Chương 159:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Tinh cầu Camille cách Thủ Đô Tinh rất gần, Ellen lại chuẩn bị một phi thuyền tuy tiểu xảo nhưng tốc độ rất nhanh, vì thế không quá nửa ngày công phu, bọn họ liền đã tới Thủ Đô Tinh.
Lúc ở trên phi thuyền, Hạ Tử Tu vẫn luôn rất kích động, liên quan Ngôn Cảnh Tắc cũng giống y mà kích động, vì trấn an cảm xúc của Hạ Tử Tu, Ngôn Cảnh Tắc liền nói chuyện với Hạ Tử Tu về cha y.
Dựa theo Hạ Tử Tu miêu tả, Hạ Duy Thừa đối với y vô cùng tốt, vô cùng yêu thương y, lúc Hạ Duy Thừa còn ở, Hạ Tử Tu cơ hồ không phải chịu ủy khuất gì, nhưng từ khi Hạ Duy Thừa mất tích, một năm nay Hạ Tử Tu thừa nhận áp lực cực lớn.
Có lẽ là hiện tại có người dựa vào, Hạ Tử Tu trước kia cũng không oán giận với ai, y còn nhịn không được nói: “Phù Phỉ cái tên khốn đó, em cũng không biết chọc trúng chỗ nào của cậu ta, cứ tìm em phiền toái!”
Hạ Tử Tu kỳ thật đặc biệt muốn mắng người, cũng chính là vì muốn lưu ấn tượng tốt cho Ngôn Cảnh Tắc mới cố nén xuống.
Nhưng tinh thần lực của y vẫn đem chán ghét của y với Phù Phỉ biểu đạt rõ ràng minh bạch.
Kỳ thật gần đây y thanh danh hỗn độn, cơ hồ tất cả đều do Phù Phỉ khiến cho.
Phù Phỉ là chiến sĩ cấp S, còn là con trai độc nhất của quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, không biết có bao nhiêu người nịnh bợ.
Phù Phỉ chán ghét y, nói y hám làm giàu, hư vinh, lả lơi ong bướm, những người khác liền phụ họa Phù Phỉ cũng nói như vậy, còn có người sau khi phát hiện Phù Phỉ chán ghét y, vì lấy lòng Phù Phỉ nên cố tình nhằm vào y.
Chịu ảnh hưởng thậm chí không chỉ là y, ngay cả mẹ y và em trai đều chịu ảnh hưởng, Hạ Tử Tu quả thực hận chết Phù Phỉ.
Đáng tiếc Phù Phỉ thân phận quá cao, nên y không thể làm gì được Phù Phỉ, thậm chí trước đó ở Hạ gia gặp phải Phù Phỉ, còn phải đối Phù Phỉ lộ gương mặt tươi cười, thật là ghê tởm chết y.
Càng làm y ghê tởm chính là, Phù Phỉ thế nhưng nói y là đang câu dẫn người, lại chỉ trích y làm tinh thần lực khai thông cho chiến sĩ là “không sạch sẽ”.
Chẳng sợ trên đời này chiến sĩ chỉ còn lại có một mình Phù Phỉ, y cũng sẽ không đi câu dẫn loại người như Phù Phỉ!
“Em yên tâm, anh nhất định giúp em báo thù!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Thuộc hạ hắn tám quân đoàn trưởng kia có mấy người vẫn rất thành thật, nhưng quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Cossack lại dã tâm bừng bừng, động tác nhỏ rất nhiều.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Cossack bản thân có chút bản lĩnh, nếu hắn xảy ra chuyện, khả năng người này lên làm nguyên soái vô cùng cao.
Ở cốt truyện nguyên bản, người này không phải mang theo con trai muốn giết nguyên chủ sao? Lúc ấy nguyên chủ xác thật là đã chết, sở dĩ cuối cùng kết cục là mọi người đồng quy vu tận chủ yếu là bởi vì nguyên chủ sau khi phát hiện phụ sư cấp S Hạ Thích Thất căn bản không thể chữa khỏi tinh thần lực bạo động của hắn, trực tiếp điên cuồng —— nguyên chủ kíp nổ cơ giáp Chiến Thần của hắn.
Cơ giáp này bên trong có vũ khí quy mô sát cao, xử lý luôn một cái tinh cầu cũng không có vấn đề gì, Cossack bọn họ tự nhiên sống không được, người bên nguyên chủ cũng chết sạch sẽ.
Đương nhiên hiện tại hết thảy đều thay đổi.
Trời lạnh, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám nên thay đổi người rồi!
“Đừng, chúng ta về sau đừng đi chọc Phù Phỉ.” Hạ Tử Tu nói: “Cậu ta là đồ bệnh tâm thần, ai chọc người đó xui xẻo ấy.”
“Anh nghe em.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói, hắn biết Hạ Tử Tu là sợ mình không đối phó được Phù Phỉ mới nói như vậy…… Chờ hắn giải quyết cha của Phù Phỉ rồi lại nói tiếp.
“Nói chuyện với anh xong em vui vẻ hơn nhiều.” Hạ Tử Tu cười nói: “Cậu ta làm cũng không hẳn là chuyện xấu… Chuyện hai chúng ta kết hôn hẳn là cậu ta làm, cũng coi như giúp chúng ta se duyên.”
“Ừ.” Ngôn Cảnh Tắc lặng lẽ thu liễm cảm xúc muốn giết người của mình — nếu hắn không có mặt tại đây, cách làm của Phù Phỉ như vậy sẽ hại chết Hạ Tử Tu!
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện, đại khái là tinh thần lực của hắn so với Hạ Tử Tu mạnh hơn quá nhiều, hắn có thể che giấu đi một bộ phận tinh thần lực và cảm xúc của mình.
Đương nhiên, cảm xúc của hắn đối với Hạ Tử Tu là không giấu được, nhưng cảm xúc của hắn đối với những người khác có thể che giấu.
Vậy còn rất tiện lợi.
Ngoài ra…… Sau khi cùng hắn định khế, tinh thần lực của Hạ Tử Tu trở nên mạnh hơn!
Hạ Tử Tu phía trước cấp bậc tinh thần lực là B+, kỳ thật đã gần tiếp cận A, có một cơ hội là có thể đột phá, mà sau khi cùng hắn định khế, tinh thần lực Hạ Tử Tu trực tiếp liền từ B+ tăng lên tới A+, lại đến một cơ hội nữa cũng có thể đạt tới cấp S.
Bất quá bản thân Hạ Tử Tu còn chưa phát hiện.
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy này cũng không phải đại sự gì, liền không đề cập đến —— bọn họ đã đi vào Thủ Đô Tinh, phải xuống phi thuyền.
Trước khi xuống phi thuyền, Hạ Tử Tu bắt được tay Ngôn Cảnh Tắc: “Từ từ!”
“Làm sao vậy?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Mama em không thích đàn ông mang nhiều đồ trên người quá… Anh gỡ xuống phối sức trên người anh đi, túi cũng không cần.” Hạ Tử Tu nói.
Thân giả dạng này của Ngôn Cảnh Tắc, y nhìn nhiều cũng thành thói quen, nhưng mama y chỉ sợ sẽ chịu không nổi……
Vẫn là hơi điều chỉnh lại một chút đi!
Ngôn Cảnh Tắc một chút ý kiến cũng không có!
Hắn vì làm tốt một người giàu có nhà quê, đồng hồ vòng cổ các kiểu không thiếu, nhưng nói thật, hắn cũng không thích mang mấy thứ này.
Hiện tại đem mấy thứ này hái xuống, lại đem túi ánh vàng rực rỡ kia ném đi, hình tượng hắn liền tốt hơn nhiều rồi —— tuy rằng quần áo trên người đều là cái loại logo rất lớn, nhưng loại quần áo này cũng không phải không có người mặc, đúng không?
