Sửu Nữ Trùng Sinh Chi Quý Nữ Tà Phi
Chương 1: Nỗi khổ của nhân trệ
Minh Tử
08/03/2016
Cầu phô đá xanh, năm cách bậc thang, phía tây cầu là nữ, phía đông cầu là nam, tả âm hữu
dương, sương khói mịt mờ, mông mông lung lung…
Bên cầu, Mạnh Bà đang múc nước canh đưa cho những người xếp hàng chờ qua cầu, nàng – đầu đầy ngân phát, mặt không biểu tình, bình tĩnh tự nhiên. Dưới cầu là một con sông dài không biết đầu cuối, chất lỏng màu đỏ, máu loãng trung sổ lấy vạn con kiến độc, xà độc, giãy dụa quay cuồng…
Phía tây cầu
Nhóm nữ quyến chỉnh tề xếp hàng, thân mặc áo dài màu trắng sáng, đầu bù tóc rối, lê bước chân chậm rãi tiến đến, không thấy khuôn mặt, không nghe tạp âm, không nói tâm tình…
Lúc này, một nữ tử đi đến trước đá Tam Sinh, yên lặng dừng bước, tĩnh hậu.
“Đây là đá Tam Sinh, trước khi luân hồi chuyển thế cho ngươi xem những việc kiếp trước trải qua, nhân quả báo ứng đều vì ngươi hiện ra, gieo nhân nào thì gặt quả ấy, chỉ cho ngươi kiếp sau an bài vận mệnh, kiếp này quả đắng hoặc thiện duyên, kiếp sau có thể thực hiện được”. Một tiếng thanh lãnh mà kiên định từ sau lưng truyền tới.
Nữ tử bèn quay đầu lại, trên khuôn mặt chợt thấy vẻ hoang mang, lập tức biến mất, ánh mắt kinh ngạc nhìn Mạnh Bà, không có ngôn ngữ.
Mạnh Bà mày nhíu lại một chút, mỗi người khi bị mang qua cầu Nại Hà đã bắt đầu vu tư, ân đoạn không sai, ân oán tình cừu đều sắp kết hết. Vô luận thống khổ hoặc vui sướng đều vì chờ kiếp sau, mà sao nữ tử này cứ thế canh cánh trong lòng. Mạnh Bà cao thấp đánh giá nữ tử, phổ thông quần áo, thuần sắc trắng càng phụ trợ nàng khí chất phiêu trần thoát tục. Trắng nõn gò má, cái mũi thanh tú, miệng anh đào nhỏ nhắn, mày lá liễu, ngũ quan tinh xảo mà phối hợp hoàn mĩ, nữ tử như vậy đáng nên là con cưng của trời xanh, của nàng tiền sinh chắc hẳn oanh oanh liệt liệt, khác với người thường. Lại vừa thấy, mặt mày trong lúc đó khắc sâu vẻ sầu khổ cùng oán hận, không cách nào gỡ bỏ được, dáng vẻ không cam lòng như vậy, Mạnh Bà trước nay chưa từng thấy, vốn biết rằng, từ xưa hồng nhan họa thủy, đợi đến lúc đường về, cũng là tự cam luân hồi, chờ đợi kiếp sau.
Bên này, đá Tam Sinh mặt trên hiện ra một vài hình ảnh khiến cho nữ tử mi gian hơi giãn ra, nhưng biểu tình vẫn là như trước đạm mạc, ánh mắt có chút dại.
Tảng đá mặt trên hiện lên hình ảnh một đứa trẻ oa oa cất tiếng khóc chào đời, thân thể giống chim non mới lột xác bình thường trơn mềm. Núm đồng tiền ôn nhu trên khuôn mặt người mẹ, tựa như hoa đào nở rộ, tản ra vô tận ánh sáng. Giây lát trong lúc đó, máu đỏ chất lỏng từ khóe miệng của người mẹ chảy ra, tẩm hồng một mảnh, một lát sau, chỉ còn lại tê thanh liệt phế tiếng khóc của đứa bé …
Hình ảnh dừng lại, khúc khúc chiết chiết, đạo nhập vĩnh hạng, tiến nhập một gian nhà xí. Mở cửa nhà xí, chỉ thấy thân thể một người, đã mất 2 tay, lại mất hai chân, hốc mắt lại không có con ngươi, chỉ còn lại hai cái lỗ hổng đã huyết nhục mơ hồ, kia cái thân mình vẫn còn có chút hơi động, há miệng to mà cũng không phát ra âm thanh nào …
Mạnh Bà cảm thấy nữ tử trong giây lát đột nhiện biến đổi, chỉ thấy nàng hai hàng lông mày nhíu chặt, sắc măt trắng bệch, hô hấp tiệm xúc, nắm chặt hai tay, giống như chịu thật lớn thương tổn, không thể chịu thêm bất kì vết thương nào nữa, lại giống như điều tư mật đã chôn sâu trong linh hồn nay lại bị đào móc ra, phơi bày trước mặt. Mạnh Bà đảo mắt nhìn lại, thấy rõ ràng những hình ảnh ấy sau cũng không còn kinh ngạc nữa. Cứ việc đã xem hết thế gian trăm sự, nhưng cũng phải vì chuyện trước mắt mà lay động.
