Sủng Phi Nhân Sinh

Chương 2

Thanh Thiển Chi Thượng Tuyết

28/07/2015

“Mục đích đã đến, xin người chơi chú ý.”

“Tin tức đã truyền tới, người chơi có đọc hay không?”

“Đọc.”

“Người chơi nguyên là con gái riêng của thượng thư đương triều, chính là kết quả nhiều năm trước thượng thư ở túy Hồng lâu cùng với Mẫu Đơn ái ân. Mẫu Đơn từng muốn đến nương nhờ thượng thư, nhưng thượng thư lại kiêng kị thượng thư phu nhân Lí thị chính là muội muội Thái Phó, thân phận cao quý, không chịu chấp nhận. Nữ chủ năm nay mười tám tuổi, mẫu thân năm trước buồn bực mà chết. Nguyên chủ suốt ngày buồn bực, sáng sớm hôm nay bỗng nhiên té xỉu. Nhiệm vụ chính là: Trở thành đệ nhất sủng phi của triều đại.”

“Sủng phi?! Còn là đệ nhất?! Có phải độ khó quá lớn hay không? Ta bây giờ là một người bình thường, nhiệm vụ này hoàn toàn không có khả năng a. Hệ thống, ngươi xác định ngươi không có lầm sao?” Ân Như Tuyết khó tin ở trong lòng gào thét.

“Tin tưởng bản hệ thống, thân ái, cả đời này ngươi khẳng định sẽ rất phấn khích. Ngươi sẽ không hối hận, ngược lại sẽ cảm kích bản hệ thống .” Trong lời nói hệ thống dường như có huyền cơ khác.

Không biết sao sau lưng nàng hơi đổ mồ hôi lạnh.

“Nhiệm vụ phụ do chính người chơi ngẫu nhiên tạo ra a, thân.”

“Này, này, hệ thống, ngươi miệng đầy đào bảo thể là chuyện gì xảy ra?”

“Xin người chơi không được tùy ý phỉ nhổ hệ thống, nếu không hệ thống sẽ đem người chơi tiến hành trừng phạt.”

“Ngươi......” Ta nói còn không có nói xong, liền chú ý tới thanh âm đẩy cửa, im lặng.

“Tiểu thư, người làm cái gì vậy, thân thể của người còn chưa tốt, mặc áo phong phanh như vậy đã đi xuống giường”, người nọ hình như lại thấy được trà nguội trên bàn, lại bắt đầu lải nhải:“Tiểu thư, người như thế nào còn uống trà nguội? Khát thì kêu nô tỳ.” Nói xong, đem trà nguội đổ đi, lại đem người bên cạnh bàn đỡ đến trên giường.

Như Tuyết cũng vẫn chưa nói cái gì, nha đầu thanh tú kia dường như cũng không có gì ngoài ý muốn, không chừng nguyên chủ chính là tính tình lạnh lùng như vậy.

Hệ thống lúc này lại bắt đầu tìm kiếm cảm giác tồn tại, lên tiếng nói:“Đây là nha hoàn bên người của ngươi, Anh Đào. Từ nhỏ theo bên cạnh ngươi. Tiểu Tuyết Tuyết, ngươi còn rất thông minh nha, thế nhưng đoán được nguyên chủ chính là bộ dáng này. Đây là bản hệ thống cấp cho ngươi chút tình hữu nghị a.”



Ta im lặng.

“A, Tuyết tiểu thư của chúng ta thật sự tỉnh lại .” Túy Hồng lâu Hồng mụ mụ thanh âm kéo dài, mang theo chút kinh hỉ lên tiếng.

“Hồng mụ mụ, người tới để làm gì? Tiểu thư chúng ta còn chưa hết bệnh hẳn đâu?” Anh Đào ngược lại cũng không khách khí đối với Hồng mụ mụ, dáng vẻ rất là quen thuộc.

“Ngươi tiểu hài tử này, nói cái gì vậy? Ta chẳng qua là đến xem Tuyết tiểu thư của chúng ta thôi..” Hồng mụ mụ cười mắng Anh Đào.

Anh Đào mang theo chút oán giận, lải nhải cằn nhằn nói:“Hồng mụ mụ, người nhìn tiểu thư xem một chút cũng không thương bản thân mình, ăn mặc phong phanh, lại uống trà nguội. Dường như thấy bệnh chính mình còn chưa đủ.”

Hồng mụ mụ nghe xong lời nói Anh Đào, đối với người nửa nằm ở trên giường nói:“Cô nương cần phải tĩnh dưỡng thật tốt a, mụ mụ ta chịu sự phó thác của mẫu thân ngươi Mẫu Đơn. Mụ mụ ta vô cùng trông đợi cô nương tốt lên. Mụ mụ ta cũng hiểu được, nhưng đây chính là số mệnh, Mẫu Đơn số mệnh đã như vậy, ngươi cũng không thể để cho mẫu thân ngươi ở trên trời cũng không yên lòng. Mụ mụ cũng chỉ có thể giúp ngươi một chút. Những điều khác, chính ngươi phải tự lo liệu a.” Tận tình khuyên bảo xong, liền thức thời rời đi.

Như Tuyết cảm thấy nếu nguyên chủ tính tình lạnh lùng, cũng sẽ không đối với Hồng mụ mụ cùng Anh Đào nói cái gì.

Anh Đào nhìn dáng vẻ Như Tuyết đang ngơ ngác nửa nằm ở trên giường, còn tưởng nàng vì mẫu thân luôn sống nương tựa cùng nhau đã rời đi mà thương tâm, an ủi nói:“Tiểu thư, người như vậy, Mẫu Đơn phu nhân cũng sẽ không yên lòng, tiểu thư, phu nhân hy vọng người hảo hảo sống tốt, tiểu thư.”

Như Tuyết xoay người lại, cẩn thận nhìn chằm chằm Anh Đào.

Có lẽ là nàng nhìn thời gian quá dài, nàng lại nhìn rất chăm chú. Vẻ mặt anh đào có chút ngượng ngùng, mặt đều đỏ.

Như Tuyết thản nhiên nở nụ cười, đáp một tiếng.

Anh Đào có chút kỳ quái nói:“Tiểu thư, người hình như so với trước kia có chút bất đồng.”

“Người chơi xin chú ý, người chơi xin chú ý, nhiệm vụ phụ xuất hiện: Xóa bỏ nghi ngờ nha hoàn Anh Đào của nguyên chủ đối với người chơi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phi Nhân Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook