Sủng Phi Của Hoắc Vương Gia

Chương 61

Khánh Linh

02/06/2022

1 tháng sau, đã lên tới đỉnh núi, cô nói

'' Xin lỗi mọi vì chỉ vì ta mà trì hoãn tới 1 tháng ''

'' Không phải lỗi do nàng, nàng không cần tự trách ''

Lúc này mấy người đang đứng trước một cánh cửa đá lớn, cô nhìn vào cánh cửa hỏi

'' Là đây sao? ''

'' Ừ ''

Hoắc vương lấy trong người ra một miếng ngọc bội hình kỳ lân rồi đặt nó lên lên cánh cửa. Sau đó cánh cửa bắt đầu chuyển động rồi dần dần mở ra, bên trong không có bất kỳ thứ gì chỉ có một chiếc bàn và một chiếc ghế làm từ băng ở trong, sau bàn ghế đó là một bức tường khắc hình kỳ lân rất lớn. Hoắc vương nói

'' Mạn Châu Sa đi theo ta còn lại ở ngoài canh giữ ''

'' ( Đồng thanh) Dạ.. Vương gia ''

Hoắc vương đỡ cô cùng Mạn Châu Sa vào bên trong, họ dần dần đi vào trong, lúc này Mạn Châu Sa chia nhau ra tìm kiếm xung quanh nơi đây, cô nói

'' Nơi đây rốt cuộc có thứ gì? Lãnh Tử Thâm lại muốn chiếm đoạt chứ? ''

'' Ta cũng không biết ''

'' Tử Ngạo, miếng ngọc đó của chàng chỉ chàng có thôi sao? ''

'' Ta nghĩ Lãnh Tử Thâm cũng có, nếu hắn không có miếng ngọc này thì đã ra tay cướp của ta rồi ''

'' Nếu hắn đã có nhưng....sao phải đợi đến bây giờ mới đến đây? ''

'' Ta nghe đồn có hai miếng ngọc...có lẽ Phụ hoàng đã giấu nó đi ''

Lúc này cô bị chiếc ghế băng thu hút, cô liền nói

'' Chàng đưa ta lên cái ghế đó xem sao? ''

'' Được ''

Hoắc vương đỡ cô lên chiếc ghế, cô quan sát nó một lượt rồi từ từ ngồi xuống đó, cô vừa ngồi xuống thì bỗng nhiên thấy có thứ gì đó dưới bàn liền đưa tay xuống ấn vào thử. Cô vừa ấn vào nơi đây bắt đầu rung chuyển rồi bức tường sau lưng cô từ từ mở ra. Thấy vậy cô và Hoắc vương cùng mấy người nhanh chóng tới đó, đứng từ trên quan sát, thì chỉ thấy mấy bậc thang dẫn đi đâu đó. Hoắc vương nói

'' Lối vào thực sự là ở đây ''

Cô nhìn Hoắc vương, hai người bắt đầu đi xuống dưới, Mạn Châu Sa cũng đi theo sau.

_____



Một lát sau, họ tới một đại sảnh rộng lớn, ở đó có rất nhiều chiếc rương, cô nói

'' Đây là kho báu sao? ''

Hai người đi tới bên một chiếc rương mở ra,bên trong đều là vàng bạc châu báu, cô nói

'' Đều là vàng bạc châu báu. Cổ Tịch mở tất cả ra ''

'' Dạ Chủ nhân ''

Cổ Tịch nghe theo lời cô mở tất cả các rương bên trong đều là vàng bạc châu báu không có thứ gì khác, cô nói

'' Đều là châu báu, Lãnh Tử Thâm vì số châu báu này sao? ''

'' Ta nghĩ là không. Hắn đâu có thiếu những thứ này ''

'' Thế thì cái gì chứ? ''

'' Chúng ta tìm thử xem ''

'' Ừ ''

Lúc này hai người để ý tới một chiếc giường băng gần đó liền đi tới, trên chiếc giường băng đó được trải một lớp lông thú ấm áp, cô ngồi xuống giường hỏi

'' Giường băng! Sao lại có thứ này? ''

Cô chăm chú nhìn vào chiếc giường sau đó thì rời đi. Lúc đường dậy cả người cô bắt đầu không có sức ngã xuống tay cô nắm lấy lớp lông trải trên giường làm chúng rơi xuống đất, thấy vậy Hoắc vương nhanh chóng đỡ cô dậy, lo lắng hỏi

'' Nàng sao rồi? ''

'' Không sao ''

Lúc này Hoắc vương nhìn thấy ở giữa chiếc giường đó có một thứ gì đó liền nói

'' Vũ Ninh, có gì đó trên giường ''

Cô lúc này cũng chú ý thấy , hai người ngồi xuống chiếc giường, Hoắc vương nhìn thấy một hình được khắc trên đó giống với ngọc bội kỳ lân liền lấy nó ra đặt vào đó rồi ấn xuống, lúc này nó đột nhiên mở ra, bên trong là hai thanh kiếm, cô cầm một thanh lên kéo ra bên trong chỉ có một màu đỏ như máu, cô rút nó ra khỏi vỏ rồi lấy thanh kiếm của mình chém vào nhau, điều khiến cô bất ngờ là thanh kiếm được coi là cứng nhất của thời đại cô gãy làm đôi.Cô dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn vào thanh kiếm, Hoắc vương nói

'' Không lẽ đây là huyết kiếm ''

'' Huyết kiếm sao? ''

'' Huyết kiếm là một loại kiếm trong truyền thuyết,nó được coi là loại kiếm cứng và sắc bén nhất ''



Đúng lúc này, cô thấy một tờ giấy được đặt dưới thanh kiếm, cô cầm nó lên rồi đưa cho Hoắc vương,nói

'' Ta nghĩ nó là để cho chàng ''

Hoắc vương mở bức thư ra bên trong là nét chữ của Phụ hoàng Hoắc vương, bên trong viết

'' Tử Ngạo, nhi tử của ta, hai thanh kiếm này là do ta và Mẫu phi con dùng máu luyện thành,chúng được để lại cho con và thê tử con hãy dùng chúng để bảo vệ đất nước này ''

'' Phụ hoàng, Mẫu phi ''

Hoắc vương lấy thanh kiếm bên trái đưa cho cô, nói

'' Nó thuộc về nàng Huyết Nữ kiếm. Chúng ta cùng nhau hoàn thành tâm nguyện của Phụ hoàng và Mẫu phi ''

'' Ừ ''

Cô nhận lấy thanh kiếm ánh mắt kiên định

'' Phụ hoàng, Mẫu phi, con sẽ không phụ kỳ vọng của hai người đâu ''

Sau đó hai người đi ra ngoài, Hoắc vương bắt đầu huy động các huynh đệ bắt tay vào lập cạm bẫy ở trên núi.

____

Những ngày sau đó,mọi người chăm chú làm tốt công việc của mình. Một hôm nọ, cô nói với Hoắc vương

'' Chàng đi cùng ta tới một nơi được không? ''

'' Được, chỉ cần nàng muốn ta đều đồng ý ''

Cô mỉm cười sau đó hai người ra khỏi kho báu.

_________

Họ đi lên một mỏm núi cao, trên đó chỉ có một cái cây và một tảng đá, cô ngồi xuống, Hoắc vương cũng ngồi xuống bên cạnh cô, cô dựa đầu vào vai Hoắc vương, nhìn về phía trước nói

'' Tử Ngạo, ở đây thích thật đấy, có thể ở đây mãi thì tốt biết mấy ''

'' Nếu nàng muốn, chúng ta sẽ ở lại đây ''

'' Chàng còn giang sơn đất nước, sao có thể ở đây cùng ta được chứ? ''

'' Chỉ cần là nàng muốn ta đều đáp ứng, ta có thể làm tất cả mọi chuyện chỉ cần nàng vui ''

Cô mỉm cười, im lặng không nói gì, hai người ở đó ngắm cảnh Thiên Sơn Tuyết, nơi họ đang ngồi có thể quan sát được quanh cảnh nơi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phi Của Hoắc Vương Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook