Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương
Chương 56: Thử người
Nhược Thanh Ngôn
17/11/2016
Sản nghiệp của Đoan
vương cả lớn cả nhỏ đều vô số kể, Tống Miễn mặc dù không thể nói cho
nàng đến chi tiết tỉ mỉ, nhưng những tin tức hắn biết đều nhất nhất cung cấp cho nàng. Đối với việc này Long Vân Thấm cảm thấy vui sướng vô
cùng, sư phụ nhà mình đúng là tốt mà.
“Đoan vương này có thể được coi là kỳ ba, ở phương diện chính trị không có cái gì nổi bật nhưng đối với thương nghiệp thì để lại bút tích vô cùng lớn. Thế nhân đều cho rằng thương nhân là đê tiện, nhưng nếu là thương nhân có sản nghiệp phú khả địch quốc thì lại khác.” Tống Miễn ý vị thâm trường, xem như là dặn dò Long Vân Thấm.
Nàng biết, nàng phải hướng đến Thương nghiệp, vậy xung đột lợi ích với Đoan vương là điều tất yếu, chắc chắn không tránh khỏi có lúc đối đầu nhau.
Ở trong cung cùng Dung phi cùng Long Mộ Hi không hợp nhau, hiện tại ra ngoài cung lại muốn cùng Đoan vương mâu thuẫn. Nàng quả nhiên là khác người mà!
Long Vân Thấm tính toán cứ định ra kế hoạch trước, nàng phải đi khảo sát thực tế một phen, thăm dò một chút sản nghiệp xuất nhập ở kinh thành đến cùng là như thế nào, phía sau bức màn còn có liên quan đến bao nhiêu người đã hợp tác cùng Đoan vương..
Chỉ có nắm trong tay tất cả, nàng mới có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Mà nàng chính là muốn tự bản thân mình làm, Thanh Y vệ mặc dù bản lĩnh không kém nhưng nàng muốn dựa vào năng lực bản thân chứ không muốn phải mãi phụ thuộc vào Lăng Triệt.
Cường thế của Lăng Triệt chắc chắn không chỉ dừng lại ở những cái nàng nhìn thấy, phía sau hắn sau bức màn tối kia còn bao nhiêu thứ nàng chưa biết. Nàng thích đứng ở cùng một độ cao của hắn, cùng hắn sóng vai. Chứ không muốn là một nữ tử trốn sau lưng hắn bình thường.
“Xuân Lan, ngươi mang phong thư này đến phố nhỏ thành tây, tìm một người tên Nghiêm Cẩn, giao thư cho hắn. Nói với hắn bảo ngày mai đến gặp ta.”
Nghiêm Cẩn này chính là người nàng bồi dưỡng, nàng luôn muốn thành lập thế lực của riêng mình ở ngoài cung, cuối cùng cũng tìm được mấy người, Nghiêm Cẩn chính là một trong số đó.
Không giống như Thanh Y vệ, nàng đối với việc bồi dưỡng nhân tài chú trọng ở tinh, không phải số lượng.
Nàng đã xem Xuân Lan như tâm phúc của mình, Xuân Lan làm việc cho đến bây giờ đều biết chừng mực, cẩn thận cất tín thư vào trong ngực mới đi ra ngoài. Đến khi mọi việc hoàn thành thỏa đáng trở về, còn mang theo một hộp điểm tâm.
“Công chúa điện hạ, đây là Tử Tâm cao ở thành nam, nô tỳ nghĩ chắc điện hạ sẽ thích nên tự tiện mua một chút mang về.”
Nàng gật gật đầu, hiểu rõ Xuân Lan không muốn bị người chú ý nên mới làm như vậy, bất quá hiện tại nàng cũng không có mấy phần khẩu vị. Thứ này trực tiếp đem cho mấy người Hạ Vũ là thích hợp nhất.
Hạ Vũ ngoài một thân trù nghệ rất tốt ra, càng là một người tiêu hóa không ai bằng, nhìn thấy cái gì có thể ăn đều không bao giờ bỏ qua.
“Công chúa, Xuân Lan tỷ tỷ ra ngoài một chuyến thật là thích, nô tỳ đã rất lâu không được ăn những thứ này.”
Nàng bật cười, trêu ghẹo nói, “Trong phủ này thế nhưng vẫn còn không cấp ngươi đủ ăn?”
“Nào có giống nhau, phủ công chúa đồ ăn đều cực kì tinh xảo nhưng nô tỳ vẫn thích ăn đồ ăn bên ngoài, mặc dù có thô ráp một chút, nhưng hương vị đều thuần phác hơn nhiều.” Hạ Vũ cắn một ngụm điểm tâm, lại làm Long Vân Thấm không nhịn được cười.
Hạ Vũ tâm tư đơn thuần, không phải người của bất kì ai nàng đã khẳng định như vậy từ lâu.
Còn về Thu Cúc cùng Đông Mai, nàng có xem qua một chút thông tin, Đông Mai nhìn không ra vấn đề gì lớn, chính là quá nhát gan. Còn Thu Cúc cho đến giờ vẫn không thể làm cho Long Vân Thấm yên tâm được.
Mặc dù Thu Cúc làm việc cẩn thận, nhưng ánh mắt không lừa được người, càng tiếp xúc lâu ngày Long Vân Thấm càng nhìn rõ điều đáng ngờ. Bên người nhiều việc như vậy, bốn cung nữ hầu hạ bên người nàng đều sẽ biết nhất thanh nhị sở.
Thu Cúc đã vài lần nói ra bên ngoài.
Nàng không muốn để tai họa ngầm bên người, Thu Cúc này nàng phải giải quyết sớm. Mà thời điểm, chính là ngày mai.
= = =
Ngày hôm sau, Nghiêm Cẩn không sai đi đến phủ công chúa.
Long Vân Thấm dẫn theo Thu Cúc cùng Xuân Lan tự mình gặp mặt.
Lúc mới đầu Xuân Lan còn một phen chần chờ, nàng biết sự tình công chúa làm gần đây đều cực kì quan trọng, sao lại có thể để Thu Cúc tham dự như vậy.
Long Vân Thấm đối với Xuân Lan ra hiệu một cái ánh mắt, Xuân Lan liền không nói cái gì nữa, chính là cảm giác Thu Cúc có cái gì đó không giống bình thường. Thu Cúc lần đầu tiên đi cùng Long Vân Thấm gặp người khác, thần sắc lo lắng cùng khẩn trương vô cùng khoa trương khác thường.
Long Vân Thấm nhìn ở trong mắt, không tiếng động lắc đầu, nếu Thu Cúc thật là đến thám thính tin tức nàng tuyệt sẽ không bỏ qua lúc này. Nàng kỳ thực không hy vọng Thu Cúc phản bội nàng, nhưng những chuyện như vậy không nằm trong việc nàng kiểm soát được.
Để cho Xuân Lan cùng Thu Cúc đứng ở phía sau, Long Vân Thấm cùng Nghiêm Cẩn thảo luận với nhau.
Nàng đem ý nghĩ cùng kế hoạch của mình nói cho Nghiêm Cẩn, đối với nam tử hai mươi mấy tuổi trước mặt này nàng rất tín nhiệm, năng lực Nghiêm Cẩn nàng đã từng thưởng thức qua. Một người có thể đem một cái tửu lâu sắp đóng cửa thu vào trong tay, hơn nữa cuối cùng còn bán ra với giá tiền cao gấp mấy lần, điều này có thể thấy được năng lực kinh thương kinh người của hắn.
Nghiêm Cẩn này chính là lảo bản của Thiên Hương lâu, nàng vài lần đến nơi này cố ý tạo cơ hội kết giao với hắn, rốt cục xác định được quan hệ hợp tác lâu dài giữa hai người.
Nàng cùng Nghiêm Cẩn cũng không phải loại quan hệ chủ tớ gì.
“Nghiêm Cẩn, ngươi cho rằng kế hoạch này có thể làm?” Long Vân Thấm hỏi nam tử trước mắt, nàng rất coi trọng ý kiến của hắn.
Nam tử trầm ngâm nghiên cứu hồi lâu sau đó cau mày.
Long Vân Thấm biết có vấn đề, hợp lúc ra tiếng hỏi : “Có vấn đề gì?”
“Công chúa, ta nói ngươi sẽ không phiền chứ?” Nghiêm Cẩn buông giấy Tuyên Thành trong tay, trong lòng đại khái đã hiểu rõ, kế hoạch này làm cho hắn động tâm không phải là giả, nhưng đồng thời cũng làm hắn khó xử. Hắn rất bội phục Long Vân Thấm có thể nghĩ ra kế hoạch như vậy, nhưng làm những bước đầu thì…khó khăn trùng trùng…
“Có gì cứ nói thẳng.” Nàng biết có vấn đề, nàng không hiểu cặn kẽ về kinh thương thực tiễn, cho đến giờ hiểu biết chỉ dừng lại ở lí thuyết mà thôi.
