Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian
Chương 82: Là Hủy Diệt, Cũng Là Tân Sinh (14)
Ly Xuy Nguyệt
23/04/2023
《Ekaterina và nhiệm vụ chính thay đổi.》
"Nhiệm vụ chính của chị thay đổi." Ekaterina nói.
Tinh Lan ngạc nhiên: "Nhiệm vụ chính thay đổi? Tuy chuyện này có thể xảy ra thật nhưng không thường thấy, hơn nữa mới trôi qua có mấy ngày thôi mà. Mấy ngày qua cô đã làm những gì mà nhiệm vụ chính thay đổi thế?"
Ekaterina giờ mới chú ý tới nam nhân lạ mặt này, cô hỏi Tinh Mạc Già: "Đây là ai vậy?"
Tinh Mạc Già trả lời: "Tinh Lan đấy."
Đặc công người Nga ngạc nhiên: "Chính là nhóc mập em đặt tên cho ở phó bản đầu tiên đó?"
Tinh Lan tự hỏi hồi bé hắn mập lắm sao, sao ai cũng bảo hắn hồi bé là nhóc mập hoặc thằng nhóc tròn quay như quả bóng thế.
Tinh Mạc Già gật đầu: "Anh ta kì thực là người trưởng thành, hơn chúng ta nhiều tuổi lắm."
"Nhưng trông anh ta cũng chỉ mới mười chín tuổi thôi mà." Đôi mắt xanh của Ekaterina săm soi Tinh Lan từ trên xuống dưới.
Ánh mắt dò xét này khiến Tinh Lan không thoải mái, đặc biệt là khi Ekaterina sở hữu thiên phú Tâm Linh thuộc hệ tinh thần. Đặc tính của thiên phú hệ tinh thần là có thể dễ dàng bóc trần gốc gác của bất cứ ai, vậy nên mọi người luôn giữ cảnh giác nhất định với người có thiên phú thuộc hệ này, đặc biệt đề phòng với người lạ. Đa phần chỉ có người thân thiết mới không cảnh giác với những Thiên Linh Giả sở hữu thiên phú hệ tinh thần, nhưng cũng vì vậy mà nhiều khi xảy ra những vụ việc đau lòng. Chính vì vậy, Thiên Linh Giả sở hữu thiên phú hệ tinh thần thường là những người bị kì thị và xa lánh nhất.
Tinh Lan nói: "Đừng chỉ đánh giá qua vẻ bề ngoài. Tôi hơn cô nhiều tuổi lắm đấy."
"Vậy anh là lão nam nhân rồi."
"..."
Tuy hắn nhiều tuổi thật nhưng chẳng ai thích bị chê già cả, hắn tất nhiên cũng vậy.
"Alexsandia, sao nhiệm vụ chính của chị lại thay đổi?" Tinh Mạc Già hỏi.
Ekaterina chỉ Mirala đang chơi đuổi bắt với một con bướm biến dị cao to hơn cả người trưởng thành đằng xa: "Do cô ấy."
"Tang thi nữ này tên Mirala Jesscia, là một tang thi có ý thức và trí tuệ nhưng chỉ có trí tuệ của một đứa trẻ thôi. Cũng không biết tại sao cô ấy lại không tấn công chị nữa."
"Có lẽ Mirala là một nghiên cứu viên trước khi biến thành tang thi, vì tuy không có kí ức lúc còn sống nhưng có một số thói quen Mirala vẫn giữ nguyên. Hẳn là nơi cô ấy làm việc có liên quan mật thiết tới tận thế nên mới khiến nhiệm vụ chính của chị thay đổi. Hôm qua Mirala tìm được một ống nghiệm to lắm, cô ấy tìm được ở chỗ hay tới chơi, chị nghĩ có lẽ phòng nghiên cứu mà Mirala từng làm việc sẽ ở đâu đó quanh chỗ cô ấy nhặt được ống nghiệm nên hôm nay quyết định lên đường tìm."
Rất có khả năng tận thế xảy ra là do chính tay cư dân ở phó bản này tạo nên. Tinh Mạc Già không ngạc nhiên với suy đoán này, vì đây là chuyện chắc chắn có thể xảy ra. Có lẽ là do phóng xạ của nhà máy phóng xạ, hoặc của một nghiên cứu phóng xạ nào đó, cũng có thể là nghiên cứu một loại virus mới nhưng không cẩn thận lây dính phải nó, sau đó phát tán nó ra bên ngoài. Hoặc cũng có thể là một nghiên cứu bí mật nào đó của chính phủ. Tất cả những điều này đều có thể xảy ra.
"Mấy ngày qua chị đã làm gì?" Tinh Mạc Già hỏi.
"Đi ra ngoài giết tang thi, mệt thì ăn uống nghỉ ngơi." Ekaterina nói. "Nhưng nhiệm vụ này lại kéo dài đến tận một tháng, chị lại chỉ đem theo có hai thùng nước, không nỡ lấy nước ra tắm đây, đã mấy ngày chị không tắm rồi, toàn lau người, tóc đang bết lắm. Thức ăn nén cũng đem theo không nhiều, phải ăn dè."
Tinh Mạc Già cảm thấy hơi ngượng ngùng, vì y không thiếu đồ ăn nước uống. Đồ ăn y tự đem là thức ăn nén, nhưng gặp Đêm Đêm rồi thì các bữa cơm của y đều được nấu từ các nguyên liệu anh ấy đóng băng từ trước, Đêm Đêm tích trữ rất nhiều, một tháng này y hoàn toàn không lo đói, còn có cả đồ ăn vặt nữa. Nước thì Đêm Đêm có thiên phú Thủy, chả lo thiếu nước, còn dư nước để y tắm nữa.
"Đêm Đêm tích trữ nhiều đồ ăn lắm, có cả bánh mì, mì ăn liền và đồ hộp đấy, để em bảo anh ấy cho chị. Nước không cần lo, thiên phú của Đêm Đêm là Thủy, có thể cho chị cả một hồ nước sạch." Tinh Mạc Già nói.
Ekaterina không chút khách khí nhận lấy: "Nhớ lời em nói đấy!"
Tinh Mạc Già gật đầu.
"Mấy ngày qua em làm gì?" Đặc công người Nga hỏi.
"Em vừa tới đã bị tang thi vương cắn, hấp thụ năng lượng từ virus của anh ta đã mất nguyên ngày rồi, sao đó lại còn ăn phải socola nhân rượu, mà em thì dị ứng với cồn nên lại nằm vật ra giường. Giờ em vẫn hơi sốt. Nói tóm lại là mấy ngày qua em chỉ có ăn với ngủ."
"Cái này thì không trách em được." Chị bị như em thì cũng nằm vật ra giường mấy ngày liền. Ekaterina nghĩ.
"Ngoại hình của em bây giờ là sao vậy? Sao mọc tai và đuôi hồ ly rồi còn mọc cả cánh thế? Bộ hồ ly có cánh cả?" Từ lúc gặp mặt cô đã rất tò mò ngoại hình mới của cậu nhóc này.
"Huyết mạch của em sắp tiến hóa xong nên giờ em mới biểu hiện ra các đặc điểm của hình thái tiến hóa."
Ekaterina lén sờ đuôi trắng đang phe phẩy của Tinh Mạc Già. Xúc cảm mềm mại trên tay khiến cô mê muội.
Đuôi của Esther mềm thiệt đó, bông bông xù xù. Hình thái tiến hóa của em ấy chắc là một quả cầu lông nhỉ, một bé hồ ly lông xù mềm mại. Tưởng tượng thôi cũng thấy thích thôi. Muốn sờ ghê.
Tinh Mạc Già bị sờ đuôi thì không thoải mái lắm, y nhẫn một chút rồi giật lại đuôi.
Ekaterina tiếc nuối thu tay.
Cô hỏi: "Em muốn đi với chị không?"
Tinh Mạc Già lắc đầu: "Không đi, em có đi cũng không giúp được gì đâu, em vẫn đang bệnh, quan trọng hơn là em hiện không thể sử dụng thiên phú."
Ekaterina ngạc nhiên, lo lắng hỏi: "Sao lại không thể sử dụng thiên phú?"
Sẽ không bị mất thiên phú đấy chứ?
Tinh Mạc Già cười khổ: "Không phải em bị mất thiên phú, mà là..."
Y nói chi tiết tình trạng hiện tại của mình cho đặc công người Nga nghe.
