Chương 167:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Người nào đó của quân đoàn thứ tám làm chuyện trái pháp luật đều bị quân bộ không chút nào che lấp mà công khai trước mặt đại chúng.
Buôn lậu, buôn bán dân cư, mưu sát đồng liêu……
Chuyện Hạ Duy Thừa mất tích lại trở về hai ngày này ở trên mạng khiến cho nghị luận nhiệt liệt, còn có người nói ra chuyện sau khi thủ hạ Hạ Duy Thừa mất tích, quân đoàn thứ tám không hề làm gì cả.
Nhưng quảng đại dân chúng như thế nào cũng không thể tưởng được, bên trong thế nhưng liên lụy nhiều thứ như vậy.
Hóa ra Hạ Duy Thừa mất tích lại là bởi vì phát hiện đồng liêu làm chuyện trái pháp luật phạm tội, bởi vậy chịu khổ diệt khẩu!
Hạ Duy Thừa và thủ hạ ông 3000 binh lính, cuối cùng chỉ tồn tại trở lại mười mấy người…… Những người đó đều là chiến sĩ tinh anh của Liên Minh!
Trước đó dân chúng bình thường không biết nguyên nhân cụ thể, chỉ cho rằng Hạ Duy Thừa mất tích là bởi vì gặp ngoài ý muốn trong vũ trụ, hiện tại đột nhiên biết một sự kiện như vậy, tất cả đều bùng nổ.
“Những người đó quả thực là súc sinh!”
“Thật là đáng sợ, không nghĩ tới đã niên đại này rồi thế mà còn có chuyện như vậy!”
“Đầu sỏ gây tội nhất định phải chấp hành luật tử hình!”
“Trách không được nguyên soái đại nhân đột nhiên xuất hiện, Cossack bị miễn chức, hóa ra là vì như vậy!”
……
Quân bộ công bố tư liệu là do Ellen từ rất lâu trước kia đã bắt đầu tra, nội dung vô cùng tường tận, cũng bởi vậy đặc biệt làm người phẫn nộ, bất quá, dân chúng tức giận đều là hướng về phía những kẻ phạm tội đó, cũng không hướng về phía những người khác.
Đây cũng là có nguyên nhân.
Đầu tiên, đi cùng tuyên bố tư liệu phạm tội này còn có một phong thư xin lỗi của bảy quân đoàn trưởng liên danh, ngoại trừ Cossack.
Quân đoàn trưởng từ thứ nhất đến thứ bảy đầu đưa tin sám hối, cũng tỏ vẻ khối u ác tính như vậy, bọn họ nhất định sẽ trừ bỏ, cũng lần nữa bảo đảm liên minh quân đội sẽ là quân đoàn sở hữu của người dân.
Kể từ đó, mọi người đối với các quân đoàn ngoài quân đoàn thứ tám cũng không có ác cảm, còn bản thân quân đoàn thứ tám…
Quân đoàn thứ tám là một chỉnh thể, tuy làm chuyện như vậy kỳ thật chỉ là số ít người, nhưng dân chúng không biết, theo lý thực dễ dàng giận chó đánh mèo lên toàn bộ quân đoàn…… Nhưng mà, quân đoàn thứ tám ra một Hạ Duy Thừa.
Hạ Duy Thừa cũng là quân đoàn thứ tám nhưng cũng không hề thông đồng làm bậy, còn suýt nữa bị diệt khẩu, dưới tình huống như thế, dân chúng cũng sẽ không đả đảo hết cả toàn bộ quân đoàn thứ tám.
Thậm chí, bởi vì quân bộ công khai một vài chuyện trải qua của đám người Hạ Duy Thừa trên tinh cầu nguy hiểm kia, Hạ Duy Thừa còn có một đám fans, lại có người cảm thấy liên minh quân bộ vẫn đáng giá tín nhiệm.
Tóm lại, chuyện này trong thời gian ngắn liền thành tin tức lớn nhất Thủ Đô Tinh, vô số người chú ý, cùng lúc đó, những người trong trường trước kia khi dễ Hạ Tử Tu đều đã trợn tròn mắt.
Trong bọn họ có một số người kỳ thật trong nhà rất bình thường, đi xa lánh bôi đen Hạ Tử Tu chỉ là vì lấy lòng Phù Phỉ.
Nhưng hiện tại, cha Phù Phỉ đã xảy ra chuyện, thật ra cha Hạ Tử Tu thì……
Dựa theo tin tức quân bộ công bố, sau khi cha Hạ Tử Tu trải qua trận trắc trở này, cấp bậc tinh thần lực đã lên tới cấp S, còn được thăng lên làm trung tướng.
Hạ Duy Thừa tuổi còn không lớn, có chuyện lần này ở phía trước, về sau tiền đồ chắc chắn một mảnh quang minh, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành thượng tướng…… Bọn họ đắc tội Hạ Tử Tu, cũng không biết có thể lọt vào trả thù hay không.
Đặc biệt là những người đã từng tuyên bố nói mình đã từng ngủ với Hạ Tử Tu, càng là mặt như màu đất.
Hạ Tử Tu thì không giống thế.
Nhìn đến mấy tin tức này, y đều ngốc ra.
Y vẫn luôn rất sợ Phù Phỉ, kết quả cha Phù Phỉ…… cứ như vậy đã xảy ra chuyện?
Còn có, cha y thành trung tướng rồi?
Này hết thảy thật sự phi thường tốt đẹp! Đương nhiên, ảnh hưởng với y hình như cũng không lớn……
Y cảm thấy mình từ khi quen biết Ngôn Cảnh Tắc liền có hơi ngu người, hiện tại y chỉ nghĩ đến mỗi ngày cùng Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngọt ngào ngào ở bên nhau mà thôi.
Ăn cơm xong, Hạ Tử Tu liền mang theo Ngôn Cảnh Tắc ra cửa, bắt đầu giới thiệu Thủ Đô Tinh cho Ngôn Cảnh Tắc.
“Bên kia có một cái công viên giải trí, khi còn nhỏ, ba em thường mang em tới đó chơi!”
“Món ở đây đặc biệt ăn ngon!”
“Bên kia là viện bảo tàng, có đoạn thời gian vừa đến cuối tuần là em liền sẽ đi qua đó chơi……”
Hạ Tử Tu hưng phấn mà cấp giới thiệu đủ thứ cho Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nghiêm túc mà nghe, ngẫu nhiên tinh thần lực đảo qua đám người, còn sẽ liếc qua hướng nào đó có người dung mạo thoạt nhìn như người bình thường.
Đường đường là quân đoàn trưởng, thế mà chạy tới xem hắn hẹn hò!
Quân đoàn trưởng bị liếc: “……” Nguyên soái đại nhân không hổ là nguyên soái đại nhân, ông tự nhận là đã ngụy trang vô cùng hoàn mỹ, không nghĩ tới vẫn là bị liếc mắt một cái xuyên qua.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu cùng nhau đi dạo phố, trong nhà Cossack.
Hạ Thích Thất giúp Cossack chải vuốt tinh thần lực một đoạn thời gian liền sẽ nghỉ ngơi một chút, lúc nàng lại một lần nghỉ ngơi, chú ý tới sắc mặt Phù Phỉ phi thường khó coi.
“Phù Phỉ, làm sao vậy?” Hạ Thích Thất hỏi.
“Thích Thất, cha anh bị miễn chức……” Phù Phỉ nói, nói liền đưa tin tức trên mạng cho Hạ Thích Thất xem.
Những việc này Hạ Thích Thất sớm hay muộn cũng sẽ biết.
Hạ Thích Thất nhìn vài lần, liền không nhìn nữa, nói với Phù Phỉ: “Phù Phỉ, anh yên tâm, hết thảy đều sẽ quá khứ!” Nàng ẩn ẩn cảm thấy có điểm không đúng, nhưng nghĩ đến giả thiết trong sách, liền lại thả lỏng lại.
Ở trong sách, chức vị nguyên soái này là nhiều thế hệ truyền xuống, cùng với tài sản kếch xù…… Cossack có lẽ là muốn rèn luyện một chút mới có thể đi làm quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, hiện tại quân đoàn thứ tám xảy ra chuyện, ông không muốn làm quân đoàn trưởng nữa cũng bình thường.
Cho dù hiện giờ trên mạng có rất nhiều người mắng Cossack thì thế nào? Đến lúc đó thân phận được vạch trần…… Hạ Thích Thất ngẫm lại cảnh tượng khi đó, liền cảm thấy kích động.
Nàng lập tức trấn an Phù Phỉ.
Phù Phỉ trong lúc nhất thời có chút áy náy, Hạ Thích Thất thật sự đối với gã thật tốt, gã là hẳn là quý trọng, nhưng trong lòng gã thế nhưng còn có Hạ Tử Tu……
Cửa quân bộ.
Salem còn đang làm đăng ký cho khách đến quân bộ.
Mấy ngày hôm trước gặp được nguyên soái…… Không, xe của nguyên soái đại nhân, chuyện này làm cậu càng có tình cảm công việc mãnh liệt, cho dù hôm nay chuyện quân đoàn thứ tám ra tới, có vô số người tới bái phỏng, cậu cũng tinh thần tràn đầy, đối với mỗi người đều lộ ra gương mặt tươi cười.
Trùng hợp chính là, cậu lại thấy được Thủ tướng đến từ tinh cầu xa xôi kia.
“Xin chào!” Salem cười hướng người này chào hỏi, bọn họ phía trước cùng nhau gặp được xe nguyên soái, cậu cảm thấy bọn họ rất có duyên phận.
“Chào cậu.” Thủ tướng kia nói, thanh âm lại là mang theo nghẹn ngào.
Salem đều ngốc ra: “Ngài làm sao vậy?”
“Trên tinh cầu tôi có rất nhiều người trẻ tuổi đi ra ngoài làm công, sau đó rốt cuộc không trở về, tôi chính là vì chuyện này mà tới, tôi……” Thủ tướng này khóc không thành tiếng.
Ông tới quân bộ chính là hy vọng biết rốt cuộc là chuyện như thế nào, hiện tại xem như đã biết.
“Tội phạm nhất định sẽ bị mang ra trước công lý!” Salem nói, giúp ông điền bảng biểu.
“Đúng vậy.” Thủ tướng dùng khăn tay lau nước mắt —— ít nhất về sau sẽ không còn người bị hại, không phải sao?
Cùng người mình yêu ở bên nhau, thời gian luôn trôi đến vô cùng nhanh, Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu dạo dạo, trời liền tối.
Hạ Tử Tu rốt cuộc nói: “Chúng ta…… hình như cần phải trở về rồi.”
“Ừm.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chúng ta trở về thôi!”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu trở về, thời gian đã không còn sớm nhưng trong nhà vẫn là đèn đuốc sáng trưng.
Người Hạ gia vẫn luôn không đi, còn có những người khác tới. Chắp nối, cầu tình cái gì cũng có, lúc này, thế mà là Ellen đang tiếp đãi bọn họ.
Mà khi Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu tay nắm tay tiến vào……
“Vị này chính là Hạ thiếu gia đúng không? Lớn lên thật xuất chúng!”
“Tử Tu, cháu còn nhớ rõ ta không? Khi cháu còn nhỏ ta còn ôm qua cháu đấy.”
“Hạ thiếu gia, con trai tôi và cậu là bạn học đó……”
……
Những người này đối với Hạ Tử Tu nhiệt tình cực kỳ, đối với Ngôn Cảnh Tắc liền chẳng ra gì.
Bọn họ cũng đều biết, vị này chính là chủ quặng mỏ từ tinh cầu xa xôi đến.
Tuy rằng người này rất có tiền, nhưng Thủ Đô Tinh những người quyền thế, trên tay giá trị mấy trăm triệu phi thuyền tư nhân liền có vài con, so sánh ra, Ngôn Cảnh Tắc lại coi như cái gì?
Bất quá Ngôn Cảnh Tắc đã cùng Hạ Tử Tu định khế, bọn họ cũng sẽ không nói năng lỗ mãng với Ngôn Cảnh Tắc, chỉ là hối hận, hối hận trước đó lúc Hạ Tử Tu lâm vào đáy cốc không đi giúp một phen.
Hạ Tử Tu bị những người này dùng ánh mắt lửa nóng nhìn chằm chằm, đều có điểm không biết nên làm thế nào cho phải.
Đừng nói y, ngay cả Hạ Duy Thừa và mẹ Hạ cũng có chút không biết nên như thế nào ứng đối mới tốt, may mà có Ellen ở đây.
Ellen lại tiếp đãi tất cả mọi người ổn thỏa, còn tỏ vẻ qua hai ngày nữa, Hạ gia muốn tổ chức một yến hội, đến lúc đó lại mời mọi người tới…… Sau đó liền như vậy tiễn người đi.
Nhìn Ellen thành thạo xử lí tốt mọi việc, mẹ Hạ bội phục cực kỳ: “Ellen, chú quá lợi hại!”
“Tôi chỉ là làm một ít chuyện tôi nên làm.” Ellen nói.
“Yến hội này……” mẹ Hạ nhìn về phía Ellen, nàng kỳ thật là xuất thân bình dân, cho nên lúc trước mới không được lòng Hạ gia, mà những năm trước đó, Hạ Duy Thừa tuy là trung tướng nhưng xã giao cũng không nhiều lắm, cho nên nàng đối với những việc này không quá lành nghề.
“Phu nhân, nếu ngài yên tâm thì chuyện này có thể hoàn toàn giao cho tôi tới làm.” Ellen nói.
“Vậy phiền toái chú nhé!” mẹ Hạ nói.
“Không phiền toái, đây vốn dĩ chính là chức trách của quản gia.” Ellen nói.
Hạ Duy Thừa: “……” ông thế mà cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ chiến sĩ cấp S làm quản gia cho mình…
Những người đó cuối cùng đi rồi, Ngôn Cảnh Tắc cuối cùng cũng có thể cùng Hạ Tử Tu về phòng sống thế giới hai người.
Tối qua hai người còn chưa quen thuộc, cho nên chỉ giao lưu về tinh thần, không có thân thể…… Khụ khụ, tối này có phải có thể rồi không?
Ngôn Cảnh Tắc không thể tránh né mà nghĩ tới một chút chuyện ấy.
Mặt Hạ Tử Tu đột nhiên đỏ, y có thể cảm giác được Ngôn Cảnh Tắc muốn làm cái gì đó…… Y có điểm muốn chạy, nhưng lại luyến tiếc, chuyện này… chuyện này…
Được rồi, y thật ra cũng rất muốn cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau.
Đã định khế rồi, còn có cái gì đáng sợ nữa?
Lại nói tiếp, tuyệt đại đa số chiến sĩ cùng phụ sư đều là trước yêu nhau giống người thường rồi mới lại định khế, nhưng bọn họ hoàn toàn đảo lại……
Mặc kệ thế nào, tối này Ngôn Cảnh Tắc trải qua cực kì vui sướng.
Thân thể cùng tinh thần song trọng sung sướng, làm hắn hận không thể vẫn luôn cùng Hạ Tử Tu dây dưa bên nhau, vĩnh viễn không xa rời nhau.
Đáng tiếc sau đó trời đã sáng.
Khi ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở bức màn tiến vào phòng, Hạ Tử Tu đẩy Ngôn Cảnh Tắc ra, thu hồi lại toàn bộ tinh thần lực của mình, còn dùng chăn đem mình toàn bộ bao vây lại, chỉ lộ ra một cái đầu: “Anh không thể lại đụng vào em nữa, cũng không thể lại dùng tinh thần lực chạm vào em! Em muốn đi ngủ!”
Mấy ngày trước, y lo lắng cho tương lai mình nên ngủ không yên, tối hôm trước lại cùng Ngôn Cảnh Tắc hàn huyên cả đêm nên hoàn toàn không ngủ, đêm qua càng không cần phải nói!
Y chịu không nổi!
Nhất định phải đem Ngôn Cảnh Tắc ngăn cách, không thể lại để Ngôn Cảnh Tắc câu dẫn y!
Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, lại có điểm muốn chạm vào Ngôn Cảnh Tắc, một cây râu tinh thần lực nho nhỏ liền như vậy từ trong biển tinh thần của y vươn ra, câu lấy tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Không cho anh chạm vào ngươi, còn em lại chạm vào anh kìa…
Buôn lậu, buôn bán dân cư, mưu sát đồng liêu……
Chuyện Hạ Duy Thừa mất tích lại trở về hai ngày này ở trên mạng khiến cho nghị luận nhiệt liệt, còn có người nói ra chuyện sau khi thủ hạ Hạ Duy Thừa mất tích, quân đoàn thứ tám không hề làm gì cả.
Nhưng quảng đại dân chúng như thế nào cũng không thể tưởng được, bên trong thế nhưng liên lụy nhiều thứ như vậy.
Hóa ra Hạ Duy Thừa mất tích lại là bởi vì phát hiện đồng liêu làm chuyện trái pháp luật phạm tội, bởi vậy chịu khổ diệt khẩu!
Hạ Duy Thừa và thủ hạ ông 3000 binh lính, cuối cùng chỉ tồn tại trở lại mười mấy người…… Những người đó đều là chiến sĩ tinh anh của Liên Minh!
Trước đó dân chúng bình thường không biết nguyên nhân cụ thể, chỉ cho rằng Hạ Duy Thừa mất tích là bởi vì gặp ngoài ý muốn trong vũ trụ, hiện tại đột nhiên biết một sự kiện như vậy, tất cả đều bùng nổ.
“Những người đó quả thực là súc sinh!”
“Thật là đáng sợ, không nghĩ tới đã niên đại này rồi thế mà còn có chuyện như vậy!”
“Đầu sỏ gây tội nhất định phải chấp hành luật tử hình!”
“Trách không được nguyên soái đại nhân đột nhiên xuất hiện, Cossack bị miễn chức, hóa ra là vì như vậy!”
……
Quân bộ công bố tư liệu là do Ellen từ rất lâu trước kia đã bắt đầu tra, nội dung vô cùng tường tận, cũng bởi vậy đặc biệt làm người phẫn nộ, bất quá, dân chúng tức giận đều là hướng về phía những kẻ phạm tội đó, cũng không hướng về phía những người khác.
Đây cũng là có nguyên nhân.
Đầu tiên, đi cùng tuyên bố tư liệu phạm tội này còn có một phong thư xin lỗi của bảy quân đoàn trưởng liên danh, ngoại trừ Cossack.
Quân đoàn trưởng từ thứ nhất đến thứ bảy đầu đưa tin sám hối, cũng tỏ vẻ khối u ác tính như vậy, bọn họ nhất định sẽ trừ bỏ, cũng lần nữa bảo đảm liên minh quân đội sẽ là quân đoàn sở hữu của người dân.
Kể từ đó, mọi người đối với các quân đoàn ngoài quân đoàn thứ tám cũng không có ác cảm, còn bản thân quân đoàn thứ tám…
Quân đoàn thứ tám là một chỉnh thể, tuy làm chuyện như vậy kỳ thật chỉ là số ít người, nhưng dân chúng không biết, theo lý thực dễ dàng giận chó đánh mèo lên toàn bộ quân đoàn…… Nhưng mà, quân đoàn thứ tám ra một Hạ Duy Thừa.
Hạ Duy Thừa cũng là quân đoàn thứ tám nhưng cũng không hề thông đồng làm bậy, còn suýt nữa bị diệt khẩu, dưới tình huống như thế, dân chúng cũng sẽ không đả đảo hết cả toàn bộ quân đoàn thứ tám.
Thậm chí, bởi vì quân bộ công khai một vài chuyện trải qua của đám người Hạ Duy Thừa trên tinh cầu nguy hiểm kia, Hạ Duy Thừa còn có một đám fans, lại có người cảm thấy liên minh quân bộ vẫn đáng giá tín nhiệm.
Tóm lại, chuyện này trong thời gian ngắn liền thành tin tức lớn nhất Thủ Đô Tinh, vô số người chú ý, cùng lúc đó, những người trong trường trước kia khi dễ Hạ Tử Tu đều đã trợn tròn mắt.
Trong bọn họ có một số người kỳ thật trong nhà rất bình thường, đi xa lánh bôi đen Hạ Tử Tu chỉ là vì lấy lòng Phù Phỉ.
Nhưng hiện tại, cha Phù Phỉ đã xảy ra chuyện, thật ra cha Hạ Tử Tu thì……
Dựa theo tin tức quân bộ công bố, sau khi cha Hạ Tử Tu trải qua trận trắc trở này, cấp bậc tinh thần lực đã lên tới cấp S, còn được thăng lên làm trung tướng.
Hạ Duy Thừa tuổi còn không lớn, có chuyện lần này ở phía trước, về sau tiền đồ chắc chắn một mảnh quang minh, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành thượng tướng…… Bọn họ đắc tội Hạ Tử Tu, cũng không biết có thể lọt vào trả thù hay không.
Đặc biệt là những người đã từng tuyên bố nói mình đã từng ngủ với Hạ Tử Tu, càng là mặt như màu đất.
Hạ Tử Tu thì không giống thế.
Nhìn đến mấy tin tức này, y đều ngốc ra.
Y vẫn luôn rất sợ Phù Phỉ, kết quả cha Phù Phỉ…… cứ như vậy đã xảy ra chuyện?
Còn có, cha y thành trung tướng rồi?
Này hết thảy thật sự phi thường tốt đẹp! Đương nhiên, ảnh hưởng với y hình như cũng không lớn……
Y cảm thấy mình từ khi quen biết Ngôn Cảnh Tắc liền có hơi ngu người, hiện tại y chỉ nghĩ đến mỗi ngày cùng Ngôn Cảnh Tắc ngọt ngọt ngào ngào ở bên nhau mà thôi.
Ăn cơm xong, Hạ Tử Tu liền mang theo Ngôn Cảnh Tắc ra cửa, bắt đầu giới thiệu Thủ Đô Tinh cho Ngôn Cảnh Tắc.
“Bên kia có một cái công viên giải trí, khi còn nhỏ, ba em thường mang em tới đó chơi!”
“Món ở đây đặc biệt ăn ngon!”
“Bên kia là viện bảo tàng, có đoạn thời gian vừa đến cuối tuần là em liền sẽ đi qua đó chơi……”
Hạ Tử Tu hưng phấn mà cấp giới thiệu đủ thứ cho Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nghiêm túc mà nghe, ngẫu nhiên tinh thần lực đảo qua đám người, còn sẽ liếc qua hướng nào đó có người dung mạo thoạt nhìn như người bình thường.
Đường đường là quân đoàn trưởng, thế mà chạy tới xem hắn hẹn hò!
Quân đoàn trưởng bị liếc: “……” Nguyên soái đại nhân không hổ là nguyên soái đại nhân, ông tự nhận là đã ngụy trang vô cùng hoàn mỹ, không nghĩ tới vẫn là bị liếc mắt một cái xuyên qua.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu cùng nhau đi dạo phố, trong nhà Cossack.
Hạ Thích Thất giúp Cossack chải vuốt tinh thần lực một đoạn thời gian liền sẽ nghỉ ngơi một chút, lúc nàng lại một lần nghỉ ngơi, chú ý tới sắc mặt Phù Phỉ phi thường khó coi.
“Phù Phỉ, làm sao vậy?” Hạ Thích Thất hỏi.
“Thích Thất, cha anh bị miễn chức……” Phù Phỉ nói, nói liền đưa tin tức trên mạng cho Hạ Thích Thất xem.
Những việc này Hạ Thích Thất sớm hay muộn cũng sẽ biết.
Hạ Thích Thất nhìn vài lần, liền không nhìn nữa, nói với Phù Phỉ: “Phù Phỉ, anh yên tâm, hết thảy đều sẽ quá khứ!” Nàng ẩn ẩn cảm thấy có điểm không đúng, nhưng nghĩ đến giả thiết trong sách, liền lại thả lỏng lại.
Ở trong sách, chức vị nguyên soái này là nhiều thế hệ truyền xuống, cùng với tài sản kếch xù…… Cossack có lẽ là muốn rèn luyện một chút mới có thể đi làm quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tám, hiện tại quân đoàn thứ tám xảy ra chuyện, ông không muốn làm quân đoàn trưởng nữa cũng bình thường.
Cho dù hiện giờ trên mạng có rất nhiều người mắng Cossack thì thế nào? Đến lúc đó thân phận được vạch trần…… Hạ Thích Thất ngẫm lại cảnh tượng khi đó, liền cảm thấy kích động.
Nàng lập tức trấn an Phù Phỉ.
Phù Phỉ trong lúc nhất thời có chút áy náy, Hạ Thích Thất thật sự đối với gã thật tốt, gã là hẳn là quý trọng, nhưng trong lòng gã thế nhưng còn có Hạ Tử Tu……
Cửa quân bộ.
Salem còn đang làm đăng ký cho khách đến quân bộ.
Mấy ngày hôm trước gặp được nguyên soái…… Không, xe của nguyên soái đại nhân, chuyện này làm cậu càng có tình cảm công việc mãnh liệt, cho dù hôm nay chuyện quân đoàn thứ tám ra tới, có vô số người tới bái phỏng, cậu cũng tinh thần tràn đầy, đối với mỗi người đều lộ ra gương mặt tươi cười.
Trùng hợp chính là, cậu lại thấy được Thủ tướng đến từ tinh cầu xa xôi kia.
“Xin chào!” Salem cười hướng người này chào hỏi, bọn họ phía trước cùng nhau gặp được xe nguyên soái, cậu cảm thấy bọn họ rất có duyên phận.
“Chào cậu.” Thủ tướng kia nói, thanh âm lại là mang theo nghẹn ngào.
Salem đều ngốc ra: “Ngài làm sao vậy?”
“Trên tinh cầu tôi có rất nhiều người trẻ tuổi đi ra ngoài làm công, sau đó rốt cuộc không trở về, tôi chính là vì chuyện này mà tới, tôi……” Thủ tướng này khóc không thành tiếng.
Ông tới quân bộ chính là hy vọng biết rốt cuộc là chuyện như thế nào, hiện tại xem như đã biết.
“Tội phạm nhất định sẽ bị mang ra trước công lý!” Salem nói, giúp ông điền bảng biểu.
“Đúng vậy.” Thủ tướng dùng khăn tay lau nước mắt —— ít nhất về sau sẽ không còn người bị hại, không phải sao?
Cùng người mình yêu ở bên nhau, thời gian luôn trôi đến vô cùng nhanh, Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu dạo dạo, trời liền tối.
Hạ Tử Tu rốt cuộc nói: “Chúng ta…… hình như cần phải trở về rồi.”
“Ừm.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chúng ta trở về thôi!”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu trở về, thời gian đã không còn sớm nhưng trong nhà vẫn là đèn đuốc sáng trưng.
Người Hạ gia vẫn luôn không đi, còn có những người khác tới. Chắp nối, cầu tình cái gì cũng có, lúc này, thế mà là Ellen đang tiếp đãi bọn họ.
Mà khi Ngôn Cảnh Tắc cùng Hạ Tử Tu tay nắm tay tiến vào……
“Vị này chính là Hạ thiếu gia đúng không? Lớn lên thật xuất chúng!”
“Tử Tu, cháu còn nhớ rõ ta không? Khi cháu còn nhỏ ta còn ôm qua cháu đấy.”
“Hạ thiếu gia, con trai tôi và cậu là bạn học đó……”
……
Những người này đối với Hạ Tử Tu nhiệt tình cực kỳ, đối với Ngôn Cảnh Tắc liền chẳng ra gì.
Bọn họ cũng đều biết, vị này chính là chủ quặng mỏ từ tinh cầu xa xôi đến.
Tuy rằng người này rất có tiền, nhưng Thủ Đô Tinh những người quyền thế, trên tay giá trị mấy trăm triệu phi thuyền tư nhân liền có vài con, so sánh ra, Ngôn Cảnh Tắc lại coi như cái gì?
Bất quá Ngôn Cảnh Tắc đã cùng Hạ Tử Tu định khế, bọn họ cũng sẽ không nói năng lỗ mãng với Ngôn Cảnh Tắc, chỉ là hối hận, hối hận trước đó lúc Hạ Tử Tu lâm vào đáy cốc không đi giúp một phen.
Hạ Tử Tu bị những người này dùng ánh mắt lửa nóng nhìn chằm chằm, đều có điểm không biết nên làm thế nào cho phải.
Đừng nói y, ngay cả Hạ Duy Thừa và mẹ Hạ cũng có chút không biết nên như thế nào ứng đối mới tốt, may mà có Ellen ở đây.
Ellen lại tiếp đãi tất cả mọi người ổn thỏa, còn tỏ vẻ qua hai ngày nữa, Hạ gia muốn tổ chức một yến hội, đến lúc đó lại mời mọi người tới…… Sau đó liền như vậy tiễn người đi.
Nhìn Ellen thành thạo xử lí tốt mọi việc, mẹ Hạ bội phục cực kỳ: “Ellen, chú quá lợi hại!”
“Tôi chỉ là làm một ít chuyện tôi nên làm.” Ellen nói.
“Yến hội này……” mẹ Hạ nhìn về phía Ellen, nàng kỳ thật là xuất thân bình dân, cho nên lúc trước mới không được lòng Hạ gia, mà những năm trước đó, Hạ Duy Thừa tuy là trung tướng nhưng xã giao cũng không nhiều lắm, cho nên nàng đối với những việc này không quá lành nghề.
“Phu nhân, nếu ngài yên tâm thì chuyện này có thể hoàn toàn giao cho tôi tới làm.” Ellen nói.
“Vậy phiền toái chú nhé!” mẹ Hạ nói.
“Không phiền toái, đây vốn dĩ chính là chức trách của quản gia.” Ellen nói.
Hạ Duy Thừa: “……” ông thế mà cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ chiến sĩ cấp S làm quản gia cho mình…
Những người đó cuối cùng đi rồi, Ngôn Cảnh Tắc cuối cùng cũng có thể cùng Hạ Tử Tu về phòng sống thế giới hai người.
Tối qua hai người còn chưa quen thuộc, cho nên chỉ giao lưu về tinh thần, không có thân thể…… Khụ khụ, tối này có phải có thể rồi không?
Ngôn Cảnh Tắc không thể tránh né mà nghĩ tới một chút chuyện ấy.
Mặt Hạ Tử Tu đột nhiên đỏ, y có thể cảm giác được Ngôn Cảnh Tắc muốn làm cái gì đó…… Y có điểm muốn chạy, nhưng lại luyến tiếc, chuyện này… chuyện này…
Được rồi, y thật ra cũng rất muốn cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau.
Đã định khế rồi, còn có cái gì đáng sợ nữa?
Lại nói tiếp, tuyệt đại đa số chiến sĩ cùng phụ sư đều là trước yêu nhau giống người thường rồi mới lại định khế, nhưng bọn họ hoàn toàn đảo lại……
Mặc kệ thế nào, tối này Ngôn Cảnh Tắc trải qua cực kì vui sướng.
Thân thể cùng tinh thần song trọng sung sướng, làm hắn hận không thể vẫn luôn cùng Hạ Tử Tu dây dưa bên nhau, vĩnh viễn không xa rời nhau.
Đáng tiếc sau đó trời đã sáng.
Khi ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở bức màn tiến vào phòng, Hạ Tử Tu đẩy Ngôn Cảnh Tắc ra, thu hồi lại toàn bộ tinh thần lực của mình, còn dùng chăn đem mình toàn bộ bao vây lại, chỉ lộ ra một cái đầu: “Anh không thể lại đụng vào em nữa, cũng không thể lại dùng tinh thần lực chạm vào em! Em muốn đi ngủ!”
Mấy ngày trước, y lo lắng cho tương lai mình nên ngủ không yên, tối hôm trước lại cùng Ngôn Cảnh Tắc hàn huyên cả đêm nên hoàn toàn không ngủ, đêm qua càng không cần phải nói!
Y chịu không nổi!
Nhất định phải đem Ngôn Cảnh Tắc ngăn cách, không thể lại để Ngôn Cảnh Tắc câu dẫn y!
Hạ Tử Tu nghĩ như vậy, lại có điểm muốn chạm vào Ngôn Cảnh Tắc, một cây râu tinh thần lực nho nhỏ liền như vậy từ trong biển tinh thần của y vươn ra, câu lấy tinh thần lực Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Không cho anh chạm vào ngươi, còn em lại chạm vào anh kìa…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.