Chương 90:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Người trong căn cứ đều đối với hội trưởng bọn họ bội phục quỳ sát đất — thể loại đại sát khí như Ngôn Cảnh Tắc mà hội trưởng cũng có thể thu phục!
Hơn nữa…… Ngôn Cảnh Tắc trước đó chính là mỗi ngày đưa cơm cho hội trưởng của bọn họ đấy! Làm một người như vậy nấu cơm rồi đi đưa cơm cho mình…
Mọi người yên lặng trong lòng giơ ngón cái cho Chu Văn Tu.
Hiểu được tình huống cụ thể, Trần Thư Tâm càng phản ứng không kịp — Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại mạnh như vậy?
“Lần trước chúng ta bị vây công ấy, những tang thi đó hẳn là không phải bỏ đi mà là Ngôn Cảnh Tắc giết.” Lục Hoa Vinh nói.
Lúc ấy Chu Văn Tu tính toán đi liều mạng, bọn họ đều đã nhìn ra, nhưng sau là đó không hiểu vì sao bọn tang thi đó không còn…
Bọn họ cho rằng tang thi đã chạy, nhưng khi đó biểu tình Chu Văn Tu có điểm rối rắm, cho nên…… Kỳ thật cũng không phải tang thi chạy, mà là Ngôn Cảnh Tắc ra tay, những tang thi đó đều đã chết?
“Hẳn là vậy…… Hoa Vinh, ngày đó dị năng của chúng ta đều đặc biệt dùng tốt, anh còn nhớ không? Nói không chừng cũng là vì Ngôn Cảnh Tắc…… Chỉ là không biết anh ấy vì sao muốn che giấu thực lực của mình.” Trần Thư Tâm nói.
“Đúng vậy, hơn nữa thực lực của anh ấy hội trưởng cũng không biết, hội trưởng chắc cũng là tới hôm nay mới biết được.” Lục Hoa Vinh nói.
Trần Thư Tâm đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Dị năng Ngôn Cảnh Tắc mạnh như vậy, có thể kỳ thật có hạn chế sử dụng không? Lần đó anh ấy bị bảo hộ, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, sau lại đặc biệt suy yếu, còn té xỉu, hôm nay cũng thế.”
Lục Hoa Vinh nghe Trần Thư Tâm nói như vậy, cũng nghĩ đến điểm này.
Người khác đều cho rằng Ngôn Cảnh Tắc làm nũng, nhưng có khả năng cũng không phải……
Bất quá chuyện này, bọn họ sẽ không nói ra bên ngoài —— đây là nhược điểm của Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc có lẽ cũng không muốn để người khác biết.
Bọn họ ngày mai nhìn nhìn xem tình huống của Ngôn Cảnh Tắc vậy.
Thời điểm Lục Hoa Vinh cùng Trần Thư Tâm lo lắng Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc đã về nhà.
Mới vừa tiến vào cửa, Chu Văn Tu liền hỏi: “Cảnh Tắc, em động thủ giết tang thi, có phải sẽ gây thương tích đến thân thể của mình không?”
Trên đường trở về, Chu Văn Tu suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Tỷ như thời điểm y đối chiến với người căn cứ Thiên Long, người căn cứ Thiên Long đột nhiên không chịu được một kích, dị năng tất cả đều xảy ra vấn đề, nhưng sau đó Ngôn Cảnh Tắc lại té xỉu.
Lại tỷ như mấy ngày trước bọn họ đi giết tang thi, bị tang thi vây công, sau đó Ngôn Cảnh Tắc cũng hôn mê.
Lần này…… Ngôn Cảnh Tắc hiện tại sắc mặt không quá đẹp.
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ tới Chu Văn Tu sẽ nghĩ như vậy.
Bất quá…… Chu Văn Tu nghĩ như vậy, cũng khá tốt!
Ngôn Cảnh Tắc chưa nói mình đã trải qua rèn luyện và thức tỉnh dị năng, thân thể đã không có đáng ngại: “Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là lúc sau sẽ đặc biệt suy yếu.”
“Đối với thân thể của em có tổn thương không?” Chu Văn Tu lo lắng cực kỳ.
“Em thật sự không có việc gì. Nghỉ ngơi cho tốt liền không có việc gì, nhưng anh biết đó, thân thể em vốn dĩ đã không tốt, hiện tại sẽ càng suy yếu……” Ngôn Cảnh Tắc thiết lập nhân vật yếu đuối cho mình.
“Thật không? Muốn làm kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ không?” Chu Văn Tu không yên tâm.
“Lần trước bác sĩ không phải cũng không kiểm tra ra được gì sao?” Ngôn Cảnh Tắc ôm lấy Chu Văn Tu hôn một cái: “Kỳ thật chỉ cần anh cùng em ở bên nhau, em rất nhanh là có thể khỏe lại thôi.”
“Vậy đây đêm nay anh cùng em ngủ chung?” Chu Văn Tu theo bản năng hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc: “!!!” Chu Văn Tu thế mà muốn cùng hắn ngủ?
Chu Văn Tu lúc này cũng ý thức được ý tứ của Ngôn Cảnh Tắc không phải là chỉ cần ở cạnh thì hắn có thể khôi phục nhanh, Ngôn Cảnh Tắc kia kỳ thật là đang nói lời âu yếm.
Chu Văn Tu tức khắc có điểm xấu hổ: “Nếu em không muốn……”
“Em muốn.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Anh đi tắm rửa đi, sau đó chúng ta cùng nhau ngủ.” Loại cơ hội chiếm tiện nghi này tuyệt đối không thể bỏ qua!
Chỉ là nếu Chu Văn Tu làm cái gì đó…… Chu Văn Tu là chính nhân quân tử, chỉ cần hắn không muốn, khẳng định sẽ không làm cái gì kia hắn.
Ngôn Cảnh Tắc thực tích cực mà cùng Chu Văn Tu ngủ, ôm chăn mình vào phòng Chu Văn Tu.
Nhưng mà…… Kết quả cuối cùng đối với hắn cũng không hữu hảo.
Chu Văn Tu hôm nay vội một ngày, thật sự rất mệt mỏi, hơn nữa y xác thật là một chính nhân quân tử, không tính toán làm cái gì, rất nhanh đã ngủ, còn ngủ rất say.
Nhưng còn hắn…… Bên người nằm một đại mỹ nhân nơi chốn hợp tâm ý, hắn ngủ không được!
Ngôn Cảnh Tắc dùng tinh thần lực làm Chu Văn Tu ngủ đến càng sâu hơn, nhân cơ hội hôn mấy cái, cả người càng ngày càng thanh tỉnh, dứt khoát liền bò dậy làm vận động cơ bụng hít đất.
Hắn nhất định phải rèn luyện thân thể của mình cho tốt!
Ngôn Cảnh Tắc mãi cho đến gần sáng mới ngủ, cuối cùng bị âm thanh bên ngoài đánh thức.
Sáng sớm, Trần Thư Tâm liền tới tìm Chu Văn Tu.
Hôm nay trong căn cứ có rất nhiều việc, cố tình Chu Văn Tu không đến văn phòng…… Nàng liền tới tìm Chu Văn Tu, còn mang bữa sáng cho Chu Văn Tu và Ngôn Cảnh Tắc.
“Tôi muốn nghỉ hai ngày.” Chu Văn Tu nói với Trần Thư Tâm, bộ dạng này của Ngôn Cảnh Tắc… Y không yên tâm.
Nghĩ đến hai lần trước đó, Ngôn Cảnh Tắc đều là về nhà rồi ngủ một giấc, dậy liền bắt đầu nấu cơm cho y, y đau lòng không chịu được.
“Hội trưởng, Ngôn Cảnh Tắc có phải…… Sau khi dùng dị năng có tác dụng phụ?” Trần Thư Tâm hỏi.
Chu Văn Tu biết giấu không được Trần Thư Tâm, gật gật đầu, lại nói: “Đừng để cho người khác biết.”
“Hội trưởng yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài!” Trần Thư Tâm bảo đảm nói, sau đó lại lấy ra một vài sự tình tới hỏi Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu nhất nhất trả lời.
Hai người đang nói chuyện, cửa phòng ngủ Chu Văn Tu mở ra, Ngôn Cảnh Tắc đi ra.
Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng không ngủ ngon, còn đang tự xoa eo —— hắn ngày hôm qua gập bụng nhiều quá……
“Em cảm thấy thế nào?” Chu Văn Tu hỏi.
“Còn ổn.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em đói bụng, ra ăn gì đó, sau đó em muốn ngủ tiếp.”
Ngôn Cảnh Tắc nói liền ngồi vào bàn ăn lên —— hắn hôm qua vận động nửa buổi tối, thật sự rất đói bụng!
Mà lúc này, Trần Thư Tâm lại mặt đầy khiển trách mà nhìn Chu Văn Tu —— Ngôn Cảnh Tắc cái dạng này, hội trưởng nhà nàng tối hôm qua không phải lăn lộn người ta cả đêm chứ?
Ngôn Cảnh Tắc đã không thoải mái rồi, hội trưởng thế mà còn không buông tha hắn!
Chu Văn Tu vừa nhấc đầu liền đối diện ánh mắt Trần Thư Tâm: “Làm sao vậy?”
“Không có gì……” Trần Thư Tâm nói, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Anh nhất định phải bảo dưỡng cho tốt nhé!”
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đều không rõ nguyên do.
Chuyện tang thi vây thành đã giải quyết, trong căn cứ cũng không còn chuyện khác, Chu Văn Tu liền xin nghỉ ở nhà chăm Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc ăn xong ngủ một giấc, liền sinh long hoạt hổ, hắn còn phát hiện một loại phương pháp tăng cường thể chất.
Hắn tổng cộng thức tỉnh được hệ thủy, hệ hỏa, hệ thổ, hệ phong bốn loại dị năng thường thấy, mà chỉ cần đem bốn loại nguyên tố năng lượng này từ trong không khí lấy ra, nhét vào trong cơ thể mình, tố chất thân thể hắn có thể trở nên tốt hơn.
Dị năng cũng có thể có một chút, cơ hồ nhìn không ra được, tăng trưởng.
Nhưng rốt cuộc cũng là có tăng trưởng.
Cứ như thế mãi, nói không chừng hắn có thể tự làm bồn tắm ngâm mình mà không phải như bây giờ, chỉ có thể lấy được một chén nước.
Thân thể Ngôn Cảnh Tắc không có vấn đề, nhưng Chu Văn Tu vẫn không yên tâm, bảo hắn tiếp tục nghỉ ngơi.
Trước đó, việc trong nhà là Ngôn Cảnh Tắc làm, hiện tại Chu Văn Tu một chút không cho hắn động chạm.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Chu Văn Tu vội đến vội đi, có điểm thèm nhỏ dãi……
Buổi tối này, hắn lại không ngủ ngon, thậm chí khuya còn phải dậy giặt quần lót.
Lại một ngày nữa nhìn thấy… Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy mình vẫn nên tìm chuyện gì đó làm: “Văn Tu, thực lực của em kỳ thật gần đây vẫn luôn ở tăng trưởng, em còn phát hiện, em có thể làm cho người không có dị năng thức tỉnh dị năng.”
“Cái gì?” Chu Văn Tu ngây ngẩn cả người.
Mà lúc này, ngoài thành, người của căn cứ rốt cuộc xử lý xong toàn bộ thi thể tang thi.
“Tang thi tuy không còn, nhưng này cỗ mùi vị này…… Thật khó nghe!”
“Chờ dị năng giả hệ thổ rảnh, lấp lại đất chỗ này là ổn rồi.”
“Đúng rồi, hai ngày nay mọi người gặp qua hội trưởng không?”
“Không, làm sao vậy?”
“Tui nghe nói hội trưởng…… Từ đây quân vương bất tảo triều*.”
(*Tòng thử quân vương bất tảo triều” trích từ bài thơ “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị, câu thơ nói về việc quân vương chìm trong mỹ sắc, ngày hôm sau dậy muộn, từ đó không tảo triều nữa)
“Tui cũng nghe nói…… Tui nếu là có đối tượng đẹp như Ngôn Cảnh Tắc, tui cũng giống hội trưởng!”
“Cậu không phải trai thẳng sao?”
“Tui có thể cong mà! Nếu Ngôn Cảnh Tắc thổ lộ với anh, anh không cong à?”
“Được rồi, tôi cũng có thể cong……”
“Lại nói tiếp, lúc trước chính là Ngôn Cảnh Tắc chủ động hướng hội trưởng thổ lộ.”
“Hắn đối với hội trưởng, tuyệt đối là chân ái.”
“……”
Thời điểm những người này đang nói chuyện, có một đội ngũ hướng về căn cứ Đại Học Thành.
