Sủng Thê Tuyệt Đối: Quân Thiếu Đừng Trêu Loạn
Chương 33: Nhiệm Vụ Lần Này Giao Cho Cô
Năng Năng
21/10/2023
Đi vào trong phòng, Lục Cận Dương cởi áo ra, dựa vào ghế sô pha, nhắm mắt lại.
Người đàn ông dáng người cao lớn, vẻ ngoài tuấn tú, cặp chân thon dài tạo ra một loại cảm giác không nói nên lời, một sự lười biếng.
Trang Thư Khuynh yên lặng thu hồi tầm mắt, ngoan ngoãn lấy hòm thuốc ra thay băng cho anh.
Cô không biết tại sao anh ta lại biết cô ở đây, cũng không biết vì sao anh biết cô ở nhà, cố ý không mở cửa cho anh. Tiềm thức nói với cô, người đàn ông lớn lên vừa đẹp trai vừa có năng lực này tuyệt đối không thể trêu chọc.
Cho nên, cô quyết định thay băng cho anh thật tốt, chỉ cần anh nhanh chóng khỏi, cô mới có thể sớm ngày khôi phục cuộc sống bình thường.
Sau khi đổi băng xong, cô gọi anh một tiếng: "Anh Lục, thuốc thay xong rồi."
Lục Cận Dương mở to mắt, nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, nói: "Đưa điện thoại cho tôi."
"Làm gì?"
"Gọi điện thoại."
Trang Thư Khuynh: "Anh không mang điện thoại?"
Lục Cận Dương nhìn cô không nói lời nào, sau đó, cô cam chịu cầm điện thoại di động lên, mở khóa đưa cho anh.
Nhận được điện thoại, ngón tay Lục Cận Dương nhanh chóng gõ gõ gì đó, không giống đang gọi điện thoại lắm, Trang Thư Khuynh không chớp mắt nhìn từng động tác của anh.
Nhưng vài giây sau, anh đã trả điện thoại lại cho cô, không nói gì xoay người rời đi.
Trang Thư Khuynh nghi hoặc nhìn chiếc điện thoại của mình, phát hiện không có lịch sử gọi đi, cũng không có tin nhắn gửi đi, điện thoại không lưu lại dấu vết gì, không khỏi nhíu mày, anh ta gõ trên điện thoại của cô lâu như vậy, lí nào lại không làm gì?
Cô không biết, lúc Lục Cận Dương đi xuống cầu thang, nhìn dãy số trên màn hình điện thoại của mình, thuần thục mà lưu vào danh bạ, rồi lái xe rời đi.
Ngày hôm sau là ngày làm việc đầu tiên của Trang Thư Khuynh ở Mặc Đại.
Cô tới rất sớm, tìm vị trí ngày hôm qua được chỉ định rồi ngồi xuống. Bên cạnh vị trí của cô là một cô gái, thấy cô tới gần thì thân thiện chào hỏi cô.
Cô gái đứng dậy, vươn tay về phía cô, cười nói: "Xin chào, tôi là Lâm Tiểu Thất, rất vui khi gặp được cô."
Cô cũng đứng dậy, bắt tay cô ấy: "Xin chào, tôi là nhân viên mới, Trang Thư Khuynh, mong được chỉ giáo nhiều hơn."
"Ôi, cô cũng là người mới sao, thật trùng hợp, tôi cũng là ngày đầu tiên đi làm."
Trang Thư Khuynh cười gượng hai tiếng, "Đúng vậy."
"Về sau chúng ta phải giúp đỡ nhau nhiều hơn đó nha." Lâm Tiểu Thất để tóc ngắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tiêu chuẩn, khi cười rộ lên có thể nói là phong tình vạn chủng.
"Ừm." Trang Thư Khuynh nhàn nhạt trả lời.
Trong văn phòng, mọi người dần dần nhiều lên, hai người không nói chuyện nữa.
Đại khái khoảng mười giờ, một người phụ nữ đi đến văn phòng, nói: "Mọi người chú ý một chút, hôm nay Hải Cảnh Loan có tổ chức tiệc rượu, là một tiệc đính hôn, bên trên yêu cầu cử một người quen thuộc Hải Cảnh Loan tới tham gia, mọi người ai đã từng đi Hải Cảnh Loan rồi?"
Lúc này, một nữ đồng nghiệp đứng lên, "Thư ký Đinh, chúng tôi tuy đã tới đó, nhưng vấn đề là chỗ đó không dễ vào, vì hầu như lần nào chúng tôi cũng bị ném ra ngoài".
Thư ký Đinh nhíu mày, "Vậy phải làm sao bây giờ? Để tôi báo lại với tống giám đốc Cố một tiếng." Dứt lời, cô dẫm lên giày cao gót rời đi.
Cô vừa đi, Lâm Tiểu Thất liền bò qua bàn làm việc của cô, nhỏ giọng hỏi: "Thư Khuynh, chẳng phải cô đã đi tới Hải Cảnh Loan rồi sao? Nghe nói nơi đó rất cao cấp."
Nhìn ánh mắt của cô, Trang Thư Khuynh định gật đầu, cuối cùng vẫn quyết định bỏ qua vế đầu câu hỏi, "Nghe nói vậy."
"Nếu có cơ hội đi vào quả thực là quá tuyệt vời."
Trang Thư Khuynh cười cười, không nói gì, cô không thích nói chuyện với người không thân quá nhiều.
Chỉ lát sau, Thư ký Đinh đã trở lại.
"Tổng giám đốc Cố nói, để cho người mới, Trang Thư Khuynh đi!"
"Dạ." Tự dưng được xướng tên, cô đột nhiên đứng lên.
"Trong CV của cô có viết, cô từng tới Hải Cảnh Loan rồi, hơn nữa còn xuất sắc hoàn thành công tác, nhiệm vụ lần này giao cho cô."
Người đàn ông dáng người cao lớn, vẻ ngoài tuấn tú, cặp chân thon dài tạo ra một loại cảm giác không nói nên lời, một sự lười biếng.
Trang Thư Khuynh yên lặng thu hồi tầm mắt, ngoan ngoãn lấy hòm thuốc ra thay băng cho anh.
Cô không biết tại sao anh ta lại biết cô ở đây, cũng không biết vì sao anh biết cô ở nhà, cố ý không mở cửa cho anh. Tiềm thức nói với cô, người đàn ông lớn lên vừa đẹp trai vừa có năng lực này tuyệt đối không thể trêu chọc.
Cho nên, cô quyết định thay băng cho anh thật tốt, chỉ cần anh nhanh chóng khỏi, cô mới có thể sớm ngày khôi phục cuộc sống bình thường.
Sau khi đổi băng xong, cô gọi anh một tiếng: "Anh Lục, thuốc thay xong rồi."
Lục Cận Dương mở to mắt, nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, nói: "Đưa điện thoại cho tôi."
"Làm gì?"
"Gọi điện thoại."
Trang Thư Khuynh: "Anh không mang điện thoại?"
Lục Cận Dương nhìn cô không nói lời nào, sau đó, cô cam chịu cầm điện thoại di động lên, mở khóa đưa cho anh.
Nhận được điện thoại, ngón tay Lục Cận Dương nhanh chóng gõ gõ gì đó, không giống đang gọi điện thoại lắm, Trang Thư Khuynh không chớp mắt nhìn từng động tác của anh.
Nhưng vài giây sau, anh đã trả điện thoại lại cho cô, không nói gì xoay người rời đi.
Trang Thư Khuynh nghi hoặc nhìn chiếc điện thoại của mình, phát hiện không có lịch sử gọi đi, cũng không có tin nhắn gửi đi, điện thoại không lưu lại dấu vết gì, không khỏi nhíu mày, anh ta gõ trên điện thoại của cô lâu như vậy, lí nào lại không làm gì?
Cô không biết, lúc Lục Cận Dương đi xuống cầu thang, nhìn dãy số trên màn hình điện thoại của mình, thuần thục mà lưu vào danh bạ, rồi lái xe rời đi.
Ngày hôm sau là ngày làm việc đầu tiên của Trang Thư Khuynh ở Mặc Đại.
Cô tới rất sớm, tìm vị trí ngày hôm qua được chỉ định rồi ngồi xuống. Bên cạnh vị trí của cô là một cô gái, thấy cô tới gần thì thân thiện chào hỏi cô.
Cô gái đứng dậy, vươn tay về phía cô, cười nói: "Xin chào, tôi là Lâm Tiểu Thất, rất vui khi gặp được cô."
Cô cũng đứng dậy, bắt tay cô ấy: "Xin chào, tôi là nhân viên mới, Trang Thư Khuynh, mong được chỉ giáo nhiều hơn."
"Ôi, cô cũng là người mới sao, thật trùng hợp, tôi cũng là ngày đầu tiên đi làm."
Trang Thư Khuynh cười gượng hai tiếng, "Đúng vậy."
"Về sau chúng ta phải giúp đỡ nhau nhiều hơn đó nha." Lâm Tiểu Thất để tóc ngắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tiêu chuẩn, khi cười rộ lên có thể nói là phong tình vạn chủng.
"Ừm." Trang Thư Khuynh nhàn nhạt trả lời.
Trong văn phòng, mọi người dần dần nhiều lên, hai người không nói chuyện nữa.
Đại khái khoảng mười giờ, một người phụ nữ đi đến văn phòng, nói: "Mọi người chú ý một chút, hôm nay Hải Cảnh Loan có tổ chức tiệc rượu, là một tiệc đính hôn, bên trên yêu cầu cử một người quen thuộc Hải Cảnh Loan tới tham gia, mọi người ai đã từng đi Hải Cảnh Loan rồi?"
Lúc này, một nữ đồng nghiệp đứng lên, "Thư ký Đinh, chúng tôi tuy đã tới đó, nhưng vấn đề là chỗ đó không dễ vào, vì hầu như lần nào chúng tôi cũng bị ném ra ngoài".
Thư ký Đinh nhíu mày, "Vậy phải làm sao bây giờ? Để tôi báo lại với tống giám đốc Cố một tiếng." Dứt lời, cô dẫm lên giày cao gót rời đi.
Cô vừa đi, Lâm Tiểu Thất liền bò qua bàn làm việc của cô, nhỏ giọng hỏi: "Thư Khuynh, chẳng phải cô đã đi tới Hải Cảnh Loan rồi sao? Nghe nói nơi đó rất cao cấp."
Nhìn ánh mắt của cô, Trang Thư Khuynh định gật đầu, cuối cùng vẫn quyết định bỏ qua vế đầu câu hỏi, "Nghe nói vậy."
"Nếu có cơ hội đi vào quả thực là quá tuyệt vời."
Trang Thư Khuynh cười cười, không nói gì, cô không thích nói chuyện với người không thân quá nhiều.
Chỉ lát sau, Thư ký Đinh đã trở lại.
"Tổng giám đốc Cố nói, để cho người mới, Trang Thư Khuynh đi!"
"Dạ." Tự dưng được xướng tên, cô đột nhiên đứng lên.
"Trong CV của cô có viết, cô từng tới Hải Cảnh Loan rồi, hơn nữa còn xuất sắc hoàn thành công tác, nhiệm vụ lần này giao cho cô."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.