Quyển 2 - Chương 1096: Tử Đế, ác mộng hàng lâm
Ngư Thiên Không
21/02/2014
Thời điểm này trong ngọn lửa màu tím, khí chất đẹp đẽ của Thiện Ác Nữ Vương đã biến mất, dần dần biến thành bộ dáng vốn có của Đế Cơ, cho dù nàng không nói gì nhưng ánh mắt đã biến thành một tia cầu khẩn.
Hỏa hệ đối chính là tàn phá của thực vật hệ, Đế Cơ Sở Tịch lúc này dường như không chịu nổi giày vò, khẩn cầu Sở Mộ có thể thả cho nàng một con đường.
- Van cầu ngươi bảo Tử Đế dừng lại đi, những chuyện làm tổn thương ngươi... Ta... Ta nhất định sẽ đền bù tổn thất cho ngươi. Ta cũng tuyệt đối không bỏ chạy, ngươi muốn ta làm gì cũng được, cầu ngươi bảo Tử Đế dừng lại...
- Sở Mộ, cũng được rồi. Nàng hình như không còn bao nhiêu sinh mệnh lực.
Triêu thái tử mở miệng nói ra.
Tâm địa thiện lương như Mục Thanh Y, ánh mắt cũng sinh ra biến hóa, nhẹ giọng nhìn Sở Mộ nói:
- Hay là ngừng tra tấn nàng đi.
Sở Mộ quét mắt nhìn qua mọi người chung quanh, phát hiện bọn họ đều toát ra một tia thương cảm với Thiện Ác Nữ Vương, nhưng lại ngẩng đầu, cười lạnh nhìn Thiện Ác Nữ Vương nói ra:
- Còn có tâm tư đầu độc người khác, xem ra cường độ hỏa diễm còn không đủ nha?
- Ta... Ta không có đầu độc... Ah! ! ! !
Thiện Ác Nữ Vương còn chưa dứt lời thì toàn bộ hỏa diễm màu tím chung quanh tụ tập về phía nàng. Nhiệt độ tăng lên rất cao, làm cho nàng ngay cả nói cũng không nên lời!
- Sở... Sở Mộ! Ngươi không nên rơi vào trong tay của ta, bằng không thì ta nhất định... Nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Cánh hoa màu xanh trên người Thiện Ác Nữ Vương lại biến thành màu đỏ như trước, bộ dáng phẫn nộ, hung tàn, tà ác lại bộc lộ lần nữa.
Rất rõ ràng cầu khẩn vừa rồi là nàng ngụy trang, Sở Mộ làm sao có thể biết nàng làm thế?
Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y trông thấy Thiện Ác Nữ Vương lại nói lời hung ác, trong lúc nhất thời cũng sửng sốt, nói thật vừa rồi bọn họ chân tâm thật tình cho rằng Thiện Ác Nữ Vương đã vô lực sắp chết. Nhưng không ngờ Sở Mộ vừa tập trung hỏa diễm vào một chỗ thì nữ nhân này lại bộc lộ bản tính của mình, thân thể từ màu xanh biến thành màu đỏ.
- Thiện Ác Nữ Vương có một mặt thiện tính. Mặt này dễ dàng làm cho người ta tin tưởng nàng nhất, nhưng trên thực tế thiện tính của nàng có bản chất đáng sợ nhất, cho nên nữ nhân này nói chuyện thì kể cả ngữ khí thế nào các ngươi cũng không nên tin.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y, mở miệng nói ra.
Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y gật gật đầu, nếu như vừa rồi thu hồi hỏa diễm lại, chỉ sợ nữ nhân này sẽ phát động phản kích.
- Ân? Muốn chạy?
Sở Mộ ngẩng đầu, phát hiện nữ nhân này cưỡng ép thi triển kỹ năng Di Hoa, muốn thoát ra khỏi ngọn lửa đang thiêu đốt.
Sở Mộ nhớ rõ cái kỹ năng này, ban đầu ở thành Hướng Vinh chiến đấu với nàng ta. Nàng đã sử dụng kỹ năng này đào thoát đi.
Đây là bước nhảy không gian cự ly xa, nhất định còn sớm thiết lập trận pháp không gian từ trước, suy nghĩ muốn tiến hành biến ảo vị trí và mở trận pháp không gian này, sau đó từ vị trí của nàng di động tới phương hướng định trước!
Trên người Thiện Ác Nữ Vương xuất hiện màu xanh và màu đỏ thiện ác đan xen. Bao vây thân thể của nàng lại, đây rõ ràng không phải nàng muốn phòng ngự, mà là muốn chạy trốn.
- Vù vù vù! ! ! ! ! !
Hỏa diễm màu tím dễ dàng thiêu đốt cánh hoa, nhưng mà thân thể Thiện Ác Nữ Vương lại biến mất không hiểu, hoàn toàn vô không có biện pháp tìm ra!
- Chạy sao?
Sở Mộ nhìn qua hỏa diễm trống rỗng, khóe miệng hiện ra bộ dáng tươi cười vui vẻ.
Sở Mộ nhắm mắt lại, bắt đầu thông qua hồn niệm tiến hành cảm giác.
Sau một lát Sở Mộ mở to mắt, mở miệng nói:
- Mạc Tà, nàng trốn ở Vạn Tượng Đàn.
Mạc Tà gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua vị trí Vạn Tượng Đàn xa xa, chín cái đuôi lớn lắc lư.
- Hô! ! ! ! !
Âm thanh lửa mạnh nóng chảy truyền tới, chín cái đuôi của Mạc Tà quét qua không gian, giống như chín thần long vẫy đuôi.
- Ba! ! ! ! ! !
Chín cái đuôi này đảo qua nội thành, dùng lực lượng kinh người vỗ lên Vạn Tượng Đàn nguy nga, Vạn Tượng Đàn xuất hiện lay động kịch liệt, ngay sau đó thì bị hủy đi dưới ánh mắt của mọi người.
- Oanh ầm ầm long! ! ! ! ! ! ! ! !
Đứng vững mấy trăm năm, Vạn Tượng Đàn vô cùng chắc chắn lại bị chín cái đuôi quét qua làm sụp đổ, cung điện huy hoàng phía trên lập tức đổ nát, cả vùng đất nát bấy và xuất hiện một đám tro bụi cực lớn.
Cả trung tâm thành còn bảo tồn hoàn hảo cũng chỉ có Vạn Tượng Đàn, bản thân Vạn Tượng Đàn có lực phòng ngự kiên cố, hơn nữa có thực vật của Thiện Ác Nữ Vương bao quanh, tòa cung điện khổng lồ này vô cùng chắc chắn, nó tồn tại chính là vương tọa cao nhất của Thiện Ác Nữ Vương.
Mà hiện giờ nó đã sụp đổ, cũng đại biểu hy vọng thống trị của nàng cũng tan biến.
Cung Nữ Vương tráng lệ nằm ở chỗ cao nhất nện thành mảnh vỡ, Thiện Ác Nữ Vương đứng trên Vạn Tượng Đàn nhìn qua vương tọa của mình bị đánh nát vụn, nàng giống như người mất hồn, ánh mắt ngơ ngẩn biến thành trống rỗng!
- Rầm rầm rầm! ! ! ! !
Cung điện rơi thất linh bát lạc, ánh mắt trống rỗng của Thiện Ác Nữ Vương biến thành tức giận.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cả gương mặt tuyệt đẹp của nàng biến thành run rẩy, nhìn qua ma nữ đang phát điên, âm trầm, đáng sợ!
Từ ngày bước ra khỏi Đế Thánh Thánh Vực thì nàng đã muốn chinh phục tất cả, nàng khổ tâm kinh doanh gần hai mươi năm, dùng tâm tư tốn hao vô số tài nguyên, cường giả như mây đều tụ tập ở nơi này.
Nàng từng bước một quét dọn chướng ngại, che dấu hơn hai mươi năm chính là vì có một ngày nàng sẽ được đứng trên Vạn Tượng Đàn này nhìn bao quát tất cả những người nơi này thần phục, ở chỗ này thành lập tất cả vương triều hoàn toàn mới.
Thời điểm quét dọn hai thế lực và thống trị hai đại địa cảnh là bước đầu tiên thành lập vương triều của nàng, đồng thời cũng là bước mấu chốt nhất.
Cả quá trình này nàng hoàn toàn khống chế như lòng bàn tay, hơn nữa tất cả đang ở trước mặt của nàng.
Nhưng cuối cùng vẫn bị một người bóp nát.
Người này vốn hẳn không có chút ý nghĩa nào, hắn nhỏ bé tới mức đánh không lại phí yêu mà nàng bồi dưỡng, vì cái gì hắn lại có thể đứng ở nơi cao nhất chiến đấu với nàng, sau đó còn đem mãnh đất mà nàng khổ tâm kinh doanh hai mươi năm qua đánh thành nát vụn.
- B-A-N-G...GG! ! !
Hỏa diễm màu tím đang thiêu đốt lao xuống trước mặt của nàng, đem tất cả mọi thứ nàng nắm giữ đánh thành nát vụn.
Thiện Ác Nữ Vương ngẩng đầu nhìn qua U Minh Hồ Tôn Tử Đế toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt.
Ác mộng chi chủ, lúc này ở trong mắt Thiện Ác Nữ Vương thì Mạc Tà không thể nghi ngờ đã biến thành ác mộng đáng sợ nhất, nhìn thấy chủng tộc Bất Tử đứng ở trước mặt của mình, Thiện Ác Nữ Vương vô cùng tức giận và có một tia làm cho nàng cảm thấy sợ hãi run rẩy.
Mạc Tà đang niệm chú ngữ trong miệng, bộ lông màu bạc giống như áo khoác đang bay múa!
Hỏa hệ đối chính là tàn phá của thực vật hệ, Đế Cơ Sở Tịch lúc này dường như không chịu nổi giày vò, khẩn cầu Sở Mộ có thể thả cho nàng một con đường.
- Van cầu ngươi bảo Tử Đế dừng lại đi, những chuyện làm tổn thương ngươi... Ta... Ta nhất định sẽ đền bù tổn thất cho ngươi. Ta cũng tuyệt đối không bỏ chạy, ngươi muốn ta làm gì cũng được, cầu ngươi bảo Tử Đế dừng lại...
- Sở Mộ, cũng được rồi. Nàng hình như không còn bao nhiêu sinh mệnh lực.
Triêu thái tử mở miệng nói ra.
Tâm địa thiện lương như Mục Thanh Y, ánh mắt cũng sinh ra biến hóa, nhẹ giọng nhìn Sở Mộ nói:
- Hay là ngừng tra tấn nàng đi.
Sở Mộ quét mắt nhìn qua mọi người chung quanh, phát hiện bọn họ đều toát ra một tia thương cảm với Thiện Ác Nữ Vương, nhưng lại ngẩng đầu, cười lạnh nhìn Thiện Ác Nữ Vương nói ra:
- Còn có tâm tư đầu độc người khác, xem ra cường độ hỏa diễm còn không đủ nha?
- Ta... Ta không có đầu độc... Ah! ! ! !
Thiện Ác Nữ Vương còn chưa dứt lời thì toàn bộ hỏa diễm màu tím chung quanh tụ tập về phía nàng. Nhiệt độ tăng lên rất cao, làm cho nàng ngay cả nói cũng không nên lời!
- Sở... Sở Mộ! Ngươi không nên rơi vào trong tay của ta, bằng không thì ta nhất định... Nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Cánh hoa màu xanh trên người Thiện Ác Nữ Vương lại biến thành màu đỏ như trước, bộ dáng phẫn nộ, hung tàn, tà ác lại bộc lộ lần nữa.
Rất rõ ràng cầu khẩn vừa rồi là nàng ngụy trang, Sở Mộ làm sao có thể biết nàng làm thế?
Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y trông thấy Thiện Ác Nữ Vương lại nói lời hung ác, trong lúc nhất thời cũng sửng sốt, nói thật vừa rồi bọn họ chân tâm thật tình cho rằng Thiện Ác Nữ Vương đã vô lực sắp chết. Nhưng không ngờ Sở Mộ vừa tập trung hỏa diễm vào một chỗ thì nữ nhân này lại bộc lộ bản tính của mình, thân thể từ màu xanh biến thành màu đỏ.
- Thiện Ác Nữ Vương có một mặt thiện tính. Mặt này dễ dàng làm cho người ta tin tưởng nàng nhất, nhưng trên thực tế thiện tính của nàng có bản chất đáng sợ nhất, cho nên nữ nhân này nói chuyện thì kể cả ngữ khí thế nào các ngươi cũng không nên tin.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y, mở miệng nói ra.
Triêu Lãnh Xuyên cùng Mục Thanh Y gật gật đầu, nếu như vừa rồi thu hồi hỏa diễm lại, chỉ sợ nữ nhân này sẽ phát động phản kích.
- Ân? Muốn chạy?
Sở Mộ ngẩng đầu, phát hiện nữ nhân này cưỡng ép thi triển kỹ năng Di Hoa, muốn thoát ra khỏi ngọn lửa đang thiêu đốt.
Sở Mộ nhớ rõ cái kỹ năng này, ban đầu ở thành Hướng Vinh chiến đấu với nàng ta. Nàng đã sử dụng kỹ năng này đào thoát đi.
Đây là bước nhảy không gian cự ly xa, nhất định còn sớm thiết lập trận pháp không gian từ trước, suy nghĩ muốn tiến hành biến ảo vị trí và mở trận pháp không gian này, sau đó từ vị trí của nàng di động tới phương hướng định trước!
Trên người Thiện Ác Nữ Vương xuất hiện màu xanh và màu đỏ thiện ác đan xen. Bao vây thân thể của nàng lại, đây rõ ràng không phải nàng muốn phòng ngự, mà là muốn chạy trốn.
- Vù vù vù! ! ! ! ! !
Hỏa diễm màu tím dễ dàng thiêu đốt cánh hoa, nhưng mà thân thể Thiện Ác Nữ Vương lại biến mất không hiểu, hoàn toàn vô không có biện pháp tìm ra!
- Chạy sao?
Sở Mộ nhìn qua hỏa diễm trống rỗng, khóe miệng hiện ra bộ dáng tươi cười vui vẻ.
Sở Mộ nhắm mắt lại, bắt đầu thông qua hồn niệm tiến hành cảm giác.
Sau một lát Sở Mộ mở to mắt, mở miệng nói:
- Mạc Tà, nàng trốn ở Vạn Tượng Đàn.
Mạc Tà gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua vị trí Vạn Tượng Đàn xa xa, chín cái đuôi lớn lắc lư.
- Hô! ! ! ! !
Âm thanh lửa mạnh nóng chảy truyền tới, chín cái đuôi của Mạc Tà quét qua không gian, giống như chín thần long vẫy đuôi.
- Ba! ! ! ! ! !
Chín cái đuôi này đảo qua nội thành, dùng lực lượng kinh người vỗ lên Vạn Tượng Đàn nguy nga, Vạn Tượng Đàn xuất hiện lay động kịch liệt, ngay sau đó thì bị hủy đi dưới ánh mắt của mọi người.
- Oanh ầm ầm long! ! ! ! ! ! ! ! !
Đứng vững mấy trăm năm, Vạn Tượng Đàn vô cùng chắc chắn lại bị chín cái đuôi quét qua làm sụp đổ, cung điện huy hoàng phía trên lập tức đổ nát, cả vùng đất nát bấy và xuất hiện một đám tro bụi cực lớn.
Cả trung tâm thành còn bảo tồn hoàn hảo cũng chỉ có Vạn Tượng Đàn, bản thân Vạn Tượng Đàn có lực phòng ngự kiên cố, hơn nữa có thực vật của Thiện Ác Nữ Vương bao quanh, tòa cung điện khổng lồ này vô cùng chắc chắn, nó tồn tại chính là vương tọa cao nhất của Thiện Ác Nữ Vương.
Mà hiện giờ nó đã sụp đổ, cũng đại biểu hy vọng thống trị của nàng cũng tan biến.
Cung Nữ Vương tráng lệ nằm ở chỗ cao nhất nện thành mảnh vỡ, Thiện Ác Nữ Vương đứng trên Vạn Tượng Đàn nhìn qua vương tọa của mình bị đánh nát vụn, nàng giống như người mất hồn, ánh mắt ngơ ngẩn biến thành trống rỗng!
- Rầm rầm rầm! ! ! ! !
Cung điện rơi thất linh bát lạc, ánh mắt trống rỗng của Thiện Ác Nữ Vương biến thành tức giận.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cả gương mặt tuyệt đẹp của nàng biến thành run rẩy, nhìn qua ma nữ đang phát điên, âm trầm, đáng sợ!
Từ ngày bước ra khỏi Đế Thánh Thánh Vực thì nàng đã muốn chinh phục tất cả, nàng khổ tâm kinh doanh gần hai mươi năm, dùng tâm tư tốn hao vô số tài nguyên, cường giả như mây đều tụ tập ở nơi này.
Nàng từng bước một quét dọn chướng ngại, che dấu hơn hai mươi năm chính là vì có một ngày nàng sẽ được đứng trên Vạn Tượng Đàn này nhìn bao quát tất cả những người nơi này thần phục, ở chỗ này thành lập tất cả vương triều hoàn toàn mới.
Thời điểm quét dọn hai thế lực và thống trị hai đại địa cảnh là bước đầu tiên thành lập vương triều của nàng, đồng thời cũng là bước mấu chốt nhất.
Cả quá trình này nàng hoàn toàn khống chế như lòng bàn tay, hơn nữa tất cả đang ở trước mặt của nàng.
Nhưng cuối cùng vẫn bị một người bóp nát.
Người này vốn hẳn không có chút ý nghĩa nào, hắn nhỏ bé tới mức đánh không lại phí yêu mà nàng bồi dưỡng, vì cái gì hắn lại có thể đứng ở nơi cao nhất chiến đấu với nàng, sau đó còn đem mãnh đất mà nàng khổ tâm kinh doanh hai mươi năm qua đánh thành nát vụn.
- B-A-N-G...GG! ! !
Hỏa diễm màu tím đang thiêu đốt lao xuống trước mặt của nàng, đem tất cả mọi thứ nàng nắm giữ đánh thành nát vụn.
Thiện Ác Nữ Vương ngẩng đầu nhìn qua U Minh Hồ Tôn Tử Đế toàn thân có hỏa diễm thiêu đốt.
Ác mộng chi chủ, lúc này ở trong mắt Thiện Ác Nữ Vương thì Mạc Tà không thể nghi ngờ đã biến thành ác mộng đáng sợ nhất, nhìn thấy chủng tộc Bất Tử đứng ở trước mặt của mình, Thiện Ác Nữ Vương vô cùng tức giận và có một tia làm cho nàng cảm thấy sợ hãi run rẩy.
Mạc Tà đang niệm chú ngữ trong miệng, bộ lông màu bạc giống như áo khoác đang bay múa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.