Chương 96:
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Người căn cứ huyện C nhìn thấy ghế nằm được lót thảm lông, lều trại tinh xảo, còn có bàn trà ghế nhỏ đẹp đẽ và các loại ăn vặt… đều ngốc ra.
Thế này cũng quá… Đây rốt cuộc là ai?
Cho nên chủ sự kỳ thật là người này mới đúng?
Bọn họ đang chần chờ, liền nhìn thấy dị năng giả hệ hỏa trước đó đại phát thần uy đi sang chỗ người đàn ông được một đám người hầu hạ.
“Văn Tu, tới nghỉ ngơi một chút?” Ngôn Cảnh Tắc chỉ chỉ ghế nằm to rộng của mình, hưởng thụ không nên một mình hưởng… Cũng kêu Chu Văn Tu tới nằm mới được!
Chu Văn Tu: “…… Không cần.” Chu Văn Tu kéo qua một cái ghế, ngồi ở bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc, có chút lo lắng mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc mỗi lần động thủ y đều rất lo lắng, cho dù Ngôn Cảnh Tắc đã nói qua rất nhiều lần hắn không sao cả.
“Em không sao mà.” Ngôn Cảnh Tắc nói, thứ như tinh thần lực này càng dùng càng dùng tốt càng dùng càng quen, hắn hiện tại cũng đã dùng quen rồi, chỉ cần không quá độ thì sẽ không khó chịu.
Không chỉ như thế, thân thể hắn trải qua mỗi ngày đều rèn luyện vào buổi tối, ban ngày lại dùng các loại nguyên tố tới rèn luyện, cũng đã trở nên rất tốt!
Ngôn Cảnh Tắc đã gấp không chờ nổi mà muốn làm cái gì đó.
Nhưng gần đây vẫn phải luôn truy đuổi tang thi… Bọn họ rất bận, có khi thậm chí phải qua đêm trên xe, cái gì cũng làm không được.
Người sống sót ở căn cứ nhỏ huyện C cần phải có người dàn xếp, nhưng chuyện này cũng không cần Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu nhọc lòng, hai người cũng không quản nhiều.
Rất nhiều tang thi từ thành phố S bị giết toàn bộ… Chu Văn Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Cảnh Tắc, kế tiếp em tính toán làm gì?” Theo y biết, những người căn cứ thành phố S đều muốn Ngôn Cảnh Tắc đi thành phố S.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đi trước một chuyến căn cứ thành phố S, sau đó đi về phía Bắc.”
“Đi về phía Bắc?” Chu Văn Tu có chút khó hiểu, Ngôn Cảnh Tắc đã có chỗ muốn đi rồi sao?
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Cha mẹ anh ở thành phố B, chúng ta đi tìm bọn họ.” Mạt thế đột nhiên đến, căn cứ thành phố S hay căn cứ Đại Học Thành đều mất liên lạc với người nhà, Chu Văn Tu cũng không ngoại lệ.
Chu Văn Tu bình thường cũng không nói về chuyện này, nhưng Ngôn Cảnh Tắc tìm bạn học cũ của Chu Văn Tu hỏi qua, đã biết chuyện nhà của Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu gia cảnh giàu có, cha mẹ đối với y cũng rất tốt, y chắc chắn muốn đi tìm cha mẹ……
Nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, Chu Văn Tu ngây ngẩn cả người, ngơ ngẩn mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc hướng tới y cười rộ lên: “Đi trên đường, chúng ta phỏng chừng phải một đường giết tang thi, đến lúc đó tốc độ hẳn là sẽ có hơi chậm.”
“Cảm ơn.” Trong mắt Chu Văn Tu hơi ướt át, giọng nói cũng có vẻ khàn đi.
Y vẫn luôn muốn đi tìm cha mẹ, nhưng quá xa, y lại không đủ mạnh.
“Anh và em còn nói cảm ơn cái gì? Nếu anh thật sự muốn cảm tạ em, không bằng……”
“Cảm ơn các cậu đã cứu chúng tôi!” Một thanh âm đột nhiên vang lên, Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu cùng nhau quay đầu lại liền nhìn thấy một người trung niên mập mạp mang theo một thiếu nữ mỹ mạo đi tới, người đàn ông trung niên này nói, còn chỉ vào cô gái bên cạnh: “Hai vị, đây là con gái của tôi, để con gái tôi đi theo hai người để hầu hạ đi!”
Người đàn ông trung niên này là một dị năng giả, dị năng không mạnh nhưng ở căn cứ nhỏ này cũng coi như không tồi, hẳn là người chủ sự của căn cứ này — người trong căn cứ nhỏ đều tránh trong căn cứ không ra ngoài, rất ít đối chiến với tang thi, thực lực dị năng giả nhìn chung là không mạnh.
Mà con gái ông ta… Cô gái này tuy lớn lên vô cùng xinh đẹp, nhưng nàng chỉ là một người thường, nàng muốn sống tốt trong mạt thế là rất khó. Cha nàng đem con gái đưa qua bên này, hẳn là muốn tìm cho con gái một phần che chở.
Chỉ là…… Bọn họ tìm lầm người rồi!
Chu Văn Tu không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: “Không cần.” Y không cần người khác chiếu cố, còn Ngôn Cảnh Tắc…… Nói thật hiện tại người bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc muốn chiếu cố hắn quá nhiều, đã làm y có chút buồn bực.
“Từ từ.” Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nói.
Chu Văn Tu đột nhiên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, lại thấy Ngôn Cảnh Tắc đang nghiêm túc mà đánh giá cô gái kia.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Ông có thể mang theo con gái ông đi theo chúng tôi, nhưng con ông không cần hầu hạ chúng tôi. Tôi thích đàn ông.”
Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy, thân thể căng chặt của Chu Văn Tu mới thả lỏng lại, nhưng chân mày lại không giãn ra —— Ngôn Cảnh Tắc vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô gái kia!
Ngôn Cảnh Tắc vốn đang định nói gì đó, nhưng tinh thần lực “nhìn” thấy bộ dáng ghen tuông của Chu Văn Tu, tức khắc không rảnh quản người khác: “Văn Tu, anh ghen sao?”
Chu Văn Tu xác thật có hơi nhức nhối.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em thề em không có hứng thú gì với cô gái này, lòng em chỉ có một mình anh…” Lời âu yếm cuồn cuộn không ngừng mà nói ra.
Chu Văn Tu: “……” Lời này quá buồn nôn…… Nhưng y thật sự rất thích nghe.
Người đàn ông trung niên mang con gái đến đây: “……” Ông chỉ là muốn tìm cho con gái một chỗ che chở, tại sao phải ở đây ăn cẩu lương vậy?
Người căn cứ thành phố S: “……” Ngôn Cảnh Tắc miệng thật ngọt, cũng quá biết dỗ người!
Hắn lớn lên đẹp thực lực mạnh còn biết dỗ dành, sợ là không ai có thể cự tuyệt hắn.
Chu Văn Tu quả nhiên lập tức liền mềm nhũn: “Anh cũng chỉ thích em.”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em đối với cô ấy tương đối chú ý là bởi vì dị năng của cô ấy rất đặc biệt.”
“Dị năng?” Chu Văn Tu có chút kinh ngạc. Y không cảm nhận được dị năng trên người cô gái đó.
“Đúng vậy, cô gái này dị năng thực đặc thù.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Người đàn ông trung niên kia ngốc ra: “Từ từ, con tôi không có dị năng…” Con gái ông là người bình thường, ông chính là cảm thấy con mình là người thường, sớm muộn gì ông cũng không bảo hộ được, mới đưa con gái qua nhờ cường giả.
“Cô ấy hiện tại chỉ là không thức tỉnh mà thôi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Con tôi có thể thức tỉnh dị năng?” người đàn ông trung niên kích động.
“Có thể.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Hai người nếu nguyện ý gia nhập chúng tôi, làm việc cho chúng tôi, tôi có thể giúp con ông thức tỉnh dị năng.”
“Chúng tôi nguyện ý!” người đàn ông trung niên không chút do dự nói, đội ngũ cường đại như vậy, ai lại không muốn gia nhập a! Càng đừng nói sau khi gia nhập, con ông còn có cơ hội thức tỉnh dị năng!
“Vậy cứ quyết định như vậy nhé.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Mà lúc này, người căn cứ thành phố S đột nhiên ý thức được không đúng: “Từ từ…… Ngôn thiếu, cậu có thể làm người ta thức tỉnh dị năng?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đúng vậy, tôi có thể làm người thường thức tỉnh dị năng…… Tôi chưa nói qua sao?”
Tôn Mạnh Đạt, Thiệu Quan Quần: “Cậu chưa nói qua……”
“Vậy giờ tôi nói rồi nè.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Đám người Tôn Mạnh Đạt: “……”
Có thể làm người thường thức tỉnh dị năng, đây là chuyện quan trọng cỡ nào! Cậu sao lại nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy chớ!
Ngôn Cảnh Tắc nhìn bọn họ mặt đầy rối rắm, bổ sung một câu: “Chuyện này thực phiền toái, việc cấp bách không phải là giết tang thi sao? Nên tôi không lăn tăn cái này.”
Muốn người thường trở thành dị năng giả phải tốn không ít thời gian và tinh lực, hắn tạm thời không rảnh.
“Vậy cái cô gái kia…”
“Cô ấy là hệ quang minh, là khắc tinh của tang thi.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Trong cơ thể cô gái đó có ánh sáng màu trắng hắn chưa từng gặp qua, còn vô cùng nhiều, chứng tỏ thiên phú của nàng còn rất mạnh.
Đáng tiếc thế đạo này nơi nơi đều xám xịt…… Nàng chỉ sợ là vẫn luôn bị năng lượng hắc ám áp chế, không thể thức tỉnh.
“Còn có hệ quang minh?” Tôn Mạnh Đạt sửng sốt.
“Có.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi cảm thấy tôi sau này có nấu ăn sẽ bảo cô ấy ném dị năng lên phía trên, hẳn sẽ ăn ngon hơn, hơn nữa cô ấy còn có thể trị thương……”
Ở thế giới nơi nào cũng đều là năng lượng hắc ám, có một dị năng giả hệ quang minh giúp đỡ làm việc rõ là hạnh phúc đúng không?
Ngôn Cảnh Tắc đã bắt đầu tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này.
Cô gái kia cũng kích động, nàng cho rằng nàng sẽ vì mạng sống mà biến thành đồ chơi cho người ta, kết quả… Nàng thế mà có thể có tương lai quang minh sao?
“Nhưng hiện tại tôi không rảnh giúp cô ấy thức tỉnh dị năng.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Việc này chờ ngày mai hẵng nói đi…… Kế tiếp đừng để người nào đến quấy rầy chúng tôi.”
Ngôn Cảnh Tắc lời kia vừa thốt ra, Tôn Mạnh Đạt lập tức liền đem người mang đi, còn tri kỷ mà buông mành của lều trại xuống.
Sau mỗi lần Ngôn Cảnh Tắc sử dụng dị năng, Chu Văn Tu đều rất khẩn trương, vì thế ông có suy đoán —— Ngôn Cảnh Tắc tuy dị năng rất mạnh, nhưng chỉ e dị năng sử dụng phải có điều kiện, tỷ như sẽ có hại tới thân thể hắn.
Sau đó ông luôn quan sát, càng xác định rõ điểm này hơn.
Ngôn Cảnh Tắc mỗi ngày đều không làm việc gì, kết quả luôn có bộ dáng rất mệt mỏi, ban ngày còn hay ngủ… Thân thể hắn không tốt lắm. Hẳn là có quan hệ với việc hắn giết tang thi.
Sau khi phát hiện chuyện này, Tôn Mạnh Đạt chiếu cố Ngôn Cảnh Tắc càng thêm tận tâm tận lực.
