Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc
Chương 78
Phạm Phạm
12/07/2021
"Bình Quân." Cô nói: "Tớ còn không biết phải ở lại bệnh viện tới khi nào, gọi cuộc điện thoại, để cho cậu ấy khỏi phải chờ cơm"
Lăng Y Mộc vừa nói vừa tìm được tên “Bình Quân” trong danh bạ, sau đó nhấn nút gọi. Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, bên trong truyền đến giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Dịch Quận Phi: "Chị"
"Tôi có chút việc, sợ là hôm nay sẽ về muộn, cậu... tự mình chuẩn bị cơm tối ăn đi nhé" Lăng Ý Mộc nói.
"Cái gì gọi là có chút việc chứ! Cậu cứ trực tiếp nói cho cậu ấy bây giờ cậu đang ở bệnh viện là được rồi." Tân Hoa Nhiên ở một bên nói chen vào.
"Chị, bây giờ chị đang trong bệnh viện à?" Giọng điệu của Dịch Quân Phi có hơi thay đổi.
"Ừ, ngã một cái, bây giờ đang ở bệnh viện chờ chụp Xquang" Lăng Y Mộc nói.
"Ở bệnh viện nào, bây giờ tôi sẽ tới." Dịch Quân Phi nói.
"Cậu không cần tới đây, bên này đã có Hoa Nhiên ở với tôi, cậu ở nhà chờ tôi về là được rồi." Cô vội vàng nói.
Đầu dây bên kia im lặng, qua một lát, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia lại vang lên lần nữa, vẫn cố chấp với câu hỏi lúc trước như cũ: "Bệnh viện nào?".
"Bệnh viện thành phố" Lăng Y Mộc hơi cắn môi trả lời. Mất mẹ từ nhỏ, lại cộng thêm việc sống trong trại giam ba năm, khiến cho cô dù có bất cứ chuyện gì cũng không muốn làm phiền người khác.
Hôm nay nếu không phải đúng lúc Tần Hoa Nhiên ở bên cạnh, chỉ sợ là cô sẽ một mình tự đến bệnh viện, cũng không nói cho ai cả.
"Bây giờ tôi sẽ tới" Dịch Quân Phi nói.
Sau khi kết thúc cuộc gọi này, Dịch Quận Phi gọi cho Cao Kiến Vĩ: "Điều tra cho tôi rốt cuộc hôm nay Y Mộc đã xảy ra chuyện gì" Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha. Website T*amlinh2*47.c*om cập nhật truyện mới nhanh nhất
"Vâng" Cao Kiến Vĩ đáp.
"Còn có, tra xem bác sĩ nào kỹ thuật tốt nhất khoa chấn thương ở thành phố, bảo người đó bây giờ tới bệnh viện xem thương thế của Y Mộc" Dịch Quân Phi nói.
"Vâng." Cao Kiến Vĩ lại đáp. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Đợi tới sau khi kết thúc cuộc gọi, anh ta cứ thể nhìn điện thoại, vô cùng nghi ngờ sếp của mình, thật sự là không yêu Lăng Y Mộc sao?
Vì một cô gái, muốn đi tra hành tung của cô gái đó, thậm chí vì cô gái đó mà đi tìm bác sĩ khoa chấn thương giỏi nhất.
Phải biết rằng, trước kia từng có một lần, xe của bọn họ đi qua đoạn đường mà Lăng Y Mộc quét dọn, lúc ấy Lăng Y Mộc bị xe điện sượt qua đụng phải, anh Dịch cũng chỉ tỏ ra thản nhiên, hoàn toàn chưa từng có biểu hiện gì.
Mà bây giờ... Lại vì một cô gái mà chuyện bé xé ra to như vậy, muốn nói anh Dịch đối với Lăng Y Mộc không có gì, Cao Kiến Vĩ không tin.
Vì thế, ngay lúc Lăng Y Mộc còn đang xếp hàng chờ chụp Xquang, đột nhiên có y tá tới, trực tiếp đưa Lăng Y Mộc theo lối VIP vào chụp Xquang, sau đó lại đưa Lăng Y Mộc vào phòng khám khác, mà bác sĩ trong phòng khám đó không phải là bác sĩ khoa chấn thương đã khám cho Lăng Y Mộc trước đó.
"Tôi đáng ra phải tới chỗ bác sĩ lúc trước mới đúng chứ." Lăng Y Mộc nói, suy cho cùng bác sĩ nào lúc trước khai đơn cho cô, sau khi chụp Xquang xong lại tới chỗ bác sĩ đó khám mới đúng
"Bác sĩ Trương có thời gian hơn." Y tá vội nói.
Mà vị bác sĩ Trương kia cũng cười ôn hòa nói: "Đúng vậy, tôi có thời gian hơn" Trời biết, ông ấy làm sao mà có thời gian được chứ, mà là bị viện trưởng gọi điện thoại tới, bảo ông ấy nhanh chóng từ nhà tới khám bệnh cho người ta.
Viện trưởng thậm chí còn ở trong điện thoại bảo ông ấy nhất thiết phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối đừng xảy ra sai sót gì.
Ông ấy tưởng là nhân vật lớn nào tới, cho nên viện trưởng mới đặc biệt dặn dò như vậy,
không có gì đặc biệt, thậm chí quần áo trên người đối phương, đều có thể dùng từ "giá rẻ" để hình dung.
Nhưng bản thân là một bác sĩ, ông ấy hoàn toàn không để ý bệnh nhân là nhân vật lớn hay là nhân vật nhỏ, chỉ cần là bệnh nhân, ông ấy sẽ dùng hết sức để chữa trị.
Lăng Y Mộc vừa nói vừa tìm được tên “Bình Quân” trong danh bạ, sau đó nhấn nút gọi. Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, bên trong truyền đến giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Dịch Quận Phi: "Chị"
"Tôi có chút việc, sợ là hôm nay sẽ về muộn, cậu... tự mình chuẩn bị cơm tối ăn đi nhé" Lăng Ý Mộc nói.
"Cái gì gọi là có chút việc chứ! Cậu cứ trực tiếp nói cho cậu ấy bây giờ cậu đang ở bệnh viện là được rồi." Tân Hoa Nhiên ở một bên nói chen vào.
"Chị, bây giờ chị đang trong bệnh viện à?" Giọng điệu của Dịch Quân Phi có hơi thay đổi.
"Ừ, ngã một cái, bây giờ đang ở bệnh viện chờ chụp Xquang" Lăng Y Mộc nói.
"Ở bệnh viện nào, bây giờ tôi sẽ tới." Dịch Quân Phi nói.
"Cậu không cần tới đây, bên này đã có Hoa Nhiên ở với tôi, cậu ở nhà chờ tôi về là được rồi." Cô vội vàng nói.
Đầu dây bên kia im lặng, qua một lát, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia lại vang lên lần nữa, vẫn cố chấp với câu hỏi lúc trước như cũ: "Bệnh viện nào?".
"Bệnh viện thành phố" Lăng Y Mộc hơi cắn môi trả lời. Mất mẹ từ nhỏ, lại cộng thêm việc sống trong trại giam ba năm, khiến cho cô dù có bất cứ chuyện gì cũng không muốn làm phiền người khác.
Hôm nay nếu không phải đúng lúc Tần Hoa Nhiên ở bên cạnh, chỉ sợ là cô sẽ một mình tự đến bệnh viện, cũng không nói cho ai cả.
"Bây giờ tôi sẽ tới" Dịch Quân Phi nói.
Sau khi kết thúc cuộc gọi này, Dịch Quận Phi gọi cho Cao Kiến Vĩ: "Điều tra cho tôi rốt cuộc hôm nay Y Mộc đã xảy ra chuyện gì" Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha. Website T*amlinh2*47.c*om cập nhật truyện mới nhanh nhất
"Vâng" Cao Kiến Vĩ đáp.
"Còn có, tra xem bác sĩ nào kỹ thuật tốt nhất khoa chấn thương ở thành phố, bảo người đó bây giờ tới bệnh viện xem thương thế của Y Mộc" Dịch Quân Phi nói.
"Vâng." Cao Kiến Vĩ lại đáp. Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
Đợi tới sau khi kết thúc cuộc gọi, anh ta cứ thể nhìn điện thoại, vô cùng nghi ngờ sếp của mình, thật sự là không yêu Lăng Y Mộc sao?
Vì một cô gái, muốn đi tra hành tung của cô gái đó, thậm chí vì cô gái đó mà đi tìm bác sĩ khoa chấn thương giỏi nhất.
Phải biết rằng, trước kia từng có một lần, xe của bọn họ đi qua đoạn đường mà Lăng Y Mộc quét dọn, lúc ấy Lăng Y Mộc bị xe điện sượt qua đụng phải, anh Dịch cũng chỉ tỏ ra thản nhiên, hoàn toàn chưa từng có biểu hiện gì.
Mà bây giờ... Lại vì một cô gái mà chuyện bé xé ra to như vậy, muốn nói anh Dịch đối với Lăng Y Mộc không có gì, Cao Kiến Vĩ không tin.
Vì thế, ngay lúc Lăng Y Mộc còn đang xếp hàng chờ chụp Xquang, đột nhiên có y tá tới, trực tiếp đưa Lăng Y Mộc theo lối VIP vào chụp Xquang, sau đó lại đưa Lăng Y Mộc vào phòng khám khác, mà bác sĩ trong phòng khám đó không phải là bác sĩ khoa chấn thương đã khám cho Lăng Y Mộc trước đó.
"Tôi đáng ra phải tới chỗ bác sĩ lúc trước mới đúng chứ." Lăng Y Mộc nói, suy cho cùng bác sĩ nào lúc trước khai đơn cho cô, sau khi chụp Xquang xong lại tới chỗ bác sĩ đó khám mới đúng
"Bác sĩ Trương có thời gian hơn." Y tá vội nói.
Mà vị bác sĩ Trương kia cũng cười ôn hòa nói: "Đúng vậy, tôi có thời gian hơn" Trời biết, ông ấy làm sao mà có thời gian được chứ, mà là bị viện trưởng gọi điện thoại tới, bảo ông ấy nhanh chóng từ nhà tới khám bệnh cho người ta.
Viện trưởng thậm chí còn ở trong điện thoại bảo ông ấy nhất thiết phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối đừng xảy ra sai sót gì.
Ông ấy tưởng là nhân vật lớn nào tới, cho nên viện trưởng mới đặc biệt dặn dò như vậy,
không có gì đặc biệt, thậm chí quần áo trên người đối phương, đều có thể dùng từ "giá rẻ" để hình dung.
Nhưng bản thân là một bác sĩ, ông ấy hoàn toàn không để ý bệnh nhân là nhân vật lớn hay là nhân vật nhỏ, chỉ cần là bệnh nhân, ông ấy sẽ dùng hết sức để chữa trị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.