Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương 116:

Quyết Tuyệt

25/09/2021

Ngôn Cảnh Tắc nhìn Giản Vân Tu đang nằm trên giường mình, ngốc ra.

Ý Giản Vân Tu là… giống như hắn nghĩ sao?

Hắn đang thất thần, Giản Vân Tu đã nắm lấy chăn, trùm qua đầu mình.

Ngôn Cảnh Tắc thấy thế như vừa tỉnh dậy trong mộng, vội vàng vào phòng tắm.

Phòng tắm hắn có dấu hiệu bị dùng qua, còn có thêm mấy thứ rửa mặt đồ dùng, còn ai dùng thì… Hắn không muốn suy nghĩ.

Ngôn Cảnh Tắc nhanh như bay vọt vào phòng tắm.

Giản Vân Tu nghe tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra, lại thò đầu từ trong chăn ra dò xét.

Y bất an nắm lấy ga trải giường dưới thân, có hơi hối hận.

Đổng Thanh Lâm tìm tới cửa, ngay từ đầu y thật không thoải mái, sau lại cảnh giác lên, thậm chí dâng lên nồng đậm địch ý.

Y có thể cảm giác được, Đổng Thanh Lâm muốn phá hư cảm tình của y và Ngôn Cảnh Tắc.

Mà y không muốn bị Đổng Thanh Lâm phá hư.

Nhưng y nên làm thế nào đây?

Y kỳ thật vẫn luôn không khiến người khác vui vẻ, y còn nhỏ thì người trong nhà không thích y, trưởng thành thì bạn học không thích y.

Y không biết làm sao giao lưu với người ta, còn có thói ở sạch.

Trước kia y cũng từng nỗ lực dung nhập vào một tập thể, nhưng một khi y lộ ra gì đó, ví dụ như bị người ta bắt tay y nhịn không được đi rửa tay, ví dụ như không muốn ăn đồ ăn bên ngoài, những người đó chung quy là không cao hứng.

Chậm rãi, y liền quen chỉ có một mình.

Ngôn Cảnh Tắc hiện tại thích y, thời gian dài có thể nào cảm thấy y phiền hay không?

Hơn nữa dù có thế nào, Đổng Thanh Lâm cũng bồi cạnh Ngôn Cảnh Tắc hai năm, y và Ngôn Cảnh Tắc thời gian ở chung tính toán đâu ra đấy chỉ có mấy tháng.

Càng quan trọng hơn là, y luyến tiếc Ngôn Cảnh Tắc, không muốn tách khỏi Ngôn Cảnh Tắc.

Y cảm thấy y nên làm cái gì đó để bảo vệ tình yêu của mình.

Cho nên sau khi lên lầu, y cắn răng một cái, liền vào phòng Ngôn Cảnh Tắc.

Ở nước ngoài tuy rằng y ở chung với người khác không nhiều lắm, nhưng vẫn luôn quan sát những người bên cạnh, y chú ý tới, sau khi hai người yêu nhau, thường thường sẽ đến ở cùng nhau, phát sinh cái gì gì đó.

Thậm chí chẳng sợ không yêu nhau, cũng có người sẽ cùng đi khách sạn.

Còn có không ít người trắng trợn mà mời y, muốn cùng y phát sinh cái gì gì đó, đương nhiên y đều cự tuyệt.

Lúc trước Ngôn Cảnh Tắc bảo y đến đây ở, y liền cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc muốn ngủ với y.

Y đã sớm làm tốt chuẩn bị như vậy, thậm chí rất muốn thử một lần, kết quả Ngôn Cảnh Tắc chuẩn bị phòng riêng cho y.

Sau đó, tuy Ngôn Cảnh Tắc mỗi ngày đều bồi cạnh y, nhưng hôn nồng nhiệt cũng chưa có.

Y thừa nhận, y thích phương thức ở chung bây giờ, nhưng người yêu ở chùn hình như không phải như thế…

Y vào phòng tắm Ngôn Cảnh Tắc.

Chẳng qua y thật không nghĩ tới, Ngôn Cảnh Tắc thế mà mãi cho đến khi y tắm xong, nằm trên giường mới đến.

Âm thanh Ngôn Cảnh Tắc tắm rửa từ trong phòng tắm truyền ra vẫn luôn không dừng lại, đột nhiên, cửa phòng tắm bật mở.

Giản Vân Tu lại trốn vào trong chăn.

Ngôn Cảnh Tắc tắm xong, cũng không lau khô tóc liền vội vàng ra tới, sau đó liền thấy được một cuộn chăn tròn tròn.

Hắn không chút do dự đào người bên trong ra, hôn lên, cái loại hôn nồng nhiệt ấy……

Nguyên chủ tuổi cũng không nhỏ, thứ nên biết đều biết, Ngôn Cảnh Tắc đương nhiên cũng biết.

Nhưng trước đó hắn thật sự không nghĩ đến nhanh như vậy đã có được Giản Vân Tu.

Giản Vân Tu đáng yêu như vậy, đơn thuần như vậy, đôi khi hắn đều cảm thấy ý niệm nào đó của mình quá xấu xa, luốn nghĩ phải chờ một chút, bồi dưỡng cảm tình một chút mới phát triển thêm.

Kết quả…… Giản Vân Tu thế mà chủ động!



Hạnh phúc đên thật sự quá đột nhiên, thế nên hắn hoàn toàn không có chuẩn bị……

Ngôn Cảnh Tắc không chuẩn bị đủ nguyên vẹn tốn không ít công phu mới ăn được người, lại nhịn không được nếm nếm thêm vài lần.

Đàn dương cầm có yêu cầu về thể lực nhất định, nên Giản Vân Tu vẫn luôn có rèn luyện, nhưng cái gọi là rèn luyện của y cũng chính là ở nhà làm vài vận động đơn giản, cho nên cả người rốt cuộc vẫn mềm oặt.

Chờ hết thảy kết thúc, chân Giản Vân Tu cũng run rẩy.

Nhưng y vẫn kiên trì muốn tắm rửa.

“Anh ôm em đi tắm.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Giản Vân Tu mơ mơ màng màng gật gật đầu, lại nói: “Còn phải đổi ga trải giường!”

“Chúng ta đi qua phòng em ngủ.” Ngôn Cảnh Tắc hôn y một ngụm.

Giản Vân Tu không ý kiến, gật gật đầu.

Ngôn Cảnh Tắc không nhịn xuống nổi, lại ôm lấy y lung tung hôn một hồi.

Lúc Ngôn Cảnh Tắc thơm không làm theo quy củ bình thường, Giản Vân Tu bất đắc dĩ duỗi tay che miệng hắn lại: “Đi tắm!”

Giản Vân Tu tắm xong, nằm xuống liền ngủ, nhưng Ngôn Cảnh Tắc quá mức cao hứng, tận khuya mới ngủ.

Ngày hôm sau, hắn bị tiếng nước rửa mặt đánh thức.

Hắn vừa tỉnh dậy liền nhìn thấy Giản Vân Tu đang đánh răng rửa mặt, mặt đỏ hây hây.

“Vân Tu……” Ngôn Cảnh Tắc đi qua, muốn thơm y, nhưng Giản Vân Tu bỏ chạy: “Anh còn chưa đánh răng!”

Ngôn Cảnh Tắc nhịn không được cười rộ lên.

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc rửa mặt, Giản Vân Tu đến phòng đàn —— Giản Vân Tu không đóng cửa, tiếng đàn dễ nghe từ trên lầu truyền xuống.

Nghe tiếng đàn, Ngôn Cảnh Tắc tinh thần tăng gấp trăm lần mà đi làm bữa sáng, thuận tiện gọi điện thoại cho Chu bí thư, nói với Chu bí thư hắn không đi làm.

Chu bí thư: “……” Tổng tài gần đây có phải anh làm việc quá không đàng hoàng rồi không?

Nhưng cũng thực thần kỳ, Ngôn tổng nhà nàng gần đây mỗi ngày ở công ty cũng không quá ba giờ đồng hồ, thế mà còn có thể làm xong toàn bộ công việc.

Sức mạnh tình yêu là cường đại như vậy sao?!

Cho nên mấy truyện tổng tài hay có mấy tình tiết tổng tài luôn rãnh rỗi xuất hiện bên cạnh nữ chính, vì bọn họ sau khi có được tình yêu đều có thể tăng mạnh hiệu suất làm việc à?

Bất kể rốt cuộc là chuyện thế nào, tổng tài không đi làm Chu bí thư cũng không có biện pháp, chuyện nàng duy nhất có thể làm chính là đem toàn bộ văn bản yêu cầu Ngôn Cảnh Tắc phê duyệt sửa soạn lại, sau đó đưa qua cho Ngôn Cảnh Tắc.

