Chương 82:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Ở căn cứ Đại Học Thành, mức độ nổi tiếng của Ngôn Cảnh Tắc vẫn rất cao, ai không biết quản lý căn cứ Chu Văn Tu thích đàn ông, còn nuôi một tiểu bạch kiểm?
Hiện giờ, những người thường trong căn cứ có lẽ chỉ biết tên Ngôn Cảnh Tắc, thấy hắn lại nhận không ra, nhưng những dị năng giả đó, hoặc là tầng lớp lãnh đạo căn cứ đều có thể nhận ra Ngôn Cảnh Tắc.
Ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc không ít lần được bọn họ truyền nhau xem. Những dị năng giả hệ hỏa muốn đi theo Chu Văn Tu ra ngoài giết tang thi đều biết Ngôn Cảnh Tắc.
Sau khi nhận ra… Ánh mắt bọn họ nhìn Ngôn Cảnh Tắc không khỏi phức tạp.
Bọn họ nhớ rõ người này là người thường đúng không? Vì sao hắn lại đi theo bọn họ đi giết tang thi?
Bọn họ đang thấy kì quái, Ngôn Cảnh Tắc theo chân bọn họ chào hỏi xong liền chạy qua chỗ Chu Văn Tu: “Văn Tu, muốn uống nước không?”
Chu Văn Tu cũng không khát, nhưng Ngôn Cảnh Tắc cầm ly nước nhìn y…… Y tiếp nhận ly nước uống một ngụm.
Ngôn Cảnh Tắc chờ y uống, tiếp nhận lại ly nước đi theo uống một ngụm, cười khanh khách: “Anh xem chúng ta như vậy có phải gián tiếp hôn môi rồi không?”
Chu Văn Tu: Lại bị trêu chọc!
Hai người đang nói, từ không xa đi tới hai dị năng giả một nam một nữ: “Xin lỗi hội trưởng, chúng tôi đã tới muộn.”
“Là tôi tới sớm.” Chu Văn Tu cười nói.
Ngôn Cảnh Tắc theo ánh mắt Chu Văn Tu nhìn qua, phát hiện hai người mặc trang phục vận động giống nhau, diện mạo đều rất bình thường, trong đó cô gái dị năng giả kia, nhìn ánh sáng trên người nàng là biết nàng là hệ thổ, còn chàng trai kia là hệ thủy.
Ánh sáng trên người bọn họ rất sáng, dị năng hẳn là không yếu.
Chu Văn Tu cùng hai người chào hỏi, liền giới thiệu, cho Ngôn Cảnh Tắc hai người này.
Hai người này hôm nay cùng Chu Văn Tu mang đội ra ngoài thành giết tang thi, bọn họ là một đôi tình nhân, người nữ gọi là Trần Thư Tâm, người nam là Lục Hoa Vinh. Bọn họ cũng giống Ngôn Cảnh Tắc, sau khi Chu Văn Tu thành lập căn cứ cứu về lúc đi tìm vật tư.
Hai người này đến căn cứ tương đối sớm, dị năng lại rất mạnh, Chu Văn Tu rất quen thuộc với bọn họ, hơn nữa y tính toán sau khi Mông Gia Ứng rời khỏi sẽ bảo Trần Thư Tâm làm trợ lý, lần này gọi bọn họ tới.
“Hai người khỏe.” Ngôn Cảnh Tắc cười cùng hai người chào hỏi.
Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm cũng cười chào hỏi Ngôn Cảnh Tắc.
Thái độ của bọn họ rất bình thản, ít nhất Ngôn Cảnh Tắc không cảm nhận được ác ý trên người bọn họ. Chu Văn Tu vẫn là có bạn bè đáng giá tín nhiệm.
Hiện giờ, tròn danh sách đăng ký của căn cứ Đại Học Thành, tổng cộng có hơn 123400 người, trong đó có 3761 dị năng giả. Trong hơn 3000 dị năng giả này, dị năng hệ hỏa lại có 532 người.
Chu Văn Tu không có khả năng đem toàn bộ dị năng giả hệ hỏa này toàn bộ một lần, cuối cùng quyết định mang từng nhóm ra ngoài.
Hôm nay, dị năng giả hệ hỏa đi theo tổng cộng 50 người, bọn họ đã sớm đã chờ bên cạnh, chờ Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm tới, mọi người liền cùng nhau xuất phát.
Người trong căn cứ ra ngoài giết tang thi đều ngồi xe tải. Dị năng giả ngồi trong xe tải, dễ công kích đến xung quanh. Bọn họ 50 người ngồi 4 chiếc xe tải nhỏ, ngoài ra còn một chiếc xe việt dã để đám người Chu Văn Tu ngồi.
Chu Văn Tu và Trần Thư Tâm bọn họ ở tình huống bình thường sẽ không ra tay, chỉ khi gặp được nguy hiểm, 50 dị năng giả hệ hỏa không làm gì được họ mới ra tay hỗ trợ.
Bốn chiếc xe tải hai chiếc ở phía trước, hai chiếc ở phía sau, xe việt dã ở bên trong, đội ngũ liền như vậy hướng thành phố H mà đi. Phụ cận gần căn cứ bọn họ thìn không thấy tang thi, nhưng cách căn cứ xa xa là có thể thấy được.
Thời điểm ban đầu chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một con, sau lại càng ngày càng nhiều……
“Con đường này quét qua rồi hả?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi Chu Văn Tu bên cạnh, liếc mắt nhìn lại một cái, ven đường có rất nhiều xe hỏng, nhưng giữa lộ thật ra lại sạch sẽ.
“Căn cứ chúng ra ra dọn đường cũng sẽ quét luôn tang thi ở các tiểu khu xung quanh.” Chu Văn Tu chỉ vào khu dân cư nhỏ bên cạnh nói: “Tang thi là kẻ địch của nhân loại, giết thêm một con là một con. Tuy hiện tại số lượng tang thi nhiều hơn nhân loại, nhưng chỉ cần chúng ta kiên trì tiếp, sớm hay muộn cũng có thể giết sạch tang thi, kết thúc mạt thế.”
Thời điểm Chu Văn Tu nói như vậy, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Ngôn Cảnh Tắc có hơi muốn thơm y.
Chu Văn Tu là bạn trai hắn, vốn dĩ muốn thơm thì thơm thôi… Ngôn Cảnh Tắc ôm chặt Chu Văn Tu hôn một cái: “Văn Tu anh giỏi quá.”
Chu Văn Tu: “…… Có người.”
Lục Hoa Vinh lái xe mắt nhìn thẳng, Trần Thư Tâm lại cười rộ lên: “Không có việc gì không có việc gì, hai người coi như bọn này không tồn tại là được!”
Lời nói là nói như vậy, nhưng Trần Thư Tâm rất nhanh lại nói: “Hội trưởng, hóa ra anh thích như vậy……”
Chu Văn Tu: “……” trước khi gặp Ngôn Cảnh Tắc, y cũng không biết hóa ra mình lại thích như vậy.
Tuy căn cứ Đại Học Thành vẫn luôn phải người đi quét tang thi, nhưng bởi vì trong căn cứ tuyệt đại đa số đều là người thường, dị năng giả còn phải phụ trách các công việc khác nên bọn họ cũng không quét được quá nhiều. Mà hôm nay bọn họ đi là một khu vực còn chưa quét kịp.
Nơi này là một thôn trong thành phố, có rất nhiều nhà cửa cũ nát, càng có vô số tang thi du đãng trong đó, không ít tang thi thậm chí còn bị nhốt trong phòng.
Xe dừng lại ven đường, lập tức liền có mấy con tang thi lại đây, dị năng giả hệ hỏa trên xe tải nhanh chóng giết mấy tang thi đó, lúc này mới xuống xe.
Chu Văn Tu cũng xuống xe, vừa xuống xe liền nhìn thấy trên mặt đất rất dơ…… Trước tiên y dùng dị năng thiêu sạch đồ trên mặt đất, mới để Ngôn Cảnh Tắc xuống xe, lại nói với những dị năng giả hệ hỏa đó: “Hôm nay chúng ta phụ trách quét sạch tiểu khu này. Mọi người chia làm hai đội……”
Chu Văn Tu chia các dị năng giả hệ hỏa này ra làm hai đội, một đội đi giết tang thi, đội con lại đi theo y khôi phục lại dị năng, nghe y giảng giải kĩ xảo dùng dị năng.
“Dạ! Hội trưởng!” Các dị năng giả này trung khí mười phần mà đáp, rất nhanh liền hành động.
Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh đi theo đội dị năng giả giết tang thi kia rời đi, Chu Văn Tu mang theo một đội khác, tìm một vành đai xanh tương đối sạch sẽ gần đó đợi.
Y trước tiên đem thiên thạch ra, đặt giữa mọi người. Thời điểm thiên thạch vừa được lấy ra, những dị năng giả hệ hỏa đó cực kích động, bọn họ còn sôi nổi duỗi tay, đi lên sờ sờ.
Sau khi sờ qua, bọn họ càng hưng phấn: “Nó nóng kìa!”
“Tui có thể cảm nhận được bên trong có năng lượng cường đại!”
“Cục đá này vuốt cái thoải mái liền á!”
“Hóa ra thiên thạch là cái dạng này!”
……
Những người này chỉ sợ cho rằng có thiên thạch này, bọn họ có thể trở nên mạnh giống Chu Văn Tu…… Ngôn Cảnh Tắc muốn nói với bọn họ: các người suy nghĩ nhiều quá.
Thiên thạch xác thật ẩn chứa năng lượng hệ hỏa cường đại, những người này cũng có thể cảm giác được đến, nhưng tinh thần lực của bọn họ quá kém, căn bản vô pháp chủ động hấp thu năng lượng bên trong. Cho nên, bọn họ lượn quanh thiên thạch kì thật chỗ tốt đạt được không lớn, ít nhất chính bọn họ khó cảm giác ra được.
Ở chỗ này cũng chỉ mình hắn mới có biện pháp hấp thu năng lượng thiên thạch, đáng tiếc thiên phú hắn quá kém, dù có hấp thu rất nhiều năng lượng hệ hỏa, cũng vẫn chỉ là cái bật lửa như cũ.
Nghĩ đến đây, Ngôn Cảnh Tắc có chút buồn bực dựa tới trên người Chu Văn Tu. Trên người hắn rất ê ẩm, thậm chí có điểm ngồi không được……
Chu Văn Tu ôm lấy Ngôn Cảnh Tắc, trấn an mà vỗ vỗ.
Người xung quanh “……” Bọn họ hẳn là tới giết tang thi chứ không phải tới ăn cẩu lương đúng không?
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, bị Chu Văn Tu vỗ vài cái, Ngôn Cảnh Tắc lại có tinh thần.
Hắn ghé vào trên đùi Chu Văn, dùng tinh thần lực bắt lấy năng lượng hệ hỏa từ trên thiên thạch phát ra, nhét vào trên người mình và Chu Văn Tu.
Đáng tiếc, dị năng của hắn cũng không thể trở nên cường đại một chút……
Ngôn Cảnh Tắc có điểm mất mát, Chu Văn Tu cảm giác không giống vậy —— đại khái là do hôm nay Ngôn Cảnh Tắc ở bên cạnh nên tinh thần y đặc biệt tốt, dị năng ở trong thân thể kích động, làm y hận không thể lao ra tiêu xài một phen.
Nhưng công việc hôm nay của y chủ yếu là dạy dỗ người khác: “Trải qua nghiên cứu viên nghiên cứu, thiên thạch này có năng lượng giống năng lượng hệ hỏa, có thể tăng tốc độ khôi phục dị năng, bình thường mọi người phải mất một giờ mới khôi phục được thì có nó chỉ cần 40 phút là đủ rồi.”
“Hội trưởng, nó có thể làm bọn em mạnh được như anh không?” Có người hỏi.
“Nếu nó thần kỳ như vậy thì căn cứ chúng ta sớm đã có một đám dị năng giả hệ hỏa cường đại rồi.” Chu Văn Tu nói: “Lúc ấy có mấy dị năng giả hệ hỏa phối hợp nghiên cứu vẫn luôn ở cạnh thiên thạch, trong lúc đó thực lực của bọn họ có biên độ tăng trưởng nhỏ, nhưng cũng không rõ ràng, thậm chí tôi không tiếp xúc với thiên thạch, thực lực tăng trưởng cũng hoàn toàn không chậm hơn bọn họ…… Chúng ta đã nghiên cứu thật lâu vẫn không biết làm sao lợi dụng được năng lượng thiên thạch.”
Nghe được Chu Văn Tu nói đã thử qua hấp thu năng lượng thiên thạch nhưng căn bản hấp thu không được, những dị năng giả hệ hỏa đều thất vọng thở dài, cũng có số ít người rõ ràng không tin Chu Văn Tu nói, mặt lộ vẻ châm chọc.
Ngôn Cảnh Tắc võ trang hạng nặng, mang khẩu trang, nhìn tựa hồ dựa vào đùi Chu Văn Tu ngủ rồi, nhưng trên thực tế…… Hắn vẫn luôn dùng tinh thần lực quan sát những người đó.
Đương nhiên, người khác cũng đang nhìn hắn. Một người không có dị năng, cùng ra tới còn chưa tính, còn một bộ dạng kiều khí như vậy……
Chân hắn còn chưa chạm đất, Chu Văn Tu liền giúp hắn đốt sạch sẽ mặt đất.
Hiện tại đi xuống rồi, hắn còn chuyên môn mang cái ghế xếp, bọn họ tùy tùy tiện tiện ngồi ở bồn hoa của tiểu khu, chỉ có hắn ngồi ở trên ghế.
Ngồi trên ghế thì thôi, hắn còn ghé vào trên đùi Chu Văn Tu……
Hắn rốt cuộc tới làm gì?
Những dị năng giả hệ hỏa này rất rối rắm, nhưng bọn họ không rối rắm lâu lắm liền phải thay ca.
Một đội người khác bức thiết muốn tiếp xúc thiên thạch nên lúc giết tang thi phá lệ tích cực, thậm chí thiếu chút nữa là đốt một đống nhà người ta… Chờ dị năng dùng xong, bọn họ liền gấp không chờ nổi mà tới tìm Chu Văn Tu, một đám nhìn thiên thạch Chu Văn Tu đặt ở giữa, đôi mắt đều tỏa ánh sáng.
Vừa rồi đã thể hội qua “uy lực” thiên thạch, những dị năng hệ hỏa ban nãy liếc mắt đồng tình bọn họ một cái, đi giết tang thi.
Mà những người này…… Bọn họ rất nhanh liền phát hiện, thiên thạch cũng không tốt như họ tưởng…
Một buổi sáng rất nhanh liền trôi qua.
Những dị năng giả hệ hỏa đó đều đã đi giết tang thi qua hai lần, cũng có chút mệt mỏi, Chu Văn Tu liền đưa ra đề xuất giữa trưa nghỉ ngơi một chút.
“Văn Tu, em nấu cơm cho anh!” Ngôn Cảnh Tắc nghe nói muốn nghỉ ngơi, rốt cuộc cũng từ trên người Chu Văn Tu dậy.
Hắn cùng lại đây là sợ Chu Văn Tu ở bên ngoài bị thương, nhưng Chu Văn Tu một chút nguy hiểm cũng chưa gặp phải, hắn hiện tại cũng cũng chỉ có thể giúp Chu Văn Tu làm cơm.
“Không cần, tùy tiện ăn chút dò đó là được.” Chu Văn Tu nói, dựa theo kinh nghiệm mấy ngày nay của y xem ra, chỉ cần cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, mặc kệ ăn cái gì, với y mà nói đều là sơn trân hải vị.
“Cũng không tốn công phu gì, em nấu canh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ngày hôm qua hắn làm riêng nhiều thêm chút cơm, buổi sáng dùng lạo xưởng trứng gà xào rồi mang theo, hâm nóng là có thể ăn, hiện tại hắn định làm chút canh rau củ mà uống.
Ra ngoài giết tang thi rất vất vả, muốn cho Chu Văn Tu ăn chút rau củ mới mẻ… Ngôn Cảnh Tắc xem nhẹ chuyện hôm nay Chu Văn Tu vẫn luôn không động thủ.
“Vậy nấu canh.” Chu Văn Tu đứng dậy hoạt động.
Bị Ngôn Cảnh Tắc nằm đè thật lâu, y cho rằng chân mình sẽ tê, kết quả… Chân y thế mà lại rất thoải mái?
Nồi rất nhanh được đưa tới, Ngôn Cảnh Tắc xin một ít nước từ Lục Hoa Vinh, anh này là dị năng giả hệ thủy, lại để Chu Văn Tu dùng dị năng nhóm lửa.
Nước do dị năng hệ thủy của Lục Hoa Vinh làm ra vô cùng sạch sẽ, một chút tạp chất cũng không có, Ngôn Cảnh Tắc lọc hết tạp chất trong rau củ, ném vào trong nồi, lại bỏ vào một chút muối, một chút bột ngọt, nấu một lát liền nói: “Được rồi, có thể ăn.”
Nghe Ngôn Cảnh Tắc nói phải làm cơm, bất kể là những dị năng giả hệ hỏa đó hay là Lục Hoa Vinh Trần Thư Tâm, đều rất chờ mong.
Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng thực tự tin, hắn làm đồ ăn hẳn là rất ngon nhỉ?
Hắn có thể chiên xào nấu nướng làm một đống mỹ thực không?
Chẳng sợ hắn làm không nhiều lắm, không tới phiên bọn họ ăn, ngửi ngửi tí hương vị cũng được a!
Kết quả…… Ngôn Cảnh Tắc nấu ăn còn có thể có lệ hơn nữa không?
Tùy tiện bốc nhúm rau xanh ném vào trong nước nấu nấu, cái này kêu nấu ăn hả?
Những người này nhìn đến cạn lời cực kỳ.
Trần Thư Tâm nguyên bản còn muốn ăn một chén canh, yên lặng mà ăn luôn bánh bao mình mang theo.
Chu Văn Tu không tiện tự mình độc hưởng, hỏi Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh: “Hai người có muốn ăn chút không?”
“Không cần.” Trần Thư Tâm cự tuyệt: “Bọn tôi có mua bánh bao ở nhà ăn hồi sáng rồi… Hội trưởng nếu được anh giúp bọn tôi hâm lại một chút?”
Chu Văn Tu cười giúp bọn họ hâm nóng bánh bao. Hâm nóng xong, Chu Văn Tu lại nhìn về phía những người khác.
Trong căn cứ bọn họ có rất nhiều loại rau củ, không thiếu rau củ ăn, bọn họ lúc này cũng liền sôi nổi cự tuyệt: “Hội trưởng, một mình anh ăn là được.”
“Hội trưởng, bọn em không cần.”
“Hội trưởng, em có mang theo đồ ăn.”
……
Chu Văn Tu kỳ thật cũng không muốn đem đồ ăn Ngôn Cảnh Tắc làm phân ra…… Y múc canh tự mình chậm rãi uống, một bên uống, một bên ăn cơm chiên trứng.
Thật sự ăn quá ngon! Lúc ăn trên người còn ấm áp!
Y chẳng lẽ là người yêu vào não tàn, có Ngôn Cảnh Tắc bên cạnh thì cái gì cũng thấy tuyệt?
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Chu Văn Tu ăn đến cao hứng, liền cũng cao hứng. Hắn đem nguyên tố hệ hỏa của thiên thạch nhét vào đồ ăn…… Tâm tư này không tiêu phí rồi!
Người xung quanh: “……” Chu Văn Tu ăn khoa trương đến như vậy sao? Một nồi canh bình thường như vậy còn ăn đến mặt đầy say mê……
Chu Văn Tu ăn rất nhiều, Ngôn Cảnh Tắc ăn không nhiều lắm.
Chu Văn Tu hỏi: “Cảnh Tắc, sao em không ăn?”
Ngôn Cảnh Tắc có điểm bất đắc dĩ: “Nơi này hương vị không dễ ngửi, em không muốn ăn gì lắm.”
Chu Văn Tu tức khắc có điểm đau lòng: “Về sau em vẫn nên đừng ra tới, bên ngoài vừa dơ vừa hôi……”
“Nhưng em muốn mình ở bên nhau.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chỉ cần có thể cùng anh bên nhau, em cái gì cũng không sợ.”
Chu Văn Tu nghe được trong lòng nóng lên: “Em mau mang khẩu trang lên đi…… Lần sau anh bảo bọn họ làm cho em mấy cái khẩu trang lấp kín mũi, như vậy cũng không ảnh hưởng em ăn cơm.”
Người xung quanh: “……” Đây tuyệt đối là nam hồ ly tinh, nhìn xem hội trưởng bọn họ bị mê mẩn thành bộ dạng gì kìa…
Đám dị năng giả hệ hỏa này tuy thấy một màn như vậy không quá quen, nhưng phần lớn chỉ là chửi thầm một chút.
Bọn họ rất tôn kính Chu Văn Tu, chẳng sợ có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc, nể mặt Chu Văn Tu đều sẽ không nói gì… Nhưng có một người nhảy ra, còn nghi ngờ Chu Văn Tu: “Hội trưởng, chúng ta là ra giết tang thi, cậu sao còn mang người này theo?”
Chu Văn Tu nhíu mày nhìn qua, còn chưa kịp nói chuyện, Ngôn Cảnh Tắc mở miệng trước: “Chu Văn Tu mang theo tôi thì có quan hệ gì với anh? Anh ấy cũng không bắt anh bảo hộ tôi.”
“Cậu……”
Người này vừa định nói gì đó, nhưng mới vừa há mồm, Ngôn Cảnh Tắc liền cướp lời nói: “Anh ấy mang anh ra đây là muốn giúp anh, anh thì ngược lại còn kén cá chọn canh, nghi ngờ anh ấy, mặt anh sao lại dày như vậy?”
“Tôi kén cá chọn canh chỗ nào?” Người này nổi giận.
“Trước đó anh cứ lặp đi lặp lại truy vấn chuyện thiên thạch, còn không phải cảm thấy Văn Tu cất giấu, hoài nghi anh ấy không nói thật sao?” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thiên thạch này là của Chu Văn Tu, anh ấy kỳ thật hoàn toàn có thể không cần phải lấy ra. Hiện tại anh ấy lấy ra là hy vọng có thể trợ giúp các người, hy vọng có thể nghiên cứu ra cách dùng, anh ngược ngạo, chó cắn Lã Động Tân*.”
(*ý chỉ là làm ơn mắc oán, mọi người có rãnh hãy xem Tây Du Ký TVB 1996 hài hước và có nói cái tích này)
Người này vẫn luôn một bộ dáng không phục Chu Văn Tu, còn hoài nghi thiên thạch là giả…… Ngôn Cảnh Tắc đã sớm nhìn gã không vừa mắt.
Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa nói xong, có người như suy tư gì, có người cảm kích mà nhìn về phía Chu Văn Tu, nhưng cũng có người càng thêm bất mãn, trợn mắt giận nhìn Ngôn Cảnh Tắc —— bọn họ dựa vào cái gì bị cá nhân như vậy nói vào mặt?
Ngôn Cảnh Tắc không chút nào để ý, lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em nói đúng không?”
Ngôn Cảnh Tắc là đang giúp mình nói chuyện…… Chu Văn Tu nói: “Đúng vậy.”
“Vậy chờ trở về, anh phải khen thưởng cho em đó.” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Chu Văn Tu gật gật đầu.
“Văn Tu anh thật tốt, em càng ngày càng yêu anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chu Văn Tu không biết Ngôn Cảnh Tắc lát nữa muốn khen thưởng cái gì, nhưng y cảm thấy…… Có thể cho Ngôn Cảnh Tắc nhiều khen thưởng một chút.
Trần Thư Tâm: “……” Chu Văn Tu bị dụ dỗ đến đầu óc choáng váng rồi!
Bất quá nếu có một chàng trai soái như Ngôn Cảnh Tắc đứng ra nói chuyện giúp nàng, nói yêu nàng, nàng chắc chắn cũng rất cao hứng……
Ăn cơm xong, hành vi giết tang thi vẫn tiếp tục.
Kỹ xảo sử dụng dị năng kỳ thật cũng không nhiều, buổi sáng Chu Văn Tu đã giảng qua, buổi chiều cũng không nói gì thêm, chỉ có thời điểm người ta hỏi vấn đề gì đó, y sẽ giải đáp.
Những dị năng giả hệ hỏa đó phần lớn thực sùng bái Chu Văn Tu, cũng có không ít người đi lên hỏi chuyện.
Lúc Chu Văn Tu nói chuyện với người ta, còn có người tới tìm Ngôn Cảnh Tắc.
Người trẻ tuổi nói chuyện với Ngôn Cảnh Tắc này trước đó vẫn luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Chu Văn Tu, vây quanh Chu Văn Tu chuyển động, cậu ta đi đến trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, liền nói: “Nè…… Ngôn Cảnh Tắc, anh vừa rồi giúp hội trường nói chuyện, cảm ơn anh.”
Mắt Ngôn Cảnh Tắc trợn trắng: “Văn Tu tự mình sẽ nói lời cảm tạ, không cần cậu đâu.”
Người này tức khắc có hơi tức giận: “Anh…… Ngôn Cảnh Tắc, tôi thật không rõ, hội trưởng vì sao lại thích anh… Anh một đại nam nhân, công việc gì cũng không làm…”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi lớn lên đẹp như vậy, Văn Tu sao không thích tôi chứ?”
“Hội trưởng không phải người nông cạn như vậy!” Người này nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy cậu cảm thấy anh ấy nên thích người ra sao?”
“Anh ấy hẳn là thích một người cường đại……”
“Trước mạt thế có người đánh quyền anh, quyền Thái, judo gì đó, cậu hẳn có nghe nói chứ?”
“Nghe nói qua, làm sao vậy?”
“Những vận động viên quyền anh đó đánh quyền đều rất lợi hại, đối mặt vài người cũng có thể đánh được… Bọn họ tìm đối tượng có cần nhất định cũng phải là tay quyền anh lợi hại không?”
“Đương nhiên không phải.” Người này theo bản năng mà nói.
“Vậy Chu Văn Tu vì sao phải tìm cường giả?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại.
Người nọ: “……”
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Tôi nói cậu nghe, hội trưởng các cậu thích người yếu một chút, chim nhỏ nép vào người một chút, tốt nhất có thể chú tâm ỷ lại vào anh ấy, bưng trà rót nước hỏi han ân cần……”
Dị năng giả hệ hỏa kia trợn mắt há hốc mồm.
Chu Văn Tu sợ Ngôn Cảnh Tắc bị khi dễ, chú ý một chút tình huống bên này: Tôi không phải! Tôi không có!
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Đương nhiên còn phải đẹp, đàn ông nào không thích người đẹp?”
Dị năng giả hệ hỏa kia đã chấp nhận cách nói của Ngôn Cảnh Tắc, theo cách nói của Ngôn Cảnh Tắc mà tưởng tượng…… Ngôn Cảnh Tắc này kỳ thật rất không tồi?
Ngôn Cảnh Tắc lừa dối một dị năng giả hệ hỏa, đang định nói thêm gì đó, động tác đột nhiên dừng lại.
Có tang thi tới, còn là một đại sóng tang thi!
Những tang thi đó lôi cuốn sương đen dày đặc mà đến, rõ ràng cực kì cường đại, số lượng còn rất nhiều……
Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, tim đập suýt chút nữa thì ngừng.
Hiện giờ, những người thường trong căn cứ có lẽ chỉ biết tên Ngôn Cảnh Tắc, thấy hắn lại nhận không ra, nhưng những dị năng giả đó, hoặc là tầng lớp lãnh đạo căn cứ đều có thể nhận ra Ngôn Cảnh Tắc.
Ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc không ít lần được bọn họ truyền nhau xem. Những dị năng giả hệ hỏa muốn đi theo Chu Văn Tu ra ngoài giết tang thi đều biết Ngôn Cảnh Tắc.
Sau khi nhận ra… Ánh mắt bọn họ nhìn Ngôn Cảnh Tắc không khỏi phức tạp.
Bọn họ nhớ rõ người này là người thường đúng không? Vì sao hắn lại đi theo bọn họ đi giết tang thi?
Bọn họ đang thấy kì quái, Ngôn Cảnh Tắc theo chân bọn họ chào hỏi xong liền chạy qua chỗ Chu Văn Tu: “Văn Tu, muốn uống nước không?”
Chu Văn Tu cũng không khát, nhưng Ngôn Cảnh Tắc cầm ly nước nhìn y…… Y tiếp nhận ly nước uống một ngụm.
Ngôn Cảnh Tắc chờ y uống, tiếp nhận lại ly nước đi theo uống một ngụm, cười khanh khách: “Anh xem chúng ta như vậy có phải gián tiếp hôn môi rồi không?”
Chu Văn Tu: Lại bị trêu chọc!
Hai người đang nói, từ không xa đi tới hai dị năng giả một nam một nữ: “Xin lỗi hội trưởng, chúng tôi đã tới muộn.”
“Là tôi tới sớm.” Chu Văn Tu cười nói.
Ngôn Cảnh Tắc theo ánh mắt Chu Văn Tu nhìn qua, phát hiện hai người mặc trang phục vận động giống nhau, diện mạo đều rất bình thường, trong đó cô gái dị năng giả kia, nhìn ánh sáng trên người nàng là biết nàng là hệ thổ, còn chàng trai kia là hệ thủy.
Ánh sáng trên người bọn họ rất sáng, dị năng hẳn là không yếu.
Chu Văn Tu cùng hai người chào hỏi, liền giới thiệu, cho Ngôn Cảnh Tắc hai người này.
Hai người này hôm nay cùng Chu Văn Tu mang đội ra ngoài thành giết tang thi, bọn họ là một đôi tình nhân, người nữ gọi là Trần Thư Tâm, người nam là Lục Hoa Vinh. Bọn họ cũng giống Ngôn Cảnh Tắc, sau khi Chu Văn Tu thành lập căn cứ cứu về lúc đi tìm vật tư.
Hai người này đến căn cứ tương đối sớm, dị năng lại rất mạnh, Chu Văn Tu rất quen thuộc với bọn họ, hơn nữa y tính toán sau khi Mông Gia Ứng rời khỏi sẽ bảo Trần Thư Tâm làm trợ lý, lần này gọi bọn họ tới.
“Hai người khỏe.” Ngôn Cảnh Tắc cười cùng hai người chào hỏi.
Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm cũng cười chào hỏi Ngôn Cảnh Tắc.
Thái độ của bọn họ rất bình thản, ít nhất Ngôn Cảnh Tắc không cảm nhận được ác ý trên người bọn họ. Chu Văn Tu vẫn là có bạn bè đáng giá tín nhiệm.
Hiện giờ, tròn danh sách đăng ký của căn cứ Đại Học Thành, tổng cộng có hơn 123400 người, trong đó có 3761 dị năng giả. Trong hơn 3000 dị năng giả này, dị năng hệ hỏa lại có 532 người.
Chu Văn Tu không có khả năng đem toàn bộ dị năng giả hệ hỏa này toàn bộ một lần, cuối cùng quyết định mang từng nhóm ra ngoài.
Hôm nay, dị năng giả hệ hỏa đi theo tổng cộng 50 người, bọn họ đã sớm đã chờ bên cạnh, chờ Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm tới, mọi người liền cùng nhau xuất phát.
Người trong căn cứ ra ngoài giết tang thi đều ngồi xe tải. Dị năng giả ngồi trong xe tải, dễ công kích đến xung quanh. Bọn họ 50 người ngồi 4 chiếc xe tải nhỏ, ngoài ra còn một chiếc xe việt dã để đám người Chu Văn Tu ngồi.
Chu Văn Tu và Trần Thư Tâm bọn họ ở tình huống bình thường sẽ không ra tay, chỉ khi gặp được nguy hiểm, 50 dị năng giả hệ hỏa không làm gì được họ mới ra tay hỗ trợ.
Bốn chiếc xe tải hai chiếc ở phía trước, hai chiếc ở phía sau, xe việt dã ở bên trong, đội ngũ liền như vậy hướng thành phố H mà đi. Phụ cận gần căn cứ bọn họ thìn không thấy tang thi, nhưng cách căn cứ xa xa là có thể thấy được.
Thời điểm ban đầu chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một con, sau lại càng ngày càng nhiều……
“Con đường này quét qua rồi hả?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi Chu Văn Tu bên cạnh, liếc mắt nhìn lại một cái, ven đường có rất nhiều xe hỏng, nhưng giữa lộ thật ra lại sạch sẽ.
“Căn cứ chúng ra ra dọn đường cũng sẽ quét luôn tang thi ở các tiểu khu xung quanh.” Chu Văn Tu chỉ vào khu dân cư nhỏ bên cạnh nói: “Tang thi là kẻ địch của nhân loại, giết thêm một con là một con. Tuy hiện tại số lượng tang thi nhiều hơn nhân loại, nhưng chỉ cần chúng ta kiên trì tiếp, sớm hay muộn cũng có thể giết sạch tang thi, kết thúc mạt thế.”
Thời điểm Chu Văn Tu nói như vậy, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Ngôn Cảnh Tắc có hơi muốn thơm y.
Chu Văn Tu là bạn trai hắn, vốn dĩ muốn thơm thì thơm thôi… Ngôn Cảnh Tắc ôm chặt Chu Văn Tu hôn một cái: “Văn Tu anh giỏi quá.”
Chu Văn Tu: “…… Có người.”
Lục Hoa Vinh lái xe mắt nhìn thẳng, Trần Thư Tâm lại cười rộ lên: “Không có việc gì không có việc gì, hai người coi như bọn này không tồn tại là được!”
Lời nói là nói như vậy, nhưng Trần Thư Tâm rất nhanh lại nói: “Hội trưởng, hóa ra anh thích như vậy……”
Chu Văn Tu: “……” trước khi gặp Ngôn Cảnh Tắc, y cũng không biết hóa ra mình lại thích như vậy.
Tuy căn cứ Đại Học Thành vẫn luôn phải người đi quét tang thi, nhưng bởi vì trong căn cứ tuyệt đại đa số đều là người thường, dị năng giả còn phải phụ trách các công việc khác nên bọn họ cũng không quét được quá nhiều. Mà hôm nay bọn họ đi là một khu vực còn chưa quét kịp.
Nơi này là một thôn trong thành phố, có rất nhiều nhà cửa cũ nát, càng có vô số tang thi du đãng trong đó, không ít tang thi thậm chí còn bị nhốt trong phòng.
Xe dừng lại ven đường, lập tức liền có mấy con tang thi lại đây, dị năng giả hệ hỏa trên xe tải nhanh chóng giết mấy tang thi đó, lúc này mới xuống xe.
Chu Văn Tu cũng xuống xe, vừa xuống xe liền nhìn thấy trên mặt đất rất dơ…… Trước tiên y dùng dị năng thiêu sạch đồ trên mặt đất, mới để Ngôn Cảnh Tắc xuống xe, lại nói với những dị năng giả hệ hỏa đó: “Hôm nay chúng ta phụ trách quét sạch tiểu khu này. Mọi người chia làm hai đội……”
Chu Văn Tu chia các dị năng giả hệ hỏa này ra làm hai đội, một đội đi giết tang thi, đội con lại đi theo y khôi phục lại dị năng, nghe y giảng giải kĩ xảo dùng dị năng.
“Dạ! Hội trưởng!” Các dị năng giả này trung khí mười phần mà đáp, rất nhanh liền hành động.
Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh đi theo đội dị năng giả giết tang thi kia rời đi, Chu Văn Tu mang theo một đội khác, tìm một vành đai xanh tương đối sạch sẽ gần đó đợi.
Y trước tiên đem thiên thạch ra, đặt giữa mọi người. Thời điểm thiên thạch vừa được lấy ra, những dị năng giả hệ hỏa đó cực kích động, bọn họ còn sôi nổi duỗi tay, đi lên sờ sờ.
Sau khi sờ qua, bọn họ càng hưng phấn: “Nó nóng kìa!”
“Tui có thể cảm nhận được bên trong có năng lượng cường đại!”
“Cục đá này vuốt cái thoải mái liền á!”
“Hóa ra thiên thạch là cái dạng này!”
……
Những người này chỉ sợ cho rằng có thiên thạch này, bọn họ có thể trở nên mạnh giống Chu Văn Tu…… Ngôn Cảnh Tắc muốn nói với bọn họ: các người suy nghĩ nhiều quá.
Thiên thạch xác thật ẩn chứa năng lượng hệ hỏa cường đại, những người này cũng có thể cảm giác được đến, nhưng tinh thần lực của bọn họ quá kém, căn bản vô pháp chủ động hấp thu năng lượng bên trong. Cho nên, bọn họ lượn quanh thiên thạch kì thật chỗ tốt đạt được không lớn, ít nhất chính bọn họ khó cảm giác ra được.
Ở chỗ này cũng chỉ mình hắn mới có biện pháp hấp thu năng lượng thiên thạch, đáng tiếc thiên phú hắn quá kém, dù có hấp thu rất nhiều năng lượng hệ hỏa, cũng vẫn chỉ là cái bật lửa như cũ.
Nghĩ đến đây, Ngôn Cảnh Tắc có chút buồn bực dựa tới trên người Chu Văn Tu. Trên người hắn rất ê ẩm, thậm chí có điểm ngồi không được……
Chu Văn Tu ôm lấy Ngôn Cảnh Tắc, trấn an mà vỗ vỗ.
Người xung quanh “……” Bọn họ hẳn là tới giết tang thi chứ không phải tới ăn cẩu lương đúng không?
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, bị Chu Văn Tu vỗ vài cái, Ngôn Cảnh Tắc lại có tinh thần.
Hắn ghé vào trên đùi Chu Văn, dùng tinh thần lực bắt lấy năng lượng hệ hỏa từ trên thiên thạch phát ra, nhét vào trên người mình và Chu Văn Tu.
Đáng tiếc, dị năng của hắn cũng không thể trở nên cường đại một chút……
Ngôn Cảnh Tắc có điểm mất mát, Chu Văn Tu cảm giác không giống vậy —— đại khái là do hôm nay Ngôn Cảnh Tắc ở bên cạnh nên tinh thần y đặc biệt tốt, dị năng ở trong thân thể kích động, làm y hận không thể lao ra tiêu xài một phen.
Nhưng công việc hôm nay của y chủ yếu là dạy dỗ người khác: “Trải qua nghiên cứu viên nghiên cứu, thiên thạch này có năng lượng giống năng lượng hệ hỏa, có thể tăng tốc độ khôi phục dị năng, bình thường mọi người phải mất một giờ mới khôi phục được thì có nó chỉ cần 40 phút là đủ rồi.”
“Hội trưởng, nó có thể làm bọn em mạnh được như anh không?” Có người hỏi.
“Nếu nó thần kỳ như vậy thì căn cứ chúng ta sớm đã có một đám dị năng giả hệ hỏa cường đại rồi.” Chu Văn Tu nói: “Lúc ấy có mấy dị năng giả hệ hỏa phối hợp nghiên cứu vẫn luôn ở cạnh thiên thạch, trong lúc đó thực lực của bọn họ có biên độ tăng trưởng nhỏ, nhưng cũng không rõ ràng, thậm chí tôi không tiếp xúc với thiên thạch, thực lực tăng trưởng cũng hoàn toàn không chậm hơn bọn họ…… Chúng ta đã nghiên cứu thật lâu vẫn không biết làm sao lợi dụng được năng lượng thiên thạch.”
Nghe được Chu Văn Tu nói đã thử qua hấp thu năng lượng thiên thạch nhưng căn bản hấp thu không được, những dị năng giả hệ hỏa đều thất vọng thở dài, cũng có số ít người rõ ràng không tin Chu Văn Tu nói, mặt lộ vẻ châm chọc.
Ngôn Cảnh Tắc võ trang hạng nặng, mang khẩu trang, nhìn tựa hồ dựa vào đùi Chu Văn Tu ngủ rồi, nhưng trên thực tế…… Hắn vẫn luôn dùng tinh thần lực quan sát những người đó.
Đương nhiên, người khác cũng đang nhìn hắn. Một người không có dị năng, cùng ra tới còn chưa tính, còn một bộ dạng kiều khí như vậy……
Chân hắn còn chưa chạm đất, Chu Văn Tu liền giúp hắn đốt sạch sẽ mặt đất.
Hiện tại đi xuống rồi, hắn còn chuyên môn mang cái ghế xếp, bọn họ tùy tùy tiện tiện ngồi ở bồn hoa của tiểu khu, chỉ có hắn ngồi ở trên ghế.
Ngồi trên ghế thì thôi, hắn còn ghé vào trên đùi Chu Văn Tu……
Hắn rốt cuộc tới làm gì?
Những dị năng giả hệ hỏa này rất rối rắm, nhưng bọn họ không rối rắm lâu lắm liền phải thay ca.
Một đội người khác bức thiết muốn tiếp xúc thiên thạch nên lúc giết tang thi phá lệ tích cực, thậm chí thiếu chút nữa là đốt một đống nhà người ta… Chờ dị năng dùng xong, bọn họ liền gấp không chờ nổi mà tới tìm Chu Văn Tu, một đám nhìn thiên thạch Chu Văn Tu đặt ở giữa, đôi mắt đều tỏa ánh sáng.
Vừa rồi đã thể hội qua “uy lực” thiên thạch, những dị năng hệ hỏa ban nãy liếc mắt đồng tình bọn họ một cái, đi giết tang thi.
Mà những người này…… Bọn họ rất nhanh liền phát hiện, thiên thạch cũng không tốt như họ tưởng…
Một buổi sáng rất nhanh liền trôi qua.
Những dị năng giả hệ hỏa đó đều đã đi giết tang thi qua hai lần, cũng có chút mệt mỏi, Chu Văn Tu liền đưa ra đề xuất giữa trưa nghỉ ngơi một chút.
“Văn Tu, em nấu cơm cho anh!” Ngôn Cảnh Tắc nghe nói muốn nghỉ ngơi, rốt cuộc cũng từ trên người Chu Văn Tu dậy.
Hắn cùng lại đây là sợ Chu Văn Tu ở bên ngoài bị thương, nhưng Chu Văn Tu một chút nguy hiểm cũng chưa gặp phải, hắn hiện tại cũng cũng chỉ có thể giúp Chu Văn Tu làm cơm.
“Không cần, tùy tiện ăn chút dò đó là được.” Chu Văn Tu nói, dựa theo kinh nghiệm mấy ngày nay của y xem ra, chỉ cần cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, mặc kệ ăn cái gì, với y mà nói đều là sơn trân hải vị.
“Cũng không tốn công phu gì, em nấu canh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ngày hôm qua hắn làm riêng nhiều thêm chút cơm, buổi sáng dùng lạo xưởng trứng gà xào rồi mang theo, hâm nóng là có thể ăn, hiện tại hắn định làm chút canh rau củ mà uống.
Ra ngoài giết tang thi rất vất vả, muốn cho Chu Văn Tu ăn chút rau củ mới mẻ… Ngôn Cảnh Tắc xem nhẹ chuyện hôm nay Chu Văn Tu vẫn luôn không động thủ.
“Vậy nấu canh.” Chu Văn Tu đứng dậy hoạt động.
Bị Ngôn Cảnh Tắc nằm đè thật lâu, y cho rằng chân mình sẽ tê, kết quả… Chân y thế mà lại rất thoải mái?
Nồi rất nhanh được đưa tới, Ngôn Cảnh Tắc xin một ít nước từ Lục Hoa Vinh, anh này là dị năng giả hệ thủy, lại để Chu Văn Tu dùng dị năng nhóm lửa.
Nước do dị năng hệ thủy của Lục Hoa Vinh làm ra vô cùng sạch sẽ, một chút tạp chất cũng không có, Ngôn Cảnh Tắc lọc hết tạp chất trong rau củ, ném vào trong nồi, lại bỏ vào một chút muối, một chút bột ngọt, nấu một lát liền nói: “Được rồi, có thể ăn.”
Nghe Ngôn Cảnh Tắc nói phải làm cơm, bất kể là những dị năng giả hệ hỏa đó hay là Lục Hoa Vinh Trần Thư Tâm, đều rất chờ mong.
Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng thực tự tin, hắn làm đồ ăn hẳn là rất ngon nhỉ?
Hắn có thể chiên xào nấu nướng làm một đống mỹ thực không?
Chẳng sợ hắn làm không nhiều lắm, không tới phiên bọn họ ăn, ngửi ngửi tí hương vị cũng được a!
Kết quả…… Ngôn Cảnh Tắc nấu ăn còn có thể có lệ hơn nữa không?
Tùy tiện bốc nhúm rau xanh ném vào trong nước nấu nấu, cái này kêu nấu ăn hả?
Những người này nhìn đến cạn lời cực kỳ.
Trần Thư Tâm nguyên bản còn muốn ăn một chén canh, yên lặng mà ăn luôn bánh bao mình mang theo.
Chu Văn Tu không tiện tự mình độc hưởng, hỏi Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh: “Hai người có muốn ăn chút không?”
“Không cần.” Trần Thư Tâm cự tuyệt: “Bọn tôi có mua bánh bao ở nhà ăn hồi sáng rồi… Hội trưởng nếu được anh giúp bọn tôi hâm lại một chút?”
Chu Văn Tu cười giúp bọn họ hâm nóng bánh bao. Hâm nóng xong, Chu Văn Tu lại nhìn về phía những người khác.
Trong căn cứ bọn họ có rất nhiều loại rau củ, không thiếu rau củ ăn, bọn họ lúc này cũng liền sôi nổi cự tuyệt: “Hội trưởng, một mình anh ăn là được.”
“Hội trưởng, bọn em không cần.”
“Hội trưởng, em có mang theo đồ ăn.”
……
Chu Văn Tu kỳ thật cũng không muốn đem đồ ăn Ngôn Cảnh Tắc làm phân ra…… Y múc canh tự mình chậm rãi uống, một bên uống, một bên ăn cơm chiên trứng.
Thật sự ăn quá ngon! Lúc ăn trên người còn ấm áp!
Y chẳng lẽ là người yêu vào não tàn, có Ngôn Cảnh Tắc bên cạnh thì cái gì cũng thấy tuyệt?
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Chu Văn Tu ăn đến cao hứng, liền cũng cao hứng. Hắn đem nguyên tố hệ hỏa của thiên thạch nhét vào đồ ăn…… Tâm tư này không tiêu phí rồi!
Người xung quanh: “……” Chu Văn Tu ăn khoa trương đến như vậy sao? Một nồi canh bình thường như vậy còn ăn đến mặt đầy say mê……
Chu Văn Tu ăn rất nhiều, Ngôn Cảnh Tắc ăn không nhiều lắm.
Chu Văn Tu hỏi: “Cảnh Tắc, sao em không ăn?”
Ngôn Cảnh Tắc có điểm bất đắc dĩ: “Nơi này hương vị không dễ ngửi, em không muốn ăn gì lắm.”
Chu Văn Tu tức khắc có điểm đau lòng: “Về sau em vẫn nên đừng ra tới, bên ngoài vừa dơ vừa hôi……”
“Nhưng em muốn mình ở bên nhau.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chỉ cần có thể cùng anh bên nhau, em cái gì cũng không sợ.”
Chu Văn Tu nghe được trong lòng nóng lên: “Em mau mang khẩu trang lên đi…… Lần sau anh bảo bọn họ làm cho em mấy cái khẩu trang lấp kín mũi, như vậy cũng không ảnh hưởng em ăn cơm.”
Người xung quanh: “……” Đây tuyệt đối là nam hồ ly tinh, nhìn xem hội trưởng bọn họ bị mê mẩn thành bộ dạng gì kìa…
Đám dị năng giả hệ hỏa này tuy thấy một màn như vậy không quá quen, nhưng phần lớn chỉ là chửi thầm một chút.
Bọn họ rất tôn kính Chu Văn Tu, chẳng sợ có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc, nể mặt Chu Văn Tu đều sẽ không nói gì… Nhưng có một người nhảy ra, còn nghi ngờ Chu Văn Tu: “Hội trưởng, chúng ta là ra giết tang thi, cậu sao còn mang người này theo?”
Chu Văn Tu nhíu mày nhìn qua, còn chưa kịp nói chuyện, Ngôn Cảnh Tắc mở miệng trước: “Chu Văn Tu mang theo tôi thì có quan hệ gì với anh? Anh ấy cũng không bắt anh bảo hộ tôi.”
“Cậu……”
Người này vừa định nói gì đó, nhưng mới vừa há mồm, Ngôn Cảnh Tắc liền cướp lời nói: “Anh ấy mang anh ra đây là muốn giúp anh, anh thì ngược lại còn kén cá chọn canh, nghi ngờ anh ấy, mặt anh sao lại dày như vậy?”
“Tôi kén cá chọn canh chỗ nào?” Người này nổi giận.
“Trước đó anh cứ lặp đi lặp lại truy vấn chuyện thiên thạch, còn không phải cảm thấy Văn Tu cất giấu, hoài nghi anh ấy không nói thật sao?” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thiên thạch này là của Chu Văn Tu, anh ấy kỳ thật hoàn toàn có thể không cần phải lấy ra. Hiện tại anh ấy lấy ra là hy vọng có thể trợ giúp các người, hy vọng có thể nghiên cứu ra cách dùng, anh ngược ngạo, chó cắn Lã Động Tân*.”
(*ý chỉ là làm ơn mắc oán, mọi người có rãnh hãy xem Tây Du Ký TVB 1996 hài hước và có nói cái tích này)
Người này vẫn luôn một bộ dáng không phục Chu Văn Tu, còn hoài nghi thiên thạch là giả…… Ngôn Cảnh Tắc đã sớm nhìn gã không vừa mắt.
Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa nói xong, có người như suy tư gì, có người cảm kích mà nhìn về phía Chu Văn Tu, nhưng cũng có người càng thêm bất mãn, trợn mắt giận nhìn Ngôn Cảnh Tắc —— bọn họ dựa vào cái gì bị cá nhân như vậy nói vào mặt?
Ngôn Cảnh Tắc không chút nào để ý, lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em nói đúng không?”
Ngôn Cảnh Tắc là đang giúp mình nói chuyện…… Chu Văn Tu nói: “Đúng vậy.”
“Vậy chờ trở về, anh phải khen thưởng cho em đó.” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Chu Văn Tu gật gật đầu.
“Văn Tu anh thật tốt, em càng ngày càng yêu anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chu Văn Tu không biết Ngôn Cảnh Tắc lát nữa muốn khen thưởng cái gì, nhưng y cảm thấy…… Có thể cho Ngôn Cảnh Tắc nhiều khen thưởng một chút.
Trần Thư Tâm: “……” Chu Văn Tu bị dụ dỗ đến đầu óc choáng váng rồi!
Bất quá nếu có một chàng trai soái như Ngôn Cảnh Tắc đứng ra nói chuyện giúp nàng, nói yêu nàng, nàng chắc chắn cũng rất cao hứng……
Ăn cơm xong, hành vi giết tang thi vẫn tiếp tục.
Kỹ xảo sử dụng dị năng kỳ thật cũng không nhiều, buổi sáng Chu Văn Tu đã giảng qua, buổi chiều cũng không nói gì thêm, chỉ có thời điểm người ta hỏi vấn đề gì đó, y sẽ giải đáp.
Những dị năng giả hệ hỏa đó phần lớn thực sùng bái Chu Văn Tu, cũng có không ít người đi lên hỏi chuyện.
Lúc Chu Văn Tu nói chuyện với người ta, còn có người tới tìm Ngôn Cảnh Tắc.
Người trẻ tuổi nói chuyện với Ngôn Cảnh Tắc này trước đó vẫn luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Chu Văn Tu, vây quanh Chu Văn Tu chuyển động, cậu ta đi đến trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, liền nói: “Nè…… Ngôn Cảnh Tắc, anh vừa rồi giúp hội trường nói chuyện, cảm ơn anh.”
Mắt Ngôn Cảnh Tắc trợn trắng: “Văn Tu tự mình sẽ nói lời cảm tạ, không cần cậu đâu.”
Người này tức khắc có hơi tức giận: “Anh…… Ngôn Cảnh Tắc, tôi thật không rõ, hội trưởng vì sao lại thích anh… Anh một đại nam nhân, công việc gì cũng không làm…”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi lớn lên đẹp như vậy, Văn Tu sao không thích tôi chứ?”
“Hội trưởng không phải người nông cạn như vậy!” Người này nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy cậu cảm thấy anh ấy nên thích người ra sao?”
“Anh ấy hẳn là thích một người cường đại……”
“Trước mạt thế có người đánh quyền anh, quyền Thái, judo gì đó, cậu hẳn có nghe nói chứ?”
“Nghe nói qua, làm sao vậy?”
“Những vận động viên quyền anh đó đánh quyền đều rất lợi hại, đối mặt vài người cũng có thể đánh được… Bọn họ tìm đối tượng có cần nhất định cũng phải là tay quyền anh lợi hại không?”
“Đương nhiên không phải.” Người này theo bản năng mà nói.
“Vậy Chu Văn Tu vì sao phải tìm cường giả?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại.
Người nọ: “……”
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Tôi nói cậu nghe, hội trưởng các cậu thích người yếu một chút, chim nhỏ nép vào người một chút, tốt nhất có thể chú tâm ỷ lại vào anh ấy, bưng trà rót nước hỏi han ân cần……”
Dị năng giả hệ hỏa kia trợn mắt há hốc mồm.
Chu Văn Tu sợ Ngôn Cảnh Tắc bị khi dễ, chú ý một chút tình huống bên này: Tôi không phải! Tôi không có!
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Đương nhiên còn phải đẹp, đàn ông nào không thích người đẹp?”
Dị năng giả hệ hỏa kia đã chấp nhận cách nói của Ngôn Cảnh Tắc, theo cách nói của Ngôn Cảnh Tắc mà tưởng tượng…… Ngôn Cảnh Tắc này kỳ thật rất không tồi?
Ngôn Cảnh Tắc lừa dối một dị năng giả hệ hỏa, đang định nói thêm gì đó, động tác đột nhiên dừng lại.
Có tang thi tới, còn là một đại sóng tang thi!
Những tang thi đó lôi cuốn sương đen dày đặc mà đến, rõ ràng cực kì cường đại, số lượng còn rất nhiều……
Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, tim đập suýt chút nữa thì ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.