Sủng Tiểu Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 24

Vũ Văn Hoài

19/12/2021

Nhẹ nhàng tách chân cô ra, chen vào giữa chân cô, tay anh mò mẫm vùng cấm, đùa bỡn. Đưa ngón tay vào tiểu huyệt đùa giỡn, cô co rút kịch liệt, anh rút ngón tay ra

"Cho em, khó chịu" cô vặn vẹo

Anh cởi đồ ra, côn th*t của anh đã căng trướng, miệng day day đầu ngực cô khiến nó cứng lên

"Em xem, nó cứng lên rồi" anh cười nham hiểm

Cô đỏ mặt không nhìn anh, anh để hai chân cô lên vai mình, đi vào trong cô. Tiểu huyệt bị lấp đầy thì co rút, anh mới vào được một nửa

"Thả lỏng nào" anh dỗ cô

"Ưm trướng" cô rên

Như liều thuốc kích thích anh bắt đầu luân động

"Đã biết lỗi chưa hả?" Anh thúc mạnh

"Ưm...biết"

Cô cắn môi để không bật ra tiếng rên, anh thấy vậy, để chân cô xuống

"Bảo bối ngồi dậy đi" anh nhẹ nhàng nói

Cô khó khăn ngồi dậy, anh cũng đỡ cô, chỗ 2 người kết hợp vẫn sát sao

"Bé cưng, có phải tiểu đệ anh quá lớn" anh nhẹ nhàng hỏi

"Ân, thật lớn"

"Cố gắng để nó vào hết, ngoan" anh cho người cô tựa vào người anh

Vào hết trong cô, cô rên rỉ một tiếng, anh để cô thích ứng

"Đừng cắn môi, sẽ chảy máu, anh thích nghe em rên rỉ" anh vuốt đôi môi đỏ mọng bị cô cắn

Cô đỏ mặt nhìn anh, giờ cô mới để ý trên trán anh đã có tầng mồ hôi mỏng

"Anh làm đi, đừng nhịn nữa" cô lo lắng nói với anh

"Là em nói" anh đặt cô xuống giường bắt đầu luân động, anh ra vào từ từ trong cô, đợi cô quen dần thì đổi tốc độ

"Sướng không" anh hỏi

"Ưm... s... sướng"

Cô hưởng thụ cảm giác anh mang cho cô, cả 2 làm đến rạng sáng, anh như không biết mệt cứ nhấp liên tục trong cô, lật cô tới lui khiến cô mỏi nhừ



"Ưm... ư... e... em... ưm... mệt... ưm... lắm... r... rồi... ưm... ư... th... tha... c... cho... ưm... em" cô van xin anh

"Hửm?" Anh dừng lại, xoay cô nằm sấp xuống giường, mông nâng cao, chân tách rộng, chỗ hai người giao phối xoay vòng khiến anh thoải mái

"Em kể tội của em ra xem" anh lấy tay xoa nắn mông cô

"Em bỏ bữa, không tốt cho bản thân" cô nói

"Còn gì nữa không?" Anh lấy ngón tay ấn nhẹ vào hậu huyệt khiến cô giật nảy mình

"Em..." cô không biết còn gì nữa

"Không biết?" anh đưa ngón tay vào hậu huyệt di chuyển, cô khó chịu vặn vẹo, hoa huy*t co rút 1 đợt

"Ân...ưm" cô trả lời

"Lần sau còn dám đọc thể loại truyện đó không hả?" Anh nhấp mấy cái, đều trúng điểm g của cô

"Ưm... kh... không... ưm... dám" cô nói

Từ lúc làm tới giờ anh không để cô thở, côn th*t anh đều để trong người cô nên lượng tinh dịch trong bụng không thể ra ngoài khiến cô căng trướng

"Đừng nhấp nữa, thật sự trướng" cô năn nỉ anh

Anh nở nụ cười, kéo cô vào lòng

"Ân...ưm" cô rên lên

Anh lấy tay xoa bụng cô "Trong này đầy thật sao?"

"Ân khó chịu, làm ơn rút ra" giọng yếu ớt

"Đi vào phòng vệ sinh với tư thế này, nó muốn được em bao bọc thêm chút nữa được không" anh nham hiểm cười

"Ân đừng mà" cô hốt hoảng

"Thế thì chúng ta đi ngủ thôi, anh mệt rồi" anh định kéo cô nằm xuống

"Đừng em đi"

"Tốt" anh đỡ cô xuống giường

Chân cô mềm nhũn, vô lực đặt xuống đất

"Anh toàn ăn hiếp em. Em về ở với mẹ" cô giận dỗi



"Đừng giận mà bảo bối. Anh sẽ đền bù cho em" anh cười ma mị

"Không cần" không nhìn mặt

"Thôi nào, đi tắm lẹ rồi ngủ đi, chẳng lẽ em chưa buồn ngủ" anh vòng tay xoa nắn ngực cô

"Em mệt lắm rồi, đừng" cô chặn tay anh

Cô khó khăn bước đi, mặc dù có anh đỡ phía sau cô nhưng mỗi bước đều ma sát với tiểu đệ đệ khiến cô có khoái cảm sướng người. Anh nghiêm giọng dù hoạ cô

"Đi cẩn thận, em mà làm chảy một giọt xuống đất thì chúng ta sẽ làm lại 1 hiệp, vào tới phòng kia nếu em để chảy quá nhiều thì anh sẽ không tính đêm qua chúng ta làm gì, sẽ phải làm lại từ đầu"

"Phong, em xin anh tha cho em đi hức hức. Em mệt lắm rồi mà oa oa" cô bắt đầu khóc

Anh luống cuống dỗ cô, không nghĩ lời mình nói sẽ làm cô sợ tới vậy

"Ngoan nín đi tiểu bảo bối, anh xin lỗi. Bây giờ đi tắm nhanh rồi ngủ, anh thương"

Cô bước từng bước chậm tới, cuối cùng cũng tới phòng vệ sinh. Anh rút ra khỏi người cô, có dòng v nước trắng đục chảy xuống đùi cô, cô đứng tư thế 2 tay khoanh lại đặt lên bệ đỡ, chân dang rộng, mông nâng lên cao, toàn bộ vùng kín của cô hiện trước mặt anh, hoa huy*t sưng đỏ mở ra khép lại, còn chảy ra dòng nước đục. Anh nước ấm rồi ôm cô vào rửa, vệ sinh vùng cấm cho cô, do đã sưng tấy nên chỉ đụng nhẹ đã rất rát

"Đừng đụng mà" cô giật nảy mình

Cô đang ngồi trên đùi anh, người dựa vào anh, mặc cho anh làm gì trên người mình

"Ráng nhịn chút, sẽ xong ngay" một tay ở trên ôm cô chặt hơn, một tay cố gắng nhẹ nhàng thò vào tiểu huyệt lấy hết ra cho cô, xem ra lần này anh quá đáng thật

Vừa động vào, khẽ tách nhẹ 2 cách hoa sưng tấy ra thì dòng nước pha loãng vào bồn tắm

"Có vẻ em thích tinh dịch của anh tới vậy, giữ trong tiểu huyệt lâu như thế" anh hôn nhẹ lên môi cô

Cô đỏ mặt "Làm nhanh đi" đánh nhẹ vào ngực anh

Cô không nghĩ làm vậy là đang đốt lửa trong lòng anh, nhưng anh thấy hôm nay như vậy là quá đủ với cô, không thể tiếp tục được. Anh cố nhịn lửa trong lòng lấy hết ra cho cô, cô nhẹ nhõm ngủ say từ lúc nào, anh ôm cô ra ngủ, ôm cô ngủ trong lòng cứ áy náy

Lúc anh tỉnh lại thì đã gần trưa, nhìn sang cô đang ngủ thì bất giác ôm cô vào lòng, xoa lưng để cô ngủ ngon hơn. Cô đang ngủ có cảm giác ai xoa lưng cho mình thì dễ chịu hẳn, vùi vào ngực anh ngủ sâu hơn. Được một lúc thì anh bước xuống giường, vào vệ sinh rồi xuống nhà. Đi ngang qua quản gia, anh giọng lạnh lùng hỏi

"Cô ấy bữa giờ ở nhà hay bỏ ăn lắm sao? Ông chăm sóc bảo bối của tôi kiểu gì vậy hả"

"Dạ... phu nhân nói đợi ông chủ về thì mới ăn, sợ ông chủ không ăn, phu nhân đợi thì ngủ quên" quản gia sợ xanh mặt

"Tại sao không gọi cho tôi?" Giọng vẫn lạnh

"Phu nhân không cho gọi, sợ làm phiền tới công việc của ông chủ"

"Thôi được rồi, ông đi làm việc đi"

"Dạ" quản gia xoay người đi

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Tiểu Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook