Chương 75: EM PHẢI NGHE LỜI
Thượng Thanh Khâm Tử
12/02/2021
“Nói đúng ra, là do mối quan hệ giữa cô và Cố Ngọc Lam gây ra. Lúc mới đầu scandal giữa hai cô bùng nổ, danh tiếng của Cố Ngọc Lam liền tụt xuống tận đáy, công ty kí hợp đồng với cô ta, hoàn toàn là hành động mạo hiểm”
Vẻ mặt nghiêm nghị của Lina lúc này lại lộ ra vẻ bất lực: “Nói thật, lúc đầu tôi không hề có tán đồng việc công ty kí với Cố Ngọc Lam, nhưng tập đoàn Kỷ Thị lại đóng tại thành phố Bắc Ninh, thậm chí là cả trong nước nữa, không thể xem nhẹ được, cho dù là Thời Thụy cũng không dám đối đầu”
“Tiểu Đường, cô là người thông minh, chắc cũng hiểu ý của tôi rồi chứ. Hiện giờ Cố Ngọc Lam có tập đoàn Bùi Thị chống lưng, chỉ cần không quá đáng, thì dù cô ta có ở công ty làm trò gì cũng được”
Đường Ngọc Sở cau mày, cô không ngờ, Bùi Hằng Phúc lại làm đến nước này, trực tiếp nhúng tay vào nội bộ công ty, thậm chí còn tác động đến quyết định của cấp trên.
Xem ra, những ngày tháng sau nay của cô sẽ khó khăn rồi đây?
Đường Ngọc Sở hít một hơi sâu, đôi lông mày cau chặt lại giờ đã buông lỏng ra: “Giám đốc, chị nói đi, công ty muốn tôi làm gì?”
Lina thở dài: “Cố Ngọc Lam đang nhận quảng cáo với một nhãn hàng cấp thấp, hiện đang tiến hành quay ở thành phố H, công ty hi vọng cô có thể theo sát toàn bộ quá trình này, cố gắng hết sức để xây dựng ra hình ảnh một mối quan hệ tốt đẹp, làm giảm bớt đi những lời đồn đại bên ngoài”
“Quan hệ tốt đẹp?”
Nghe thấy Lina nói vậy, Đường Ngọc Sở nhướng mày, đáy mắt xẹt qua tia trào phúng.
Bảo sao mấy ngày nay Cố Ngọc Lam lại bỗng dưng yên phận như vậy, ai ngờ là cô ta âm mưu chuyện này.
Người phụ nữ kia quả thật không gì là không làm được, gây sức ép không được liền muốn giẫm đạp lên vị trí của cô?
“Tiểu Đường, chuyện này quả thật là làm khó cho cô, nếu như cô không muốn đi, tôi có thể nghĩ cách từ chối giúp cô”
Thấy Đường Ngọc Sở hồi lâu vẫn không nói gì, Lina cũng không muốn gượng ép.
Cô ta biết rõ ân oán giữa Đường Ngọc Sở và Cố Ngọc Lam, nhưng nếu so với Cố Ngọc Lam, thì Lina tất nhiên là ưu ái yêu thích Đường Ngọc Sở nhiều hơn.
Cô gái này thông minh, hiền lành, còn Cố Ngọc Lam kia thì đang mượn thế này để ngoi lên đầu Đường Ngọc Sở, Lina xuất thân bần hàn, cô ghê tởm nhất chính là những việc như thế này, bởi vậy cô rất khó chịu với Cố Ngọc Lam.
Đường Ngọc Sở có chút ngạc nhiên nhìn Lina, trong lòng cảm thấy ấm áp vì những lời cô ta nói.
Nhưng cô vẫn lắc đầu từ chối: “Không sai, giám đốc, tôi sẽ đi, vừa hay tôi cũng lâu rồi không có tin gì mới, chưa biết chừng nhân cơ hội này lại khai thác được tiêu đề siêu hot”
“Nói vậy có nghĩa là cô đồng ý rồi?”
Lina có chút ngjac nhiên, không ngờ Đường Ngoc Sở lại đồng ý một cách sảng khoái như vậy.
“Ừm, đồng ý vậy, chị cũng nói rồi đấy, ở công ty không bằng ai, đi ra bên ngoài chưa biết chừng lại có cơ hội chuyển mình thì sao”
Đường Ngọc Sở chớp mắt nhìn Lina rồi cười một cách thoải mái, không hề có chút tức giận vì bị chèn ép.
Lina nghe vậy không khỏi thở phào một hơi, đồng thời cũng đáng giá cao Đường Ngọc Sở hơn.
Không hổ là nhân tài mà cô ta ưu ái, Cố Ngọc Lam làm sao mà bì được?
.....
Bởi vì đột ngột quyết định đi công tác mà buổi tối Đường Ngọc Sở về nhà từ sớm, đích thân xuống bếp, định nấu một bữa tối thịnh soạn đầy đủ dinh dưỡng cho Lục Triều Dương.
Tầm khoảng 7 giờ tối, Lục Triều Dương vừa bước vào cửa đã nghe thấy âm thanh vọng ra từ phòng bếp liền sải bước đến xem.
Lúc này Đường Ngọc Sở đang thái thịt, bên cạnh là nồi canh đang sôi sùng sục, trong lúc gấp gáp cô không cẩn thận cắt vào tay, máu liền trào ra.
Cô hô lên một tiếng, định đi xả nước thì một đôi bàn tay to lớn đã xông lên trước.
“Anh về rồi à?”
Đường Ngọc Sở cong môi mỉm cười ngọt ngào nhìn người đàn ông này.
Lục Triều Dương liếc cô một cái, nhanh chóng tắt bếp đi, sau đó kéo cô ra ngoài phòng khách, rồi lấy bộ dụng cụ y tế ra, ngồi xuống bên cạnh cô, giúp cô xử lí vết thương.
Ngón tay cô trắng nõn thon dài, mềm mại mịn màng, chỉ cần nhìn qua cũng đoán được mười ngón tay chưa từng làm chuyện gì nặng nhọc, nhưng lúc này lại hằn lên một vết thương.
Lục Triều Dương có chút đau lòng, ngang ngược ra lệnh: “Lần sau không cho phép em vào phòng bếp nữa, chuyện cơm nước này cứ dặn người giúp việc đi chuẩn bị là được rồi”
“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi mà, không cần phải căng thẳng thế đâu”
Đường Ngọc Sở bình thản cười, mặc dù cô xuất thân giàu có nhưng không phải là kiểu bị nuông chiều thành tật xấu, có chuyện gì thì cô cũng toàn tự tay làm cả.
Hơn nữa, cô cũng đã nói là sẽ làm một người vợ đúng chuẩn, vợ nấu cơm cho chồng là chuyện rất bình thường.
Lục Triều Dương băng kín vết thương cho cô, cánh tay vừa nhấc lên liền dễ dàng ôm trọn cô lên trên đùi: “Anh nói không được là không được, em phải nghe lời, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng”
Đường Ngọc Sở ngây ngô cười: “Hậu quả gì, chẳng lẽ là lấy thân báo đáp?”
Lục Triều Dương nheo mắt lại: “Toàn bộ người em đều là của anh, lấy thân báo đáp là chuyện sớm muộn. Nhưng mà, nếu như em muốn vượt tiến độ thì anh cũng không ngại”
Mặt Đường Ngọc Sở nóng bừng lên, hai gò má đỏ ửng, vội vàng chuyển chủ đề: “Thế bữa tối sao bây giờ, em mới nấu được một nửa, hơn nữa... em đói bụng rồi”
Cô vỗ về vùng bụng phẳng lì của mình, trong bụng phát ra tiếng kêu “ọc...ọc”, xem ra cô thật sự rất đói.
Lục Triều Dương ngẫm nghĩ một hồi, tay trái liền đặt lên mông cô, vỗ nhẹ một cái, sau đó đặt cô sang bên cạnh rồi đứng dậy, xắn tay áo lên: “Để anh”
Đường Ngọc Sở ngây ngốc ngồi một chỗ như bị sét đánh, máy móc gật đầu, cảm thấy chỗ bị anh chạm vào nóng bừng như bị lửa đốt.
Lục Triều Dương thấy cô xấu hổ liền không khỏi bật cười, lúc này mới sải bước về phía phòng bếp.
Lát sau, Đường Ngọc Sở không chịu đựng được mùi vị tỏa ra từ bếp nữa, liền đi vào trong đó.
Vẻ mặt nghiêm nghị của Lina lúc này lại lộ ra vẻ bất lực: “Nói thật, lúc đầu tôi không hề có tán đồng việc công ty kí với Cố Ngọc Lam, nhưng tập đoàn Kỷ Thị lại đóng tại thành phố Bắc Ninh, thậm chí là cả trong nước nữa, không thể xem nhẹ được, cho dù là Thời Thụy cũng không dám đối đầu”
“Tiểu Đường, cô là người thông minh, chắc cũng hiểu ý của tôi rồi chứ. Hiện giờ Cố Ngọc Lam có tập đoàn Bùi Thị chống lưng, chỉ cần không quá đáng, thì dù cô ta có ở công ty làm trò gì cũng được”
Đường Ngọc Sở cau mày, cô không ngờ, Bùi Hằng Phúc lại làm đến nước này, trực tiếp nhúng tay vào nội bộ công ty, thậm chí còn tác động đến quyết định của cấp trên.
Xem ra, những ngày tháng sau nay của cô sẽ khó khăn rồi đây?
Đường Ngọc Sở hít một hơi sâu, đôi lông mày cau chặt lại giờ đã buông lỏng ra: “Giám đốc, chị nói đi, công ty muốn tôi làm gì?”
Lina thở dài: “Cố Ngọc Lam đang nhận quảng cáo với một nhãn hàng cấp thấp, hiện đang tiến hành quay ở thành phố H, công ty hi vọng cô có thể theo sát toàn bộ quá trình này, cố gắng hết sức để xây dựng ra hình ảnh một mối quan hệ tốt đẹp, làm giảm bớt đi những lời đồn đại bên ngoài”
“Quan hệ tốt đẹp?”
Nghe thấy Lina nói vậy, Đường Ngọc Sở nhướng mày, đáy mắt xẹt qua tia trào phúng.
Bảo sao mấy ngày nay Cố Ngọc Lam lại bỗng dưng yên phận như vậy, ai ngờ là cô ta âm mưu chuyện này.
Người phụ nữ kia quả thật không gì là không làm được, gây sức ép không được liền muốn giẫm đạp lên vị trí của cô?
“Tiểu Đường, chuyện này quả thật là làm khó cho cô, nếu như cô không muốn đi, tôi có thể nghĩ cách từ chối giúp cô”
Thấy Đường Ngọc Sở hồi lâu vẫn không nói gì, Lina cũng không muốn gượng ép.
Cô ta biết rõ ân oán giữa Đường Ngọc Sở và Cố Ngọc Lam, nhưng nếu so với Cố Ngọc Lam, thì Lina tất nhiên là ưu ái yêu thích Đường Ngọc Sở nhiều hơn.
Cô gái này thông minh, hiền lành, còn Cố Ngọc Lam kia thì đang mượn thế này để ngoi lên đầu Đường Ngọc Sở, Lina xuất thân bần hàn, cô ghê tởm nhất chính là những việc như thế này, bởi vậy cô rất khó chịu với Cố Ngọc Lam.
Đường Ngọc Sở có chút ngạc nhiên nhìn Lina, trong lòng cảm thấy ấm áp vì những lời cô ta nói.
Nhưng cô vẫn lắc đầu từ chối: “Không sai, giám đốc, tôi sẽ đi, vừa hay tôi cũng lâu rồi không có tin gì mới, chưa biết chừng nhân cơ hội này lại khai thác được tiêu đề siêu hot”
“Nói vậy có nghĩa là cô đồng ý rồi?”
Lina có chút ngjac nhiên, không ngờ Đường Ngoc Sở lại đồng ý một cách sảng khoái như vậy.
“Ừm, đồng ý vậy, chị cũng nói rồi đấy, ở công ty không bằng ai, đi ra bên ngoài chưa biết chừng lại có cơ hội chuyển mình thì sao”
Đường Ngọc Sở chớp mắt nhìn Lina rồi cười một cách thoải mái, không hề có chút tức giận vì bị chèn ép.
Lina nghe vậy không khỏi thở phào một hơi, đồng thời cũng đáng giá cao Đường Ngọc Sở hơn.
Không hổ là nhân tài mà cô ta ưu ái, Cố Ngọc Lam làm sao mà bì được?
.....
Bởi vì đột ngột quyết định đi công tác mà buổi tối Đường Ngọc Sở về nhà từ sớm, đích thân xuống bếp, định nấu một bữa tối thịnh soạn đầy đủ dinh dưỡng cho Lục Triều Dương.
Tầm khoảng 7 giờ tối, Lục Triều Dương vừa bước vào cửa đã nghe thấy âm thanh vọng ra từ phòng bếp liền sải bước đến xem.
Lúc này Đường Ngọc Sở đang thái thịt, bên cạnh là nồi canh đang sôi sùng sục, trong lúc gấp gáp cô không cẩn thận cắt vào tay, máu liền trào ra.
Cô hô lên một tiếng, định đi xả nước thì một đôi bàn tay to lớn đã xông lên trước.
“Anh về rồi à?”
Đường Ngọc Sở cong môi mỉm cười ngọt ngào nhìn người đàn ông này.
Lục Triều Dương liếc cô một cái, nhanh chóng tắt bếp đi, sau đó kéo cô ra ngoài phòng khách, rồi lấy bộ dụng cụ y tế ra, ngồi xuống bên cạnh cô, giúp cô xử lí vết thương.
Ngón tay cô trắng nõn thon dài, mềm mại mịn màng, chỉ cần nhìn qua cũng đoán được mười ngón tay chưa từng làm chuyện gì nặng nhọc, nhưng lúc này lại hằn lên một vết thương.
Lục Triều Dương có chút đau lòng, ngang ngược ra lệnh: “Lần sau không cho phép em vào phòng bếp nữa, chuyện cơm nước này cứ dặn người giúp việc đi chuẩn bị là được rồi”
“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi mà, không cần phải căng thẳng thế đâu”
Đường Ngọc Sở bình thản cười, mặc dù cô xuất thân giàu có nhưng không phải là kiểu bị nuông chiều thành tật xấu, có chuyện gì thì cô cũng toàn tự tay làm cả.
Hơn nữa, cô cũng đã nói là sẽ làm một người vợ đúng chuẩn, vợ nấu cơm cho chồng là chuyện rất bình thường.
Lục Triều Dương băng kín vết thương cho cô, cánh tay vừa nhấc lên liền dễ dàng ôm trọn cô lên trên đùi: “Anh nói không được là không được, em phải nghe lời, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng”
Đường Ngọc Sở ngây ngô cười: “Hậu quả gì, chẳng lẽ là lấy thân báo đáp?”
Lục Triều Dương nheo mắt lại: “Toàn bộ người em đều là của anh, lấy thân báo đáp là chuyện sớm muộn. Nhưng mà, nếu như em muốn vượt tiến độ thì anh cũng không ngại”
Mặt Đường Ngọc Sở nóng bừng lên, hai gò má đỏ ửng, vội vàng chuyển chủ đề: “Thế bữa tối sao bây giờ, em mới nấu được một nửa, hơn nữa... em đói bụng rồi”
Cô vỗ về vùng bụng phẳng lì của mình, trong bụng phát ra tiếng kêu “ọc...ọc”, xem ra cô thật sự rất đói.
Lục Triều Dương ngẫm nghĩ một hồi, tay trái liền đặt lên mông cô, vỗ nhẹ một cái, sau đó đặt cô sang bên cạnh rồi đứng dậy, xắn tay áo lên: “Để anh”
Đường Ngọc Sở ngây ngốc ngồi một chỗ như bị sét đánh, máy móc gật đầu, cảm thấy chỗ bị anh chạm vào nóng bừng như bị lửa đốt.
Lục Triều Dương thấy cô xấu hổ liền không khỏi bật cười, lúc này mới sải bước về phía phòng bếp.
Lát sau, Đường Ngọc Sở không chịu đựng được mùi vị tỏa ra từ bếp nữa, liền đi vào trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.