Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)
Chương 122: Ảnh Đế
Lạc Thủy Kinh Ngân
15/06/2024
Xem phim xong, Phương Ngải Kỳ chú ý thấy mặt Thẩm Thu Hoa đỏ hồng, quan tâm hỏi: “Thu Hoa, cô sao vậy?”
“Không có gì. Tôi chỉ thấy hơi nóng.” Thẩm Thu Hoa cúi đầu, Phương Ngải Kỳ không thấy rõ sắc mặt nàng, chỉ thấy phần cổ hồng lộ ra bên ngoài.
“Bên ngoài lạnh lắm, cô coi chừng bị cảm.” Tay nàng tự nhiên muốn giúp Thẩm Thu Hoa chỉnh áo.
Tay vừa đưa lên, Dương Quỳnh đã ngăn cản: “Phương tiểu thư, để cho tôi.” Dương Quỳnh lịch sự, kiên quyết nói.
Phương Ngải Kỳ quay đầu nhìn, phát hiện mặt Dương Quỳnh cũng hồng. Hai người này vừa nãy đã làm gì?
Mọi người cùng bước ra khỏi hội trường. Chốc lát có tiệc rượu nhưng khá thoải mái, không yêu cầu bắt buộc tham gia. Khâu Hiểu Tuệ chắc chắn sẽ tham gia, nàng tới đây không muốn bỏ lỡ bất kỳ hoạt động nào.
Thẩm Thu Hoa lại không mấy hứng thú, nhưng có đạo diễn ở đây, nàng cũng không thể tự mình rời đi.
Liễu Du nhân lúc rảnh rỗi chỉnh lớp make up giúp Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh nhận lấy bình giữ ấm có đồ hầm từ Tề Duyệt, rót cho nàng.
“Em ăn chút đi. Lát lỡ như thức ăn trong tiệc không hợp khẩu vị thì em cũng không đói.”
Nói về chuyện này, Thẩm Thu Hoa thật sự rất bội phục Dương Quỳnh. Dù mọi người chỉ đến đây trong thời gian ngắn, vậy mà cô có thể mượn phòng bếp của khách sạn để hầm đồ bổ.
“Chị cũng ăn đi.” Thẩm Thu Hoa nhìn bình giữ nhiệt lớn thấy bốn người ăn cũng đủ.
“Em quên chị dễ ăn sao? Món nào chị cũng ăn được.” Chỉ cần có thể ăn, Dương Quỳnh luôn không kén.
Thẩm Thu Hoa nhìn Tề Duyệt và Liễu Du, hai người cười cười, ý bảo bản thân muốn ăn món nước ngoài.
Tiệc rượu được tổ chức tại một quảng trường rất lớn. Mọi người trong giới điện ảnh từ khắp các nước đến tụ hợp, làm quen và trò chuyện. Khâu Hiểu Tuệ đang trò chuyện vui vẻ cùng một nhà làm phim trong nước.
Phương Ngải Kỳ nhìn Thẩm Thu Hoa bên cạnh hỏi: “Cô không tìm người nói chuyện sao? Gương mặt của cô rất hấp dẫn người khác”
Thẩm Thu Hoa lắc đầu: “Ngải Kỳ, tôi thích yên tĩnh, cô cứ mặc tôi.”
Phương Ngải Kỳ nhìn Dương Quỳnh đi cạnh Thẩm Thu Hoa, cũng hiểu có người này ở bên, bao nhiêu người muốn tiếp cận Thẩm Thu Hoa cũng không thể. Nghĩ vậy, nàng cũng không chấp nhất, mang theo trợ lý đi dạo chỗ khác.
“Chị cứ có cảm giác cô ta có ý với em.” Dương Quỳnh nói.
“Trong mắt chị, ai cũng có ý với em hết.” Thẩm Thu Hoa chế nhạo bình dấm chua kế bên.Thẩm Thu Hoa vốn không phải người khắt khe với cấp dưới nên lúc này Tề Duyệt và Liễu Du cùng nhau đi dạo. Đây là lần đầu tiên hai cô nàng đến chỗ náo nhiệt như vậy nên tò mò là chuyện thường tình. Bên cạnh nàng có Dương Quỳnh, vốn không cần nhiều người đi theo, cứ thả các nàng đi chơi là được.
Không ngờ tới Liễu Dư lại hưng phấn trở về gọi: “Chị Thu Hoa!”
“Chuyện gì vậy em? Tiểu Duyệt đâu?” Dương Quỳnh hỏi.
Liễu Du cười tủm tỉm: “Tiểu Duyệt nhìn thấy idol của cậu ấy, giờ cậu ấy đang kích động, bảo em đến báo cho hai chị, hai chị muốn đến xem không.”
“Idol?” Thẩm Thu Hoa nhướng mày: “Lạc Hoa.”
Liễu Du gật đầu.
Dương Quỳnh vốn cảm thấy Thẩm Thu Hoa sẽ không bị thu hút bởi những siêu sao ảnh đế này nhưng không ngời tới kỳ này cô nghĩ sai rồi, Thẩm Thu Hoa thật sự muốn đi gặp thử.
“Em vẫn cảm thấy anh ta quen thuộc sao?” Dương Quỳnh nghĩ đến lúc xem phim Lạc Hoa, Thẩm Thu Hoa luôn nói người này trông rất quen thuộc chỉ là nàng không nhớ là ai.
“Dạ phải, cho nên em muốn gặp người thật, có lẽ em sẽ nhớ ra gì đó.” Thẩm Thu Hoa có thể khẳng định mình chưa từng gặp Lạc Hoa nhưng nàng không chắc đã gặp ở kiếp trước không.
Ảnh đế Lạc Hoa là ngôi sao có tiếng trong nước. Chỉ là độ nổi tiếng của hắn khác với hướng minh tinh cần lưu lượng như Thẩm Thu Hoa, hắn là diễn viên phái thực lực chuyên về doanh thu phòng vé và các giải thưởng.
Hai người đi theo Liễu Du đến một chỗ khá khuất, ở đây có rất nhiều người vây quanh đang dùng camera, điện thoại chụp ảnh cho thấy bên trong rất náo nhiệt.
Khi các nàng chen vào, thấy chỉ có Lạc Hoa và nhân viên công tác của anh đứng giữa đám đông. Dù ở nước ngoài, ảnh đế vẫn là ảnh đế, vẫn được rất nhiều người ủng hộ.
Tề Duyệt cũng trong đám đông. Nàng vừa thấy Lạc Hoa đã kích động. Muốn đi lên ký tên nhưng lại không dám. Lúc này chỉ dám nắm chặt góc áo nhìn idol, dáng vẻ nàng hoàn toàn khác với bình thường.
Liễu Du đi đến chọt nàng, ý bảo Thẩm Thu Hoa và Dương Quỳnh cũng đến. Tề Duyệt đi lại kéo tay Thẩm Thu Hoa: “Chị Thu Hoa, chị có thể nói chuyện với anh ấy không?”
Lắc mãi Tề Duyệt phát hiện Thẩm Thu Hoa không có phản ứng, nàng nhìn Thẩm Thu Hoa, thấy ánh mắt nàng cũng không bình tĩnh hơn mình bao nhiêu, hoàn toàn si ngốc nhìn Lạc Hoa.
Nhìn đi! Mị lực của idol nhà mình quá mạnh. Chị Thu Hoa chưa nhìn người đàn ông nào mà hoa si như vậy.
Dương Quỳnh cũng chú ý thấy dáng vẻ của Thẩm Thu Hoa. Cô khẽ kéo tay nàng: “Thu Hoa, em nhìn gì vậy?”
Thẩm Thu Hoa bỗng hoàn hồn, cúi đầu che miệng mình như đang kiềm nén. Nàng lại ngẩng đầu nhìn Lạc Hoa thấy anh cũng đang nhìn mình. Tuy chỉ trong khoảnh khắc nhưng nàng chắc chắn Lạc Hoa thật sự nhìn mình.
Chỉ một ánh mặt chạm nhau, những mê mang trong lòng nàng bỗng sáng tỏ. Nàng cong môi dịu dàng cười với Lạc Hoa, xoay người rời khỏi đám đông.
Khi nàng xoay người, Lạc Hoa nhìn về phía nàng, ánh mắt dõi theo bóng lưng gầy ốm kia dần đi xa, anh cong môi, nụ cười dịu dàng giống với Thẩm Thu Hoa.
Tề Duyệt vẫn không rời đi, nhìn thấy Lạc Hoa, nàng muốn thét lên. A! Đẹp trái quá! Sao có thể đẹp như vậy, lại còn dịu dàng nữa? Ảnh đang nhìn ai? Nếu mà ảnh nhìn mình kiểu này, chắc xỉu!
Dương Quỳnh đuổi theo Thẩm Thu Hoa rời đi, thấy nàng vốn không có hứng thú, bây giờ lại tràn đầy sức sống.
“Em nhận ra anh ta?” Có thể làm Thẩm Thu Hoa vui vẻ như vậy, Dương Quỳnh nhíu mày, thử nói: “Kiếp trước?”
Thẩm Thu Hoa cười tít mắt đáp: “Chị đoán đi?”
Dương Quỳnh nhéo mũi nàng: “Không được trêu chị!”
“Xí!” Thẩm Thu Hoa làm nũng.
Nàng như vậy Dương Quỳnh không chịu nổi, kéo nàng vào một góc, ra vẻ hung ác ép hỏi: “Rốt cuộc là ai?”
Thẩm Thu Hoa mở to mắt, nhấp môi nhưng vẫn im lặng.
Dương Quỳnh đỡ trán: “Thu Hoa, làm nũng là xấu lắm. Đặc biệt là em, làm nũng với chị là quá xấu, quá xấu nha.”
Thẩm Thu Hoa mếu máo, hờn dỗi cúi đầu. Khi Dương Quỳnh không chịu nổi, nàng đột nhiên ngẩng đầu, dịu dàng nói: “Là anh hai em!”
“Khụ khụ!” Dương Quỳnh bị sặc, không ngừng ho. Chờ cô dứt cơn ho, mặt cũng đỏ bừng: “Ai cơ?”
“Anh hai em Thẩm Minh Hoa.” Thẩm Thu Hoa chắc chắn nói.
Dương Quỳnh quay đầu nhìn về phía Lạc Hoa, hiện tại cô muốn quay lại lấy lòng anh vợ. “Em chắc?”
Thẩm Thu Hoa lập tức giận dỗi. Dám không tin bé, bé giận!
“Rồi rồi rồi, chị tin.” Dương Quỳnh muốn ôm nàng vào lòng dỗ. Sao cô cảm thấy Lạc Hoa xuất hiện khiến Thu Hoa cũng trẻ con hơn. Chẳng lẽ có người lớn thì bé con tinh nghịch cũng biết làm nũng.
“Nếu là anh hai, thì sao hai anh em em không nhận mặt nhau?” Dương Quỳnh tiếp tục thắc mắc.
“Nhận nhau trước mặt nhiều người?” Thẩm Thu Hoa cảm thấy câu này hơi ngốc. Dù là anh em kiếp trước nhưng kiếp này không có quan hệ gì, nếu nhận nhau không phải dọa chết người sao?
Nghĩ đến thân phận kiếp trước của anh vợ, Dương Quỳnh bỗng sợ hãi: “Thu Hoa, có khi nào anh hai sẽ không.... đồng ý chuyện của hai đứa không?” Lạc Hoa kiếp trước là Tả Thị Lang Hình Bộ, chấp chưởng hình danh thiên hạ, đó chắc hẳn là một người rất nghiêm túc!
Thẩm Thu Hoa nghe xong cũng ngẫm nghĩ. Nàng thật sự chưa nghĩ đến chuyện này. Thấy nàng im lặng, Dương Quỳnh càng hoảng.
“Chị mặc kệ, dù sao em với chị cũng phải ở bên nhau!”
“Đương nhiên, dù anh hai phản đối, em cũng sẽ ở bên chị.” Thẩm Thu Hoa thấy Dương Quỳnh lo thật nhưng nàng lại không. Kiếp trước, anh chưa từng ép nàng làm điều gì, nàng tin kiếp này cũng sẽ không.
Sau đó, Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không có tâm tư tiếp tục tham dự tiệc rượu. Hơn nữa có người nước ngoài phát hiện mỹ nữ phương Đông muốn tiến đến cũng bị Dương Quỳnh chặn hết. Hai người không ngừng đi lại, hy vọng có thể ít bị chú ý nhưng đời không như mơ.
Cuối cùng, Thẩm Thu Hoa không chịu nổi, nói: “Mình về đi chị.”
Trước khi rời đi, hai người tìm Khâu Hiểu Tuệ tạm biệt, nàng dặn cả hai chú ý an toàn. Các nàng lại tìm Liễu Du và Tề Duyệt cùng về.
Tề Duyệt vẫn có chút lưu luyến, nàng còn chưa nhìn đủ Lạc Hoa. Đúng lúc, Lạc Hoa vừa trò chuyện với người khác vừa đi lại, Tề Duyệt đành nhắm mắt đi theo. Nàng không muốn rời đi cũng không dám tiến lên, chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
Hiện tại nàng cảm thấy Liễu Du quá can đảm. Thích idol còn trực tiếp đến yêu cầu làm việc cạnh idol, nếu là nàng, nàng cũng không dám.
Bốn người về khách sạn. Chuyện đầu tiên làm là đến nhà ăn ăn cơm. Tuy tiệc rượu có nhiều món nhưng các nàng lại không ăn nhiều. Thẩm Thu Hoa ăn không quen, Dương Quỳnh chăm cho nàng nên không có thời gian. Tề Duyệt lại lo trồng cây si idol, còn Liễu Du chỉ chuyên tâm quan sát kiểu make up của các minh tinh khác nhằm nâng cao tay nghề.
Bốn người gọi món Tàu, cuối cùng cũng có thể ăn một bữa no.
Trong lúc ăn, Thẩm Thu Hoa hỏi một vài chuyện liên quan đến Lạc Hoa, Tề Duyệt đương nhiên thuộc như lòng bàn tay. Là một fan trung thành, nàng biết tất cả thông tin về Lạc Hoa. Thậm chí một vài điều không công khai, nàng cũng biết. Dù sao nàng cũng là hacker. Nhưng nàng không lợi dụng những tài liệu riêng tư kia quấy rầy Lạc Hoa. Đối với nàng, đu idol là hy vọng bọn họ sống tốt, nàng sẽ không vì tiếp cận idol mà khiến bọn họ bối rối.
“Không có gì. Tôi chỉ thấy hơi nóng.” Thẩm Thu Hoa cúi đầu, Phương Ngải Kỳ không thấy rõ sắc mặt nàng, chỉ thấy phần cổ hồng lộ ra bên ngoài.
“Bên ngoài lạnh lắm, cô coi chừng bị cảm.” Tay nàng tự nhiên muốn giúp Thẩm Thu Hoa chỉnh áo.
Tay vừa đưa lên, Dương Quỳnh đã ngăn cản: “Phương tiểu thư, để cho tôi.” Dương Quỳnh lịch sự, kiên quyết nói.
Phương Ngải Kỳ quay đầu nhìn, phát hiện mặt Dương Quỳnh cũng hồng. Hai người này vừa nãy đã làm gì?
Mọi người cùng bước ra khỏi hội trường. Chốc lát có tiệc rượu nhưng khá thoải mái, không yêu cầu bắt buộc tham gia. Khâu Hiểu Tuệ chắc chắn sẽ tham gia, nàng tới đây không muốn bỏ lỡ bất kỳ hoạt động nào.
Thẩm Thu Hoa lại không mấy hứng thú, nhưng có đạo diễn ở đây, nàng cũng không thể tự mình rời đi.
Liễu Du nhân lúc rảnh rỗi chỉnh lớp make up giúp Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh nhận lấy bình giữ ấm có đồ hầm từ Tề Duyệt, rót cho nàng.
“Em ăn chút đi. Lát lỡ như thức ăn trong tiệc không hợp khẩu vị thì em cũng không đói.”
Nói về chuyện này, Thẩm Thu Hoa thật sự rất bội phục Dương Quỳnh. Dù mọi người chỉ đến đây trong thời gian ngắn, vậy mà cô có thể mượn phòng bếp của khách sạn để hầm đồ bổ.
“Chị cũng ăn đi.” Thẩm Thu Hoa nhìn bình giữ nhiệt lớn thấy bốn người ăn cũng đủ.
“Em quên chị dễ ăn sao? Món nào chị cũng ăn được.” Chỉ cần có thể ăn, Dương Quỳnh luôn không kén.
Thẩm Thu Hoa nhìn Tề Duyệt và Liễu Du, hai người cười cười, ý bảo bản thân muốn ăn món nước ngoài.
Tiệc rượu được tổ chức tại một quảng trường rất lớn. Mọi người trong giới điện ảnh từ khắp các nước đến tụ hợp, làm quen và trò chuyện. Khâu Hiểu Tuệ đang trò chuyện vui vẻ cùng một nhà làm phim trong nước.
Phương Ngải Kỳ nhìn Thẩm Thu Hoa bên cạnh hỏi: “Cô không tìm người nói chuyện sao? Gương mặt của cô rất hấp dẫn người khác”
Thẩm Thu Hoa lắc đầu: “Ngải Kỳ, tôi thích yên tĩnh, cô cứ mặc tôi.”
Phương Ngải Kỳ nhìn Dương Quỳnh đi cạnh Thẩm Thu Hoa, cũng hiểu có người này ở bên, bao nhiêu người muốn tiếp cận Thẩm Thu Hoa cũng không thể. Nghĩ vậy, nàng cũng không chấp nhất, mang theo trợ lý đi dạo chỗ khác.
“Chị cứ có cảm giác cô ta có ý với em.” Dương Quỳnh nói.
“Trong mắt chị, ai cũng có ý với em hết.” Thẩm Thu Hoa chế nhạo bình dấm chua kế bên.Thẩm Thu Hoa vốn không phải người khắt khe với cấp dưới nên lúc này Tề Duyệt và Liễu Du cùng nhau đi dạo. Đây là lần đầu tiên hai cô nàng đến chỗ náo nhiệt như vậy nên tò mò là chuyện thường tình. Bên cạnh nàng có Dương Quỳnh, vốn không cần nhiều người đi theo, cứ thả các nàng đi chơi là được.
Không ngờ tới Liễu Dư lại hưng phấn trở về gọi: “Chị Thu Hoa!”
“Chuyện gì vậy em? Tiểu Duyệt đâu?” Dương Quỳnh hỏi.
Liễu Du cười tủm tỉm: “Tiểu Duyệt nhìn thấy idol của cậu ấy, giờ cậu ấy đang kích động, bảo em đến báo cho hai chị, hai chị muốn đến xem không.”
“Idol?” Thẩm Thu Hoa nhướng mày: “Lạc Hoa.”
Liễu Du gật đầu.
Dương Quỳnh vốn cảm thấy Thẩm Thu Hoa sẽ không bị thu hút bởi những siêu sao ảnh đế này nhưng không ngời tới kỳ này cô nghĩ sai rồi, Thẩm Thu Hoa thật sự muốn đi gặp thử.
“Em vẫn cảm thấy anh ta quen thuộc sao?” Dương Quỳnh nghĩ đến lúc xem phim Lạc Hoa, Thẩm Thu Hoa luôn nói người này trông rất quen thuộc chỉ là nàng không nhớ là ai.
“Dạ phải, cho nên em muốn gặp người thật, có lẽ em sẽ nhớ ra gì đó.” Thẩm Thu Hoa có thể khẳng định mình chưa từng gặp Lạc Hoa nhưng nàng không chắc đã gặp ở kiếp trước không.
Ảnh đế Lạc Hoa là ngôi sao có tiếng trong nước. Chỉ là độ nổi tiếng của hắn khác với hướng minh tinh cần lưu lượng như Thẩm Thu Hoa, hắn là diễn viên phái thực lực chuyên về doanh thu phòng vé và các giải thưởng.
Hai người đi theo Liễu Du đến một chỗ khá khuất, ở đây có rất nhiều người vây quanh đang dùng camera, điện thoại chụp ảnh cho thấy bên trong rất náo nhiệt.
Khi các nàng chen vào, thấy chỉ có Lạc Hoa và nhân viên công tác của anh đứng giữa đám đông. Dù ở nước ngoài, ảnh đế vẫn là ảnh đế, vẫn được rất nhiều người ủng hộ.
Tề Duyệt cũng trong đám đông. Nàng vừa thấy Lạc Hoa đã kích động. Muốn đi lên ký tên nhưng lại không dám. Lúc này chỉ dám nắm chặt góc áo nhìn idol, dáng vẻ nàng hoàn toàn khác với bình thường.
Liễu Du đi đến chọt nàng, ý bảo Thẩm Thu Hoa và Dương Quỳnh cũng đến. Tề Duyệt đi lại kéo tay Thẩm Thu Hoa: “Chị Thu Hoa, chị có thể nói chuyện với anh ấy không?”
Lắc mãi Tề Duyệt phát hiện Thẩm Thu Hoa không có phản ứng, nàng nhìn Thẩm Thu Hoa, thấy ánh mắt nàng cũng không bình tĩnh hơn mình bao nhiêu, hoàn toàn si ngốc nhìn Lạc Hoa.
Nhìn đi! Mị lực của idol nhà mình quá mạnh. Chị Thu Hoa chưa nhìn người đàn ông nào mà hoa si như vậy.
Dương Quỳnh cũng chú ý thấy dáng vẻ của Thẩm Thu Hoa. Cô khẽ kéo tay nàng: “Thu Hoa, em nhìn gì vậy?”
Thẩm Thu Hoa bỗng hoàn hồn, cúi đầu che miệng mình như đang kiềm nén. Nàng lại ngẩng đầu nhìn Lạc Hoa thấy anh cũng đang nhìn mình. Tuy chỉ trong khoảnh khắc nhưng nàng chắc chắn Lạc Hoa thật sự nhìn mình.
Chỉ một ánh mặt chạm nhau, những mê mang trong lòng nàng bỗng sáng tỏ. Nàng cong môi dịu dàng cười với Lạc Hoa, xoay người rời khỏi đám đông.
Khi nàng xoay người, Lạc Hoa nhìn về phía nàng, ánh mắt dõi theo bóng lưng gầy ốm kia dần đi xa, anh cong môi, nụ cười dịu dàng giống với Thẩm Thu Hoa.
Tề Duyệt vẫn không rời đi, nhìn thấy Lạc Hoa, nàng muốn thét lên. A! Đẹp trái quá! Sao có thể đẹp như vậy, lại còn dịu dàng nữa? Ảnh đang nhìn ai? Nếu mà ảnh nhìn mình kiểu này, chắc xỉu!
Dương Quỳnh đuổi theo Thẩm Thu Hoa rời đi, thấy nàng vốn không có hứng thú, bây giờ lại tràn đầy sức sống.
“Em nhận ra anh ta?” Có thể làm Thẩm Thu Hoa vui vẻ như vậy, Dương Quỳnh nhíu mày, thử nói: “Kiếp trước?”
Thẩm Thu Hoa cười tít mắt đáp: “Chị đoán đi?”
Dương Quỳnh nhéo mũi nàng: “Không được trêu chị!”
“Xí!” Thẩm Thu Hoa làm nũng.
Nàng như vậy Dương Quỳnh không chịu nổi, kéo nàng vào một góc, ra vẻ hung ác ép hỏi: “Rốt cuộc là ai?”
Thẩm Thu Hoa mở to mắt, nhấp môi nhưng vẫn im lặng.
Dương Quỳnh đỡ trán: “Thu Hoa, làm nũng là xấu lắm. Đặc biệt là em, làm nũng với chị là quá xấu, quá xấu nha.”
Thẩm Thu Hoa mếu máo, hờn dỗi cúi đầu. Khi Dương Quỳnh không chịu nổi, nàng đột nhiên ngẩng đầu, dịu dàng nói: “Là anh hai em!”
“Khụ khụ!” Dương Quỳnh bị sặc, không ngừng ho. Chờ cô dứt cơn ho, mặt cũng đỏ bừng: “Ai cơ?”
“Anh hai em Thẩm Minh Hoa.” Thẩm Thu Hoa chắc chắn nói.
Dương Quỳnh quay đầu nhìn về phía Lạc Hoa, hiện tại cô muốn quay lại lấy lòng anh vợ. “Em chắc?”
Thẩm Thu Hoa lập tức giận dỗi. Dám không tin bé, bé giận!
“Rồi rồi rồi, chị tin.” Dương Quỳnh muốn ôm nàng vào lòng dỗ. Sao cô cảm thấy Lạc Hoa xuất hiện khiến Thu Hoa cũng trẻ con hơn. Chẳng lẽ có người lớn thì bé con tinh nghịch cũng biết làm nũng.
“Nếu là anh hai, thì sao hai anh em em không nhận mặt nhau?” Dương Quỳnh tiếp tục thắc mắc.
“Nhận nhau trước mặt nhiều người?” Thẩm Thu Hoa cảm thấy câu này hơi ngốc. Dù là anh em kiếp trước nhưng kiếp này không có quan hệ gì, nếu nhận nhau không phải dọa chết người sao?
Nghĩ đến thân phận kiếp trước của anh vợ, Dương Quỳnh bỗng sợ hãi: “Thu Hoa, có khi nào anh hai sẽ không.... đồng ý chuyện của hai đứa không?” Lạc Hoa kiếp trước là Tả Thị Lang Hình Bộ, chấp chưởng hình danh thiên hạ, đó chắc hẳn là một người rất nghiêm túc!
Thẩm Thu Hoa nghe xong cũng ngẫm nghĩ. Nàng thật sự chưa nghĩ đến chuyện này. Thấy nàng im lặng, Dương Quỳnh càng hoảng.
“Chị mặc kệ, dù sao em với chị cũng phải ở bên nhau!”
“Đương nhiên, dù anh hai phản đối, em cũng sẽ ở bên chị.” Thẩm Thu Hoa thấy Dương Quỳnh lo thật nhưng nàng lại không. Kiếp trước, anh chưa từng ép nàng làm điều gì, nàng tin kiếp này cũng sẽ không.
Sau đó, Thẩm Thu Hoa hoàn toàn không có tâm tư tiếp tục tham dự tiệc rượu. Hơn nữa có người nước ngoài phát hiện mỹ nữ phương Đông muốn tiến đến cũng bị Dương Quỳnh chặn hết. Hai người không ngừng đi lại, hy vọng có thể ít bị chú ý nhưng đời không như mơ.
Cuối cùng, Thẩm Thu Hoa không chịu nổi, nói: “Mình về đi chị.”
Trước khi rời đi, hai người tìm Khâu Hiểu Tuệ tạm biệt, nàng dặn cả hai chú ý an toàn. Các nàng lại tìm Liễu Du và Tề Duyệt cùng về.
Tề Duyệt vẫn có chút lưu luyến, nàng còn chưa nhìn đủ Lạc Hoa. Đúng lúc, Lạc Hoa vừa trò chuyện với người khác vừa đi lại, Tề Duyệt đành nhắm mắt đi theo. Nàng không muốn rời đi cũng không dám tiến lên, chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
Hiện tại nàng cảm thấy Liễu Du quá can đảm. Thích idol còn trực tiếp đến yêu cầu làm việc cạnh idol, nếu là nàng, nàng cũng không dám.
Bốn người về khách sạn. Chuyện đầu tiên làm là đến nhà ăn ăn cơm. Tuy tiệc rượu có nhiều món nhưng các nàng lại không ăn nhiều. Thẩm Thu Hoa ăn không quen, Dương Quỳnh chăm cho nàng nên không có thời gian. Tề Duyệt lại lo trồng cây si idol, còn Liễu Du chỉ chuyên tâm quan sát kiểu make up của các minh tinh khác nhằm nâng cao tay nghề.
Bốn người gọi món Tàu, cuối cùng cũng có thể ăn một bữa no.
Trong lúc ăn, Thẩm Thu Hoa hỏi một vài chuyện liên quan đến Lạc Hoa, Tề Duyệt đương nhiên thuộc như lòng bàn tay. Là một fan trung thành, nàng biết tất cả thông tin về Lạc Hoa. Thậm chí một vài điều không công khai, nàng cũng biết. Dù sao nàng cũng là hacker. Nhưng nàng không lợi dụng những tài liệu riêng tư kia quấy rầy Lạc Hoa. Đối với nàng, đu idol là hy vọng bọn họ sống tốt, nàng sẽ không vì tiếp cận idol mà khiến bọn họ bối rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.