Chương 12
Chuế Mộng
16/02/2022
"Đau...Đau quá!" Từ cắn chặt bờ môi đến khi phát ra tiếng khóc như gào thét, Tần Tiêu Phong mặt mũi tái nhợt kịch liệt vặn vẹo, tròng mắt ướt át không cầm được rơi xuống những giọt nước mắt nóng bỏng, từ lúc sinh ra tới nay chưa từng trải qua cảm giác đau đớn đến chết như thế này, giống như cực hình dùng cưa mà chặt đứt, đem cả người cậu sống sờ sờ chém thành hai khúc đau đến mức tầm mắt tối sầm lại mất đi sắc thái chỉ có một vùng tăm tối. "Xin anh dừng....tay.... Mau buông ra...."
Trời ạ! Đau chết luôn! Ba ba.....Người rốt cuộc chạy đi nơi nào vậy? Có biết hay không cậu con trai quý tử này sắp đi đời nhà ma rồi?
Thấy trên gương mặt tuyệt sắc xuất hiện biểu tình thống khổ, con ngươi mất đi thần sắc cùng những giọt nước mắt khiến cho người ta mềm lòng thương xót, Trần Vân Thụy hơi xao động, trong lòng phát ra một tia thương tiếc, không khỏi cắn răng, cưỡng ép chặn lại ý chí tiến công mãnh liệt mang đầy dục vọng của bản thân, trước tiên dùng ngón tay âu yếm phân thân non nớt đau đớn đến co rút của thiếu niên, mãi đến khi cậu bắt đầu cảm thấy cảm thấy ổn định, thân thể không còn căng thẳng nữa mới thôi.
Trước kia Trần Vân Thụy hắn cùng nữ nhân làm chuyện này đơn thuần đều để phát tiết dục vọng, xưa nay chưa từng quan tâm đối phương có sung sướng hay không, đây chính là lần đầu tiên hắn phí công sức như vậy đối với một người, cũng là lần đầu tiên quan tâm đến cảm thụ của một người. Vì không muốn cậu lại đau đớn, hắn tình nguyện nhịn xuống cảm xúc kích động muốn ở trong thân thể này thỏa thích tàn phá. Vốn dĩ ngay cả đối với nữ nhân cũng chưa từng có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc này, chính hắn cũng không biết tại sao lại đối với một mỹ thiếu niên lại sinh ra hành vi trước nay chưa từng có.
"A..."Tần Tiêu Phong muốn cắn chặt hàm răng nhịn xuống cái thứ không phải của mình đang sáp vào kia, nhưng phút chốc xúc cảm đấy lại vừa mới làm cho người ta khoái cảm đến choáng váng, không kịp đề phòng bất ngờ từ hạ thể cháy lan tới, khiến thiếu niên không ngừng qua lại giữa đau khổ cùng khoái cảm, như ngâm ở bên trong ba tầng ấm áp, khi thì hành hạ đến chết đi sống lại, khi thì khiến cậu phải ý loạn tâm mê.
"Bắt đầu có cảm giác đi!" Trần Vân Thụy tà ác nở nụ cười, lại lần nữa cúi cầu cướp đi đôi môi run rẩy của cậu, giống như một ác điểu đại khai sát giới, khát khao cắn vào vị trí yếu ớt của con mồi, để có thể độc chiếm chiến lợi phẩm của hắn, không ngại thô lỗ cướp trắng trợn, đầu lưỡi lướt qua bốn phía trong khoang miệng của cậu, cấp tốc bắt lấy chiếc lưỡi đang muốn chạy trốn tùy ý dày xéo, tay nhanh chóng nhào nặn nơi kết tinh đầy nhạy cảm của cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng phác họa điểm trên nụ hoa.
"Ư...a" Thần kinh não bộ tựa như gặp phải thuốc tê, Tần Tiêu Phong chỉ cảm thấy cả người giống như bị hòa tan, lơ đãng từ từ kề sát bốn phiến môi tràn ra những tiếng thở gấp thơm ngọt, đau đớn khi xuyên qua tạm rời xa, thỉnh thoảng có dòng điện như sóng địa trấn chuyển kiếp đi tới, Tần Tiêu Phong dần dần mất đi chức năng phòng vệ, vẻ mặt đau khổ lúc đầu đã bắt đầu thay đổi thành một vẻ mặt đầy mê man, hai chân cứng ngắc cũng từng chút thả lỏng, môi lưỡi cùng ngón tay kích thích, ngực phập phùng kịch liệt.
"Cừu nhỏ ngây thơ cuối cùng cũng nếm được tư vị của tình dục rồi hả?" Phát giác được thân thể thanh khiết không dính bụi trần phía dưới bị chính mình khai phá biết đến tư vị tình dục, con ngươi của Trần Vân Thụy ẩn ẩn tỏa ra một luồng dục hỏa đốt người mãnh liệt, dùng sức kẹp chặt phần hông, đem phân thân đã ẩn nhẫn chôn sâu trong cơ thể cậu đã lâu bắt đầu luật động.
"A a.... Không....." Tâm trí Tần Tiêu Phong vẫn chưa kịp thoát khỏi tình cảnh cả người bị đàn ông chiếm lĩnh, lại liền bị bắt đến vây trong những công hãm đầy thú tính, phảng phất như ngồi thuyền độc mộc đi trên sóng êm dịu lại đột nhiên gặp bão, sóng từ bốn phương tám hướng vọt tới đủ để nuốt trọn cậu, sóng lớn chấn động máu nhuộm một nửa âm dương hoa tuyền, lại lần nữa mang đến kịch liệt đau đớn, Tần Tiêu Phong phát ra tiếng như tiếng khóc rên rỉ, đôi mắt thanh tú nhắm chặt, hai chân không tự chủ được quấn chặt tấm lưng cường tráng của nam nhân.
(Thôi quên mất gắn tag caoH, tại raw ko gắn cái tag này nên mình quên)
Trời ạ! Đau chết luôn! Ba ba.....Người rốt cuộc chạy đi nơi nào vậy? Có biết hay không cậu con trai quý tử này sắp đi đời nhà ma rồi?
Thấy trên gương mặt tuyệt sắc xuất hiện biểu tình thống khổ, con ngươi mất đi thần sắc cùng những giọt nước mắt khiến cho người ta mềm lòng thương xót, Trần Vân Thụy hơi xao động, trong lòng phát ra một tia thương tiếc, không khỏi cắn răng, cưỡng ép chặn lại ý chí tiến công mãnh liệt mang đầy dục vọng của bản thân, trước tiên dùng ngón tay âu yếm phân thân non nớt đau đớn đến co rút của thiếu niên, mãi đến khi cậu bắt đầu cảm thấy cảm thấy ổn định, thân thể không còn căng thẳng nữa mới thôi.
Trước kia Trần Vân Thụy hắn cùng nữ nhân làm chuyện này đơn thuần đều để phát tiết dục vọng, xưa nay chưa từng quan tâm đối phương có sung sướng hay không, đây chính là lần đầu tiên hắn phí công sức như vậy đối với một người, cũng là lần đầu tiên quan tâm đến cảm thụ của một người. Vì không muốn cậu lại đau đớn, hắn tình nguyện nhịn xuống cảm xúc kích động muốn ở trong thân thể này thỏa thích tàn phá. Vốn dĩ ngay cả đối với nữ nhân cũng chưa từng có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc này, chính hắn cũng không biết tại sao lại đối với một mỹ thiếu niên lại sinh ra hành vi trước nay chưa từng có.
"A..."Tần Tiêu Phong muốn cắn chặt hàm răng nhịn xuống cái thứ không phải của mình đang sáp vào kia, nhưng phút chốc xúc cảm đấy lại vừa mới làm cho người ta khoái cảm đến choáng váng, không kịp đề phòng bất ngờ từ hạ thể cháy lan tới, khiến thiếu niên không ngừng qua lại giữa đau khổ cùng khoái cảm, như ngâm ở bên trong ba tầng ấm áp, khi thì hành hạ đến chết đi sống lại, khi thì khiến cậu phải ý loạn tâm mê.
"Bắt đầu có cảm giác đi!" Trần Vân Thụy tà ác nở nụ cười, lại lần nữa cúi cầu cướp đi đôi môi run rẩy của cậu, giống như một ác điểu đại khai sát giới, khát khao cắn vào vị trí yếu ớt của con mồi, để có thể độc chiếm chiến lợi phẩm của hắn, không ngại thô lỗ cướp trắng trợn, đầu lưỡi lướt qua bốn phía trong khoang miệng của cậu, cấp tốc bắt lấy chiếc lưỡi đang muốn chạy trốn tùy ý dày xéo, tay nhanh chóng nhào nặn nơi kết tinh đầy nhạy cảm của cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng phác họa điểm trên nụ hoa.
"Ư...a" Thần kinh não bộ tựa như gặp phải thuốc tê, Tần Tiêu Phong chỉ cảm thấy cả người giống như bị hòa tan, lơ đãng từ từ kề sát bốn phiến môi tràn ra những tiếng thở gấp thơm ngọt, đau đớn khi xuyên qua tạm rời xa, thỉnh thoảng có dòng điện như sóng địa trấn chuyển kiếp đi tới, Tần Tiêu Phong dần dần mất đi chức năng phòng vệ, vẻ mặt đau khổ lúc đầu đã bắt đầu thay đổi thành một vẻ mặt đầy mê man, hai chân cứng ngắc cũng từng chút thả lỏng, môi lưỡi cùng ngón tay kích thích, ngực phập phùng kịch liệt.
"Cừu nhỏ ngây thơ cuối cùng cũng nếm được tư vị của tình dục rồi hả?" Phát giác được thân thể thanh khiết không dính bụi trần phía dưới bị chính mình khai phá biết đến tư vị tình dục, con ngươi của Trần Vân Thụy ẩn ẩn tỏa ra một luồng dục hỏa đốt người mãnh liệt, dùng sức kẹp chặt phần hông, đem phân thân đã ẩn nhẫn chôn sâu trong cơ thể cậu đã lâu bắt đầu luật động.
"A a.... Không....." Tâm trí Tần Tiêu Phong vẫn chưa kịp thoát khỏi tình cảnh cả người bị đàn ông chiếm lĩnh, lại liền bị bắt đến vây trong những công hãm đầy thú tính, phảng phất như ngồi thuyền độc mộc đi trên sóng êm dịu lại đột nhiên gặp bão, sóng từ bốn phương tám hướng vọt tới đủ để nuốt trọn cậu, sóng lớn chấn động máu nhuộm một nửa âm dương hoa tuyền, lại lần nữa mang đến kịch liệt đau đớn, Tần Tiêu Phong phát ra tiếng như tiếng khóc rên rỉ, đôi mắt thanh tú nhắm chặt, hai chân không tự chủ được quấn chặt tấm lưng cường tráng của nam nhân.
(Thôi quên mất gắn tag caoH, tại raw ko gắn cái tag này nên mình quên)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.