Quyển 2 - Chương 454: Trận chiến nảy lửa (thượng,hạ)
Ngư Thiên Không
08/06/2013
Từ mọi người phản ứng đã có thể nhìn ra được Tương Chí thuộc về hạng người không bao giờ xuất hiện trong những trường hợp bình thường, nhân vật như thế thường thường sẽ đứng ở vị trí trung tâm của các thế lực lớn. Những kẻ không có dũng khí đột phá cảnh chỉ có thể đứng ở xa nhìn tới hắn, trong lòng sẽ có cảm giác hâm mộ thực lực siêu quần và quyền lực hơn người mà thôi.
Bây giờ rốt cuộc đã xuất hiện một cường giả chân chính.
Tương Chí đã quen với tình cảnh trở thành trung tâm chú ý, rất tự nhiên niệm chú ngữ triệu hồi ra Dực hệ Hồn sủng, sau đó nhảy lên trên lưng Hồn sủng bay tới Vong Giới môn.
"Cái tên Thủ cảnh giả ma quỷ kia rốt cuộc kết thúc rồi.”
"Tương Chí là thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai, coi như là Sở Thần kiêu ngạo cũng sẽ cho đi."
Ở trong mắt mọi người thì thực lực Hồn Điện Sở Thần quá mức cường hãn, chỉ có thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai mới có năng lực ép hắn xuống. Trận chiến kế tiếp sẽ không còn chênh lệch thực lực xa như vậy nữa, mà là một trận tỷ thí chân chính giữa hai thanh niên tối cường với nhau.
Ánh mắt Sở Mộ hờ hững nhìn tới La Vực môn Tương Chí đang chậm rãi bay tới.
Mặc dù Tương Chí là nanh vuốt của Trầm Dịch Thành, nhưng thực lực của hắn đúng là rất mạnh, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu tối cường trong bậc thang thứ hai. Một Hồn sủng sư địa vị cao như vậy chắc chắn là có chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Sở Mộ không thể nào chiến thắng dễ dàng như mấy trận trước.
Dực hệ Hồn sủng nhẹ nhàng bay đến gần vị trí cây cầu đá của Vong Giới môn. Tương Chí đứng ở trên người Dực hệ Hồn sủng trực tiếp đối mặt với Sở Mộ.
"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Hồn Điện Sở Thần, nếu như lần trước Trầm Dịch Thành không bị yếu thế, có lẽ chúng ta đã có một trận chiến oanh liệt."
Tương Chí lạnh nhạt nói với Sở Mộ, giọng nói vô cùng bằng phẳng:
"Mới đầu ta nghĩ rằng ngươi chỉ là một tiểu tử thích nổi trội tại bậc thang thứ ba, bây giờ nhìn lại ngươi vẫn còn che giấu thực lực. Nhưng như vậy cũng tốt, nếu không quá trình ta đột phá cảnh sẽ mất vui rồi."
Nghe Tương Chí nói lời này, Sở Mộ cảm thấy hình như Tương Chí không có ý lăn lộn với phe Trầm Dịch Thành quá sâu.
Trước đó Sở Mộ nhận được tin tức Tương Chí chẳng qua là một thủ hạ của Trầm Dịch Thành, nhưng không có nằm trong phạm vi có thể uy hiếp tới mình. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ mơ hồ cảm giác được cái gã Tương Chí này không có đơn giản như mình nghĩ. Từ ánh mắt và khí thế phát ra trên người hắn, ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy lực áp bách rất lớn.
“Thực lực Tương Chí ngang ngửa với ta, Sở Thần đối phó hơi khó khăn nhưng không có vấn đề gì lớn. Cái tên kia bày đặt ra vẻ ta đây lợi hại, đúng là buồn cười mà."
Hồn Điện Triển Hoành thấy thái độ Tương Chí không vừa mắt nên khinh thường nói một câu.
Triển Hoành đã hoàn thành khiêu chiến đột phá cảnh của mình, nghe nói Sở Thần thủ cảnh bên phía Nam Thành nửa ngày không có một ai thông qua, cho nên cố ý đi tới quan sát.
Không chỉ có Hồn Điện Triển Hoành, những người đã kết thúc nhiệm vụ đột phá cảnh ngày hôm nay cũng vội vàng chạy đến nơi này tham gia náo nhiệt. Hiển nhiên là bọn họ muốn nhìn xem Hồn Điện Sở Thần gần đây danh tiếng đại chấn có thể phá vỡ kỳ tích Thiên Hạ Quyết, cả ngày không cho một người thông qua hay không.
Đứng bên cạnh Triển Hoành là một nam tử, chính là người thanh niên lúc trước chờ đợi Sở Mộ ở đại sảnh Liệu thương điện. Mặc khí chất hắn bình thường nhưng đứng chung một chỗ với Triển Hoành ngược lại thu hút rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ.
Trên thực tế Triển Hoành cực kỳ kính sợ gã nam tử này.
Bởi vì trong hàng ngũ thành viên bậc thang thứ hai của Hồn Điện cơ hồ không có người nào có thể kiên trì năm phút trong tay người này, bao gồm Thượng Hằng, Triệu Phong cùng với bản thân hắn đều là như thế.
Bởi vì hắn chính là thiếu chủ thứ tám Hồn Điện - Phương Trạch, là một cường giả thực lực biến thái lại ẩn giấu sâu vô cùng, tổng quát lại là rất khó dùng từ ngữ để hình dung người này.
"Triển Hoành, ngươi không nên coi thường La Vực môn Tương Chí."
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch híp mắt lại nhìn tới chiến trường, chậm rãi nói.
"Thiếu chủ, xin chỉ giáo? Hắn chẳng qua là một chó săn của Trầm Dịch Thành mà thôi, có gì hơn người chứ?"
Triển Hoành ngạc nhiên hỏi lại.
Trước kia Sở Mộ và Trầm Dịch Thành chiến đấu đều nằm trong tầm mắt của Triển Hoành. Ngày hôm đó Triển Hoành từng đấu với Tương Chí một trận, mặc dù hắn là thanh niên tối cường của La Vực môn, nhưng mà Triển Hoành không có đặt hắn vào trong mắt. Bởi vì khi đó Tương Chí triệu hoán mấy con Hồn sủng quả thật là không ra hình dáng gì.
"Chỉ có cái đồ ngu xuẩn như Trầm Dịch Thành mới tin tưởng La Vực môn Tương Chí là hạng người cho hắn tùy ý định đoạt. Ta có thể khẳng định ban đầu ngươi giao thủ với hắn ở Đông Nhai, hắn không có triệu hoán một con chủ sủng."
Phương Trạch mỉm cười nhàn nhạt, giọng nói vô cùng quyết đoán.
"Hắn triệu hoán đều là tám đoạn chín giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, hẳn là chủ sủng mới đúng."
Triển Hoành vẫn không tin tưởng chuyện này lắm.
Phương Trạch cười cười lắc đầu.
"Nếu như ngài nói là sự thật, vậy thì cái tên Tương Chí này ẩn giấu cũng quá sâu đi?"
Triển Hoành cực kỳ kinh ngạc vì kết luận này.
Ngay khi Triển Hoành đang muốn hỏi kỹ thì bên trong đám người bỗng nhiên phát ra từng trận thổn thức.
Triển Hoành ngẩn người ra, vội vàng buông thả hồn niệm của mình ra phạm vi xa hơn, tập trung quan sát phía chiến trường Vong Giới môn.
Nhưng mà ở thời điểm Triển Hoành thấy rõ ràng tình huốn, trên mặt hắn lộ nét kinh hãi càng sâu.
Lúc này trên chiến trường rõ ràng đã xuất hiện một con chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú, từ nồng độ Huyết Vụ (sương máu) tràn ngập khu vực có thể nhìn ra được đó là một con Huyết Dực Tam Mâu Thú có đẳng cấp chiến lực đạt tới trình độ trung đẳng cấp quân chủ.
"Chín đoạn hai giai - trung đẳng cấp quân chủ a...aa !"
"Không hổ danh là thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai, chỉ một con Hồn sủng này đã là tồn tại cực mạnh rồi, tùy tiện thi triển kỹ năng sẽ đạt tới uy lực cấp chín."
"Hồn Điện Sở Thần không thể nào xưng bá trong hàng ngũ bậc thang thứ hai, bởi vì bên trong đó khẳng định còn có người mạnh hơn. Bây giờ Tương Chí đã triệu hồi ra chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ, cho dù Phong hệ Hồn sủng của Sở Thần thực lực tương đối mạnh nhưng mà nó chiến đấu nửa ngày rồi, khẳng định không còn bao nhiêu thể lực. Sở Thần sẽ gọi ra Hồn sủng nào khác chống lại Huyết Dực Tam Mâu Thú? Chẳng lẽ là chiến thú Mặc Dã không ngừng Đoạn Chi Trọng Sinh?"
"Gọi chiến thú Mặc Dã ra chiến đấu thì thế nào? Chẳng qua là trì hoãn thời gian thôi, cuối cùng vẫn phải thất bại."
Nhìn thấy Tương Chí triệu hồi ra chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú, đám người vốn thoái lòng nản chí rốt cuộc bắt được cơ hội, lập tức nâng cao tinh thần tiến hành bình luận. Tất cả mọi người đều muốn biết Hồn Điện Sở Thần và Tương Chí tối cường bậc thang thứ hai ai mạnh hơn ai, bởi vì đây là một trận tỷ thí nằm ngoài tầm với của bọn họ.
Trong đám người không ngừng vang lên tiếng động nghị luận xôn xao, thậm chí Đỗ Xướng còn nở nụ cười rất kỳ quái.
Hiện tại Đỗ Xướng đang khoe khoang sư huynh Tương Chí của mình lợi hại như thế nào, luôn luôn lôi kéo cái tên Trầm Dịch Thành nhân vật phong vân ra ngoài dùng để diễn tả địa vị và thực lực của sư huynh Tương Chí.
Nhưng trên thực tế, bên trong La Vực môn vẫn có một số ít người biết Tương Chí tuyệt đối không có đơn giản như biểu hiện bên ngoài.
"Đây chỉ là bề nổi hắn muốn lộ ra ngoài thôi, mấy tên ngu ngốc này không biết cường giả Thiên Hạ thành đến tột cùng đạt đến cảnh giới gì, một con chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ không tính là gì cả."
Đỗ Xướng liên tục cười nhạo.
Còn chưa bắt đầu nhưng không khí chiến đấu hết sức căng thẳng, Tương Chí - Huyết Dực Tam Mâu Thú thả ra Huyết Vụ bao phủ một khu vực lớn, làm cho Sở Mộ không thể thấy rõ thân ảnh của nó.