Hạ Tử Tu mang theo Ngôn Cảnh Tắc lên ô tô bay, nghĩ nghĩ, lại dùng tay tạo kiểu tóc một chút cho Ngôn Cảnh Tắc.
Kiểu tóc vốn có của Ngôn Cảnh Tắc thật sự khó coi……
Hiện tại bộ dáng này, đã không còn phối sức lung tung rối loạn, kiểu tóc cũng tốt hơn một chút, Ngôn Cảnh Tắc thoạt nhìn liền thuận mắt hơn nhiều, đương nhiên, vẫn là có hơi quê.
Bất quá này cũng không sao, y thích!
Hạ Tử Tu càng nhìn Ngôn Cảnh Tắc càng thích, nhịn không được liền thò lại gần, hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm.
Thơm xong rồi Hạ Tử Tu mới ý thức được mình làm cái gì, một khuôn mặt đỏ lên, sau đó tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc liền trào ra tới, bao vây cả người y.
Tinh thần lực này còn tản mát ra một ý tứ —— một ngụm nữa đi.
Hạ Tử Tu thò lại gần, lại hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm, đồng thời cũng có chút bất mãn nhỏ —— sao cứ muốn y thơm Ngôn Cảnh Tắc? Vì sao Ngôn Cảnh Tắc không tới thơm y?
Ngôn Cảnh Tắc lập tức liền cảm nhận được cảm xúc Hạ Tử Tu, lập tức liền thò lại gần, hôn Hạ Tử Tu một ngụm.
Hai người tinh thần lực dây dưa ở bên nhau, cũng không nói lời nào, liền như vậy anh hôn em một ngụm, em thơm anh một chút.
Ngồi ở xe hàng phía trước, Ellen quản gia: “……” Tuổi trẻ thật tốt!
Vị Hạ thiếu gia Hạ Tử Tu này, tuyệt đối là một người não tàn khi yêu, nhìn một cái, đại nhân bọn họ cũng bị ảnh hưởng thành bộ dáng gì?
Ô tô bay nhanh chóng đi tới, không bao lâu liền tới cửa nhà Hạ Tử Tu.
Nhà này đương nhiên không phải Hạ gia, mà là nhà Hạ Duy Thừa mua.
Mấy năm nay Hạ Tử Tu vẫn luôn ở nơi này, luyến tiếc bán nó đi, qua lại cũng đem nó bảo lưu lại.
Đương nhiên, y không bán nhà này còn có một nguyên nhân.
Bọn họ nếu bán nhà, Hạ gia vì thể diện nhất định không đồng ý bọn họ ở bên ngoài thuê nhà ở, vậy sẽ buộc bọn họ về Hạ gia…… Trên thực tế, trước đó người Hạ gia vẫn luôn hy vọng bọn họ có thể ở trở về.
Nhưng y một chút cũng không muốn trở về.
Hiện tại nhìn đến ngôi nhà quen thuộc, trong lòng Hạ Tử Tu tức khắc dâng lên một cảm giác an tâm.
“Nơi này chính là nhà em.” Hạ Tử Tu chỉ vào căn nhà kia nói.
“Hoa viên thật xinh đẹp.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Nhà này từ khi có được ký ức nguyên chủ hắn xem ra là có điểm khó coi, nhưng hoa viên thực độc đáo.
“Đúng vậy, mama em thích trồng hoa!” Hạ Tử Tu lại cười, trong mắt sáng lấp lánh.
Mẹ y trước đó vài ngày kỳ thật rất không dễ chịu.
Mẹ cũng giống y, phải làm công việc giúp chiến sĩ chải vuốt tinh thần lực kiếm tiền, còn phải chiếu cố em trai y, càng nhớ thương cha y.
Cả người bà đều sắp suy sụp.
Nhưng về sau, mẹ chắc chắn sẽ lại vui vẻ lên.
Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, đột nhiên phát hiện tinh thần lực mình còn cùng tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc dây dưa ở bên nhau…
Hành vi như vậy kỳ thật không khác gì trước mặt mọi người mà hôn môi nhau, này nếu như bị mama y nhìn thấy…
Hạ Tử Tu thu hồi tinh thần lực của mình, lôi kéo tay Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chúng ta vào đi thôi.”
Không cần làm trò trước mặt mama y “hôn môi”, trước nắm cái tay đi!
Sau khi tinh thần lực Hạ Tử Tu thu hồi lại, Ngôn Cảnh Tắc liền có loại cảm giác buồn bã mất mát, cũng chỉ có thể mất mát mà thu hồi lại tinh thần lực của mình.
Không nghĩ tới, Hạ Tử Tu lại rất nhanh nắm lấy tay hắn.
Này cũng rất tuyệt!
Tay Hạ Tử Tu mềm mại, hắn nắm lấy liền không muốn buông ra!
Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu dùng tinh thần lực quan sát tay Hạ Tử Tu, đem chúng toàn bộ bao bọc lấy.
Hạ Tử Tu: “……” Ngôn Cảnh Tắc đây là dùng tinh thần lực chiếm tiện nghi y sao?
Ellen đi theo phía sau bọn họ: “……” ông cảm thấy mình đã bị hai người phía trước hoàn toàn quên mất.
Thật không nghĩ tới, đại nhân nhà ông thế nhưng cũng có một ngày cùng người khác tay nắm tay, tùy thời tùy chỗ tú ân ái!
Hai người Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu ngọt ngọt ngào ngào mà vào cửa nhà Hạ gia, nhưng mà mới vừa đi vào, bọn họ liền nhíu mày lại.
Nhà Hạ gia là một ngôi nhà hai tầng có hoa viên nhỏ, nhà không lớn nhưng thật xinh đẹp, bên trong cũng bố trí rất ấm áp. Mà lúc này, trong phòng khách bố trí ấm áp kia thế mà có mấy người làm Hạ Tử Tu chán ghét ở.
Vài người Hạ gia, tính cả Phù Phỉ cùng nhau ở trong phòng khách nhà y.
Người Hạ gia có ông nội bà nội Hạ Tử Tu, còn có vài người cùng bối phận với cha y, càng có thêm Hạ Thích Thất đang dựa vào người Phù Phỉ, đề phòng mà nhìn y.
Hạ Tử Tu hiện tại đối với Hạ Thích Thất cũng rất chán ghét.
Thời điểm Hạ Thích Thất đột nhiên biến xinh đẹp, tinh thần lực cũng tăng lên, y là thật cao hứng, còn đưa quà sang cho Hạ Thích Thất, muốn mang Hạ Thích Thất đi ra ngoài nhìn các phụ sư có cấp bậc cao hơn — lúc ấy cha y còn ở, y có bó lớn thời gian nhàn rỗi.
Nhưng Hạ Thích Thất không muốn cùng y tiếp xúc, y cũng cũng chỉ có thể thôi.
Đương nhiên, khi đó y cũng không chán ghét Hạ Thích Thất, y phản cảm Hạ Thích Thất là từ gần đây bắt đầu.
Trước đó y làm ơn nhờ Hạ Thích Thất hỏi thăm Phù Phỉ tình huống cha y, Hạ Thích Thất không muốn thì thôi, còn luôn đề phòng mà nhìn y, cứ như y có ý đồ gì với Phù Phỉ không bằng… Ghê tởm muốn chết!
Hạ Tử Tu thấy những người này, những người này tự nhiên cũng thấy y, cùng với người bị y nắm lấy tay.
Nhìn thấy Hạ Tử Tu nắm một người đàn ông xa lạ, trên mặt còn một bộ rất cao hứng, sắc mặt Phù Phỉ liền trở nên rất khó xem.
Hạ Tử Tu…… Quả nhiên vẫn không biết xấu hổ như vậy!
Lúc ở trên phi thuyền, Hạ Tử Tu vẫn luôn rất kích động, liên quan Ngôn Cảnh Tắc cũng giống y mà kích động, vì trấn an cảm xúc của Hạ Tử Tu, Ngôn Cảnh Tắc liền nói chuyện với Hạ Tử Tu về cha y.
Dựa theo Hạ Tử Tu miêu tả, Hạ Duy Thừa đối với y vô cùng tốt, vô cùng yêu thương y, lúc Hạ Duy Thừa còn ở, Hạ Tử Tu cơ hồ không phải chịu ủy khuất gì, nhưng từ khi Hạ Duy Thừa mất tích, một năm nay Hạ Tử Tu thừa nhận áp lực cực lớn.
Có lẽ là hiện tại có người dựa vào, Hạ Tử Tu trước kia cũng không oán giận với ai, y còn nhịn không được nói: “Phù Phỉ cái tên khốn đó, em cũng không biết chọc trúng chỗ nào của cậu ta, cứ tìm em phiền toái!”
Hạ Tử Tu kỳ thật đặc biệt muốn mắng người, cũng chính là vì muốn lưu ấn tượng tốt cho Ngôn Cảnh Tắc mới cố nén xuống.
Nhưng tinh thần lực của y vẫn đem chán ghét của y với Phù Phỉ biểu đạt rõ ràng minh bạch.
Kỳ thật gần đây y thanh danh hỗn độn, cơ hồ tất cả đều do Phù Phỉ khiến cho.
Phù Phỉ là chiến sĩ cấp S, còn là con trai độc nhất của quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, không biết có bao nhiêu người nịnh bợ.
Phù Phỉ chán ghét y, nói y hám làm giàu, hư vinh, lả lơi ong bướm, những người khác liền phụ họa Phù Phỉ cũng nói như vậy, còn có người sau khi phát hiện Phù Phỉ chán ghét y, vì lấy lòng Phù Phỉ nên cố tình nhằm vào y.
Chịu ảnh hưởng thậm chí không chỉ là y, ngay cả mẹ y và em trai đều chịu ảnh hưởng, Hạ Tử Tu quả thực hận chết Phù Phỉ.
Đáng tiếc Phù Phỉ thân phận quá cao, nên y không thể làm gì được Phù Phỉ, thậm chí trước đó ở Hạ gia gặp phải Phù Phỉ, còn phải đối Phù Phỉ lộ gương mặt tươi cười, thật là ghê tởm chết y.
Càng làm y ghê tởm chính là, Phù Phỉ thế nhưng nói y là đang câu dẫn người, lại chỉ trích y làm tinh thần lực khai thông cho chiến sĩ là “không sạch sẽ”.
Chẳng sợ trên đời này chiến sĩ chỉ còn lại có một mình Phù Phỉ, y cũng sẽ không đi câu dẫn loại người như Phù Phỉ!
“Em yên tâm, anh nhất định giúp em báo thù!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Thuộc hạ hắn tám quân đoàn trưởng kia có mấy người vẫn rất thành thật, nhưng quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám Cossack lại dã tâm bừng bừng, động tác nhỏ rất nhiều.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Cossack bản thân có chút bản lĩnh, nếu hắn xảy ra chuyện, khả năng người này lên làm nguyên soái vô cùng cao.
Ở cốt truyện nguyên bản, người này không phải mang theo con trai muốn giết nguyên chủ sao? Lúc ấy nguyên chủ xác thật là đã chết, sở dĩ cuối cùng kết cục là mọi người đồng quy vu tận chủ yếu là bởi vì nguyên chủ sau khi phát hiện phụ sư cấp S Hạ Thích Thất căn bản không thể chữa khỏi tinh thần lực bạo động của hắn, trực tiếp điên cuồng —— nguyên chủ kíp nổ cơ giáp Chiến Thần của hắn.
Cơ giáp này bên trong có vũ khí quy mô sát cao, xử lý luôn một cái tinh cầu cũng không có vấn đề gì, Cossack bọn họ tự nhiên sống không được, người bên nguyên chủ cũng chết sạch sẽ.
Đương nhiên hiện tại hết thảy đều thay đổi.
Trời lạnh, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám nên thay đổi người rồi!
“Đừng, chúng ta về sau đừng đi chọc Phù Phỉ.” Hạ Tử Tu nói: “Cậu ta là đồ bệnh tâm thần, ai chọc người đó xui xẻo ấy.”
“Anh nghe em.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói, hắn biết Hạ Tử Tu là sợ mình không đối phó được Phù Phỉ mới nói như vậy…… Chờ hắn giải quyết cha của Phù Phỉ rồi lại nói tiếp.
“Nói chuyện với anh xong em vui vẻ hơn nhiều.” Hạ Tử Tu cười nói: “Cậu ta làm cũng không hẳn là chuyện xấu… Chuyện hai chúng ta kết hôn hẳn là cậu ta làm, cũng coi như giúp chúng ta se duyên.”
“Ừ.” Ngôn Cảnh Tắc lặng lẽ thu liễm cảm xúc muốn giết người của mình — nếu hắn không có mặt tại đây, cách làm của Phù Phỉ như vậy sẽ hại chết Hạ Tử Tu!
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện, đại khái là tinh thần lực của hắn so với Hạ Tử Tu mạnh hơn quá nhiều, hắn có thể che giấu đi một bộ phận tinh thần lực và cảm xúc của mình.
Đương nhiên, cảm xúc của hắn đối với Hạ Tử Tu là không giấu được, nhưng cảm xúc của hắn đối với những người khác có thể che giấu.
Vậy còn rất tiện lợi.
Ngoài ra…… Sau khi cùng hắn định khế, tinh thần lực của Hạ Tử Tu trở nên mạnh hơn!
Hạ Tử Tu phía trước cấp bậc tinh thần lực là B+, kỳ thật đã gần tiếp cận A, có một cơ hội là có thể đột phá, mà sau khi cùng hắn định khế, tinh thần lực Hạ Tử Tu trực tiếp liền từ B+ tăng lên tới A+, lại đến một cơ hội nữa cũng có thể đạt tới cấp S.
Bất quá bản thân Hạ Tử Tu còn chưa phát hiện.
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy này cũng không phải đại sự gì, liền không đề cập đến —— bọn họ đã đi vào Thủ Đô Tinh, phải xuống phi thuyền.
Trước khi xuống phi thuyền, Hạ Tử Tu bắt được tay Ngôn Cảnh Tắc: “Từ từ!”
“Làm sao vậy?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Mama em không thích đàn ông mang nhiều đồ trên người quá… Anh gỡ xuống phối sức trên người anh đi, túi cũng không cần.” Hạ Tử Tu nói.
Thân giả dạng này của Ngôn Cảnh Tắc, y nhìn nhiều cũng thành thói quen, nhưng mama y chỉ sợ sẽ chịu không nổi……
Vẫn là hơi điều chỉnh lại một chút đi!
Ngôn Cảnh Tắc một chút ý kiến cũng không có!
Hắn vì làm tốt một người giàu có nhà quê, đồng hồ vòng cổ các kiểu không thiếu, nhưng nói thật, hắn cũng không thích mang mấy thứ này.
Hiện tại đem mấy thứ này hái xuống, lại đem túi ánh vàng rực rỡ kia ném đi, hình tượng hắn liền tốt hơn nhiều rồi —— tuy rằng quần áo trên người đều là cái loại logo rất lớn, nhưng loại quần áo này cũng không phải không có người mặc, đúng không?
Hạ Tử Tu mang theo Ngôn Cảnh Tắc lên ô tô bay, nghĩ nghĩ, lại dùng tay tạo kiểu tóc một chút cho Ngôn Cảnh Tắc.
Kiểu tóc vốn có của Ngôn Cảnh Tắc thật sự khó coi……
Hiện tại bộ dáng này, đã không còn phối sức lung tung rối loạn, kiểu tóc cũng tốt hơn một chút, Ngôn Cảnh Tắc thoạt nhìn liền thuận mắt hơn nhiều, đương nhiên, vẫn là có hơi quê.
Bất quá này cũng không sao, y thích!
Hạ Tử Tu càng nhìn Ngôn Cảnh Tắc càng thích, nhịn không được liền thò lại gần, hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm.
Thơm xong rồi Hạ Tử Tu mới ý thức được mình làm cái gì, một khuôn mặt đỏ lên, sau đó tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc liền trào ra tới, bao vây cả người y.
Tinh thần lực này còn tản mát ra một ý tứ —— một ngụm nữa đi.
Hạ Tử Tu thò lại gần, lại hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm, đồng thời cũng có chút bất mãn nhỏ —— sao cứ muốn y thơm Ngôn Cảnh Tắc? Vì sao Ngôn Cảnh Tắc không tới thơm y?
Ngôn Cảnh Tắc lập tức liền cảm nhận được cảm xúc Hạ Tử Tu, lập tức liền thò lại gần, hôn Hạ Tử Tu một ngụm.
Hai người tinh thần lực dây dưa ở bên nhau, cũng không nói lời nào, liền như vậy anh hôn em một ngụm, em thơm anh một chút.
Ngồi ở xe hàng phía trước, Ellen quản gia: “……” Tuổi trẻ thật tốt!
Vị Hạ thiếu gia Hạ Tử Tu này, tuyệt đối là một người não tàn khi yêu, nhìn một cái, đại nhân bọn họ cũng bị ảnh hưởng thành bộ dáng gì?
Ô tô bay nhanh chóng đi tới, không bao lâu liền tới cửa nhà Hạ Tử Tu.
Nhà này đương nhiên không phải Hạ gia, mà là nhà Hạ Duy Thừa mua.
Mấy năm nay Hạ Tử Tu vẫn luôn ở nơi này, luyến tiếc bán nó đi, qua lại cũng đem nó bảo lưu lại.
Đương nhiên, y không bán nhà này còn có một nguyên nhân.
Bọn họ nếu bán nhà, Hạ gia vì thể diện nhất định không đồng ý bọn họ ở bên ngoài thuê nhà ở, vậy sẽ buộc bọn họ về Hạ gia…… Trên thực tế, trước đó người Hạ gia vẫn luôn hy vọng bọn họ có thể ở trở về.
Nhưng y một chút cũng không muốn trở về.
Hiện tại nhìn đến ngôi nhà quen thuộc, trong lòng Hạ Tử Tu tức khắc dâng lên một cảm giác an tâm.
“Nơi này chính là nhà em.” Hạ Tử Tu chỉ vào căn nhà kia nói.
“Hoa viên thật xinh đẹp.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Nhà này từ khi có được ký ức nguyên chủ hắn xem ra là có điểm khó coi, nhưng hoa viên thực độc đáo.
“Đúng vậy, mama em thích trồng hoa!” Hạ Tử Tu lại cười, trong mắt sáng lấp lánh.
Mẹ y trước đó vài ngày kỳ thật rất không dễ chịu.
Mẹ cũng giống y, phải làm công việc giúp chiến sĩ chải vuốt tinh thần lực kiếm tiền, còn phải chiếu cố em trai y, càng nhớ thương cha y.
Cả người bà đều sắp suy sụp.
Nhưng về sau, mẹ chắc chắn sẽ lại vui vẻ lên.
Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, đột nhiên phát hiện tinh thần lực mình còn cùng tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc dây dưa ở bên nhau…
Hành vi như vậy kỳ thật không khác gì trước mặt mọi người mà hôn môi nhau, này nếu như bị mama y nhìn thấy…
Hạ Tử Tu thu hồi tinh thần lực của mình, lôi kéo tay Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chúng ta vào đi thôi.”
Không cần làm trò trước mặt mama y “hôn môi”, trước nắm cái tay đi!
Sau khi tinh thần lực Hạ Tử Tu thu hồi lại, Ngôn Cảnh Tắc liền có loại cảm giác buồn bã mất mát, cũng chỉ có thể mất mát mà thu hồi lại tinh thần lực của mình.
Không nghĩ tới, Hạ Tử Tu lại rất nhanh nắm lấy tay hắn.
Này cũng rất tuyệt!
Tay Hạ Tử Tu mềm mại, hắn nắm lấy liền không muốn buông ra!
Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu dùng tinh thần lực quan sát tay Hạ Tử Tu, đem chúng toàn bộ bao bọc lấy.
Hạ Tử Tu: “……” Ngôn Cảnh Tắc đây là dùng tinh thần lực chiếm tiện nghi y sao?
Ellen đi theo phía sau bọn họ: “……” ông cảm thấy mình đã bị hai người phía trước hoàn toàn quên mất.
Thật không nghĩ tới, đại nhân nhà ông thế nhưng cũng có một ngày cùng người khác tay nắm tay, tùy thời tùy chỗ tú ân ái!
Hai người Ngôn Cảnh Tắc và Hạ Tử Tu ngọt ngọt ngào ngào mà vào cửa nhà Hạ gia, nhưng mà mới vừa đi vào, bọn họ liền nhíu mày lại.
Nhà Hạ gia là một ngôi nhà hai tầng có hoa viên nhỏ, nhà không lớn nhưng thật xinh đẹp, bên trong cũng bố trí rất ấm áp. Mà lúc này, trong phòng khách bố trí ấm áp kia thế mà có mấy người làm Hạ Tử Tu chán ghét ở.
Vài người Hạ gia, tính cả Phù Phỉ cùng nhau ở trong phòng khách nhà y.
Người Hạ gia có ông nội bà nội Hạ Tử Tu, còn có vài người cùng bối phận với cha y, càng có thêm Hạ Thích Thất đang dựa vào người Phù Phỉ, đề phòng mà nhìn y.
Hạ Tử Tu hiện tại đối với Hạ Thích Thất cũng rất chán ghét.
Thời điểm Hạ Thích Thất đột nhiên biến xinh đẹp, tinh thần lực cũng tăng lên, y là thật cao hứng, còn đưa quà sang cho Hạ Thích Thất, muốn mang Hạ Thích Thất đi ra ngoài nhìn các phụ sư có cấp bậc cao hơn — lúc ấy cha y còn ở, y có bó lớn thời gian nhàn rỗi.
Nhưng Hạ Thích Thất không muốn cùng y tiếp xúc, y cũng cũng chỉ có thể thôi.
Đương nhiên, khi đó y cũng không chán ghét Hạ Thích Thất, y phản cảm Hạ Thích Thất là từ gần đây bắt đầu.
Trước đó y làm ơn nhờ Hạ Thích Thất hỏi thăm Phù Phỉ tình huống cha y, Hạ Thích Thất không muốn thì thôi, còn luôn đề phòng mà nhìn y, cứ như y có ý đồ gì với Phù Phỉ không bằng… Ghê tởm muốn chết!
Hạ Tử Tu thấy những người này, những người này tự nhiên cũng thấy y, cùng với người bị y nắm lấy tay.
Nhìn thấy Hạ Tử Tu nắm một người đàn ông xa lạ, trên mặt còn một bộ rất cao hứng, sắc mặt Phù Phỉ liền trở nên rất khó xem.
Hạ Tử Tu…… Quả nhiên vẫn không biết xấu hổ như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.