Ekaterina vừa nghe vừa cảm thấy đây hẳn là đồng giá trao đổi đi. Esther thực lực mạnh, thiên tư hơn người, cái gì em ấy cũng biết, việc gì em ấy cũng giỏi, nhưng đổi lại chính là Esther có chỉ số may mắn âm vô cùng, cực kì xui xẻo, có thể chất thu hút biến thái, hở tí là lại bị dính líu tới tội phạm biến thái, và em ấy luôn gặp nguy hiểm, tính mạng em ấy sau khi tiến vào Khu Vực Chết vẫn luôn như chỉ mành treo chuông. Vì là thí luyện giả mạnh nhất nên Esther đã bị đẩy lên đầu ngọn sóng, bị người của nền văn minh cấp cao nhắm vào, việc em ấy vừa vào phó bản đã bị tang thi vương cắn chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Cô và những người khác tuy không mạnh bằng em ấy, tất nhiên rồi, bọn cô mới thức tỉnh thiên phú mà, cũng có thể thiên tư không bằng Esther, không có nhiều sự trợ giúp như cậu bé lớp mười này nhưng chính nhờ vậy mà hiện tại bọn cô vẫn tạm thời an toàn. Vì Esther đã thu hút hết sự chú ý của nền văn minh cấp cao rồi.
Bản thân Esther hẳn chưa ý thức được việc em ấy mạnh như vậy đã giúp các thí luyện giả Trái Đất khác an toàn.
Bọn họ nợ Esther một ân tình.
Có lẽ em ấy không cần bọn họ báo đáp, nhưng họ cũng không thể để mặc em ấy một mình đối chọi với kẻ địch mạnh như nền văn minh cấp cao được.
Hằn những người khác cũng sẽ có suy nghĩ giống cô.
Ekaterina nghĩ.
"Esther, chị là đặc công, có quen với cao tầng chính phủ Nga, mối quan hệ của chị khá là rộng, chị cũng là một hacker xếp hạng top trên thế giới. Nếu em có chuyện gì khó khăn hoặc muốn cái gì thì cứ nói, chị sẽ giúp em hết sức trong khả năng của mình." Đặc công người Nga hứa hẹn nói.
Tinh Mạc Già: "?"
Sao tự dưng chị ấy nói cái này làm gì?
Mà em có chuyện gì thì cũng không cần nhờ chị, vì có gia đình, Lance và một nhà thượng tướng Albert giúp em rồi.
Tinh Mạc Già không biết, nhưng Ám Chi Linh biết vì sao Ekaterina lại đột nhiên nói vậy, người Tinh Minh và người Trái Đất cũng biết.
Người dân Tinh Minh bàn luận.
[Cô gái này thật trọng tình trọng nghĩa. Hứa hẹn như vậy sợ là nếu Tinh Mạc Già bảo cô ấy đi chết vì đại cục chắc cô ấy cũng đi nhỉ.]
[Khả năng cao đấy.]
[Nói thật, tôi rất bội phục nhân loại, nhất là Quân thủ vệ Rạng Đông. Rõ ràng bọn họ nhỏ yếu như vậy nhưng lại có thể sống sót đến tận bây giờ, còn có thể bảo vệ hành tinh quê hương trước sức mạnh áp đảo của chúng ta.]
[Bọn họ có một nghị lực kiên cường, một sự bất khuất không chấp nhận ách nô lệ và niềm tin vững chắc về tương lai. Đây là những cảm xúc chúng ta đã đánh mất khi trở nên lớn mạnh như bây giờ.]
[Khi nhìn cuộc chiến vừa rồi, Quân thủ vệ Rạng Đông đã khiến huyết mạch của tôi sục sôi! Nói thật, khi Tinh Mạc Già tan biến, tôi đã khóc. Khóc thương cho một anh hùng đã khuất, khóc cho sự tiếc nuối khi mà cậu bé chỉ mới mười bảy tuổi đã chết.]
[Kì thực tôi cũng vậy. Lúc Tinh Mạc Già đồ sát những kẻ đã giết cậu bé tôi thấy nhóc ấy thật đáng sợ. Nhưng khi nghe những lời tự thuật của cậu bé trong thần chiến, tôi mới nhận ra rằng Tinh Mạc Già trở nên như bây giờ đều là do nền văn minh cấp cao bức ép, cậu bé vốn nên sống một cuộc sống bình thường bên gia đình. Không chỉ cậu bé mà tất cả những thí luyện giả Trái Đất đều nên như vậy. Đáng ra giờ này họ vẫn sẽ là một con người bình thường và sống một cuộc sống hạnh phúc chứ không phải liều mạng giành lấy sự sống trong chỗ chết.]