Thân thể Ngôn Cảnh Tắc không tốt còn nguyện ý đi theo bọn họ khắp nơi bôn ba giết tang thi, làm người ta kính nể cỡ nào! Ông chắc chắn tận hết khả năng cung cấp cho hắn điều kiện sống tốt nhất.
Ngôn Cảnh Tắc nếu biết ý tưởng của Tôn Mạnh Đạt, khẳng định sẽ cảm thấy oan uổng.
Hắn luôn rất mệt chỉ là bởi vì hắn mỗi tối đều không ngừng rèn luyện……
Nhưng vẫn là câu nói kia, có người hầu hạ vẫn là rất thoải mái.
Nguyên chủ không thích làm việc thích được người hầu hạ, hắn cũng giống thế.
Nhưng vào thời điểm nào đó, hắn vẫn rất nguyện ý “hầu hạ” người.
Người quấy rầy bọn họ yêu đương đi rồi, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn về phía Chu Văn Tu: “Lời vừa rồi chưa nói xong…… Anh muốn cảm ơn em, có phải nên dùng hành động thực tế không?”
Nói rồi Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu động tay động chân.
Hắn thật sự quá xui xẻo! Mới vừa xuyên qua đây thân thể quá kém, sau lại hơi khỏe hơn một chút lại liên tiếp gặp chuyện, còn phải đuổi giết tang thi……
Đã lâu như vậy rồi mà quan hệ của hắn và Chu Văn Tu vẫn còn thuần khiết như thế!
Chu Văn Tu: “……”
Ngôn Cảnh Tắc…… hình như đã nhịn không nổi.
Ngôn Cảnh Tắc luôn thích thân y sờ y, hẳn là cảm thấy rất hứng thú với y, chỉ là thuộc tính của hai người có khả năng không quá thích hợp nhau…
Nhưng mà Ngôn Cảnh Tắc muốn, hay là nên thỏa mãn một chút.
Chu Văn Tu hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm: “Hôm nay buổi tối nhé?”
“Được!” Ánh mắt Ngôn Cảnh Tắc sáng lên, nhưng đối diện ánh mắt có tính xâm lược của Chu Văn Tu, khóe miệng lại giật giật.
Hắn và Chu Văn Tu, chỉ sợ thuộc tính không hợp.
Nhưng đây là người hắn yêu…… Hắn có nên nhẫn nhịn một chút không?
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu hai mặt nhìn nhau, đều có điểm rối rắm.
Dị năng giả căn cứ thành phố S lúc này cũng đã bắt đầu giúp Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu chuẩn bị chỗ ngủ buổi tối.
Chọn ra nhà ở tốt nhất trong tiểu khu, sau đó dọn hết tất cả gia cụ trong nhà ra, dùng dị năng hệ thủy rửa sạch một lần, cuối cùng dị năng giả không gian đem những đồ dùng Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu gần đây sử dụng đưa vào nhà…
Còn không đợi Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu rối rắm xong, phòng của bọn họ cũng đã bố trí chu đáo.
Rất nhanh, buổi tối đã đến.
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu cùng nhau vào phòng ngủ.
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ nghĩ, nhịn không được đề nghị: “Về sau chúng ta mỗi người thay phiên nhau nhé?”
Chu Văn Tu có điểm ngốc: “Mỗi người một lần?”
“Chung quy không thể cứ luôn bắt em ở dưới chứ.” Ngôn Cảnh Tắc cắn răng nói.
Chu Văn Tu nói: “Từ từ, em không muốn ở dưới sao?”
“Đương nhiên!” Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự.
Chu Văn Tu: “……” Cho nên y trước đó rốt cuộc rối rắm cái gì?
Ngôn Cảnh Tắc cũng ý thức được không đúng rồi: “Anh…… muốn ở dưới?”
Chu Văn Tu cho Ngôn Cảnh Tắc một ánh mắt khẳng định.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Cho nên hắn trước đó rốt cuộc rối rắm cái gì? Sớm biết là như thế này…… Hắn cho dù không có rèn luyện thân thể thì cũng có thể mà!
Thế này cũng quá… Đây rốt cuộc là ai?
Cho nên chủ sự kỳ thật là người này mới đúng?
Bọn họ đang chần chờ, liền nhìn thấy dị năng giả hệ hỏa trước đó đại phát thần uy đi sang chỗ người đàn ông được một đám người hầu hạ.
“Văn Tu, tới nghỉ ngơi một chút?” Ngôn Cảnh Tắc chỉ chỉ ghế nằm to rộng của mình, hưởng thụ không nên một mình hưởng… Cũng kêu Chu Văn Tu tới nằm mới được!
Chu Văn Tu: “…… Không cần.” Chu Văn Tu kéo qua một cái ghế, ngồi ở bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc, có chút lo lắng mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc mỗi lần động thủ y đều rất lo lắng, cho dù Ngôn Cảnh Tắc đã nói qua rất nhiều lần hắn không sao cả.
“Em không sao mà.” Ngôn Cảnh Tắc nói, thứ như tinh thần lực này càng dùng càng dùng tốt càng dùng càng quen, hắn hiện tại cũng đã dùng quen rồi, chỉ cần không quá độ thì sẽ không khó chịu.
Không chỉ như thế, thân thể hắn trải qua mỗi ngày đều rèn luyện vào buổi tối, ban ngày lại dùng các loại nguyên tố tới rèn luyện, cũng đã trở nên rất tốt!
Ngôn Cảnh Tắc đã gấp không chờ nổi mà muốn làm cái gì đó.
Nhưng gần đây vẫn phải luôn truy đuổi tang thi… Bọn họ rất bận, có khi thậm chí phải qua đêm trên xe, cái gì cũng làm không được.
Người sống sót ở căn cứ nhỏ huyện C cần phải có người dàn xếp, nhưng chuyện này cũng không cần Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu nhọc lòng, hai người cũng không quản nhiều.
Rất nhiều tang thi từ thành phố S bị giết toàn bộ… Chu Văn Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Cảnh Tắc, kế tiếp em tính toán làm gì?” Theo y biết, những người căn cứ thành phố S đều muốn Ngôn Cảnh Tắc đi thành phố S.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đi trước một chuyến căn cứ thành phố S, sau đó đi về phía Bắc.”
“Đi về phía Bắc?” Chu Văn Tu có chút khó hiểu, Ngôn Cảnh Tắc đã có chỗ muốn đi rồi sao?
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Cha mẹ anh ở thành phố B, chúng ta đi tìm bọn họ.” Mạt thế đột nhiên đến, căn cứ thành phố S hay căn cứ Đại Học Thành đều mất liên lạc với người nhà, Chu Văn Tu cũng không ngoại lệ.
Chu Văn Tu bình thường cũng không nói về chuyện này, nhưng Ngôn Cảnh Tắc tìm bạn học cũ của Chu Văn Tu hỏi qua, đã biết chuyện nhà của Chu Văn Tu.
Chu Văn Tu gia cảnh giàu có, cha mẹ đối với y cũng rất tốt, y chắc chắn muốn đi tìm cha mẹ……
Nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, Chu Văn Tu ngây ngẩn cả người, ngơ ngẩn mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc hướng tới y cười rộ lên: “Đi trên đường, chúng ta phỏng chừng phải một đường giết tang thi, đến lúc đó tốc độ hẳn là sẽ có hơi chậm.”
“Cảm ơn.” Trong mắt Chu Văn Tu hơi ướt át, giọng nói cũng có vẻ khàn đi.
Y vẫn luôn muốn đi tìm cha mẹ, nhưng quá xa, y lại không đủ mạnh.
“Anh và em còn nói cảm ơn cái gì? Nếu anh thật sự muốn cảm tạ em, không bằng……”
“Cảm ơn các cậu đã cứu chúng tôi!” Một thanh âm đột nhiên vang lên, Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu cùng nhau quay đầu lại liền nhìn thấy một người trung niên mập mạp mang theo một thiếu nữ mỹ mạo đi tới, người đàn ông trung niên này nói, còn chỉ vào cô gái bên cạnh: “Hai vị, đây là con gái của tôi, để con gái tôi đi theo hai người để hầu hạ đi!”
