Sủng Thê Tuyệt Đối: Quân Thiếu Đừng Trêu Loạn
Chương 31: Lục Thiếu Cũng Ở Đây
Năng Năng
06/09/2023
“Không cần, chúng ta uống say thì đến nhà cậu ngủ là được.” Nếu không, ba cô mà biết cô đã uống rượu lại còn uống say, thì cô coi như xong rồi.
Trang Thư Khuynh: “Được.”
Sau khi uống hết một chai, Tần Hoài Tâm càng uống càng hưng phấn. Trang Thư Khuynh thấy tình hình không ổn, thừa dịp cô ấy không chú đến mà lấy điện thoại di động, chạy vào nhà vệ sinh để gọi điện cho tài xế, báo rằng nửa tiếng sau đến đón người.
Đợi đến khi cô quay lại chỗ cũ thì trên bàn đã có vài chai bia trống rỗng. Nhìn thấy Tần Hoài Tâm cả người xiêu xiêu vẹo vẹo, Trang Thư Khuynh sợ đến mức chạy vội đến đỡ lấy cô ấy.
“Tần Hoài Tâm, cậu đừng uống nữa, cậu còn uống nữa thì sẽ có chuyện đó.”
Ai ngờ, Tần Hoài Tâm từ trong ngực cô ngồi thằng dậy, tay lại bật mở một chai nữa đưa cho cô: “Cậu uống cái này trước rồi hãng nói chuyện với tớ.”
Trang Thư Khuynh nhận lấy rồi lại để lên bàn, ghì cô ấy xuống ghế sa lon, không cho cô ấy động đậy. Sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho tài xế lần nữa.
Biết rằng còn mười phút nữa tài xế mới đến nơi nhưng Trang Thư Khuynh dứt khoát đi thanh toán hóa đơn. Đeo túi của Tần Hoài Tâm và túi của mình lên vai rồi cầm tay Tần Hoài Tâm lôi ra bên ngoài.
“Thư Khuynh, cậu làm gì thế? Chúng ta còn chưa uống rượu xong mà…”
“…”
“Thư Khuynh, cậu để tớ uống rượu xong rồi hẵng đi, không thể lãng phí tiền của cậu như thế được.”
Trang Thư Khuynh: “…”
Mẹ Tần đã từng nói với cô rằng Tần Hoài Tâm không biết uống rượu, tửu lượng rất kém. Lúc đó cô cũng không biết có thể kém đến mức nào, cuối cùng ngày hôm nay cô cũng cảm nhận được rồi.
Thấy xung quanh có rất nhiều người đang nhìn về phía hai cô, Trang Thư Khuynh lập tức bước ra ngoài nhanh hơn.
“Ai da, Thư Khuynh, cậu chờ tớ một chút, đừng đi nhanh như thế…”
Lúc đi qua cửa chính, Tần Hoài Tâm không chú ý đến bậc cửa dưới chân, cũng có thể là bởi vì Trang Thư Khuynh kéo cô đi quá nhanh, khiến cô mất thăng bằng, ngã đổ về phía trước.
Khi Trang Thư Khuynh phát hiện có gì đó không ổn thì Tần Hoài Tâm đã ngã về phía cô. Cô không hề phòng bị, cứ thế bị Tần Hoài Tâm đè thẳng vào cửa.
Tần Hoài Tâm không béo, nhưng mà khi đem ra so sánh thì Trang Thư Khuynh lại gầy hơn. Vậy nên khi sức nặng toàn thân của cô ấy đè lên người của Trang Thư Khuynh, cô không nhịn được mà kêu một tiếng.
“Tần Hoài Tâm, cậu mau đứng lên.”
Cô đẩy Tần Hoài Tâm một cái, Tần Hoài Tâm không có một chút phản ứng gì. Cô nghe được bên cạnh có người đang nói gì đó, nhưng quán bar có quá nhiều người lui tới, cô không thể nghe thấy rõ được.
Giây tiếp theo, cô cảm giác sức nặng trên người bỗng nhẹ hơn một chút, cô giương mắt nhìn lên, Tần Hoài Tâm bị người khác kéo đứng dậy. Cô sợ đến mức không kịp phản ứng lại đã bò dậy, tiếp nhận Tần Hoài Tâm từ tay người đàn ông kia.
“Cô Trang?”
Cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lúc này mới nhìn về phía người đàn ông đã đỡ Tần Hoài Tâm lên.
Cô cười mà như không cười: “Đồng chí A Tinh, sao anh lại ở chỗ này.”
“Bạn bè tụ họp.” Anh ta chỉ chỉ Tần Hoài Tâm đang dựa ở trên người cô, nói: “Có cần tôi giúp một tay không?”
Trang Thư Khuynh nhìn thoáng qua hai bên trái phải, đúng lúc thấy tài xế nhà họ Tần đang vội vội vàng vàng chạy tới, cô liền từ chối: “Không cần đâu, chúng tôi có người tới đón rồi.”
“Được.”
Tài xế đã chạy đến, thấy cô chủ nhà mình uống xong lại mơ mơ màng màng thành cái dạng này thì không khỏi giật mình.
Hai người phải mất sức của chín trâu hai hổ mới đưa được Tần Hoài Tâm say khướt này lên đến xe. Sau khi thấy tài xế đưa ngươi đi, cô thở dài một hơi.
Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Lãnh Dịch Tinh đang đứng ở đó nhìn cô, lại nhìn túi xách trên tay anh ta, liền xoay người đi về phía anh ta.
“Tôi còn tưởng rằng cô không cần túi xách của mình nữa chứ.”
“Ha ha… Cảm ơn.” Trang Thư Khuynh nhận lấy túi của hai người, rồi xoay người rời đi.
“Cô Trang, đi vào uống một chén không? Lục thiếu cũng đang ở đây với chúng tôi…” Lúc nói lời này, Lãnh Dịch Tinh cố ý nhấn mạnh hai từ Lục thiếu, hứng thú nhìn vào ánh mắt của cô.
Trang Thư Khuynh: “Được.”
Sau khi uống hết một chai, Tần Hoài Tâm càng uống càng hưng phấn. Trang Thư Khuynh thấy tình hình không ổn, thừa dịp cô ấy không chú đến mà lấy điện thoại di động, chạy vào nhà vệ sinh để gọi điện cho tài xế, báo rằng nửa tiếng sau đến đón người.
Đợi đến khi cô quay lại chỗ cũ thì trên bàn đã có vài chai bia trống rỗng. Nhìn thấy Tần Hoài Tâm cả người xiêu xiêu vẹo vẹo, Trang Thư Khuynh sợ đến mức chạy vội đến đỡ lấy cô ấy.
“Tần Hoài Tâm, cậu đừng uống nữa, cậu còn uống nữa thì sẽ có chuyện đó.”
Ai ngờ, Tần Hoài Tâm từ trong ngực cô ngồi thằng dậy, tay lại bật mở một chai nữa đưa cho cô: “Cậu uống cái này trước rồi hãng nói chuyện với tớ.”
Trang Thư Khuynh nhận lấy rồi lại để lên bàn, ghì cô ấy xuống ghế sa lon, không cho cô ấy động đậy. Sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho tài xế lần nữa.
Biết rằng còn mười phút nữa tài xế mới đến nơi nhưng Trang Thư Khuynh dứt khoát đi thanh toán hóa đơn. Đeo túi của Tần Hoài Tâm và túi của mình lên vai rồi cầm tay Tần Hoài Tâm lôi ra bên ngoài.
“Thư Khuynh, cậu làm gì thế? Chúng ta còn chưa uống rượu xong mà…”
“…”
“Thư Khuynh, cậu để tớ uống rượu xong rồi hẵng đi, không thể lãng phí tiền của cậu như thế được.”
Trang Thư Khuynh: “…”
Mẹ Tần đã từng nói với cô rằng Tần Hoài Tâm không biết uống rượu, tửu lượng rất kém. Lúc đó cô cũng không biết có thể kém đến mức nào, cuối cùng ngày hôm nay cô cũng cảm nhận được rồi.
Thấy xung quanh có rất nhiều người đang nhìn về phía hai cô, Trang Thư Khuynh lập tức bước ra ngoài nhanh hơn.
“Ai da, Thư Khuynh, cậu chờ tớ một chút, đừng đi nhanh như thế…”
Lúc đi qua cửa chính, Tần Hoài Tâm không chú ý đến bậc cửa dưới chân, cũng có thể là bởi vì Trang Thư Khuynh kéo cô đi quá nhanh, khiến cô mất thăng bằng, ngã đổ về phía trước.
Khi Trang Thư Khuynh phát hiện có gì đó không ổn thì Tần Hoài Tâm đã ngã về phía cô. Cô không hề phòng bị, cứ thế bị Tần Hoài Tâm đè thẳng vào cửa.
Tần Hoài Tâm không béo, nhưng mà khi đem ra so sánh thì Trang Thư Khuynh lại gầy hơn. Vậy nên khi sức nặng toàn thân của cô ấy đè lên người của Trang Thư Khuynh, cô không nhịn được mà kêu một tiếng.
“Tần Hoài Tâm, cậu mau đứng lên.”
Cô đẩy Tần Hoài Tâm một cái, Tần Hoài Tâm không có một chút phản ứng gì. Cô nghe được bên cạnh có người đang nói gì đó, nhưng quán bar có quá nhiều người lui tới, cô không thể nghe thấy rõ được.
Giây tiếp theo, cô cảm giác sức nặng trên người bỗng nhẹ hơn một chút, cô giương mắt nhìn lên, Tần Hoài Tâm bị người khác kéo đứng dậy. Cô sợ đến mức không kịp phản ứng lại đã bò dậy, tiếp nhận Tần Hoài Tâm từ tay người đàn ông kia.
“Cô Trang?”
Cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lúc này mới nhìn về phía người đàn ông đã đỡ Tần Hoài Tâm lên.
Cô cười mà như không cười: “Đồng chí A Tinh, sao anh lại ở chỗ này.”
“Bạn bè tụ họp.” Anh ta chỉ chỉ Tần Hoài Tâm đang dựa ở trên người cô, nói: “Có cần tôi giúp một tay không?”
Trang Thư Khuynh nhìn thoáng qua hai bên trái phải, đúng lúc thấy tài xế nhà họ Tần đang vội vội vàng vàng chạy tới, cô liền từ chối: “Không cần đâu, chúng tôi có người tới đón rồi.”
“Được.”
Tài xế đã chạy đến, thấy cô chủ nhà mình uống xong lại mơ mơ màng màng thành cái dạng này thì không khỏi giật mình.
Hai người phải mất sức của chín trâu hai hổ mới đưa được Tần Hoài Tâm say khướt này lên đến xe. Sau khi thấy tài xế đưa ngươi đi, cô thở dài một hơi.
Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Lãnh Dịch Tinh đang đứng ở đó nhìn cô, lại nhìn túi xách trên tay anh ta, liền xoay người đi về phía anh ta.
“Tôi còn tưởng rằng cô không cần túi xách của mình nữa chứ.”
“Ha ha… Cảm ơn.” Trang Thư Khuynh nhận lấy túi của hai người, rồi xoay người rời đi.
“Cô Trang, đi vào uống một chén không? Lục thiếu cũng đang ở đây với chúng tôi…” Lúc nói lời này, Lãnh Dịch Tinh cố ý nhấn mạnh hai từ Lục thiếu, hứng thú nhìn vào ánh mắt của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.