Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)
Chương 159: Vất Vả
Lạc Thủy Kinh Ngân
15/06/2024
Khi độ hot của Thẩm Thu Hoa tăng cao kéo theo độ hot của Dương Quỳnh. Nguyên nhân là vì vai Vạn Sương Hồng do Dương Quỳnh thủ vai là một vai diễn hút fans. Tuy cô chỉ xuất hiện vài phân cảnh nhưng mỗi cảnh đều rất xuất sắc. Các fans đặt biệt danh cho Vạn Sương Hồng là “mặt ngầu lạnh lùng”, quan trọng là vai diễn rất có chất CP với Tạ Nam Lâu, vô số video fanmade của cả hai được đăng tải.
Dù CP Hồng Lâu trong phim hay CP Quỳnh Hoa ngoài đời thì cặp đôi này đều khiến khán giả lung lay, hiểu lầm. Nếu không nhờ Lạc Hoa công khai giúp đỡ Thẩm Thu Hoa, chỉ sợ chuyện của hai người đã bại lộ.
Thẩm Thu Hoa nhìn video fanmade, bảo: “Fans đỉnh thật á chị! Em xem mà còn cảm động.” Khâu cắt ghép, lồng nhạc quá hợp với nội dung, đặc biệt là khúc Vạn Sương Hồng chết vì cứu Tạ Nam Lâu. Thẩm Thu Hoa rưng rưng nước mắt xem video, nàng nhớ khi quay cảnh đó, nàng khóc khàn giọng, không thể ngừng được nên đây là phân cảnh kinh điển của bộ phim. Sau khi phim phát song, rất nhiều diễn viên nữ đóng cảnh khóc được so sánh với cảnh khóc này của Thẩm Thu Hoa.
“Đoạn này mình diễn tốt nhưng sau này chúng ta đừng nhận những cảnh như vậy. Chị thấy hại sức khỏe quá.” Dương Quỳnh vẫn chưa dám xem cảnh đó đến giờ cô cũng không biết nó trông thế nào.
Thẩm Thu Hoa thủ vai cô gái câm trong phim Núi Xa Người Tốt đạt giải nữ phụ xuất sắc nhất tại một liên hoan phim có tiếng.
Đội tuyên truyền của Lạc Hoa có dày dặn kinh nghiệm, ban đầu họ chỉ pr nhỏ nhưng sau khi Thẩm Thu Hoa nhận giải ở liên hoan phim, họ bắt đầu rầm rồ đưa tin về tạo hình, biểu hiện của nàng.
Nhiệt độ của phim Sơ Dương đã giúp số lượng người tìm kiến tên Thẩm Thu Hoa tăng lên, đặc biệt là sau cảnh Vạn Sương Hồng chết, ratings của phim tăng lên tột độ.
Lúc ấy có người bình luận còn bảo Thẩm Thu Hoa trước sau cũng sẽ nhận giải. Không ngờ chưa đến một tháng, nàng đã nhận giải phim điện ảnh. Với thành tích phòng vé hiện tại của Thẩm Thu Hoa cộng thêm giải thưởng và hậu thuẫn của Lạc Hoa đã giúp nàng đứng vững trong giới điện ảnh.
Sau khi chạy đủ các show trong và ngoài nước, Thẩm Thu Hoa lại tiến tổ. Phim điện ảnh lần này do một đạo diễn có tiếng liên lạc với Lư Tự. Phía nhà đầu tư cần một diễn viên vừa xinh đẹp vừa có diễn xuất.
Khi hay tin ông ta cần người, nhiều người đại diện từ các công ty đã nộp thông tin của diễn viên bên mình đến. Ông này đã casting nhiều diễn viên nhưng chưa ai trong số họ đạt được yêu cầu của ông.
Trong một lần ăn tối, ông ta xem cảnh hành động của Tạ Nam Lâu đang chiếu trên TV. Mắt nhà đầu tư sáng lên, ông tìm thông tin của Thẩm Thu Hoa, phát hiện hậu thuẫn của nàng là Lạc Hoa thì bật cười.
“Tôi chọn cô này.”
Lạc Hoa nhận được cuộc gọi từ Lư Tự, nghe thấy tên nhà đầu tư, anh cũng cười bảo: “Cậu nhận đi. Phim của ông ta không có bộ nào không hot.”
Gác máy, Lạc Hoa thấy Cao Dật ngập ngừng muốn nói bèn hỏi: “Cậu có chuyện gì muốn nói sao?”
Cao Dật do dự một lúc mới đáp: “Anh Hoa, tuy phim của ông ta hay thật nhưng cảnh hành động của ông ta có độ khó rất cao, em sợ....”
“Cậu sợ Thu Hoa gặp nguy hiểm?” Lạc Hoa hiểu ý hắn, anh cười gian, đáp: “Không phải bên cạnh con bé còn có Dương Quỳnh sao? Em ấy sẽ không để Thu Hoa gặp chuyện.”
Dương Quỳnh tiến tổ, phát hiện người nào trong đoàn cũng biết võ. Tuy đóng phim có dây thép hỗ trợ nhưng phần lớn phải dựa vào năng lực của diễn viên. Cô nhìn động tác chỉ đạo võ thuật thiế kế, cô dám cam đoan Thẩm Thu Hoa chắc chắn không thể tự mình hoàn thành.
“Không thể làm được thì có thể tập. Chúng tôi sẽ sắp xếp quay cảnh của cô sau cùng nhưng tôi cần cô tự mình hoàn thành chúng, không thể dùng diễn viên đóng thế.” Nhà đầu tư nghiêm túc nói.
Thẩm Thu Hoa gật đầu: “Tôi chỉ cần thời gian để cố gắng.”
Thẩm Thu Hoa nhìn gương mặt không đồng ý của Dương Quỳnh, cười hỏi: “Chị sẽ giúp em mà đúng không?”
Dương Quỳnh thở dài, nói: “Nếu làm vậy thì em sẽ rất vất vả.”
“Từ ngày đầu luyện cảnh hành động em đã biết mình phải chịu nhiều vất vả nhưng em rất hâm mộ tài nghệ của chị. Dù là giả nhưng em cũng muốn thử.” Thẩm Thu Hoa cười đáp: “Dương Quỳnh, tuy đóng phim vất vả nhưng em lại thấy vui.”
Từ hôm đó, người khác cố gắng đóng phim còn Thẩm Thu Hoa cố gắng tập luyện. Dựa theo kế hoạch tập luyện do Dương Quỳnh và chỉ đạo võ thuật sắp xếp, hằng ngày cô sẽ hướng dẫn Thẩm Thu Hoa tập thể lực, tập động tác.
Thẩm Thu Hoa tập đến ướt đẫm mồ hôi nhưng đổi lại ngoại hình của nàng có sự thay đổi rõ rệt. Từ một người gầy yếu, thon dài, Thẩm Thu Hoa vui vẻ nhận ra cơ thể mình bắt đầu săn chắc và có cơ bắp. Nhờ thế ngoại hình của nàng trông đẹp hơn trước rất nhiều.
Vì quá lo sợ sở thích mê cơ bắp của Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh chỉ nghĩ đến cảnh cơ thể nàng đầy cơ bắp, cô đã muốn khóc. Nhưng tập một thời gian, cô chợt nhận ra mình không cần phải sợ bởi thể chất của Thẩm Thu Hoa không thuộc dạng duy trì được cơ bắp. Chỉ cần nàng bỏ tập hai hôm, cơ bắp như đá viên tan nhanh trong ngày nóng.
Điều này làm Dương Quỳnh vui sướng nhưng làm Thẩm Thu Hoa thổn thức, nó càng kích thích ý chí tập luyện của cô nàng. Không ngày nào Dương Quỳnh không khuyên nàng tập ít lại, tránh tình trạng đau cơ vì tập quá nhiều.
Nhà đầu tư, đạo diễn và chỉ đạo võ thuật rất hài lòng với sự cần cù tập luyện của Thẩm Thu Hoa.