Hình ảnh như một lưỡi đao, từng đao, từng đao một đâm vào lòng nữ tử, máu tươi đầm đìa. Ánh mắt trống rỗng của nữ tử dần dần trào ra nóng bỏng nước mắt, nắm chặt hai tay cười nhạo, cười nhạo chính bản thân mình ngốc nghếch…
Chú giải:
Nhân trệ là một loại khổ hình (đem người biến thành trư): đem tứ chi chặt gãy, móc mắt, dùng đồng nóng chảy rót vào lỗ tai khiến cho huân điếc, dùng thuốc câm quán tiến miệng, cắt đi đầu lưỡi, phá bỏ dây thanh quản, sau đó ném tới trong nhà xí. Ngoài ra còn muốn cắt mũi, cạo trọc tóc, lông mày, bôi một loại thuốc khiến cho lỗ chân lông bị bong tróc… Nếu trong quá trình hành hình, có da của phạm nhân rơi xuống, hoặc phạm nhân trong lúc hành hình chết, đao phủ sẽ bị mọi người cười nhạo. Nếu phạm nhân trong quá trình hành hình không chết, sẽ bị đặt trong nhà xí, trở thành nhân trệ (người lợn). Nổi danh nhất là triều Hán, Lã Thái hậu đem Thích phu nhân biến thành nhân trệ, còn an bài người chuyên “chiếu cố”, sau đó vứt bỏ trong nhà xí, để cho người này chịu thống khổ mà chết. Đây là một loại phi thường tàn nhẫn khổ hình do Lã hậu phát minh ra để đối phó với Thích phu nhân.
Bên cầu, Mạnh Bà đang múc nước canh đưa cho những người xếp hàng chờ qua cầu, nàng – đầu đầy ngân phát, mặt không biểu tình, bình tĩnh tự nhiên. Dưới cầu là một con sông dài không biết đầu cuối, chất lỏng màu đỏ, máu loãng trung sổ lấy vạn con kiến độc, xà độc, giãy dụa quay cuồng…
Phía tây cầu
Nhóm nữ quyến chỉnh tề xếp hàng, thân mặc áo dài màu trắng sáng, đầu bù tóc rối, lê bước chân chậm rãi tiến đến, không thấy khuôn mặt, không nghe tạp âm, không nói tâm tình…
Lúc này, một nữ tử đi đến trước đá Tam Sinh, yên lặng dừng bước, tĩnh hậu.
“Đây là đá Tam Sinh, trước khi luân hồi chuyển thế cho ngươi xem những việc kiếp trước trải qua, nhân quả báo ứng đều vì ngươi hiện ra, gieo nhân nào thì gặt quả ấy, chỉ cho ngươi kiếp sau an bài vận mệnh, kiếp này quả đắng hoặc thiện duyên, kiếp sau có thể thực hiện được”. Một tiếng thanh lãnh mà kiên định từ sau lưng truyền tới.
Nữ tử bèn quay đầu lại, trên khuôn mặt chợt thấy vẻ hoang mang, lập tức biến mất, ánh mắt kinh ngạc nhìn Mạnh Bà, không có ngôn ngữ.
Mạnh Bà mày nhíu lại một chút, mỗi người khi bị mang qua cầu Nại Hà đã bắt đầu vu tư, ân đoạn không sai, ân oán tình cừu đều sắp kết hết. Vô luận thống khổ hoặc vui sướng đều vì chờ kiếp sau, mà sao nữ tử này cứ thế canh cánh trong lòng. Mạnh Bà cao thấp đánh giá nữ tử, phổ thông quần áo, thuần sắc trắng càng phụ trợ nàng khí chất phiêu trần thoát tục. Trắng nõn gò má, cái mũi thanh tú, miệng anh đào nhỏ nhắn, mày lá liễu, ngũ quan tinh xảo mà phối hợp hoàn mĩ, nữ tử như vậy đáng nên là con cưng của trời xanh, của nàng tiền sinh chắc hẳn oanh oanh liệt liệt, khác với người thường. Lại vừa thấy, mặt mày trong lúc đó khắc sâu vẻ sầu khổ cùng oán hận, không cách nào gỡ bỏ được, dáng vẻ không cam lòng như vậy, Mạnh Bà trước nay chưa từng thấy, vốn biết rằng, từ xưa hồng nhan họa thủy, đợi đến lúc đường về, cũng là tự cam luân hồi, chờ đợi kiếp sau.
Bên này, đá Tam Sinh mặt trên hiện ra một vài hình ảnh khiến cho nữ tử mi gian hơi giãn ra, nhưng biểu tình vẫn là như trước đạm mạc, ánh mắt có chút dại.
Tảng đá mặt trên hiện lên hình ảnh một đứa trẻ oa oa cất tiếng khóc chào đời, thân thể giống chim non mới lột xác bình thường trơn mềm. Núm đồng tiền ôn nhu trên khuôn mặt người mẹ, tựa như hoa đào nở rộ, tản ra vô tận ánh sáng. Giây lát trong lúc đó, máu đỏ chất lỏng từ khóe miệng của người mẹ chảy ra, tẩm hồng một mảnh, một lát sau, chỉ còn lại tê thanh liệt phế tiếng khóc của đứa bé …
Hình ảnh dừng lại, khúc khúc chiết chiết, đạo nhập vĩnh hạng, tiến nhập một gian nhà xí. Mở cửa nhà xí, chỉ thấy thân thể một người, đã mất 2 tay, lại mất hai chân, hốc mắt lại không có con ngươi, chỉ còn lại hai cái lỗ hổng đã huyết nhục mơ hồ, kia cái thân mình vẫn còn có chút hơi động, há miệng to mà cũng không phát ra âm thanh nào …
Mạnh Bà cảm thấy nữ tử trong giây lát đột nhiện biến đổi, chỉ thấy nàng hai hàng lông mày nhíu chặt, sắc măt trắng bệch, hô hấp tiệm xúc, nắm chặt hai tay, giống như chịu thật lớn thương tổn, không thể chịu thêm bất kì vết thương nào nữa, lại giống như điều tư mật đã chôn sâu trong linh hồn nay lại bị đào móc ra, phơi bày trước mặt. Mạnh Bà đảo mắt nhìn lại, thấy rõ ràng những hình ảnh ấy sau cũng không còn kinh ngạc nữa. Cứ việc đã xem hết thế gian trăm sự, nhưng cũng phải vì chuyện trước mắt mà lay động.
Hình ảnh như một lưỡi đao, từng đao, từng đao một đâm vào lòng nữ tử, máu tươi đầm đìa. Ánh mắt trống rỗng của nữ tử dần dần trào ra nóng bỏng nước mắt, nắm chặt hai tay cười nhạo, cười nhạo chính bản thân mình ngốc nghếch…
Chú giải:
Nhân trệ là một loại khổ hình (đem người biến thành trư): đem tứ chi chặt gãy, móc mắt, dùng đồng nóng chảy rót vào lỗ tai khiến cho huân điếc, dùng thuốc câm quán tiến miệng, cắt đi đầu lưỡi, phá bỏ dây thanh quản, sau đó ném tới trong nhà xí. Ngoài ra còn muốn cắt mũi, cạo trọc tóc, lông mày, bôi một loại thuốc khiến cho lỗ chân lông bị bong tróc… Nếu trong quá trình hành hình, có da của phạm nhân rơi xuống, hoặc phạm nhân trong lúc hành hình chết, đao phủ sẽ bị mọi người cười nhạo. Nếu phạm nhân trong quá trình hành hình không chết, sẽ bị đặt trong nhà xí, trở thành nhân trệ (người lợn). Nổi danh nhất là triều Hán, Lã Thái hậu đem Thích phu nhân biến thành nhân trệ, còn an bài người chuyên “chiếu cố”, sau đó vứt bỏ trong nhà xí, để cho người này chịu thống khổ mà chết. Đây là một loại phi thường tàn nhẫn khổ hình do Lã hậu phát minh ra để đối phó với Thích phu nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.