Chương 37: Học tra: Kết thúc
Quyết Tuyệt
25/09/2021
Sau khi cùng cha mẹ mình nói chuyện, Trình An Tu mới biết hóa ra cha mẹ cậu đã sớm nói chuyện qua với Ngôn Cảnh Tắc, mà Ngôn Cảnh Tắc hoàn toàn không nói với cậu!
Trước đó lúc biết cha mẹ Ngôn Cảnh Tắc đã sớm biết quan hệ của bọn họ, cậu không tức giận, nhưng hiện tại cậu có hơi nổi giận.
Thơm thơm hôm nay không có đâu!
Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không hoảng hốt.
Hắn hiện tại đã không phải người chỉ có thể thơm thơm là thỏa mãn, hắn càng có yêu cầu cao hơn.
Hôm nay không thơm được, hai ngày sau Ngôn Cảnh Tắc đem Trình An Tu lên ngồi du thuyền, thuận tiện ăn sạch sẽ.
Bọn họ lên một chiếc du thuyền xa hoa, trên đó còn có đủ loại hình vui chơi giải trí, còn tổ chức vũ hội linh tinh, nhưng hai người bọn họ cứ luôn trong phòng tình nhân xa hoa, không hề ra ngoài.
Bọn họ không muốn ra ngoài, liền ở trong phòng ngắm mặt biển thủy triều, vừa nhìn biển vừa làm chuyện yêu đương.
Ngẫu nhiên đi ra ngoài, bọn họ liền quang minh chính đại tay nắm tay —— tàu này chở khách đa phần ở các quốc gia khác nhau, cũng chưa ai nhận ra bọn họ.
Bọn họ xã thật xem lần du lịch này là tuần trăng mật, thế nên đã quên chuyện thành tích thi đại học.
Bất quá bọn họ không nhớ rõ, cha mẹ bọn họ đều nhớ.
Ngày nọ, khi đang trong phòng làm chuyện thiếu nhi không nên xem, điện thoại hai người cùng vang lên.
Cha Ngôn mẹ Ngôn gọi cho Ngôn Cảnh Tắc, cha Trình mẹ Trình gọi cho Trình An Tu.
Hai bên cha mẹ trong điện thoại đều phi thường kích động, sau đó nói về thành tích hai người.
Thành tích bọn họ đều gần trọn điểm, nhưng Trình An Tu cao hơn Ngôn Cảnh Tắc một điểm, do môn Ngữ Văn.
Cha Ngôn mẹ Ngôn rất cao hứng “Con trai con quá thông minh, con quả là một thiên tài!”
cha Trình cũng che lấp không được thanh âm hưng phấn, bất quá ông nói chuyện càng thực tế hơn: “Thành tích các con như vậy, top mười toàn tỉnh khẳng định là có, có lẽ vẫn là hạng nhất hạng nhì…”
Cha Trình nói, âm thanh thậm chí có hơi nghẹn ngào.
Làm cha mẹ, ai lại không muốn con mình có tiền đồ?
Nguyên bản ông đối với chuyện con mình chạy ra đi với Ngôn Cảnh Tắc còn cảm thấy hơi nghẹn tim, nhưng giờ khắc này, liền cảm thấy không có gì.
Trình An Tu xác thật thi được hạng nhất toàn tỉnh, mà Ngôn Cảnh Tắc là hạng nhì.
Tin tức này mới ra tới trong chốc lát, trước cửa Nhất Trung liền treo biểu ngữ, truyền thông địa phương càng chen chúc tới, muốn phỏng vấn Trạng Nguyên và Bảng Nhãn của tỉnh.
Nhưng mà Trạng Nguyên cùng Bảng Nhãn đều không có mặt, bọn họ kết bạn đi du lịch rồi!
Các phóng viên ngay từ đầu có điểm mất mát, nhưng thực nhanh lại cao hứng lên —— Trạng Nguyên cùng Bảng Nhãn là anh em tốt, đây tuyệt đối là một tin tức không tồi.
Phóng viên trước tiên phỏng vấn cha mẹ Trạng Nguyên.
Cha Trình lạnh mặt: “Đúng vậy, bọn họ quan hệ rất tốt, hai năm ngồi cùng bàn.”
Mẹ Trình tuy rằng tâm tình phức tạp, nhưng tươi cười đầy mặt: “Bọn họ quan hệ xác thật rất tốt, Ngôn Cảnh Tắc thường thường tới nhà tôi ăn cơm.”
Phóng viên lại phỏng vấn cha Ngôn mẹ Ngôn.
Cha Ngôn vui vẻ ra mặt: “Con tôi từ nhỏ đã thông minh! Trước kia chỉ là bị trì hoãn… Mọi người hỏi quan hệ của nó với Trình An Tu á? Bọn nó tốt lắm! Ánh mắt con tôi thật tốt!”
Mẹ Ngôn cười đến đôi mắt đều muốn không thấy đâu: “Bọn nó phi thường tốt, ngày nghỉ cũng ở cùng với nhau!”
Phóng viên lại phỏng vấn lão sư hai người.
Lưu lão sư bụ bẫm nói: “Hai người bọn họ Mạnh không rời Tiêu, Tiêu không rời Mạnh*, vẫn luôn rất dính nhau.”
(*“Tiêu không rời Mạnh” hoặc “Mạnh không rời Tiêu”: xuất phát từ “Dương gia tướng”, Tiêu – Mạnh là chỉ hai viên tướng dưới trước Dương Diên Chiêu (Dương Lục Lang) là Tiêu Tán và Mạnh Lương. Hai người là huynh đệ kết nghĩa, thường như hình với bóng. Sau này sử dụng để so sánh hai người cực kỳ thân thiết, tình cảm thâm sâu. (Baidu))
Vì thế, hai người Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu còn chưa về, nơi nơi đều đã có tin tức “Trạng Nguyên và Bảng Nhãn là anh em tốt, cùng nhau học tập cũng nhau tiến bộ”.
Ngôn Cảnh Tắc xem rất vui vẻ, phóng viên nói bọn họ luôn đơn độc ở bên nhau chuyên tâm học tập… Thật ngượng ngùng, thời điểm bọn họ đơn độc ở bên nhau, thường không thể chuyên tâm học tập, thậm chí do hắn có nhiều động tác nhỏ quá, làm Trình An Tu muốn chuyên tâm học tập muốn nổi điên.
Đương nhiên hắn biết đúng mực là được.
Học sinh Nhất Trung cũng xem vui vẻ.
Phóng viên cũng biết nói quá!
Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu rõ ràng quan hệ không tốt!
Bất quá, mặc kệ sự thật như thế nào, hai người Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc không ngoài ý muốn, nổi tiếng trên mạng.
Mỗi lần thành tích thi đại học ra, Trạng Nguyên các tỉnh đều chịu sự chú ý.
Mà chịu chú ý nhất trong đó thường là những Trạng Nguyên tương đối đặc biệt.
Trình An Tu bản thân rất đặc thù —— cậu lớn lên đẹp trai, sau khi cùng Ngôn Cảnh Tắc buộc định thành “anh em tốt”, liền càng đặc thù, hai người bọn họ đều lớn lên rất đẹp trai.
Người trên mạng liền lập tức chú ý đến Trạng Nguyên đẹp trai nhất và Bảng Nhãn đẹp trai nhất, trong nhất thời, ảnh chụp của bọn họ đâu đâu cũng thấy.
Này còn chưa tính, người ta chú ý, đột nhiên phát hiện Bảng Nhãn đẹp trai nhất này có hơi quen mắt.
Đã hơn một năm trước kia, có người đưa tin nói Nhất Trung có học sinh gian lận… Tin nhắc đến học sinh kia, giống như Ngôn Cảnh Tắc?
Ảnh trước kia Trang Cao Hàng ở trên mạng bôi đen Ngôn Cảnh Tắc bị moi ra.
Nội dung tin kia không ai tin tưởng cả, dù sao thi đại học cũng không gian lận được, nhưng những ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc đó đều được share điên cuồng, bối cảnh của Ngôn Cảnh Tắc cũng bị đào ra.
“Tiểu ca ca đẹp trai quá a a a a!”
“Không chỉ đẹp trai mà còn là học bá!!”
“Không chỉ là học bá mà còn là kẻ có tiền!!!”
“Tui mệt! Tui muốn!”
“Áu, muốn biết địa chỉ tiểu ca ca á.”
“Tiểu ca ca vậy mà không có Weibo 55555*.”
(*5555 đồng âm huhuhu)
“Chư vị! Chồng tui tuy không có Weibo, nhưng ba chồng tui có Weibo á! @baba Ngôn Cảnh Tắc”
……
Ngôn Cảnh Tắc xác thật là không có Weibo, tâm tư của hắn tất cả đều trên người Trình An Tu trên, lại muốn học tập, làm gì có thời gian lướt Weibo.
Cha Ngôn nguyên bản cũng không có Weibo, ông vội vàng quản lý công ty, không rảnh lướt này nọ.
Nhưng từ khi Ngôn Cảnh Tắc thi đậu Trạng Nguyên, bị vô số cư dân mạng chú ý đến, cha Ngôn liền kích động, lập tức bảo trợ lý đăng ký cho ông một cái Weibo, còn đăng thông tin có quan hệ với Ngôn Cảnh Tắc lên.
Trong lúc nhất thời, trên Weibo cha Ngôn có vô số người gọi ông là ba chồng.
Cha Ngôn sau khi đăng một tin khoe con trai trên Weibo xong, chú ý tới chuyện này, tức khắc hơi ngốc ra, vội vàng đăng một cái Weibo: “Con trai chú đã có đối tượng rồi, không cùng mấy đứa ở bên nhau được đâu, mấy đứa đừng kêu chú như vậy.”
Cư dân mạng: “Ha ha ha ha ha!”
“Ba chồng ơi ba đứng đắn quá!”
“Từ từ! Điểm chú ý của mấy người có phải sai rồi không? Học bá tiểu ca ca vậy mà đã có đối tượng!”
“Học bá cũng yêu sớm sao TT”
“Học bá mới dám yêu sớm a!”
“Tui hồi đó chú tâm học cao trung quá không quen ai, thi cũng thấp điểm hơn nữa, quả nhiên đúng là tui quá ngu mà.”
“Đặc biệt tò mò đối tượng của tiểu ca ca là ai!”
……
Đến cuối cùng, càng có người phán: “Ai cho mấy người coi trọng Ngôn Cảnh Tắc? Thất tình đi? Tui thì không giống nha, tui tương đối cụ thể, không đi nhớ thương người có gia cảnh tốt đâu! Tui thích Trình An Tu!”
“Tui cũng thích Trình An Tu, bộ dáng cấm dục ta là đồ ăn!”
“Đúng vậy, An Tu nhà ta cũng không kém a!”
“Bái An Tu, thi hạng nhất!”
“Tui muốn di tình biệt luyến thích Trình An Tu!”
……
Lý lịch Trình An Tu quá xuất sắc, cũng có rất nhiều người thích cậu, chỉ là không có gia thế thêm vào, cho nên không ai kêu cậu là chồng mà thôi.
Kêu một học sinh cao trung mới vừa tốt nghiệp là chồng, vẫn có điểm cảm thấy thẹn.
Nhưng mà, điều làm cư dân mạng không nghĩ tới chính là, bọn họ mới vừa gửi xong bình luận chuẩn bị di tình biệt luyến, cha Ngôn thế nhưng liền trả lời một người trong số đó: “Trình An Tu cũng có đối tượng rồi.”
Cư dân mạng: “???” Trình An Tu cũng có đối tượng?
Sao lại có thể như vậy! Học sinh cao trung không học tập chăm chỉ lại đi yêu đương là sao!
Càng ngược là đang yêu đương mà còn thi tốt như vậy!
Cư dân mạng trong lòng chua lòm, cha Ngôn còn hứng thú bừng bừng trên mạng tâng bốc con trai.
Mấy năm nay, chuyện mỗi ngày ông thích nhất là khoe con trước mặt người khác.
Nhưng ông khoe nhiều quá, mọi người xung quanh dần không kiên nhẫn nữa, làm ông rất buồn bực.
Nhưng bây giờ không giống nữa!
Ông có thêm một “sân khấu” càng rộng rãi hơn để khoe con!
Cha Ngôn mỗi ngày tâng bốc con trai trên mạng, cuối cùng đem mình trở thành một hot acc, fans một giây hơn trăm vạn.
Trên mạng thật náo nhiệt, Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu cuối cùng kết thúc chuyến du lịch, về đến nhà.
Sau đó là kê khai nguyện vọng.
Hai người chọn một khu trường học, nhưng nguyện vọng không giống nhau, kê khai xong, Ngôn Cảnh Tắc cũng không trì hoãn nhiều ở nhà, liền mang Trình An Tu đi trường bọn họ đã kê khai ở thành phố B.
Thành phố B tấc đất tấc vàng, hiện giờ tư cách mua nhà không dễ dàng, nhưng cha Ngôn thời trẻ đã ở thành phố B mua cho con một cái làm tài sản sở hữu…
Ngay từ đầu Ngôn Cảnh Tắc còn muốn dùng tiền riêng mua nhà, cuối cùng không mua được, cha Ngôn tặng hắn một cái.
Hắn và Trình An Tu, ở thành phố B đô thị phồn hoa này rốt cuộc có một ngôi nhà thuộc về bọn họ, cũng chính thức trở thành sinh viên.
Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu học tập đều rất nỗ lực, đầu óc lại không ngu ngốc, cuối cùng lại ở gian đoạn ở khoa chính quy, song song được giáo sư nào đó nhìn trúng, kéo đến tham gia hạn mục.
Bọn họ còn phát triển càng ngày càng tốt, hai người trước tiên tốt nghiệp khoa chính quy, ssu đó lại bảo vệ nghiên cứu, làm nghiên cứu… Cuối cùng hành tung cũng yêu cầu bảo mật!
Cha Ngôn thực bi thương phát hiện, ông không có tư liệu sống để tâng bốc con nữa, công việc của con ông không thể nói ra bên ngoài.
Cũng may mấy năm nay, ông không chỉ tâng bốc con trai, mà còn các loại đồ vật khác, hơn nữa ông thật sự vô cùng vô cùng có tiền… Ông lại đem mình tâng bốc thành ba ba quốc dân, mỗi ngày đều có vô số người trên Weibo ông kêu ba ba.
Cha Ngôn thật sự là ba ba trong mơ của rất nhiều người, ông không chỉ có tiền, còn sủng con cái, ai không muốn một ba ba như vậy chứ?
Bị người ta kêu ba ba, cha Ngôn lúc ban đầu có chút không thích ứng, dần dần lại thích ứng, thậm chí có một ý tưởng lớn mật.
Ngày nọ, ba ba quốc dân Ngôn tổng đã đăng cái Weibo: “Tui đã có một quyết định vô cùng trọng yếu, tui quyết định về sau không làm tổng tài nữa, phải làm hot acc!”
Cư dân mạng đều ngốc ra “Ba ba sao vậy?”
“Ba ba bị người ta hack tài khoản hả?”
“Ba ba thận trọng! Tổng tài có thể bao nuôi hot acc, nhưng hot acc không có bản lĩnh bao nuôi hot acc nha ba ba ơi!”
……
Cư dân mạng sôi nổi nhắn lại, đều cảm thấy cha Ngôn nói giỡn, nhưng cha Ngôn nói thật.
Ông thật sự mặc kệ công ty chính mình một tay sáng lập.
Ông đem bán một ít sản nghiệp trong đó, đổi thành tài chính hoặc bất động sản, còn có một ít sản nghiệp giao lại cho người đại lý quản lý.
Còn chính ông lại về hưu, bắt đầu chuyênt tâm làm hot acc, làm từ thiện.
Ông thành lập một cái quỹ giúp đỡ trẻ em đi học, còn làm một trang web tìm người thân, giúp cha mẹ tìm con cái, giúp con cái tìm cha mẹ thân sinh.
Ông thậm chí tự mình ra tiền, giúp những người này xét nghiệm DNA, lưu lại hàng mẫu làm đối lập.
Ông lại tuyên bố trên mạng tìm kiếm con gái mình bị lạc rất nhiều năm trước.
Cha Ngôn mẹ Ngôn thời trẻ sinh được một đứa con gái, sau khi con gái đi lạc, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm.
Thậm chí công ty bọn họ là do muốn có đủ tiền đi tìm con, mới càng làm càng lớn.
Đáng tiếc vẫn luôn tìm không thấy, sau bọn họ lại sinh Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng bọn họ vẫn không ngừng tìm kiếm con gái như cũ.
Cha Ngôn lúc công bố tin tức tìm con gái trên mạng, rất nhiều người cung cấp manh mối, nhưng vẫn không tìm được.
Từ từ, cha Ngôn cũng không hy vọng gì, kết quả lúc này, ông vậy mà lại tìm được con gái!
Chị Ngôn Cảnh Tắc là bị lừa bán.
Lúc đó nàng mới ba tuổi, lớn lên vô cùng đáng yêu, nhưng dù sao cũng là con gái, bán đi nông thôn không có lời cũng không ai muốn, cuối cùng bị bán cho một đôi vợ chồng thành phố rất bình thường.
Đôi vợ chồng này ngay từ đầu đối với nàng vẫn không tồi, nhưng sau lại có con ruột của mình, liền đối với nàng không tốt, nhưng lại không muốn phí công nuôi dưỡng nàng, vẫn luôn nói với nàng rằng nàng bị cha mẹ vứt bỏ, bọn họ nhặt về nuôi, bắt nàng báo ân.
Cô nương này không hoài nghi, dù sao cũng xác thật có rất nhiều người trọng nam khinh nữ sẽ vứt bỏ con gái… Cũng là bởi vì như vậy, nàng chưa từng nghĩ tới muốn đi tìm cha mẹ thân sinh mình.
Nàng thành tích không tồi, tự mình đi vay học đại học, sau khi tốt nghiệp vẫn luôn tự cấp dưỡng tiền cho cha mẹ, còn cho bọn họ tiền báo ân dưỡng dục.
Hiện giờ, nàng đã 40, sớm đã kết hôn có con, đột nhiên hứng khởi có ý tìm cha mẹ thân sinh là vì nàng đã cùng cha nuôi mẹ nuôi nháo bẻ. (Ở đây là cãi nhau to rồi cạnh mặt luôn ý)
Đưa con thứ hai của cha mẹ nuôi nàng muốn kết hôn, bắt nàng bỏ tiền mua nhà, nhưng nàng một mực chắc chắn đã đưa tiền ơn dưỡng dục gấp bội rồi, không chịu ra tiền.
Cha mẹ nuôi dưới tình thế cấp bách, đòi cả vốn lẫn lời tiền mua nàng về!
Nàng thế mới biết, mình nguyên lai không phải đứa trẻ bị vứt bỏ mà cha mẹ nuôi nhặt về, mà là mua về… Nàng có thể nào, kỳ thật có một đôi cha mẹ yêu thương nàng?
Nàng trong lúc nhất thời tâm tình kích động, liền đi đăng ký trên trang web tìm người thân của cha Ngôn, còn để lại tin tức DNA của mình.
Sau đó, nàng tòm được người thân của mình. Người thân nàng lại là siêu cấp phú hào.
Cha Ngôn mẹ Ngôn vốn dĩ là loại người cực kì yêu thương con, nếu không phải vậy, cũng sẽ không hề có điểm mấu chốt đối với Ngôn Cảnh Tắc.
Bọn họ đối mặt Ngôn Cảnh Tắc đã không hề có điểm mấu chốt, đối với con gái đã thất lạc nhiều năm như vậy, càng không cần phải nói.
Cha mẹ Ngôn đều vui mừng mà khóc!
Chị mình tìm được rồi… Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt xin nghỉ, mang Trình An Tu trở về một chuyến.
Hắn cùng Trình An Tu, hiện tại ở một viện nghiên cứu công tác, chỉ là nghiên cứu những thứ khác nhau.
Người trẻ tuổi ở viện nghiên cứu rất nhiều người độc thân, nhưng bọn họ không phải.
Tuy lúc bọn họ làm nghiên cứu không ở cùng nhau, nhưng chỉ cần ở không, liền sẽ nắm tay dạo một vòng ở viện nghiên cứu, ngay cả lúc ăn cơm cũng gắp đồ ăn cho nhau, nùng tình mật ý, làm cho người ở viện nghiên cứu đặc biệt muốn chống lại bọn họ.
Hai người tuổi còn trẻ, cũng đã trên phương diện học thuật vượt qua bọn họ còn chưa nói, thế mà còn ngược cẩu!
Quả thực vô nhân đạo!
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, Ngôn Cảnh Tắc sống đến phi thường vui sướng, hiện tại chị ruột cũng tìm được rồi…
Hắn nắm tay Trình An Tu rời viện nghiên cứu, có loại cảm giác viên mãn.
Ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, người bên cạnh nguyên chủ không ai có một kết cục tốt, lúc này, cha Ngôn mẹ Ngôn càng là vì hành vi của nguyên chủ, công ty đóng cửa, trên lưng cõng một đống nợ nần.
Như bây giờ, thật sự rất tốt.
Biệt thự Ngôn gia.
Cha Ngôn mẹ Ngôn đã hơn 60 tuổi, tuy rằng bọn họ vẫn luôn sống trong nhung lụa, mấy năm nay bởi vì con trai tranh đua cũng sống thật sự vui vẻ, nhưng rốt cuộc cũng đã mặt đầy nếp nhăn.
Mà lúc này, bọn họ vây quanh một người phụ nữ thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, giỏi giang: “Tiểu Vân, con có khát không?”
“Tiểu Vân, đây là điểm tâm ma ma làm nè, con nếm thử đi.”
“Tiểu Vân, con có cảm thấy buồn không? Muốn xem TV không?”
……
Sau khi tìm được cha mẹ thân sinh, chủ động đổi lại nguyên bản tên mình, Ngôn Cảnh Vân thật sự có điểm không quen được đối đãi như vậy, nhưng trong lòng rất ấm áp.
Đồng thời cũng có chút lo lắng.
Nàng hôm nay cùng với chồng và con gái đến Ngôn gia là tới gặp em trai mình.
Nàng đã tiếp xúc với cha mẹ qua, xác thực cha mẹ thật sự yêu thương mình, nhưng không biết em trai có thể không hoan nghênh mình không.
Nàng biết em trai, em nàng vô cùng xuất sắc, thi đại học là Bảng Nhãn tỉnh, học đại học tốt nhất cả nước, tuổi trẻ đã tốt nghiệp tiến sĩ, đàn tiến hành một vài nghiên cứu yêu cầu bảo mật.
So sánh ra, nàng thật sự rất bình thường.
Nàng trăm cay ngàn đắng, cũng chỉ học đại học bình thường, sau đó gả cho một ông chồng bình thường, sinh một đứa con gái bình thường…
Nàng và cha mẹ nuôi náo loạn, chỉ vì mười vạn đồng tnhưngP
Nhưng hiện tại, cha Ngôn mẹ Ngôn thế nhưng lại nói muốn đem một nửa gia sản cho nàng.
Nàng cảm thấy nếu nàng là em trai, khẳng định sẽ không cao hứng.
Ngôn Cảnh Vân đang thấp thỏm, quản gia Lý thúc đầy mặt tươi cười mà tiến vào: “Thiếu gia đã trở lại.”
Ngôn Cảnh Vân ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy được hai tiểu tử soái khí cùng nhau từ ngoài cửa tiến vào.
Hai người này nàng đều không xa lạ.
Đi ở phía trước, chính là em trai nàng Ngôn Cảnh Tắc, đi ở phía sau, trên rất nhiều tin tức đều xuất hiện cùng với em trai nàng, Trình An Tu.
Trong tin tức nói hai người quan hệ rất tốt, xem ra là sự thật.
Ngôn Cảnh Vân đứng lên, có điểm ngại mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, đang muốn chào hỏi, liền nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chị chính là chị của em hả? Quả nhiên là đẹp giống như em vậy.”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, có điểm xấu xa, nhưng một chút cũng không làm cho người ta ghét, thậm chí làm người ta theo bản năng mà cười rộ lên theo.
Ngôn Cảnh Vân đột nhiên liền không khẩn trương nữa.
Lúc này, Ngôn Cảnh Tắc lại lấy ra lễ vật: “Chị, đây là quà cho chị, đây là cho anh rể, còn đây là của cháu gái.”
Ngôn Cảnh Tắc đem lễ vật từng cái đưa qua, lúc đến nơi cháu gái, lại khen nói: “Cháu gái cậu thật xinh đẹp, đúng là tiểu mỹ nữ!”
Cháu gái Ngôn Cảnh Tắc năm nay mười hai tuổi, cũng đã có bộ dáng thiếu nữ, duyên dáng yêu kiều, nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, nàng cũng thật cao hứng: “Cậu!”
“Cháu gái thật ngoan! Cậu lại đưa con thêm một phần lễ vật.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói: “Cậu bên kia có căn hộ không, học khu không tồi, từ từ liền sang tên cho con.”
Tiểu mỹ nữ sửng sốt, Ngôn Cảnh Vân cũng có chút phản ứng không kịp: “Như vậy quá quý trọng…”
“Này cũng không là gì, em tương lai không chừng còn phải nhờ cháu gái dưỡng lão cho ấy.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Ngôn Cảnh Vân càng phản ứng không kịp: “Dưỡng lão? Em… Đúng rồi cha mẹ nói em có đối tượng, sao em không mang người đó về?” em trai nàng không phải có đối tượng sao? Vì sao nói muốn con nàng dưỡng lão?
“Em mang đối tượng mà về rồi mà.” Ngôn Cảnh Tắc cười ha ha.
Ngôn Cảnh Vân nghĩ tới gì đó, đột nhiên nhìn về phía Trình An Tu, sau đó liền nhìn thấy Trình An Tu vẫn không có biểu tình gì nhìn về phía mình, lộ ra một nụ cười nho nhỏ: “Chị.”
Ngôn Cảnh Tắc rất tuấn tú, Trình An Tu cũng không kém chút nào, không chỉ như thế, lúc Trình An Tu không cười, nhìn liền cấm dục, lúc cậu cười rộ lên, nhìn lại đặc biệt ngoan.
“Hai đứa…” Ngôn Cảnh Vân đột nhiên nghĩ tới cái gì, em trai nàng, đã sớm cùng Trình An Tu ở bên nhau?
“Chúng em ở bên nhau rất nhiều năm rồi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ngôn Cảnh Vân đối với chuyện hai nam nhân ở bên nhau này, cũng không kỳ thị, nhưng nàng rất rõ ràng, các trưởng bối đều không vui khi nhìn thấy tình huống như vậy.
Nàng theo bản năng nhìn về phía cha Ngôn mẹ Ngôn.
Cha Ngôn mẹ Ngôn đã đi tiếp đón Trình An Tu.
Bọn họ thật sự rất thích Trình An Tu.
Con trai bọn họ trước kia bộ dáng như vậy, sau khi yêu Trình An Tu vậy mà lại thành trụ cột quốc gia!
Càng quan trọng là, ở chung lâu rồi, bọn họ liền phát hiện Trình An Tu mặt ngoài lạnh lùng cứng rắn, kỳ thật trong lòng đặc biệt mềm, đặc biệt dễ khi dễ, dễ bị con trai bọn họ dỗ đến xoay quanh…
Bọn họ vẫn luôn đối với Trình An Tu rất tốt, bằng không ngày nào đó Trình An Tu không cần con trai bọn họ nữa, thế phải làm sao?
Trong nhà hoà thuận vui vẻ, Ngôn Cảnh Vân cũng thả lỏng lại.
May mắn dữ dội, nàng tìm về được những người thân tốt đến như vậy.
Trình An Tu nghiêm túc mà trả lời vấn đề của cha Ngôn mẹ Ngôn, cũng cao hứng giống vậy.
May mắn dữ dội, để cậu gặp được Ngôn Cảnh Tắc.
Bọn họ nhất định sẽ luôn ở bên nhau, cùng sống thật hạnh phúc.
Nghĩ vậy, Trình An Tu quay sang cười với Ngôn Cảnh Tắc.
Không phải như trước đó gọi chị, lộ ra nụ cười nho nhỏ ngượng ngùng, mà là một nụ cười càng tươi càng ngọt ngào hơn.
Ngôn Cảnh Tắc lập tức có loại xúc động muốn đem người về phòng thơm thơm, không, chỉ thơm thôi chắc chắn không đủ, nhất định phải làm việc khác!
Trước đó lúc biết cha mẹ Ngôn Cảnh Tắc đã sớm biết quan hệ của bọn họ, cậu không tức giận, nhưng hiện tại cậu có hơi nổi giận.
Thơm thơm hôm nay không có đâu!
Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng không hoảng hốt.
Hắn hiện tại đã không phải người chỉ có thể thơm thơm là thỏa mãn, hắn càng có yêu cầu cao hơn.
Hôm nay không thơm được, hai ngày sau Ngôn Cảnh Tắc đem Trình An Tu lên ngồi du thuyền, thuận tiện ăn sạch sẽ.
Bọn họ lên một chiếc du thuyền xa hoa, trên đó còn có đủ loại hình vui chơi giải trí, còn tổ chức vũ hội linh tinh, nhưng hai người bọn họ cứ luôn trong phòng tình nhân xa hoa, không hề ra ngoài.
Bọn họ không muốn ra ngoài, liền ở trong phòng ngắm mặt biển thủy triều, vừa nhìn biển vừa làm chuyện yêu đương.
Ngẫu nhiên đi ra ngoài, bọn họ liền quang minh chính đại tay nắm tay —— tàu này chở khách đa phần ở các quốc gia khác nhau, cũng chưa ai nhận ra bọn họ.
Bọn họ xã thật xem lần du lịch này là tuần trăng mật, thế nên đã quên chuyện thành tích thi đại học.
Bất quá bọn họ không nhớ rõ, cha mẹ bọn họ đều nhớ.
Ngày nọ, khi đang trong phòng làm chuyện thiếu nhi không nên xem, điện thoại hai người cùng vang lên.
Cha Ngôn mẹ Ngôn gọi cho Ngôn Cảnh Tắc, cha Trình mẹ Trình gọi cho Trình An Tu.
Hai bên cha mẹ trong điện thoại đều phi thường kích động, sau đó nói về thành tích hai người.
Thành tích bọn họ đều gần trọn điểm, nhưng Trình An Tu cao hơn Ngôn Cảnh Tắc một điểm, do môn Ngữ Văn.
Cha Ngôn mẹ Ngôn rất cao hứng “Con trai con quá thông minh, con quả là một thiên tài!”
cha Trình cũng che lấp không được thanh âm hưng phấn, bất quá ông nói chuyện càng thực tế hơn: “Thành tích các con như vậy, top mười toàn tỉnh khẳng định là có, có lẽ vẫn là hạng nhất hạng nhì…”
Cha Trình nói, âm thanh thậm chí có hơi nghẹn ngào.
Làm cha mẹ, ai lại không muốn con mình có tiền đồ?
Nguyên bản ông đối với chuyện con mình chạy ra đi với Ngôn Cảnh Tắc còn cảm thấy hơi nghẹn tim, nhưng giờ khắc này, liền cảm thấy không có gì.
Trình An Tu xác thật thi được hạng nhất toàn tỉnh, mà Ngôn Cảnh Tắc là hạng nhì.
Tin tức này mới ra tới trong chốc lát, trước cửa Nhất Trung liền treo biểu ngữ, truyền thông địa phương càng chen chúc tới, muốn phỏng vấn Trạng Nguyên và Bảng Nhãn của tỉnh.
Nhưng mà Trạng Nguyên cùng Bảng Nhãn đều không có mặt, bọn họ kết bạn đi du lịch rồi!
Các phóng viên ngay từ đầu có điểm mất mát, nhưng thực nhanh lại cao hứng lên —— Trạng Nguyên cùng Bảng Nhãn là anh em tốt, đây tuyệt đối là một tin tức không tồi.
Phóng viên trước tiên phỏng vấn cha mẹ Trạng Nguyên.
Cha Trình lạnh mặt: “Đúng vậy, bọn họ quan hệ rất tốt, hai năm ngồi cùng bàn.”
Mẹ Trình tuy rằng tâm tình phức tạp, nhưng tươi cười đầy mặt: “Bọn họ quan hệ xác thật rất tốt, Ngôn Cảnh Tắc thường thường tới nhà tôi ăn cơm.”
Phóng viên lại phỏng vấn cha Ngôn mẹ Ngôn.
Cha Ngôn vui vẻ ra mặt: “Con tôi từ nhỏ đã thông minh! Trước kia chỉ là bị trì hoãn… Mọi người hỏi quan hệ của nó với Trình An Tu á? Bọn nó tốt lắm! Ánh mắt con tôi thật tốt!”
Mẹ Ngôn cười đến đôi mắt đều muốn không thấy đâu: “Bọn nó phi thường tốt, ngày nghỉ cũng ở cùng với nhau!”
Phóng viên lại phỏng vấn lão sư hai người.
Lưu lão sư bụ bẫm nói: “Hai người bọn họ Mạnh không rời Tiêu, Tiêu không rời Mạnh*, vẫn luôn rất dính nhau.”
(*“Tiêu không rời Mạnh” hoặc “Mạnh không rời Tiêu”: xuất phát từ “Dương gia tướng”, Tiêu – Mạnh là chỉ hai viên tướng dưới trước Dương Diên Chiêu (Dương Lục Lang) là Tiêu Tán và Mạnh Lương. Hai người là huynh đệ kết nghĩa, thường như hình với bóng. Sau này sử dụng để so sánh hai người cực kỳ thân thiết, tình cảm thâm sâu. (Baidu))
Vì thế, hai người Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu còn chưa về, nơi nơi đều đã có tin tức “Trạng Nguyên và Bảng Nhãn là anh em tốt, cùng nhau học tập cũng nhau tiến bộ”.
Ngôn Cảnh Tắc xem rất vui vẻ, phóng viên nói bọn họ luôn đơn độc ở bên nhau chuyên tâm học tập… Thật ngượng ngùng, thời điểm bọn họ đơn độc ở bên nhau, thường không thể chuyên tâm học tập, thậm chí do hắn có nhiều động tác nhỏ quá, làm Trình An Tu muốn chuyên tâm học tập muốn nổi điên.
Đương nhiên hắn biết đúng mực là được.
Học sinh Nhất Trung cũng xem vui vẻ.
Phóng viên cũng biết nói quá!
Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu rõ ràng quan hệ không tốt!
Bất quá, mặc kệ sự thật như thế nào, hai người Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc không ngoài ý muốn, nổi tiếng trên mạng.
Mỗi lần thành tích thi đại học ra, Trạng Nguyên các tỉnh đều chịu sự chú ý.
Mà chịu chú ý nhất trong đó thường là những Trạng Nguyên tương đối đặc biệt.
Trình An Tu bản thân rất đặc thù —— cậu lớn lên đẹp trai, sau khi cùng Ngôn Cảnh Tắc buộc định thành “anh em tốt”, liền càng đặc thù, hai người bọn họ đều lớn lên rất đẹp trai.
Người trên mạng liền lập tức chú ý đến Trạng Nguyên đẹp trai nhất và Bảng Nhãn đẹp trai nhất, trong nhất thời, ảnh chụp của bọn họ đâu đâu cũng thấy.