Đạo diễn cảm thán: “Bây giờ hiếm khi tìm được diễn viên chịu khổ như vậy.”
Nhà đầu tư vuốt cằm, đáp: “Tôi đã bảo người được Lạc Hoa dìu dắt chắc chắn không chỉ có vẻ ngoài.”
Thẩm Thu Hoa chăm tập cũng nhờ tối nào Dương Quỳnh cũng thoa rượu thuốc, mát xa cho nàng, rất nhiều lúc Dương Quỳnh xoa đau đến mức khiến nàng bật khóc.
“Em nói chị nghe em cố gắng nhiều vậy để làm gì? Em có thể chịu được khổ cực này không?” Dương Quỳnh vừa đau lòng mắng vừa ra sức mát xa.
“Chị chịu được sao em không chịu được?” Thẩm Thu Hoa vừa lau nước mắt vừa nói: “Kiếp trước có nhiều chuyện em muốn làm nhưng không được làm, kiếp này em không thể làm chuyện mình thích sao?”
“Chuyện em thích là chịu khổ?” Dương Quỳnh không đồng ý hỏi lại. Cô rất vui khi Thẩm Thu Hoa được đón nhận nồng nhiệt như bây giờ nhưng nhìn thấy nàng càng hot càng vất vả, cô băn khoăn tự hỏi liệu đây có thật sự là cuộc sống mà cả hai mong muốn không.
“Thì em chỉ muốn thử thôi mà.”
Sau một tháng tiến tổ, Thẩm Thu Hoa bắt đầu cảnh quay đầu tiên. Nàng chỉ có bốn cảnh hành động, còn lại là cảnh sinh hoạt.
Dù chỉ có bốn cảnh nhưng nàng phải mất một tháng rưỡi với cơ thể đầy vết bầm tím để hoàn thành. Có lần nàng đeo dây thép lao từ trên núi xuống nhưng vì khoảng cách quá xa khó khống chế dây thép, kết quả nàng trượt chân, đập đầu ngất xỉu. Lần khác, nàng phải lách người qua cây côn, tuy động tác này trông đơn giản nhưng khó thực hiện. Thẩm Thu Hoa không phải diễn viên võ thuật chuyên nghiệp nên không thể giữ vững cơ thể khiến nàng phải diễn cảnh này ba mươi mấy lần, khi về khách sạn, đùi nàng đầy vết bầm tím.
Lạc Hoa nói không sai, dẫu bầm tím đầy người nhưng đây đã là tình huống có Dương Quỳnh che chở. Ngày nào cô cũng dính chặt mắt vào Thẩm Thu Hoa, sẵn sàng cứu nàng.
Quay xong cảnh cuối cùng, cả hai đều thở phào. Lúc tắm, Thẩm Thu Hoa vuốt ve cơ bắp của mình, tiếc nuối thở dài. Dương Quỳnh ôm nàng từ phía sau, hỏi: “Lưu luyến cơ bắp của em hả?”
“Em khó lắm mới có tụi nó.” Thẩm Thu Hoa muốn chụp kỷ niệm cơ thể hơi cơ bắp của mình.
“Tụi nó sắp chia tay em rồi.” Dương Quỳnh cười vuốt ve lưng nàng. Cô phải thừa nhận Thẩm Thu Hoa có cơ bắp trông rất đẹp.
Thẩm Thu Hoa chọc cánh tay cô, hâm mộ chảy nước miếng.
“Thu Hoa, nhớ giữ hình tượng.” Dương Quỳnh cười trêu. Thẩm Thu Hoa ngày càng hoạt bát. Cô thật sự rất khó liên tưởng một Khang phi nương nương đoan chính với Thẩm Thu Hoa đang hâm mộ chảy nước miếng này.
Linh hồn sống động bị phủ bụi từ lâu đã được khai phá.
Khi Thẩm Thu Hoa bắt đầu ghi hình, Nguyên Hương và Như Quỳnh đã báo tình hình tập luyện vũ đạo của mình có tiến bộ lớn ở Mỹ. Khi còn là thực tập sinh trong nước, các nàng cũng được huấn luyện vũ đạo nghiêm khắc nhưng tất cả đều là kiểu truyền thống, gập khuôn. Trái lại, vũ đạo ở Mỹ được thực hiện bởi cảm nhận âm nhạc. Phương pháp học tập đổi mới khiến hai người cũng thay đổi.
Lạc Hoa nhìn thấy cả hai tự tin, bảo: “Hai đứa đừng vội về nước, đợi công ty pr cho hai đứa trước rồi hẳn về.”
Hai người cũng ở tạm khách sạn ngay thành điện ảnh. Tuy bên ngoài các nàng là thần tượng nhưng trước mặt Lạc Hoa, các nàng vẫn giữ thân phận kiếp trước, không dám lỗ mãng với đại thiếu gia.
Lạc Hoa hỏi các nàng có muốn đóng phim không dù sao hiện tại phim thần tượng đang trên đà phát triển. Kết quả câu trả lời của cả hai giống với Dương Quỳnh, các nàng sẵn sàng đóng phim nhưng không muốn rời xa nhau.
Lạc Hoa nghe thấy bỗng nhớ đến câu “thượng bất chính hạ tắc loạn”, đúng là chủ nào tớ nấy.
Nguyên Hương và Như Quyên được Lạc Hoa nâng đỡ nên tài nguyên cũng thăng hạng. Dù Lạc Hoa sẽ không chủ động tìm, nhưng có người đại diện và bên tuyên truyền với nhiều kinh nghiệm chắc chắn hai người sẽ không chịu thiệt.
Bài hát đầu tiên sau lần comeback là nhạc phim Ngăn Sát 2.
Các nàng nhận được bài hát mà vui vẻ hét lên. Đây là bộ phim có sự góp mặt của Thẩm Thu Hoa, các nàng cuối cùng cũng có cơ hội hát cho phim nương nương đóng chính.
Vừa nhận được lời bài hát, hai người bắt đầu tập luyện. Sau khi về nước, các nàng vừa xem trích đoạn của phim Ngăn Sát 2 vừa xem phim Thẩm Thu Hoa đóng. Cả hai không cần xem nội dung phim cũng rưng rưng nước mắt, vậy nên bài này được các nàng thể hiện rất cảm động.
Dù CP Hồng Lâu trong phim hay CP Quỳnh Hoa ngoài đời thì cặp đôi này đều khiến khán giả lung lay, hiểu lầm. Nếu không nhờ Lạc Hoa công khai giúp đỡ Thẩm Thu Hoa, chỉ sợ chuyện của hai người đã bại lộ.
Thẩm Thu Hoa nhìn video fanmade, bảo: “Fans đỉnh thật á chị! Em xem mà còn cảm động.” Khâu cắt ghép, lồng nhạc quá hợp với nội dung, đặc biệt là khúc Vạn Sương Hồng chết vì cứu Tạ Nam Lâu. Thẩm Thu Hoa rưng rưng nước mắt xem video, nàng nhớ khi quay cảnh đó, nàng khóc khàn giọng, không thể ngừng được nên đây là phân cảnh kinh điển của bộ phim. Sau khi phim phát song, rất nhiều diễn viên nữ đóng cảnh khóc được so sánh với cảnh khóc này của Thẩm Thu Hoa.
“Đoạn này mình diễn tốt nhưng sau này chúng ta đừng nhận những cảnh như vậy. Chị thấy hại sức khỏe quá.” Dương Quỳnh vẫn chưa dám xem cảnh đó đến giờ cô cũng không biết nó trông thế nào.
Thẩm Thu Hoa thủ vai cô gái câm trong phim Núi Xa Người Tốt đạt giải nữ phụ xuất sắc nhất tại một liên hoan phim có tiếng.
Đội tuyên truyền của Lạc Hoa có dày dặn kinh nghiệm, ban đầu họ chỉ pr nhỏ nhưng sau khi Thẩm Thu Hoa nhận giải ở liên hoan phim, họ bắt đầu rầm rồ đưa tin về tạo hình, biểu hiện của nàng.
Nhiệt độ của phim Sơ Dương đã giúp số lượng người tìm kiến tên Thẩm Thu Hoa tăng lên, đặc biệt là sau cảnh Vạn Sương Hồng chết, ratings của phim tăng lên tột độ.
Lúc ấy có người bình luận còn bảo Thẩm Thu Hoa trước sau cũng sẽ nhận giải. Không ngờ chưa đến một tháng, nàng đã nhận giải phim điện ảnh. Với thành tích phòng vé hiện tại của Thẩm Thu Hoa cộng thêm giải thưởng và hậu thuẫn của Lạc Hoa đã giúp nàng đứng vững trong giới điện ảnh.
Sau khi chạy đủ các show trong và ngoài nước, Thẩm Thu Hoa lại tiến tổ. Phim điện ảnh lần này do một đạo diễn có tiếng liên lạc với Lư Tự. Phía nhà đầu tư cần một diễn viên vừa xinh đẹp vừa có diễn xuất.
Khi hay tin ông ta cần người, nhiều người đại diện từ các công ty đã nộp thông tin của diễn viên bên mình đến. Ông này đã casting nhiều diễn viên nhưng chưa ai trong số họ đạt được yêu cầu của ông.
Trong một lần ăn tối, ông ta xem cảnh hành động của Tạ Nam Lâu đang chiếu trên TV. Mắt nhà đầu tư sáng lên, ông tìm thông tin của Thẩm Thu Hoa, phát hiện hậu thuẫn của nàng là Lạc Hoa thì bật cười.
“Tôi chọn cô này.”
Lạc Hoa nhận được cuộc gọi từ Lư Tự, nghe thấy tên nhà đầu tư, anh cũng cười bảo: “Cậu nhận đi. Phim của ông ta không có bộ nào không hot.”
Gác máy, Lạc Hoa thấy Cao Dật ngập ngừng muốn nói bèn hỏi: “Cậu có chuyện gì muốn nói sao?”
Cao Dật do dự một lúc mới đáp: “Anh Hoa, tuy phim của ông ta hay thật nhưng cảnh hành động của ông ta có độ khó rất cao, em sợ....”
“Cậu sợ Thu Hoa gặp nguy hiểm?” Lạc Hoa hiểu ý hắn, anh cười gian, đáp: “Không phải bên cạnh con bé còn có Dương Quỳnh sao? Em ấy sẽ không để Thu Hoa gặp chuyện.”
Dương Quỳnh tiến tổ, phát hiện người nào trong đoàn cũng biết võ. Tuy đóng phim có dây thép hỗ trợ nhưng phần lớn phải dựa vào năng lực của diễn viên. Cô nhìn động tác chỉ đạo võ thuật thiế kế, cô dám cam đoan Thẩm Thu Hoa chắc chắn không thể tự mình hoàn thành.
“Không thể làm được thì có thể tập. Chúng tôi sẽ sắp xếp quay cảnh của cô sau cùng nhưng tôi cần cô tự mình hoàn thành chúng, không thể dùng diễn viên đóng thế.” Nhà đầu tư nghiêm túc nói.
Thẩm Thu Hoa gật đầu: “Tôi chỉ cần thời gian để cố gắng.”
Thẩm Thu Hoa nhìn gương mặt không đồng ý của Dương Quỳnh, cười hỏi: “Chị sẽ giúp em mà đúng không?”
Dương Quỳnh thở dài, nói: “Nếu làm vậy thì em sẽ rất vất vả.”
“Từ ngày đầu luyện cảnh hành động em đã biết mình phải chịu nhiều vất vả nhưng em rất hâm mộ tài nghệ của chị. Dù là giả nhưng em cũng muốn thử.” Thẩm Thu Hoa cười đáp: “Dương Quỳnh, tuy đóng phim vất vả nhưng em lại thấy vui.”
Từ hôm đó, người khác cố gắng đóng phim còn Thẩm Thu Hoa cố gắng tập luyện. Dựa theo kế hoạch tập luyện do Dương Quỳnh và chỉ đạo võ thuật sắp xếp, hằng ngày cô sẽ hướng dẫn Thẩm Thu Hoa tập thể lực, tập động tác.
Thẩm Thu Hoa tập đến ướt đẫm mồ hôi nhưng đổi lại ngoại hình của nàng có sự thay đổi rõ rệt. Từ một người gầy yếu, thon dài, Thẩm Thu Hoa vui vẻ nhận ra cơ thể mình bắt đầu săn chắc và có cơ bắp. Nhờ thế ngoại hình của nàng trông đẹp hơn trước rất nhiều.
Vì quá lo sợ sở thích mê cơ bắp của Thẩm Thu Hoa, Dương Quỳnh chỉ nghĩ đến cảnh cơ thể nàng đầy cơ bắp, cô đã muốn khóc. Nhưng tập một thời gian, cô chợt nhận ra mình không cần phải sợ bởi thể chất của Thẩm Thu Hoa không thuộc dạng duy trì được cơ bắp. Chỉ cần nàng bỏ tập hai hôm, cơ bắp như đá viên tan nhanh trong ngày nóng.
Điều này làm Dương Quỳnh vui sướng nhưng làm Thẩm Thu Hoa thổn thức, nó càng kích thích ý chí tập luyện của cô nàng. Không ngày nào Dương Quỳnh không khuyên nàng tập ít lại, tránh tình trạng đau cơ vì tập quá nhiều.
Nhà đầu tư, đạo diễn và chỉ đạo võ thuật rất hài lòng với sự cần cù tập luyện của Thẩm Thu Hoa.
Đạo diễn cảm thán: “Bây giờ hiếm khi tìm được diễn viên chịu khổ như vậy.”
Nhà đầu tư vuốt cằm, đáp: “Tôi đã bảo người được Lạc Hoa dìu dắt chắc chắn không chỉ có vẻ ngoài.”
Thẩm Thu Hoa chăm tập cũng nhờ tối nào Dương Quỳnh cũng thoa rượu thuốc, mát xa cho nàng, rất nhiều lúc Dương Quỳnh xoa đau đến mức khiến nàng bật khóc.
“Em nói chị nghe em cố gắng nhiều vậy để làm gì? Em có thể chịu được khổ cực này không?” Dương Quỳnh vừa đau lòng mắng vừa ra sức mát xa.
“Chị chịu được sao em không chịu được?” Thẩm Thu Hoa vừa lau nước mắt vừa nói: “Kiếp trước có nhiều chuyện em muốn làm nhưng không được làm, kiếp này em không thể làm chuyện mình thích sao?”
“Chuyện em thích là chịu khổ?” Dương Quỳnh không đồng ý hỏi lại. Cô rất vui khi Thẩm Thu Hoa được đón nhận nồng nhiệt như bây giờ nhưng nhìn thấy nàng càng hot càng vất vả, cô băn khoăn tự hỏi liệu đây có thật sự là cuộc sống mà cả hai mong muốn không.
“Thì em chỉ muốn thử thôi mà.”
Sau một tháng tiến tổ, Thẩm Thu Hoa bắt đầu cảnh quay đầu tiên. Nàng chỉ có bốn cảnh hành động, còn lại là cảnh sinh hoạt.
Dù chỉ có bốn cảnh nhưng nàng phải mất một tháng rưỡi với cơ thể đầy vết bầm tím để hoàn thành. Có lần nàng đeo dây thép lao từ trên núi xuống nhưng vì khoảng cách quá xa khó khống chế dây thép, kết quả nàng trượt chân, đập đầu ngất xỉu. Lần khác, nàng phải lách người qua cây côn, tuy động tác này trông đơn giản nhưng khó thực hiện. Thẩm Thu Hoa không phải diễn viên võ thuật chuyên nghiệp nên không thể giữ vững cơ thể khiến nàng phải diễn cảnh này ba mươi mấy lần, khi về khách sạn, đùi nàng đầy vết bầm tím.
Lạc Hoa nói không sai, dẫu bầm tím đầy người nhưng đây đã là tình huống có Dương Quỳnh che chở. Ngày nào cô cũng dính chặt mắt vào Thẩm Thu Hoa, sẵn sàng cứu nàng.
Quay xong cảnh cuối cùng, cả hai đều thở phào. Lúc tắm, Thẩm Thu Hoa vuốt ve cơ bắp của mình, tiếc nuối thở dài. Dương Quỳnh ôm nàng từ phía sau, hỏi: “Lưu luyến cơ bắp của em hả?”
“Em khó lắm mới có tụi nó.” Thẩm Thu Hoa muốn chụp kỷ niệm cơ thể hơi cơ bắp của mình.
“Tụi nó sắp chia tay em rồi.” Dương Quỳnh cười vuốt ve lưng nàng. Cô phải thừa nhận Thẩm Thu Hoa có cơ bắp trông rất đẹp.
Thẩm Thu Hoa chọc cánh tay cô, hâm mộ chảy nước miếng.
“Thu Hoa, nhớ giữ hình tượng.” Dương Quỳnh cười trêu. Thẩm Thu Hoa ngày càng hoạt bát. Cô thật sự rất khó liên tưởng một Khang phi nương nương đoan chính với Thẩm Thu Hoa đang hâm mộ chảy nước miếng này.
Linh hồn sống động bị phủ bụi từ lâu đã được khai phá.
Khi Thẩm Thu Hoa bắt đầu ghi hình, Nguyên Hương và Như Quỳnh đã báo tình hình tập luyện vũ đạo của mình có tiến bộ lớn ở Mỹ. Khi còn là thực tập sinh trong nước, các nàng cũng được huấn luyện vũ đạo nghiêm khắc nhưng tất cả đều là kiểu truyền thống, gập khuôn. Trái lại, vũ đạo ở Mỹ được thực hiện bởi cảm nhận âm nhạc. Phương pháp học tập đổi mới khiến hai người cũng thay đổi.
Lạc Hoa nhìn thấy cả hai tự tin, bảo: “Hai đứa đừng vội về nước, đợi công ty pr cho hai đứa trước rồi hẳn về.”
Hai người cũng ở tạm khách sạn ngay thành điện ảnh. Tuy bên ngoài các nàng là thần tượng nhưng trước mặt Lạc Hoa, các nàng vẫn giữ thân phận kiếp trước, không dám lỗ mãng với đại thiếu gia.
Lạc Hoa hỏi các nàng có muốn đóng phim không dù sao hiện tại phim thần tượng đang trên đà phát triển. Kết quả câu trả lời của cả hai giống với Dương Quỳnh, các nàng sẵn sàng đóng phim nhưng không muốn rời xa nhau.
Lạc Hoa nghe thấy bỗng nhớ đến câu “thượng bất chính hạ tắc loạn”, đúng là chủ nào tớ nấy.
Nguyên Hương và Như Quyên được Lạc Hoa nâng đỡ nên tài nguyên cũng thăng hạng. Dù Lạc Hoa sẽ không chủ động tìm, nhưng có người đại diện và bên tuyên truyền với nhiều kinh nghiệm chắc chắn hai người sẽ không chịu thiệt.
Bài hát đầu tiên sau lần comeback là nhạc phim Ngăn Sát 2.
Các nàng nhận được bài hát mà vui vẻ hét lên. Đây là bộ phim có sự góp mặt của Thẩm Thu Hoa, các nàng cuối cùng cũng có cơ hội hát cho phim nương nương đóng chính.
Vừa nhận được lời bài hát, hai người bắt đầu tập luyện. Sau khi về nước, các nàng vừa xem trích đoạn của phim Ngăn Sát 2 vừa xem phim Thẩm Thu Hoa đóng. Cả hai không cần xem nội dung phim cũng rưng rưng nước mắt, vậy nên bài này được các nàng thể hiện rất cảm động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.