Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 839: vòng đấu loại

Ngư Thiên Không

29/12/2013

Hồn Điện ở Linh thành cũng phái ra một vài Linh sư trẻ tuổi dự thi, trong đó có hai người là đệ tử của hắn. Bởi vì có được thân phận đệ tử trưởng lão, cho nên bọn họ có tư cách đứng ở bàn dài trung tâm.

Gần trăm người đứng tại nơi này chính là đại biểu cho nhóm Linh sư quyền uy trong tương lai của Vạn Tượng Cảnh. Trong vòng mấy chục năm sau, thành tựu linh thuật cả địa cảnh sẽ phải dựa vào đám người này.

Đại đa số ánh mắt đều tập trung vào nhóm người này. Chỉ cần bọn họ biểu hiện xuất sắc trong đại hội linh thuật, sau này khẳng định sẽ được các thế lực đua nhau chèo kéo, không cần phải lo lắng vấn đề tài nguyên phát triển.

Trên thực tế, đại hội linh thuật đồng nghĩa với các thế lực tranh đoạt nhân tài.

Một thế lực có phát triển thịnh vượng hay không là phải xem từ số lượng và chất lượng Linh sư mà bọn họ chiêu mộ được.

Cho nên công tác chào mời Linh sư trẻ tuổi vô cùng trọng yếu.

Mà ở trong đại hội linh thuật có tính quyền uy bậc nhất thế giới nhân loại này, các thế lực lớn sẽ phái ra thành viên dự thi. Chỉ cần bọn họ có thể giành được thứ hạng tốt trong cuộc thi, vậy thì thế lực sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng cho bọn họ có đầy đủ không gian phát triển.

Đại hội linh thuật chính là thời cơ tìm kiếm và chiêu mộ nhân tài Linh sư dễ dàng nhất.

Người phụ trách công tác chiêu mộ Linh sư của Hồn Điện chính là Uyển Trữ công chúa.

Bản thân Uyển Trữ công chúa đã có danh vọng cực cao tại Vạn Tượng Cảnh, bất kể đi tới chỗ nào cũng có một nhóm lớn người ủng hộ. Vì thế Hồn Điện giao nhiệm vụ chiêu mộ Linh sư cho nàng đúng là thích hợp vô cùng.

Dĩ nhiên, Uyển Trữ công chúa cũng không thể tự mình đi chiêu dụ Linh sư, thông thường sẽ có thuộc hạ điều tra rồi chuyển cho nàng tin tức mới nhất, chính xác nhất. Trải qua rất nhiều công đoạn mới đưa ra quyết định có nên chào mời hay không. Về phần những Linh sư do nàng đích thân xuất hiện đều là nhân tài kiệt xuất được Hồn Điện coi trọng.

Lúc này nhóm cao tầng ngồi trên đài cao kia chính là hi vọng có thể nhìn ra năng lực của đám người dự thi, tìm xem ai là người có tiềm lực đáng giá bồi dưỡng. Đây cũng là một trận tranh đoạt khốc liệt giữa ba thế lực lớn và Hồn Minh.

"Gã nam tử ngồi bên cạnh Uyển Trữ công chúa là ai?"

Một gã Linh sư đứng trên quảng trường nhỏ giọng hỏi.

Người này tên là Phan Thanh, coi như là Linh sư danh vọng rất cao tại Vạn Tượng Cảnh.

Hắn đã tới Linh thành có một đoạn thời gian rồi, lần này tham gia đại hội linh thuật vốn có dự định gia nhập Hồn Điện. Nguyên nhân làm cho hắn quyết tâm như thế chín là muốn có cơ hội tiếp cận Uyển Trữ công chúa.

Trên người Uyển Trữ công chúa vốn có khí chất của đại tiểu thư quyền quý, dung mạo và thân phận không chê vào đâu được. Cho nên Phan thanh âm thầm hạ quyết tâm lần này phải bộc lộ tài năng, để cho Uyển Trữ công chúa tự mình xuất hiện mời hắn gia nhập Hồn Điện.

Uyển Trữ công chúa trước giờ đều đi một mình trong tất cả trường hợp gặp gỡ công chúa, thế nhưng lúc này lại ngồi ngang hàng với một gã nam tử xa lạ. Điều này khiến cho Phan Thanh khó thể tiếp thụ, cũng có thể nói là đả kích không nhẹ. Hắn phát hiện trong lúc nói chuyện, Uyển Trữ công chúa luôn dùng ngữ khí nhẹ nhàng, về phần gã nam tử kia gật đầu rồi thôi.

Phan Thanh càng nghĩ trong lòng càng không thoải mái, mặc dù hắn biết lấy thân phận mình bây giờ còn không có tư cách để cho công chúa Hồn Điện ưu ái. Nhưng tư vị tận mắt nhìn thấy nữ tử mình để ý lại ngồi cạnh nam nhân khác hiển nhiên không hề dễ chịu.

Thật ra trong đám người ở nơi này không chỉ có một mình Phan Thanh suy nghĩ như vậy, Linh thành không thiếu Hồn sủng sư, Linh sư ngưỡng mộ Uyển Trữ công chúa. Có lẽ bọn họ không có phát sinh quan hệ chân chính, nhưng một vị công chúa cao quý lại hạ thấp tư thái giảng giải mấy chuyện nhỏ nhặt đúng là hiếm thấy. Nàng từ đầu đến cuối luôn lễ pháp đối đãi, nhưng mà gã nam tử kia hoàn toàn không thèm để ý, thái độ hờ hững dị thường. Tựa hồ công chúa Hồn Điện ở trong mắt hắn chẳng khác gì bình dân thành thị.

Uyển Trữ công chúa chính là nữ thần trong lòng thanh niên trẻ tuổi a...aa…aaa!

Gã nam tử ngồi cạnh Uyển Trữ công chúa chính là Sở Mộ, chỉ vì một chỗ ngồi mà thôi, trong lúc vô tình hắn đã làm cho đám thanh niên đồng lứa công phẫn.

Bản thân Sở Mộ vốn không hiểu chuyện tình yêu, cũng không muốn hao phí thời gian cho chuyện này. Chính bản thân Uyển Trữ công chúa lựa chỗ ngồi gần hắn, lại kiên nhẫn giảng giải thế cuộc trên đại lục và những Linh sư có tiềm lực.

"Bốn người bên phải Dương Thiến đều là đệ tử đắc ý của Dương Khuyết, trong đó Khánh Tước đã bày ra nguyện ý gia nhập Hồn Điện chúng ta, ba người khác lập trường không thể xác định. Ba người bên trái Dương Thiến là đệ tử Dược Hoang Chu Triêu, đứng gần Dương Thiến nhất là Chu Tử Trản, là nghĩa tử Chu Triêu, thành tựu linh thuật gần bằng Dương Thiến, đồng thời hắn còn là một gã Hồn sủng sư cường đại, khả năng đoạt giải quán quân tương đối lớn."

Uyển Trữ công chúa chậm rãi tường thuật lai lịch từng nhân vật kiệt xuất có mặt trong quảng trường.

Lúc này Sở Mộ và Uyển Trữ đã bị rất nhiều người chú ý.

Sở Mộ tạm thời không muốn Diệp Khuynh Tư nhìn thấy, ngoài ra còn phải lo lắng có người đến từ Thiên Hạ Cảnh nhận ra mình. Bất kể thế nào Sở Mộ vẫn có một bức tượng hoàng kim khổng lồ trưng bày ở ngay trung tâm Thiên Hạ thành, ở trong trường hợp nhiều người thế này càng ẩn giấu càng tốt. Nói không chừng Linh thành có một số người từng tham gia Thiên Hạ Quyết còn nhớ rõ dung mạo của hắn.

Thế nhưng, có đôi khi sự tình diễn ra không như mong muốn. Ánh mắt Sở Mộ nhìn xuống biển người tìm kiếm Diệp Khuynh Tư.

Chẳng qua là Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh đã trải qua cải trang, cho dù là dùng hồn niệm tìm kiếm cũng khó lòng nhận thấy bọn họ. Trữ Mạn Nhi lại không thích hợp xuất hiện ở nơi này.

Thời điểm Sở Mộ đang tìm kiếm Diệp Khuynh Tư, Diệp Hoàn Sinh ngược lại nhận ra Sở Mộ trước tiên.

Diệp Hoàn Sinh biết Sở Mộ là thiếu chủ Hồn Điện, nhìn thấy hắn ngồi cạnh Uyển Trữ công chúa cũng không cảm thấy kỳ quái, nhiều lắm chỉ là sinh lòng hâm mộ liếc hắn mấy cái.

Diệp Khuynh Tư lấy thân phận Linh sư lưu lạc dự thi, cho nên nàng đứng ở vòng tròn bên ngoài, hoàn toàn không có người nào chú ý.

Diệp Hoàn Sinh đứng ở bên cạnh làm trợ thủ cho Diệp Khuynh Tư.

Mỗi Linh sư dự thi đều có một vị trợ thủ, Diệp Hoàn Sinh không phải là trợ thủ hợp cách. Hắn tới nơi này chủ yếu là vì bảo vệ muội muội của mình.

Nếu để cho người khác biết Diệp Khuynh Tư là đệ tử Ứng Vinh, đám người Hồn Minh chắc chắn sẽ không bỏ qua huynh muội bọn họ.

"Đã bị bố trí ở bên ngoài rồi lại còn đeo mặt nạ, chẳng lẽ ngươi cho rằng làm vậy sẽ được chú ý hay sao?"



Bỗng nhiên một giọng nữ chanh chua ở gần đó truyền vào tai Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư hờ hững nhìn lướt qua nữ Linh sư kia.

Nữ Linh sư này mặc trang phục sang quý, cố ý trang điểm khuôn mặt vô cùng lộng lẫy, đôi môi trét son đỏ rực thật sự bắt mắt. Cặp mị nhãn không ngừng nhìn loạn đám nam tử ngồi trên đài cao.

Diệp Khuynh Tư không thèm để ý tới lời giễu cợt của đối phương.

Diệp Khuynh Tư đeo mặt nạ là vì che giấu dung mạo, không muốn bị người ta nhận ra thân phận của mình.

Ở trong quảng trường cũng có không ít Linh sư đeo mặt nạ giống như nàng, bởi vì bọn họ không muốn gia nhập vào bất kỳ thế lực nào, hoặc là đã xác định xong thế lực rồi. Cho nên bọn họ đeo mặt nạ đại biểu cho ý tứ một lòng tỷ thí Linh thuật, không muốn bị người khác quấy rầy.

Về phần những Linh sư không có danh vọng, không có thực lực lại đeo mặt nạ nhằm thu hút sự chú ý sẽ khiến cho người khác chê cười.

"Bày đặt làm bộ phong tao, ngươi tới so đấu linh thuật hay là bán thịt? Trưng hai cục mỡ thừa kia ra làm gì ?"

Diệp Hoàn Sinh nhìn nàng kia không vừa mắt, lập tức phun nước miếng đả kích.

Năng lực thiên phú cao cấp nhất của Diệp Hoàn Sinh chính là gây chuyện và chửi lộn. Nhất là nhìn ai gai mắt lại càng không nể mặt mũi, huống chi người bị chế giễu lại là muội muội hắn.

"A? Một tiểu dược đồng cũng dám mắng ta, chủ nhân ngươi không có dạy dỗ cách làm người sao?"

Nữ Linh sư kia cũng không yếu thế, mở miệng chửi lại một câu.

Thế là Diệp Hoàn Sinh và nữ nhân triển khai cuộc chiến không khoan nhượng, thanh âm càng lúc càng ầm ĩ.

Diệp Khuynh Tư lại thờ ơ đứng ở nơi đó, từ nhỏ đến lớn bên tai nàng không thể thiếu thanh âm ca ca mình mắng chửi với người khác. Cho nên nàng đã luyện thành cảnh giới cực cao, trực tiếp loại bỏ tất cả tạp âm không cần thiết.

Ánh mắt Diệp Khuynh Tư nhìn lướt qua đám người đông nghịt, đại hội linh thuật lần này cũng có một ít người đủ sức uy hiếp ngôi vị đệ nhất của nàng.

"Hôm nay là trận đấu vòng loại của đại hội linh thuật, tất cả tuyển thủ hãy nhìn xuống bàn đá của mình, trên đó là dụng cụ và linh thảo cần thiết để các ngươi luyện chế.”

Một vị lão giả chủ trì đại cục dùng hồn niệm khuếch đại thanh âm vang lên khắp quảng trường.

"Hôm nay ban tổ chức tiến hành khảo nghiệm kiến thức và luyện chế cơ bản, trên bàn đá tổng cộng có ba bình dụng cụ và mười gốc linh dược. Thời gian hạn định là hai canh giờ, các ngươi tận lực luyện chế ra Linh dịch tinh khiết nhất với số lượng nhiều nhất. Sau đó chúng ta sẽ giám định ngay tại chỗ, những người đạt yêu cầu sẽ lọt vào vòng đấu tiếp theo."

"Tốt lắm, bây giờ các ngươi có thể bắt đầu."

Lão giả vừa mới dứt lời, đám Linh sư trên quảng trường lập tức động thủ, trước tiên lấy linh thảo ra rồi bắt đầu điều chế.

