Chương 92:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Trường hợp này vô cùng xấu hổ.
Nhưng những người này đến từ căn cứ thành phố S, hơn nữa lúc bọn họ động thủ luôn thủ hạ lưu tình, không làm bị thương những người bên căn cứ Đại Học Thành.
Chu Văn Tu mang bọn họ đến một căn phòng hội nghị gần đó.
Phòng này vẫn luôn là đội công việc bên ngoài thường đến mở họp, bên trong có một bàn hội nghị lớn, có thể ngồi xuống mấy chục cá nhân.
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu ngồi ở một đầu, người căn cứ thành phố S ngồi một bên, người căn cứ Đại Học Thành ngồi bên kia, còn người căn cứ Thiên Long chỉ có thể đứng ở một đầu khác.
Đám người Thiệu Quan Quần căn cứ thành phố S hiện tại đã có phán đoán, cảm thấy bọn họ bị Khuất Diệu Phong lừa.
Chuyện khác không nói, chỉ nói nãy giờ bọn họ nhìn thấy. Căn cứ Đại Học Thành này tuy bên ngoài rách tung toé, nhưng trong căn cứ kỳ thật xây dựng vô cùng tốt, hơn nữa rất nhiều người thường tới tới lui lui, trên mặt cũng không có tử khí, nhìn một đám tràn ngập hy vọng.
Người chủ sự của căn cứ này rõ ràng đối với người bên dưới không tồi.
Kỳ thật cẩn thận hồi tưởng một chút chuyện trước đó…… Người thường và dị năng giả của căn cứ này đều rất có lòng trung thành với căn cứ, nguyện ý liều mạng vì căn cứ, chuyện này đủ để chứng minh căn cứ này không tồi.
Càng quan trọng là…… Tiểu bạch kiểm mà Khuất Diệu Phong nói câu dẫn em gái gã, mê đến lãnh đạo Chu Văn Tu của căn cứ không làm chính sự, kỳ thật là một cường giả……
Những lời khác của Khuất Diệu Phong còn có thể tin sao?
“Hội trưởng, Ngôn thiếu, hai người muốn uống gì?” Trần Thư Tâm hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trà xanh. Cô không cần pha, cho tôi cái ly và lá trà là được.”
Trần Thư Tâm lập tức liền bưng cái ly cầm lá trà cho Ngôn Cảnh Tắc, lại rót mấy chén nước cho người căn cứ mình mỗi người một ly, chính mình cũng rót một ly, bưng ly nước ngồi xuống đối diện Thiệu Quan Quần.
Nàng đương nhiên sẽ không rót nước cho đám người Thiệu Quan Quần, tới kiếm chuyện còn muốn nàng rót nước? Nghĩ đẹp quá!
Lúc đám người Thiệu Quan Quần ở căn cứ thành phố S đều là dị năng giả cường đại được người ta tôn kính, sau khi rời khỏi căn cứ thành phố S tuy cũng gặp một vài căn cứ nhỏ không thức thời không coi bọn họ ra gì, nhưng đại đa số thời điểm đều được người cung phụng, những kẻ không thức thời cũng bị bọn họ đánh ngã
Hiện tại bị chậm trễ như vậy, bọn họ kỳ thật không vui, nhưng không dám nói ra.
Ngôn Cảnh Tắc kia thực lực quá mạnh.
Hơn nữa hôm nay chuyện này bọn họ cũng có sai, hẳn là bọn họ nghĩ sai tình huống, hiểu lầm người ta.
Thiệu Quan Quần kiềm chế chính tính tình của mình lại, nói với Chu Văn Tu: “Xin lỗi, trước đó chúng tôi không biết tình huống rõ ràng, có xúc động.” Anh ta cũng không phải ngốc, biết mình chỉ sợ là bị Khuất Diệu Phong lợi dụng.
Chu Văn Tu nghe được Thiệu Quan Quần nói, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc —— hiện tại chuyện này…… Ngôn Cảnh Tắc tính toán làm gì bây giờ?
Động tác này của Chu Văn Tu cũng làm những người khác nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, mà mọi người vừa nhìn liền ngốc ra.
Ngôn Cảnh Tắc đang pha trà.
Chỉ thấy hắn một ray biến ra một quả cầu nước nhỏ, một tay kia biến ra ngọn lửa nhỏ, sau đó đặt cầu nước lên ngọn lửa đun nóng.
Hắn thế mà lại có hai loại dị năng!
Căn cứ thành phố S là một căn cứ vô cùng lớn, nhưng người có được hai loại dị năng cũng chỉ có một người, Ngôn Cảnh Tắc này thế mà có được hai loại dị năng?
Bọn họ đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc đem nước đã nóng bỏ vào ly. Này còn chưa tính, hắn giật giật ngón tay, một cơn gió thổi qua…… Bên cạnh liền bay lên vài lá trà, dừng ở ly nước.
Dị năng hệ phong! Hắn thế mà còn có dị năng hệ phong!
Mấu chốt là, bọn họ căn bản phát hiện không được trên người hắn có dị năng!
Chẳng lẽ là cấp bậc kém quá xa?
Thiệu Quan Quần trước đó vẫn luôn cảm thấy mình vô cùng mạnh, nhưng giờ này khắc này, anh ta đột nhiên phát hiện chính mình chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng.
Ngôn Cảnh Tắc dùng ba loại dị năng pha trà đẩy đến trước mặt Chu Văn Tu, khôi phục lại dị năng mình một chút, sau đó lấy ra cái ly thứ hai cũng làm như vậy.
Lúc làm, hắn còn hỏi: “Mọi người nhìn tôi làm gì? Tôi chỉ là một tiểu bạch kiểm, mọi người không cần để ý đến tôi đâu.”
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu như vậy chỉ là tiểu bạch kiểm, bọn tôi bị cậu nghiền áp thì gọi là gì?
Người căn cứ Đại Học Thành: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại, hắn trước đó dùng dị năng nháy mắt làm tang thi chết ngay không biết là dị năng gì, còn có thể khống chế công kích của người khác, giờ lại phát ra ba loại dị năng… Hắn rốt cuộc là quái vật từ đâu tới?
Khuất Diệu Phong: “……” Không phải nói Ngôn Cảnh Tắc này chỉ là tiểu bạch kiểm biết dụ người ta thôi sao? Tại sao lại như vậy?
Khuất Diệu Phong đứng ở đầu kia bàn hội nghị, cách Ngôn Cảnh Tắc có hơi xa, gã đẩy người kế bên một cái, nhỏ giọng hỏi: “Người nọ thật là Ngôn Cảnh Tắc à?”
Người bị gã đẩy đúng là người trước đó đã đến đây, hắn cũng không rõ đây là chuyện gì, cũng chỉ biết gật đầu lia lịa.
Khuất Diệu Phong: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại như vậy, sau khi em gái gã thông đồng Ngôn Cảnh Tắc rồi sao không mang về căn cứ Thiên Long luôn đi a!
Có Ngôn Cảnh Tắc làm em rể, gã còn sợ gì nữa?
Như vậy nghĩ, Khuất Diệu Phong liền đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc, kết quả vừa lúc đối diện ánh mắt có ý vị khác của Ngôn Cảnh Tắc, tức khắc trong lòng hoảng hốt.
Ngôn Cảnh Tắc lúc này lại cười, nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, uống ngon không?” Hắn bộc lộ tài năng là vì trấn trụ người của căn cứ thành phố, để những người này không dám chậm trễ Chu Văn Tu, hiện tại người đã trấn trụ…… Hắn nên làm chuyện mà tiểu bạch kiểm nên làm.
Chu Văn Tu đã nghe Ngôn Cảnh Tắc nói qua chuyện thức tỉnh dị năng, lúc này cũng không giống người khác giật mình như vậy, y uống một ngụm trà, nói: “Ngon lắm.”
“Em mỗi ngày đều pha cho anh.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Chu Văn Tu cười.
Tim Chu Văn Tu đập nhanh hơn: “Được.”
“Giữa trưa anh muốn ăn cái gì? Em làm cho anh ăn.” Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
“Cái gì cũng được.” Chu Văn Tu cảm thấy nhiều người ở đây quá, nói này nói nọ không ổn lắm… Nhưng Ngôn Cảnh Tắc đã hỏi, y không thể không trả lời, đúng không?
Vì thế, mọi người liền thấy hai người bọn họ lại thảo luận tới chuyện cơm trưa.
Để cho người mở rộng tầm mắt, Ngôn Cảnh Tắc…… Thế mà còn tính làm cơm trưa?
Người căn cứ thành phố S hai mặt nhìn nhau. Nếu không có chuyện phía trước, chỉ nhìn tình huống hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc này xác thật giống người có thể làm người ta mê mẩn đến thần hồn điên đảo.
Hắn lớn lên…… Thật là đẹp mắt!
Nhưng hiện tại thì sao… Người căn cứ thành phố S chỉ hy vọng có thể thể giải trừ hiểu lầm, sau đó mời Ngôn Cảnh Tắc hỗ trợ đi giết tang thi.
Căn cứ thành phố S là một đô thị quốc tế hóa, dân cư rất nhiều, mạt thế vừa tới, nơi đó liền có hơn một ngàn vạn tang thi.
Đã hoen một năm này, tuy đã có nhiều tang thi bị giết nhưng cũng có không ít người biến thành tang thi, căn cứ thành phố S vẫn như cũ có hơn một ngàn vạn tang thi.
Lúc ban đầu, tang thi đều là tang thi bình thường, rải rác ở các địa phương, nơi có tang thi tồn tại thường có người sống sót, bọn họ lại không đủ vũ khí…… Cho nên biện pháp căn cứ thành phố S chọn dùng chính là chậm rãi quét sạch, không thể dùng vũ khí nóng tiến hành oanh tạc những tang thi đó.
Nhưng khi mạt thế được một năm, bọn họ lấy được vũ khí nóng, người còn sống cứu được gần như toàn bộ… Bọn họ liền bắt đầu dùng vũ khí nóng oanh tạc tang thi.
Vũ khí nóng giết tang thi hiệu quả vô cùng tốt, bọn họ dẫn bọn tang thi lại một chỗ, một quả bom thả xuống, liền có tảng lớn tang thi ngã xuống.
Nhưng mà vài lần sau, bọn họ đột nhiên phát hiện không thích hợp.
Những tang thi còn tồn tại sau nổ mạnh thực lực đột nhiên mạnh hơn rất nhiều!
Căn cứ an toàn thành phố S oanh tạc hơn một ngàn vạn tang thi bình thường còn ít hơn mấy trăm vạn, lại có nhiều tang thi cấp trung và cấp cao!
Càng đáng sợ hơn là những tang thi này đại khái ý thức được nguy hiểm, thế mà lại rời khỏi thành phố S, hướng ra những khu xung quanh…
Lúc trước mạt thế đến, vì từ trường địa cầu xảy ra vấn đề, mạng lưới điện toàn cầu tê liệt, thông tin không nhạy, lại có ít nhất một phần ba người nháy mắt biến thành tang thi cũng cắn người trong nhà…… Các cơ quan quyền lực quốc gia đều nháy mắt tê liệt, quân đội cũng tổn thất thảm trọng.
Lúc sau, vấn đề từ trường làm phi cơ không có biện pháp dùng, xe lửa nguyên bản đang vận hành lúc đó liền bị vệ tinh rơi trúng, đánh sập nhiều đường ray, nhiều đường lộ bình thường…
Lúc ấy có rất nhiều người sợ hãi, lái xe chạy trốn, cuối cùng xảy ra tai nạn xe cộ linh tinh cũng không hiếm thấy, đường lộ cũng đã bị các loại xe hỏng hóc lấp kín……
Rối loạn mấy ngày, dân cư liền giảm bớt hai phần ba, muốn liên hợp lại cũng liên hợp không nổi.
Nhưng căn cứ lớn như thành phố S lại có vài cái, những căn cứ này cũng tận sức tác chiến với tang thi, cứu vớt toàn nhân loại.
Hiện tại tang thi của thành phố S chạy, bọn họ liền lập tức phái người đi giết bọn chúng.
Đáng tiếc là những tang thi đó vô cùng mạnh!
Tang thi cấp trung thì thôi, nhưng tuyệt đại đa số vũ khí nóng đều vô dụng với tang thi cấp cao!
Dị năng hệ hỏa của Chu Văn Tu uy lực có thể so với bom, không phải giết không được tang thi cấp cao sao?
Huống chi, tang thi còn có khả năng sẽ trở nên mạnh hơn nữa……
Thiệu Quan Quần bọn họ chính là tới tìm người thành phố Hắn đi giết những tang thi này.
“Sau khi bọn tôi đến thành phố H là tới căn cứ Thiên Long, lúc đó căn cứ Thiên Long nói…” Thiệu Quan Quần nói lại lời củ Khuất Diệu Phong.
Người căn cứ Đại Học Thành lập tức liền nổi giận: “Quả thực nói hươu nói vượn!”
“Rõ ràng là các người căn cứ Thiên Long cứ tới khóc than muốn lương thực!”
“Hội trưởng nhìn các người đối với người thường cũng không tệ, chi viện lương thực cho các người, các người còn không thỏa mãn!”
“Đúng vậy, các người thế mà còn cấu kết cùng Giả Văn Hãn, muốn đoạt thiên thạch!”
“Các người thậm chí còn bắt cóc Ngôn Cảnh Tắc!”
Trước đó người căn cứ Đại Học Thành nói, Khuất Diệu Phong không nói gì, nhưng nghe đến một câu cuối cùng, Khuất Diệu Phong phản bác: “Bắt cóc hồi nào! Chúng tôi nào có bản lĩnh bắt cóc cậu ta! Cậu ta là cùng em tôi tình đầu ý hợp, tự nguyện đi theo ấy!”
Nói rồi, Khuất Diệu Phong còn lấy ra tờ giấy trong lồng ngực: “Tôi ở đây có chứng cứ bọn họ thư từ qua lại!”
Trước đó lúc Chu Văn Tu đi cứu Ngôn Cảnh Tắc, Khuất Uyển Uyển cũng chưa có cơ hội nói chuyện đã bị ụp cho hôn mê, chứng cứ này cũng không có cơ hội lấy ra tới.
Nhưng hiện tại Khuất Diệu Phong lấy ra!
Nhưng gã nguyên bản là tính toán lấy cái này giễu cợt Chu Văn Tu, hiện tại thì…… Khuất Diệu Phong nói: “Ngôn Cảnh Tắc, em gái tôi là thiệt tình thật lòng với cậu! Cậu muốn làm em rể tôi không?”
Ngôn Cảnh Tắc không còn lời gì để nói.
Chu Văn Tu mặt đều đen: “Anh đừng nói hươu nói vượn!”
Khuất Diệu Phong lúc này cũng không quản Chu Văn Tu, chỉ đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Ngôn Cảnh Tắc, cậu lúc trước là tự nguyện đi với em gái tôi, đúng không?”
Mấy ngày hôm trước Giả Văn Hãn đã nói qua việc này, nhưng không ai tin, kết quả hiện tại Khuất Diệu Phong thế mà lại nói, còn lấy ra chứng cứ……
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Khuất Diệu Phong: “Tôi khi đó xác thật là tự nguyện đi.”
Người căn cứ Đại Học Thành đều ngốc, Chu Văn Tu cũng đột nhiên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Lúc ấy Khuất Uyển Uyển vẫn luôn tiếp cận tôi hỏi thăm chuyện về Chu Văn Tu, rõ ràng không có ý tốt, tôi liền thuận thế đi theo nhìn xem thế nào, đáng tiếc cô ấy rất cẩn thận, tôi không hỏi thăm được tin tức gì, sau lại xảy ra một vài chuyện mới phát hiện Giả Văn Hãn có vấn đề.”
Ngôn Cảnh Tắc yên lặng mà cho chính mình một cái like.
Tẩy trắng thành công!
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em thích chỉ có một mình anh thôi.”
Chu Văn Tu ho nhẹ hai tiếng.
Khuất Diệu Phong: “……” Cho nên em gái gã muốn đi hố người, cuối cùng bị người hố?
Người căn cứ Đại Học Thành: Hóa ra là như thế này!
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu đã mạnh như vậy, còn dùng trò đó làm chi?
Nhưng mà cường giả này còn làm nũng với Chu Văn Tu kia kìa… Hắn có vài đam mê kỳ quái, bọn họ cũng có thể lý giải.
Trên thực tế, bọn họ lười quản những việc này, bọn họ hiện tại cũng chỉ mong muốn Ngôn Cảnh Tắc đi giết tang thi: “Ngôn thiếu, Chu hội trưởng, sự tình đã biết rõ ràng, là chúng tôi hiểu lầm mọi người, chúng tôi trịnh trọng xin lỗi. Ngoài ra, còn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn mời mọi người hỗ trợ.”
“Chuyện gì?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Thành phố S có rất nhiều tang thi cấp cao hướng về thành phố H bên này, phải nhanh chóng giết chết chúng nó, nếu không, những người trong các căn cứ nhỏ sợ khó có thể tồn tại! Ngoài ra, tang thi cấp cao trong thành phố H cũng phải mau chóng giết chết, chúng tôi có thể giúp mọi người giết tang thi bên này trước.” Thiệu Quan Quần nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy không cần…… tang thi cao cấp của Thành phố H bên này, hẳn là đã bị chúng tôi giết hết rồi.”
Đám người Thiệu Quan Quần: “???”
Nhưng những người này đến từ căn cứ thành phố S, hơn nữa lúc bọn họ động thủ luôn thủ hạ lưu tình, không làm bị thương những người bên căn cứ Đại Học Thành.
Chu Văn Tu mang bọn họ đến một căn phòng hội nghị gần đó.
Phòng này vẫn luôn là đội công việc bên ngoài thường đến mở họp, bên trong có một bàn hội nghị lớn, có thể ngồi xuống mấy chục cá nhân.
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu ngồi ở một đầu, người căn cứ thành phố S ngồi một bên, người căn cứ Đại Học Thành ngồi bên kia, còn người căn cứ Thiên Long chỉ có thể đứng ở một đầu khác.
Đám người Thiệu Quan Quần căn cứ thành phố S hiện tại đã có phán đoán, cảm thấy bọn họ bị Khuất Diệu Phong lừa.
Chuyện khác không nói, chỉ nói nãy giờ bọn họ nhìn thấy. Căn cứ Đại Học Thành này tuy bên ngoài rách tung toé, nhưng trong căn cứ kỳ thật xây dựng vô cùng tốt, hơn nữa rất nhiều người thường tới tới lui lui, trên mặt cũng không có tử khí, nhìn một đám tràn ngập hy vọng.
Người chủ sự của căn cứ này rõ ràng đối với người bên dưới không tồi.
Kỳ thật cẩn thận hồi tưởng một chút chuyện trước đó…… Người thường và dị năng giả của căn cứ này đều rất có lòng trung thành với căn cứ, nguyện ý liều mạng vì căn cứ, chuyện này đủ để chứng minh căn cứ này không tồi.
Càng quan trọng là…… Tiểu bạch kiểm mà Khuất Diệu Phong nói câu dẫn em gái gã, mê đến lãnh đạo Chu Văn Tu của căn cứ không làm chính sự, kỳ thật là một cường giả……
Những lời khác của Khuất Diệu Phong còn có thể tin sao?
“Hội trưởng, Ngôn thiếu, hai người muốn uống gì?” Trần Thư Tâm hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trà xanh. Cô không cần pha, cho tôi cái ly và lá trà là được.”
Trần Thư Tâm lập tức liền bưng cái ly cầm lá trà cho Ngôn Cảnh Tắc, lại rót mấy chén nước cho người căn cứ mình mỗi người một ly, chính mình cũng rót một ly, bưng ly nước ngồi xuống đối diện Thiệu Quan Quần.
Nàng đương nhiên sẽ không rót nước cho đám người Thiệu Quan Quần, tới kiếm chuyện còn muốn nàng rót nước? Nghĩ đẹp quá!
Lúc đám người Thiệu Quan Quần ở căn cứ thành phố S đều là dị năng giả cường đại được người ta tôn kính, sau khi rời khỏi căn cứ thành phố S tuy cũng gặp một vài căn cứ nhỏ không thức thời không coi bọn họ ra gì, nhưng đại đa số thời điểm đều được người cung phụng, những kẻ không thức thời cũng bị bọn họ đánh ngã
Hiện tại bị chậm trễ như vậy, bọn họ kỳ thật không vui, nhưng không dám nói ra.
Ngôn Cảnh Tắc kia thực lực quá mạnh.
Hơn nữa hôm nay chuyện này bọn họ cũng có sai, hẳn là bọn họ nghĩ sai tình huống, hiểu lầm người ta.
Thiệu Quan Quần kiềm chế chính tính tình của mình lại, nói với Chu Văn Tu: “Xin lỗi, trước đó chúng tôi không biết tình huống rõ ràng, có xúc động.” Anh ta cũng không phải ngốc, biết mình chỉ sợ là bị Khuất Diệu Phong lợi dụng.
Chu Văn Tu nghe được Thiệu Quan Quần nói, nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc —— hiện tại chuyện này…… Ngôn Cảnh Tắc tính toán làm gì bây giờ?
Động tác này của Chu Văn Tu cũng làm những người khác nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, mà mọi người vừa nhìn liền ngốc ra.
Ngôn Cảnh Tắc đang pha trà.
Chỉ thấy hắn một ray biến ra một quả cầu nước nhỏ, một tay kia biến ra ngọn lửa nhỏ, sau đó đặt cầu nước lên ngọn lửa đun nóng.
Hắn thế mà lại có hai loại dị năng!
Căn cứ thành phố S là một căn cứ vô cùng lớn, nhưng người có được hai loại dị năng cũng chỉ có một người, Ngôn Cảnh Tắc này thế mà có được hai loại dị năng?
Bọn họ đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc đem nước đã nóng bỏ vào ly. Này còn chưa tính, hắn giật giật ngón tay, một cơn gió thổi qua…… Bên cạnh liền bay lên vài lá trà, dừng ở ly nước.
Dị năng hệ phong! Hắn thế mà còn có dị năng hệ phong!
Mấu chốt là, bọn họ căn bản phát hiện không được trên người hắn có dị năng!
Chẳng lẽ là cấp bậc kém quá xa?
Thiệu Quan Quần trước đó vẫn luôn cảm thấy mình vô cùng mạnh, nhưng giờ này khắc này, anh ta đột nhiên phát hiện chính mình chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng.
Ngôn Cảnh Tắc dùng ba loại dị năng pha trà đẩy đến trước mặt Chu Văn Tu, khôi phục lại dị năng mình một chút, sau đó lấy ra cái ly thứ hai cũng làm như vậy.
Lúc làm, hắn còn hỏi: “Mọi người nhìn tôi làm gì? Tôi chỉ là một tiểu bạch kiểm, mọi người không cần để ý đến tôi đâu.”
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu như vậy chỉ là tiểu bạch kiểm, bọn tôi bị cậu nghiền áp thì gọi là gì?
Người căn cứ Đại Học Thành: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại, hắn trước đó dùng dị năng nháy mắt làm tang thi chết ngay không biết là dị năng gì, còn có thể khống chế công kích của người khác, giờ lại phát ra ba loại dị năng… Hắn rốt cuộc là quái vật từ đâu tới?
Khuất Diệu Phong: “……” Không phải nói Ngôn Cảnh Tắc này chỉ là tiểu bạch kiểm biết dụ người ta thôi sao? Tại sao lại như vậy?
Khuất Diệu Phong đứng ở đầu kia bàn hội nghị, cách Ngôn Cảnh Tắc có hơi xa, gã đẩy người kế bên một cái, nhỏ giọng hỏi: “Người nọ thật là Ngôn Cảnh Tắc à?”
Người bị gã đẩy đúng là người trước đó đã đến đây, hắn cũng không rõ đây là chuyện gì, cũng chỉ biết gật đầu lia lịa.
Khuất Diệu Phong: “……” Ngôn Cảnh Tắc lợi hại như vậy, sau khi em gái gã thông đồng Ngôn Cảnh Tắc rồi sao không mang về căn cứ Thiên Long luôn đi a!
Có Ngôn Cảnh Tắc làm em rể, gã còn sợ gì nữa?
Như vậy nghĩ, Khuất Diệu Phong liền đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc, kết quả vừa lúc đối diện ánh mắt có ý vị khác của Ngôn Cảnh Tắc, tức khắc trong lòng hoảng hốt.
Ngôn Cảnh Tắc lúc này lại cười, nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, uống ngon không?” Hắn bộc lộ tài năng là vì trấn trụ người của căn cứ thành phố, để những người này không dám chậm trễ Chu Văn Tu, hiện tại người đã trấn trụ…… Hắn nên làm chuyện mà tiểu bạch kiểm nên làm.
Chu Văn Tu đã nghe Ngôn Cảnh Tắc nói qua chuyện thức tỉnh dị năng, lúc này cũng không giống người khác giật mình như vậy, y uống một ngụm trà, nói: “Ngon lắm.”
“Em mỗi ngày đều pha cho anh.” Ngôn Cảnh Tắc hướng tới Chu Văn Tu cười.
Tim Chu Văn Tu đập nhanh hơn: “Được.”
“Giữa trưa anh muốn ăn cái gì? Em làm cho anh ăn.” Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
“Cái gì cũng được.” Chu Văn Tu cảm thấy nhiều người ở đây quá, nói này nói nọ không ổn lắm… Nhưng Ngôn Cảnh Tắc đã hỏi, y không thể không trả lời, đúng không?
Vì thế, mọi người liền thấy hai người bọn họ lại thảo luận tới chuyện cơm trưa.
Để cho người mở rộng tầm mắt, Ngôn Cảnh Tắc…… Thế mà còn tính làm cơm trưa?
Người căn cứ thành phố S hai mặt nhìn nhau. Nếu không có chuyện phía trước, chỉ nhìn tình huống hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc này xác thật giống người có thể làm người ta mê mẩn đến thần hồn điên đảo.
Hắn lớn lên…… Thật là đẹp mắt!
Nhưng hiện tại thì sao… Người căn cứ thành phố S chỉ hy vọng có thể thể giải trừ hiểu lầm, sau đó mời Ngôn Cảnh Tắc hỗ trợ đi giết tang thi.
Căn cứ thành phố S là một đô thị quốc tế hóa, dân cư rất nhiều, mạt thế vừa tới, nơi đó liền có hơn một ngàn vạn tang thi.
Đã hoen một năm này, tuy đã có nhiều tang thi bị giết nhưng cũng có không ít người biến thành tang thi, căn cứ thành phố S vẫn như cũ có hơn một ngàn vạn tang thi.
Lúc ban đầu, tang thi đều là tang thi bình thường, rải rác ở các địa phương, nơi có tang thi tồn tại thường có người sống sót, bọn họ lại không đủ vũ khí…… Cho nên biện pháp căn cứ thành phố S chọn dùng chính là chậm rãi quét sạch, không thể dùng vũ khí nóng tiến hành oanh tạc những tang thi đó.
Nhưng khi mạt thế được một năm, bọn họ lấy được vũ khí nóng, người còn sống cứu được gần như toàn bộ… Bọn họ liền bắt đầu dùng vũ khí nóng oanh tạc tang thi.
Vũ khí nóng giết tang thi hiệu quả vô cùng tốt, bọn họ dẫn bọn tang thi lại một chỗ, một quả bom thả xuống, liền có tảng lớn tang thi ngã xuống.
Nhưng mà vài lần sau, bọn họ đột nhiên phát hiện không thích hợp.
Những tang thi còn tồn tại sau nổ mạnh thực lực đột nhiên mạnh hơn rất nhiều!
Căn cứ an toàn thành phố S oanh tạc hơn một ngàn vạn tang thi bình thường còn ít hơn mấy trăm vạn, lại có nhiều tang thi cấp trung và cấp cao!
Càng đáng sợ hơn là những tang thi này đại khái ý thức được nguy hiểm, thế mà lại rời khỏi thành phố S, hướng ra những khu xung quanh…
Lúc trước mạt thế đến, vì từ trường địa cầu xảy ra vấn đề, mạng lưới điện toàn cầu tê liệt, thông tin không nhạy, lại có ít nhất một phần ba người nháy mắt biến thành tang thi cũng cắn người trong nhà…… Các cơ quan quyền lực quốc gia đều nháy mắt tê liệt, quân đội cũng tổn thất thảm trọng.
Lúc sau, vấn đề từ trường làm phi cơ không có biện pháp dùng, xe lửa nguyên bản đang vận hành lúc đó liền bị vệ tinh rơi trúng, đánh sập nhiều đường ray, nhiều đường lộ bình thường…
Lúc ấy có rất nhiều người sợ hãi, lái xe chạy trốn, cuối cùng xảy ra tai nạn xe cộ linh tinh cũng không hiếm thấy, đường lộ cũng đã bị các loại xe hỏng hóc lấp kín……
Rối loạn mấy ngày, dân cư liền giảm bớt hai phần ba, muốn liên hợp lại cũng liên hợp không nổi.
Nhưng căn cứ lớn như thành phố S lại có vài cái, những căn cứ này cũng tận sức tác chiến với tang thi, cứu vớt toàn nhân loại.
Hiện tại tang thi của thành phố S chạy, bọn họ liền lập tức phái người đi giết bọn chúng.
Đáng tiếc là những tang thi đó vô cùng mạnh!
Tang thi cấp trung thì thôi, nhưng tuyệt đại đa số vũ khí nóng đều vô dụng với tang thi cấp cao!
Dị năng hệ hỏa của Chu Văn Tu uy lực có thể so với bom, không phải giết không được tang thi cấp cao sao?
Huống chi, tang thi còn có khả năng sẽ trở nên mạnh hơn nữa……
Thiệu Quan Quần bọn họ chính là tới tìm người thành phố Hắn đi giết những tang thi này.
“Sau khi bọn tôi đến thành phố H là tới căn cứ Thiên Long, lúc đó căn cứ Thiên Long nói…” Thiệu Quan Quần nói lại lời củ Khuất Diệu Phong.
Người căn cứ Đại Học Thành lập tức liền nổi giận: “Quả thực nói hươu nói vượn!”
“Rõ ràng là các người căn cứ Thiên Long cứ tới khóc than muốn lương thực!”
“Hội trưởng nhìn các người đối với người thường cũng không tệ, chi viện lương thực cho các người, các người còn không thỏa mãn!”
