Quyển 2 - Chương 404: Tiến nhập Phong Vân Bảng
Ngư Thiên Không
08/06/2013
Vùng hoang dã có vô số Hồn sủng đẳng cấp chủng tộc cao, trình độ trưởng thành hoàn hảo. Nếu như Hồn Minh cho người thu phục những sinh vật tương tự bá chủ Mê giới, vậy thì Hồn Minh có thể tạo ra một quân đoàn khổng lồ toàn là Hồn sủng đẳng cấp chiến lực cao, lực lượng tổng thể sẽ kinh khủng tới mức nào đây? Một thế lực như vậy lấy cái gì để đối kháng?
"Ức Dịch cũng giống như Thất Đồ Thánh Sủng, không phải là thứ có thể cung cấp vô hạn. Ta nghĩ Trầm Dịch Thành phải hao phí số tiền rất lớn mới mua được cấp tám Ức Dịch. Tiểu tử Diệp Hoàn Sinh kia vô cùng thức thời, thừa dịp Trầm Dịch Thành không chú ý liền trộm nó đi. Sau đó đưa cho ngươi bù nửa cái mạng, nửa cái mạng của tiểu tử Diệp Hoàn Sinh này đúng là rất đáng giá." Ly lão nhi cười nói.
Lúc này trong không gian giới chỉ của Sở Mộ đang có một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh. Nếu như sử dụng Ức Dịch thì Sở Mộ sẽ trực tiếp có được một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh làm Hồn sủng.
Sau khi chứng kiến Phược Phong Linh thể hiện ra năng lực khống chế Phong hệ cường đại, Sở Mộ lại càng khát vọng đối với Phược Phong Linh, xem như trước sau gì hắn cũng tìm cách bắt sống một con rồi.
Nhưng mà trời cao ban cho hắn một cái ân huệ quá lớn, có thể trực tiếp ký kết hồn ước với Phược Phong Linh trưởng thành sẽ giúp cho thực lực hắn nhảy vọt về chất.
Tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, một khi sở hữu đầu Phong hệ Hồn sủng này cũng tương đương với Sở Mộ có một con Hồn sủng đủ sức đối kháng chính diện Ma Quỷ Đằng của Trầm Dịch Thành, địa vị hắn tại bậc thang thứ hai sẽ bay lên nhanh chóng.
"Thiếu chủ, bây giờ đừng cao hứng quá sớm, mặc dù hồn niệm của ngươi rất mạnh, nhưng mà cấp tám Ức Dịch chỉ có tỷ lệ thành công khoảng ba mươi phần trăm. Không phải lần nào thiếu chủ cũng may mắn như vậy đâu !"
Ly lão nhi tạt một chậu nước lạnh vào mặt Sở Mộ vô cùng đúng lúc.
"Ba mươi phần trăm còn đỡ hơn không có."
Sở Mộ niềm tin bất diệt, hắn tin tưởng sẽ có thể thành công thu nhận con Hồn sủng này.
"Thiếu chủ đúng là lạc quan, vậy thì thiếu chủ nên điều chỉnh trạng thái cho tốt, khi nào tinh thần đầy đủ hãy dùng một con Hồn sủng đánh bại Phược Phong Linh, sau đó mới thử ký kết hồn ước với nó. Thật ra ta cảm thấy tỷ lệ thành công không lớn, Phược Phong Linh là Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, nhất là đạt tới tám đoạn cao giai, cho dù thanh tẩy linh hồn cũng rất khó tiếp nhận Hồn sủng sư.” Ly lão nhi nói.
"Không thử làm sao biết được." Sở Mộ nói.
"Nói cũng đúng, nhưng thiếu chủ không thể ôm hi vọng quá lớn, không thành công thì phóng sinh nó đi. Sau đó tiến vào Thánh vực bắt sống ấu sủng Phược Phong Linh sẽ tốt hơn." Ly lão nhi nói.