Những người này biểu hiện không giống nhau, có thành thạo, có khẩn trương, hoặc là thong dong, bình tĩnh. Hai canh giờ nói nhiều cũng không nhiều, nói ngắn cũng không ngắn, hiện tại bọn họ phải luyện chế một cách tốt nhất.

"Luyện chế kiểu này làm sao bình luận cao thấp?"

Diệp Hoàn Sinh tiến tới gần Diệp Khuynh Tư, nhìn xuống đống đồ lỉnh kỉnh mở miệng hỏi.

Diệp Hoàn Sinh căn bản không có hứng thú đối với linh thuật, ngày bình thường lại khó nói với muội muội một câu. Hôm nay tranh tài rốt cuộc có cơ hội biết được thành tựu linh thuật của nàng, nên hắn cố ý hỏi thăm chi tiết trong đó.

Trình độ Diệp Khuynh Tư hiển nhiên vượt qua cái gọi là luyện chế cơ bản rất xa, động tác nàng vô cùng thành thục phân chia mười loại dụng cụ xếp thành một hàng theo thứ tự.

"Tất cả mọi người dùng tài liệu và dụng cụ giống nhau, đây là Nguyệt Thảo có thể luyện chế ra Linh dịch, tác dụng duy nhất chính là sử dụng làm dung hợp tề. Mà độ tinh khiết của Linh dịch sẽ quyết định phẩm chất của dược tề thành phẩm."

Diệp Khuynh Tư bình thản giảng giải.

Nàng bây giờ luyện chế những thứ này không cần phải tập trung quá nhiều, thậm chí nhắm mắt cũng có thể hoàn thành. Vì thế nàng vừa điều chế vừa nói chuyện cũng không ảnh hưởng gì đến thành quả cuối cùng.

Sử dụng linh vật, tinh thạch cường hóa Hồn sủng không phải lúc nào cũng thành công trăm phần trăm. Nếu như Hồn sủng không đủ kinh nghiệm, hoặc là thế chất thiếu sót sẽ dẫn đến cường hóa thất bại, ngoài ra tỷ lệ thành công còn ảnh hưởng bởi phẩm chất linh vật.

Ví dụ như linh vật đế hoàng cực phẩm có thể trợ giúp Hồn sủng cường hóa đến cấp đế hoàng trăm phần trăm.

Nhưng mà linh vật hạ phẩm, trung phẩm lại có tỷ lệ chưa tới mười phần trăm. Đây chính là chênh lệch về phẩm chất, cũng ảnh hưởng trực tiếp đến tiến cảnh của một vị Hồn sủng sư.

"Dựa vào mấy cọng cỏ này, ngươi có thể luyện ra phẩm chất cao bao nhiêu?"

Diệp Hoàn Sinh hỏi tiếp.

"Phẩm chất hoàn mỹ, nơi này hẳn là có không ít người làm được như thế. Kết quả cuối cùng sẽ dùng số lượng quyết định cao thấp."

Diệp Khuynh Tư hồi đáp.



"Tiểu muội muội, tiểu dược đồng của ngươi cái gì cũng không biết, bao nuôi hắn làm dược đồng không phải là tốn cơm vô ích hay sao ?"

Lúc này nữ Linh sư bên kia liền tranh thủ cười nhạo.

"Đừng để ý lão thái gia !"

Diệp Hoàn Sinh liếc sang nữ nhân kia, mở miệng phản kích.

"Ngươi nói ai là lão thái gia?"

Nữ Linh sư lập tức nổi giận, bộ dạng như muốn nhào tới ăn thua đủ với Diệp Hoàn Sinh.

Diệp Khuynh Tư không thèm để ý tới nàng, chỉ một lòng luyện chế Nguyệt Thảo của mình.

Trong lúc Diệp Khuynh Tư nói chuyện với Diệp Hoàn Sinh, Sở Mộ cũng hỏi thăm về Đức Lão linh sư về vấn đề tương tự.

"Ngươi cảm thấy nơi này có bao nhiêu người luyện chế ra phẩm chất hoàn mỹ?"

Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Phẩm chất thượng đẳng, đồng thời số lượng khoảng một bình coi như hợp cách, ta nghĩ sẽ có hai ngàn người vượt qua cửa ải này. Nhưng mà luyện chế phẩm chất hoàn mỹ, lượng là một giọt, đoán chừng không tới năm trăm người."

Đức Lão linh sư cũng rất kiên nhẫn cho Sở Mộ giải thích.

(Bình ở đây là bình dược tề, thể giọt rất nhỏ, thông thường chỉ chứa được vài chục giọt Linh dịch.)

Đức Lão linh sư biết thân phận chân chính của Sở Mộ, hơn nữa hai người quan hệ cũng không tệ. Vì thế lúc này trao đổi với nhau không cần cố kỵ.

"Hai người đệ tử của ta hẳn là luyện chế ra năm giọt Linh dịch phẩm chất hoàn mỹ, coi như là tuyển thủ ưu tú trong đợt tranh tài này. Thế nhưng, bọn họ so sánh với Dương Thiến, Chu Tử Trản, công chúa Hồn sủng cung vẫn có chênh lệch rất lớn. Ta đoán chừng đám người kia có thể luyện ra tám đến mười giọt Linh dịch phẩm chất hoàn mỹ."

Đức Lão linh sư chậm rãi giải thích.

"Chỉ có điều không biết bọn họ có lấy ra toàn bộ thực lực hay không, trận tỷ thí chỉ là kiểm tra thao tác cơ bản, vốn không thể làm khó bọn họ."

Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu. Diệp Hoàn Sinh đã nói Diệp Khuynh Tư rất có hi vọng tranh đoạt vị trí đệ nhất, thực lực nàng hẳn là không kém mấy người được Đức Lão linh sư nhắc tới.

Hai canh giờ trôi qua rất nhanh, trước khi thời gian kết thúc, Sở Mộ lại nhìn thấy không ít Linh sư ngừng luyện chế, bộ dạng giống như đã hoàn thành công việc của mình.

Đám Linh sư này đã luyện chế đến cực hạn, hoặc là sử dụng hết linh thảo, hoặc là đạt tới yêu cầu đề ra. Lúc này bọn họ chỉ yên lặng chờ đợi ban tổ chức báo hiệu hết giờ.

Nhưng Sở Mộ phát hiện nhóm Linh sư ở dãy bàn phía trong không có đình chỉ luyện chế, hiển nhiên là bọn họ muốn luyện ra phẩm chất hoàn mỹ để phân cao thấp.

"Đã đến giờ, mọi người dừng tay, những người tiếp tục luyện chế sẽ bị đào thải."

Vị lão giả chủ trì cao giọng hô lên.

Cùng lúc đó một nhóm Giám định sư từ bên ngoài quảng trường đi tới, bọn họ chịu trách nhiệm kiểm tra và bình phán kết quả của tuyển thủ, phía sau còn có người mang theo quyển sổ tay ghi chép.

Linh sư tham gia tranh tài tới gần một vạn người, cho nên công tác kiểm tra vô cùng bề bộn. Cả nhóm Giám định sư im lặng làm việc, không khí trên quảng trường có chút khẩn trưởng.

Cũng may nhân số Giám định sư cũng không ít, thời gian kiểm tra rất ngắn, mỗi người chỉ dừng lại gần bàn đá không tới ba giây liền đi tới vị trí kế tiếp.

"Phẩm chất hoàn mỹ, số lượng nhiều năm giọt, Linh sư Tề Thư."

Bỗng nhiên một gã Giám định sư dùng hồn niệm công bố kết quả mới nhất, tất cả mọi người trên quảng trường đều nghe thấy rõ ràng.

Trong lúc nhất thời rất nhiều người chú ý tới vị Linh sư kia, có năng lực luyện chế ra phẩm chất hoàn mỹ đã là nhân tài xuất sắc rồi. Người này chính là đối tượng được các thế lực tranh nhau chào mời.

Đức Lão linh sư từng nói số người đủ khả năng luyện chế ra năm giọt Linh dịch phẩm chất hoàn mỹ không tới năm trăm người, mà nhân số tuyển thủ tới gần một vạn. Từ đó có thể thấy được con đường linh thuật khó đi tới mức nào, mỗi một cấp bậc đều khó khăn trùng trùng, một lần thăng cấp thì địa vị và danh vọng cũng sẽ tăng lên tương ứng.

"Phẩm chất hoàn mỹ, số lượng sáu giọt, Linh sư Hồn sủng cung, Ngụy Tuyết Kiến."

Chỉ lát sau lại có Giám định sư cao giọng tuyên bố một vị Linh sư kiệt xuất khác.

"Phẩm chất hoàn mỹ, số lượng năm giọt, Tuyết thành Cốc Phong."

“Phẩm chất hoàn mỹ, số lượng bảy giọt, Thiên Hạ thành La Ngạnh Lạc."

"Phẩm chất hoàn mỹ…"

Tất cả Linh sư luyện chế ra phẩm chất hoàn mỹ đều được Giám định sư dùng hồn niệm công bố toàn trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook