Chương 85:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
“Dựa theo kiểm tra…… Đường máu……”
“Không có vấn đề gì……”
……
Chuyện thứ nhất Ngôn Cảnh Tắc làm khi lần nữa có lại ý thức là dùng tinh thần lực điều tra cảnh vật chung quanh.
Tinh thần lực dùng quá tốt, hắn nhanh chóng coi nó như đôi mắt mà sử dụng.
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện chính mình ở trong một trong phòng học…… Không, nơi này không phải phòng học, nơi này đã bị cải tạo thành phòng bệnh.
Phòng học rộng mở đặt mười cái giường bệnh nhưng chỉ có một người bệnh là hắn, lúc này Chu Văn Tu đang đứng bên cạnh hắn, hỏi một người mặc áo blouse trắng: “Em ấy thật sự không sao chứ?”
“Hội trưởng, thân thể cậu ấy thật sự không có việc gì, nhiều nhất chính là mệt.” người blouse trắng kia bất đắc dĩ nói.
Chu Văn Tu hôm nay ssu khi về căn cứ liền mang Ngôn Cảnh Tắc vào bệnh viện, để bác sĩ kiểm tra cho Ngôn Cảnh Tắc.
Dựa theo kết quả kiểm tra, thân thể Ngôn Cảnh Tắc rất tốt, không có vấn đề gì cả. Bác sĩ thậm chí hoài nghi hắn giả bộ bất tỉnh……
Nhưng Chu Văn Tu không quá tán đồng lời bác sĩ nói, mày hơi hơi nhăn lại.
“Văn Tu, em thật sự không sao, chỉ là có hơi mệt……” Ngôn Cảnh Tắc mở to mắt, thân thể mình tàn như vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ……
Được rồi, thân thể hắn kỳ thật cũng không quá tàn, chủ yếu là tinh thần lực quá mạnh.
Nhất định phải nắm chặt thời gian rèn luyện thân thể mới được!
“Sắc mặt em rất khó xem.” Chu Văn Tu nhíu mày, kỳ thật lúc nãy nhiệt độ cơ thể của Ngôn Cảnh Tắc còn khá cao……
“Em thật không sao mà, em muốn về nhà.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Chu Văn Tu lộ ra một nụ cười.
Bác sĩ nhìn không ra vấn đề của Ngôn Cảnh Tắc, Chu Văn Tu chỉ có thể mang Ngôn Cảnh Tắc trở về nhà.
Ngôn Cảnh Tắc về nhà, liền vào phòng nằm.
Hôm nay tuy gặp rất nhiều chuyện nhưng hắn vẫn luôn mặc trang phục phòng hộ, nên trên người cũng chưa dơ, nhiều nhất ra tí mồ hôi, dù không tắm rửa cũng chả sao……
Chủ yếu là hắn không có biện pháp tắm rửa! Hắn quá khó tiếp thu rồi!
Nằm trên giường trong chốc lát, Ngôn Cảnh Tắc mới khỏe lên một chút.
Chu Văn Tu qua trông hắn rất nhiều lần, chuẩn bị thức ăn nước uống cho hắn, nhưng sau khi Ngôn Cảnh Tắc khát cũng không uống nước trong ly. Hắn vươn một ngón tay, đầu ngón tay xuất hiện một quả cầu nước nhỏ.
Há mồm ăn cầu nước đó, Ngôn Cảnh Tắc thở dài.
Hôm nay, tinh thần lực hắn bạo trướng một lần, cũng bởi vậy nên…… Hắn ngoại trừ dị năng hệ hỏa, vài dị năng khác cũng thức tỉnh.
Thân thể hắn có vài loại ánh sáng, kỳ thật đại biểu cho việc hắn có thể có được vài loại dị năng…… Chỉ là ánh sáng trong thân thể hắn có hơi yếu, thế nên mỗi loại dị năng đều đặc biệt nhỏ yếu.
Tỷ như dị năng hệ thủy có thể tạo một quả cầu nước, dị năng hệ phong có thể làm cái quạt điện, dị năng hệ thổ có thể làm mấy tượng đất cỡ bằng bàn tay?
May mắn, dị năng có thể cải thiện thể chất con người, làm thân thể hắn trở nên cường tráng.
Ngôn Cảnh Tắc nằm trên giường, bắt đầu phân tích đủ loại chuyện hôm nay gặp được.
Một lát sau, hắn đứng lên, kéo thân thể nặng nề gõ vang cửa phòng Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu vẫn luôn nhớ Ngôn Cảnh Tắc, đang chuẩn bị lại đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang…… Tim y đột nhiên nhảy dựng.
Nhà y cũng chỉ có y và Ngôn Cảnh Tắc, gõ cửa phòng y đương nhiên cũng chỉ có Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc buổi tối đến gõ cửa là muốn làm cái gì?
Chu Văn Tu nghĩ đến đây, hô hấp không thể tránh né mà có điểm dồn dập, nhưng rất nhanh, y lại nghĩ đến hôm nay Ngôn Cảnh Tắc đi theo y đi ra ngoài, không chỉ có tay bị thương, còn hôn mê.
Tuy rằng bác sĩ nói hắn không sao, nhưng hắn bộ dáng này có thể làm được cái gì?
Được rồi, tuy Ngôn Cảnh Tắc không thể làm gì, nói không chừng là muốn y làm gì đó thì sao… Gần đây Ngôn Cảnh Tắc luôn câu dẫn y……
Nghĩ đến đây, Chu Văn Tu đã chuẩn bị tinh thần sau khi mở cửa thấy Ngôn Cảnh Tắc mặc quần áo gợi cảm xuất hiện.
Hôm nay ban ngày Trần Thư Tâm và Ngôn Cảnh Tắc giảng chuyện xưa y cũng nghe một ít, bên trong có nói tới “sắc dụ”……
Chu Văn Tu nháy mắt suy nghĩ rất nhiều, nhưng khi cửa phòng mở ra…… Y thấy được Ngôn Cảnh Tắc mặc áo ngủ thật dày.
Chu Văn Tu mất mát một trận.
Ngôn Cảnh Tắc rất khó chịu, trong lòng lại nghĩ chuyện nghiêm túc nên không phát hiện Chu Văn Tu mất mát, nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em có chuyện muốn nói với anh.”
“Chuyện gì?” Chu Văn Tu hỏi.
“Văn Tu, trong căn cứ có phản đồ…… Em biết phản đồ là ai.”
Chu Văn Tu nhíu mày lại.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Trước đó lúc em bị người căn cứ Thiên Long bắt cóc, bọn họ cho rằng em té xỉu, liền nói một vài chuyện, em nghe được…… Lúc ấy em mơ mơ màng màng, cũng không biết mình có nghe lầm hay không, hơn nữa không có chứng cứ, sau khi trở về cũng không dám nói cho anh nghe……”
“Em nghe được cái gì?” Chu Văn Tu hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em nghe bọn hắn nói, Giả Văn Hãn muốn căn cứ, cho nên muốn diệt trừ anh, khống chế căn cứ…… Hơn nữa Giả Văn Hãn tựa hồ còn có thể khống chế tang thi.”
Chu Văn Tu sắc mặt ngưng trọng lại.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em nói đều là sự thật.”
Chu Văn Tu nói: “Anh tin tưởng em…… Anh lập tức ra ngoài một chuyến.”
Chu Văn Tu nói xong, lập tức liền ra cửa.
Tuy đại đa số thời điểm y rất ôn hòa, nhưng cũng không phải người dễ bắt nạt, làm việc càng là sấm rền gió cuốn.
Rạng sáng, khu biệt thự căn cứ Đại Học Thành.
Biệt thự rộng mở trưng bày rất nhiều trang trí phẩm vừa nhìn là thấy quý báu, làm toàn bộ biệt thự có vẻ quá mức phú quý.
Lúc này, bảy tám cá nhân đang ngồi bên trong, hít mây nhả khói.
Vòng khói tản ra một đám, mặt những người này mơ hồ phía sau vòng khói, làm người ta có chút thấy không rõ.
Lúc này, một người ngồi trên sô pha bằng gỗ đỏ mở miệng: “Vận khí Chu Văn Tu thật quá tốt, năm lần bảy lượt bị nó tránh được.”
“Hôm nay nhiều tang thi cao cấp như vậy mà hắn lại còn sống…”
“Về sau muốn xuống tay sẽ khó khăn.”
“Người căn cứ Thiên Long đều là phế vật, mấy tang thi đó cũng không xài được!”
……
Những người này đang nói, đột nhiên có người nói: “Chu Văn Tu mấy ngày hôm trước có không ít động tác, về sau……”
“Hắn cảm thấy hôm nay xuất hiện tang thi có chỗ không thích hợp, đã cho người đi tra xét.”
“Chuyện của chúng ta……”
……
Biểu tình của những người này đều không quá đẹp, lúc này, có người hỏi vị chủ sự trong số bọn họ: “Lão đại, chúng ta vẫn dựa theo kế hoạch cũ, trước tiên phế đi căn cứ Thiên Long à?”
“Không, trước giải quyết chuyện bên này.” người ngồi trên ghế đỏ chủ vị dùng ngón tay nhẹ gõ tay vịn.
Những người khác đều hưng phấn lên.
Nhưng mà đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một vài động tĩnh……
——
Chu Văn Tu buổi tối sau khi ra cửa vẫn mãi chưa trở về. Ngôn Cảnh Tắc biết y khẳng định là đi bắt phản đồ.
Hắn hiện tại đầu còn đau đớn từng cơn, chuyện này không giúp được gì, dứt khoát liền không giúp.
Trở lại phòng, Ngôn Cảnh Tắc nằm xuống ngủ. Mà chờ hắn lần nữa tỉnh lại đã biết tin Giả Văn Hãn chạy.
Ngày hôm qua từ chỗ hắn biết được tin tức Giả Văn Hãn có khả năng đã phản bội, Chu Văn Tu lập tức liền dẫn người đi tìm Giả Văn Hãn, tính toán bắt gã hỏi cho rõ ràng.
Kết quả, Giả Văn Hãn trực tiếp mang theo những kẻ phản bội khác ra khỏi căn cứ!
Này còn chưa tính, sau chuyện này, có dị năng giả tìm Chu Văn Tu cáo trạng, Chu Văn Tu thế mới biết Giả Văn Hãn lúc an bài nhiệm vụ bên ngoài, cho thân tín gã nhiệm vụ nhẹ nhàng, lại an bài cho những người khác nhiệm vụ nguy hiểm, thậm chí vì vậy còn chết một vài người.
Ngoài ra, Giả Văn Hãn cũng ngấm ngầm làm vài chuyện độc ác.
Giả Văn Hãn là cường giả chỉ đứng sau Chu Văn Tu trong căn cứ, nửa năm này Chu Văn Tu ít rời khỏi căn cứ, gã thân là trưởng phòng công việc bên ngoài, quyền thế càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng không thỏa mãn, dã tâm bừng bừng……
Không, gã không chỉ dã tâm bừng bừng…… Gã thậm chí còn giao tiếp với tang thi!
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc gặp qua Giả Văn Hãn hai lần, lúc ấy liền cảm thấy năng lượng hắc ám trên người Giả Văn Hãn có điểm nồng đậm…… Hắn vốn tưởng rằng đó là bởi vì gã giết tang thi quá nhiều, ngày hôm qua phát hiện dị năng giả hệ phong đưa tới tang thi kia kỳ thật là người bên phe Giả Văn Hãn, hắn mới ý thức được không đúng.
Giả Văn Hãn rất có thể đã cùng tang thi quậy một thời gian dài.
Đáng tiếc thân thể hắn quá phế, không có biện pháp đi theo dõi Giả Văn Hãn.
Giả Văn Hãn phản bội ra khỏi căn cứ, khiến cho căn cứ sóng to gió lớn.
Gã mang đi kỳ thật chỉ có mấy chục người, nhưng không ai cảm thấy thủ hạ của hắn chỉ có chút ít như vậy, cho nên mấy ngày nay Chu Văn Tu vẫn luôn rất bận, đặc biệt là khi phát hiện Giả Văn Hãn có khả năng còn muốn làm chuyện lớn gì đó.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng cuộc sống của Ngôn Cảnh Tắc.
Dù sao hắn cũng là một tiểu bạch kiểm không biết làm gì, không lâu trước đây hắn còn làm trò trước mặt rất nhiều người, té xỉu trước cửa căn cứ…
Chuyện này thật sự có điểm mất mặt! Ngôn Cảnh Tắc tiếp tục huấn luyện ma quỷ.
Đại khái là vì hắn thức tỉnh vài loại dị năng, tổng sản lượng dị năng trong cơ thể trở nên nhiều hơn, thân thể hắn càng tốt hơn, chỉ mấy ngày ngắn ngủi trôi qua, thân thể không chỉ hoàn toàn khôi phục, thể lực còn tăng lên một cấp.
Ngôn Cảnh Tắc nóng lòng muốn thử, có hơi muốn đi bò lên giường người ta.
Nhưng nghĩ đến Chu Văn Tu so với hắn lợi hại hơn, hắn rốt cuộc đánh mất cái ý niệm này.
Hắn vẫn là nên dùng thời gian buổi tối để rèn luyện đi, thuận tiện giúp Chu Văn Tu tăng cường thực lực thì tốt hơn.
Vì thế, Chu Văn Tu gần đây mỗi buổi sáng đều cảm thấy dị năng của mình dư thừa không biết làm gì, không tìm người đánh mấy trận liền không thoải mái.
Hôm nay giữa trưa, Ngôn Cảnh Tắc lại đi đưa cơm cho Chu Văn Tu.
Sau khi Giả Văn Hãn phản bội ra khỏi căn cứ, tầng lớp lãnh đạo căn cứ lại có biến động, Chu Văn Tu cũng rất vội, căn bản không rãnh ra ngoài giết tang thi.
Ngôn Cảnh Tắc ước gì như vậy, mỗi ngày biến đổi đa dạng đồ ăn cho Chu Văn Tu, thậm chí còn thông qua tinh thần lực trộm học một chút cách làm từ người khác, trong lúc nhất thời trù nghệ đại trướng.
Đáng tiếc, nguyên liệu nấu ăn trong căn cứ không đủ, cho nên đồ ăn có thể làm kỳ thật cũng không nhiều.
Mới vừa tiến vào tòa nhà văn phòng, liền có không ít người cùng Ngôn Cảnh Tắc chào hỏi.
Gần đây Ngôn Cảnh Tắc thường tới bên này, đều quen biết mọi người ở đây.
Tuy rằng Ngôn Cảnh Tắc không công việc có hơi lười, nhưng khả năng này…… Không trách hắn.
Tinh lực hội trưởng bọn họ đặc biệt dư thừa, sau khi không thể mang dị năng giả hệ hỏa ra ngoài giết tang thi, mỗi ngày ở khu luyện võ trong căn cứ đối chiến với những dị năng giả đó, một người có khả năng địch một trăm… Ngôn Cảnh Tắc phải hầu hạ một người như vậy cũng không dễ dàng gì.
Hắn còn mỗi ngày phải làm cơm làm việc nhà gì đó……
Bọn họ cũng không thể kỳ thị ông chồng nội trợ, đúng không?
“Ngôn Cảnh Tắc, hôm nay anh nấu gì cho hội trưởng ăn vậy?” Đang làm trợ lý cho Chu Văn Tu, Trần Thư Tâm cười hỏi.
“Chân giò hun khói chưng cải trắng, thịt kho tàu.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Lại có thịt a, thật không sai…… Hội trưởng đang chờ, anh vào đi thôi.” Trần Thư Tâm nói.
Ngôn Cảnh Tắc vào văn phòng Chu Văn Tu liền nhìn thấy Chu Văn Tu đối diện máy tính gõ gõ đánh đánh, nghe được động tĩnh mới ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy là hắn, Chu Văn Tu lập tức cười.
Tim Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng nhảy dựng lên……
Chu Văn Tu thật sự quá soái!
Nương theo ăn cơm, Ngôn Cảnh Tắc không ít lần lại muốn chiếm chút tiện nghi.
Bữa tiệc lớn tạm thời không ăn được, đùa giỡn một chút cũng không sao!
Nhưng lúc Ngôn Cảnh Tắc gắp một khối thịt kho tàu đang muốn đút cho Chu Văn Tu, đột nhiên có người vọt vào tòa nhà văn phòng.
Dùng tinh thần lực phát hiện điểm này, Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng mà đem miếng thịt trên tay nhét vào miệng Chu Văn Tu.
Mà lúc này, tiếng người nọ vang lên: “Hội trưởng, không ổn rồi! Hướng đông nam có rất nhiều tang thi chạy đến căn cứ, ít nhất có mấy vạn, có khả năng còn nhiều hơn thế! Tốc độ bọn chúng di chuyển còn vô cùng nhanh…”
Trên một vài nhà cao tầng gần đó bọn họ thiết lập một vài trạm gác, dùng để quan sát tình huống xung quanh, có rất nhiều tang thi đến đây là do một trong các trạm gác đó phát hiện.
Sắc mặt Chu Văn Tu biến đổi, đột nhiên đứng dậy.
Ngôn Cảnh Tắc cũng thầm thở dài một hơi. Nguyên bản phải hai mươi ngày sau mới xuất hiện tang thi công thành, giờ đã xảy ra.
Tang thi công thành này chắc chắn có quan hệ với Giả Văn Hãn.
Trên quỹ đạo lịch sử nguyên bản, căn cứ Đại Học Thành bị tang thi công phá, hiện tại…
Mặc kệ thế nào, tới lúc này cũng chỉ có thể đối mặt mà thôi.
Hắn thật sự rất thảm, xuyên qua tới giờ đều chưa được ngừng nghỉ qua, thế nên không có thời gian bồi dưỡng chút cảm tình với Chu Văn Tu…
May mắn, hắn nắm giữ kĩ xảo giết tang thi độc đáo.
Trước đó bọn họ gặp qua loại tang thi cường đại kia, giờ số lượng hẳn là không quá nhiều? Nếu quá nhiều, chỉ sợ Giả Văn Hãn cũng không trị được?
Chu Văn Tu có được tin tức, cũng không ăn nữa, lập tức phóng về phía đông nam căn cứ.
Cùng lúc đó, loa quảng bá trong căn cứ vang lên tiếng chuông cảnh báo.
Tang thi công thành, đây chính là chuyện đại sự sinh tử tồn vong của toàn bộ căn cứ!
Lúc Chu Văn Tu đi không mang Ngôn Cảnh Tắc theo, chỉ bảo Trần Thư Tâm bảo vệ tốt Ngôn Cảnh Tắc, đưa Ngôn Cảnh Tắc về nhà.
Ngôn Cảnh Tắc cứ như vậy bị để lại văn phòng.
Chu Văn Tu ăn cơm rất nhanh, chưa gì đã ăn xong phần của y rồi, Ngôn Cảnh Tắc liền từ từ ăn phần của mình, đang ăn…
Hắn đột nhiên phát hiện một đang dị năng giả lặng lẽ đến gần tòa nhà văn phòng này.
Chân mày Ngôn Cảnh Tắc cau lại. Những người này tựa hồ vì hắn mà tới?
Đi theo những người này, nói không chừng có thể có được chút tin tức Giả Văn Hãn bên kia.
Hắn vẫn luôn không rõ, Giả Văn Hãn là một nhân loại, vì sao lại muốn làm loại chuyện tang thi công thành này.
Ngôn Cảnh Tắc ăn cơm tốc độ nhanh hơn.
“Anh ăn từ từ là được……” Trần Thư Tâm nói, vừa dứt lời, liền có người phá cửa mà vào.
Ngôn Cảnh Tắc lại bị bắt cóc……
Được rồi, không thể nói “lại” được, lần trước kỳ thật không phải bắt cóc.
“Không có vấn đề gì……”
……
Chuyện thứ nhất Ngôn Cảnh Tắc làm khi lần nữa có lại ý thức là dùng tinh thần lực điều tra cảnh vật chung quanh.
Tinh thần lực dùng quá tốt, hắn nhanh chóng coi nó như đôi mắt mà sử dụng.
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện chính mình ở trong một trong phòng học…… Không, nơi này không phải phòng học, nơi này đã bị cải tạo thành phòng bệnh.
Phòng học rộng mở đặt mười cái giường bệnh nhưng chỉ có một người bệnh là hắn, lúc này Chu Văn Tu đang đứng bên cạnh hắn, hỏi một người mặc áo blouse trắng: “Em ấy thật sự không sao chứ?”
“Hội trưởng, thân thể cậu ấy thật sự không có việc gì, nhiều nhất chính là mệt.” người blouse trắng kia bất đắc dĩ nói.
Chu Văn Tu hôm nay ssu khi về căn cứ liền mang Ngôn Cảnh Tắc vào bệnh viện, để bác sĩ kiểm tra cho Ngôn Cảnh Tắc.
Dựa theo kết quả kiểm tra, thân thể Ngôn Cảnh Tắc rất tốt, không có vấn đề gì cả. Bác sĩ thậm chí hoài nghi hắn giả bộ bất tỉnh……
Nhưng Chu Văn Tu không quá tán đồng lời bác sĩ nói, mày hơi hơi nhăn lại.
“Văn Tu, em thật sự không sao, chỉ là có hơi mệt……” Ngôn Cảnh Tắc mở to mắt, thân thể mình tàn như vậy, hắn cũng rất bất đắc dĩ……
Được rồi, thân thể hắn kỳ thật cũng không quá tàn, chủ yếu là tinh thần lực quá mạnh.
Nhất định phải nắm chặt thời gian rèn luyện thân thể mới được!
“Sắc mặt em rất khó xem.” Chu Văn Tu nhíu mày, kỳ thật lúc nãy nhiệt độ cơ thể của Ngôn Cảnh Tắc còn khá cao……
“Em thật không sao mà, em muốn về nhà.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Chu Văn Tu lộ ra một nụ cười.
Bác sĩ nhìn không ra vấn đề của Ngôn Cảnh Tắc, Chu Văn Tu chỉ có thể mang Ngôn Cảnh Tắc trở về nhà.
Ngôn Cảnh Tắc về nhà, liền vào phòng nằm.
Hôm nay tuy gặp rất nhiều chuyện nhưng hắn vẫn luôn mặc trang phục phòng hộ, nên trên người cũng chưa dơ, nhiều nhất ra tí mồ hôi, dù không tắm rửa cũng chả sao……
Chủ yếu là hắn không có biện pháp tắm rửa! Hắn quá khó tiếp thu rồi!
Nằm trên giường trong chốc lát, Ngôn Cảnh Tắc mới khỏe lên một chút.
Chu Văn Tu qua trông hắn rất nhiều lần, chuẩn bị thức ăn nước uống cho hắn, nhưng sau khi Ngôn Cảnh Tắc khát cũng không uống nước trong ly. Hắn vươn một ngón tay, đầu ngón tay xuất hiện một quả cầu nước nhỏ.
Há mồm ăn cầu nước đó, Ngôn Cảnh Tắc thở dài.
Hôm nay, tinh thần lực hắn bạo trướng một lần, cũng bởi vậy nên…… Hắn ngoại trừ dị năng hệ hỏa, vài dị năng khác cũng thức tỉnh.
Thân thể hắn có vài loại ánh sáng, kỳ thật đại biểu cho việc hắn có thể có được vài loại dị năng…… Chỉ là ánh sáng trong thân thể hắn có hơi yếu, thế nên mỗi loại dị năng đều đặc biệt nhỏ yếu.
Tỷ như dị năng hệ thủy có thể tạo một quả cầu nước, dị năng hệ phong có thể làm cái quạt điện, dị năng hệ thổ có thể làm mấy tượng đất cỡ bằng bàn tay?
May mắn, dị năng có thể cải thiện thể chất con người, làm thân thể hắn trở nên cường tráng.
Ngôn Cảnh Tắc nằm trên giường, bắt đầu phân tích đủ loại chuyện hôm nay gặp được.
Một lát sau, hắn đứng lên, kéo thân thể nặng nề gõ vang cửa phòng Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu vẫn luôn nhớ Ngôn Cảnh Tắc, đang chuẩn bị lại đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang…… Tim y đột nhiên nhảy dựng.
Nhà y cũng chỉ có y và Ngôn Cảnh Tắc, gõ cửa phòng y đương nhiên cũng chỉ có Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc buổi tối đến gõ cửa là muốn làm cái gì?
Chu Văn Tu nghĩ đến đây, hô hấp không thể tránh né mà có điểm dồn dập, nhưng rất nhanh, y lại nghĩ đến hôm nay Ngôn Cảnh Tắc đi theo y đi ra ngoài, không chỉ có tay bị thương, còn hôn mê.
