La cường thế xuyên qua Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ đáng sợ kéo Sở Tranh Phàm ra ngoài.

Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ có năng lực lây lan rất mạnh, Tử Sâm La có thể cứu Sở Tranh Phàm thoát khỏi, nhưng tuyệt đối không thể nào hỗ trợ Lôi Đình Kiếm Sí Sư.

Lôi Đình Kiếm Sí Sư không thể nào chịu nổi lực lượng Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ tiếp cận uy lực cấp tám, một thân da lông tím sẫm bị đốt cháy đen thui, xương cốt bên trong cơ thể lại bị đông cứng không thể nhúc nhích, khổ không thể tả.

Thời gian Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ kéo dài không lâu, nhưng trong đoạn thời gian này Lôi Đình Kiếm Sí Sư cũng triệt để mất đi năng lực chiến đấu, bộ dạng nằm trên mặt đất cực kỳ thê thảm.

Cảnh tượng hãi hùng này làm cho tất cả mọi người phải nhìn lại vị mỹ nữ với cặp mắt khác xưa.

"Tốt... tốt… Băng Hỏa Yêu Tinh quả là lợi hại."

Sở Thiến đã há to miệng kinh ngạc mãi không khép lại được, mấy ngày hôm trước Sở Thiến ghen tỵ với Diệp Khuynh Tư xinh đẹp còn âm thầm mắng xéo mấy câu. Không ngờ rằng nữ tử này lại có lực chiến đấu khủng bố như vậy.

"Dại dột bất trị, Băng Hỏa Yêu Tinh của nàng đã linh ngộ Nguyên Tố Ý Chí cũng nhìn không ra, mà còn ngu ngốc luân phiên công kích. Chẳng lẽ con sư tử cùi bắp kia có thể một kích tất sát Nguyên Tố giới Hồn sủng bảy đoạn cấp thống lĩnh hay sao?"

Nhìn thấy Sở Tranh Phàm Hồn sủng dẫn đầu bất lợi, Sở Dương nổi giận đến mức hàm râu co giật, mở miệng mắng chửi liên hồi.

“Sở Dương lão đệ, đừng có kích động như thế, coi thường thật lực của đối thủ chính là yếu điểm trí mạng. Hơn nữa, đừng quên còn có Thiên Đằng Yêu.” Đồ lão cười ha hả nói.

Trưởng lão vừa nhắc nhở một câu, khuôn mặt Sở Dương lại càng đen như đít nồi. Nếu như không phải là Đồ lão đang ngồi cạnh, hắn đã sớm nhịn không được dùng hồn niệm nhắc nhở cái tên Sở Tranh Phàm ngu ngốc lưu ý Thiên Đằng Yêu của hắn.

Sở Dương tức giận bởi vì biểu hiện của tên đệ tử quá kém, thiếu chút nữa bị Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ trực tiếp mạt sát luôn cả chủ lẫn sủng rồi.

Về phần Sở Tranh Phàm cũng sợ hãi xanh mét mặt mày, vội vã gào lên bảo Thiên Đằng Yêu tiếp tục công kích Băng Hỏa Yêu Tinh đã bị thương.

"Ầm !"

Thiên Đằng cường hãn có thừa từ dưới nền đất chui lên. Một đống rễ cây theo đó từ từ bò tới đối thủ.

Sở Dương nhìn thấy cái thằng ngu kia lại còn ra lệnh cho Thiên Đằng Yêu công kích, thân là sư phụ như hắn thiếu chút nữa tức giận đứt hơi chết ngay tại chỗ rồi.

Mọi người còn chưa có khôi phục từ rung động của Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ, bây giờ một màn quái dị khác lại xuất hiện. Rễ cây Thiên Yêu tổng cộng xuất hiện bốn cái, thế công sắc bén, cuồng mãnh kinh khủng. Chỉ có điều chúng nó không có đi công kích Băng Hỏa Yêu Tinh, mà lại hung hăng quất về phía Tử Sâm La.

"Rầm rầm rầm rầm !”

Bốn cái rễ cây Thiên Đằng kích thước khổng lồ đánh tới, không có một cái nào thất bại, toàn bộ đều quất lên trên người chữ Tử Sâm La đang bay lượn ở giữa không trung. Khiến cho Tử Sâm La và Sở Tranh Phàm từ trên độ cao ba mươi thước trực tiếp rơi xuống đất y như lá rụng về cội.

“Ầm ầm !”

Trên mặt đất xuất hiện một cái hố thật to. Trên người Sở Tranh Phàm có cấp sáu hồn giáp và Băng Tinh chiến giáp bảo hộ nên chỉ bị xây xát nhẹ.

Nhưng mà Tử Sâm La phòng ngự chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp bảy, dưới tình huống không phòng bị đánh bốn kích liên tục, hơn nữa rễ cây Thiên Đằng còn có hiệu quả xuất huyết, bốn đòn đánh xuống làm cho Tử Sâm La chật vật mãi mới bò dậy được, sinh mệnh lực yếu tới cực điểm.



"Ngươi… ngươi làm gì đó?"

Nhìn thấy Hồn sủng của mình bị đánh thê thảm như thế, sắc mặt Sở Việt lập tức đỏ rực lên, tức giận quay sang gầm thét với Sở Tranh Phàm.

"Thiên Đằng Yêu của ta đã mất khống chế."

Sở Tranh Phàm lồm cồm bò dậy đột nhiên ý thức được tâm trí Thiên Đằng Yêu vô cùng rối loạn. Cộng thêm tình hình quỷ dị ở trên chiến trường đã cho thấy sự tình không ổn, Sở Tranh Phàm vốn là thanh niên đứng đầu không ngờ lại phạm phải sai lầm cấp thấp như thế này.

"Giải quyết luôn đi !" Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cười cười nhìn nhau, từ trong ánh mắt là có thể hiểu được ý tứ đối phương.

Hiển nhiên Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đều biết cách nắm chắc thời cơ, cơ hồ ngay khi dị biến phát sinh, bọn họ hạ xuống một loạt mệnh lệnh cho các Hồn sủng.

Băng Không Tinh Linh chú niệm chú ngữ điều khiển bốn mươi thanh Băng Kiếm đâm tới Hỏa Dực Điểu đang ngó chừng Tử Sâm Mộng Thú. Sau đó Bàn Mộc Linh buông thả vô số rễ cây trồi lên khỏi mặt đất bện thành tấm lưới dày đặc trói chặt Tử Sâm La.

"Gào !"

Hỏa Dực Điểu trời sinh sợ hãi kỹ năng Băng hệ, bốn mươi thanh Băng Kiếm đâm thủng thân thể Hỏa Dực Điểu không còn hình dáng gì ra hồn, lập tức cắm đầu rơi xuống bên cạnh Tử Sâm La.

"Cấp Đống."

Ngay khi Diệp Khuynh Tư định bảo Băng Hỏa Yêu Tinh tăng thêm hiệu quả đóng băng lên đám rễ cây. Sở Mộ nãy giờ đứng im bất động đã hoàn thành chú ngữ Cấp Đống từ lúc nào không biết, một luồng hàn khí từ dưới chân hắn nhanh chóng lan tràn lên đám rễ cây của Bàn Mộc Linh, bao phủ thêm một tầng băng thật dày, khiến cho Hỏa Dực Điểu và Tử Sâm La hoàn toàn mất đi khả năng trốn thoát.

Diệp Khuynh Tư thấy thế liền nở nụ cười vui vẻ, hiển nhiên là nàng tán thành Sở Mộ vì phối hợp ăn ý như thế.

"Chiến Dã, trọng sinh."

Chiến Dã là Hồn sủng thường xuyên rơi vào trạng thái thương tích đầy mình, lần này dây dưa với bảy đoạn Quang Minh Giác Thú cũng không khác nhiều lắm, hầu như trên người không còn một mảnh lân vảy nào đầy đủ.

"Rống !"

Bộ dạng Chiến Dã cực kỳ mệt mỏi, đau đớn làm cho người ta có cảm giác giống như đang hấp hối đột nhiên gầm thét rung trời, nhất thời vết thương trên người chảy ra chất lỏng màu xanh biếc bao bọc toàn thân. Trong lúc Quang Minh Giác Thú đang chuẩn bị thi triển kỹ năng, toàn bộ vết thương đã khép lại y như kỳ tích.

“Giác Quang Liệt.”

Một luồng quang mang chói mắt đột nhiên xẹt qua thân thể Chiến Dã, sau đó nổ tung ầm ầm ngay tại vị trí đó. Chiến Dã mới vừa hoàn thành trọng sinh, lực chiến đấu trở lại trạng thái đỉnh phong, tốc độ đột nhiên tăng nhanh chạy ra khỏi phạm vi kỹ năng Giácc Quang Liệt công kích, chuyện này đúng là hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Móng vuốt Chiến Dã căn bản không thể xé rách khải giáp trên người Quang Minh Giác Thú, vì thế từ đầu đến cuối Sở Việt hoàn toàn bỏ qua Chiến Dã tồn tại, nhưng mà Chiến Dã lại có một vũ khí trí mạng không nhìn phòng ngự, đó là Mặc Khải Thứ. Dựa vào năng lực trọng sinh nên Chiến Dã không hề úy kỵ Quang Minh Giác Thú, thân thể vững trãi liên tục di chuyển, tranh thủ thời cơ áp sát Quang Minh Giác Thú. Theo đó Mặc Khải Thứ trên sống lưng đột ngột trồi lên đâm vào trong thân thể đối phương.

"Ngao ô ô !”

Chiến Dã công kích không có hiệu quả đối với Quang Minh Giác Thú, nhưng trảo nhận Mạc Tà sẽ mang đến thương tổn trí mạng. Ngay lúc đó một thân ảnh nho nhỏ màu trắng bạc bất chợt lóe lên, không cần phải dùng đến Miện Diễm trảo, chỉ sử dụng hiệu quả cấp sáu toàn thể tiến công hồn trang là Mạc Tà công kích tiếp cận uy lực cấp tám, nhiêu đó cũng dư sức phá nát lực phòng ngự đã bị hủ thực của Quang Minh Giác Thú.

"Xẹt !"

Một vết thương kinh khủng hiện ra trên người Quang Minh Giác Thú, kéo dài ra khỏi vị trí làn da chưa bị hủ thực tạo thành một vết cào sâu hoắm, nhất thời máu tươi đỏ bừng phun ra như suối.

"Băng Phong !"

Vào thời điểm máu tươi bắn tung tóe ra bốn phía, Băng Hỏa Yêu Tinh đã hoàn thành chú ngữ, nhất thời hàn khí mù mịt tràn ngập không gian, nhiệt độ lập tức giảm xuống, mặt đất đông cứng thành băng.

Kỹ năng Băng Phong uy lực cấp bảy nhắm tới tám đoạn Hỏa Tinh Linh. Hỏa Tinh Linh vừa mới buông thả Phần Hỏa giải cứu Tử Sâm La đang bị vây khốn thì một luồng hàn khí rét lạnh tột độ đã bao phủ toàn thân, hỏa diễm trên người nhanh chóng ảm đạm xuống, mơ hồ chợt tắt.

Lực lượng Huyền Tinh bao phủ quá nhanh, tính ra Băng Hỏa Yêu Tinh có năng lực khống chế Băng hệ còn cao hơn Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh. Chỉ một lần thi triển kỹ năng Băng Phong không những hủy đi gần hết hỏa diễm trên người Hỏa Tinh Linh, mà còn tiếp tục lan tràn tới trước đe dọa Sở Việt vốn đang kinh ngạc ngây người.

Băng Hỏa Tinh Linh thể hiện ra lực chiến đấu cường đại đã khiếp sợ toàn trường. Ngay cả Sở Mộ cũng không nhịn được phải tự động đánh giá lại thực lực Diệp Khuynh Tư. Về phần hai người Sở Việt và Sở Tranh Phàm sắc mặt đã xanh mét như tàu lá chuối rồi, căn bản đã mất đi năng lực suy tư, chỉ biết trơ mắt nhìn Hồn sủng của mình bị đả thương trầm trọng, không còn năng lực phản kháng.

Chiến cuộc biến hóa chỉ có thể dùng hai từ quỷ dị và kinh khủng để hình dung. Từ lúc Băng Hỏa Yêu Tinh thi triển kỹ năng Băng Hỏa Mẫn Diệt Đồ, đám Hồn sủng của Sở Việt và Sở Tranh Phàm bị thương tổn nặng nề trong khoảng thời gian cực ngắn, quá trình này diễn ra không tới nửa phút.

Hiện tại Tử Sâm La đã bị Tử Sam Mộng Thú tạo ra mộng cảnh hạn chế, trên chiến trường chỉ còn lại có Hồn sủng của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư. Cho tới tận bây giờ, các đệ tử Đại Sở thế gia, bao gồm cả Sở Việt và Sở Tranh Phàm cũng không hiểu trận chiến này đến tột cùng kết thúc như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook