Quyển 2 - Chương 1507: Văn minh ngoại tộc
Ngư Thiên Không
01/06/2014
Lời này vừa nói ra, những người lần đầu tiên tham gia hội nghị lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Chủ đề đàm luận ngày hôm nay chính là nhân loại?
Nhưng mà tại sao nhân loại lại là chủng tộc thứ năm?
"Những người mới hẳn là chưa ý thức được Nhân tộc chúng ta tồn tại như thế nào đối với thế giới này. Điều này cũng không kỳ quái, bởi vì các ngươi vẫn luôn sống trong quần thể nhân loại, các ngươi nhìn qua vĩnh viễn đều là Nhân tộc, chưa từng vượt ra khỏi phạm vi này để nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn.”
"Ngày hôm nay, ta muốn nói cho các ngươi biết một sự thật. Nhân tộc chỉ là một trong những đại tộc trên thế giới này."
Lời này vừa nói ra, cả gian đại sảnh lập tức nhất lên một trận sóng to gió lớn.
Nhân tộc chỉ là một trong những đại tộc?
Điều này có thể giải thích ngoại trừ Nhân tộc ra, bên ngoài kia còn có những chủng tộc địa vị tương đương nhân loại, còn có nền văn minh khác tồn tại?
Nhưng mà, điều này sao có thể xảy ra? Chủng tộc Hồn sủng kia rõ ràng là không khác gì dã thú, cho dù xây dựng thành bộ lạc, đế quốc, thế triều cuối cùng vẫn là một đám quái vật. Chúng nó làm sao có được tòa thành, ngôn ngữ, lịch sử, có được trí tuệ tương đương với nhân loại?
Trữ gia chủ mở màn mấy câu đã khiến cho Liễu Băng Lam chấn động không dứt.
Nàng hiển nhiên là “khuôn mặt mới” trong lời nói của Trữ gia chủ, nàng chưa bao giờ nghe nói đến nền văn minh bên ngoài nhân loại. Ở trong nhận thức của nàng, nhân loại vốn là Thống trị giả duy nhất trên thế giới. Nhưng Trữ gia chủ nói câu kia đã trực tiếp đẩy ngã hết thảy quan niệm thâm căn cố đế hình thành từ nhỏ đến lớn trong đầu nàng.
Vậy là trên đời này còn có những đại tộc khác, bọn họ cũng có nền văn minh và trí tuệ siêu việt?
Nhưng mà, tại sao tất cả mọi người chưa bao giờ nhìn thấy?
"Ở trong Hằng Hải xa xôi, vùng đất trung tâm Cấm vực, trên đỉnh Băng nguyên nóc nhà thế giới, những nơi nhân loại chúng ta chưa từng giao tiếp. Nơi đó là địa bàn những chủng tộc khác, bao gồm Hải tộc, Yêu tộc, Thú tộc, Quỷ tộc, Hoa tộc thực lực cường đại không thua gì nhân loại chúng ta."
Trữ gia chủ chậm rãi nói.
Thanh âm kinh ngạc lại vang lên khắp đại sảnh, người nào người nấy lộ vẻ khiếp sợ khi nghe được tin tức này.
Liễu Băng Lam nghe thấy chuyện này đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hồi sau mới mở không gian giới chỉ ra cầm lấy bức thư Sở Mộ.
Trên bức thư này, Sở Mộ đã nói cần phải xử lý ít chuyện dùm cho Hải tộc.
Hải tộc trong thư có phải là Hải tộc mà Trữ gia chủ nói không?
Mới đầu Liễu Băng Lam cho rằng Sở Mộ nhắc đến Hải tộc chỉ là một chủng tộc Hồn sủng đặc thù mà thôi. Nhưng bây giờ nghĩ lại hắn nhất định đã tiếp xúc đến một Hải tộc có nền văn minh thật sự.
Nhưng mà Sở Mộ làm thế nào giao tiếp với thành viên Hải tộc?
Trữ gia chủ nói xong những lời này liền im lặng rất lâu, hắn biết cần phải cho đám người mới thời gian tiếp nhận chuyện này.
Nhưng sự thật chính là sự thật, thời điểm Trữ gia chủ lần đầu tiên biết được tin tức này, hắn cũng không có trấn định hơn bọn họ bao nhiêu.
Thậm chí Trữ gia chủ đã lựa lời để nói, bởi vì trên thực tế nhân loại không thể so sánh với những đại tộc khác.
"Vậy xin hỏi Trữ gia chủ, chúng ta tồn tại theo phương thức gì đối với những chủng tộc kia? Tại sao trước kia chúng ta chưa bao giờ biết đến chuyện này, cũng chưa từng thấy qua nền văn minh khác?”
Một gã chưởng môn trẻ tuổi mở miệng hỏi.
"Điều này rất dễ giải thích, bởi vì những tộc khác cũng là Hồn sủng. Cho dù ngươi có thấy được nó, trong mắt ngươi vẫn là một con Hồn sủng, không có chỗ nào khác biệt. Tựa như Hồn sủng không hiểu được văn minh của chúng ta, bản thân chúng ta cũng không hiểu suy nghĩ của chúng nó. Không phải là các ngươi chưa từng nhìn thấy, mà là song phương vốn không có cách nào tiếp xúc, trao đổi."
Trữ gia chủ nói.
"Đã như vậy, hoàng tộc làm thế nào biết được các nền văn minh tồn tại? Chẳng lẽ các ngươi có phương thức trao đổi đặc thù?"
Lại có một người khác hỏi tiếp.
Trữ gia chủ không trả lời vấn đề này, chỉ nhìn thoáng qua lão gia chủ Ẩn Đồng hoàng tộc.
Lão gia chủ Ẩn Đồng hoàng tộc nhàn nhạt hồi đáp:
"Năm đại tộc đều có sứ giả chịu trách nhiệm liên lạc với những tộc khác, phần lớn sứ giả ở hình thái nửa người nửa sủng, có trí tuệ rất cao. Hơn nữa, bọn họ trời sinh có năng lực bắt chước ngôn ngữ tộc khác. Nếu như năm đại tộc muốn trao đổi với Nhân tộc sẽ để cho sứ giả tới giao tiếp với chúng ta."
"Nửa người nửa sủng, chẳng lẽ là Dị Nhân hệ?"
Vào lúc này đã có không ít người nhìn tới Bạch Ngữ.
Hiện tại đã có không ít người biết Bạch Ngữ là Dị nhân, trải qua Trữ gia chủ nói ra sự thật chấn động này. Đám những kia bắt đầu hoài nghi Bán Ma Bạch Ngữ có phải là sứ giả tộc khác hay không?
"Dị Nhân hệ không phải là sứ giả. Sứ giả ngoại tộc vốn là hỗn huyết với nhân loại."
Vinh gia chủ mở miệng nói.
Vinh gia chủ giải thích rất đơn giản, sau đó mọi người mới rời mắt khỏi người Bạch Ngữ.
Thế nhưng, lúc này đã có rất nhiều người cảm thấy hứng thú. Ánh mắt Trữ vương ngó chừng Bạch Ngữ, mở miệng hỏi:
"Bạch Ngữ tiên sinh, ngươi có thể hóa thân thành ma hẳn là có thể tự do giao tiếp với Yểm Ma nhất tộc. Có lẽ ngươi đã tới lãnh thổ Thứ Nguyên?"
Rất nhiều người biết ngoại trừ năm đại tộc ra, còn có những chủng tộc Hồn sủng khác thực lực cường đại không kém. Ví dụ như Yểm Ma tộc cai quản lãnh thổ Thứ Nguyên, đây cũng là thế lực khiến cho nhân loại vô cùng kiêng kị.
"Không được, bọn họ không hoan nghênh ta."
Bạch Ngữ thản nhiên nói.
"Cũng may là nhân loại chúng ta chịu nhận ngươi."
Phái chủ Phong phái thuộc Nguyên Tố tông bỗng nhiên lên tiếng cười nhạo.
"Có ít người vốn không biết nói tiếng người."
Bạch Ngữ bình tĩnh trả lời một câu.
Sắc mặt tên kia xanh lét, không nghĩ tới Bạch Ngữ lại dám cãi lại mình.
Nơi này có một đám cường giả cấp lãnh tụ, phái chủ Phong phái hiển nhiên không dám nói nhiều. Hắn đành phải nuốt xuống cơn giận, mở miệng đe dọa:
“Chờ xem đi !”
"Chúng ta vốn có ước định với những đại tộc này. Dưới tình huống bình thường sẽ không gây ra chiến tranh quy mô lớn."
Trữ gia chủ tiếp tục nói.
Nhân loại thường xuyên phát sinh Tai Hoang, nhưng phần lớn Tai Hoang là do chủng tộc Hồn sủng bình thường gây ra. Có khi là những bộ lạc, cao hơn nữa là Hồn sủng thế triều, nhưng tính trên lực lượng tổng thể, mấy cỗ thế lực này không thể so sánh với Nhân tộc và năm đại tộc.
Nếu như năm đại tộc và nhân loại bộc phát chiến tranh, vậy thì trận chiến đó không thể dùng hai chữ Tai Hoang để hình dung, mà đó là một tràng tai nạn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới.
"Hôm nay trước tiên đàm luận về sự tình xây dựng quan ải Tịch Tĩnh Lâm. Bên trong Thú tộc có một vài chủng tộc không chịu ước thúc, bắt đầu lui tới gây rối tại Cương cảnh phía tây bắc Ô Bàn đại địa. Mấy vị Cương chủ nào quản lý khu vực đó?"
Trữ gia chủ nói.
Hắn vừa mới dứt lời đã có bốn vị Cương chủ đứng lên thi lễ.
Chỉ có những đại sự ảnh hưởng đến nhân loại tồn vong mới bàn luận tại hội nghị Lưỡng Khôn sơn. Hiện tại Tịch tình huống Tĩnh Lâm gần như hỏng bét, Thú tộc bắt đầu rục rịch thăm dò phản ứng của nhân loại. Quan ải Tịch Tĩnh Lâm là biên giới nối liền với lãnh địa Thú tộc, nơi đó bây giờ đã bị chiến tranh ảnh hưởng nghiêm trọng, sinh linh đồ thán. Nếu không kịp thời xử lý sẽ có thể lan rộng nhanh như lửa cháy đồng cỏ.
"Chuyện này phát sinh tại Ô Bàn đại địa, nhưng quan hệ đến toàn thể nhân loại an nguy. Ta nghĩ rằng mỗi người ở nơi này phải có nghĩa vụ trợ giúp một tay."
Ánh mắt Trữ gia chủ chậm rãi quét qua hơn hai trăm người trong đại sảnh.
Đám người này chính là đại biểu cho quyền lực cai trị thế giới nhân loại, sinh tử hàng tỷ người nằm ở trong tay của bọn họ. Vì thế bọn họ tuyệt đối có tư cách quyết định nhân loại thịnh vượng và suy vong.
Chủ đề đàm luận ngày hôm nay chính là nhân loại?
Nhưng mà tại sao nhân loại lại là chủng tộc thứ năm?
"Những người mới hẳn là chưa ý thức được Nhân tộc chúng ta tồn tại như thế nào đối với thế giới này. Điều này cũng không kỳ quái, bởi vì các ngươi vẫn luôn sống trong quần thể nhân loại, các ngươi nhìn qua vĩnh viễn đều là Nhân tộc, chưa từng vượt ra khỏi phạm vi này để nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn.”
"Ngày hôm nay, ta muốn nói cho các ngươi biết một sự thật. Nhân tộc chỉ là một trong những đại tộc trên thế giới này."
Lời này vừa nói ra, cả gian đại sảnh lập tức nhất lên một trận sóng to gió lớn.
Nhân tộc chỉ là một trong những đại tộc?
Điều này có thể giải thích ngoại trừ Nhân tộc ra, bên ngoài kia còn có những chủng tộc địa vị tương đương nhân loại, còn có nền văn minh khác tồn tại?
Nhưng mà, điều này sao có thể xảy ra? Chủng tộc Hồn sủng kia rõ ràng là không khác gì dã thú, cho dù xây dựng thành bộ lạc, đế quốc, thế triều cuối cùng vẫn là một đám quái vật. Chúng nó làm sao có được tòa thành, ngôn ngữ, lịch sử, có được trí tuệ tương đương với nhân loại?
Trữ gia chủ mở màn mấy câu đã khiến cho Liễu Băng Lam chấn động không dứt.
Nàng hiển nhiên là “khuôn mặt mới” trong lời nói của Trữ gia chủ, nàng chưa bao giờ nghe nói đến nền văn minh bên ngoài nhân loại. Ở trong nhận thức của nàng, nhân loại vốn là Thống trị giả duy nhất trên thế giới. Nhưng Trữ gia chủ nói câu kia đã trực tiếp đẩy ngã hết thảy quan niệm thâm căn cố đế hình thành từ nhỏ đến lớn trong đầu nàng.
Vậy là trên đời này còn có những đại tộc khác, bọn họ cũng có nền văn minh và trí tuệ siêu việt?
Nhưng mà, tại sao tất cả mọi người chưa bao giờ nhìn thấy?
"Ở trong Hằng Hải xa xôi, vùng đất trung tâm Cấm vực, trên đỉnh Băng nguyên nóc nhà thế giới, những nơi nhân loại chúng ta chưa từng giao tiếp. Nơi đó là địa bàn những chủng tộc khác, bao gồm Hải tộc, Yêu tộc, Thú tộc, Quỷ tộc, Hoa tộc thực lực cường đại không thua gì nhân loại chúng ta."
Trữ gia chủ chậm rãi nói.
Thanh âm kinh ngạc lại vang lên khắp đại sảnh, người nào người nấy lộ vẻ khiếp sợ khi nghe được tin tức này.
Liễu Băng Lam nghe thấy chuyện này đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hồi sau mới mở không gian giới chỉ ra cầm lấy bức thư Sở Mộ.
Trên bức thư này, Sở Mộ đã nói cần phải xử lý ít chuyện dùm cho Hải tộc.
Hải tộc trong thư có phải là Hải tộc mà Trữ gia chủ nói không?
Mới đầu Liễu Băng Lam cho rằng Sở Mộ nhắc đến Hải tộc chỉ là một chủng tộc Hồn sủng đặc thù mà thôi. Nhưng bây giờ nghĩ lại hắn nhất định đã tiếp xúc đến một Hải tộc có nền văn minh thật sự.
Nhưng mà Sở Mộ làm thế nào giao tiếp với thành viên Hải tộc?
Trữ gia chủ nói xong những lời này liền im lặng rất lâu, hắn biết cần phải cho đám người mới thời gian tiếp nhận chuyện này.
Nhưng sự thật chính là sự thật, thời điểm Trữ gia chủ lần đầu tiên biết được tin tức này, hắn cũng không có trấn định hơn bọn họ bao nhiêu.
Thậm chí Trữ gia chủ đã lựa lời để nói, bởi vì trên thực tế nhân loại không thể so sánh với những đại tộc khác.
"Vậy xin hỏi Trữ gia chủ, chúng ta tồn tại theo phương thức gì đối với những chủng tộc kia? Tại sao trước kia chúng ta chưa bao giờ biết đến chuyện này, cũng chưa từng thấy qua nền văn minh khác?”
Một gã chưởng môn trẻ tuổi mở miệng hỏi.
"Điều này rất dễ giải thích, bởi vì những tộc khác cũng là Hồn sủng. Cho dù ngươi có thấy được nó, trong mắt ngươi vẫn là một con Hồn sủng, không có chỗ nào khác biệt. Tựa như Hồn sủng không hiểu được văn minh của chúng ta, bản thân chúng ta cũng không hiểu suy nghĩ của chúng nó. Không phải là các ngươi chưa từng nhìn thấy, mà là song phương vốn không có cách nào tiếp xúc, trao đổi."
Trữ gia chủ nói.
"Đã như vậy, hoàng tộc làm thế nào biết được các nền văn minh tồn tại? Chẳng lẽ các ngươi có phương thức trao đổi đặc thù?"
Lại có một người khác hỏi tiếp.
Trữ gia chủ không trả lời vấn đề này, chỉ nhìn thoáng qua lão gia chủ Ẩn Đồng hoàng tộc.
Lão gia chủ Ẩn Đồng hoàng tộc nhàn nhạt hồi đáp:
"Năm đại tộc đều có sứ giả chịu trách nhiệm liên lạc với những tộc khác, phần lớn sứ giả ở hình thái nửa người nửa sủng, có trí tuệ rất cao. Hơn nữa, bọn họ trời sinh có năng lực bắt chước ngôn ngữ tộc khác. Nếu như năm đại tộc muốn trao đổi với Nhân tộc sẽ để cho sứ giả tới giao tiếp với chúng ta."
"Nửa người nửa sủng, chẳng lẽ là Dị Nhân hệ?"
Vào lúc này đã có không ít người nhìn tới Bạch Ngữ.
Hiện tại đã có không ít người biết Bạch Ngữ là Dị nhân, trải qua Trữ gia chủ nói ra sự thật chấn động này. Đám những kia bắt đầu hoài nghi Bán Ma Bạch Ngữ có phải là sứ giả tộc khác hay không?
"Dị Nhân hệ không phải là sứ giả. Sứ giả ngoại tộc vốn là hỗn huyết với nhân loại."
Vinh gia chủ mở miệng nói.
Vinh gia chủ giải thích rất đơn giản, sau đó mọi người mới rời mắt khỏi người Bạch Ngữ.
Thế nhưng, lúc này đã có rất nhiều người cảm thấy hứng thú. Ánh mắt Trữ vương ngó chừng Bạch Ngữ, mở miệng hỏi:
"Bạch Ngữ tiên sinh, ngươi có thể hóa thân thành ma hẳn là có thể tự do giao tiếp với Yểm Ma nhất tộc. Có lẽ ngươi đã tới lãnh thổ Thứ Nguyên?"
Rất nhiều người biết ngoại trừ năm đại tộc ra, còn có những chủng tộc Hồn sủng khác thực lực cường đại không kém. Ví dụ như Yểm Ma tộc cai quản lãnh thổ Thứ Nguyên, đây cũng là thế lực khiến cho nhân loại vô cùng kiêng kị.
"Không được, bọn họ không hoan nghênh ta."
Bạch Ngữ thản nhiên nói.
"Cũng may là nhân loại chúng ta chịu nhận ngươi."
Phái chủ Phong phái thuộc Nguyên Tố tông bỗng nhiên lên tiếng cười nhạo.
"Có ít người vốn không biết nói tiếng người."
Bạch Ngữ bình tĩnh trả lời một câu.
Sắc mặt tên kia xanh lét, không nghĩ tới Bạch Ngữ lại dám cãi lại mình.
Nơi này có một đám cường giả cấp lãnh tụ, phái chủ Phong phái hiển nhiên không dám nói nhiều. Hắn đành phải nuốt xuống cơn giận, mở miệng đe dọa:
“Chờ xem đi !”
"Chúng ta vốn có ước định với những đại tộc này. Dưới tình huống bình thường sẽ không gây ra chiến tranh quy mô lớn."
Trữ gia chủ tiếp tục nói.
Nhân loại thường xuyên phát sinh Tai Hoang, nhưng phần lớn Tai Hoang là do chủng tộc Hồn sủng bình thường gây ra. Có khi là những bộ lạc, cao hơn nữa là Hồn sủng thế triều, nhưng tính trên lực lượng tổng thể, mấy cỗ thế lực này không thể so sánh với Nhân tộc và năm đại tộc.
Nếu như năm đại tộc và nhân loại bộc phát chiến tranh, vậy thì trận chiến đó không thể dùng hai chữ Tai Hoang để hình dung, mà đó là một tràng tai nạn có thể ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới.
"Hôm nay trước tiên đàm luận về sự tình xây dựng quan ải Tịch Tĩnh Lâm. Bên trong Thú tộc có một vài chủng tộc không chịu ước thúc, bắt đầu lui tới gây rối tại Cương cảnh phía tây bắc Ô Bàn đại địa. Mấy vị Cương chủ nào quản lý khu vực đó?"
Trữ gia chủ nói.
Hắn vừa mới dứt lời đã có bốn vị Cương chủ đứng lên thi lễ.
Chỉ có những đại sự ảnh hưởng đến nhân loại tồn vong mới bàn luận tại hội nghị Lưỡng Khôn sơn. Hiện tại Tịch tình huống Tĩnh Lâm gần như hỏng bét, Thú tộc bắt đầu rục rịch thăm dò phản ứng của nhân loại. Quan ải Tịch Tĩnh Lâm là biên giới nối liền với lãnh địa Thú tộc, nơi đó bây giờ đã bị chiến tranh ảnh hưởng nghiêm trọng, sinh linh đồ thán. Nếu không kịp thời xử lý sẽ có thể lan rộng nhanh như lửa cháy đồng cỏ.
"Chuyện này phát sinh tại Ô Bàn đại địa, nhưng quan hệ đến toàn thể nhân loại an nguy. Ta nghĩ rằng mỗi người ở nơi này phải có nghĩa vụ trợ giúp một tay."
Ánh mắt Trữ gia chủ chậm rãi quét qua hơn hai trăm người trong đại sảnh.
Đám người này chính là đại biểu cho quyền lực cai trị thế giới nhân loại, sinh tử hàng tỷ người nằm ở trong tay của bọn họ. Vì thế bọn họ tuyệt đối có tư cách quyết định nhân loại thịnh vượng và suy vong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.