Tuy rằng bác sĩ nói hắn không sao, nhưng hắn bộ dáng này có thể làm được cái gì?
Được rồi, tuy Ngôn Cảnh Tắc không thể làm gì, nói không chừng là muốn y làm gì đó thì sao… Gần đây Ngôn Cảnh Tắc luôn câu dẫn y……
Nghĩ đến đây, Chu Văn Tu đã chuẩn bị tinh thần sau khi mở cửa thấy Ngôn Cảnh Tắc mặc quần áo gợi cảm xuất hiện.
Hôm nay ban ngày Trần Thư Tâm và Ngôn Cảnh Tắc giảng chuyện xưa y cũng nghe một ít, bên trong có nói tới “sắc dụ”……
Chu Văn Tu nháy mắt suy nghĩ rất nhiều, nhưng khi cửa phòng mở ra…… Y thấy được Ngôn Cảnh Tắc mặc áo ngủ thật dày.
Chu Văn Tu mất mát một trận.
Ngôn Cảnh Tắc rất khó chịu, trong lòng lại nghĩ chuyện nghiêm túc nên không phát hiện Chu Văn Tu mất mát, nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em có chuyện muốn nói với anh.”
“Chuyện gì?” Chu Văn Tu hỏi.
“Văn Tu, trong căn cứ có phản đồ…… Em biết phản đồ là ai.”
Chu Văn Tu nhíu mày lại.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Trước đó lúc em bị người căn cứ Thiên Long bắt cóc, bọn họ cho rằng em té xỉu, liền nói một vài chuyện, em nghe được…… Lúc ấy em mơ mơ màng màng, cũng không biết mình có nghe lầm hay không, hơn nữa không có chứng cứ, sau khi trở về cũng không dám nói cho anh nghe……”
“Em nghe được cái gì?” Chu Văn Tu hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em nghe bọn hắn nói, Giả Văn Hãn muốn căn cứ, cho nên muốn diệt trừ anh, khống chế căn cứ…… Hơn nữa Giả Văn Hãn tựa hồ còn có thể khống chế tang thi.”
Chu Văn Tu sắc mặt ngưng trọng lại.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em nói đều là sự thật.”
Chu Văn Tu nói: “Anh tin tưởng em…… Anh lập tức ra ngoài một chuyến.”
Chu Văn Tu nói xong, lập tức liền ra cửa.
Tuy đại đa số thời điểm y rất ôn hòa, nhưng cũng không phải người dễ bắt nạt, làm việc càng là sấm rền gió cuốn.
Rạng sáng, khu biệt thự căn cứ Đại Học Thành.
Biệt thự rộng mở trưng bày rất nhiều trang trí phẩm vừa nhìn là thấy quý báu, làm toàn bộ biệt thự có vẻ quá mức phú quý.
Lúc này, bảy tám cá nhân đang ngồi bên trong, hít mây nhả khói.
Vòng khói tản ra một đám, mặt những người này mơ hồ phía sau vòng khói, làm người ta có chút thấy không rõ.
Lúc này, một người ngồi trên sô pha bằng gỗ đỏ mở miệng: “Vận khí Chu Văn Tu thật quá tốt, năm lần bảy lượt bị nó tránh được.”
“Hôm nay nhiều tang thi cao cấp như vậy mà hắn lại còn sống…”
“Về sau muốn xuống tay sẽ khó khăn.”
“Người căn cứ Thiên Long đều là phế vật, mấy tang thi đó cũng không xài được!”
……
Những người này đang nói, đột nhiên có người nói: “Chu Văn Tu mấy ngày hôm trước có không ít động tác, về sau……”
“Hắn cảm thấy hôm nay xuất hiện tang thi có chỗ không thích hợp, đã cho người đi tra xét.”
“Chuyện của chúng ta……”
……
Biểu tình của những người này đều không quá đẹp, lúc này, có người hỏi vị chủ sự trong số bọn họ: “Lão đại, chúng ta vẫn dựa theo kế hoạch cũ, trước tiên phế đi căn cứ Thiên Long à?”
“Không, trước giải quyết chuyện bên này.” người ngồi trên ghế đỏ chủ vị dùng ngón tay nhẹ gõ tay vịn.
Những người khác đều hưng phấn lên.
Nhưng mà đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một vài động tĩnh……
——
Chu Văn Tu buổi tối sau khi ra cửa vẫn mãi chưa trở về. Ngôn Cảnh Tắc biết y khẳng định là đi bắt phản đồ.
Hắn hiện tại đầu còn đau đớn từng cơn, chuyện này không giúp được gì, dứt khoát liền không giúp.
Trở lại phòng, Ngôn Cảnh Tắc nằm xuống ngủ. Mà chờ hắn lần nữa tỉnh lại đã biết tin Giả Văn Hãn chạy.
Ngày hôm qua từ chỗ hắn biết được tin tức Giả Văn Hãn có khả năng đã phản bội, Chu Văn Tu lập tức liền dẫn người đi tìm Giả Văn Hãn, tính toán bắt gã hỏi cho rõ ràng.
Kết quả, Giả Văn Hãn trực tiếp mang theo những kẻ phản bội khác ra khỏi căn cứ!
Này còn chưa tính, sau chuyện này, có dị năng giả tìm Chu Văn Tu cáo trạng, Chu Văn Tu thế mới biết Giả Văn Hãn lúc an bài nhiệm vụ bên ngoài, cho thân tín gã nhiệm vụ nhẹ nhàng, lại an bài cho những người khác nhiệm vụ nguy hiểm, thậm chí vì vậy còn chết một vài người.
Ngoài ra, Giả Văn Hãn cũng ngấm ngầm làm vài chuyện độc ác.
Giả Văn Hãn là cường giả chỉ đứng sau Chu Văn Tu trong căn cứ, nửa năm này Chu Văn Tu ít rời khỏi căn cứ, gã thân là trưởng phòng công việc bên ngoài, quyền thế càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng không thỏa mãn, dã tâm bừng bừng……
Không, gã không chỉ dã tâm bừng bừng…… Gã thậm chí còn giao tiếp với tang thi!
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc gặp qua Giả Văn Hãn hai lần, lúc ấy liền cảm thấy năng lượng hắc ám trên người Giả Văn Hãn có điểm nồng đậm…… Hắn vốn tưởng rằng đó là bởi vì gã giết tang thi quá nhiều, ngày hôm qua phát hiện dị năng giả hệ phong đưa tới tang thi kia kỳ thật là người bên phe Giả Văn Hãn, hắn mới ý thức được không đúng.
Giả Văn Hãn rất có thể đã cùng tang thi quậy một thời gian dài.
Đáng tiếc thân thể hắn quá phế, không có biện pháp đi theo dõi Giả Văn Hãn.
Giả Văn Hãn phản bội ra khỏi căn cứ, khiến cho căn cứ sóng to gió lớn.
Gã mang đi kỳ thật chỉ có mấy chục người, nhưng không ai cảm thấy thủ hạ của hắn chỉ có chút ít như vậy, cho nên mấy ngày nay Chu Văn Tu vẫn luôn rất bận, đặc biệt là khi phát hiện Giả Văn Hãn có khả năng còn muốn làm chuyện lớn gì đó.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng cuộc sống của Ngôn Cảnh Tắc.
Dù sao hắn cũng là một tiểu bạch kiểm không biết làm gì, không lâu trước đây hắn còn làm trò trước mặt rất nhiều người, té xỉu trước cửa căn cứ…
Chuyện này thật sự có điểm mất mặt! Ngôn Cảnh Tắc tiếp tục huấn luyện ma quỷ.
Đại khái là vì hắn thức tỉnh vài loại dị năng, tổng sản lượng dị năng trong cơ thể trở nên nhiều hơn, thân thể hắn càng tốt hơn, chỉ mấy ngày ngắn ngủi trôi qua, thân thể không chỉ hoàn toàn khôi phục, thể lực còn tăng lên một cấp.
Ngôn Cảnh Tắc nóng lòng muốn thử, có hơi muốn đi bò lên giường người ta.
Nhưng nghĩ đến Chu Văn Tu so với hắn lợi hại hơn, hắn rốt cuộc đánh mất cái ý niệm này.
Hắn vẫn là nên dùng thời gian buổi tối để rèn luyện đi, thuận tiện giúp Chu Văn Tu tăng cường thực lực thì tốt hơn.
Vì thế, Chu Văn Tu gần đây mỗi buổi sáng đều cảm thấy dị năng của mình dư thừa không biết làm gì, không tìm người đánh mấy trận liền không thoải mái.
Hôm nay giữa trưa, Ngôn Cảnh Tắc lại đi đưa cơm cho Chu Văn Tu.
Sau khi Giả Văn Hãn phản bội ra khỏi căn cứ, tầng lớp lãnh đạo căn cứ lại có biến động, Chu Văn Tu cũng rất vội, căn bản không rãnh ra ngoài giết tang thi.
Ngôn Cảnh Tắc ước gì như vậy, mỗi ngày biến đổi đa dạng đồ ăn cho Chu Văn Tu, thậm chí còn thông qua tinh thần lực trộm học một chút cách làm từ người khác, trong lúc nhất thời trù nghệ đại trướng.
Đáng tiếc, nguyên liệu nấu ăn trong căn cứ không đủ, cho nên đồ ăn có thể làm kỳ thật cũng không nhiều.
Mới vừa tiến vào tòa nhà văn phòng, liền có không ít người cùng Ngôn Cảnh Tắc chào hỏi.
Gần đây Ngôn Cảnh Tắc thường tới bên này, đều quen biết mọi người ở đây.
Tuy rằng Ngôn Cảnh Tắc không công việc có hơi lười, nhưng khả năng này…… Không trách hắn.
Tinh lực hội trưởng bọn họ đặc biệt dư thừa, sau khi không thể mang dị năng giả hệ hỏa ra ngoài giết tang thi, mỗi ngày ở khu luyện võ trong căn cứ đối chiến với những dị năng giả đó, một người có khả năng địch một trăm… Ngôn Cảnh Tắc phải hầu hạ một người như vậy cũng không dễ dàng gì.
Hắn còn mỗi ngày phải làm cơm làm việc nhà gì đó……
Bọn họ cũng không thể kỳ thị ông chồng nội trợ, đúng không?
“Ngôn Cảnh Tắc, hôm nay anh nấu gì cho hội trưởng ăn vậy?” Đang làm trợ lý cho Chu Văn Tu, Trần Thư Tâm cười hỏi.
“Chân giò hun khói chưng cải trắng, thịt kho tàu.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Lại có thịt a, thật không sai…… Hội trưởng đang chờ, anh vào đi thôi.” Trần Thư Tâm nói.
Ngôn Cảnh Tắc vào văn phòng Chu Văn Tu liền nhìn thấy Chu Văn Tu đối diện máy tính gõ gõ đánh đánh, nghe được động tĩnh mới ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy là hắn, Chu Văn Tu lập tức cười.
Tim Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng nhảy dựng lên……
Chu Văn Tu thật sự quá soái!
Nương theo ăn cơm, Ngôn Cảnh Tắc không ít lần lại muốn chiếm chút tiện nghi.
Bữa tiệc lớn tạm thời không ăn được, đùa giỡn một chút cũng không sao!
Nhưng lúc Ngôn Cảnh Tắc gắp một khối thịt kho tàu đang muốn đút cho Chu Văn Tu, đột nhiên có người vọt vào tòa nhà văn phòng.
Dùng tinh thần lực phát hiện điểm này, Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng mà đem miếng thịt trên tay nhét vào miệng Chu Văn Tu.
Mà lúc này, tiếng người nọ vang lên: “Hội trưởng, không ổn rồi! Hướng đông nam có rất nhiều tang thi chạy đến căn cứ, ít nhất có mấy vạn, có khả năng còn nhiều hơn thế! Tốc độ bọn chúng di chuyển còn vô cùng nhanh…”
Trên một vài nhà cao tầng gần đó bọn họ thiết lập một vài trạm gác, dùng để quan sát tình huống xung quanh, có rất nhiều tang thi đến đây là do một trong các trạm gác đó phát hiện.
Sắc mặt Chu Văn Tu biến đổi, đột nhiên đứng dậy.
Ngôn Cảnh Tắc cũng thầm thở dài một hơi. Nguyên bản phải hai mươi ngày sau mới xuất hiện tang thi công thành, giờ đã xảy ra.
Tang thi công thành này chắc chắn có quan hệ với Giả Văn Hãn.
Trên quỹ đạo lịch sử nguyên bản, căn cứ Đại Học Thành bị tang thi công phá, hiện tại…
Mặc kệ thế nào, tới lúc này cũng chỉ có thể đối mặt mà thôi.
Hắn thật sự rất thảm, xuyên qua tới giờ đều chưa được ngừng nghỉ qua, thế nên không có thời gian bồi dưỡng chút cảm tình với Chu Văn Tu…
May mắn, hắn nắm giữ kĩ xảo giết tang thi độc đáo.
Trước đó bọn họ gặp qua loại tang thi cường đại kia, giờ số lượng hẳn là không quá nhiều? Nếu quá nhiều, chỉ sợ Giả Văn Hãn cũng không trị được?
Chu Văn Tu có được tin tức, cũng không ăn nữa, lập tức phóng về phía đông nam căn cứ.
Cùng lúc đó, loa quảng bá trong căn cứ vang lên tiếng chuông cảnh báo.
Tang thi công thành, đây chính là chuyện đại sự sinh tử tồn vong của toàn bộ căn cứ!
Lúc Chu Văn Tu đi không mang Ngôn Cảnh Tắc theo, chỉ bảo Trần Thư Tâm bảo vệ tốt Ngôn Cảnh Tắc, đưa Ngôn Cảnh Tắc về nhà.
Ngôn Cảnh Tắc cứ như vậy bị để lại văn phòng.
Chu Văn Tu ăn cơm rất nhanh, chưa gì đã ăn xong phần của y rồi, Ngôn Cảnh Tắc liền từ từ ăn phần của mình, đang ăn…
Hắn đột nhiên phát hiện một đang dị năng giả lặng lẽ đến gần tòa nhà văn phòng này.
Chân mày Ngôn Cảnh Tắc cau lại. Những người này tựa hồ vì hắn mà tới?
Đi theo những người này, nói không chừng có thể có được chút tin tức Giả Văn Hãn bên kia.
Hắn vẫn luôn không rõ, Giả Văn Hãn là một nhân loại, vì sao lại muốn làm loại chuyện tang thi công thành này.
Ngôn Cảnh Tắc ăn cơm tốc độ nhanh hơn.
“Anh ăn từ từ là được……” Trần Thư Tâm nói, vừa dứt lời, liền có người phá cửa mà vào.
Ngôn Cảnh Tắc lại bị bắt cóc……
Được rồi, không thể nói “lại” được, lần trước kỳ thật không phải bắt cóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.