Nhưng Chu bí thư còn đang sửa sang lại văn kiện liền nhìn thấy một người phụ nữ tóc xoăn khoảng 30 tuổi và một người đàn ông cỡ tuổi nàng đi nhanh từ bên ngoài đến.

Nhìn thấy Chu bí thư, người phụ nữ này dừng bước chân: “Ngôn Cảnh Tắc đâu?”

“Vương tổng, Ngôn tổng hôm nay không có tới công ty.” Chu bí thư nói.

Người phụ nữ trước mắt này đúng là chị ruột của Ngôn Cảnh Tắc, Vương Anh Lệ.

Tên Vương Anh Lệ này và tên cũ của Ngôn Cảnh Tắc – Vương Thắng Siêu có cùng độ liều mạng, nhưng dù vậy, Vương Anh Lệ cũng không nghĩ tới chuyện sửa tên.

Cô không muốn theo họ Ngôn Quốc Tề!

“Nó ở đâu?” Vương Anh Lệ hỏi.

“Ngôn tổng ở nhà.”

Vương Anh Lệ nhìn thoáng qua văn kiện trên tay Chu bí thư: “Cô phải đi đứ văn kiện cho nó hả? Vừa lúc, đưa tôi đi cùng luôn đi.”

“Dạ, Vương tổng.” Chu bí thư cười nói: “Ngài chờ một lát, tôi còn mấy phần văn kiện phải xuống dưới lấy một chút.”

Chu bí thư nói xong liền đi, đi WC gọi điện thoại cho Ngôn Cảnh Tắc: “Ngôn tổng! Vương tổng muốn tới tìm anh! Chúng tôi hiện tại đang ở công ty, lập tức xuất phát!”

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc nhận được điện thoại, mới vừa nấu cháo xong, đang chuẩn bị đưa đến phòng đàn cho Giản Vân Tu ăn.

Giản Vân Tu vừa rời giường liền đi đàn dương cầm, trong chốc lát đàn rất cao hứng, trong chốc lát lại đàn thật sự loạn, cũng không biết là vui hay là không vui……

Nhưng mặc kệ Giản Vân Tu nghĩ như thế nào, hắn thật vui vẻ, vui vẻ đến hận không thể đem cháo đút cho Giản Vân Tu ăn.

Đương nhiên, Giản Vân Tu không cho hắn đút.



Giản Vân Tu rửa sạch tay, liền ngồi ở bàn trà chỗ sân phơi húp cháo.

Từ sau khi Giản Vân Tu tới, Ngôn Cảnh Tắc để bảo mẫu của biệt thự rời đi, chỉ cách mấy ngày để dịch vụ dọn vệ sinh vũ trang hạng nặng quét dọn nhà một lần.

Bởi vì nguyên nhân này, những loại hoa tươi xinh đẹp trên sân thượng nguyên bản đã chết không ít.

Giản Vân Tu thật ra cũng sẽ quan tâm một chút những bông hoa này, tưới nước gì đó, sau đó đại khái tưới nước quá nhiều, hoa đã bị tưới chết luôn……

Giản Vân Tu xê dịch một vài chậu hoa, có ý đồ che lấp, nhưng Ngôn Cảnh Tắc đã gặp qua là không quên được, hoàn toàn nhìn trong mắt.

Về sau trên sân phơi nên trồng mấy loại thực vật dễ sống thì hơn.

Đang nghĩ ngợi tới chuyện này, đột nhiên biết được chị mình muốn tới…… Ngôn Cảnh Tắc có điểm lo lắng.

Người nhà nguyên chủ, chủ yếu chính là cha mẹ còn có chị gái.

Ba ba nguyên chủ đối với nguyên chủ tâm sinh áy náy, mặc kệ nguyên chủ, còn ma ma và chị nguyên chủ……

Hay người này cũng giống cha nguyên chủ, đối với nguyên chủ hoặc nhiều hoặc ít có điểm áy náy, nhưng so với cha nguyên chủ, các nàng đối với nguyên chủ nghiêm khắc hơn rất nhiều.

Nếu hắn không xuyên qua đây, nhìn thấy nguyên chủ cùng Đổng Thanh Lâm dây dưa không rõ, cả công ty cũng mặc kệ, hai người phụ nữ này sẽ vô cùng tức giận, thậm chí ra tay với Đổng Thanh Lâm, năm lần bảy lượt muốn giáo huấn Đổng Thanh Lâm.

Sau đó nguyên chủ lục thân không nhận, bắt đầu ồn ào muốn cùng các nàng đoạn tuyệt quan hệ.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Nguyên chủ thật là tên bạch nhãn lang*, mẹ và chị hắn đối với hắn thật tốt, nhưng hắn vì Đổng Thanh Lâm thế mà không cần người nhà.

(*người vong ân phụ nghĩa, ăn cháo đá bát, vắt chanh bỏ vỏ :)))

Hiện tại chị nguyên chủ muốn tới……

Ngôn Cảnh Tắc lập tức nhìn về phía Giản Vân Tu: “Vân Tu, chị của anh muốn tới đây.”

“A?” Giản Vân Tu lập tức nóng nảy.

Tối hôm qua Ngôn Cảnh Tắc ôm y nói rất nhiều lời âu yếm, trong lòng Giản Vân Tu bởi vì Đổng Thanh Lâm xuất hiện mà dâng lên cảnh giác lập tức hoàn toàn không còn, vốn dĩ rất vui vẻ, nhưng hiện tại, chị Ngôn Cảnh Tắc muốn tới đây?

Chị Ngôn Cảnh Tắc nếu không thích y thì làm sao bây giờ?

“Vân Tu, lát nữa phải vất vả em.” Ngôn Cảnh Tắc hôn Giản Vân Tu một ngụm.

Giản Vân Tu không rõ nguyên do, sau đó liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc phóng nhanh xuống lầu.

Ngôn Cảnh Tắc nói phải vất vả y là có ý gì?

Giản Vân Tu tâm phiền ý loạn, chỉ có thể tiếp tục đàn dương cầm —— dương cầm có thể làm y bình tĩnh trở lại.

Giản Vân Tu trước đó vẫn luôn thực lo lắng, sợ chính mình không viết ra được mười bản mới để vào album diễn tấu cá nhân, hiện giờ thật ra một chút cũng không lo lắng.

Bắt đầu từ hôm qua Đổng Thanh Lâm tới mãi cho đến hiện tại, tâm tình của y thay đổi rất nhanh, thay đổi nhiều lần, linh cảm cũng cuồn cuộn không ngừng mà xông ra……

Mười bản nhạc có bao nhiêu? Tiếp tục đàn về chuyện yêu đương, bảo y viết một trăm bản nhạc cũng được!

Trách không được lão sư y vẫn luôn nói, âm nhạc gia cần phải có cảm tình.

Nghĩ như vậy, Giản Vân Tu đàn tấu ra một đoạn giai điệu đặc biệt phù hợp tâm tình bây giờ của y.

Còn Ngôn Cảnh Tắc… Ngôn Cảnh Tắc sau khi xuống lầu, trước tiên đi nhà bếp rửa rửa xắt xắt, chuẩn bị cho tốt một đống lớn nguyên liệu nấu ăn.

Nhìn nhìn thời gian, hắn lại lấy chăn đệm đã giặt sạch trong máy giặt ra, sau đó lên lầu.

“Vân Tu, chị anh sắp đến rồi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Giản Vân Tu dừng lại không đàn nữa: “Em phải làm sao bây giờ?”

“Lại đây.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Giản Vân Tu vẫy vẫy tay, bảo Giản Vân Tu ra sân phơi.

Giản Vân Tu đi vào sân phơi, liền thấy Ngôn Cảnh Tắc cầm ga trải giường chưa hong khô đứng ở đó, không khỏi nghi hoặc: “Ga trải giường sao không hong khô?”

Mỗi ngày đồ phải giặt rất nhiều, thường giặt sạch xong đều là trực tiếp hong khô.

“Tới rồi!” Đúng lúc này, Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy xe chị mình chạy lại đây, hắn lập tức phóng ga trải giường tới trên tay Giản Vân Tu, công đạo nói: “Em lên sân thượng phơi đi! Nhất định phải phơi cho tốt để chị anh nhìn thấy!”

Nói xong, hắn lại chạy xuống lầu, một bước phóng nhanh xuống vài bậc thang.

Giản Vân Tu: “……” y đàn dương cầm xong không rửa tay! Y cảm thấy ga trải giường này cần phải giặt lại lần nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook