Sủng Phi Nghiện: Nương Tử, Bổn Vương Chín Rồi!
Chương 67: Đi dọn nhà xí đi (1)
Tô Dật Huyền
20/11/2017
Edit: Bộ Yến Tử -
"Vẫn chưa, ta muốn để nàng tự mình quyết định!" Hiên Viên Đình cưng chiều nhìn tiểu kiều thê nở nụ cười, ấm áp giống như gió xuân tháng ba, hiện tại Dạ Ảnh vừa nghe đã tự biết kết cục của mình.
"Ồ —— "
Một chữ ồ này, lại cố ý kéo thật dài, âm điệu biến hóa vài nhịp điệu, làm cho Dạ Ảnh sợ tới mức muốn nằm trên đất giả chết. Rơi vào tay chủ tử nhiều nhất là chết, nhưng nếu như rơi vào tay vương phi, hắn có linh cảm, hắn sẽ sống không bằng chết!
"Dạ Ảnh!"
Sau khi quát nhẹ một tiếng, Dạ Ảnh đồng chí không kịp phủi bụi bặm trên người đã phải xuất hiện trước mặt hai vị chủ tử, vẻ mặt còn khổ hơn mướp đắng (khổ qua), thật sự làm cho người ta không thể nhẫn tâm trừng phạt hắn. Nhưng mà, Dạ Tử Huyên là ngoại lệ. Có thể có cơ hội lấy việc công báo thù riêng, nàng nhất định sẽ thực hiện lời thề đêm đó, ha ha ha ha....
Dạ Tử Huyên giả bộ chỉnh chỉnh thân hình, sau đó biểu hiện ra dáng vẻ công tư rõ ràng, lạnh lùng hỏi: "Dạ Ảnh, ngươi có biết tội của ngươi không?"
"Thuộc hạ biết tội! Xin vương phi xử phạt!"
Ngậm bồ hòn làm ngọt, hoàn toàn là vì hắn sơ xuất! Thật ra xâu kẹo hồ lô đó không phải của hắn, hắn cũng không biết tại sao đứa bé đó lại đột ngột kín đáo đưa kẹo hồ lô cho mình, hắn oan uổng! Hắn còn oan uổng hơn cả Đậu Nga! Tháng sáu đâu chỉ có tuyết rơi? Mà thứ rơi vào tháng sáu là máu của hắn! Thế nhưng, cuối cùng vẫn do hắn làm cho chủ tử bị mất mặt, đây không phải chuyện ngụy biện!
"Hừm, rất tốt!"
Chỉ một câu rất tốt, trái tim nhỏ của Dạ Ảnh đã nhảy nhót bình bịch, hắn là nam tử hán đại trượng phu, không sợ chết; nhưng mà, hắn rất sợ chờ chết! Trời ạ! Nói chuyện với vương phi quả nhiên là tra tấn tinh thần! Nhìn chủ tử nhà mình, đang phong tao nhìn vương phi kiêu ngạo, trời ạ... Cứu Dạ Ảnh đi!
"Huyên Nhi..."
Vốn dĩ Hiên Viên Đình định mở miệng, để Dạ Ảnh được chết một cách thoải mái, một trăm bản tử hoặc là một trăm roi da, quả thực lần này làm cho hắn mất hết mặt mũi, cũng nên khiến hắn ta nhớ lâu một chút. Nhưng mà bây giờ lại bị tiểu nha đầu tiểu vung tay lên bắt trở lại, xem ra nàng còn muốn làm ác hơn!
"Vương gia, bên ngoài có nghe đồn nói rằng Dật thân vương và Dật vương phi ăn cơm bá vương sao?"
Hiên Viên Đình nghĩ một lát, hai ngày nay thật sự không có nghe báo lại, sau đó rất thành thật lắc đầu, "Không có!"
Không có là rất bình thường, xác thật Dật vương rất ít ở tại kinh thành, người biết hắn thật sự quá ít. Phỏng chừng người bát quái đều truyền ra là một đôi thần tiên quyến lữ, quần áo bất phàm lại đi ăn cơm bá vương vân vân...
"Ồ, thật sự là quá tốt!" Miệng thì nói tốt nhưng gương mặt nhỏ nhắn của nàng vừa nhíu lại, không có một chút dáng vẻ cao hứng.
Hiện tại không chỉ Dạ Ảnh, Hiên Viên Đình cũng thấy sửng sốt, không có truyền ra ngoài thì nên mừng rỡ, sao nàng lại có vẻ không được vui? Chẳng lẽ nàng muốn truyền ra ngoài hay sao? Chuyện này không có khả năng!
"Vương phi, tại sao lại thở dài?"
Vợ chồng hai người kẻ xướng người hoạ, trái tim nhỏ bé của Dạ Ảnh thật sự chịu không nổi kinh hách, đang chuẩn bị mở miệng tự lĩnh hình phạt, lại bị giọng nói nũng nịu đánh gãy: "Không có gì, nếu không có lời đồn xấu, lỗi của Dạ Ảnh cũng nhẹ, vương gia tha cho hắn đi!"
Dạ Ảnh vừa nghe, suýt nữa nhảy lên, vương phi tốt bụng như vậy sao? Nàng cầu tình cho hắn, vừa rồi hắn còn hiểu lầm nàng, thật sự là tội đáng chết vạn lần. Về sau nhất định hắn sẽ thề sống chết bảo hộ vương phi, nàng thật sự quá tốt! Đại nhân không chấp tiểu nhân, "Bụng tể tướng có thể chống thuyền" chính là đang nói lòng dạ vương phi nhà hắn!
"Haizz ——" lại thở dài một tiếng, than thở làm cho tim của Hiên Viên Đình cũng nát.
"Huyên Nhi, sao lại luôn thở dài? Khó chịu chỗ nào sao?" Dạ Ảnh cũng thân thiết nhìn nàng, chẳng lẽ vương phi thật sự không thoải mái, vậy thì hắn phải nhanh chóng đi mời Quỷ Y bắt mạch cho nàng, nếu có vấn đề vậy thì không tốt.
Còn Hiên Viên Đình lại không nghĩ vậy, ngay từ đầu khi nghe tin Dạ Ảnh không có bị phạt, nàng cũng tuyệt đối không dễ dàng buông tha tên tiểu tử này, quả nhiên ——
"Haizz, con dâu Vương thẩm sắp sinh, đặc biệt xin nghỉ về nhà, người quét dọn nhà xí đột ngột thiếu người, bổn vương phi đang băn khoăn không biết đi đâu tìm người thay vào! Haizz ——"
Khóe miệng Hiên Viên co giật mấy cái không thể nhận ra, coi như Vương thẩm xin nghỉ, vương phủ lớn như vậy mà việc tìm người quét dọn nhà xí phải cần làm phiền nàng hay sao? Hắn đã đoán được nàng muốn làm gì, vậy thì cố gắng cùng nàng diễn là được.
"Vẫn chưa, ta muốn để nàng tự mình quyết định!" Hiên Viên Đình cưng chiều nhìn tiểu kiều thê nở nụ cười, ấm áp giống như gió xuân tháng ba, hiện tại Dạ Ảnh vừa nghe đã tự biết kết cục của mình.
"Ồ —— "
Một chữ ồ này, lại cố ý kéo thật dài, âm điệu biến hóa vài nhịp điệu, làm cho Dạ Ảnh sợ tới mức muốn nằm trên đất giả chết. Rơi vào tay chủ tử nhiều nhất là chết, nhưng nếu như rơi vào tay vương phi, hắn có linh cảm, hắn sẽ sống không bằng chết!
"Dạ Ảnh!"
Sau khi quát nhẹ một tiếng, Dạ Ảnh đồng chí không kịp phủi bụi bặm trên người đã phải xuất hiện trước mặt hai vị chủ tử, vẻ mặt còn khổ hơn mướp đắng (khổ qua), thật sự làm cho người ta không thể nhẫn tâm trừng phạt hắn. Nhưng mà, Dạ Tử Huyên là ngoại lệ. Có thể có cơ hội lấy việc công báo thù riêng, nàng nhất định sẽ thực hiện lời thề đêm đó, ha ha ha ha....
Dạ Tử Huyên giả bộ chỉnh chỉnh thân hình, sau đó biểu hiện ra dáng vẻ công tư rõ ràng, lạnh lùng hỏi: "Dạ Ảnh, ngươi có biết tội của ngươi không?"
"Thuộc hạ biết tội! Xin vương phi xử phạt!"
Ngậm bồ hòn làm ngọt, hoàn toàn là vì hắn sơ xuất! Thật ra xâu kẹo hồ lô đó không phải của hắn, hắn cũng không biết tại sao đứa bé đó lại đột ngột kín đáo đưa kẹo hồ lô cho mình, hắn oan uổng! Hắn còn oan uổng hơn cả Đậu Nga! Tháng sáu đâu chỉ có tuyết rơi? Mà thứ rơi vào tháng sáu là máu của hắn! Thế nhưng, cuối cùng vẫn do hắn làm cho chủ tử bị mất mặt, đây không phải chuyện ngụy biện!
"Hừm, rất tốt!"
Chỉ một câu rất tốt, trái tim nhỏ của Dạ Ảnh đã nhảy nhót bình bịch, hắn là nam tử hán đại trượng phu, không sợ chết; nhưng mà, hắn rất sợ chờ chết! Trời ạ! Nói chuyện với vương phi quả nhiên là tra tấn tinh thần! Nhìn chủ tử nhà mình, đang phong tao nhìn vương phi kiêu ngạo, trời ạ... Cứu Dạ Ảnh đi!
"Huyên Nhi..."
Vốn dĩ Hiên Viên Đình định mở miệng, để Dạ Ảnh được chết một cách thoải mái, một trăm bản tử hoặc là một trăm roi da, quả thực lần này làm cho hắn mất hết mặt mũi, cũng nên khiến hắn ta nhớ lâu một chút. Nhưng mà bây giờ lại bị tiểu nha đầu tiểu vung tay lên bắt trở lại, xem ra nàng còn muốn làm ác hơn!
"Vương gia, bên ngoài có nghe đồn nói rằng Dật thân vương và Dật vương phi ăn cơm bá vương sao?"
Hiên Viên Đình nghĩ một lát, hai ngày nay thật sự không có nghe báo lại, sau đó rất thành thật lắc đầu, "Không có!"
Không có là rất bình thường, xác thật Dật vương rất ít ở tại kinh thành, người biết hắn thật sự quá ít. Phỏng chừng người bát quái đều truyền ra là một đôi thần tiên quyến lữ, quần áo bất phàm lại đi ăn cơm bá vương vân vân...
"Ồ, thật sự là quá tốt!" Miệng thì nói tốt nhưng gương mặt nhỏ nhắn của nàng vừa nhíu lại, không có một chút dáng vẻ cao hứng.
Hiện tại không chỉ Dạ Ảnh, Hiên Viên Đình cũng thấy sửng sốt, không có truyền ra ngoài thì nên mừng rỡ, sao nàng lại có vẻ không được vui? Chẳng lẽ nàng muốn truyền ra ngoài hay sao? Chuyện này không có khả năng!
"Vương phi, tại sao lại thở dài?"
Vợ chồng hai người kẻ xướng người hoạ, trái tim nhỏ bé của Dạ Ảnh thật sự chịu không nổi kinh hách, đang chuẩn bị mở miệng tự lĩnh hình phạt, lại bị giọng nói nũng nịu đánh gãy: "Không có gì, nếu không có lời đồn xấu, lỗi của Dạ Ảnh cũng nhẹ, vương gia tha cho hắn đi!"
Dạ Ảnh vừa nghe, suýt nữa nhảy lên, vương phi tốt bụng như vậy sao? Nàng cầu tình cho hắn, vừa rồi hắn còn hiểu lầm nàng, thật sự là tội đáng chết vạn lần. Về sau nhất định hắn sẽ thề sống chết bảo hộ vương phi, nàng thật sự quá tốt! Đại nhân không chấp tiểu nhân, "Bụng tể tướng có thể chống thuyền" chính là đang nói lòng dạ vương phi nhà hắn!
"Haizz ——" lại thở dài một tiếng, than thở làm cho tim của Hiên Viên Đình cũng nát.
"Huyên Nhi, sao lại luôn thở dài? Khó chịu chỗ nào sao?" Dạ Ảnh cũng thân thiết nhìn nàng, chẳng lẽ vương phi thật sự không thoải mái, vậy thì hắn phải nhanh chóng đi mời Quỷ Y bắt mạch cho nàng, nếu có vấn đề vậy thì không tốt.
Còn Hiên Viên Đình lại không nghĩ vậy, ngay từ đầu khi nghe tin Dạ Ảnh không có bị phạt, nàng cũng tuyệt đối không dễ dàng buông tha tên tiểu tử này, quả nhiên ——
"Haizz, con dâu Vương thẩm sắp sinh, đặc biệt xin nghỉ về nhà, người quét dọn nhà xí đột ngột thiếu người, bổn vương phi đang băn khoăn không biết đi đâu tìm người thay vào! Haizz ——"
Khóe miệng Hiên Viên co giật mấy cái không thể nhận ra, coi như Vương thẩm xin nghỉ, vương phủ lớn như vậy mà việc tìm người quét dọn nhà xí phải cần làm phiền nàng hay sao? Hắn đã đoán được nàng muốn làm gì, vậy thì cố gắng cùng nàng diễn là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.