Người đến là người căn cứ Thiên Long.
Trước đó căn cứ Thiên Long cầm một ít vật tư đến căn cứ Đại Học Thành đổi lương thực, lương thực tuy rằng đổi được, nhưng nửa đường lại bị Chu Văn Tu đoạt trở về, bọn họ đặc biệt tức giận, lúc ấy liền nghĩ đến căn cứ Đại Học Thành đòi lại.
Nhưng chuyện này là bọn họ đuối lý, hơn nữa căn cứ bọn họ thực lực chỉnh thể so ra kém căn cứ Đại Học Thành, liền không dám đến.
Thẳng đến khi…… Bọn họ đáp lên một căn cứ còn lớn hơn nữa!
Đại căn cứ phụ cận thành phố S đột nhiên tới căn cứ bọn họ, nói là một đám tang thi thành phố S chạy qua hướng này, muốn liên hợp với các căn cứ bên này cùng giết những tang thi đó.
Người căn cứ Thiên Long lập tức liền đáp ứng, bắt đầu biến đổi biện pháp lấy lòng các đại nhân vật từ đại căn cứ tới —— tiểu căn cứ bên này thành phố H nếu muốn liên hợp lại, chắc chắn phải chọn ra người cầm đầu rồi… Lão đại căn cứ Thiên Long muốn làm kẻ cầm đầu này!
Thực lực Chu Văn Tu mạnh hơn gã một chút thì sao? Gã có người bên đại căn cứ làm chỗ dựa, không cần sợ Chu Văn Tu!
Hơn nữa, người đến từ đại căn cứ đều mạnh hơn gã nhiều, vừa thấy như vậy, Chu Văn Tu cũng chỉ có thế thôi.
Lão đại căn cứ Thiên Long tên là Khuất Diệu Phong, là anh trai Khuất Uyển Uyển. Nguyên chủ cảm thấy Khuất Uyển Uyển có thể nuôi được mình, cũng cùng chuyện này có quan hệ.
Khuất Diệu Phong mang theo người của đại căn cứ thành phố S, một đường nói xấu Chu Văn Tu.
“Trước đó chúng tôi đến đổi vật tư với Chu Văn Tu, kết quả y cầm vật tư, không cho lương thực!”
“Chu Văn Tu còn đánh em gái tôi, em gái tôi bị đánh mà bây giờ còn choáng váng!”
“Chu Văn Tu kia nuôi một tiểu bạch kiểm, tiểu bạch kiểm kia còn câu dẫn em tôi!”
……
Ngôn Cảnh Tắc nếu nghe được mấy lời này, nhất định sẽ cảm thấy Khuất Diệu Phong này quá đổi trắng thay đen.
Nhưng hắn không ở đây, cũng chỉ có người đại căn cứ thành phố S nghe Khuất Diệu Phong nói, trước tiên đã có ấn tượng không tốt với Chu Văn Tu.
Đặc biệt là sau khi nhìn đến bộ dáng Khuất Uyển Uyển ngây ngốc, càng cảm thấy Chu Văn Tu quá đáng.
Đúng vậy, Khuất Uyển Uyển…… Có điểm choáng váng.
Khuất Uyển Uyển không chỉ là dị năng giả, còn là em gái Khuất Diệu Phong, trước đó căn cứ Thiên Long tới căn cứ Đại Học Thành đổi vật tư, nàng là người chủ sự, cũng là nàng thương nghị kế hoạch với Giả Văn Hãn, lợi dụng Ngôn Cảnh Tắc để đoạt thiên thạch của Chu Văn Tu. Kết quả lại ngoài ý muốn…
Ngôn Cảnh Tắc lúc ấy mới vừa xuyên qua, không quá thạo dùng tinh thần lực, đem toàn bộ tinh thần lực của mình ập qua đầu nàng, nàng sau khi té xỉu tỉnh lại xong còn có điểm choáng váng.
Ngốc cũng không phải là ngốc, chỉ là các phương diện phản ứng chậm lại…… Nhưng em gái nguyên bản thông minh lại thành cái dạng này, Khuất Diệu Phong rất sốt ruột!
Dị năng giả từ đại căn cứ thành phố S lại đây nói: “Anh yên tâm, chúng tôi sẽ giúp anh lấy lại công đạo!”
Nói xong, người đó lại có chút khó hiểu: “Phụ cận nơi này…… Sao một con tang thi cũng không có?”
Hơn nữa…… Ngôn Cảnh Tắc trước đó chính là mỗi ngày đưa cơm cho hội trưởng của bọn họ đấy! Làm một người như vậy nấu cơm rồi đi đưa cơm cho mình…
Mọi người yên lặng trong lòng giơ ngón cái cho Chu Văn Tu.
Hiểu được tình huống cụ thể, Trần Thư Tâm càng phản ứng không kịp — Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại mạnh như vậy?
“Lần trước chúng ta bị vây công ấy, những tang thi đó hẳn là không phải bỏ đi mà là Ngôn Cảnh Tắc giết.” Lục Hoa Vinh nói.
Lúc ấy Chu Văn Tu tính toán đi liều mạng, bọn họ đều đã nhìn ra, nhưng sau là đó không hiểu vì sao bọn tang thi đó không còn…
Bọn họ cho rằng tang thi đã chạy, nhưng khi đó biểu tình Chu Văn Tu có điểm rối rắm, cho nên…… Kỳ thật cũng không phải tang thi chạy, mà là Ngôn Cảnh Tắc ra tay, những tang thi đó đều đã chết?
“Hẳn là vậy…… Hoa Vinh, ngày đó dị năng của chúng ta đều đặc biệt dùng tốt, anh còn nhớ không? Nói không chừng cũng là vì Ngôn Cảnh Tắc…… Chỉ là không biết anh ấy vì sao muốn che giấu thực lực của mình.” Trần Thư Tâm nói.
“Đúng vậy, hơn nữa thực lực của anh ấy hội trưởng cũng không biết, hội trưởng chắc cũng là tới hôm nay mới biết được.” Lục Hoa Vinh nói.
Trần Thư Tâm đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Dị năng Ngôn Cảnh Tắc mạnh như vậy, có thể kỳ thật có hạn chế sử dụng không? Lần đó anh ấy bị bảo hộ, rõ ràng cái gì cũng chưa làm, sau lại đặc biệt suy yếu, còn té xỉu, hôm nay cũng thế.”
Lục Hoa Vinh nghe Trần Thư Tâm nói như vậy, cũng nghĩ đến điểm này.
Người khác đều cho rằng Ngôn Cảnh Tắc làm nũng, nhưng có khả năng cũng không phải……
Bất quá chuyện này, bọn họ sẽ không nói ra bên ngoài —— đây là nhược điểm của Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc có lẽ cũng không muốn để người khác biết.
Bọn họ ngày mai nhìn nhìn xem tình huống của Ngôn Cảnh Tắc vậy.
Thời điểm Lục Hoa Vinh cùng Trần Thư Tâm lo lắng Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc đã về nhà.
Mới vừa tiến vào cửa, Chu Văn Tu liền hỏi: “Cảnh Tắc, em động thủ giết tang thi, có phải sẽ gây thương tích đến thân thể của mình không?”
Trên đường trở về, Chu Văn Tu suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Tỷ như thời điểm y đối chiến với người căn cứ Thiên Long, người căn cứ Thiên Long đột nhiên không chịu được một kích, dị năng tất cả đều xảy ra vấn đề, nhưng sau đó Ngôn Cảnh Tắc lại té xỉu.
Lại tỷ như mấy ngày trước bọn họ đi giết tang thi, bị tang thi vây công, sau đó Ngôn Cảnh Tắc cũng hôn mê.
Lần này…… Ngôn Cảnh Tắc hiện tại sắc mặt không quá đẹp.
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ tới Chu Văn Tu sẽ nghĩ như vậy.
Bất quá…… Chu Văn Tu nghĩ như vậy, cũng khá tốt!
Ngôn Cảnh Tắc chưa nói mình đã trải qua rèn luyện và thức tỉnh dị năng, thân thể đã không có đáng ngại: “Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là lúc sau sẽ đặc biệt suy yếu.”
“Đối với thân thể của em có tổn thương không?” Chu Văn Tu lo lắng cực kỳ.
“Em thật sự không có việc gì. Nghỉ ngơi cho tốt liền không có việc gì, nhưng anh biết đó, thân thể em vốn dĩ đã không tốt, hiện tại sẽ càng suy yếu……” Ngôn Cảnh Tắc thiết lập nhân vật yếu đuối cho mình.
“Thật không? Muốn làm kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ không?” Chu Văn Tu không yên tâm.
“Lần trước bác sĩ không phải cũng không kiểm tra ra được gì sao?” Ngôn Cảnh Tắc ôm lấy Chu Văn Tu hôn một cái: “Kỳ thật chỉ cần anh cùng em ở bên nhau, em rất nhanh là có thể khỏe lại thôi.”
“Vậy đây đêm nay anh cùng em ngủ chung?” Chu Văn Tu theo bản năng hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc: “!!!” Chu Văn Tu thế mà muốn cùng hắn ngủ?
Chu Văn Tu lúc này cũng ý thức được ý tứ của Ngôn Cảnh Tắc không phải là chỉ cần ở cạnh thì hắn có thể khôi phục nhanh, Ngôn Cảnh Tắc kia kỳ thật là đang nói lời âu yếm.
Chu Văn Tu tức khắc có điểm xấu hổ: “Nếu em không muốn……”
“Em muốn.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Anh đi tắm rửa đi, sau đó chúng ta cùng nhau ngủ.” Loại cơ hội chiếm tiện nghi này tuyệt đối không thể bỏ qua!
Chỉ là nếu Chu Văn Tu làm cái gì đó…… Chu Văn Tu là chính nhân quân tử, chỉ cần hắn không muốn, khẳng định sẽ không làm cái gì kia hắn.
Ngôn Cảnh Tắc thực tích cực mà cùng Chu Văn Tu ngủ, ôm chăn mình vào phòng Chu Văn Tu.
Nhưng mà…… Kết quả cuối cùng đối với hắn cũng không hữu hảo.
Chu Văn Tu hôm nay vội một ngày, thật sự rất mệt mỏi, hơn nữa y xác thật là một chính nhân quân tử, không tính toán làm cái gì, rất nhanh đã ngủ, còn ngủ rất say.
Nhưng còn hắn…… Bên người nằm một đại mỹ nhân nơi chốn hợp tâm ý, hắn ngủ không được!
Ngôn Cảnh Tắc dùng tinh thần lực làm Chu Văn Tu ngủ đến càng sâu hơn, nhân cơ hội hôn mấy cái, cả người càng ngày càng thanh tỉnh, dứt khoát liền bò dậy làm vận động cơ bụng hít đất.
Hắn nhất định phải rèn luyện thân thể của mình cho tốt!
Ngôn Cảnh Tắc mãi cho đến gần sáng mới ngủ, cuối cùng bị âm thanh bên ngoài đánh thức.
Sáng sớm, Trần Thư Tâm liền tới tìm Chu Văn Tu.
Hôm nay trong căn cứ có rất nhiều việc, cố tình Chu Văn Tu không đến văn phòng…… Nàng liền tới tìm Chu Văn Tu, còn mang bữa sáng cho Chu Văn Tu và Ngôn Cảnh Tắc.
“Tôi muốn nghỉ hai ngày.” Chu Văn Tu nói với Trần Thư Tâm, bộ dạng này của Ngôn Cảnh Tắc… Y không yên tâm.
Nghĩ đến hai lần trước đó, Ngôn Cảnh Tắc đều là về nhà rồi ngủ một giấc, dậy liền bắt đầu nấu cơm cho y, y đau lòng không chịu được.
“Hội trưởng, Ngôn Cảnh Tắc có phải…… Sau khi dùng dị năng có tác dụng phụ?” Trần Thư Tâm hỏi.
Chu Văn Tu biết giấu không được Trần Thư Tâm, gật gật đầu, lại nói: “Đừng để cho người khác biết.”
“Hội trưởng yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài!” Trần Thư Tâm bảo đảm nói, sau đó lại lấy ra một vài sự tình tới hỏi Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu nhất nhất trả lời.
Hai người đang nói chuyện, cửa phòng ngủ Chu Văn Tu mở ra, Ngôn Cảnh Tắc đi ra.
Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng không ngủ ngon, còn đang tự xoa eo —— hắn ngày hôm qua gập bụng nhiều quá……
“Em cảm thấy thế nào?” Chu Văn Tu hỏi.
“Còn ổn.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em đói bụng, ra ăn gì đó, sau đó em muốn ngủ tiếp.”
Ngôn Cảnh Tắc nói liền ngồi vào bàn ăn lên —— hắn hôm qua vận động nửa buổi tối, thật sự rất đói bụng!
Mà lúc này, Trần Thư Tâm lại mặt đầy khiển trách mà nhìn Chu Văn Tu —— Ngôn Cảnh Tắc cái dạng này, hội trưởng nhà nàng tối hôm qua không phải lăn lộn người ta cả đêm chứ?
Ngôn Cảnh Tắc đã không thoải mái rồi, hội trưởng thế mà còn không buông tha hắn!
Chu Văn Tu vừa nhấc đầu liền đối diện ánh mắt Trần Thư Tâm: “Làm sao vậy?”
“Không có gì……” Trần Thư Tâm nói, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Anh nhất định phải bảo dưỡng cho tốt nhé!”
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu đều không rõ nguyên do.
Chuyện tang thi vây thành đã giải quyết, trong căn cứ cũng không còn chuyện khác, Chu Văn Tu liền xin nghỉ ở nhà chăm Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc ăn xong ngủ một giấc, liền sinh long hoạt hổ, hắn còn phát hiện một loại phương pháp tăng cường thể chất.
Hắn tổng cộng thức tỉnh được hệ thủy, hệ hỏa, hệ thổ, hệ phong bốn loại dị năng thường thấy, mà chỉ cần đem bốn loại nguyên tố năng lượng này từ trong không khí lấy ra, nhét vào trong cơ thể mình, tố chất thân thể hắn có thể trở nên tốt hơn.
Dị năng cũng có thể có một chút, cơ hồ nhìn không ra được, tăng trưởng.
Nhưng rốt cuộc cũng là có tăng trưởng.
Cứ như thế mãi, nói không chừng hắn có thể tự làm bồn tắm ngâm mình mà không phải như bây giờ, chỉ có thể lấy được một chén nước.
Thân thể Ngôn Cảnh Tắc không có vấn đề, nhưng Chu Văn Tu vẫn không yên tâm, bảo hắn tiếp tục nghỉ ngơi.
Trước đó, việc trong nhà là Ngôn Cảnh Tắc làm, hiện tại Chu Văn Tu một chút không cho hắn động chạm.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Chu Văn Tu vội đến vội đi, có điểm thèm nhỏ dãi……
Buổi tối này, hắn lại không ngủ ngon, thậm chí khuya còn phải dậy giặt quần lót.
Lại một ngày nữa nhìn thấy… Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy mình vẫn nên tìm chuyện gì đó làm: “Văn Tu, thực lực của em kỳ thật gần đây vẫn luôn ở tăng trưởng, em còn phát hiện, em có thể làm cho người không có dị năng thức tỉnh dị năng.”
“Cái gì?” Chu Văn Tu ngây ngẩn cả người.
Mà lúc này, ngoài thành, người của căn cứ rốt cuộc xử lý xong toàn bộ thi thể tang thi.
“Tang thi tuy không còn, nhưng này cỗ mùi vị này…… Thật khó nghe!”
“Chờ dị năng giả hệ thổ rảnh, lấp lại đất chỗ này là ổn rồi.”
“Đúng rồi, hai ngày nay mọi người gặp qua hội trưởng không?”
“Không, làm sao vậy?”
“Tui nghe nói hội trưởng…… Từ đây quân vương bất tảo triều*.”
(*Tòng thử quân vương bất tảo triều” trích từ bài thơ “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị, câu thơ nói về việc quân vương chìm trong mỹ sắc, ngày hôm sau dậy muộn, từ đó không tảo triều nữa)
“Tui cũng nghe nói…… Tui nếu là có đối tượng đẹp như Ngôn Cảnh Tắc, tui cũng giống hội trưởng!”
“Cậu không phải trai thẳng sao?”
“Tui có thể cong mà! Nếu Ngôn Cảnh Tắc thổ lộ với anh, anh không cong à?”
“Được rồi, tôi cũng có thể cong……”
“Lại nói tiếp, lúc trước chính là Ngôn Cảnh Tắc chủ động hướng hội trưởng thổ lộ.”
“Hắn đối với hội trưởng, tuyệt đối là chân ái.”
“……”
Thời điểm những người này đang nói chuyện, có một đội ngũ hướng về căn cứ Đại Học Thành.
Người đến là người căn cứ Thiên Long.
Trước đó căn cứ Thiên Long cầm một ít vật tư đến căn cứ Đại Học Thành đổi lương thực, lương thực tuy rằng đổi được, nhưng nửa đường lại bị Chu Văn Tu đoạt trở về, bọn họ đặc biệt tức giận, lúc ấy liền nghĩ đến căn cứ Đại Học Thành đòi lại.
Nhưng chuyện này là bọn họ đuối lý, hơn nữa căn cứ bọn họ thực lực chỉnh thể so ra kém căn cứ Đại Học Thành, liền không dám đến.
Thẳng đến khi…… Bọn họ đáp lên một căn cứ còn lớn hơn nữa!
Đại căn cứ phụ cận thành phố S đột nhiên tới căn cứ bọn họ, nói là một đám tang thi thành phố S chạy qua hướng này, muốn liên hợp với các căn cứ bên này cùng giết những tang thi đó.
Người căn cứ Thiên Long lập tức liền đáp ứng, bắt đầu biến đổi biện pháp lấy lòng các đại nhân vật từ đại căn cứ tới —— tiểu căn cứ bên này thành phố H nếu muốn liên hợp lại, chắc chắn phải chọn ra người cầm đầu rồi… Lão đại căn cứ Thiên Long muốn làm kẻ cầm đầu này!
Thực lực Chu Văn Tu mạnh hơn gã một chút thì sao? Gã có người bên đại căn cứ làm chỗ dựa, không cần sợ Chu Văn Tu!
Hơn nữa, người đến từ đại căn cứ đều mạnh hơn gã nhiều, vừa thấy như vậy, Chu Văn Tu cũng chỉ có thế thôi.
Lão đại căn cứ Thiên Long tên là Khuất Diệu Phong, là anh trai Khuất Uyển Uyển. Nguyên chủ cảm thấy Khuất Uyển Uyển có thể nuôi được mình, cũng cùng chuyện này có quan hệ.
Khuất Diệu Phong mang theo người của đại căn cứ thành phố S, một đường nói xấu Chu Văn Tu.
“Trước đó chúng tôi đến đổi vật tư với Chu Văn Tu, kết quả y cầm vật tư, không cho lương thực!”
“Chu Văn Tu còn đánh em gái tôi, em gái tôi bị đánh mà bây giờ còn choáng váng!”
“Chu Văn Tu kia nuôi một tiểu bạch kiểm, tiểu bạch kiểm kia còn câu dẫn em tôi!”
……
Ngôn Cảnh Tắc nếu nghe được mấy lời này, nhất định sẽ cảm thấy Khuất Diệu Phong này quá đổi trắng thay đen.
Nhưng hắn không ở đây, cũng chỉ có người đại căn cứ thành phố S nghe Khuất Diệu Phong nói, trước tiên đã có ấn tượng không tốt với Chu Văn Tu.
Đặc biệt là sau khi nhìn đến bộ dáng Khuất Uyển Uyển ngây ngốc, càng cảm thấy Chu Văn Tu quá đáng.
Đúng vậy, Khuất Uyển Uyển…… Có điểm choáng váng.
Khuất Uyển Uyển không chỉ là dị năng giả, còn là em gái Khuất Diệu Phong, trước đó căn cứ Thiên Long tới căn cứ Đại Học Thành đổi vật tư, nàng là người chủ sự, cũng là nàng thương nghị kế hoạch với Giả Văn Hãn, lợi dụng Ngôn Cảnh Tắc để đoạt thiên thạch của Chu Văn Tu. Kết quả lại ngoài ý muốn…
Ngôn Cảnh Tắc lúc ấy mới vừa xuyên qua, không quá thạo dùng tinh thần lực, đem toàn bộ tinh thần lực của mình ập qua đầu nàng, nàng sau khi té xỉu tỉnh lại xong còn có điểm choáng váng.
Ngốc cũng không phải là ngốc, chỉ là các phương diện phản ứng chậm lại…… Nhưng em gái nguyên bản thông minh lại thành cái dạng này, Khuất Diệu Phong rất sốt ruột!
Dị năng giả từ đại căn cứ thành phố S lại đây nói: “Anh yên tâm, chúng tôi sẽ giúp anh lấy lại công đạo!”
Nói xong, người đó lại có chút khó hiểu: “Phụ cận nơi này…… Sao một con tang thi cũng không có?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.