Huyết Dực Tam Mâu Thú nhanh chóng vỗ cánh tạo thành lĩnh vực đặc thù vây quanh thân thể, ở trong lĩnh vực này tốc độ phi hành của nó sẽ gia tăng gấp đôi, Phược Phong Linh vốn đã chiến đấu mỏi mệt ngược lại chậm mất nửa nhịp.
Phược Phong Linh đã chiến đấu gần nửa ngày, mặc dù không có xuất hiện cao thủ chân chính nhưng mà buông thả kỹ năng liên tục cũng tiêu hao rất nhiều thể lực.
"Tinh !”
Tính cách Phược Phong Linh cực kỳ quật cường, đối mặt Huyết Dực Tam Mâu Thú tỏa ra khí thế bức người ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sục sôi, nhanh chóng bay lên không trung đại chiến với Huyết Dực Tam Mâu Thú.
Lực lượng cuồng bạo màu đỏ và Độn Phong đen nhánh giống như hai con quái vật hung mãnh không ngừng va chạm lẫn nhau, không gian chung quanh liên tục chấn động theo quá trình hai luồng năng lượng xung kích. Khu vực Kính Kiếm sơn lần lượt chấn động ầm ầm, gió lớn điên cuồng càn quét ra xa.
"Thì ra là Phược Phong Linh một trong Thất Đồ Thánh Thú của Hồn Điện, mới chút ít tuổi đã có được một con chín đoạn ba giai Phược Phong Linh thật sự là đáng kinh ngạc, mọi người đã xem thường ngươi rồi."
Trong lúc phát sinh chiến đấu, Tương Chí rốt cuộc thấy rõ hình dạng Phong hệ Hồn sủng của Sở Mộ.
Phược Phong Linh có thể trở thành Thất Đồ Thánh Thú là vì năng lực khống chế Phong hệ cường đại và tốc độ sánh ngang Yêu Linh. Trong hàng ngũ bậc thang thứ nhất cũng vô cùng hiếm thấy, lúc trước Tương Chí vẫn luôn phỏng đoán Hồn Điện Sở Thần gọi ra con Hồn sủng gì lại có chiến lực kinh khủng như thế, bây giờ cuối cùng đã thấy rõ mới kinh ngạc kêu lên.
Phược Phong Linh có phong cách chiến đấu cực kỳ bá đạo, trong quá trình va chạm với Huyết Dực Tam Mâu Thú lực chiến đấu toàn thịnh không hề rơi xuống hạ phong. Nó không ngừng buông thả lực lượng Độn Phong tạo thành phòng tuyến vững chắc chung quanh mình, dứt khoát không cho Huyết Dực Tam Mâu Thú có cơ hội đến gần.
Dĩ nhiên thể lực Phược Phong Linh vẫn có hạn, Sở Mộ biết nếu tiêu hao dông dài Phược Phong Linh sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, cho nên hắn quyết định niệm chú ngữ.
Đồ án hồn ước màu xanh lượn lờ chung quanh thân thể Sở Mộ, một đám rễ cây từ từ men theo hai cánh tay kéo dài xuống, bắt đầu xâm nhập đâm sâu dưới lòng đất.
Lực lượng Nhiên Mộc tụ tập lại một chỗ nhanh chóng biến thành Nhiên Mộc khải giáp, thân thể Ma Thụ chiến sĩ từ từ xuất hiện ở bên trong khải giáp, toàn bộ rễ cây lan tỏa ra bốn phía chiếm cứ khu vực gần trăm thước.
"Hình như là Ma Thụ chiến sĩ, đây chính là Mộc hệ Hồn sủng có kỹ năng Huyết Dịch Duyện Hấp cường đại, trong quần chiến luôn chiếm ưu thế cực lớn."
Đám người ở nơi xa lập tức dùng hồn niệm quan sát, miễn cưỡng có thể thấy rõ Sở Mộ triệu hồi ra loại Hồn sủng gì.
Ma Thụ chiến sĩ biểu hiện trong trận đấu thú khiến cho mấy vạn người liên tục kinh hãi, trong ký ức hãy còn mới mẻ. Lần này Sở Mộ triệu hồi nó ra chiến đấu, mọi người đã đoán được cái tên Thủ cảnh giả này cũng không muốn buông tha Tương Chí.
"Chín đoạn trung đẳng quân chủ, tại sao thực lực Ma Thụ chiến sĩ tăng cường nhanh như vậy?"
Tương Chí nhìn thấy Ma Thụ chiến sĩ xuất hiện, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Ban đầu Tương Chí thấy Sở Mộ đấu thú gọi Ma Thụ chiến sĩ ra tiến hành quần chiến đúng là mạnh mẽ vô cùng, nhưng chưa thể làm cho hắn lưu tâm nhiều lắm. Hiện tại chỉ mới qua vài ngày, không ngờ đầu Ma Thụ chiến sĩ này tăng cường thực lực lên tới hai cấp bậc, tốc độ trưởng thành hình như hơi nhanh quá thì phải?
"A ~!"
Đây là trận chiến đầu tiên kể từ khi Ma Thụ chiến sĩ lột xác đến chín đoạn, nó chậm rãi lắc lư thân thể, khởi động hai tay, cặp mắt đỏ ngầu lăng lệ khóa chặt Huyết Dực Tam Mâu Thú ở giữa không trung. Sau khi hét lên một tiếng, hai cái cánh tay lập tức vươn thẳng lên bầu trời.
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ có thể duỗi dài vô hạn, thoáng cái đã đạt đến vài trăm thước giống như hai sợi dây xích đánh tới Huyết Dực Tam Mâu Thú.
Huyết Dực Tam Mâu Thú phản ứng rất nhanh, thân thể khẽ nghiêng sang một bên tránh né cánh tay Ma Thụ chiến sĩ côngkích.
"Nảy sinh !"
Ma Thụ chiến sĩ thi triển kỹ năng Quán Chi không có đơn giản như vậy, khi Huyết Dực Tam Mâu Thú né sang một bên, cánh tay nó lập tức sinh trưởng vô số cành nhánh mềm dẻo quấn tới thân thể đối phương.
Hai cánh Huyết Dực Tam Mâu Thú biến thành lưỡi đao, thân thể lập tức xoay tròn điên cuồng tàn phá rễ cây quấn quanh, chẳng qua là tốc độ Ma Thụ chiến sĩ sinh trưởng dây leo quá nhanh. Huyết Dực Tam Mâu Thú không có cách nào chém đứt toàn bộ, chỉ lát sau hai chân nó đã bị rễ cây và dây leo quấn chặt.
"Lạc Chùy."
Ngay sau đó hai cánh tay Ma Thụ chiến sĩ mạnh mẽ hợp lại, dựa vào man lực hung hăng đập xuống đầu Huyết Dực Tam Mâu Thú.
"Hình như thực lực Ma Thụ chiến sĩ của Sở Thần tăng cường rất lớn, bằng không tại sao chế phục chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú nhanh như vậy."
"Khẳng định cũng đã đạt đến chín đoạn."
Đám người đứng ở nơi xa đang xem cuộc chiến đã phát hiện Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ biến hóa khác thường.
Diệp Hoàn Sinh ở trên tường thành nhìn thấy Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ đã đạt tới trình độ chín đoạn một giai - trung đẳng cấp quân chủ cũng âm thầm kinh hãi. Cái tên Sở Mộ này quả nhiên là bí quá hoá liều, không ngờ lại có thể làm cho Hồn sủng tăng trưởng thực lực nhanh như vậy. Thậm chí Ma Thụ chiến sĩ đã tăng lên tới cấp độ này rồi, nói như vậy chiến lực của Sở Mộ hiện tại hoàn toàn có tư cách tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai.
Vùng trung tâm chiến trường, Tương Chí nhíu mày khẩn trương đánh giá tình hình chiến đấu, hắn thấy tình huống không ổn vội vàng niệm chú ngữ.
Chung quanh thân thể Tương Chí bỗng nhiên xuất hiện một luồng hỏa diễm đỏ như máu, ngọn lửa này nhanh chóng huyễn hóa thành thân thể đỏ rực, trong suốt. Ngay cả mặt đất gần đó cũng bị hỏa diễm thiêu đốt bốc mùi khét lẹt.
Tương Chí đang triệu hoán chính là một con Huyết Viêm Tinh Linh, sau khi Huyết Viêm Tinh Linh xuất hiện không cần hao phí thời gian niệm chú ngữ, nó chỉ thẳng tay tới trước nhanh chóng bắn ra hai luồng hỏa diễm cực nóng đánh tới khu vực Quán Chi nảy sinh của Ma Thụ chiến sĩ.
Huyết Viêm có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ không muốn Ma Thụ chiến sĩ bị thương qua sớm, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ thu hồi cánh tay trở lại.
Sau khi Ma Thụ chiến sĩ thu tay lại, Huyết Dực Tam Mâu Thú vốn bị quấn chặt cũng mất thăng bằng xoay vòng vòng rồi rơi thẳng xuống đất, lực xung kích mạnh mẽ hất tung một mảng lớn bụi đất mù mịt che kín tầm mắt mọi người.
Thế nhưng, thân thể Huyết Dực Tam Mâu Thú cực kỳ cường tráng, ngay sau đó lập tức đứng dậy nhìn qua không có bị thương chút nào.
"Đúng là không nghĩ tới, không ngờ ngươi có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ."
Tương Chí không có lưu ý Huyết Dực Tam Mâu Thú tương đối chật vật, trên mặt hiện lên một nụ cười bình tĩnh.
Bởi vì bên cạnh Tương Chí là Huyết Viêm Tinh Linh cường hãn chí cực, lực lượng Huyết Viêm bá đạo không ngừng xung đột với cuồng phong phát ra hơi nóng kinh khủng.
Tương Chí triệu hoán Huyết Viêm Tinh Linh cũng có thực lực chín đoạn một giai, hơn nữa từ khí thế của nó là biết ngay chiến lực tiếp cận trung đẳng cấp quân chủ.
Thực lực Ma Thụ chiến sĩ mạnh hơn Huyết Viêm Tinh Linh một cấp bậc, chẳng qua là thuộc tính tương khắc nên không chiếm cứ ưu thế gì lớn. Nếu như không có nắm chắc chiến cuộc, Ma Thụ chiến sĩ rất có thể sẽ rơi vào thế hạ phong, chỉ có tác dụng miễn cưỡng kéo dài thời gian.
"Ta không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp triệu hồi ra tất cả Hồn sủng mạnh nhất của ngươi đi."
Tương Chí nhếch miệng cười khẩy, nhanh chóng niệm chú ngữ tiến hành song triệu hoán.
Hai bên người Tương Chí xuất hiện hai đạo đồ án triệu hoán, sau đó hai con Hồn sủng tản ra khí tức mạnh mẽ dần dần hiện lên.
Bây giờ rốt cuộc đã xuất hiện một cường giả chân chính.
Tương Chí đã quen với tình cảnh trở thành trung tâm chú ý, rất tự nhiên niệm chú ngữ triệu hồi ra Dực hệ Hồn sủng, sau đó nhảy lên trên lưng Hồn sủng bay tới Vong Giới môn.
"Cái tên Thủ cảnh giả ma quỷ kia rốt cuộc kết thúc rồi.”
"Tương Chí là thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai, coi như là Sở Thần kiêu ngạo cũng sẽ cho đi."
Ở trong mắt mọi người thì thực lực Hồn Điện Sở Thần quá mức cường hãn, chỉ có thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai mới có năng lực ép hắn xuống. Trận chiến kế tiếp sẽ không còn chênh lệch thực lực xa như vậy nữa, mà là một trận tỷ thí chân chính giữa hai thanh niên tối cường với nhau.
Ánh mắt Sở Mộ hờ hững nhìn tới La Vực môn Tương Chí đang chậm rãi bay tới.
Mặc dù Tương Chí là nanh vuốt của Trầm Dịch Thành, nhưng thực lực của hắn đúng là rất mạnh, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu tối cường trong bậc thang thứ hai. Một Hồn sủng sư địa vị cao như vậy chắc chắn là có chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Sở Mộ không thể nào chiến thắng dễ dàng như mấy trận trước.
Dực hệ Hồn sủng nhẹ nhàng bay đến gần vị trí cây cầu đá của Vong Giới môn. Tương Chí đứng ở trên người Dực hệ Hồn sủng trực tiếp đối mặt với Sở Mộ.
"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Hồn Điện Sở Thần, nếu như lần trước Trầm Dịch Thành không bị yếu thế, có lẽ chúng ta đã có một trận chiến oanh liệt."
Tương Chí lạnh nhạt nói với Sở Mộ, giọng nói vô cùng bằng phẳng:
"Mới đầu ta nghĩ rằng ngươi chỉ là một tiểu tử thích nổi trội tại bậc thang thứ ba, bây giờ nhìn lại ngươi vẫn còn che giấu thực lực. Nhưng như vậy cũng tốt, nếu không quá trình ta đột phá cảnh sẽ mất vui rồi."
Nghe Tương Chí nói lời này, Sở Mộ cảm thấy hình như Tương Chí không có ý lăn lộn với phe Trầm Dịch Thành quá sâu.
Trước đó Sở Mộ nhận được tin tức Tương Chí chẳng qua là một thủ hạ của Trầm Dịch Thành, nhưng không có nằm trong phạm vi có thể uy hiếp tới mình. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ mơ hồ cảm giác được cái gã Tương Chí này không có đơn giản như mình nghĩ. Từ ánh mắt và khí thế phát ra trên người hắn, ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy lực áp bách rất lớn.
“Thực lực Tương Chí ngang ngửa với ta, Sở Thần đối phó hơi khó khăn nhưng không có vấn đề gì lớn. Cái tên kia bày đặt ra vẻ ta đây lợi hại, đúng là buồn cười mà."
Hồn Điện Triển Hoành thấy thái độ Tương Chí không vừa mắt nên khinh thường nói một câu.
Triển Hoành đã hoàn thành khiêu chiến đột phá cảnh của mình, nghe nói Sở Thần thủ cảnh bên phía Nam Thành nửa ngày không có một ai thông qua, cho nên cố ý đi tới quan sát.
Không chỉ có Hồn Điện Triển Hoành, những người đã kết thúc nhiệm vụ đột phá cảnh ngày hôm nay cũng vội vàng chạy đến nơi này tham gia náo nhiệt. Hiển nhiên là bọn họ muốn nhìn xem Hồn Điện Sở Thần gần đây danh tiếng đại chấn có thể phá vỡ kỳ tích Thiên Hạ Quyết, cả ngày không cho một người thông qua hay không.
Đứng bên cạnh Triển Hoành là một nam tử, chính là người thanh niên lúc trước chờ đợi Sở Mộ ở đại sảnh Liệu thương điện. Mặc khí chất hắn bình thường nhưng đứng chung một chỗ với Triển Hoành ngược lại thu hút rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ.
Trên thực tế Triển Hoành cực kỳ kính sợ gã nam tử này.
Bởi vì trong hàng ngũ thành viên bậc thang thứ hai của Hồn Điện cơ hồ không có người nào có thể kiên trì năm phút trong tay người này, bao gồm Thượng Hằng, Triệu Phong cùng với bản thân hắn đều là như thế.
Bởi vì hắn chính là thiếu chủ thứ tám Hồn Điện - Phương Trạch, là một cường giả thực lực biến thái lại ẩn giấu sâu vô cùng, tổng quát lại là rất khó dùng từ ngữ để hình dung người này.
"Triển Hoành, ngươi không nên coi thường La Vực môn Tương Chí."
Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch híp mắt lại nhìn tới chiến trường, chậm rãi nói.
"Thiếu chủ, xin chỉ giáo? Hắn chẳng qua là một chó săn của Trầm Dịch Thành mà thôi, có gì hơn người chứ?"
Triển Hoành ngạc nhiên hỏi lại.
Trước kia Sở Mộ và Trầm Dịch Thành chiến đấu đều nằm trong tầm mắt của Triển Hoành. Ngày hôm đó Triển Hoành từng đấu với Tương Chí một trận, mặc dù hắn là thanh niên tối cường của La Vực môn, nhưng mà Triển Hoành không có đặt hắn vào trong mắt. Bởi vì khi đó Tương Chí triệu hoán mấy con Hồn sủng quả thật là không ra hình dáng gì.
"Chỉ có cái đồ ngu xuẩn như Trầm Dịch Thành mới tin tưởng La Vực môn Tương Chí là hạng người cho hắn tùy ý định đoạt. Ta có thể khẳng định ban đầu ngươi giao thủ với hắn ở Đông Nhai, hắn không có triệu hoán một con chủ sủng."
Phương Trạch mỉm cười nhàn nhạt, giọng nói vô cùng quyết đoán.
"Hắn triệu hoán đều là tám đoạn chín giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, hẳn là chủ sủng mới đúng."
Triển Hoành vẫn không tin tưởng chuyện này lắm.
Phương Trạch cười cười lắc đầu.
"Nếu như ngài nói là sự thật, vậy thì cái tên Tương Chí này ẩn giấu cũng quá sâu đi?"
Triển Hoành cực kỳ kinh ngạc vì kết luận này.
Ngay khi Triển Hoành đang muốn hỏi kỹ thì bên trong đám người bỗng nhiên phát ra từng trận thổn thức.
Triển Hoành ngẩn người ra, vội vàng buông thả hồn niệm của mình ra phạm vi xa hơn, tập trung quan sát phía chiến trường Vong Giới môn.
Nhưng mà ở thời điểm Triển Hoành thấy rõ ràng tình huốn, trên mặt hắn lộ nét kinh hãi càng sâu.
Lúc này trên chiến trường rõ ràng đã xuất hiện một con chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú, từ nồng độ Huyết Vụ (sương máu) tràn ngập khu vực có thể nhìn ra được đó là một con Huyết Dực Tam Mâu Thú có đẳng cấp chiến lực đạt tới trình độ trung đẳng cấp quân chủ.
"Chín đoạn hai giai - trung đẳng cấp quân chủ a...aa !"
"Không hổ danh là thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai, chỉ một con Hồn sủng này đã là tồn tại cực mạnh rồi, tùy tiện thi triển kỹ năng sẽ đạt tới uy lực cấp chín."
"Hồn Điện Sở Thần không thể nào xưng bá trong hàng ngũ bậc thang thứ hai, bởi vì bên trong đó khẳng định còn có người mạnh hơn. Bây giờ Tương Chí đã triệu hồi ra chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ, cho dù Phong hệ Hồn sủng của Sở Thần thực lực tương đối mạnh nhưng mà nó chiến đấu nửa ngày rồi, khẳng định không còn bao nhiêu thể lực. Sở Thần sẽ gọi ra Hồn sủng nào khác chống lại Huyết Dực Tam Mâu Thú? Chẳng lẽ là chiến thú Mặc Dã không ngừng Đoạn Chi Trọng Sinh?"
"Gọi chiến thú Mặc Dã ra chiến đấu thì thế nào? Chẳng qua là trì hoãn thời gian thôi, cuối cùng vẫn phải thất bại."
Nhìn thấy Tương Chí triệu hồi ra chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú, đám người vốn thoái lòng nản chí rốt cuộc bắt được cơ hội, lập tức nâng cao tinh thần tiến hành bình luận. Tất cả mọi người đều muốn biết Hồn Điện Sở Thần và Tương Chí tối cường bậc thang thứ hai ai mạnh hơn ai, bởi vì đây là một trận tỷ thí nằm ngoài tầm với của bọn họ.
Trong đám người không ngừng vang lên tiếng động nghị luận xôn xao, thậm chí Đỗ Xướng còn nở nụ cười rất kỳ quái.
Hiện tại Đỗ Xướng đang khoe khoang sư huynh Tương Chí của mình lợi hại như thế nào, luôn luôn lôi kéo cái tên Trầm Dịch Thành nhân vật phong vân ra ngoài dùng để diễn tả địa vị và thực lực của sư huynh Tương Chí.
Nhưng trên thực tế, bên trong La Vực môn vẫn có một số ít người biết Tương Chí tuyệt đối không có đơn giản như biểu hiện bên ngoài.
"Đây chỉ là bề nổi hắn muốn lộ ra ngoài thôi, mấy tên ngu ngốc này không biết cường giả Thiên Hạ thành đến tột cùng đạt đến cảnh giới gì, một con chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ không tính là gì cả."
Đỗ Xướng liên tục cười nhạo.
Còn chưa bắt đầu nhưng không khí chiến đấu hết sức căng thẳng, Tương Chí - Huyết Dực Tam Mâu Thú thả ra Huyết Vụ bao phủ một khu vực lớn, làm cho Sở Mộ không thể thấy rõ thân ảnh của nó.
Huyết Dực Tam Mâu Thú nhanh chóng vỗ cánh tạo thành lĩnh vực đặc thù vây quanh thân thể, ở trong lĩnh vực này tốc độ phi hành của nó sẽ gia tăng gấp đôi, Phược Phong Linh vốn đã chiến đấu mỏi mệt ngược lại chậm mất nửa nhịp.
Phược Phong Linh đã chiến đấu gần nửa ngày, mặc dù không có xuất hiện cao thủ chân chính nhưng mà buông thả kỹ năng liên tục cũng tiêu hao rất nhiều thể lực.
"Tinh !”
Tính cách Phược Phong Linh cực kỳ quật cường, đối mặt Huyết Dực Tam Mâu Thú tỏa ra khí thế bức người ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sục sôi, nhanh chóng bay lên không trung đại chiến với Huyết Dực Tam Mâu Thú.
Lực lượng cuồng bạo màu đỏ và Độn Phong đen nhánh giống như hai con quái vật hung mãnh không ngừng va chạm lẫn nhau, không gian chung quanh liên tục chấn động theo quá trình hai luồng năng lượng xung kích. Khu vực Kính Kiếm sơn lần lượt chấn động ầm ầm, gió lớn điên cuồng càn quét ra xa.
"Thì ra là Phược Phong Linh một trong Thất Đồ Thánh Thú của Hồn Điện, mới chút ít tuổi đã có được một con chín đoạn ba giai Phược Phong Linh thật sự là đáng kinh ngạc, mọi người đã xem thường ngươi rồi."
Trong lúc phát sinh chiến đấu, Tương Chí rốt cuộc thấy rõ hình dạng Phong hệ Hồn sủng của Sở Mộ.
Phược Phong Linh có thể trở thành Thất Đồ Thánh Thú là vì năng lực khống chế Phong hệ cường đại và tốc độ sánh ngang Yêu Linh. Trong hàng ngũ bậc thang thứ nhất cũng vô cùng hiếm thấy, lúc trước Tương Chí vẫn luôn phỏng đoán Hồn Điện Sở Thần gọi ra con Hồn sủng gì lại có chiến lực kinh khủng như thế, bây giờ cuối cùng đã thấy rõ mới kinh ngạc kêu lên.
Phược Phong Linh có phong cách chiến đấu cực kỳ bá đạo, trong quá trình va chạm với Huyết Dực Tam Mâu Thú lực chiến đấu toàn thịnh không hề rơi xuống hạ phong. Nó không ngừng buông thả lực lượng Độn Phong tạo thành phòng tuyến vững chắc chung quanh mình, dứt khoát không cho Huyết Dực Tam Mâu Thú có cơ hội đến gần.
Dĩ nhiên thể lực Phược Phong Linh vẫn có hạn, Sở Mộ biết nếu tiêu hao dông dài Phược Phong Linh sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, cho nên hắn quyết định niệm chú ngữ.
Đồ án hồn ước màu xanh lượn lờ chung quanh thân thể Sở Mộ, một đám rễ cây từ từ men theo hai cánh tay kéo dài xuống, bắt đầu xâm nhập đâm sâu dưới lòng đất.
Lực lượng Nhiên Mộc tụ tập lại một chỗ nhanh chóng biến thành Nhiên Mộc khải giáp, thân thể Ma Thụ chiến sĩ từ từ xuất hiện ở bên trong khải giáp, toàn bộ rễ cây lan tỏa ra bốn phía chiếm cứ khu vực gần trăm thước.
"Hình như là Ma Thụ chiến sĩ, đây chính là Mộc hệ Hồn sủng có kỹ năng Huyết Dịch Duyện Hấp cường đại, trong quần chiến luôn chiếm ưu thế cực lớn."
Đám người ở nơi xa lập tức dùng hồn niệm quan sát, miễn cưỡng có thể thấy rõ Sở Mộ triệu hồi ra loại Hồn sủng gì.
Ma Thụ chiến sĩ biểu hiện trong trận đấu thú khiến cho mấy vạn người liên tục kinh hãi, trong ký ức hãy còn mới mẻ. Lần này Sở Mộ triệu hồi nó ra chiến đấu, mọi người đã đoán được cái tên Thủ cảnh giả này cũng không muốn buông tha Tương Chí.
"Chín đoạn trung đẳng quân chủ, tại sao thực lực Ma Thụ chiến sĩ tăng cường nhanh như vậy?"
Tương Chí nhìn thấy Ma Thụ chiến sĩ xuất hiện, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Ban đầu Tương Chí thấy Sở Mộ đấu thú gọi Ma Thụ chiến sĩ ra tiến hành quần chiến đúng là mạnh mẽ vô cùng, nhưng chưa thể làm cho hắn lưu tâm nhiều lắm. Hiện tại chỉ mới qua vài ngày, không ngờ đầu Ma Thụ chiến sĩ này tăng cường thực lực lên tới hai cấp bậc, tốc độ trưởng thành hình như hơi nhanh quá thì phải?
"A ~!"
Đây là trận chiến đầu tiên kể từ khi Ma Thụ chiến sĩ lột xác đến chín đoạn, nó chậm rãi lắc lư thân thể, khởi động hai tay, cặp mắt đỏ ngầu lăng lệ khóa chặt Huyết Dực Tam Mâu Thú ở giữa không trung. Sau khi hét lên một tiếng, hai cái cánh tay lập tức vươn thẳng lên bầu trời.
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ có thể duỗi dài vô hạn, thoáng cái đã đạt đến vài trăm thước giống như hai sợi dây xích đánh tới Huyết Dực Tam Mâu Thú.
Huyết Dực Tam Mâu Thú phản ứng rất nhanh, thân thể khẽ nghiêng sang một bên tránh né cánh tay Ma Thụ chiến sĩ côngkích.
"Nảy sinh !"
Ma Thụ chiến sĩ thi triển kỹ năng Quán Chi không có đơn giản như vậy, khi Huyết Dực Tam Mâu Thú né sang một bên, cánh tay nó lập tức sinh trưởng vô số cành nhánh mềm dẻo quấn tới thân thể đối phương.
Hai cánh Huyết Dực Tam Mâu Thú biến thành lưỡi đao, thân thể lập tức xoay tròn điên cuồng tàn phá rễ cây quấn quanh, chẳng qua là tốc độ Ma Thụ chiến sĩ sinh trưởng dây leo quá nhanh. Huyết Dực Tam Mâu Thú không có cách nào chém đứt toàn bộ, chỉ lát sau hai chân nó đã bị rễ cây và dây leo quấn chặt.
"Lạc Chùy."
Ngay sau đó hai cánh tay Ma Thụ chiến sĩ mạnh mẽ hợp lại, dựa vào man lực hung hăng đập xuống đầu Huyết Dực Tam Mâu Thú.
"Hình như thực lực Ma Thụ chiến sĩ của Sở Thần tăng cường rất lớn, bằng không tại sao chế phục chín đoạn Huyết Dực Tam Mâu Thú nhanh như vậy."
"Khẳng định cũng đã đạt đến chín đoạn."
Đám người đứng ở nơi xa đang xem cuộc chiến đã phát hiện Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ biến hóa khác thường.
Diệp Hoàn Sinh ở trên tường thành nhìn thấy Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ đã đạt tới trình độ chín đoạn một giai - trung đẳng cấp quân chủ cũng âm thầm kinh hãi. Cái tên Sở Mộ này quả nhiên là bí quá hoá liều, không ngờ lại có thể làm cho Hồn sủng tăng trưởng thực lực nhanh như vậy. Thậm chí Ma Thụ chiến sĩ đã tăng lên tới cấp độ này rồi, nói như vậy chiến lực của Sở Mộ hiện tại hoàn toàn có tư cách tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai.
Vùng trung tâm chiến trường, Tương Chí nhíu mày khẩn trương đánh giá tình hình chiến đấu, hắn thấy tình huống không ổn vội vàng niệm chú ngữ.
Chung quanh thân thể Tương Chí bỗng nhiên xuất hiện một luồng hỏa diễm đỏ như máu, ngọn lửa này nhanh chóng huyễn hóa thành thân thể đỏ rực, trong suốt. Ngay cả mặt đất gần đó cũng bị hỏa diễm thiêu đốt bốc mùi khét lẹt.
Tương Chí đang triệu hoán chính là một con Huyết Viêm Tinh Linh, sau khi Huyết Viêm Tinh Linh xuất hiện không cần hao phí thời gian niệm chú ngữ, nó chỉ thẳng tay tới trước nhanh chóng bắn ra hai luồng hỏa diễm cực nóng đánh tới khu vực Quán Chi nảy sinh của Ma Thụ chiến sĩ.
Huyết Viêm có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ không muốn Ma Thụ chiến sĩ bị thương qua sớm, lập tức ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ thu hồi cánh tay trở lại.
Sau khi Ma Thụ chiến sĩ thu tay lại, Huyết Dực Tam Mâu Thú vốn bị quấn chặt cũng mất thăng bằng xoay vòng vòng rồi rơi thẳng xuống đất, lực xung kích mạnh mẽ hất tung một mảng lớn bụi đất mù mịt che kín tầm mắt mọi người.
Thế nhưng, thân thể Huyết Dực Tam Mâu Thú cực kỳ cường tráng, ngay sau đó lập tức đứng dậy nhìn qua không có bị thương chút nào.
"Đúng là không nghĩ tới, không ngờ ngươi có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ."
Tương Chí không có lưu ý Huyết Dực Tam Mâu Thú tương đối chật vật, trên mặt hiện lên một nụ cười bình tĩnh.
Bởi vì bên cạnh Tương Chí là Huyết Viêm Tinh Linh cường hãn chí cực, lực lượng Huyết Viêm bá đạo không ngừng xung đột với cuồng phong phát ra hơi nóng kinh khủng.
Tương Chí triệu hoán Huyết Viêm Tinh Linh cũng có thực lực chín đoạn một giai, hơn nữa từ khí thế của nó là biết ngay chiến lực tiếp cận trung đẳng cấp quân chủ.
Thực lực Ma Thụ chiến sĩ mạnh hơn Huyết Viêm Tinh Linh một cấp bậc, chẳng qua là thuộc tính tương khắc nên không chiếm cứ ưu thế gì lớn. Nếu như không có nắm chắc chiến cuộc, Ma Thụ chiến sĩ rất có thể sẽ rơi vào thế hạ phong, chỉ có tác dụng miễn cưỡng kéo dài thời gian.
"Ta không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp triệu hồi ra tất cả Hồn sủng mạnh nhất của ngươi đi."
Tương Chí nhếch miệng cười khẩy, nhanh chóng niệm chú ngữ tiến hành song triệu hoán.
Hai bên người Tương Chí xuất hiện hai đạo đồ án triệu hoán, sau đó hai con Hồn sủng tản ra khí tức mạnh mẽ dần dần hiện lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.