[Nhưng Trái Đất rồi sẽ phải tiến ra xa hơn trong vũ trụ này thôi, việc này chỉ là vấn đề thời gian.]
[Tôi biết chứ, nhưng một cậu nhóc vẫn đang đi học như Tinh Mạc Già không nên bị kéo vào việc này. Tôi nhớ Quân thủ vệ Rạng Đông ngoài cậu bé ra cũng có rất nhiều người vẫn còn đang đi học đại học, còn chưa tốt nghiệp, có những người còn mới vào đại học năm nhất, chưa chính thức dung nhập vào xã hội. Đáng ra họ vẫn đang đi học và sống một cuộc sống vườn trường như bao người khác chứ không phải xông pha nơi chiến trường.]
[Quả thực.]
[Chúng ta đã trở nên cường đại lâu quá rồi nên đã quên mất những cảm xúc khi chúng ta vẫn còn yếu.]
[Phải, khi chúng ta vẫn chưa là gì trong vũ trụ này hình như cũng gặp phải trường hợp như Trái Đất nhỉ.]
[Đúng vậy, nhưng lúc đó giới quý tộc trong vũ trụ chưa thối nát như bây giờ, chúng ta lúc đó chưa gặp phải thảm trạng như Trái Đất. Cũng chưa có bất kì học sinh hay sinh viên nào phải ra chiến trường cả.]
[Tôi thấy qua cuộc chiến này chúng ta nên học và nhận thức được một điều, không thể coi thường bất cứ ai, dù có là nền văn minh cấp thấp đi chăng nữa. Nền văn minh của con người vẫn chỉ là nền văn minh cấp thấp nhưng họ đã đánh cho chúng ta thất bại thảm hại.]
[Phải, không thể coi thường bất cứ ai, không thể tự coi mình là trung tâm của vũ trụ.]
Vì vũ trụ này rộng lớn mênh mông, không ai biết nó bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu. Chắc chắn ngoài những nền văn minh chúng ta đã khám phá được ra thì còn có rất nhiều nền văn minh khác phân tán trong khắp vũ trụ. Có thể họ yếu hơn ta, nhưng cũng không loại trừ được trường hợp họ mạnh hơn ta rất nhiều lần. Nếu họ tìm tới được đây thì chúng ta sẽ gặp phải tình trạng như Trái Đất và vô số nền văn minh cấp thấp khác.
"Nhiệm vụ chính của chị thay đổi." Ekaterina nói.
Tinh Lan ngạc nhiên: "Nhiệm vụ chính thay đổi? Tuy chuyện này có thể xảy ra thật nhưng không thường thấy, hơn nữa mới trôi qua có mấy ngày thôi mà. Mấy ngày qua cô đã làm những gì mà nhiệm vụ chính thay đổi thế?"
Ekaterina giờ mới chú ý tới nam nhân lạ mặt này, cô hỏi Tinh Mạc Già: "Đây là ai vậy?"
Tinh Mạc Già trả lời: "Tinh Lan đấy."
Đặc công người Nga ngạc nhiên: "Chính là nhóc mập em đặt tên cho ở phó bản đầu tiên đó?"
Tinh Lan tự hỏi hồi bé hắn mập lắm sao, sao ai cũng bảo hắn hồi bé là nhóc mập hoặc thằng nhóc tròn quay như quả bóng thế.
Tinh Mạc Già gật đầu: "Anh ta kì thực là người trưởng thành, hơn chúng ta nhiều tuổi lắm."
"Nhưng trông anh ta cũng chỉ mới mười chín tuổi thôi mà." Đôi mắt xanh của Ekaterina săm soi Tinh Lan từ trên xuống dưới.
Ánh mắt dò xét này khiến Tinh Lan không thoải mái, đặc biệt là khi Ekaterina sở hữu thiên phú Tâm Linh thuộc hệ tinh thần. Đặc tính của thiên phú hệ tinh thần là có thể dễ dàng bóc trần gốc gác của bất cứ ai, vậy nên mọi người luôn giữ cảnh giác nhất định với người có thiên phú thuộc hệ này, đặc biệt đề phòng với người lạ. Đa phần chỉ có người thân thiết mới không cảnh giác với những Thiên Linh Giả sở hữu thiên phú hệ tinh thần, nhưng cũng vì vậy mà nhiều khi xảy ra những vụ việc đau lòng. Chính vì vậy, Thiên Linh Giả sở hữu thiên phú hệ tinh thần thường là những người bị kì thị và xa lánh nhất.
Tinh Lan nói: "Đừng chỉ đánh giá qua vẻ bề ngoài. Tôi hơn cô nhiều tuổi lắm đấy."
"Vậy anh là lão nam nhân rồi."
"..."
Tuy hắn nhiều tuổi thật nhưng chẳng ai thích bị chê già cả, hắn tất nhiên cũng vậy.
"Alexsandia, sao nhiệm vụ chính của chị lại thay đổi?" Tinh Mạc Già hỏi.
Ekaterina chỉ Mirala đang chơi đuổi bắt với một con bướm biến dị cao to hơn cả người trưởng thành đằng xa: "Do cô ấy."
"Tang thi nữ này tên Mirala Jesscia, là một tang thi có ý thức và trí tuệ nhưng chỉ có trí tuệ của một đứa trẻ thôi. Cũng không biết tại sao cô ấy lại không tấn công chị nữa."
"Có lẽ Mirala là một nghiên cứu viên trước khi biến thành tang thi, vì tuy không có kí ức lúc còn sống nhưng có một số thói quen Mirala vẫn giữ nguyên. Hẳn là nơi cô ấy làm việc có liên quan mật thiết tới tận thế nên mới khiến nhiệm vụ chính của chị thay đổi. Hôm qua Mirala tìm được một ống nghiệm to lắm, cô ấy tìm được ở chỗ hay tới chơi, chị nghĩ có lẽ phòng nghiên cứu mà Mirala từng làm việc sẽ ở đâu đó quanh chỗ cô ấy nhặt được ống nghiệm nên hôm nay quyết định lên đường tìm."
Rất có khả năng tận thế xảy ra là do chính tay cư dân ở phó bản này tạo nên. Tinh Mạc Già không ngạc nhiên với suy đoán này, vì đây là chuyện chắc chắn có thể xảy ra. Có lẽ là do phóng xạ của nhà máy phóng xạ, hoặc của một nghiên cứu phóng xạ nào đó, cũng có thể là nghiên cứu một loại virus mới nhưng không cẩn thận lây dính phải nó, sau đó phát tán nó ra bên ngoài. Hoặc cũng có thể là một nghiên cứu bí mật nào đó của chính phủ. Tất cả những điều này đều có thể xảy ra.
"Mấy ngày qua chị đã làm gì?" Tinh Mạc Già hỏi.
"Đi ra ngoài giết tang thi, mệt thì ăn uống nghỉ ngơi." Ekaterina nói. "Nhưng nhiệm vụ này lại kéo dài đến tận một tháng, chị lại chỉ đem theo có hai thùng nước, không nỡ lấy nước ra tắm đây, đã mấy ngày chị không tắm rồi, toàn lau người, tóc đang bết lắm. Thức ăn nén cũng đem theo không nhiều, phải ăn dè."
Tinh Mạc Già cảm thấy hơi ngượng ngùng, vì y không thiếu đồ ăn nước uống. Đồ ăn y tự đem là thức ăn nén, nhưng gặp Đêm Đêm rồi thì các bữa cơm của y đều được nấu từ các nguyên liệu anh ấy đóng băng từ trước, Đêm Đêm tích trữ rất nhiều, một tháng này y hoàn toàn không lo đói, còn có cả đồ ăn vặt nữa. Nước thì Đêm Đêm có thiên phú Thủy, chả lo thiếu nước, còn dư nước để y tắm nữa.
"Đêm Đêm tích trữ nhiều đồ ăn lắm, có cả bánh mì, mì ăn liền và đồ hộp đấy, để em bảo anh ấy cho chị. Nước không cần lo, thiên phú của Đêm Đêm là Thủy, có thể cho chị cả một hồ nước sạch." Tinh Mạc Già nói.
Ekaterina không chút khách khí nhận lấy: "Nhớ lời em nói đấy!"
Tinh Mạc Già gật đầu.
"Mấy ngày qua em làm gì?" Đặc công người Nga hỏi.
"Em vừa tới đã bị tang thi vương cắn, hấp thụ năng lượng từ virus của anh ta đã mất nguyên ngày rồi, sao đó lại còn ăn phải socola nhân rượu, mà em thì dị ứng với cồn nên lại nằm vật ra giường. Giờ em vẫn hơi sốt. Nói tóm lại là mấy ngày qua em chỉ có ăn với ngủ."
"Cái này thì không trách em được." Chị bị như em thì cũng nằm vật ra giường mấy ngày liền. Ekaterina nghĩ.
"Ngoại hình của em bây giờ là sao vậy? Sao mọc tai và đuôi hồ ly rồi còn mọc cả cánh thế? Bộ hồ ly có cánh cả?" Từ lúc gặp mặt cô đã rất tò mò ngoại hình mới của cậu nhóc này.
"Huyết mạch của em sắp tiến hóa xong nên giờ em mới biểu hiện ra các đặc điểm của hình thái tiến hóa."
Ekaterina lén sờ đuôi trắng đang phe phẩy của Tinh Mạc Già. Xúc cảm mềm mại trên tay khiến cô mê muội.
Đuôi của Esther mềm thiệt đó, bông bông xù xù. Hình thái tiến hóa của em ấy chắc là một quả cầu lông nhỉ, một bé hồ ly lông xù mềm mại. Tưởng tượng thôi cũng thấy thích thôi. Muốn sờ ghê.
Tinh Mạc Già bị sờ đuôi thì không thoải mái lắm, y nhẫn một chút rồi giật lại đuôi.
Ekaterina tiếc nuối thu tay.
Cô hỏi: "Em muốn đi với chị không?"
Tinh Mạc Già lắc đầu: "Không đi, em có đi cũng không giúp được gì đâu, em vẫn đang bệnh, quan trọng hơn là em hiện không thể sử dụng thiên phú."
Ekaterina ngạc nhiên, lo lắng hỏi: "Sao lại không thể sử dụng thiên phú?"
Sẽ không bị mất thiên phú đấy chứ?
Tinh Mạc Già cười khổ: "Không phải em bị mất thiên phú, mà là..."
Y nói chi tiết tình trạng hiện tại của mình cho đặc công người Nga nghe.
Ekaterina vừa nghe vừa cảm thấy đây hẳn là đồng giá trao đổi đi. Esther thực lực mạnh, thiên tư hơn người, cái gì em ấy cũng biết, việc gì em ấy cũng giỏi, nhưng đổi lại chính là Esther có chỉ số may mắn âm vô cùng, cực kì xui xẻo, có thể chất thu hút biến thái, hở tí là lại bị dính líu tới tội phạm biến thái, và em ấy luôn gặp nguy hiểm, tính mạng em ấy sau khi tiến vào Khu Vực Chết vẫn luôn như chỉ mành treo chuông. Vì là thí luyện giả mạnh nhất nên Esther đã bị đẩy lên đầu ngọn sóng, bị người của nền văn minh cấp cao nhắm vào, việc em ấy vừa vào phó bản đã bị tang thi vương cắn chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Cô và những người khác tuy không mạnh bằng em ấy, tất nhiên rồi, bọn cô mới thức tỉnh thiên phú mà, cũng có thể thiên tư không bằng Esther, không có nhiều sự trợ giúp như cậu bé lớp mười này nhưng chính nhờ vậy mà hiện tại bọn cô vẫn tạm thời an toàn. Vì Esther đã thu hút hết sự chú ý của nền văn minh cấp cao rồi.
Bản thân Esther hẳn chưa ý thức được việc em ấy mạnh như vậy đã giúp các thí luyện giả Trái Đất khác an toàn.
Bọn họ nợ Esther một ân tình.
Có lẽ em ấy không cần bọn họ báo đáp, nhưng họ cũng không thể để mặc em ấy một mình đối chọi với kẻ địch mạnh như nền văn minh cấp cao được.
Hằn những người khác cũng sẽ có suy nghĩ giống cô.
Ekaterina nghĩ.
"Esther, chị là đặc công, có quen với cao tầng chính phủ Nga, mối quan hệ của chị khá là rộng, chị cũng là một hacker xếp hạng top trên thế giới. Nếu em có chuyện gì khó khăn hoặc muốn cái gì thì cứ nói, chị sẽ giúp em hết sức trong khả năng của mình." Đặc công người Nga hứa hẹn nói.
Tinh Mạc Già: "?"
Sao tự dưng chị ấy nói cái này làm gì?
Mà em có chuyện gì thì cũng không cần nhờ chị, vì có gia đình, Lance và một nhà thượng tướng Albert giúp em rồi.
Tinh Mạc Già không biết, nhưng Ám Chi Linh biết vì sao Ekaterina lại đột nhiên nói vậy, người Tinh Minh và người Trái Đất cũng biết.
Người dân Tinh Minh bàn luận.
[Cô gái này thật trọng tình trọng nghĩa. Hứa hẹn như vậy sợ là nếu Tinh Mạc Già bảo cô ấy đi chết vì đại cục chắc cô ấy cũng đi nhỉ.]
[Khả năng cao đấy.]
[Nói thật, tôi rất bội phục nhân loại, nhất là Quân thủ vệ Rạng Đông. Rõ ràng bọn họ nhỏ yếu như vậy nhưng lại có thể sống sót đến tận bây giờ, còn có thể bảo vệ hành tinh quê hương trước sức mạnh áp đảo của chúng ta.]
[Bọn họ có một nghị lực kiên cường, một sự bất khuất không chấp nhận ách nô lệ và niềm tin vững chắc về tương lai. Đây là những cảm xúc chúng ta đã đánh mất khi trở nên lớn mạnh như bây giờ.]
[Khi nhìn cuộc chiến vừa rồi, Quân thủ vệ Rạng Đông đã khiến huyết mạch của tôi sục sôi! Nói thật, khi Tinh Mạc Già tan biến, tôi đã khóc. Khóc thương cho một anh hùng đã khuất, khóc cho sự tiếc nuối khi mà cậu bé chỉ mới mười bảy tuổi đã chết.]
[Kì thực tôi cũng vậy. Lúc Tinh Mạc Già đồ sát những kẻ đã giết cậu bé tôi thấy nhóc ấy thật đáng sợ. Nhưng khi nghe những lời tự thuật của cậu bé trong thần chiến, tôi mới nhận ra rằng Tinh Mạc Già trở nên như bây giờ đều là do nền văn minh cấp cao bức ép, cậu bé vốn nên sống một cuộc sống bình thường bên gia đình. Không chỉ cậu bé mà tất cả những thí luyện giả Trái Đất đều nên như vậy. Đáng ra giờ này họ vẫn sẽ là một con người bình thường và sống một cuộc sống hạnh phúc chứ không phải liều mạng giành lấy sự sống trong chỗ chết.]
[Nhưng Trái Đất rồi sẽ phải tiến ra xa hơn trong vũ trụ này thôi, việc này chỉ là vấn đề thời gian.]
[Tôi biết chứ, nhưng một cậu nhóc vẫn đang đi học như Tinh Mạc Già không nên bị kéo vào việc này. Tôi nhớ Quân thủ vệ Rạng Đông ngoài cậu bé ra cũng có rất nhiều người vẫn còn đang đi học đại học, còn chưa tốt nghiệp, có những người còn mới vào đại học năm nhất, chưa chính thức dung nhập vào xã hội. Đáng ra họ vẫn đang đi học và sống một cuộc sống vườn trường như bao người khác chứ không phải xông pha nơi chiến trường.]
[Quả thực.]
[Chúng ta đã trở nên cường đại lâu quá rồi nên đã quên mất những cảm xúc khi chúng ta vẫn còn yếu.]
[Phải, khi chúng ta vẫn chưa là gì trong vũ trụ này hình như cũng gặp phải trường hợp như Trái Đất nhỉ.]
[Đúng vậy, nhưng lúc đó giới quý tộc trong vũ trụ chưa thối nát như bây giờ, chúng ta lúc đó chưa gặp phải thảm trạng như Trái Đất. Cũng chưa có bất kì học sinh hay sinh viên nào phải ra chiến trường cả.]
[Tôi thấy qua cuộc chiến này chúng ta nên học và nhận thức được một điều, không thể coi thường bất cứ ai, dù có là nền văn minh cấp thấp đi chăng nữa. Nền văn minh của con người vẫn chỉ là nền văn minh cấp thấp nhưng họ đã đánh cho chúng ta thất bại thảm hại.]
[Phải, không thể coi thường bất cứ ai, không thể tự coi mình là trung tâm của vũ trụ.]
Vì vũ trụ này rộng lớn mênh mông, không ai biết nó bắt đầu từ đâu và kết thúc ở đâu. Chắc chắn ngoài những nền văn minh chúng ta đã khám phá được ra thì còn có rất nhiều nền văn minh khác phân tán trong khắp vũ trụ. Có thể họ yếu hơn ta, nhưng cũng không loại trừ được trường hợp họ mạnh hơn ta rất nhiều lần. Nếu họ tìm tới được đây thì chúng ta sẽ gặp phải tình trạng như Trái Đất và vô số nền văn minh cấp thấp khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.