Này còn chưa tính, người ta chú ý, đột nhiên phát hiện Bảng Nhãn đẹp trai nhất này có hơi quen mắt.
Đã hơn một năm trước kia, có người đưa tin nói Nhất Trung có học sinh gian lận… Tin nhắc đến học sinh kia, giống như Ngôn Cảnh Tắc?
Ảnh trước kia Trang Cao Hàng ở trên mạng bôi đen Ngôn Cảnh Tắc bị moi ra.
Nội dung tin kia không ai tin tưởng cả, dù sao thi đại học cũng không gian lận được, nhưng những ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc đó đều được share điên cuồng, bối cảnh của Ngôn Cảnh Tắc cũng bị đào ra.
“Tiểu ca ca đẹp trai quá a a a a!”
“Không chỉ đẹp trai mà còn là học bá!!”
“Không chỉ là học bá mà còn là kẻ có tiền!!!”
“Tui mệt! Tui muốn!”
“Áu, muốn biết địa chỉ tiểu ca ca á.”
“Tiểu ca ca vậy mà không có Weibo 55555*.”
(*5555 đồng âm huhuhu)
“Chư vị! Chồng tui tuy không có Weibo, nhưng ba chồng tui có Weibo á! @baba Ngôn Cảnh Tắc”
……
Ngôn Cảnh Tắc xác thật là không có Weibo, tâm tư của hắn tất cả đều trên người Trình An Tu trên, lại muốn học tập, làm gì có thời gian lướt Weibo.
Cha Ngôn nguyên bản cũng không có Weibo, ông vội vàng quản lý công ty, không rảnh lướt này nọ.
Nhưng từ khi Ngôn Cảnh Tắc thi đậu Trạng Nguyên, bị vô số cư dân mạng chú ý đến, cha Ngôn liền kích động, lập tức bảo trợ lý đăng ký cho ông một cái Weibo, còn đăng thông tin có quan hệ với Ngôn Cảnh Tắc lên.
Trong lúc nhất thời, trên Weibo cha Ngôn có vô số người gọi ông là ba chồng.
Cha Ngôn sau khi đăng một tin khoe con trai trên Weibo xong, chú ý tới chuyện này, tức khắc hơi ngốc ra, vội vàng đăng một cái Weibo: “Con trai chú đã có đối tượng rồi, không cùng mấy đứa ở bên nhau được đâu, mấy đứa đừng kêu chú như vậy.”
Cư dân mạng: “Ha ha ha ha ha!”
“Ba chồng ơi ba đứng đắn quá!”
“Từ từ! Điểm chú ý của mấy người có phải sai rồi không? Học bá tiểu ca ca vậy mà đã có đối tượng!”
“Học bá cũng yêu sớm sao TT”
“Học bá mới dám yêu sớm a!”
“Tui hồi đó chú tâm học cao trung quá không quen ai, thi cũng thấp điểm hơn nữa, quả nhiên đúng là tui quá ngu mà.”
“Đặc biệt tò mò đối tượng của tiểu ca ca là ai!”
……
Đến cuối cùng, càng có người phán: “Ai cho mấy người coi trọng Ngôn Cảnh Tắc? Thất tình đi? Tui thì không giống nha, tui tương đối cụ thể, không đi nhớ thương người có gia cảnh tốt đâu! Tui thích Trình An Tu!”
“Tui cũng thích Trình An Tu, bộ dáng cấm dục ta là đồ ăn!”
“Đúng vậy, An Tu nhà ta cũng không kém a!”
“Bái An Tu, thi hạng nhất!”
“Tui muốn di tình biệt luyến thích Trình An Tu!”
……
Lý lịch Trình An Tu quá xuất sắc, cũng có rất nhiều người thích cậu, chỉ là không có gia thế thêm vào, cho nên không ai kêu cậu là chồng mà thôi.
Kêu một học sinh cao trung mới vừa tốt nghiệp là chồng, vẫn có điểm cảm thấy thẹn.
Nhưng mà, điều làm cư dân mạng không nghĩ tới chính là, bọn họ mới vừa gửi xong bình luận chuẩn bị di tình biệt luyến, cha Ngôn thế nhưng liền trả lời một người trong số đó: “Trình An Tu cũng có đối tượng rồi.”
Cư dân mạng: “???” Trình An Tu cũng có đối tượng?
Sao lại có thể như vậy! Học sinh cao trung không học tập chăm chỉ lại đi yêu đương là sao!
Càng ngược là đang yêu đương mà còn thi tốt như vậy!
Cư dân mạng trong lòng chua lòm, cha Ngôn còn hứng thú bừng bừng trên mạng tâng bốc con trai.
Mấy năm nay, chuyện mỗi ngày ông thích nhất là khoe con trước mặt người khác.
Nhưng ông khoe nhiều quá, mọi người xung quanh dần không kiên nhẫn nữa, làm ông rất buồn bực.
Nhưng bây giờ không giống nữa!
Ông có thêm một “sân khấu” càng rộng rãi hơn để khoe con!
Cha Ngôn mỗi ngày tâng bốc con trai trên mạng, cuối cùng đem mình trở thành một hot acc, fans một giây hơn trăm vạn.
Trên mạng thật náo nhiệt, Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu cuối cùng kết thúc chuyến du lịch, về đến nhà.
Sau đó là kê khai nguyện vọng.
Hai người chọn một khu trường học, nhưng nguyện vọng không giống nhau, kê khai xong, Ngôn Cảnh Tắc cũng không trì hoãn nhiều ở nhà, liền mang Trình An Tu đi trường bọn họ đã kê khai ở thành phố B.
Thành phố B tấc đất tấc vàng, hiện giờ tư cách mua nhà không dễ dàng, nhưng cha Ngôn thời trẻ đã ở thành phố B mua cho con một cái làm tài sản sở hữu…
Ngay từ đầu Ngôn Cảnh Tắc còn muốn dùng tiền riêng mua nhà, cuối cùng không mua được, cha Ngôn tặng hắn một cái.
Hắn và Trình An Tu, ở thành phố B đô thị phồn hoa này rốt cuộc có một ngôi nhà thuộc về bọn họ, cũng chính thức trở thành sinh viên.
Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu học tập đều rất nỗ lực, đầu óc lại không ngu ngốc, cuối cùng lại ở gian đoạn ở khoa chính quy, song song được giáo sư nào đó nhìn trúng, kéo đến tham gia hạn mục.
Bọn họ còn phát triển càng ngày càng tốt, hai người trước tiên tốt nghiệp khoa chính quy, ssu đó lại bảo vệ nghiên cứu, làm nghiên cứu… Cuối cùng hành tung cũng yêu cầu bảo mật!
Cha Ngôn thực bi thương phát hiện, ông không có tư liệu sống để tâng bốc con nữa, công việc của con ông không thể nói ra bên ngoài.
Cũng may mấy năm nay, ông không chỉ tâng bốc con trai, mà còn các loại đồ vật khác, hơn nữa ông thật sự vô cùng vô cùng có tiền… Ông lại đem mình tâng bốc thành ba ba quốc dân, mỗi ngày đều có vô số người trên Weibo ông kêu ba ba.
Cha Ngôn thật sự là ba ba trong mơ của rất nhiều người, ông không chỉ có tiền, còn sủng con cái, ai không muốn một ba ba như vậy chứ?
Bị người ta kêu ba ba, cha Ngôn lúc ban đầu có chút không thích ứng, dần dần lại thích ứng, thậm chí có một ý tưởng lớn mật.
Ngày nọ, ba ba quốc dân Ngôn tổng đã đăng cái Weibo: “Tui đã có một quyết định vô cùng trọng yếu, tui quyết định về sau không làm tổng tài nữa, phải làm hot acc!”
Cư dân mạng đều ngốc ra “Ba ba sao vậy?”
“Ba ba bị người ta hack tài khoản hả?”
“Ba ba thận trọng! Tổng tài có thể bao nuôi hot acc, nhưng hot acc không có bản lĩnh bao nuôi hot acc nha ba ba ơi!”
……
Cư dân mạng sôi nổi nhắn lại, đều cảm thấy cha Ngôn nói giỡn, nhưng cha Ngôn nói thật.
Ông thật sự mặc kệ công ty chính mình một tay sáng lập.
Ông đem bán một ít sản nghiệp trong đó, đổi thành tài chính hoặc bất động sản, còn có một ít sản nghiệp giao lại cho người đại lý quản lý.
Còn chính ông lại về hưu, bắt đầu chuyênt tâm làm hot acc, làm từ thiện.
Ông thành lập một cái quỹ giúp đỡ trẻ em đi học, còn làm một trang web tìm người thân, giúp cha mẹ tìm con cái, giúp con cái tìm cha mẹ thân sinh.
Ông thậm chí tự mình ra tiền, giúp những người này xét nghiệm DNA, lưu lại hàng mẫu làm đối lập.
Ông lại tuyên bố trên mạng tìm kiếm con gái mình bị lạc rất nhiều năm trước.
Cha Ngôn mẹ Ngôn thời trẻ sinh được một đứa con gái, sau khi con gái đi lạc, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm.
Thậm chí công ty bọn họ là do muốn có đủ tiền đi tìm con, mới càng làm càng lớn.
Đáng tiếc vẫn luôn tìm không thấy, sau bọn họ lại sinh Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng bọn họ vẫn không ngừng tìm kiếm con gái như cũ.
Cha Ngôn lúc công bố tin tức tìm con gái trên mạng, rất nhiều người cung cấp manh mối, nhưng vẫn không tìm được.
Từ từ, cha Ngôn cũng không hy vọng gì, kết quả lúc này, ông vậy mà lại tìm được con gái!
Chị Ngôn Cảnh Tắc là bị lừa bán.
Lúc đó nàng mới ba tuổi, lớn lên vô cùng đáng yêu, nhưng dù sao cũng là con gái, bán đi nông thôn không có lời cũng không ai muốn, cuối cùng bị bán cho một đôi vợ chồng thành phố rất bình thường.
Đôi vợ chồng này ngay từ đầu đối với nàng vẫn không tồi, nhưng sau lại có con ruột của mình, liền đối với nàng không tốt, nhưng lại không muốn phí công nuôi dưỡng nàng, vẫn luôn nói với nàng rằng nàng bị cha mẹ vứt bỏ, bọn họ nhặt về nuôi, bắt nàng báo ân.
Cô nương này không hoài nghi, dù sao cũng xác thật có rất nhiều người trọng nam khinh nữ sẽ vứt bỏ con gái… Cũng là bởi vì như vậy, nàng chưa từng nghĩ tới muốn đi tìm cha mẹ thân sinh mình.
Nàng thành tích không tồi, tự mình đi vay học đại học, sau khi tốt nghiệp vẫn luôn tự cấp dưỡng tiền cho cha mẹ, còn cho bọn họ tiền báo ân dưỡng dục.
Hiện giờ, nàng đã 40, sớm đã kết hôn có con, đột nhiên hứng khởi có ý tìm cha mẹ thân sinh là vì nàng đã cùng cha nuôi mẹ nuôi nháo bẻ. (Ở đây là cãi nhau to rồi cạnh mặt luôn ý)
Đưa con thứ hai của cha mẹ nuôi nàng muốn kết hôn, bắt nàng bỏ tiền mua nhà, nhưng nàng một mực chắc chắn đã đưa tiền ơn dưỡng dục gấp bội rồi, không chịu ra tiền.
Cha mẹ nuôi dưới tình thế cấp bách, đòi cả vốn lẫn lời tiền mua nàng về!
Nàng thế mới biết, mình nguyên lai không phải đứa trẻ bị vứt bỏ mà cha mẹ nuôi nhặt về, mà là mua về… Nàng có thể nào, kỳ thật có một đôi cha mẹ yêu thương nàng?
Nàng trong lúc nhất thời tâm tình kích động, liền đi đăng ký trên trang web tìm người thân của cha Ngôn, còn để lại tin tức DNA của mình.
Sau đó, nàng tòm được người thân của mình. Người thân nàng lại là siêu cấp phú hào.
Cha Ngôn mẹ Ngôn vốn dĩ là loại người cực kì yêu thương con, nếu không phải vậy, cũng sẽ không hề có điểm mấu chốt đối với Ngôn Cảnh Tắc.
Bọn họ đối mặt Ngôn Cảnh Tắc đã không hề có điểm mấu chốt, đối với con gái đã thất lạc nhiều năm như vậy, càng không cần phải nói.
Cha mẹ Ngôn đều vui mừng mà khóc!
Chị mình tìm được rồi… Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt xin nghỉ, mang Trình An Tu trở về một chuyến.
Hắn cùng Trình An Tu, hiện tại ở một viện nghiên cứu công tác, chỉ là nghiên cứu những thứ khác nhau.
Người trẻ tuổi ở viện nghiên cứu rất nhiều người độc thân, nhưng bọn họ không phải.
Tuy lúc bọn họ làm nghiên cứu không ở cùng nhau, nhưng chỉ cần ở không, liền sẽ nắm tay dạo một vòng ở viện nghiên cứu, ngay cả lúc ăn cơm cũng gắp đồ ăn cho nhau, nùng tình mật ý, làm cho người ở viện nghiên cứu đặc biệt muốn chống lại bọn họ.
Hai người tuổi còn trẻ, cũng đã trên phương diện học thuật vượt qua bọn họ còn chưa nói, thế mà còn ngược cẩu!
Quả thực vô nhân đạo!
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, Ngôn Cảnh Tắc sống đến phi thường vui sướng, hiện tại chị ruột cũng tìm được rồi…
Hắn nắm tay Trình An Tu rời viện nghiên cứu, có loại cảm giác viên mãn.
Ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, người bên cạnh nguyên chủ không ai có một kết cục tốt, lúc này, cha Ngôn mẹ Ngôn càng là vì hành vi của nguyên chủ, công ty đóng cửa, trên lưng cõng một đống nợ nần.
Như bây giờ, thật sự rất tốt.
Biệt thự Ngôn gia.
Cha Ngôn mẹ Ngôn đã hơn 60 tuổi, tuy rằng bọn họ vẫn luôn sống trong nhung lụa, mấy năm nay bởi vì con trai tranh đua cũng sống thật sự vui vẻ, nhưng rốt cuộc cũng đã mặt đầy nếp nhăn.
Mà lúc này, bọn họ vây quanh một người phụ nữ thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, giỏi giang: “Tiểu Vân, con có khát không?”
“Tiểu Vân, đây là điểm tâm ma ma làm nè, con nếm thử đi.”
“Tiểu Vân, con có cảm thấy buồn không? Muốn xem TV không?”
……
Sau khi tìm được cha mẹ thân sinh, chủ động đổi lại nguyên bản tên mình, Ngôn Cảnh Vân thật sự có điểm không quen được đối đãi như vậy, nhưng trong lòng rất ấm áp.
Đồng thời cũng có chút lo lắng.
Nàng hôm nay cùng với chồng và con gái đến Ngôn gia là tới gặp em trai mình.
Nàng đã tiếp xúc với cha mẹ qua, xác thực cha mẹ thật sự yêu thương mình, nhưng không biết em trai có thể không hoan nghênh mình không.
Nàng biết em trai, em nàng vô cùng xuất sắc, thi đại học là Bảng Nhãn tỉnh, học đại học tốt nhất cả nước, tuổi trẻ đã tốt nghiệp tiến sĩ, đàn tiến hành một vài nghiên cứu yêu cầu bảo mật.
So sánh ra, nàng thật sự rất bình thường.
Nàng trăm cay ngàn đắng, cũng chỉ học đại học bình thường, sau đó gả cho một ông chồng bình thường, sinh một đứa con gái bình thường…
Nàng và cha mẹ nuôi náo loạn, chỉ vì mười vạn đồng tnhưngP
Nhưng hiện tại, cha Ngôn mẹ Ngôn thế nhưng lại nói muốn đem một nửa gia sản cho nàng.
Nàng cảm thấy nếu nàng là em trai, khẳng định sẽ không cao hứng.
Ngôn Cảnh Vân đang thấp thỏm, quản gia Lý thúc đầy mặt tươi cười mà tiến vào: “Thiếu gia đã trở lại.”
Ngôn Cảnh Vân ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy được hai tiểu tử soái khí cùng nhau từ ngoài cửa tiến vào.
Hai người này nàng đều không xa lạ.
Đi ở phía trước, chính là em trai nàng Ngôn Cảnh Tắc, đi ở phía sau, trên rất nhiều tin tức đều xuất hiện cùng với em trai nàng, Trình An Tu.
Trong tin tức nói hai người quan hệ rất tốt, xem ra là sự thật.
Ngôn Cảnh Vân đứng lên, có điểm ngại mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc, đang muốn chào hỏi, liền nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chị chính là chị của em hả? Quả nhiên là đẹp giống như em vậy.”
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, có điểm xấu xa, nhưng một chút cũng không làm cho người ta ghét, thậm chí làm người ta theo bản năng mà cười rộ lên theo.
Ngôn Cảnh Vân đột nhiên liền không khẩn trương nữa.
Lúc này, Ngôn Cảnh Tắc lại lấy ra lễ vật: “Chị, đây là quà cho chị, đây là cho anh rể, còn đây là của cháu gái.”
Ngôn Cảnh Tắc đem lễ vật từng cái đưa qua, lúc đến nơi cháu gái, lại khen nói: “Cháu gái cậu thật xinh đẹp, đúng là tiểu mỹ nữ!”
Cháu gái Ngôn Cảnh Tắc năm nay mười hai tuổi, cũng đã có bộ dáng thiếu nữ, duyên dáng yêu kiều, nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, nàng cũng thật cao hứng: “Cậu!”
“Cháu gái thật ngoan! Cậu lại đưa con thêm một phần lễ vật.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói: “Cậu bên kia có căn hộ không, học khu không tồi, từ từ liền sang tên cho con.”
Tiểu mỹ nữ sửng sốt, Ngôn Cảnh Vân cũng có chút phản ứng không kịp: “Như vậy quá quý trọng…”
“Này cũng không là gì, em tương lai không chừng còn phải nhờ cháu gái dưỡng lão cho ấy.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.
Ngôn Cảnh Vân càng phản ứng không kịp: “Dưỡng lão? Em… Đúng rồi cha mẹ nói em có đối tượng, sao em không mang người đó về?” em trai nàng không phải có đối tượng sao? Vì sao nói muốn con nàng dưỡng lão?
“Em mang đối tượng mà về rồi mà.” Ngôn Cảnh Tắc cười ha ha.
Ngôn Cảnh Vân nghĩ tới gì đó, đột nhiên nhìn về phía Trình An Tu, sau đó liền nhìn thấy Trình An Tu vẫn không có biểu tình gì nhìn về phía mình, lộ ra một nụ cười nho nhỏ: “Chị.”
Ngôn Cảnh Tắc rất tuấn tú, Trình An Tu cũng không kém chút nào, không chỉ như thế, lúc Trình An Tu không cười, nhìn liền cấm dục, lúc cậu cười rộ lên, nhìn lại đặc biệt ngoan.
“Hai đứa…” Ngôn Cảnh Vân đột nhiên nghĩ tới cái gì, em trai nàng, đã sớm cùng Trình An Tu ở bên nhau?
“Chúng em ở bên nhau rất nhiều năm rồi.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ngôn Cảnh Vân đối với chuyện hai nam nhân ở bên nhau này, cũng không kỳ thị, nhưng nàng rất rõ ràng, các trưởng bối đều không vui khi nhìn thấy tình huống như vậy.
Nàng theo bản năng nhìn về phía cha Ngôn mẹ Ngôn.
Cha Ngôn mẹ Ngôn đã đi tiếp đón Trình An Tu.
Bọn họ thật sự rất thích Trình An Tu.
Con trai bọn họ trước kia bộ dáng như vậy, sau khi yêu Trình An Tu vậy mà lại thành trụ cột quốc gia!
Càng quan trọng là, ở chung lâu rồi, bọn họ liền phát hiện Trình An Tu mặt ngoài lạnh lùng cứng rắn, kỳ thật trong lòng đặc biệt mềm, đặc biệt dễ khi dễ, dễ bị con trai bọn họ dỗ đến xoay quanh…
Bọn họ vẫn luôn đối với Trình An Tu rất tốt, bằng không ngày nào đó Trình An Tu không cần con trai bọn họ nữa, thế phải làm sao?
Trong nhà hoà thuận vui vẻ, Ngôn Cảnh Vân cũng thả lỏng lại.
May mắn dữ dội, nàng tìm về được những người thân tốt đến như vậy.
Trình An Tu nghiêm túc mà trả lời vấn đề của cha Ngôn mẹ Ngôn, cũng cao hứng giống vậy.
May mắn dữ dội, để cậu gặp được Ngôn Cảnh Tắc.
Bọn họ nhất định sẽ luôn ở bên nhau, cùng sống thật hạnh phúc.
Nghĩ vậy, Trình An Tu quay sang cười với Ngôn Cảnh Tắc.
Không phải như trước đó gọi chị, lộ ra nụ cười nho nhỏ ngượng ngùng, mà là một nụ cười càng tươi càng ngọt ngào hơn.
Ngôn Cảnh Tắc lập tức có loại xúc động muốn đem người về phòng thơm thơm, không, chỉ thơm thôi chắc chắn không đủ, nhất định phải làm việc khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.