Người đàn ông trung niên này là một dị năng giả, dị năng không mạnh nhưng ở căn cứ nhỏ này cũng coi như không tồi, hẳn là người chủ sự của căn cứ này — người trong căn cứ nhỏ đều tránh trong căn cứ không ra ngoài, rất ít đối chiến với tang thi, thực lực dị năng giả nhìn chung là không mạnh.
Mà con gái ông ta… Cô gái này tuy lớn lên vô cùng xinh đẹp, nhưng nàng chỉ là một người thường, nàng muốn sống tốt trong mạt thế là rất khó. Cha nàng đem con gái đưa qua bên này, hẳn là muốn tìm cho con gái một phần che chở.
Chỉ là…… Bọn họ tìm lầm người rồi!
Chu Văn Tu không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: “Không cần.” Y không cần người khác chiếu cố, còn Ngôn Cảnh Tắc…… Nói thật hiện tại người bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc muốn chiếu cố hắn quá nhiều, đã làm y có chút buồn bực.
“Từ từ.” Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nói.
Chu Văn Tu đột nhiên nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, lại thấy Ngôn Cảnh Tắc đang nghiêm túc mà đánh giá cô gái kia.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Ông có thể mang theo con gái ông đi theo chúng tôi, nhưng con ông không cần hầu hạ chúng tôi. Tôi thích đàn ông.”
Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy, thân thể căng chặt của Chu Văn Tu mới thả lỏng lại, nhưng chân mày lại không giãn ra —— Ngôn Cảnh Tắc vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô gái kia!
Ngôn Cảnh Tắc vốn đang định nói gì đó, nhưng tinh thần lực “nhìn” thấy bộ dáng ghen tuông của Chu Văn Tu, tức khắc không rảnh quản người khác: “Văn Tu, anh ghen sao?”
Chu Văn Tu xác thật có hơi nhức nhối.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em thề em không có hứng thú gì với cô gái này, lòng em chỉ có một mình anh…” Lời âu yếm cuồn cuộn không ngừng mà nói ra.
Chu Văn Tu: “……” Lời này quá buồn nôn…… Nhưng y thật sự rất thích nghe.
Người đàn ông trung niên mang con gái đến đây: “……” Ông chỉ là muốn tìm cho con gái một chỗ che chở, tại sao phải ở đây ăn cẩu lương vậy?
Người căn cứ thành phố S: “……” Ngôn Cảnh Tắc miệng thật ngọt, cũng quá biết dỗ người!
Hắn lớn lên đẹp thực lực mạnh còn biết dỗ dành, sợ là không ai có thể cự tuyệt hắn.
Chu Văn Tu quả nhiên lập tức liền mềm nhũn: “Anh cũng chỉ thích em.”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Em đối với cô ấy tương đối chú ý là bởi vì dị năng của cô ấy rất đặc biệt.”
“Dị năng?” Chu Văn Tu có chút kinh ngạc. Y không cảm nhận được dị năng trên người cô gái đó.
“Đúng vậy, cô gái này dị năng thực đặc thù.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Người đàn ông trung niên kia ngốc ra: “Từ từ, con tôi không có dị năng…” Con gái ông là người bình thường, ông chính là cảm thấy con mình là người thường, sớm muộn gì ông cũng không bảo hộ được, mới đưa con gái qua nhờ cường giả.
“Cô ấy hiện tại chỉ là không thức tỉnh mà thôi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Con tôi có thể thức tỉnh dị năng?” người đàn ông trung niên kích động.
“Có thể.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Hai người nếu nguyện ý gia nhập chúng tôi, làm việc cho chúng tôi, tôi có thể giúp con ông thức tỉnh dị năng.”
“Chúng tôi nguyện ý!” người đàn ông trung niên không chút do dự nói, đội ngũ cường đại như vậy, ai lại không muốn gia nhập a! Càng đừng nói sau khi gia nhập, con ông còn có cơ hội thức tỉnh dị năng!
“Vậy cứ quyết định như vậy nhé.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Mà lúc này, người căn cứ thành phố S đột nhiên ý thức được không đúng: “Từ từ…… Ngôn thiếu, cậu có thể làm người ta thức tỉnh dị năng?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đúng vậy, tôi có thể làm người thường thức tỉnh dị năng…… Tôi chưa nói qua sao?”
Tôn Mạnh Đạt, Thiệu Quan Quần: “Cậu chưa nói qua……”
“Vậy giờ tôi nói rồi nè.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Đám người Tôn Mạnh Đạt: “……”
Có thể làm người thường thức tỉnh dị năng, đây là chuyện quan trọng cỡ nào! Cậu sao lại nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy chớ!
Ngôn Cảnh Tắc nhìn bọn họ mặt đầy rối rắm, bổ sung một câu: “Chuyện này thực phiền toái, việc cấp bách không phải là giết tang thi sao? Nên tôi không lăn tăn cái này.”
Muốn người thường trở thành dị năng giả phải tốn không ít thời gian và tinh lực, hắn tạm thời không rảnh.
“Vậy cái cô gái kia…”
“Cô ấy là hệ quang minh, là khắc tinh của tang thi.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Trong cơ thể cô gái đó có ánh sáng màu trắng hắn chưa từng gặp qua, còn vô cùng nhiều, chứng tỏ thiên phú của nàng còn rất mạnh.
Đáng tiếc thế đạo này nơi nơi đều xám xịt…… Nàng chỉ sợ là vẫn luôn bị năng lượng hắc ám áp chế, không thể thức tỉnh.
“Còn có hệ quang minh?” Tôn Mạnh Đạt sửng sốt.
“Có.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi cảm thấy tôi sau này có nấu ăn sẽ bảo cô ấy ném dị năng lên phía trên, hẳn sẽ ăn ngon hơn, hơn nữa cô ấy còn có thể trị thương……”
Ở thế giới nơi nào cũng đều là năng lượng hắc ám, có một dị năng giả hệ quang minh giúp đỡ làm việc rõ là hạnh phúc đúng không?
Ngôn Cảnh Tắc đã bắt đầu tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này.
Cô gái kia cũng kích động, nàng cho rằng nàng sẽ vì mạng sống mà biến thành đồ chơi cho người ta, kết quả… Nàng thế mà có thể có tương lai quang minh sao?
“Nhưng hiện tại tôi không rảnh giúp cô ấy thức tỉnh dị năng.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Việc này chờ ngày mai hẵng nói đi…… Kế tiếp đừng để người nào đến quấy rầy chúng tôi.”
Ngôn Cảnh Tắc lời kia vừa thốt ra, Tôn Mạnh Đạt lập tức liền đem người mang đi, còn tri kỷ mà buông mành của lều trại xuống.
Sau mỗi lần Ngôn Cảnh Tắc sử dụng dị năng, Chu Văn Tu đều rất khẩn trương, vì thế ông có suy đoán —— Ngôn Cảnh Tắc tuy dị năng rất mạnh, nhưng chỉ e dị năng sử dụng phải có điều kiện, tỷ như sẽ có hại tới thân thể hắn.
Sau đó ông luôn quan sát, càng xác định rõ điểm này hơn.
Ngôn Cảnh Tắc mỗi ngày đều không làm việc gì, kết quả luôn có bộ dáng rất mệt mỏi, ban ngày còn hay ngủ… Thân thể hắn không tốt lắm. Hẳn là có quan hệ với việc hắn giết tang thi.
Sau khi phát hiện chuyện này, Tôn Mạnh Đạt chiếu cố Ngôn Cảnh Tắc càng thêm tận tâm tận lực.
Thân thể Ngôn Cảnh Tắc không tốt còn nguyện ý đi theo bọn họ khắp nơi bôn ba giết tang thi, làm người ta kính nể cỡ nào! Ông chắc chắn tận hết khả năng cung cấp cho hắn điều kiện sống tốt nhất.
Ngôn Cảnh Tắc nếu biết ý tưởng của Tôn Mạnh Đạt, khẳng định sẽ cảm thấy oan uổng.
Hắn luôn rất mệt chỉ là bởi vì hắn mỗi tối đều không ngừng rèn luyện……
Nhưng vẫn là câu nói kia, có người hầu hạ vẫn là rất thoải mái.
Nguyên chủ không thích làm việc thích được người hầu hạ, hắn cũng giống thế.
Nhưng vào thời điểm nào đó, hắn vẫn rất nguyện ý “hầu hạ” người.
Người quấy rầy bọn họ yêu đương đi rồi, Ngôn Cảnh Tắc liền nhìn về phía Chu Văn Tu: “Lời vừa rồi chưa nói xong…… Anh muốn cảm ơn em, có phải nên dùng hành động thực tế không?”
Nói rồi Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu động tay động chân.
Hắn thật sự quá xui xẻo! Mới vừa xuyên qua đây thân thể quá kém, sau lại hơi khỏe hơn một chút lại liên tiếp gặp chuyện, còn phải đuổi giết tang thi……
Đã lâu như vậy rồi mà quan hệ của hắn và Chu Văn Tu vẫn còn thuần khiết như thế!
Chu Văn Tu: “……”
Ngôn Cảnh Tắc…… hình như đã nhịn không nổi.
Ngôn Cảnh Tắc luôn thích thân y sờ y, hẳn là cảm thấy rất hứng thú với y, chỉ là thuộc tính của hai người có khả năng không quá thích hợp nhau…
Nhưng mà Ngôn Cảnh Tắc muốn, hay là nên thỏa mãn một chút.
Chu Văn Tu hôn Ngôn Cảnh Tắc một ngụm: “Hôm nay buổi tối nhé?”
“Được!” Ánh mắt Ngôn Cảnh Tắc sáng lên, nhưng đối diện ánh mắt có tính xâm lược của Chu Văn Tu, khóe miệng lại giật giật.
Hắn và Chu Văn Tu, chỉ sợ thuộc tính không hợp.
Nhưng đây là người hắn yêu…… Hắn có nên nhẫn nhịn một chút không?
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu hai mặt nhìn nhau, đều có điểm rối rắm.
Dị năng giả căn cứ thành phố S lúc này cũng đã bắt đầu giúp Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu chuẩn bị chỗ ngủ buổi tối.
Chọn ra nhà ở tốt nhất trong tiểu khu, sau đó dọn hết tất cả gia cụ trong nhà ra, dùng dị năng hệ thủy rửa sạch một lần, cuối cùng dị năng giả không gian đem những đồ dùng Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu gần đây sử dụng đưa vào nhà…
Còn không đợi Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu rối rắm xong, phòng của bọn họ cũng đã bố trí chu đáo.
Rất nhanh, buổi tối đã đến.
Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu cùng nhau vào phòng ngủ.
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ nghĩ, nhịn không được đề nghị: “Về sau chúng ta mỗi người thay phiên nhau nhé?”
Chu Văn Tu có điểm ngốc: “Mỗi người một lần?”
“Chung quy không thể cứ luôn bắt em ở dưới chứ.” Ngôn Cảnh Tắc cắn răng nói.
Chu Văn Tu nói: “Từ từ, em không muốn ở dưới sao?”
“Đương nhiên!” Ngôn Cảnh Tắc không chút do dự.
Chu Văn Tu: “……” Cho nên y trước đó rốt cuộc rối rắm cái gì?
Ngôn Cảnh Tắc cũng ý thức được không đúng rồi: “Anh…… muốn ở dưới?”
Chu Văn Tu cho Ngôn Cảnh Tắc một ánh mắt khẳng định.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Cho nên hắn trước đó rốt cuộc rối rắm cái gì? Sớm biết là như thế này…… Hắn cho dù không có rèn luyện thân thể thì cũng có thể mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.