Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

Chương 11: THAY HỒN THAY XÁC THAY CUỘC ĐỜI

chạng vạng

11/03/2016

Cuộc sống mới….cuộc sống mới…._nàng lặp đi lặp lại câu nói Nguyệt Hoa Tuyết sau khi tỉnh giấc, nàng sẽ có cuộc đời mới, đúng thế cuộc đời mới, lời cô bé nói, cuộc đời mới của nàng bây giờ là mượn xác hoàn hồn, chủ nhân của thân thể này cho cả cơ thể “tặng” cả cơ thể cho nàng, đem cả thiên phú làm “quà”, cuộc đời mới Băng Băng à không bây giờ nên gọi là Nguyệt Hoa Tuyết mới đúng chứ nhỉ? Nếu nàg đã xuyên không nên bắt đầu lại chứ nhỉ, ít nhất là không phụ lòng “tên ngốc” nào đó đã cố tình đẩy nàng qua đây. À mà sống cuộc sống mới nàng nên làm gì nhỉ? Cuộc sống mới có cần phải rời bỏ dòng họ mà phiêu bạc gian hồ không nhỉ cũng giống các “đại tỷ tỷ” đi trước nàng thôi. Hay có cần tìm mỹ nam không nhỉ? Tìm một tấm phu quân cho yên thân? Nực cười, rất tiếc rằng tính tình của nàng không may không được tốt lắm, cuộc sống an nhàn như tiểu thư mắc cái ì mà không muốn lại muốn phiêu bạc gian hồ nằm đất ngủ sương nha~ mỹ nam? Thôi thôi, cho nàng xin đi, nàng chị sợ gặp cái tên giống tên Gia Khải ngốc khi chỉ có mức khổ…

(Chạng Vạng: người ta muốn phu quân chiều vợ còn tỷ lại trái người như thế sao? Sao tự nhiên thấy nhân vật chính hơi hơi biến thái nhỉ? *-*)

_vậy bây giờ thì cuộc sống mới bằng cách nào đây? ừm………hưởng thụ….được nha…..cuộc sông tiểu thư là cái cách tốt nhất để hưởng thụ….còn đám tỷ muội kia xử lý ra sao đây?......haiz..bỏ đi binh tới tướng chặn…..cuộc sống tiểu thư như nàng có mấy ai sống tốt cơ chứ…xem như nàng cũng được cái gọi là may mắn đi…cái chính bây giờ là khẳng định thực lực của mình trên đại lục này, có thế mới dám chạm tới ngày sống bình yên…….

Đúng thế, đại lục này từ đầu đã có quy tắc cổ quái dùng nắm đấm để dung nạp, nếu nàng chỉ là phế vật như thế không chừng ngay cả cuộc sống của con nô tì trong phủ còn không có chứ đừng nói là thất tiểu thư của tể tướng do vợ cả sinh ra. Nhưng trên đại lục này, nếu chỉ có nắm đấm của một người thì không được, nhất định phải có bằng hữu, nhưng nếu cuộc sống khốn khổ của nàng lại không có bằng hữu không chừng có ngày bị người ta trả thù cũng không có đất dung thân, lộ nhan sắc? Dùng mỹ nhân kế? Mời đi dùm, nhan sắc chỉ là vật chất qua thời gian con người cũng sẽ nhạt dần, nếu tình bạn không thật thì nàng xin kiếu, nàng chỉ cần con người thật lòng, một con người ở kiếp trước đã làm nàng sợ lắm rồi….Vấn đề được giải quyết một chút về việc nàng sẽ đi học viện, nhưng trong phạm vi học viện thì quá hẹp, đa phần là con cháu quan to chức lớn số tiền vào học viên là rất lớn còn không kể tới chi tiêu ăn uống sinh hoạt trong thời gian học thì càng cao, nếu có con nhà nghèo chỉ sợ là chỉ có thiên tài mới được ưu tiên học phí, nhưng e rằng con người luôn có tính tự cao khi không có đối thủ, còn nếu học viên bằng tuổi lại không có kinh nghiệm trong đấu chiến, với lại đều là vàng ngọc, được bưng bơ hơn trứng, nâng hơn hoa, thì lấy đâu ra kinh nghiệm ngoài “chiến trường”…….haiz…………có phải hay không thật mệt óc

_tiểu thư, từ ngoài đã nghe tiếng thở dài, có chuyện phiền lòng sao?_cửa gỗ mở bung, nha đầu Cửu Nha bước vào trên tay bưng theo chậu nước bằng đồng, nàng lần lượt tới giúp Tuyết rửa mặt, xúc miệng

_được rồi, được rồi_hầu hạ chu đáo, nhưng cuộc sống của nàng thì….bất qua nàng ít có thể tiếp thu được, xem như bỏ qua công đoạn này đi_Cửu Nha em để ta tự làm

_Ân…mà tiểu thư người cần trang điểm không?_nàng cảm nhận được tiểu thư của mình đã thay đổi ít nhất là tại thời điểm Lục tiểu thư bị chủ nhân nàng đánh tơi tả, lúc trước vì tiểu thư nàng nhu nhược mềm mỏng, còn có tật cứng đầu khiên thế nào vẫn không chịu tháo cái bớt trên mặt xuống, như thế ngân lượng phải ngày ngày tiêu hao vào thuốc dịch dung, trước giờ chi phí cạn kiện lúc trước lại cạn kiện kiệt hơn, lúc trước vì sợ tiểu thư buồn nên im lặng để bọn nha hoàn trong phủ chê bai, nhưng bây giờ nàng thật tuỳ hứng, bây giờ tiểu thư nàng học đâu ra cách chế dược vậy một khoảng lớn tiền lại có thể thu nhặt tiếc kiệm không ít, vì số tiền bán dược không biết chừng có thể tiêu sai hơn cả người trong phủ này. Nàng đã nhận tiểu thư của nàng là người khác, nhưng bất kể thế nào nàng cũng chỉ muốn đi theo bên người nàng hầu hạ



_sáng sớm ngươi tới không chỉ để ngắm ta thôi chứ?_theo thường lệ bây giờ nàng còn ngủ nướng nha, hình như cuộc sống tiểu thư biến nàng trở thành heo khi nào chỉ sợ đến lúc đó nàng cũng không nhận ra mất thôi

_Ân. Người không nói em quên mất lão gia gọi em đưa nàng tới ăn sáng, hình như có khách thì phải

_khách? Trước giờ lão già đó có quan tâm tới ta sao?

_tiểu thư, người đừng nên nói lão gia như vậy, lão gia là người luôn yêu quý con mình

_hừ…_yêu quý đến nỗi Nguyệt Hoa Tuyết bị thân tàn ma dại cũng không hề biết_bỏ đi đi thôi..

_tiểu thư còn trang điểm?

_ta không phải diễn viên hát tuồng, không cần vẻ mặt đi ăn cơm_phất tay đi ra ngoài, ở nơi này thật thiếu nước, ba ngày tắm một lần, ngay cả nước lọc cũng không khiến nàng phải uống nước trà suôn, không nghĩ các tiểu thư kia chịu đựng được, còn nàng thì không, khi tới nàng đã lệnh cho Cửu Nha một ngày tắm ít nhất một lần, vả lại uống nước phải là nước đung sôi để nguội, ngay cả nấu ăn cũng thế. Bây giờ thì gọi nàng trang điểm, nàng có biết trong hỗn hợp phấn kia là cái quỷ gì chứ, có hay chăng là chì như ngày xưa trong lịch sử Trái Đất, dù gì thì gì, đến khi nàng chế tạo ra loại phấn chi riêng nàng thì lúc đó hở hả làm đẹp..với lại nàng đang đóng vai xấu nữ đệ nhất thì làm đẹp làm cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook