Chương 13
Khánh Linh
02/06/2022
Hai ngày sau đó, cô và Hoắc vương đang ở trong thư phòng, ăn điểm tâm uống trà thì Thẩm Liên bước vào, cô ta thấy cô ngồi bên cạnh Hoắc vương thì quát lớn
'' Ninh Vũ, ngươi chỉ là một thị vệ sao dám ngồi ngang hàng với Tử Ngạo ca ''
Cô và Hoắc vương thản nhiên nhìn cô ta, Hoắc vương nói
'' Ai cho ngươi vào đây? ''
Nghe thấy vậy, cô ta bước lên phía trước, vẻ mặt liền trở nên dịu dàng, nói
'' Muội đến thăm huynh ''
'' Ra ngoài ''
'' Muội...''
'' Đừng có để ta nói lần thứ hai ''
'' Dựa vào đây chứ, Ninh Vũ hắn chỉ là một thị vệ vậy mà có thể ngồi ngang hàng với huynh, còn muội là biểu muội của huynh sao huynh lại....''
< Ngắt lời >
'' Thị vệ? Ngươi ăn nói cho cẩn thận đệ ấy bây giờ là đệ đệ của bổn vương ''
'' Đệ đệ của huynh? ''
Ngay lúc đó, Cửu Nhi bước vào trong, hiên ngang đi đến trước mặt của cô ta nói
'' Ninh Vũ bây giờ là đệ đệ kết nghĩa của Tử Ngạo ca, còn là ca ca của bổn công chúa, nếu sau này để ta thấy ngươi bắt nạt huynh ấy thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươi ''
Cô ta nghe xong thì rất kinh ngạc, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, nghĩ
''Mới có mấy ngày, hắn từ một thị vệ vậy mà lại thành huynh đệ kết bái của Tử Ngạo ca và con nhóc này, không được mình phải nói chuyện này với phụ thân ''
Cô ta dùng ánh mắt tức giận nhìn cô rồi quay người bỏ đi, cô ta vừa rời đi thì Cửu Nhi cười lớn,nói
'' Hahaa, nhìn mặt cô ta kìa buồn cười chết đi được ''
Thấy Cửu Nhi, Hoắc vương hỏi
'' Muội đến đây làm gì? ''
'' Muội đến tìm Ninh Vũ ca ''
Nói xong cô bé từ từ bước về phía cô, đến nơi cô bé ôm lấy cánh tay cô, nói
'' Ninh Vũ ca, huynh đưa muội đi chơi được không? Ở trong phủ mấy ngày nay muội sắp chán chết rồi ''
Cô xoa đầu cô bé, vẻ mặt dịu dàng nói
'' Được, ta cũng muốn Hồng Lăng mua chút rượi ''
'' Vậy thì hay quá. Đi thôi ''
Cửu Nhi kéo tay cô rời đi, họ ra khỏi Hoắc vương phủ, họ rời đi chưa được một đoạn thì Hoắc vương lén đi sau họ, hắn chỉ cách họ một đoạn đường ngắn, còn cô và Cửu Nhi vẫn không biết Hoắc vương đi theo họ, họ vui chơi trên con đường tấp nập người qua lại, họ đi mãi thì đến Hồng Lăng tửu lâu, cô dẫn Cửu Nhi bước vào trong, hai người đi đến quầy lấy hai bình rượi ngon nhất ở đây rồi rời đi ngay, nhưng không được xuân xẻ, hai người ra tới cửa thì một cánh tay chặn họ lại là Phương Gia Thành, hắn nói
'' Lại gặp nhau rồi ''
Cô nhìn thấy hắn ta nhưng không hề để tâm liền bước đi nhưng hắn không để cô đi, nói
'' Đừng đi nhanh vậy mà, ngồi nói chuyện chút đã ''
'' Ta chả có gì nói với ngươi cả ''
Cô hất tay hắn ta rồi bước đi, nhưng hắn lại chặn cô lại, thấy vậy vẻ mặt cô dần trở nên khó chịu, cô liếc nhìn hắn nói
'' Tránh ra, trước khi ta giết ngươi ''
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, hắn bỏ tay ra, đúng lúc này Hoắc vương bước vào, ánh mắt đáng sợ nhìn Phương Gia Thành, nói
'' Tránh xa đệ ấy ra, nếu còn để ta nhìn thấy ngươi lại gần đệ ấy ta nhất định sẽ giết ngươi ''
Vừa nói xong thì Hoắc vương khoác vai cô kéo đi, còn Phương Gia Thành thì đứng nhìn bọn họ, mỉm cười. Về đến phủ, Cửu Nhi liền hỏi cô
'' Ninh Vũ ca, ai vậy? ''
'' Không biết ''
'' Sao hắn lại chặn huynh lại chứ? ''
'' Ta không biết ''
Hoắc vương nói
'' Ban nãy đệ đinh giết hắn à? ''
'' Đúng ''
'' Đệ mà giết hắn thì đệ gặp rắc rối lớn ''
'' Ta mà sợ thì đã không làm rồi, với cả ta đâu có một mình còn có huynh mà ''
Hoắc vương nghe thấy thì cười lên, sau đó nói
'' Hai đứa về nghỉ đi, giờ cơm ta sẽ gọi ''
Ngay sau đó, cô và Cửu Nhi liền phòng của mình, còn Hoắc vương thì về thư phòng. Thời gian trôi qua, giờ cơm đã đến Hoắc vương gọi hai người dậy dùng bữa, trong bữa ăn họ nói chuyện rất vui vẻ. Gần đêm, Hoắc vương đang xử lý công chuyện thì một người bước vào, hắn ngang nhiên ngồi lên ghế trong phòng, hắn nhìn Hoắc vương nói
'' Không chào đón ta sao? Lâu lắm ta mới về đó vậy mà ngươi lại làm lơ ta, ta buồn quá đi ''
'' Im đi, đừng có nói ra mấy lời đó ''
Hắn nhìn Hoắc vương cười nhẹ rồi nói
'' Vẫn như vậy, thật vô tâm ''
Đúng lúc này, cô bước vào, nhìn thấy hắn cô có hơi kinh ngạc, vừa thấy cô Hoắc vương liền hỏi
'' Ninh Vũ, có chuyện gì sao? ''
'' Ta mang cho huynh chút điểm tâm ''
'' Ừ, đặt đó đi''
Cô hướng ánh mắt về nam nhân đang nghiên ngang ngồi trên ghế, rồi nói
'' Tử Ngạo, ai đây? ''
'' Hắn là Vương Niệm, là bạn của ta ''
'' Ừ ''
Thấy cô, Vương Niệm đứng dậy đi tới trước mặt cô,nói
'' Chào, làm quen chút đi ''
Hắn còn giơ tay ra bắt tay với cô nhưng cô hoàn toàn làm lơ, cô trực tiếp đi đến cạnh Hoắc vương,thấy vậy hắn liền nhún vai rồi cười lên, nói
'' Giống nhau thật đó, đều vô tâm như vậy ''
'' Im đi ''
'' Tử Ngạo không giới thiệu sao? ''
'' Đệ ấy là Ninh Vũ, là đệ đệ kết nghĩa của ta ''
'' Huynh đệ kết nghĩa? Quả nhiên thời gian ta rời đi ngươi tìm được người mới rồi ''
'' Im ngay và biến đi ''
'' Ta vừa về là tới thăm ngươi vậy mà ngươi lại đuổi ta thật là vô tình, có đúng không Ninh Vũ tiểu đệ '' . Truyện Cổ Đại
'' Muộn rồi, Vương công tử mời về cho, bọn ta không tiễn ''
'' Hai người....Hừ, ta đi, để lại nơi này cho hai người ''.
'' Ninh Vũ, ngươi chỉ là một thị vệ sao dám ngồi ngang hàng với Tử Ngạo ca ''
Cô và Hoắc vương thản nhiên nhìn cô ta, Hoắc vương nói
'' Ai cho ngươi vào đây? ''
Nghe thấy vậy, cô ta bước lên phía trước, vẻ mặt liền trở nên dịu dàng, nói
'' Muội đến thăm huynh ''
'' Ra ngoài ''
'' Muội...''
'' Đừng có để ta nói lần thứ hai ''
'' Dựa vào đây chứ, Ninh Vũ hắn chỉ là một thị vệ vậy mà có thể ngồi ngang hàng với huynh, còn muội là biểu muội của huynh sao huynh lại....''
< Ngắt lời >
'' Thị vệ? Ngươi ăn nói cho cẩn thận đệ ấy bây giờ là đệ đệ của bổn vương ''
'' Đệ đệ của huynh? ''
Ngay lúc đó, Cửu Nhi bước vào trong, hiên ngang đi đến trước mặt của cô ta nói
'' Ninh Vũ bây giờ là đệ đệ kết nghĩa của Tử Ngạo ca, còn là ca ca của bổn công chúa, nếu sau này để ta thấy ngươi bắt nạt huynh ấy thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươi ''
Cô ta nghe xong thì rất kinh ngạc, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, nghĩ
''Mới có mấy ngày, hắn từ một thị vệ vậy mà lại thành huynh đệ kết bái của Tử Ngạo ca và con nhóc này, không được mình phải nói chuyện này với phụ thân ''
Cô ta dùng ánh mắt tức giận nhìn cô rồi quay người bỏ đi, cô ta vừa rời đi thì Cửu Nhi cười lớn,nói
'' Hahaa, nhìn mặt cô ta kìa buồn cười chết đi được ''
Thấy Cửu Nhi, Hoắc vương hỏi
'' Muội đến đây làm gì? ''
'' Muội đến tìm Ninh Vũ ca ''
Nói xong cô bé từ từ bước về phía cô, đến nơi cô bé ôm lấy cánh tay cô, nói
'' Ninh Vũ ca, huynh đưa muội đi chơi được không? Ở trong phủ mấy ngày nay muội sắp chán chết rồi ''
Cô xoa đầu cô bé, vẻ mặt dịu dàng nói
'' Được, ta cũng muốn Hồng Lăng mua chút rượi ''
'' Vậy thì hay quá. Đi thôi ''
Cửu Nhi kéo tay cô rời đi, họ ra khỏi Hoắc vương phủ, họ rời đi chưa được một đoạn thì Hoắc vương lén đi sau họ, hắn chỉ cách họ một đoạn đường ngắn, còn cô và Cửu Nhi vẫn không biết Hoắc vương đi theo họ, họ vui chơi trên con đường tấp nập người qua lại, họ đi mãi thì đến Hồng Lăng tửu lâu, cô dẫn Cửu Nhi bước vào trong, hai người đi đến quầy lấy hai bình rượi ngon nhất ở đây rồi rời đi ngay, nhưng không được xuân xẻ, hai người ra tới cửa thì một cánh tay chặn họ lại là Phương Gia Thành, hắn nói
'' Lại gặp nhau rồi ''
Cô nhìn thấy hắn ta nhưng không hề để tâm liền bước đi nhưng hắn không để cô đi, nói
'' Đừng đi nhanh vậy mà, ngồi nói chuyện chút đã ''
'' Ta chả có gì nói với ngươi cả ''
Cô hất tay hắn ta rồi bước đi, nhưng hắn lại chặn cô lại, thấy vậy vẻ mặt cô dần trở nên khó chịu, cô liếc nhìn hắn nói
'' Tránh ra, trước khi ta giết ngươi ''
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, hắn bỏ tay ra, đúng lúc này Hoắc vương bước vào, ánh mắt đáng sợ nhìn Phương Gia Thành, nói
'' Tránh xa đệ ấy ra, nếu còn để ta nhìn thấy ngươi lại gần đệ ấy ta nhất định sẽ giết ngươi ''
Vừa nói xong thì Hoắc vương khoác vai cô kéo đi, còn Phương Gia Thành thì đứng nhìn bọn họ, mỉm cười. Về đến phủ, Cửu Nhi liền hỏi cô
'' Ninh Vũ ca, ai vậy? ''
'' Không biết ''
'' Sao hắn lại chặn huynh lại chứ? ''
'' Ta không biết ''
Hoắc vương nói
'' Ban nãy đệ đinh giết hắn à? ''
'' Đúng ''
'' Đệ mà giết hắn thì đệ gặp rắc rối lớn ''
'' Ta mà sợ thì đã không làm rồi, với cả ta đâu có một mình còn có huynh mà ''
Hoắc vương nghe thấy thì cười lên, sau đó nói
'' Hai đứa về nghỉ đi, giờ cơm ta sẽ gọi ''
Ngay sau đó, cô và Cửu Nhi liền phòng của mình, còn Hoắc vương thì về thư phòng. Thời gian trôi qua, giờ cơm đã đến Hoắc vương gọi hai người dậy dùng bữa, trong bữa ăn họ nói chuyện rất vui vẻ. Gần đêm, Hoắc vương đang xử lý công chuyện thì một người bước vào, hắn ngang nhiên ngồi lên ghế trong phòng, hắn nhìn Hoắc vương nói
'' Không chào đón ta sao? Lâu lắm ta mới về đó vậy mà ngươi lại làm lơ ta, ta buồn quá đi ''
'' Im đi, đừng có nói ra mấy lời đó ''
Hắn nhìn Hoắc vương cười nhẹ rồi nói
'' Vẫn như vậy, thật vô tâm ''
Đúng lúc này, cô bước vào, nhìn thấy hắn cô có hơi kinh ngạc, vừa thấy cô Hoắc vương liền hỏi
'' Ninh Vũ, có chuyện gì sao? ''
'' Ta mang cho huynh chút điểm tâm ''
'' Ừ, đặt đó đi''
Cô hướng ánh mắt về nam nhân đang nghiên ngang ngồi trên ghế, rồi nói
'' Tử Ngạo, ai đây? ''
'' Hắn là Vương Niệm, là bạn của ta ''
'' Ừ ''
Thấy cô, Vương Niệm đứng dậy đi tới trước mặt cô,nói
'' Chào, làm quen chút đi ''
Hắn còn giơ tay ra bắt tay với cô nhưng cô hoàn toàn làm lơ, cô trực tiếp đi đến cạnh Hoắc vương,thấy vậy hắn liền nhún vai rồi cười lên, nói
'' Giống nhau thật đó, đều vô tâm như vậy ''
'' Im đi ''
'' Tử Ngạo không giới thiệu sao? ''
'' Đệ ấy là Ninh Vũ, là đệ đệ kết nghĩa của ta ''
'' Huynh đệ kết nghĩa? Quả nhiên thời gian ta rời đi ngươi tìm được người mới rồi ''
'' Im ngay và biến đi ''
'' Ta vừa về là tới thăm ngươi vậy mà ngươi lại đuổi ta thật là vô tình, có đúng không Ninh Vũ tiểu đệ '' . Truyện Cổ Đại
'' Muộn rồi, Vương công tử mời về cho, bọn ta không tiễn ''
'' Hai người....Hừ, ta đi, để lại nơi này cho hai người ''.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.