“Đúng vậy, các người thế mà còn cấu kết cùng Giả Văn Hãn, muốn đoạt thiên thạch!”
“Các người thậm chí còn bắt cóc Ngôn Cảnh Tắc!”
Trước đó người căn cứ Đại Học Thành nói, Khuất Diệu Phong không nói gì, nhưng nghe đến một câu cuối cùng, Khuất Diệu Phong phản bác: “Bắt cóc hồi nào! Chúng tôi nào có bản lĩnh bắt cóc cậu ta! Cậu ta là cùng em tôi tình đầu ý hợp, tự nguyện đi theo ấy!”
Nói rồi, Khuất Diệu Phong còn lấy ra tờ giấy trong lồng ngực: “Tôi ở đây có chứng cứ bọn họ thư từ qua lại!”
Trước đó lúc Chu Văn Tu đi cứu Ngôn Cảnh Tắc, Khuất Uyển Uyển cũng chưa có cơ hội nói chuyện đã bị ụp cho hôn mê, chứng cứ này cũng không có cơ hội lấy ra tới.
Nhưng hiện tại Khuất Diệu Phong lấy ra!
Nhưng gã nguyên bản là tính toán lấy cái này giễu cợt Chu Văn Tu, hiện tại thì…… Khuất Diệu Phong nói: “Ngôn Cảnh Tắc, em gái tôi là thiệt tình thật lòng với cậu! Cậu muốn làm em rể tôi không?”
Ngôn Cảnh Tắc không còn lời gì để nói.
Chu Văn Tu mặt đều đen: “Anh đừng nói hươu nói vượn!”
Khuất Diệu Phong lúc này cũng không quản Chu Văn Tu, chỉ đi nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Ngôn Cảnh Tắc, cậu lúc trước là tự nguyện đi với em gái tôi, đúng không?”
Mấy ngày hôm trước Giả Văn Hãn đã nói qua việc này, nhưng không ai tin, kết quả hiện tại Khuất Diệu Phong thế mà lại nói, còn lấy ra chứng cứ……
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Khuất Diệu Phong: “Tôi khi đó xác thật là tự nguyện đi.”
Người căn cứ Đại Học Thành đều ngốc, Chu Văn Tu cũng đột nhiên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Lúc ấy Khuất Uyển Uyển vẫn luôn tiếp cận tôi hỏi thăm chuyện về Chu Văn Tu, rõ ràng không có ý tốt, tôi liền thuận thế đi theo nhìn xem thế nào, đáng tiếc cô ấy rất cẩn thận, tôi không hỏi thăm được tin tức gì, sau lại xảy ra một vài chuyện mới phát hiện Giả Văn Hãn có vấn đề.”
Ngôn Cảnh Tắc yên lặng mà cho chính mình một cái like.
Tẩy trắng thành công!
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em thích chỉ có một mình anh thôi.”
Chu Văn Tu ho nhẹ hai tiếng.
Khuất Diệu Phong: “……” Cho nên em gái gã muốn đi hố người, cuối cùng bị người hố?
Người căn cứ Đại Học Thành: Hóa ra là như thế này!
Người căn cứ thành phố S: “……” Cậu đã mạnh như vậy, còn dùng trò đó làm chi?
Nhưng mà cường giả này còn làm nũng với Chu Văn Tu kia kìa… Hắn có vài đam mê kỳ quái, bọn họ cũng có thể lý giải.
Trên thực tế, bọn họ lười quản những việc này, bọn họ hiện tại cũng chỉ mong muốn Ngôn Cảnh Tắc đi giết tang thi: “Ngôn thiếu, Chu hội trưởng, sự tình đã biết rõ ràng, là chúng tôi hiểu lầm mọi người, chúng tôi trịnh trọng xin lỗi. Ngoài ra, còn có một chuyện vô cùng trọng yếu muốn mời mọi người hỗ trợ.”
“Chuyện gì?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Thành phố S có rất nhiều tang thi cấp cao hướng về thành phố H bên này, phải nhanh chóng giết chết chúng nó, nếu không, những người trong các căn cứ nhỏ sợ khó có thể tồn tại! Ngoài ra, tang thi cấp cao trong thành phố H cũng phải mau chóng giết chết, chúng tôi có thể giúp mọi người giết tang thi bên này trước.” Thiệu Quan Quần nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy không cần…… tang thi cao cấp của Thành phố H bên này, hẳn là đã bị chúng tôi giết hết rồi.”
Đám người Thiệu Quan Quần: “???”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.