Nghiêm Cẩn mới chính là thương nhân thật sự.
Quả nhiên, Nghiêm Cẩn tùy ý chỉ ra rất nhiều khuyết điểm, đều là những điều nàng chưa từng nghĩ đến. Mà có một điểm quan trọng nhất, Nghiêm Cẩn đem giấy Tuyên Thành mở ra lần nữa nói, “Muốn làm những việc này tất nhiên cần có người chống lưng sau màn mới được, bằng không nửa bước khó đi. Công chúa đã biết Đoan vương gia có ảnh hưởng đến thương giới ở kinh thành như thế nào, làm như vậy không thể nghi ngờ là trực tiếp khiêu chiến, chúng ta rất khó đi lên.”
Nàng biết, cho nên càng muốn tìm được điểm đột phá.
“Nghiêm Cẩn, ngươi nghĩ được biện pháp giải quyết?” Nàng hỏi lại, nàng sẽ không vì những vấn đề này mà buông tha kế hoạch của mình, đây là kế hoạch tương đối toàn diện, nếu có thể thực thi thì chắc chắn sẽ làm ra thành tích.
Nghiêm Cẩn là người thức thời, cũng không có trả lời ngay lập tức, “Ta cần thời gian xem lại một chút, bản thảo này ta mang về cân nhắc được chứ?” Hắn đối với kế hoạch lớn mật này thực sự động tâm, cho nên sẽ không phải vì mở đầu khó khăn mà buông bỏ.
Long Vân Thấm vui mừng, gật đầu “Đương nhiên là được, bất quá ngươi cho ta thời gian chính xác chút.”
Nam tử suy xét một chút rồi nói, “Mười ngày.”
“Không được, như vậy quá lâu, nhiều nhất là bảy ngày, như thế nào?”
“Được”
Từ đây, hai người chính thức hợp tác với nhau.
Người được Thu Cúc tiễn ra ngoài, chờ cho trong phòng chỉ còn hai người Long Vân Thấm cùng Xuân Lan, Xuân Lan mới không nhịn được thấp giọng nói, “Công chúa, nha đầu Thu Cúc kia?”
Long Vân Thấm cười lạnh không thôi, “Ta muốn xem xem đêm nay nàng có hành động như thế nào?”
“Đoan vương này có thể được coi là kỳ ba, ở phương diện chính trị không có cái gì nổi bật nhưng đối với thương nghiệp thì để lại bút tích vô cùng lớn. Thế nhân đều cho rằng thương nhân là đê tiện, nhưng nếu là thương nhân có sản nghiệp phú khả địch quốc thì lại khác.” Tống Miễn ý vị thâm trường, xem như là dặn dò Long Vân Thấm.
Nàng biết, nàng phải hướng đến Thương nghiệp, vậy xung đột lợi ích với Đoan vương là điều tất yếu, chắc chắn không tránh khỏi có lúc đối đầu nhau.
Ở trong cung cùng Dung phi cùng Long Mộ Hi không hợp nhau, hiện tại ra ngoài cung lại muốn cùng Đoan vương mâu thuẫn. Nàng quả nhiên là khác người mà!
Long Vân Thấm tính toán cứ định ra kế hoạch trước, nàng phải đi khảo sát thực tế một phen, thăm dò một chút sản nghiệp xuất nhập ở kinh thành đến cùng là như thế nào, phía sau bức màn còn có liên quan đến bao nhiêu người đã hợp tác cùng Đoan vương..
Chỉ có nắm trong tay tất cả, nàng mới có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Mà nàng chính là muốn tự bản thân mình làm, Thanh Y vệ mặc dù bản lĩnh không kém nhưng nàng muốn dựa vào năng lực bản thân chứ không muốn phải mãi phụ thuộc vào Lăng Triệt.
Cường thế của Lăng Triệt chắc chắn không chỉ dừng lại ở những cái nàng nhìn thấy, phía sau hắn sau bức màn tối kia còn bao nhiêu thứ nàng chưa biết. Nàng thích đứng ở cùng một độ cao của hắn, cùng hắn sóng vai. Chứ không muốn là một nữ tử trốn sau lưng hắn bình thường.
“Xuân Lan, ngươi mang phong thư này đến phố nhỏ thành tây, tìm một người tên Nghiêm Cẩn, giao thư cho hắn. Nói với hắn bảo ngày mai đến gặp ta.”
Nghiêm Cẩn này chính là người nàng bồi dưỡng, nàng luôn muốn thành lập thế lực của riêng mình ở ngoài cung, cuối cùng cũng tìm được mấy người, Nghiêm Cẩn chính là một trong số đó.
Không giống như Thanh Y vệ, nàng đối với việc bồi dưỡng nhân tài chú trọng ở tinh, không phải số lượng.
Nàng đã xem Xuân Lan như tâm phúc của mình, Xuân Lan làm việc cho đến bây giờ đều biết chừng mực, cẩn thận cất tín thư vào trong ngực mới đi ra ngoài. Đến khi mọi việc hoàn thành thỏa đáng trở về, còn mang theo một hộp điểm tâm.
“Công chúa điện hạ, đây là Tử Tâm cao ở thành nam, nô tỳ nghĩ chắc điện hạ sẽ thích nên tự tiện mua một chút mang về.”
Nàng gật gật đầu, hiểu rõ Xuân Lan không muốn bị người chú ý nên mới làm như vậy, bất quá hiện tại nàng cũng không có mấy phần khẩu vị. Thứ này trực tiếp đem cho mấy người Hạ Vũ là thích hợp nhất.
Hạ Vũ ngoài một thân trù nghệ rất tốt ra, càng là một người tiêu hóa không ai bằng, nhìn thấy cái gì có thể ăn đều không bao giờ bỏ qua.
“Công chúa, Xuân Lan tỷ tỷ ra ngoài một chuyến thật là thích, nô tỳ đã rất lâu không được ăn những thứ này.”
Nàng bật cười, trêu ghẹo nói, “Trong phủ này thế nhưng vẫn còn không cấp ngươi đủ ăn?”
“Nào có giống nhau, phủ công chúa đồ ăn đều cực kì tinh xảo nhưng nô tỳ vẫn thích ăn đồ ăn bên ngoài, mặc dù có thô ráp một chút, nhưng hương vị đều thuần phác hơn nhiều.” Hạ Vũ cắn một ngụm điểm tâm, lại làm Long Vân Thấm không nhịn được cười.
Hạ Vũ tâm tư đơn thuần, không phải người của bất kì ai nàng đã khẳng định như vậy từ lâu.
Còn về Thu Cúc cùng Đông Mai, nàng có xem qua một chút thông tin, Đông Mai nhìn không ra vấn đề gì lớn, chính là quá nhát gan. Còn Thu Cúc cho đến giờ vẫn không thể làm cho Long Vân Thấm yên tâm được.
Mặc dù Thu Cúc làm việc cẩn thận, nhưng ánh mắt không lừa được người, càng tiếp xúc lâu ngày Long Vân Thấm càng nhìn rõ điều đáng ngờ. Bên người nhiều việc như vậy, bốn cung nữ hầu hạ bên người nàng đều sẽ biết nhất thanh nhị sở.
Thu Cúc đã vài lần nói ra bên ngoài.
Nàng không muốn để tai họa ngầm bên người, Thu Cúc này nàng phải giải quyết sớm. Mà thời điểm, chính là ngày mai.
= = =
Ngày hôm sau, Nghiêm Cẩn không sai đi đến phủ công chúa.
Long Vân Thấm dẫn theo Thu Cúc cùng Xuân Lan tự mình gặp mặt.
Lúc mới đầu Xuân Lan còn một phen chần chờ, nàng biết sự tình công chúa làm gần đây đều cực kì quan trọng, sao lại có thể để Thu Cúc tham dự như vậy.
Long Vân Thấm đối với Xuân Lan ra hiệu một cái ánh mắt, Xuân Lan liền không nói cái gì nữa, chính là cảm giác Thu Cúc có cái gì đó không giống bình thường. Thu Cúc lần đầu tiên đi cùng Long Vân Thấm gặp người khác, thần sắc lo lắng cùng khẩn trương vô cùng khoa trương khác thường.
Long Vân Thấm nhìn ở trong mắt, không tiếng động lắc đầu, nếu Thu Cúc thật là đến thám thính tin tức nàng tuyệt sẽ không bỏ qua lúc này. Nàng kỳ thực không hy vọng Thu Cúc phản bội nàng, nhưng những chuyện như vậy không nằm trong việc nàng kiểm soát được.
Để cho Xuân Lan cùng Thu Cúc đứng ở phía sau, Long Vân Thấm cùng Nghiêm Cẩn thảo luận với nhau.
Nàng đem ý nghĩ cùng kế hoạch của mình nói cho Nghiêm Cẩn, đối với nam tử hai mươi mấy tuổi trước mặt này nàng rất tín nhiệm, năng lực Nghiêm Cẩn nàng đã từng thưởng thức qua. Một người có thể đem một cái tửu lâu sắp đóng cửa thu vào trong tay, hơn nữa cuối cùng còn bán ra với giá tiền cao gấp mấy lần, điều này có thể thấy được năng lực kinh thương kinh người của hắn.
Nghiêm Cẩn này chính là lảo bản của Thiên Hương lâu, nàng vài lần đến nơi này cố ý tạo cơ hội kết giao với hắn, rốt cục xác định được quan hệ hợp tác lâu dài giữa hai người.
Nàng cùng Nghiêm Cẩn cũng không phải loại quan hệ chủ tớ gì.
“Nghiêm Cẩn, ngươi cho rằng kế hoạch này có thể làm?” Long Vân Thấm hỏi nam tử trước mắt, nàng rất coi trọng ý kiến của hắn.
Nam tử trầm ngâm nghiên cứu hồi lâu sau đó cau mày.
Long Vân Thấm biết có vấn đề, hợp lúc ra tiếng hỏi : “Có vấn đề gì?”
“Công chúa, ta nói ngươi sẽ không phiền chứ?” Nghiêm Cẩn buông giấy Tuyên Thành trong tay, trong lòng đại khái đã hiểu rõ, kế hoạch này làm cho hắn động tâm không phải là giả, nhưng đồng thời cũng làm hắn khó xử. Hắn rất bội phục Long Vân Thấm có thể nghĩ ra kế hoạch như vậy, nhưng làm những bước đầu thì…khó khăn trùng trùng…
“Có gì cứ nói thẳng.” Nàng biết có vấn đề, nàng không hiểu cặn kẽ về kinh thương thực tiễn, cho đến giờ hiểu biết chỉ dừng lại ở lí thuyết mà thôi.
Nghiêm Cẩn mới chính là thương nhân thật sự.
Quả nhiên, Nghiêm Cẩn tùy ý chỉ ra rất nhiều khuyết điểm, đều là những điều nàng chưa từng nghĩ đến. Mà có một điểm quan trọng nhất, Nghiêm Cẩn đem giấy Tuyên Thành mở ra lần nữa nói, “Muốn làm những việc này tất nhiên cần có người chống lưng sau màn mới được, bằng không nửa bước khó đi. Công chúa đã biết Đoan vương gia có ảnh hưởng đến thương giới ở kinh thành như thế nào, làm như vậy không thể nghi ngờ là trực tiếp khiêu chiến, chúng ta rất khó đi lên.”
Nàng biết, cho nên càng muốn tìm được điểm đột phá.
“Nghiêm Cẩn, ngươi nghĩ được biện pháp giải quyết?” Nàng hỏi lại, nàng sẽ không vì những vấn đề này mà buông tha kế hoạch của mình, đây là kế hoạch tương đối toàn diện, nếu có thể thực thi thì chắc chắn sẽ làm ra thành tích.
Nghiêm Cẩn là người thức thời, cũng không có trả lời ngay lập tức, “Ta cần thời gian xem lại một chút, bản thảo này ta mang về cân nhắc được chứ?” Hắn đối với kế hoạch lớn mật này thực sự động tâm, cho nên sẽ không phải vì mở đầu khó khăn mà buông bỏ.
Long Vân Thấm vui mừng, gật đầu “Đương nhiên là được, bất quá ngươi cho ta thời gian chính xác chút.”
Nam tử suy xét một chút rồi nói, “Mười ngày.”
“Không được, như vậy quá lâu, nhiều nhất là bảy ngày, như thế nào?”
“Được”
Từ đây, hai người chính thức hợp tác với nhau.
Người được Thu Cúc tiễn ra ngoài, chờ cho trong phòng chỉ còn hai người Long Vân Thấm cùng Xuân Lan, Xuân Lan mới không nhịn được thấp giọng nói, “Công chúa, nha đầu Thu Cúc kia?”
Long Vân Thấm cười lạnh không thôi, “Ta muốn xem xem đêm nay nàng có hành động như thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.