Ba ngày sau, tin tức Sở Mộ dẫn năm mươi gã thành viên Hồn Điện đại chiến với Trầm Dịch Thành lan truyền khắp Thiên Hạ thành. Lai lịch của thanh niên thần bí, Hồn Điện - Sở Thần trong lúc nhất thời trở thành tiêu điểm cho mọi người đàm luận.
Trầm Dịch Thành vốn là nhân vật phong vân tại Thiên Hạ thành, cường giả như hắn lại bị thất bại thảm hại, không thể nghi ngờ chính là tin tức động trời đối với hàng ngũ thanh niên đồng lứa.
Trước kia Sở Mộ đánh bại tuyển thủ mầm móng tại bậc thang thứ ba, Liệp sủng hội - Lạc Bành đã có chút danh tiếng rồi, chẳng qua là bậc thang thứ ba vẫn không đủ làm cho tất cả mọi người chú ý.
Mà sau chuyện này, cái tên Hồn Điện - Sở Thần biến thành cuồng phong thổi quét lãnh thổ mấy giới xung quanh Thiên Hạ thành, có thể nói già trẻ gái trai không ai không biết. Mọi người vội vàng suy đoán gã thanh niên thần bí của Hồn Điện này từ đâu chui ra, hay là do lão quái vật nào đó trong Hồn Điện âm thầm bồi dưỡng, trước giờ vẫn luôn ẩn giấu lai lịch tu luyện ở bên ngoài.
Cho đến khi Thiên Hạ Quyết sắp tới mới từ từ nổi lên mặt nước.
Tất cả thế lực lớn đều có tổng đàn đặt tại Thiên Hạ thành, mỗi thế lực cũng ẩn giấu nhân lực vô cùng sâu, điều này làm cho toàn bộ Thiên Hạ thành lúc nào cũng bao phủ một bức màn mờ mờ ảo ảo, thường xuyên có nhân vật cực mạnh ngang trời xuất thế, sau đó đánh một trận tạo thành danh tiếng.
Sở Mộ bỗng nhiên nổi tiếng quả thật là triệt để, chưa từng có một thế lực nào nhận ra Hồn Điện lại có một thanh niên cường đại như vậy. Hơn nữa người này còn chưa tới hai mươi tuổi đã có thực lực và can đảm hơn người, một nhân vật phong vân như Trầm Dịch Thành cũng phải cắn răng ăn quả đắng.
Trận phong ba bão táp này quét ngang Thiên Hạ thành tạo thành oanh động cực lớn, Đồng thời cái tên Hồn Điện - Sở Thần thường xuyên xuất hiện ở trên Phong Vân Bảng, vô số thanh niên đồng lứa trong lúc trà dư tửu hậu không ngừng nhắc tới. Ttựa như lúc ban đầu Sở Mộ đánh một trận vang vọng khắp Tây Giới vậy.
Nhưng mà Thiên Hạ thành rộng lớn hơn Tây Giới rất nhiều, chênh lệch hai bên tựa như đại dương mênh mông và dòng suối cạn. Sở Mộ bây giờ đã không còn là một tiểu tử vô danh ở Tây Giới nữa, mà là một thanh niên cường giả có thể ảnh hưởng tới đại cục trong Thiên Hạ thành.
"Sở Thần… Sở Thần… Sở Thần không phải là cái tên ngày đó đi chung với ta tới Hồn Điện hay sao?"
La Vực môn - Đỗ Xướng nghe được tin tức kia hai tròng mắt trợn trừng muốn lòi cả ra ngoài.
Đỗ Xướng nhớ là cách đây không lâu hắn đứng ở trước mặt người này nói khoác mình lợi hại như thế nào, hơn nữa còn có thái độ coi rẻ không thèm đặt đối phương vào mắt. Thế mà người đó lại đánh cho Trầm Dịch Thành thất bại thảm hại.
Trầm Dịch Thành là nhân vật nào? Chính là nhân vật mạnh hơn cả sư huynh Tương Chí, bản thân Tương Chí ở trước mặt Trầm Dịch Thành nhiều nhất chỉ là một gã tay sai. Vậy thì cái người có thể giải quyết Trầm Dịch Thành gọn gàng như thế sẽ là tồn tại như thế nào đây? Chỉ cần là người có một chút đầu óc sẽ cho ra kết quả ngay lập tức.
"Sư muội, sư muội. Ta cảm giác cái tên Sở Thần kia đối xử với ngươi không tệ, không phải là ngươi quen biết hai gã ca ca của hắn sao? Chúng ta bây giờ phải đi bái phỏng bọn họ."
Đỗ Xướng khẩn trương nói.
"Ta chỉ cảm thấy hắn có vẻ quen thuộc.”
Khi Tần Mộng Nhi nghe được tin tức cũng ngơ ngác đến xuất thần, nàng không nghĩ rằng trong lúc vô tình mình lại làm quen với một vị thanh niên cường giả như vậy.
"Đừng nhiều lời, nhanh đi… Nhân vật như thế ngay cả vị tiền bối lúc trước chúng ta tới Hồn Điện bái phỏng cũng phải cung kính, chúng ta có thể gặp được chính là vinh hạnh của chúng ta."
Đỗ Xướng vội vàng thúc giục.
Tần Mộng Nhi không thích những hành động trèo cao kiểu này, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi tới Hồn Điện bái phỏng một phen. Cho dù không thể nhìn thấy Sở Thần, nhưng có cơ hội hàn huyên với hai người Sở Hưng và Sở Trữ cũng tốt.
Trong Điện Đình – Nội bộ Hồn Điện.
"Thật sự không nghĩ tới, Tứ đệ, ngươi làm cho ca ca ta mở rộng tầm mắt nha! Biết không, trước đó không lâu ta và đại ca tìm mua linh vật tại sở giao dịch đã nghe đám người Thương Minh ca tụng Trầm Dịch Thành này, Trầm Dịch Thành nọ chói cả tai. Chúng ta vừa tới Thiên Hạ thành đâu có biết hắn là nhân vật phong vân, sau lại nghe thấy những người đó giảng thuật mới hiểu rõ một chút. Thì ra hắn là cường giả chỉ cần một khống cũng có thể đánh cho chúng ta răng rơi đầy đất. Dùng lời lẽ của bọn họ chính là ‘nếu được người như thế nhớ tên cũng là chuyện cực kỳ vinh quang’ !"
Sở Trữ ngửa cổ uống một ngụm rượu, bàn tay to vỗ vào vai Sở Mộ một phát thật mạnh, cười lên ha hả. Sau đó dùng ống tay áo lau khóe miệng tiếp tục nói:
"Không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại trực tiếp phế một hồn cái tên ‘gần thành thần’ của Thương Minh kia, thậm chí tên kia cúp đuôi chạy đi không dám ho một cái nào. Đây là chuyện tình đáng tự hào tới mức nào chứ? Sau này trở về gia tộc, ta không biết nên miêu tả sự cường đại của ngươi ra sao nữa rồi. Bởi vì ta cảm thấy bọn họ căn bản không biết Thiên Hạ thành là tồn tại như thế nào, ta chỉ có thể nói:
“Biết Tứ đệ của Sở gia chúng ta không? Không biết hả? Ta nói cho nghe, tại một địa phương gọi là Thiên hạ thành, mà bất kỳ thanh niên nào đi trên đường cũng có thể giẫm chết thanh niên tối cường ở nơi này, một tên tối cường trong đó có thể quét ngang cả địa vực lẫn địa giới chung quanh đây. Tiếp theo là tối cường trong khu vực trung tâm Thiên Hạ thành có thực lực tương đương với bá chủ Mê giới cấp tám, mà Tứ đệ Sở Mộ của ta đã đánh bại cái tên tối cường của tối cường đó. Ha ha ha !””
“Sở Trữ, ngươi nói cái gì mà dài như vậy?"
Sở Hưng trừng mắt liếc sang Sở Trữ, không biết sao ngày hôm nay hắn uống rượu vào nói nhiều vậy.
Sở Hưng giả vờ nghiêm trang khẽ ho một tiếng, nhưng thật ra Sở Hưng nghe Sở Trữ miêu tả như thế cũng vô cùng kích động, không có gì tự hào hơn huynh đệ của mình danh tiếng đại chấn trong địa phương cường giả tụ tập như Thiên Hạ thành.
Phải biết rằng, Sở Mộ xuất thân từ Sở gia, mà Sở Hưng Sở Trữ đã là người mạnh nhất trong gia tộc rồi. Sở Mộ bây giờ đã đạt tới độ cao cả gia tộc không thể nào hiểu nổi, nếu không phải hắn và Sở Trữ ra ngoài lịch lãm, hai người bọn họ căn bản không bao giờ biết được thế nào là cường giả chân chính.
"Sở Mộ, hai người chúng ta đã gia nhập Hồn Điện rồi, ha hả, bây giờ chỉ mới là danh hiệu cấp ba. Thế nhưng lấy thực lực của chúng ta cuối cùng giành lấy danh hiệu cấp sáu hẳn là không thành vấn đề, tranh thủ cố gắng một đoạn thời gian sẽ đạt được danh hiệu cấp bảy. Đến lúc đó xem như có một chút quyền lực tại Hồn Điện, gia tộc chúng ta cũng có thể được hưởng lợi ích nhiều hơn. Sau này không cần lo lắng đám phế vật Dương gia quấy rầy nữa, nói không chừng trong tương lai chúng ta sẽ có thể trở thành đại gia tộc quản lý cả một địa vực." Sở Hưng cười nói.
"Quy chế danh hiệu của Hồn Điện rất sâm nghiêm nhưng tuyệt đối công bình, chỉ cần người có thực lực sẽ có thể đạt được danh hiệu và chức vị tương ứng." Sở Mộ gật đầu nói.
"Sở Mộ, kế tiếp ngươi dự định làm gì, còn đại khái nửa năm là Thiên Hạ Quyết bắt đầu rồi." Sở Trữ mở miệng hỏi.
"Dự định giải quyết vấn đề Phong hệ Hồn sủng trước, sau đó tranh thủ tăng cường những Hồn sủng khác lên tới tám đoạn cao giai, ta sẽ tận lực cường hóa một con Hồn sủng đạt tới chín đoạn." Sở Mộ nói.
"Ức Dịch cũng giống như Thất Đồ Thánh Sủng, không phải là thứ có thể cung cấp vô hạn. Ta nghĩ Trầm Dịch Thành phải hao phí số tiền rất lớn mới mua được cấp tám Ức Dịch. Tiểu tử Diệp Hoàn Sinh kia vô cùng thức thời, thừa dịp Trầm Dịch Thành không chú ý liền trộm nó đi. Sau đó đưa cho ngươi bù nửa cái mạng, nửa cái mạng của tiểu tử Diệp Hoàn Sinh này đúng là rất đáng giá." Ly lão nhi cười nói.
Lúc này trong không gian giới chỉ của Sở Mộ đang có một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh. Nếu như sử dụng Ức Dịch thì Sở Mộ sẽ trực tiếp có được một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh làm Hồn sủng.
Sau khi chứng kiến Phược Phong Linh thể hiện ra năng lực khống chế Phong hệ cường đại, Sở Mộ lại càng khát vọng đối với Phược Phong Linh, xem như trước sau gì hắn cũng tìm cách bắt sống một con rồi.
Nhưng mà trời cao ban cho hắn một cái ân huệ quá lớn, có thể trực tiếp ký kết hồn ước với Phược Phong Linh trưởng thành sẽ giúp cho thực lực hắn nhảy vọt về chất.
Tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, một khi sở hữu đầu Phong hệ Hồn sủng này cũng tương đương với Sở Mộ có một con Hồn sủng đủ sức đối kháng chính diện Ma Quỷ Đằng của Trầm Dịch Thành, địa vị hắn tại bậc thang thứ hai sẽ bay lên nhanh chóng.
"Thiếu chủ, bây giờ đừng cao hứng quá sớm, mặc dù hồn niệm của ngươi rất mạnh, nhưng mà cấp tám Ức Dịch chỉ có tỷ lệ thành công khoảng ba mươi phần trăm. Không phải lần nào thiếu chủ cũng may mắn như vậy đâu !"
Ly lão nhi tạt một chậu nước lạnh vào mặt Sở Mộ vô cùng đúng lúc.
"Ba mươi phần trăm còn đỡ hơn không có."
Sở Mộ niềm tin bất diệt, hắn tin tưởng sẽ có thể thành công thu nhận con Hồn sủng này.
"Thiếu chủ đúng là lạc quan, vậy thì thiếu chủ nên điều chỉnh trạng thái cho tốt, khi nào tinh thần đầy đủ hãy dùng một con Hồn sủng đánh bại Phược Phong Linh, sau đó mới thử ký kết hồn ước với nó. Thật ra ta cảm thấy tỷ lệ thành công không lớn, Phược Phong Linh là Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, nhất là đạt tới tám đoạn cao giai, cho dù thanh tẩy linh hồn cũng rất khó tiếp nhận Hồn sủng sư.” Ly lão nhi nói.
"Không thử làm sao biết được." Sở Mộ nói.
"Nói cũng đúng, nhưng thiếu chủ không thể ôm hi vọng quá lớn, không thành công thì phóng sinh nó đi. Sau đó tiến vào Thánh vực bắt sống ấu sủng Phược Phong Linh sẽ tốt hơn." Ly lão nhi nói.
Ba ngày sau, tin tức Sở Mộ dẫn năm mươi gã thành viên Hồn Điện đại chiến với Trầm Dịch Thành lan truyền khắp Thiên Hạ thành. Lai lịch của thanh niên thần bí, Hồn Điện - Sở Thần trong lúc nhất thời trở thành tiêu điểm cho mọi người đàm luận.
Trầm Dịch Thành vốn là nhân vật phong vân tại Thiên Hạ thành, cường giả như hắn lại bị thất bại thảm hại, không thể nghi ngờ chính là tin tức động trời đối với hàng ngũ thanh niên đồng lứa.
Trước kia Sở Mộ đánh bại tuyển thủ mầm móng tại bậc thang thứ ba, Liệp sủng hội - Lạc Bành đã có chút danh tiếng rồi, chẳng qua là bậc thang thứ ba vẫn không đủ làm cho tất cả mọi người chú ý.
Mà sau chuyện này, cái tên Hồn Điện - Sở Thần biến thành cuồng phong thổi quét lãnh thổ mấy giới xung quanh Thiên Hạ thành, có thể nói già trẻ gái trai không ai không biết. Mọi người vội vàng suy đoán gã thanh niên thần bí của Hồn Điện này từ đâu chui ra, hay là do lão quái vật nào đó trong Hồn Điện âm thầm bồi dưỡng, trước giờ vẫn luôn ẩn giấu lai lịch tu luyện ở bên ngoài.
Cho đến khi Thiên Hạ Quyết sắp tới mới từ từ nổi lên mặt nước.
Tất cả thế lực lớn đều có tổng đàn đặt tại Thiên Hạ thành, mỗi thế lực cũng ẩn giấu nhân lực vô cùng sâu, điều này làm cho toàn bộ Thiên Hạ thành lúc nào cũng bao phủ một bức màn mờ mờ ảo ảo, thường xuyên có nhân vật cực mạnh ngang trời xuất thế, sau đó đánh một trận tạo thành danh tiếng.
Sở Mộ bỗng nhiên nổi tiếng quả thật là triệt để, chưa từng có một thế lực nào nhận ra Hồn Điện lại có một thanh niên cường đại như vậy. Hơn nữa người này còn chưa tới hai mươi tuổi đã có thực lực và can đảm hơn người, một nhân vật phong vân như Trầm Dịch Thành cũng phải cắn răng ăn quả đắng.
Trận phong ba bão táp này quét ngang Thiên Hạ thành tạo thành oanh động cực lớn, Đồng thời cái tên Hồn Điện - Sở Thần thường xuyên xuất hiện ở trên Phong Vân Bảng, vô số thanh niên đồng lứa trong lúc trà dư tửu hậu không ngừng nhắc tới. Ttựa như lúc ban đầu Sở Mộ đánh một trận vang vọng khắp Tây Giới vậy.
Nhưng mà Thiên Hạ thành rộng lớn hơn Tây Giới rất nhiều, chênh lệch hai bên tựa như đại dương mênh mông và dòng suối cạn. Sở Mộ bây giờ đã không còn là một tiểu tử vô danh ở Tây Giới nữa, mà là một thanh niên cường giả có thể ảnh hưởng tới đại cục trong Thiên Hạ thành.
"Sở Thần… Sở Thần… Sở Thần không phải là cái tên ngày đó đi chung với ta tới Hồn Điện hay sao?"
La Vực môn - Đỗ Xướng nghe được tin tức kia hai tròng mắt trợn trừng muốn lòi cả ra ngoài.
Đỗ Xướng nhớ là cách đây không lâu hắn đứng ở trước mặt người này nói khoác mình lợi hại như thế nào, hơn nữa còn có thái độ coi rẻ không thèm đặt đối phương vào mắt. Thế mà người đó lại đánh cho Trầm Dịch Thành thất bại thảm hại.
Trầm Dịch Thành là nhân vật nào? Chính là nhân vật mạnh hơn cả sư huynh Tương Chí, bản thân Tương Chí ở trước mặt Trầm Dịch Thành nhiều nhất chỉ là một gã tay sai. Vậy thì cái người có thể giải quyết Trầm Dịch Thành gọn gàng như thế sẽ là tồn tại như thế nào đây? Chỉ cần là người có một chút đầu óc sẽ cho ra kết quả ngay lập tức.
"Sư muội, sư muội. Ta cảm giác cái tên Sở Thần kia đối xử với ngươi không tệ, không phải là ngươi quen biết hai gã ca ca của hắn sao? Chúng ta bây giờ phải đi bái phỏng bọn họ."
Đỗ Xướng khẩn trương nói.
"Ta chỉ cảm thấy hắn có vẻ quen thuộc.”
Khi Tần Mộng Nhi nghe được tin tức cũng ngơ ngác đến xuất thần, nàng không nghĩ rằng trong lúc vô tình mình lại làm quen với một vị thanh niên cường giả như vậy.
"Đừng nhiều lời, nhanh đi… Nhân vật như thế ngay cả vị tiền bối lúc trước chúng ta tới Hồn Điện bái phỏng cũng phải cung kính, chúng ta có thể gặp được chính là vinh hạnh của chúng ta."
Đỗ Xướng vội vàng thúc giục.
Tần Mộng Nhi không thích những hành động trèo cao kiểu này, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi tới Hồn Điện bái phỏng một phen. Cho dù không thể nhìn thấy Sở Thần, nhưng có cơ hội hàn huyên với hai người Sở Hưng và Sở Trữ cũng tốt.
Trong Điện Đình – Nội bộ Hồn Điện.
"Thật sự không nghĩ tới, Tứ đệ, ngươi làm cho ca ca ta mở rộng tầm mắt nha! Biết không, trước đó không lâu ta và đại ca tìm mua linh vật tại sở giao dịch đã nghe đám người Thương Minh ca tụng Trầm Dịch Thành này, Trầm Dịch Thành nọ chói cả tai. Chúng ta vừa tới Thiên Hạ thành đâu có biết hắn là nhân vật phong vân, sau lại nghe thấy những người đó giảng thuật mới hiểu rõ một chút. Thì ra hắn là cường giả chỉ cần một khống cũng có thể đánh cho chúng ta răng rơi đầy đất. Dùng lời lẽ của bọn họ chính là ‘nếu được người như thế nhớ tên cũng là chuyện cực kỳ vinh quang’ !"
Sở Trữ ngửa cổ uống một ngụm rượu, bàn tay to vỗ vào vai Sở Mộ một phát thật mạnh, cười lên ha hả. Sau đó dùng ống tay áo lau khóe miệng tiếp tục nói:
"Không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại trực tiếp phế một hồn cái tên ‘gần thành thần’ của Thương Minh kia, thậm chí tên kia cúp đuôi chạy đi không dám ho một cái nào. Đây là chuyện tình đáng tự hào tới mức nào chứ? Sau này trở về gia tộc, ta không biết nên miêu tả sự cường đại của ngươi ra sao nữa rồi. Bởi vì ta cảm thấy bọn họ căn bản không biết Thiên Hạ thành là tồn tại như thế nào, ta chỉ có thể nói:
“Biết Tứ đệ của Sở gia chúng ta không? Không biết hả? Ta nói cho nghe, tại một địa phương gọi là Thiên hạ thành, mà bất kỳ thanh niên nào đi trên đường cũng có thể giẫm chết thanh niên tối cường ở nơi này, một tên tối cường trong đó có thể quét ngang cả địa vực lẫn địa giới chung quanh đây. Tiếp theo là tối cường trong khu vực trung tâm Thiên Hạ thành có thực lực tương đương với bá chủ Mê giới cấp tám, mà Tứ đệ Sở Mộ của ta đã đánh bại cái tên tối cường của tối cường đó. Ha ha ha !””
“Sở Trữ, ngươi nói cái gì mà dài như vậy?"
Sở Hưng trừng mắt liếc sang Sở Trữ, không biết sao ngày hôm nay hắn uống rượu vào nói nhiều vậy.
Sở Hưng giả vờ nghiêm trang khẽ ho một tiếng, nhưng thật ra Sở Hưng nghe Sở Trữ miêu tả như thế cũng vô cùng kích động, không có gì tự hào hơn huynh đệ của mình danh tiếng đại chấn trong địa phương cường giả tụ tập như Thiên Hạ thành.
Phải biết rằng, Sở Mộ xuất thân từ Sở gia, mà Sở Hưng Sở Trữ đã là người mạnh nhất trong gia tộc rồi. Sở Mộ bây giờ đã đạt tới độ cao cả gia tộc không thể nào hiểu nổi, nếu không phải hắn và Sở Trữ ra ngoài lịch lãm, hai người bọn họ căn bản không bao giờ biết được thế nào là cường giả chân chính.
"Sở Mộ, hai người chúng ta đã gia nhập Hồn Điện rồi, ha hả, bây giờ chỉ mới là danh hiệu cấp ba. Thế nhưng lấy thực lực của chúng ta cuối cùng giành lấy danh hiệu cấp sáu hẳn là không thành vấn đề, tranh thủ cố gắng một đoạn thời gian sẽ đạt được danh hiệu cấp bảy. Đến lúc đó xem như có một chút quyền lực tại Hồn Điện, gia tộc chúng ta cũng có thể được hưởng lợi ích nhiều hơn. Sau này không cần lo lắng đám phế vật Dương gia quấy rầy nữa, nói không chừng trong tương lai chúng ta sẽ có thể trở thành đại gia tộc quản lý cả một địa vực." Sở Hưng cười nói.
"Quy chế danh hiệu của Hồn Điện rất sâm nghiêm nhưng tuyệt đối công bình, chỉ cần người có thực lực sẽ có thể đạt được danh hiệu và chức vị tương ứng." Sở Mộ gật đầu nói.
"Sở Mộ, kế tiếp ngươi dự định làm gì, còn đại khái nửa năm là Thiên Hạ Quyết bắt đầu rồi." Sở Trữ mở miệng hỏi.
"Dự định giải quyết vấn đề Phong hệ Hồn sủng trước, sau đó tranh thủ tăng cường những Hồn sủng khác lên tới tám đoạn cao giai, ta sẽ tận lực cường hóa một con Hồn sủng đạt tới chín đoạn." Sở Mộ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.