Quyển 2 - Chương 980: Vạn quân ghé qua
Ngư Thiên Không
05/02/2014
Mục Thanh Y dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Sở Mộ. Không triệu hoán Bạch Yểm Ma lời nói, đơn khống Sở Mộ là cơ hồ không có gì khả năng hoàn thành
lấy mạng kẻ thống trị, ít nhất Mục Thanh Y cảm thấy Sở Mộ làm không
được, dù sao độ khó và tính nguy hiểm quá lớn.
Thấy Mục Thanh Y nhìn mình như vậy, Sở Mộ ngược lại cười lên, nhìn nàng nói:
- Không tin?
- Ân, không tin.
Mục Thanh Y rất thành khẩn gật đầu.
Loại cảm giác bị nữ chiến thần hoài nghi cũng không phải rất tốt, lập tức nói ra:
- Ta làm sao không làm được?
- Làm được thì làm đi, ngươi còn muốn cái gì nữa hay sao?
Mục Thanh Y phát hiện ánh mắt Sở Mộ không thích hợp, nhíu mày hỏi.
- Ách...
Sở Mộ thấy ý đồ của mình bị nhìn thấu, khô khốc cười nói:
- Ta nghe người khác nói Mục thị các ngươi có phương pháp giúp hồn sủng lột xác nhanh chóng...
- Quanh co lòng vòng.
Trong mắt Mục Thanh Y hiện ra một tia vũ mị vui vẻ, nói:
- Ngươi giúp ta, loại chuyện nhỏ nhặt này tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng nếu ngươi muốn giải quyết kẻ thống trị của bộ tộc này, vậy thì ngươi nên giúp ta dẫn dắt những Ô Giáp Uyên Thú mạnh mẽ kia rời đi, thuận lợi vượt qua thung lũng này thì ta sẽ nói cho ngươi biết nha.
"..."
Sở Mộ cười khổ, đây là hắn tự lấy đá nện chân mình rồi.
Bất Hủ Tuyền Thủy của Hồn Điện phi thường có hạn, hơn nữa Bất Hủ Tuyền Thủy chỉ có hữu hiệu với sinh vật đẳng cấp chuẩn Đế Hoàng cấp cao, một khi Vong Mộng hoàn thành niết bản thì đẳng cấp chủng tộc sẽ đạt tới hoàn mỹ Đế Hoàng, Bất Hủ Tuyền Thủy chưa hẳn phát ra tác dụng nào với nó cả, cho nên Sở Mộ tự nhiên phải đánh chủ ý lên Mục Thanh Y.
- Được rồi, các ngươi cẩn thận.
Sở Mộ nói ra, tự nhiên chỉ có thể nghe theo.
- Ngươi phải cẩn thận.
Mục Thanh Y có chút im lặng, thằng này chỉ có một hồn, trong loanaj quân rất dễ bạo lộ bản thân của mình, nhưng nhìn bộ dáng của hắn thì một đám Ô Giáp Uyên Thú giống như cừu non ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không công kích hắn.
Sở Mộ cười cười, cũng không giải thích, quay đầu lại nhìn qua bọn người Triêu Lãnh Xuyên, mở miệng nói:
- Các ngươi đi theo Mục Thanh Y, ta đi giải quyết kẻ thống trị của bộ lạc này.
Bốn người nghe xong đều sững sờ, Triêu Lãnh Xuyên cảm thấy Sở Mộ đi một mình quá nguy hiểm, mở miệng nói:
- Có cần ta đi cùng với ngươi hay không?
- Không cần, ngươi bảo hộ Bàng Duyệt.
Sở Mộ không có nói thêm nữa, từ trên yêu linh của Mục Thanh Y nhảy xuống, nhanh chóng biến mất trong loạn thạch lỏm chỏm kia.
...
Lấy thủ cấp tướng địch trong loạn quân thì không ngoài sinh vật ám hệ, chỉ tiếc Sở Mộ xác thực không có hồn sủng tiềm hành và ám sát. Chính thức có thể làm được điểm này chỉ có thể là Mạc Tà tốc độ cực cao.
Cho nên nhiệm vụ này nhất định phải do Mạc Tà hoàn thành.
Tiềm hành đối với một cấp chúa tể như Sở Mộ mà nói kỳ thật rất dễ dàng, Sở Mộ bước đi trong bóng tối rất dễ dàng tiếp cận cả bộ lạc trong thung lũng.
Thời điểm này Sở Mộ không đi về phía trước, hắn cho Mạc Tà chính mình lẻn vào trong sào huyệt Ô Giáp Uyên Thú.
Nếu như Sở Mộ bản thân ẩn vào sào huyệt, vậy không bằng tự sát đi cho nhanh hơn, thời điểm này là cơ hội rèn luyện Mạc Tà đang nhàm chán kia, tranh thủ khiến nó trở thành Thất Tội Hồ chân chính.
Tiểu Mạc Tà cũng có biện pháp lặng yên không tiếng động lẻn vào. Nhưng mà phương thức này không gọi là tiềm hành. Bởi vì tiểu gia hỏa này lắc lư chín cái đuôi nhỏ nhắn của mình nghênh ngang đi qua một đoàn Ô Giáp Uyên Thú không coi vào đâu.
- Ô ô ô ~~~~~
Tiểu Mạc Tà không ngừng nhảy lên, thậm chí trực tiếp nhảy lên người của một đám Ô Giáp Uyên Thú hình thể khổng lồ. Những Ô Giáp Uyên Thú này tức giận quét mắt nhìn qua tiểu chút chit không biết tới từ nơi nào, nhưng phát hiện đây chỉ là tiểu hồ không có chút khí tức nào, bộ dáng điềm đạm đáng yêu cho nên chỉ hung hăng nhìn qua nó, xem như không thấy nó vậy.
Sở Liên vẫn lấy tiểu Mạc Tà làm thần kỹ, nó thuộc về kỹ năng tinh thần hệ, thông qua nhu nhược và dáng vẻ nhỏ yếu mê hoặc địch nhân, có những sinh vật sinh ra ảo giác đối đãi với nó như ấu sủng đồng tộc, sinh vật thực lực càng mạnh càng dễ trúng chiêu.
Cho nên dù tiểu Mạc Tà đứng trước một đám Ô Giáp Uyên Thú nghiêm trang, khí thế bức người, thủ vệ sâm nghiêm, nhưng tiểu Mạc Tà chỉ cần lung lay cái đuôi phát ra vài tiếng kêu đáng thương thì Uyên Thú thủ vệ sào huyệt sẽ mắt nhắm mắt mở, cho rằng nó là tiểu sinh linh hoang dại, tùy tiện nó chạy tới chạy lui.
- Thành công một nửa.
Trông thấy tiểu Mạc Tà thành công tiến vào trong sào huyệt địch nhân, Sở Mộ tươi cười.
Chiêu này Sở Mộ đã thử nhiều lần, hiện tại đẳng cấp cao thì ít sử dụng phương pháp này đi. Hiện tại sử dụng thì không nghĩ tới tiểu Mạc Tà lại có thể đi qua cả đàn Uyên Thú.
...
- Sở Phương Trần hắn không có vấn đề gì chứ?
Bàng Duyệt có chút bận tâm nói ra.
Thời gian dài như vậy còn không có động tĩnh gì, nghĩ đến hắn chỉ có một khống, không nghĩ qua sẽ có nguy hiểm tính mạng.
- Có lẽ không có việc gì, Bạch Yểm Ma mạnh như vậy, càn quét cả một bộ tộc cũng không thành vấn đề.
Đằng Lãng nói ra.
- Ân. Cái bộ lạc này mạnh nhất chỉ là Đế Hoàng đỉnh phong, không có khả năng xuất hiện cấp chúa tể. Dùng thực lực Bạch Yểm Ma thì giải quyết kẻ thống trị cũng không có gì.
Trầm Mặc nói ra.
Mục Thanh Y liếc mắt nhìn mọi người, thản nhiên nói:
- Hắn không có ý định triệu hoán Bạch Yểm Ma.
- Không triệu hoán Bạch Yểm Ma?
Bốn người sững sờ.
- Không triệu hoán Bạch Yểm Ma mà đi vào sào huyệt một đám Đế Hoàng đỉnh phong, vậy chằng khác gì đi chịu chết?
Đằng Lãng rất nói thẳng.
- Đúng vậy a, chuyện này cũng quá nguy hiểm, đừng nói là cầm đầu của kẻ thống trị, còn không có tiếp cận một quần đoàn...
Bàng Duyệt nói ra.
Mục Thanh Y và mọi người nhất trí với nhau, liền mang theo một Đế Hoàng đỉnh phong xâm nhập vào sào huyệt địch nhân, muốn lấy đầu kẻ thống trị và an toàn thoát đi là chuyện khó có khả năng.
- Hống hống hống rống! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
- Hống hống hống rống! ! ! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên đàn Uyên Thú xa xa phát ra tiếng rống giận dữ, có thể so với bầy sói cùng hú vang.
Tiếng gầm tức giận không ngừng lan ra xa, ở xa nhìn lại thì thấy vô số Ô Giáp Uyên Thú không ngừng chạy loạn trên đất, hơn nữa không ngừng triệu tập đồng bạn!
Trong thung lũng bình tĩnh lúc này đã trở nên hỗn loạn không ngừng, cho thấy có đại sự gì đó xảy ra!
Đại khái hơn nửa giờ, năm người Mục Thanh Y phát hiện những Ô Giáp Uyên Thú phân bố dày đặc bên ngoài cũng nhanh chóng tụ tập vào một hướng.
Không lâu sau mặt đất trước mặt biến thành vắng vẻ, năm người bọn họ vượt qua rất dễ dàng.
- Hắn thành công, chúng ta đi.
Mục Thanh Y hồi lâu mới kịp phản ứng, nhìn những người khác nói ra.
Những người khác nhảy lên lưng hồn sủng của mình, chạy ra khỏi lãnh địa của bộ tộc này.
Thấy Mục Thanh Y nhìn mình như vậy, Sở Mộ ngược lại cười lên, nhìn nàng nói:
- Không tin?
- Ân, không tin.
Mục Thanh Y rất thành khẩn gật đầu.
Loại cảm giác bị nữ chiến thần hoài nghi cũng không phải rất tốt, lập tức nói ra:
- Ta làm sao không làm được?
- Làm được thì làm đi, ngươi còn muốn cái gì nữa hay sao?
Mục Thanh Y phát hiện ánh mắt Sở Mộ không thích hợp, nhíu mày hỏi.
- Ách...
Sở Mộ thấy ý đồ của mình bị nhìn thấu, khô khốc cười nói:
- Ta nghe người khác nói Mục thị các ngươi có phương pháp giúp hồn sủng lột xác nhanh chóng...
- Quanh co lòng vòng.
Trong mắt Mục Thanh Y hiện ra một tia vũ mị vui vẻ, nói:
- Ngươi giúp ta, loại chuyện nhỏ nhặt này tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng nếu ngươi muốn giải quyết kẻ thống trị của bộ tộc này, vậy thì ngươi nên giúp ta dẫn dắt những Ô Giáp Uyên Thú mạnh mẽ kia rời đi, thuận lợi vượt qua thung lũng này thì ta sẽ nói cho ngươi biết nha.
"..."
Sở Mộ cười khổ, đây là hắn tự lấy đá nện chân mình rồi.
Bất Hủ Tuyền Thủy của Hồn Điện phi thường có hạn, hơn nữa Bất Hủ Tuyền Thủy chỉ có hữu hiệu với sinh vật đẳng cấp chuẩn Đế Hoàng cấp cao, một khi Vong Mộng hoàn thành niết bản thì đẳng cấp chủng tộc sẽ đạt tới hoàn mỹ Đế Hoàng, Bất Hủ Tuyền Thủy chưa hẳn phát ra tác dụng nào với nó cả, cho nên Sở Mộ tự nhiên phải đánh chủ ý lên Mục Thanh Y.
- Được rồi, các ngươi cẩn thận.
Sở Mộ nói ra, tự nhiên chỉ có thể nghe theo.
- Ngươi phải cẩn thận.
Mục Thanh Y có chút im lặng, thằng này chỉ có một hồn, trong loanaj quân rất dễ bạo lộ bản thân của mình, nhưng nhìn bộ dáng của hắn thì một đám Ô Giáp Uyên Thú giống như cừu non ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không công kích hắn.
Sở Mộ cười cười, cũng không giải thích, quay đầu lại nhìn qua bọn người Triêu Lãnh Xuyên, mở miệng nói:
- Các ngươi đi theo Mục Thanh Y, ta đi giải quyết kẻ thống trị của bộ lạc này.
Bốn người nghe xong đều sững sờ, Triêu Lãnh Xuyên cảm thấy Sở Mộ đi một mình quá nguy hiểm, mở miệng nói:
- Có cần ta đi cùng với ngươi hay không?
- Không cần, ngươi bảo hộ Bàng Duyệt.
Sở Mộ không có nói thêm nữa, từ trên yêu linh của Mục Thanh Y nhảy xuống, nhanh chóng biến mất trong loạn thạch lỏm chỏm kia.
...
Lấy thủ cấp tướng địch trong loạn quân thì không ngoài sinh vật ám hệ, chỉ tiếc Sở Mộ xác thực không có hồn sủng tiềm hành và ám sát. Chính thức có thể làm được điểm này chỉ có thể là Mạc Tà tốc độ cực cao.
Cho nên nhiệm vụ này nhất định phải do Mạc Tà hoàn thành.
Tiềm hành đối với một cấp chúa tể như Sở Mộ mà nói kỳ thật rất dễ dàng, Sở Mộ bước đi trong bóng tối rất dễ dàng tiếp cận cả bộ lạc trong thung lũng.
Thời điểm này Sở Mộ không đi về phía trước, hắn cho Mạc Tà chính mình lẻn vào trong sào huyệt Ô Giáp Uyên Thú.
Nếu như Sở Mộ bản thân ẩn vào sào huyệt, vậy không bằng tự sát đi cho nhanh hơn, thời điểm này là cơ hội rèn luyện Mạc Tà đang nhàm chán kia, tranh thủ khiến nó trở thành Thất Tội Hồ chân chính.
Tiểu Mạc Tà cũng có biện pháp lặng yên không tiếng động lẻn vào. Nhưng mà phương thức này không gọi là tiềm hành. Bởi vì tiểu gia hỏa này lắc lư chín cái đuôi nhỏ nhắn của mình nghênh ngang đi qua một đoàn Ô Giáp Uyên Thú không coi vào đâu.
- Ô ô ô ~~~~~
Tiểu Mạc Tà không ngừng nhảy lên, thậm chí trực tiếp nhảy lên người của một đám Ô Giáp Uyên Thú hình thể khổng lồ. Những Ô Giáp Uyên Thú này tức giận quét mắt nhìn qua tiểu chút chit không biết tới từ nơi nào, nhưng phát hiện đây chỉ là tiểu hồ không có chút khí tức nào, bộ dáng điềm đạm đáng yêu cho nên chỉ hung hăng nhìn qua nó, xem như không thấy nó vậy.
Sở Liên vẫn lấy tiểu Mạc Tà làm thần kỹ, nó thuộc về kỹ năng tinh thần hệ, thông qua nhu nhược và dáng vẻ nhỏ yếu mê hoặc địch nhân, có những sinh vật sinh ra ảo giác đối đãi với nó như ấu sủng đồng tộc, sinh vật thực lực càng mạnh càng dễ trúng chiêu.
Cho nên dù tiểu Mạc Tà đứng trước một đám Ô Giáp Uyên Thú nghiêm trang, khí thế bức người, thủ vệ sâm nghiêm, nhưng tiểu Mạc Tà chỉ cần lung lay cái đuôi phát ra vài tiếng kêu đáng thương thì Uyên Thú thủ vệ sào huyệt sẽ mắt nhắm mắt mở, cho rằng nó là tiểu sinh linh hoang dại, tùy tiện nó chạy tới chạy lui.
- Thành công một nửa.
Trông thấy tiểu Mạc Tà thành công tiến vào trong sào huyệt địch nhân, Sở Mộ tươi cười.
Chiêu này Sở Mộ đã thử nhiều lần, hiện tại đẳng cấp cao thì ít sử dụng phương pháp này đi. Hiện tại sử dụng thì không nghĩ tới tiểu Mạc Tà lại có thể đi qua cả đàn Uyên Thú.
...
- Sở Phương Trần hắn không có vấn đề gì chứ?
Bàng Duyệt có chút bận tâm nói ra.
Thời gian dài như vậy còn không có động tĩnh gì, nghĩ đến hắn chỉ có một khống, không nghĩ qua sẽ có nguy hiểm tính mạng.
- Có lẽ không có việc gì, Bạch Yểm Ma mạnh như vậy, càn quét cả một bộ tộc cũng không thành vấn đề.
Đằng Lãng nói ra.
- Ân. Cái bộ lạc này mạnh nhất chỉ là Đế Hoàng đỉnh phong, không có khả năng xuất hiện cấp chúa tể. Dùng thực lực Bạch Yểm Ma thì giải quyết kẻ thống trị cũng không có gì.
Trầm Mặc nói ra.
Mục Thanh Y liếc mắt nhìn mọi người, thản nhiên nói:
- Hắn không có ý định triệu hoán Bạch Yểm Ma.
- Không triệu hoán Bạch Yểm Ma?
Bốn người sững sờ.
- Không triệu hoán Bạch Yểm Ma mà đi vào sào huyệt một đám Đế Hoàng đỉnh phong, vậy chằng khác gì đi chịu chết?
Đằng Lãng rất nói thẳng.
- Đúng vậy a, chuyện này cũng quá nguy hiểm, đừng nói là cầm đầu của kẻ thống trị, còn không có tiếp cận một quần đoàn...
Bàng Duyệt nói ra.
Mục Thanh Y và mọi người nhất trí với nhau, liền mang theo một Đế Hoàng đỉnh phong xâm nhập vào sào huyệt địch nhân, muốn lấy đầu kẻ thống trị và an toàn thoát đi là chuyện khó có khả năng.
- Hống hống hống rống! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
- Hống hống hống rống! ! ! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên đàn Uyên Thú xa xa phát ra tiếng rống giận dữ, có thể so với bầy sói cùng hú vang.
Tiếng gầm tức giận không ngừng lan ra xa, ở xa nhìn lại thì thấy vô số Ô Giáp Uyên Thú không ngừng chạy loạn trên đất, hơn nữa không ngừng triệu tập đồng bạn!
Trong thung lũng bình tĩnh lúc này đã trở nên hỗn loạn không ngừng, cho thấy có đại sự gì đó xảy ra!
Đại khái hơn nửa giờ, năm người Mục Thanh Y phát hiện những Ô Giáp Uyên Thú phân bố dày đặc bên ngoài cũng nhanh chóng tụ tập vào một hướng.
Không lâu sau mặt đất trước mặt biến thành vắng vẻ, năm người bọn họ vượt qua rất dễ dàng.
- Hắn thành công, chúng ta đi.
Mục Thanh Y hồi lâu mới kịp phản ứng, nhìn những người khác nói ra.
Những người khác nhảy lên lưng hồn sủng của mình, chạy ra khỏi lãnh địa của bộ tộc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.